Trương đại quan nhân là người thông minh, hắn nắm rất rõ tâm lý của Trần Cương, đương nhiên sẽ không hỏi tới cùng. Tuy rằng trong đáy lòng hắn rất ghét loại người như Trần Cương, nhưng Trương Dương cũng không muốn Trần Cương bởi vì chuyện này mà đi tong, dù sao Trương Dương ở trên người Trần Cương cũng bỏ không ít tâm huyết. Còn trông cậy vào thông qua hắn để đào móc ra nhiều tin tức của Bắc Cảng hơn, vả lại Trần Cương nếu gặp hạn, mười phần có chín sẽ đâm ra chuyện của hắn, những tâm tư mà mình nhọc sức bỏ ra khẳng định sẽ uổng phí. Cho nên an ủi vẫn là tất yếu, Trương Dương an ủi Trần Cương: Anh cũng đừng quá quá khẩn trương. Dù sao anh cũng không làm mà, người khác không thể quy vụ án này lên đầu anh được.
Trần Cương cười khổ nói: Tôi đương nhiên là không làm rồi, cái tôi sợ là gì chắc anh cũng rõ? Cái hắn sợ không chỉ là bản thân vụ án mưu sát này, hắn lo lắng Hồng Trường Thanh để lại quá nhiều thứ dính dáng tới mình, với hắn mà nói thì sinh mệnh quan trọng, nhưng thể diện cũng quan trọng. Đừng nhìn hắn đã làm ra rất nhiều chuyện không biết xấu hổ, nhưng trước mặt người khác vẫn rất coi trọng thể diện.
Trương Dương nói: Tôi sẽ hết sức giúp anh! Những lời này chẳng khác nào tặng cho Trần Cương một viên thuốc an thần.
Trương Dương sau khi rời khỏi thì tới khách sạn vương miện, hắn phải đi tìm Viên Hiếu Thương để thương lượng, nếu mọi người đã cùng nhau làm một chuyện không thể để ai biết, mặc kệ là ai xảy ra chuyện thì dù sao cũng phải bù đắp nhau, dù sao cũng phải giúp đỡ lẫn nhau, Trương đại quan nhân phát hiện rất nhiều lúc, quan hệ đồng cam cộng khổ còn không chắc chắn bằng cùng nhau phạm tội.
Viên Hiếu Thương đương nhiên đã nghe nói tới chuyện của Hồng Trường Thanh, nhìn thấy Trương Dương tới lập tức minh bạch hắn là vì chuyện của Trần Cương mà đến, sau khi hắn mời Trương Dương ngồi xuống thì nói khẽ: Bí thư Trương, tôi nghe nói Hồng Trường Thanh đã chết?
Trương Dương gật đầu nói: Tôi chính là vì chuyện này mà tới!
Viên Hiếu Thương nói: Vì bí thư Trần ư? Giữa Bọn họ không cần phải vòng vo, nói chuyện vẫn cố gắng thẳng thắn nhanh gọn.
Trương Dương Trương Dương nói: Hắn lần này có thể sẽ gặp phiền toái to rồi.
Viên Hiếu Thương nói: Hắn và Hồng Trường Thanh kết giao rất nhiều năm, Hồng Trường Thanh vừa chết, chuyện này rất có thể sẽ bị lôi ra.
Trương Dương nhìn nhìn Viên Hiếu Thương, phát hiện Viên Hiếu Thương cũng đang nhìn chăm chú vào mình, hắn lập tức minh bạch Viên Hiếu Thương cũng rất chú ý tới chuyện này, Trần Cương nếu bởi vì csi chết của Hồng Trường Thanh mà xảy ra chuyện xảy ra chuyện, như vậy Trần Cương rất có thể sẽ kéo theo cả hai người bọn họ bọn họ vào, Viên Hiếu Thương cho rằng Trương Dương nhất định là là người khẩn trương nhất, dù sao lúc trước Tang Bối Bối cũng là bị hắn giết chết, Viên Hiếu Thương và Trần Cương chỉ là đồng lõa.
Trương Dương nói: Vừa rồi tôi tới chỗ hắn rồi, hắnnói một câu. Hắn cố ý tạm dừng một chút rồi nhìn thẳng vào hai mắt Viên Hiếu Thương: Hắn muốn chúng ta nhất định phải giúp hắn!
Viên Hiếu Thương nhíu mày: Nghe thì như đang uy hiếp chúng ta! Trong lòng hắn biết rõ, Trần Cương nói như vậy chính là uy hiếp.
Trương Dương nói: Hắn tựa hồ đã có chút rối loạn phương tấc rồi, căn cứ vào tin tức mà tôi nhận được. Hồng Trường Thanh chết vì bị giết, trước mắt cơ quan công an đang điều tra tìm chứng cứ, chắc không lâu nữa sẽ điều tra tới chỗ hắn thôi.
