Khi Đoàn người Trương Dương chạy đến bệnh viện của Vu Tử Lương ở Giang Thành thì Vu Tử Lương đã sai người chuẩn bị trước phẫu thuật, y quyết định tự mình phẫu thuật cho Tô Viện Viện, về phần Khưu Phượng Tiên thì do vợ y Chu Tú Lệ mổ chính.
Sau khi hai người bị thương song song được đẩy vào phòng phẫu thuật, Khưu Khải Minh không khỏi oán hận, trong mắt hắn thì thương thế của chị họ và Tô Viện Viện đều rất nghiêm trọng, nhưng phía bệnh viện vì sao phải nặng bên này nhẹ bên kia, có điều thằng cha này cũng không dám lộ ra trước mặt mọi người, lặng lẽ nói với Khưu Chỉ Đống ý nghĩ trong lòng.
Biểu hiện của Khưu Chỉ Đống đối với việc này cũng rất thản nhiên, y thấp giọng dặn dò Khưu Khải Minh: Thương thế của Tô tiểu thư nặng hơn, xử lý không ổn sẽ nguy hiểm tới tính mạng, chị họ của cháu bị thương ở vai phải, không có nguy hiểm tới tính mạng. Lời tuy như vậy, nhưng trong lòng cũng lo lắng vô cùng, dù sao cũng là cốt nhục liền tâm.
Phẫu thuật tiến hành bao lâu thì nhóm máu của Tô Viện Viện liền xuất hiện báo nguy, một hộ sĩ ra ngoài phòng phẫu thuật, nói với mọi người: Có người nhà của Tô Viện Viện hay không?
Đỗ Thiên Dã đứng dậy.
Hộ sĩ nói: Nhóm máu của Tô Viện Viện rất hiếm gặp, R âm tính, bởi vì bệnh nhân mất máu rất nhiều, phải truyền máu, nhưng trong kho máu của chúng tôi căn bản không có loại máu này, các anh ai là trực hệ của cô ta?
Vẻ mặt của Đỗ Thiên Dã lập tức trầm trọng, hắn tuy rằng không phải bác sĩ chuyên nghiệp, nhưng hắn cũng từng nghe nói nhóm máu này cực kỳ hiếm thấy, được xưng là máu gấu mèo, chỉ có thể tiếp nhận nguyên máu cùng loại truyền vào, dưới tình huống khẩn cấp như thế nào, biết tìm đâu người có cùng nhóm máu với cô ta để truyền máu đây? Đỗ Thiên Dã nói: Cô ta còn có một người anh trai, có điều... Tô Viện Viện quả thực có anh trai là Tô Quốc Trạch, có điều Tô Quốc Trạch trước mắt không ở Giang Thành, mà tới Lưỡng Quảng đi công tác về phía, cho dù hiện tại liên hệ với hắn, từ bên kia cũng không thể về ngay được.
Sau khi Đỗ Thiên Dã nói rõ tình huống thì hộ sĩ nói: Như vậy vô cùng phiền toái, tình huống của người bị thương vô cùng khẩn cấp, nếu như không thể kịp thời tìm được nguồn máu phù hợp, chỉ sợ sẽ rất phiền toái. Cô ta nói tuy rằng rất uyển chuyển, nhưng mỗi người đều cảm thấy tình huống của Tô Viện Viện không được lạc quan, không khéo sẽ vì mất máu mà tử vong.
Đỗ Thiên Dã cầm điện thoại nói: Tôi liên hệ với trạm máu.
Hộ sĩ đó nói: Trạm máu của địa phương Giang Thành không có dự trữ loại này, chúng tôi đã liên hệ với thành thị xung quanh rồi, xin hỏi, Tô Viện Viện còn có thân thuộc khác hay không.
Đỗ Thiên Dã lắc đầu.
Trương Dương Ở bên cạnh nói: Hay là để tôi thử xem!
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Trương Dương, thằng cha này đi ra ngoài trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
Trừ Trương Dương ra, Đỗ Thiên Dã Khưu Chỉ Đống đều đi tới, bọn họ cũng đề xuất thí nghiệm nhóm máu một chút, dưới tình huống như vậy, mỗi người đều muốn tận một phần lực.
