Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của Từ Quang Nhiên, Trương Dương nói : Không bột đố gột nên hồ, ủy ban thể dục chúng tôi không có tiền, không có tiền thì không mời được huấn luyện viên cao cấp, không có tiền thì không cách nào mua được thiết bị luyện tập hiện đại, bây giờ tiến độ của trung tâm thể dục mới quá chậm, ngay cả một phòng luyện tập cũng không xây xong, bây giờ đã là thập niên chín mươi rồi, chỉ dựa vào mấy câu khẩu hiệu thôi thì ok thể nào đề cao được thành tích đâu, cần phải luyện tập có khoa học nữa ...
Từ Quang Nhiên cười ha hả nói : Cậu nói nhiều như vậy cũng chỉ là muốn tiền?
Trương đại quan nhân cười tủm tỉm gật đầu nói : Bí thư Từ anh minh
Từ Quang Nhiên nói : Tôi nhớ lúc trước cậu từng đảm nhiệm chức chủ nhiệm phòng chiêu thương ở Giang thành sao?
Trương đại quan nhân sửa lại cho đúng : Phó chủ nhiệm, tôi chỉ là cấp phó xử, chưa phải là cấp chính Hắn cũng muốn mượn cơ hội này nhắc nhở Từ Quang Nhiên, mình đã đến Nam Tích vài ngày rồi, mà chuyện cấp chính xử của mình tựa hồ đã bị tổ chức quên mất.
Từ Quang Nhiên là một lão hồ ly, vừa nghe liền biết Trương Dương đang nhắc nhở mình vấn đề cấp chính xử của hắn, trong lòng âm thầm cười, thằng nhóc này dù sao cũng là tuổi trẻ thiếu kiên nhẫn, trong vấn đề cấp chính xử mình đâu có làm khó hắn chi, nếu kết cục đã được định rồi, thì Từ Quang Nhiên cũng không làm những chuyện mượn nước đẩy thuyền làm gì cả, mỉm cười nói : Bây giờ là chính thức rồi, cấp bậc qua vài ngày nữa sẽ giải quyết
Trương Dương sau khi có được một viên thuốc an thần này này, liền cười nói : Cảm ơn bí thư Từ đã coi trọng, sau này tôi nhất định sẽ cúc cung tận tụy mệt cũng không từ cho sự nghiệp thể dục thể thao của Nam Tích
Từ Quang Nhiên cười ha hả nói : Không cần khoa trương như vậy, tiểu Trương à, tình trạng tài chính của Nam Tích gần đây cũng không được lạc quan cho lắm, cậu hẳn là có nghe nói một ít tin tức xấu chứ?
Trong lòng Trương Dương nhất thời cảnh giác, Từ Quang Nhiên nói như vậy, không phải là có chủ ý gì chứ? Có phải là muốn nhờ mình giúp đỡ giải quyết vấn đề tài chính của cảng nước sâu không? Hắn vội vàng n ói : Tôi vừa mới đến Nam Tích, chuyện của ủy ban thể dục còn lo chưa xong nữa là, tôi làm gì mà lo nhiều việc như vậy được?
Trương Dương đã quá mẫn cảm rồi, cho dù hắn có chút bản lĩnh chiêu thương dẫn tư, thì Từ Quang Nhiên cũng không dùng hắn đơn giản như vậy, cảng nước sâu là một công trình lớn, Từ Quang Nhiên là bí thư thị ủy, đương nhiên là càng phải thận trọng hơn nữa.
Từ Quang Nhiên nói : Tiểu Trương, bây giờ tài chính của chính phủ chủ yếu chảy về phía cảng nước sâu và trung tâm thể dục mới, mà chút tài chính này giống như là hạt muối bỏ biển vậy, tôi không nói gạt cậu làm gì, bây giờ những lãnh đạo thành phố chúng tôi cũng đang suy nghĩ biện pháp, tranh thủ sự ủng hộ tài chính của tỉnh
Trương Dương nói : Lòng bàn tay hay mu bàn tay cũng đều là thịt, ủy ban thể dục cũng là con của Nam Tích, tài chính của thành phố tốt xấu gì cũng phải cho chúng tôi ké một chút chứ?