Viên Hiếu Thương nói: Phía công an đã biết quan hệ của bọn họ rồi à?
Trương Dương nói: Hồng Trường Thanh có cháu gái công tác ở Tân Hải, theo như lời cô ta thì Hồng Trường Thanh lúc sinh tiền đã từng nói với cô ta, nếu mình gặp bất trắc gì, như vậy người giết cô ta khẳng định là Trần Cương, khi công an tới điều tra cô ta, tôi tin cô ta sẽ không giấu điểm này đâu.
Viên Hiếu Thương nói khẽ: Nói như vậy bí thư Trần lần này phiền toái rồi .
Trương Dương nói: Theo anh thấy, chuyện này phát triển đến mức xấu nhất sẽ như thế nào?
Viên Hiếu Thương nghĩ nghĩ rồi lắc đầu: Bí thư Trần khó đoán lắm, nếu phiền toái lần này của hắn quá lớn, không ngoại trừ khả năng hắn sẽ làm ra một số hành vi cực đoan.
Trương Dương nói: Chúng ta thực sự phải giúp hắn thôi!
Triệu Quốc Cường tự mình đăng môn bái phỏng Trần Cương, bởi vì vụ án của Hồng Trường Thanh liên quan tới Trần Cương, cho nên hắn cũng biểu hiện ra vẻ khá thận trọng, dù sao Trần Cương cũng là bí thư Ủy ban kỷ luật Bắc Cảng, hắn không muốn chuyện trước khi được điều tra rõ đã tạo thành ảnh hưởng quá lớn.
Trần Cương đối với chuyện Triệu Quốc Cường đến thì cũng đã có chuẩn bị tâm lý đầy đủ, khi gặp mặt Triệu Quốc Cường, hắn đã hoàn toàn trấn định rồi, hắn không giết người thì vì sao phải sợ? Trần Cương hắn sẽ không dễ dàng bị đánh ngã như vậy?
Thời gian Triệu Quốc Cường đến Bắc Cảng không dài, cũng không có nhiều giao tiếp với Trần Cương, nhưng hắn hiểu rõ Trần Cương là một trong những người có thực quyền nhất ở Bắc Cảng.
Trần Cương nhiệt tình mời Triệu Quốc Cường vào văn phòng, mời hắn ngồi xuống rồi mỉm cười nói: Triệu cục hôm nay tới tìm tôi có chuyện gì?
Triệu Quốc Cường nói: Bí thư Trần, tôi hôm nay tới đây là muốn nhờ anh hiệp trợ tôi tìm hiểu một số việc, không biết có làm ảnh hưởng tới thời gian quý giá của bí thư Trần hay không?
Trần Cương nghĩ thầm, có làm ảnh hưởng hay không thì anh cũng đã tới rồi, còn làm bộ làm tịch, hắn trong tiềm thức đã ôm một loại thái độ đối địch với Triệu Quốc Cường, bởi vì hắn cho rằng Triệu Quốc Cường đang làm chuyện bất lợi đối với mình. Trần Cương cười nói: Triệu cục, anh khách khí với tôi làm gì, có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra.
Triệu Quốc Cường gật đầu: Bí thư Trần, anh nghe nói chuyện của đồng chí Hồng Trường Thanh rồi chứ?
Trần Cương nhíu mày, trên mặt cố nặn ra vẻ mặt thương tiếc: Nghe nói rồi, tôi rất tiếc, cô ta như vậy trẻ tuổi như vậy, còn có tiền đồ rất lớn, vì sao lại nghĩ quẩn như vậy?
Kết quả nghiệm thi đã có rồi, là bị giết! Triệu Quốc Cường rõ ràng có chút không kiên nhẫn với kiểu diễn trò của Trần Cương, lập tức vạch trần sự thực.
Trần Cương đã biết kết quả từ trước song vẫn có thể biểu hiện ra vẻ ngạc nhiên khiến cho người ta tin phục, muốn làm một quan viên tốt, đầu tiên phải luyện tập để trở thành một diễn viên tốt, Trần Cương kinh ngạc vạn phần nói: Bị giết ư? Sao có thể? Ai nhẫn tâm làm ra chuyện như vậy?
Triệu Quốc Cường nói: Bí thư Trần, ở ở trong phòng người chết tìm được một vài thứ.
Nội tâm Trần Cương lập tức xuống, hắn bắt đầu im lặng. Nhìn chăm chú vào Triệu Quốc Cường, đợi lời nói tiếp theo của hắn .
Triệu Quốc Cường nói: Một quyển nhật kí, một số băng ghi âm, một số nội dung trong đó có đề cập đến bí thư Trần.