Kết quả so sánh nhóm máu rất nhanh được đưa ra, hộ sĩ đó cầm kết quả tới phòng nghỉ, cười nói với Trương Dương: Nhóm máu của hai người hoàn toàn phù hợp, anh chắc là em trai của cô ta! Trương đại quan nhân cười cười, ánh mắt mọi người đều chiếu lên người hắn, máu gấu mèo trân quý như vậy, sẽ không trùng hợp tới loại tình trạng này, Trương đại quan nhân nói: Tôi là bằng hữu của cô ta. Hắn không nói những lời này thì thôi, nói ra càng hiềm giấu đầu lòi đuôi.
Hộ sĩ nói: Bình thường người có nhóm máu R âm tính rất hiếm gặp, không ngờ tối nay tôi lại gặp được hai người, khéo thật đấy.
Trương đại quan nhân đương nhiên biết vì sao lại khéo như vậy.
Khưu Chỉ Đống và Khưu Khải Minh tuy rằng cảm thấy trùng hợp, nhưng cũng không nghĩ quá nhiều, dù sao Tô Viện Viện cũng không quen thuộc với họ, bọn họ vẫn chưa chú ý tới mức đó.
Nhưng Đỗ Thiên Dã từ tất cả những gì phát sinh đã ý thức được gì đó, hắn không nói gì, vươn tay ra vỗ vỗ vai Trương Dương, ý tứ là nhờ cả vào anh.
Trương đại quan nhân đứng lên: Đi! Dẫn tôi đi hiến máu!
Mũi tên đó bắn xuyên ngực trái của Tô Viện Viện, đâm thủng phổi phải và màng tim của cô ta, cô ta và Khưu Phượng Tiên đồng thời được đưa vào phòng phẫu thuật để tiến hành phẫu thuật, nhưng Khưu Phượng Tiên phẫu thuật một giờ sau thì xong, hơn nữa không hề được đưa vào phòng giám sát bệnh nặng.
Phẫu thuật của Tô Viện Viện thì kéo dài ba tiếng đồng hồ, sau khi Trương đại quan nhân hiến máu thì ra bên ngoài nghỉ ngơi, Đỗ Thiên Dã ngồi xuống bên cạnh hắn, đưa cho Trương Dương một hộp sữa để hắn bổ sung năng lượng.
Trương đại quan nhân uống cạn sữa, thở hắt ra, xoay người nhìn nhìn Đỗ Thiên Dã rồi thấp giọng an ủi: Anh Đỗ, anh không cần phải lo lắng, y thuật của giáo thụ Vu rất giỏi, Tô Viện Viện cát nhân tự có thiên tướng.
Đỗ Thiên Dã nói: Đa tạ!
Trương Dương cười nói: Giữa Chúng ta không cần phải nói những lời này. Hắn tuy rằng thể chất trác tuyệt, nhưng vừa mới rồi đã hiến không ít máu, cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, tựa vào sô pha hai mắt hai mắt lại nói: Tối nay rốt cuộc là ai đã phát động trận ám sát này?
Đỗ Thiên Dã nói: Cậu hình như đã bắt được một người.
Trương Dương gật đầu: Những người đó đều là Ninja Nhật Bản.
Đỗ Thiên Dã nói: Tôi đã thông tri cho cảnh sát Giang Thành rồi, tới đỉnh Thanh Vân tiến hành điều tra toàn diện.
Trương Dương nói: Liệu có phải nhằm vào tôi hay không. Trương đại quan nhân nói như vậy cũng không phải muốn trốn tránh trách nhiệm, mà là hắn cho rằng lựa chọn ám sát vào những lúc như thế này, rất có thể có liên quan tới một nhà Khưu Hạc Thanh đoàn tụ đoàn viên.
Đỗ Thiên Dã nói: người Xách động kiện lần này chắc là muốn cả nhà chúng tôi tất cả chết cháy.
Trương Dương nói: Tôi luôn cảm thấy chuyện này có liên quan tới Khưu gia, anh có nghe nói không, cậu anh trước mắt đang tham dự tổng tuyển cử Đài Loan, có phải một số hành động của hắn đã chọc giận đối thủ , cho nên những người đó thừa dịp hắn tới nội địa , xuống tay với một nhà bọn họ hay không.
Đỗ Thiên Dã không nói gì, hắn cẩn thận suy ngẫm phân tích này của Trương Dương, trong lòng cũng cảm thấy rất có thể, có điều Đỗ Thiên Dã không muốn tiếp tục tham thảo đề tài này, hắn nói khẽ: Hôm nay đúng là vạn hạnh, nếu như không phải nhóm máu của anh và Viện Viện giống nhau, chỉ sợ phiền toái sẽ rất lớn. Hắn tạm dừng một chút rồi lại nói: Muốn xét nghiệm một chút hay không, không khéo hai người quả thật có quan hệ huyết thống.