Từ Quang Nhiên nói : Tôi bảo đảm, chỉ cần tài chính có dư, thì nhất định sẽ ủng hộ cho công tác của ủy ban thể dục bên cậu, nhưng mà trước đó, các cán bộ của ủy ban thể dục cần phải phát huy tính năng động của mình, giải hạn phân ưu cho thành phố. Cậu thông minh như vậy, nhất định là sẽ nghĩ ra biện pháp giải quyết
Trương Dương đã sớm có chuẩn bị tâm lý về thái độ của Từ Quang Nhiên rồi, hắn cười nói : Bí thư Từ, tôi không có biện pháp gì hết cả, nếu có biện pháp thì tôi cũng sẽ không đến làm phiền ông đâu
Từ Quang Nhiên nói : Như vậy đi, đại hội sang năm của tỉnh vô cùng quan trọng đối với chúng ta, liên quan đến hình tượng và vinh dự của thành phố, trước tiên cho bên cậu hai trăm ngàn, thế nòa? Dù sao thì gần đây tài chính của thành phố cũng khá căng thẳng, cậu cũng cần phải thông cảm cho thành phố
Tuy rằng Từ Quang Nhiên cho không nhiều, nhưng đã làm cho Trương Dương mừng rỡ, hắn vốn cũng không trông cậy vào việc Từ Quang Nhiên sẽ cho được nhiều, mục đích chân chính của hắn là muốn chính sách, bây giờ Từ Quang Nhiên đã ra tiền rồi, lời nói tiếp theo của Trương đại quan nhân lại không tiện mở miệng.
Từ Quang Nhiên nhìn ra hắn còn có điều muốn nói, liền mỉm cười nói : Tiểu Trương, còn chuyện gì sao?
Trương Dương nói : Bí thư Từ, hai mươi vạn chỉ là muối bỏ biển thôi, cái tôi muốn là biển rộng, mà ông chỉ cho tôi có một ly nước thôi
Từ Quang Nhiên cười nói : Nước biển là mặn, còn ly nước tôi cho cậu lại là nước ngọt, đối với người khát khô cổ mà nói, thì cậu nghĩ rằng người đó sẽ chọn biển rộng hay là chọn một ly nước? Một câu nói thoạt nghe rất là bình thản vô cùng của Từ Quang Nhiên lại lóe lên trí tuệ chính trị cao minh của ông.
Trương Dương nói : Ly nước tôi cần không phải là để cho mình uống, mà là giải khát cho toàn bộ giới thể dục của Nam Tích
Từ Quang Nhiên không nhịn được cười rộ lên, nói chuyện với Trương Dương rất là thú vị, ông lắc đầu nói : Sông lớn không có nước thì sông nhỏ sẽ khô, tôi không có khả năng đem tất cả nước tưới vào trong hệ thống thể dục của cậu được
Trương Dương nói : Nếu như vậy, tôi tự mình cầu mưa được không? Đây mới là mục đích chủ yếu của hắn ngày hôm nay khi đến đây, hắn đã có dự định sơ bộ rồi, nhưng mà làm việc này thì cần có sự cho phép của bí thư thị ủy, kiếm tài trợ từ trước đến giờ luôn là điểm mạnh của Trương đại quan nhân, ủy ban thể dục lại là một cơ quan đặc biệt, mà đại hội lần này lại có ý nghĩa chính trị lớn hơn rất nhiều so với ý nghĩa thương nghiệp, trên thực tế thì đa số hoạt động thể dục trong nước đều không khác gì nhau cho lắm, nếu như Trương đại quan nhân phù phép cho cái đại hội thể dục thể thao lần này có màu sắc của thương nghiệp quá nhiều, thì có thể làm cho mọi chuyện trở nên xấu đi, và có thể khiến cho đám lãnh đạo thành phố bị hắt xì không nhĩ? Trải qua thất bại từ sân bay mới Giang thành đến nay, Trương Dương làm việc đã bắt đầu trở nên cẩn thận hơn nhiều rồi, phong cách làm việc tuy rằng vẫn là dứt khoát dũng cảm tiến tới, nhưng mà trong lòng hắn cũng đã bắt đầu phòng ngừa chu đáo hơn rồi.
Từ Quang Nhiên cũng có hứng thú, nói : Cậu dự định cầu mưa thế nào?
Trương Dương nói : Đưa ánh mắt lên các công ty xí nghiệp trong Nam Tích, phương diện tài trợ, có thể thu được bao nhiêu cứ thu, nếu như ở bên trong không được, thì đưa mắt ra toàn bộ tỉnh, phóng mắt ra khắp nước
Từ Quang Nhiên cười nói : Tự mình hóa duyên à
Trương Dương nói : Không chỉ có hóa duyên, bây giờ mọi việc đều chú ý một điểm là đôi bên cùng có lợi, không thể cứ đòi người ta cho không được, không ai ngu như vậy hết, không ai muốn bỏ công không ra cả. Tôi chỉ muốn tìm bí thư Từ xin chính sách thôi
Từ Quang Nhiên nói : Chính sách gì?