Khóe miệng Trần Cương giật giật, chuyện quả nhiên đang phát triển theo hướng xấu.
Triệu Quốc Cường nói: Vốn tôi cũng không tin những lời đồn đại bên ngoài, nhưng hiện tại tôi tin rồi. Triệu Quốc Cường nói rất uyển chuyển, ý tứ của hắn là bên ngoài đều nói Trần Cương anh sinh hoạt cá nhân hỗn loạn. Dùng quyền mưu sắc, hiện tại tôi tìm được chứng cớ rồi.
Trần Cương cười khổ nói: Tôi đương nhiên là không làm rồi, cái tôi sợ là gì chắc anh cũng rõ? Cái hắn sợ không chỉ là bản thân vụ án mưu sát này, hắn lo lắng Hồng Trường Thanh để lại quá nhiều thứ dính dáng tới mình, với hắn mà nói thì sinh mệnh quan trọng, nhưng thể diện cũng quan trọng. Đừng nhìn hắn đã làm ra rất nhiều chuyện không biết xấu hổ, nhưng trước mặt người khác vẫn rất coi trọng thể diện.
Trương Dương nói: Tôi sẽ hết sức giúp anh! Những lời này chẳng khác nào tặng cho Trần Cương một viên thuốc an thần.
Trương Dương sau khi rời khỏi thì tới khách sạn vương miện, hắn phải đi tìm Viên Hiếu Thương để thương lượng, nếu mọi người đã cùng nhau làm một chuyện không thể để ai biết, mặc kệ là ai xảy ra chuyện thì dù sao cũng phải bù đắp nhau, dù sao cũng phải giúp đỡ lẫn nhau, Trương đại quan nhân phát hiện rất nhiều lúc, quan hệ đồng cam cộng khổ còn không chắc chắn bằng cùng nhau phạm tội.
Viên Hiếu Thương đương nhiên đã nghe nói tới chuyện của Hồng Trường Thanh, nhìn thấy Trương Dương tới lập tức minh bạch hắn là vì chuyện của Trần Cương mà đến, sau khi hắn mời Trương Dương ngồi xuống thì nói khẽ: Bí thư Trương, tôi nghe nói Hồng Trường Thanh đã chết?
Trương Dương gật đầu nói: Tôi chính là vì chuyện này mà tới!
Viên Hiếu Thương nói: Vì bí thư Trần ư? Giữa Bọn họ không cần phải vòng vo, nói chuyện vẫn cố gắng thẳng thắn nhanh gọn.
Trương Dương Trương Dương nói: Hắn lần này có thể sẽ gặp phiền toái to rồi.
Viên Hiếu Thương nói: Hắn và Hồng Trường Thanh kết giao rất nhiều năm, Hồng Trường Thanh vừa chết, chuyện này rất có thể sẽ bị lôi ra.
Trương Dương nhìn nhìn Viên Hiếu Thương, phát hiện Viên Hiếu Thương cũng đang nhìn chăm chú vào mình, hắn lập tức minh bạch Viên Hiếu Thương cũng rất chú ý tới chuyện này, Trần Cương nếu bởi vì csi chết của Hồng Trường Thanh mà xảy ra chuyện xảy ra chuyện, như vậy Trần Cương rất có thể sẽ kéo theo cả hai người bọn họ bọn họ vào, Viên Hiếu Thương cho rằng Trương Dương nhất định là là người khẩn trương nhất, dù sao lúc trước Tang Bối Bối cũng là bị hắn giết chết, Viên Hiếu Thương và Trần Cương chỉ là đồng lõa.
Trương Dương nói: Vừa rồi tôi tới chỗ hắn rồi, hắnnói một câu. Hắn cố ý tạm dừng một chút rồi nhìn thẳng vào hai mắt Viên Hiếu Thương: Hắn muốn chúng ta nhất định phải giúp hắn!
Viên Hiếu Thương nhíu mày: Nghe thì như đang uy hiếp chúng ta! Trong lòng hắn biết rõ, Trần Cương nói như vậy chính là uy hiếp.
Trương Dương nói: Hắn tựa hồ đã có chút rối loạn phương tấc rồi, căn cứ vào tin tức mà tôi nhận được. Hồng Trường Thanh chết vì bị giết, trước mắt cơ quan công an đang điều tra tìm chứng cứ, chắc không lâu nữa sẽ điều tra tới chỗ hắn thôi.
Viên Hiếu Thương nói: Phía công an đã biết quan hệ của bọn họ rồi à?
Trương Dương nói: Hồng Trường Thanh có cháu gái công tác ở Tân Hải, theo như lời cô ta thì Hồng Trường Thanh lúc sinh tiền đã từng nói với cô ta, nếu mình gặp bất trắc gì, như vậy người giết cô ta khẳng định là Trần Cương, khi công an tới điều tra cô ta, tôi tin cô ta sẽ không giấu điểm này đâu.