Trương đại quan nhân đương nhiên biết Đỗ Thiên Dã đã hoài nghi quan hệ của mình và Tô Viện Viện, hắn cười nói: Không cần xét nghiệm, thật ra tôi và cô ta vốn chính là chị em cùng cha khác mẹ. Trước mặt Đỗ Thiên Dã hắn không cần thiết phải giấu diếm.
Đỗ Thiên Dã tuy rằng trong lòng đã đoán được một chút, nhưng trải qua Trương Dương chính miệng chứng thực, cũng khiến hắn trợn mắt há hốc miệng, hắn ngây ra nhìn Trương Dương, sau hơn nửa ngày mới nói: Tại sao có thể như vậy?
Trương đại quan nhân: Nói Bất khả tư nghị có phải hay không? Thật ra tôi gần đây tôi cũng mới biết, cụ thể thế nào thì chỉ có thể hoi ông già đã chết của tôi thôi, hoặc là đi hỏi mẹ cô ta, có điều, bọn họ không còn tại thế, chuyện này dừng ở đây.
Viện Viện có biết hay không?
Trương Dương lắc đầu: Cô ta không biết, tôi cũng không nói với cô ta, hình như cũng không cần thiết phải nói. Trương Dương vẫn nhắm mắt.
Đỗ Thiên Dã nghĩ nghĩ rồi nói khẽ: Có lẽ như vậy cũng tốt.
Tô Viện Viện nằm rưỡi sáng thì rời khỏi phòng phẫu thuật, Đỗ Thiên Dã và Trương Dương mộc mực đợi ở bên ngoài chạy tới, khiến Trương đại quan nhân bất ngờ là, nữ bác sĩ đẩy xe ra không ngờ là Tả Hiểu Tình, thật ra cái này cũng không lạ, Tả Hiểu Tình từ lần trước sau khi trở về nước thì không đi, lựa chọn tới bệnh viện của Vu Tử Lương công tác.
Cô ta kéo khẩu trang, lộ ra khuôn mặt mệt mỏi, cười cười với Trương Dương, nụ cười quen thuộc này khiến Trương đại quan nhân trong lòng lập tức sinh ra liên tưởng đối với chuyện cũ, hắn cũng cười đáp lại.
Đỗ Thiên Dã tới đẩy xe giúp, nhìn khuôn mặt tái nhợt của Tô Viện Viện.
Tả Hiểu Tình nói: Yên tâm đi, mũi tên đó được lấy ra rồi, đã qua nguy hiểm, có điều còn cần phải quan sát chặt chẽ 24 tiếng đồng hồ, giáo thụ Vu nói không có nguy hiểm tới tính mạng.
Đỗ Thiên Dã cảm động gật đầu, một đám người hộ tống Tô Viện Viện vào phòng giám sát bệnh nặng, sau khi trưng cầu sự đồng ý của phía bệnh viện thì Đỗ Thiên Dã thay quần áo cách ly tới trước giường Tô Viện Viện chăm sóc.
Trương đại quan nhân chờ ở bên ngoài, nhìn thấy Tả Hiểu Tình thay quần áo đi ra, vội vàng chạy tới.
Tả Hiểu Tình tựa hồ đã đoán được Trương Dương sẽ ở đây chờ mình, cô ta mỉm cười nói: Anh vừa mới hiến nhiều máu như vậy, vì sao không đi tìm một chỗ nghỉ ngơi? Tinh thần vẫn tốt như vậy?
Trương đại quan nhân nói: Sức khỏe của tôi luôn rất tốt, hiếu chút máu này đối với tôi mà nói thì không tính là gì.
Tả Hiểu Tình nói: Đừng quá tự tin đối với sức khỏe của mình, là một bác sĩ tôi cho anh một lời khuyên, hiện tại anh tốt nhất nên nghỉ ngơi nhiều vào, ăn nhiều hoa quả giàu vitamin và uống nhiều nước.
Trương Dương mỉm cười nói: Hình như không cần thiết phải nhắc nhở tôi, đừng quên chúng ta trước đây là bạn học.
Tả Hiểu Tình sửa lại: Anh là đệ của tôi mới đúng. Hơn nữa chúng ta không phải tốt nghiệp cùng một trường.