Trương Dương nói : Tôi muốn quyền tiêu thụ kinh doanh của đại hội tỉnh lần này
Từ Quang Nhiên không chỉ một lần nghe qua về danh từ quyền tiêu thụ kinh doanh, nhưng mà quyền tiêu thụ kinh doanh của đại hội tỉnh, có thể có bao nhiêu ý nghĩa? Thế vận hội Olympic ông có biết, á vận hội ông có biết, nhưng mà quyền tiêu thụ kinh doanh của đại hội tỉnh thì có thể khiến cho bao nhiêu thương gia hứng thú? Cho dù có ảnh hưởng, thì phạm vi ảnh hưởng cũng chỉ nằm gói gọn trong tỉnh, nói lời dễ nghe thì là toàn bộ tỉnh nhìn chằm chằm vào, nhưng thật ra dân chúng ngồi trước màn hình TV để xem đại hội tỉnh có được mấy người? Cho đến nay đại hội của tỉnh luôn thiếu đi sự quan tâm, từ khi cải cách mở ra, đại hội thể dục thể thao của tỉnh Bình Hải cũng đã làm không ít lần rồi, chỉ là Từ Quang Nhiên cho đến bây giờ chưa từng nghe nói về một thành phố nào có thể kiếm được tiền từ đại hội tỉnh này cả, ngay cả đài truyền hình cũng không nguyện ý tiếp sóng mấy trận đấu này nữa. Cho dù quảng cáo trong sân thi đấu và quảng cáo trên TV có thể kiếm một ít, nhưng mà cũng không được giá bao nhiêu cả, thậm chí là còn không bằng một cái hội nghị kinh tế nữa. Tuy rằng như vậy, Từ Quang Nhiên vẫn không gật đầu đáp ứng ngay, ông cười nói : Cậu muốn quyền tiêu thụ kinh doanh bao gồm cái gì? Nói cụ thể một chút Trương Dương không có kinh nghiệm trong các hoạt động thể dục thể thao, nhưng mà mấy cái hội nghị kinh tế thì hắn đã làm không ít rồi, từ mấy tờ báo hay tạp chí cũng có thể tra được không ít tư liệu về đại hội thể dục thể thao, ví dụ rõ ràng như thế vận hội Olympic tổ chức tại Los Angeles của Mỹ năm 1984, kỳ tài thương giới Peter Ueberroth (trưởng ban tổ chức Thế vận hội mùa hè 1984, uỷ viên giải bóng chày nhà nghề Mỹ MLB và đứng đầu Uỷ ban Thế vận hội Mỹ) sáng tạo ra hình thức thế vận hội kết hợp chặt chẽ với thương nghiệp, làm thành một thế vận hội Olympic kiếm ra tiền đầu tiên trên thế giới. Từ đó về sau sinh ra cách nói kinh tế Olympic, mượn việc thi đấu Olympic để mở rộng hoạt động tiêu thụ kinh doanh sản phẩm và danh tiếng cho xí nghiệp, đem sản phẩm kết hợp với thể dục, đem văn hóa thể dục kết hợp với bảng hiệu hình thành một loại chiến lược đặc biệt cho các xí nghiệp. Các xí nghiệp ngoại trừ đầu tư tài trợ cho Olympic, áp dụng các hoạt động tiêu thu tương quan, từ công ích, văn hóa, cho đến các điểm nóng như vận dụng quảng cáo, hay các loại thủ đoạn quảng cáo tiêu thụ, cố gắng đạt được một bước tiến trong việc kết nối hình ảnh Olympic với bảng hiệu của mình, sản sinh ra hiệ ứng oanh động.
Trương đại quan nhân đã tự mình bỏ công ra tìm hiểu về những tư liệu trong phương diện này, hắn cảm thấy con đường phía trước rộng mở, thậ ra trong đầu của hắn đã sớm có một khái niệm mơ hồ rồi, chỉ là vẫn chưa có phương hướng rõ ràng thôi, khi hắn nhìn thấy tư liệu về Olympic mùa hè năm 1984, phương hướng trong lòng hắn liền sáng lên, hắn sẽ dựa theo hình thức của Olympic 1984 mà làm, hắn muốn thông qua đại hội tỉnh lần này để kiếm tiền, thông qua đại hội thể dục thể thao của tỉnh Bình Hải lần này để cho tên tuổi của ủy ban thể dục được mọi người biết tới, để cho mọi người nghe đến cái tên của hắn.