Viên Hiếu Thương nói khẽ: Nói như vậy bí thư Trần lần này phiền toái rồi .
Trương Dương nói: Theo anh thấy, chuyện này phát triển đến mức xấu nhất sẽ như thế nào?
Viên Hiếu Thương nghĩ nghĩ rồi lắc đầu: Bí thư Trần khó đoán lắm, nếu phiền toái lần này của hắn quá lớn, không ngoại trừ khả năng hắn sẽ làm ra một số hành vi cực đoan.
Trương Dương nói: Chúng ta thực sự phải giúp hắn thôi!
Triệu Quốc Cường tự mình đăng môn bái phỏng Trần Cương, bởi vì vụ án của Hồng Trường Thanh liên quan tới Trần Cương, cho nên hắn cũng biểu hiện ra vẻ khá thận trọng, dù sao Trần Cương cũng là bí thư Ủy ban kỷ luật Bắc Cảng, hắn không muốn chuyện trước khi được điều tra rõ đã tạo thành ảnh hưởng quá lớn.
Trần Cương đối với chuyện Triệu Quốc Cường đến thì cũng đã có chuẩn bị tâm lý đầy đủ, khi gặp mặt Triệu Quốc Cường, hắn đã hoàn toàn trấn định rồi, hắn không giết người thì vì sao phải sợ? Trần Cương hắn sẽ không dễ dàng bị đánh ngã như vậy?
Thời gian Triệu Quốc Cường đến Bắc Cảng không dài, cũng không có nhiều giao tiếp với Trần Cương, nhưng hắn hiểu rõ Trần Cương là một trong những người có thực quyền nhất ở Bắc Cảng.
Trần Cương nhiệt tình mời Triệu Quốc Cường vào văn phòng, mời hắn ngồi xuống rồi mỉm cười nói: Triệu cục hôm nay tới tìm tôi có chuyện gì?
Triệu Quốc Cường nói: Bí thư Trần, tôi hôm nay tới đây là muốn nhờ anh hiệp trợ tôi tìm hiểu một số việc, không biết có làm ảnh hưởng tới thời gian quý giá của bí thư Trần hay không?
Trần Cương nghĩ thầm, có làm ảnh hưởng hay không thì anh cũng đã tới rồi, còn làm bộ làm tịch, hắn trong tiềm thức đã ôm một loại thái độ đối địch với Triệu Quốc Cường, bởi vì hắn cho rằng Triệu Quốc Cường đang làm chuyện bất lợi đối với mình. Trần Cương cười nói: Triệu cục, anh khách khí với tôi làm gì, có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra.
Triệu Quốc Cường gật đầu: Bí thư Trần, anh nghe nói chuyện của đồng chí Hồng Trường Thanh rồi chứ?
Trần Cương nhíu mày, trên mặt cố nặn ra vẻ mặt thương tiếc: Nghe nói rồi, tôi rất tiếc, cô ta như vậy trẻ tuổi như vậy, còn có tiền đồ rất lớn, vì sao lại nghĩ quẩn như vậy?
Kết quả nghiệm thi đã có rồi, là bị giết! Triệu Quốc Cường rõ ràng có chút không kiên nhẫn với kiểu diễn trò của Trần Cương, lập tức vạch trần sự thực.
Trần Cương đã biết kết quả từ trước song vẫn có thể biểu hiện ra vẻ ngạc nhiên khiến cho người ta tin phục, muốn làm một quan viên tốt, đầu tiên phải luyện tập để trở thành một diễn viên tốt, Trần Cương kinh ngạc vạn phần nói: Bị giết ư? Sao có thể? Ai nhẫn tâm làm ra chuyện như vậy?
Triệu Quốc Cường nói: Bí thư Trần, ở ở trong phòng người chết tìm được một vài thứ.
Nội tâm Trần Cương lập tức xuống, hắn bắt đầu im lặng. Nhìn chăm chú vào Triệu Quốc Cường, đợi lời nói tiếp theo của hắn .
Triệu Quốc Cường nói: Một quyển nhật kí, một số băng ghi âm, một số nội dung trong đó có đề cập đến bí thư Trần.
Khóe miệng Trần Cương giật giật, chuyện quả nhiên đang phát triển theo hướng xấu.
Triệu Quốc Cường nói: Vốn tôi cũng không tin những lời đồn đại bên ngoài, nhưng hiện tại tôi tin rồi. Triệu Quốc Cường nói rất uyển chuyển, ý tứ của hắn là bên ngoài đều nói Trần Cương anh sinh hoạt cá nhân hỗn loạn. Dùng quyền mưu sắc, hiện tại tôi tìm được chứng cớ rồi.
/2583
|