Trương đại quan nhân nói: Cô khinh thường tôi là vệ giáo sinh đúng không?
Sau khi hai người bị thương song song được đẩy vào phòng phẫu thuật, Khưu Khải Minh không khỏi oán hận, trong mắt hắn thì thương thế của chị họ và Tô Viện Viện đều rất nghiêm trọng, nhưng phía bệnh viện vì sao phải nặng bên này nhẹ bên kia, có điều thằng cha này cũng không dám lộ ra trước mặt mọi người, lặng lẽ nói với Khưu Chỉ Đống ý nghĩ trong lòng.
Biểu hiện của Khưu Chỉ Đống đối với việc này cũng rất thản nhiên, y thấp giọng dặn dò Khưu Khải Minh: Thương thế của Tô tiểu thư nặng hơn, xử lý không ổn sẽ nguy hiểm tới tính mạng, chị họ của cháu bị thương ở vai phải, không có nguy hiểm tới tính mạng. Lời tuy như vậy, nhưng trong lòng cũng lo lắng vô cùng, dù sao cũng là cốt nhục liền tâm.
Phẫu thuật tiến hành bao lâu thì nhóm máu của Tô Viện Viện liền xuất hiện báo nguy, một hộ sĩ ra ngoài phòng phẫu thuật, nói với mọi người: Có người nhà của Tô Viện Viện hay không?
Đỗ Thiên Dã đứng dậy.
Hộ sĩ nói: Nhóm máu của Tô Viện Viện rất hiếm gặp, R âm tính, bởi vì bệnh nhân mất máu rất nhiều, phải truyền máu, nhưng trong kho máu của chúng tôi căn bản không có loại máu này, các anh ai là trực hệ của cô ta?
Vẻ mặt của Đỗ Thiên Dã lập tức trầm trọng, hắn tuy rằng không phải bác sĩ chuyên nghiệp, nhưng hắn cũng từng nghe nói nhóm máu này cực kỳ hiếm thấy, được xưng là máu gấu mèo, chỉ có thể tiếp nhận nguyên máu cùng loại truyền vào, dưới tình huống khẩn cấp như thế nào, biết tìm đâu người có cùng nhóm máu với cô ta để truyền máu đây? Đỗ Thiên Dã nói: Cô ta còn có một người anh trai, có điều... Tô Viện Viện quả thực có anh trai là Tô Quốc Trạch, có điều Tô Quốc Trạch trước mắt không ở Giang Thành, mà tới Lưỡng Quảng đi công tác về phía, cho dù hiện tại liên hệ với hắn, từ bên kia cũng không thể về ngay được.
Sau khi Đỗ Thiên Dã nói rõ tình huống thì hộ sĩ nói: Như vậy vô cùng phiền toái, tình huống của người bị thương vô cùng khẩn cấp, nếu như không thể kịp thời tìm được nguồn máu phù hợp, chỉ sợ sẽ rất phiền toái. Cô ta nói tuy rằng rất uyển chuyển, nhưng mỗi người đều cảm thấy tình huống của Tô Viện Viện không được lạc quan, không khéo sẽ vì mất máu mà tử vong.
Đỗ Thiên Dã cầm điện thoại nói: Tôi liên hệ với trạm máu.
Hộ sĩ đó nói: Trạm máu của địa phương Giang Thành không có dự trữ loại này, chúng tôi đã liên hệ với thành thị xung quanh rồi, xin hỏi, Tô Viện Viện còn có thân thuộc khác hay không.
Đỗ Thiên Dã lắc đầu.
Trương Dương Ở bên cạnh nói: Hay là để tôi thử xem!
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Trương Dương, thằng cha này đi ra ngoài trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
Trừ Trương Dương ra, Đỗ Thiên Dã Khưu Chỉ Đống đều đi tới, bọn họ cũng đề xuất thí nghiệm nhóm máu một chút, dưới tình huống như vậy, mỗi người đều muốn tận một phần lực.
Kết quả so sánh nhóm máu rất nhanh được đưa ra, hộ sĩ đó cầm kết quả tới phòng nghỉ, cười nói với Trương Dương: Nhóm máu của hai người hoàn toàn phù hợp, anh chắc là em trai của cô ta! Trương đại quan nhân cười cười, ánh mắt mọi người đều chiếu lên người hắn, máu gấu mèo trân quý như vậy, sẽ không trùng hợp tới loại tình trạng này, Trương đại quan nhân nói: Tôi là bằng hữu của cô ta. Hắn không nói những lời này thì thôi, nói ra càng hiềm giấu đầu lòi đuôi.