Trương đại quan nhân nói : Tôi dự định học tập theo kinh nghiệm tiên tiến của quốc tế, phương án tiêu thụ kinh doanh sơ bộ chủ yếu chia làm bốn phương diện, giấy phép tài trợ đặc biệt, quyền truyền hình trực tiếp, giấy phép trao quyền đặc biệt và kinh doanh vé vào cổng
Trùng hợp là Từ Quang Nhiên cũng có xem qua về tư liệu của Olympic mùa hè năm 1984, lời nói của Trương Dương cũng đi theo phương hướng chủ yếu của nó, Từ Quang Nhiên nói : Chúng ta chỉ làm đại hội thể dục thể thao của tỉnh thôi, không thể nào so sánh với thế vận hội của thế giới được, người ta làm như vậy có thể kiếm tiền, chúng ta cũng làm như vậy chưa chắc đã có thể kiếm được tiền, chế độ không giống, bắt chước không được
Trương đại quan nhân nói : Chế độ giống hay không cũng được, bắt chước cũng được, mèo trắng cũng được mà mèo đen cũng được, chỉ cần có thể bắt được chuột đều là mèo tốt cả
Trong lòng Từ Quang Nhiên khẽ động, lời nói của Trương Dương đã nói lên được trọng điểm, chỉ là đại hội thể dục thể thao này khẳng định là một vụ kinh doanh đền tiền, vì cái quyền tiêu thụ kinh doanh mà Trương Dương muốn căn bản là không có nhiều ý nghĩa thực tế cho lắm, nếu hắn muốn gây chuyện, thì cứ để cho hắn gây chuyện, hắn đem hết tinh lực tập trung vào cái này, cũng tốt hơn là nhãn rỗi đi quậy phá, cho dù hắn làm không thành công, thành phố cũng không có tổn thất gì hết, nếu như hắn có thể thành công được, vậy thì có thể giúp cho thành phố trút bớt gánh nặng. Từ Quang Nhiên suy nghĩ toàn bộ một hồi, ý thức được chuyện này đối với thành phố chỉ có trăm lợi chứ không có hại, vì vậy gật đầu nói : Tốt, tôi giao quyền tiêu thụ kinh doanh cho cậu
Trương Dương nói : Tôi còn có một yêu cầu, nếu như ủy ban thể dục chúng tôi thông qua đại hội lần này kiếm được tiền, thành phố cũng không thể xòe tay ra xin chúng tôi, chúng tôi giữ lại làm quỹ thể dục, phát triển sự nghiệp thể dục cho Nam Tích
Trong lòng Từ Quang Nhiên cười thầm, kiếm tiền? Kiếm được mới là lạ, ông gật đầu khoái trá : Không có vấn đề, nếu như cậu kiếm được tiền, đầu tiên là gánh vác chi phí của đại hội, giúp cho thành phố giảm bớt gánh nặng, dưới tiền đề này, tất cả lợi nhuận khác đều thuộc về ủy ban thể dục của cậu, dùng để phát triển sự nghiệp thể dục thể thao của Nam Tích
Trương Dương nói : Bí thư Từ, quyền tiêu thụ kinh doanh của tôi cũng bao gồm cả quảng cáo trong sân của trung tâm thể dục mới
Từ Quang Nhiên nói : Trung tâm thể dục mới còn chưa xây xong
Trương Dương cười nói : Bí thư Từ, sân bay mới của Giang thành còn chưa xây xong, nhưng quảng cáo có thể kiếm được đến mấy triệu rồi, ông chỉ cần giao cho tôi, chuyện tình cụ thể tôi sẽ đi làm
Từ Quang Nhiên phát hiện ra thằng nhãi này có vẻ như được một bước muốn tiến thêm một bước nữa, chỉ là bây giờ hắn ta muốn quyền quảng cáo thôi, chứ không có đòi quyền thi công kiến trúc gì cả, không có lý do gì không cho hắn cả. Từ Quang Nhiên nói : Không có vấn đề, bất kỳ hoạt động kinh doanh nào của ủy ban thể dục các người, chỉ cần không ảnh hưởng đến tình trạng thi công xây dựng của trung tâm thể dục mới là được
Trương Dương cười nói : Yên tâm đi, cùng lắm là tôi chỉ hoạt động ở tường bên ngoài thôi, chuyện xây dựng, chúng tôi tuyệt đối không hỏi đến
Từ Quang Nhiên nói : Tiểu Trương, từ đây đến lúc khai mạc đại hội tỉnh còn chưa đến một năm, trọng trách trên vai của chủ nhiệm ủy ban thể dục như cậu cũng không nhẹ
Trương Dương nói : Bí thư Từ yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng hết khả năng, dẫn tất cả các bộ của ủy ban thể dục cùng nhau, dẫn dắt tất cả vận động viên của Nam Tích, cùng nhau nỗ lực phấn đấu trong đại hội tỉnh lần này
Từ Quang Nhiên nói : Lời là do chính cậu nói, muốn lấy hạng nhất của cả hai bảng, không lấy được thì làm sao bây giờ? Lúc nói ra những lời này, Từ Quang Nhiên cười cười trông rất là tự nhiên, nhưng trên thực tế thì ông đang giăng một cái bẫy, tất cả là do cái miệng của cậu làm hại cậu, tôi cũng không có bức cậu.
Trương Dương nói : Không có khả năng không lấy được Thằng nhãi này cũng không phải là một kẻ ngu, hắn noi ra như vậy. Từ Quang Nhiên dẫn hắn đi một vòng tròn, giả dụ như hắn nhất thời xúc động nói ra rằng nếu không đạt được mục tiêu này thì tôi sẽ tự động từ chức, khẳng định là trong lòng Từ Quang Nhiên sẽ vui mừng đến chết mất thôi, nhưng mà bí thư Từ ông muốn tôi nói, tôi càng không nói, không có khả năng không lấy được, cho dù không lấy được thì làm sao? Tôi cũng chẳng nói từ chức cái gì cả, ông có thể làm khó làm dễ gì tôi? Trương đại quan nhân cũng không phải là một người tùy tiện khoác lác, nói ra được, thì hắn sẽ nỗ lực thực hiện, nếu như thực hiện không được, thì cũng không có gì để sợ cả, tâm tính cũng như da mặt của thằng nhãi này đang không ngừng phát triển thành thục l ên.
Từ Quang Nhiên cười nói : Nếu như cậu không lấy được, tôi cần phải xử lý cậu
Trương Dương cười tủm tỉm nói : Bí thư Từ yên tâm đi, tôi không cho ông cơ hội này đâu, nếu như tôi thực hiện được mục tiêu này, vậy thì bí thư Từ có phải là nên đề bạt tôi lên làm phó phòng gì đó hay không?
Từ Quang Nhiên thật sự đúng là bó tay thằng nhãi này rồi, ông cười ha hả nói : Chờ cậu lấy được đi đã Thầm nghĩ trong lòng, cấp chính xử còn chưa xuống tới, mà đã lo nghĩ đến cấp phó phòng, người mê làm quan thì đã gặp nhiều rồi, nhưng mà chưa thấy ai mê đến nỗi như vậy cả. Ông lại nhắc nhở Trương Dương : Tiểu Trương, cậu còn trẻ, lại vừa mới đến Nam Tích, cần phải chú ý phương thức ở chung với các đồng chí khác, phải hiểu biết tôn kính các đồng chí lớn tuổi Ông ta đang ám chỉ chuyện của Thôi Quốc Trụ đây mà.
Trương Dương cười nói : Tôi vẫn rất tôn trọng các đồng chí lớn tuổi, lấy đồng chí Thôi Quốc Trụ mà nói, lúc ông ta nằm viện, ngày nào tôi cũng đến thăm ông ta, bây giờ ông ta đang rất là cảm kích tôi đấy
Từ Quang Nhiên bật cười ha hả, da mặt của thằng nhãi này đúng là rất dày rồi. Trương Dương rời khỏi phòng làm việc của Từ Quang Nhiên, tuy rằng hắn đã thành công lấy được quyền tiêu thụ kinh doanh đại hội từ chổ của Từ Quang Nhiên, nhưng mà hắn luôn cảm thấy rằng Từ Quang Nhiên đối với mình có chút dối trá, có lẽ là hắn nghĩ sai, theo lý mà nói thì mình là đại ân nhân của Từ Quang Nhiên, ông ta không nên như vậy. Trên thực tiếc, Từ Quang Nhiên khi gặp mặt hắn, coi như là tỏ vẻ ủng hộ cho công tác của hắn, nhưng mà Trương Dương luôn cảm thấy rằng có cái gì đó không thích hợp, chuyện của Thôi Quốc Trụ đã làm cho hắn nảy sinh cảnh giác với Từ Quang Nhiên, Trương Dương nhớ cách đây không lâu khi vừa nói chuyện với bí thư thị ủy đời trước của Bình Hải Cố Doãn Tri, Cố Doãn Tri lúc ấy có khuyên hắn không nên làm đứa nhỏ không may, không nên tham gia tranh đấu phe phái, Trương Dương phát hiện ra ở trong chính đàn nhiều khi đều là thân bất do kỷ, Hạ Bá Đạt đều hắn từ Giang thành đến đây, trong mắt của người khác thì hắn chính là tay sai của Hạ Bá Đạt, nói như vậy thì Từ Quang Nhiên cũng nghĩ như thế, cho nên mới có biểu hiệu ra với hắn như vậy.