Hộ sĩ nói: Bình thường người có nhóm máu R âm tính rất hiếm gặp, không ngờ tối nay tôi lại gặp được hai người, khéo thật đấy.
Trương đại quan nhân đương nhiên biết vì sao lại khéo như vậy.
Khưu Chỉ Đống và Khưu Khải Minh tuy rằng cảm thấy trùng hợp, nhưng cũng không nghĩ quá nhiều, dù sao Tô Viện Viện cũng không quen thuộc với họ, bọn họ vẫn chưa chú ý tới mức đó.
Nhưng Đỗ Thiên Dã từ tất cả những gì phát sinh đã ý thức được gì đó, hắn không nói gì, vươn tay ra vỗ vỗ vai Trương Dương, ý tứ là nhờ cả vào anh.
Trương đại quan nhân đứng lên: Đi! Dẫn tôi đi hiến máu!
Mũi tên đó bắn xuyên ngực trái của Tô Viện Viện, đâm thủng phổi phải và màng tim của cô ta, cô ta và Khưu Phượng Tiên đồng thời được đưa vào phòng phẫu thuật để tiến hành phẫu thuật, nhưng Khưu Phượng Tiên phẫu thuật một giờ sau thì xong, hơn nữa không hề được đưa vào phòng giám sát bệnh nặng.
Phẫu thuật của Tô Viện Viện thì kéo dài ba tiếng đồng hồ, sau khi Trương đại quan nhân hiến máu thì ra bên ngoài nghỉ ngơi, Đỗ Thiên Dã ngồi xuống bên cạnh hắn, đưa cho Trương Dương một hộp sữa để hắn bổ sung năng lượng.
Trương đại quan nhân uống cạn sữa, thở hắt ra, xoay người nhìn nhìn Đỗ Thiên Dã rồi thấp giọng an ủi: Anh Đỗ, anh không cần phải lo lắng, y thuật của giáo thụ Vu rất giỏi, Tô Viện Viện cát nhân tự có thiên tướng.
Đỗ Thiên Dã nói: Đa tạ!
Trương Dương cười nói: Giữa Chúng ta không cần phải nói những lời này. Hắn tuy rằng thể chất trác tuyệt, nhưng vừa mới rồi đã hiến không ít máu, cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, tựa vào sô pha hai mắt hai mắt lại nói: Tối nay rốt cuộc là ai đã phát động trận ám sát này?
Đỗ Thiên Dã nói: Cậu hình như đã bắt được một người.
Trương Dương gật đầu: Những người đó đều là Ninja Nhật Bản.
Đỗ Thiên Dã nói: Tôi đã thông tri cho cảnh sát Giang Thành rồi, tới đỉnh Thanh Vân tiến hành điều tra toàn diện.
Trương Dương nói: Liệu có phải nhằm vào tôi hay không. Trương đại quan nhân nói như vậy cũng không phải muốn trốn tránh trách nhiệm, mà là hắn cho rằng lựa chọn ám sát vào những lúc như thế này, rất có thể có liên quan tới một nhà Khưu Hạc Thanh đoàn tụ đoàn viên.
Đỗ Thiên Dã nói: người Xách động kiện lần này chắc là muốn cả nhà chúng tôi tất cả chết cháy.
Trương Dương nói: Tôi luôn cảm thấy chuyện này có liên quan tới Khưu gia, anh có nghe nói không, cậu anh trước mắt đang tham dự tổng tuyển cử Đài Loan, có phải một số hành động của hắn đã chọc giận đối thủ , cho nên những người đó thừa dịp hắn tới nội địa , xuống tay với một nhà bọn họ hay không.
Đỗ Thiên Dã không nói gì, hắn cẩn thận suy ngẫm phân tích này của Trương Dương, trong lòng cũng cảm thấy rất có thể, có điều Đỗ Thiên Dã không muốn tiếp tục tham thảo đề tài này, hắn nói khẽ: Hôm nay đúng là vạn hạnh, nếu như không phải nhóm máu của anh và Viện Viện giống nhau, chỉ sợ phiền toái sẽ rất lớn. Hắn tạm dừng một chút rồi lại nói: Muốn xét nghiệm một chút hay không, không khéo hai người quả thật có quan hệ huyết thống.
Trương đại quan nhân đương nhiên biết Đỗ Thiên Dã đã hoài nghi quan hệ của mình và Tô Viện Viện, hắn cười nói: Không cần xét nghiệm, thật ra tôi và cô ta vốn chính là chị em cùng cha khác mẹ. Trước mặt Đỗ Thiên Dã hắn không cần thiết phải giấu diếm.
Đỗ Thiên Dã tuy rằng trong lòng đã đoán được một chút, nhưng trải qua Trương Dương chính miệng chứng thực, cũng khiến hắn trợn mắt há hốc miệng, hắn ngây ra nhìn Trương Dương, sau hơn nửa ngày mới nói: Tại sao có thể như vậy?
Trương đại quan nhân: Nói Bất khả tư nghị có phải hay không? Thật ra tôi gần đây tôi cũng mới biết, cụ thể thế nào thì chỉ có thể hoi ông già đã chết của tôi thôi, hoặc là đi hỏi mẹ cô ta, có điều, bọn họ không còn tại thế, chuyện này dừng ở đây.
Viện Viện có biết hay không?
Trương Dương lắc đầu: Cô ta không biết, tôi cũng không nói với cô ta, hình như cũng không cần thiết phải nói. Trương Dương vẫn nhắm mắt.
Đỗ Thiên Dã nghĩ nghĩ rồi nói khẽ: Có lẽ như vậy cũng tốt.
Tô Viện Viện nằm rưỡi sáng thì rời khỏi phòng phẫu thuật, Đỗ Thiên Dã và Trương Dương mộc mực đợi ở bên ngoài chạy tới, khiến Trương đại quan nhân bất ngờ là, nữ bác sĩ đẩy xe ra không ngờ là Tả Hiểu Tình, thật ra cái này cũng không lạ, Tả Hiểu Tình từ lần trước sau khi trở về nước thì không đi, lựa chọn tới bệnh viện của Vu Tử Lương công tác.
Cô ta kéo khẩu trang, lộ ra khuôn mặt mệt mỏi, cười cười với Trương Dương, nụ cười quen thuộc này khiến Trương đại quan nhân trong lòng lập tức sinh ra liên tưởng đối với chuyện cũ, hắn cũng cười đáp lại.
Đỗ Thiên Dã tới đẩy xe giúp, nhìn khuôn mặt tái nhợt của Tô Viện Viện.
Tả Hiểu Tình nói: Yên tâm đi, mũi tên đó được lấy ra rồi, đã qua nguy hiểm, có điều còn cần phải quan sát chặt chẽ 24 tiếng đồng hồ, giáo thụ Vu nói không có nguy hiểm tới tính mạng.
Đỗ Thiên Dã cảm động gật đầu, một đám người hộ tống Tô Viện Viện vào phòng giám sát bệnh nặng, sau khi trưng cầu sự đồng ý của phía bệnh viện thì Đỗ Thiên Dã thay quần áo cách ly tới trước giường Tô Viện Viện chăm sóc.
Trương đại quan nhân chờ ở bên ngoài, nhìn thấy Tả Hiểu Tình thay quần áo đi ra, vội vàng chạy tới.
Tả Hiểu Tình tựa hồ đã đoán được Trương Dương sẽ ở đây chờ mình, cô ta mỉm cười nói: Anh vừa mới hiến nhiều máu như vậy, vì sao không đi tìm một chỗ nghỉ ngơi? Tinh thần vẫn tốt như vậy?
Trương đại quan nhân nói: Sức khỏe của tôi luôn rất tốt, hiếu chút máu này đối với tôi mà nói thì không tính là gì.
Tả Hiểu Tình nói: Đừng quá tự tin đối với sức khỏe của mình, là một bác sĩ tôi cho anh một lời khuyên, hiện tại anh tốt nhất nên nghỉ ngơi nhiều vào, ăn nhiều hoa quả giàu vitamin và uống nhiều nước.
Trương Dương mỉm cười nói: Hình như không cần thiết phải nhắc nhở tôi, đừng quên chúng ta trước đây là bạn học.
Tả Hiểu Tình sửa lại: Anh là đệ của tôi mới đúng. Hơn nữa chúng ta không phải tốt nghiệp cùng một trường.
Trương đại quan nhân nói: Cô khinh thường tôi là vệ giáo sinh đúng không?
/2583
|