Trương đại quan nhân rất là oan uổng, hắn không nghĩ là sẽ hướng về bên phía nào cả, ước nguyện ban đầu khi đến Nam Tích chính là vì muốn hòa hoãn xung đột thôi, dù sao thì hắn có tiếp tục ở lại Giang thành cũng chỉ là khó cho Đỗ Thiên Dã, trong một thời gian ngắn hắn cũng không có khả năng được trọng dụng ở Giang thành.
Nhưng đấu tranh chính trị thì không đâu không có, cho dù hắn không muốn tham dự vào, nhưng mà quan trường là một chốn thị phi, muốn chỉ lo cho bản thân mình thôi cũng khó. Càng lăn lộn trong quan trường dài, trong lòng Trương Dương càng rõ ràng, muốn tìm một trận tuyến ổn định nhất trong quan trường, thì phải kiếm một gốc đại thụ, và nó phải là một cây đại thụ chống trời, mặc kệ mưa to sóng lớn, thì vẫn có thể yên ổn qua ngày, nói thì dễ lắm, nhưng mà thật sự làm được thì có mấy người chứ?
Theo Từ Quang Nhiên thấy, muốn kiếm tiền trong đại hội thể dục, chẳng khác nào đang nằm mơ giữa ban ngày cả, cho nên khi Trương Dương muốn lấy quyền tiêu thụ kinh doanh đại hội, Từ Quang Nhiên cũng vui vẻ làm chuyện mượn nước đẩy thuyền, nói trắng ra là, ông căn bản là không xem trọng lợi nhuận đến từ đại hội, dưới tiền đề tài chính của Nam Tích đang căn thẳng, Từ Quang Nhiên cũng không có nhiều tinh lực để quản lý chuyện này.
Trong hội nghị thường ủy, Từ Quang Nhiên nói ra quyết định giao quyền tiêu thụ kinh doanh của đại hội cho Trương Dương, nhưng mà khi Từ Quang Nhiên nhắc đến chuyện này, cũng không có nói là Trương Dương chủ động đến tìm mình đòi quyền, ông từ tốn nói : Tất cả mọi người rõ ràng, gần đây phương diện tài chính của Nam Tích chúng ta đang gặp căng thẳng, rất nhiều công trình đều cần có tiền để bảo đảm, quá trình cải cách tuyệt đối sẽ không phải là một quá trình thuận buồm xuôi gió, trong các giai đoạn khác nhau thì sẽ gặp rất nhiều khó khăn khác nhau, gặp khó khăn không sợ, dùng vận dụng trí tuệ của chúng ta, khắc phục trắc trở khó khăn, tôi tin tưởng rằng khó khăn bây giờ chỉ là tạm thời thôi
Ông ta dừng lại một chút, nâng tách trà lên nhấp một ngụm, rồi lại bắt đầu nổi hứng lên, tiếp tục nói tiếp : Trước mặt chúng ta xảy ra hai chuyện quan trọng nhất, một là công trình cảng nước sâu, hai là xây dựng trung tâm thể dục mới, chúng ta cần phải tiếp tục bảo đảm công trình cảng nước sâu tiến hành thuận lợi, cũng cần phải đẩy nhanh tiến độ, tranh thủ sớm ngày hoàn thành việc xây dựng trung tâm thể dục mới, sang năm chúng ta sẽ nghênh đón đại hội thể dục thể thao lần thứ mười hai của tỉnh Bình Hải, chúng ta không chỉ muốn mượn đại hội lần này để bày ra phong cách và diện mạo của chúng ta, còn phải mượn lần đại hội này để bày ra thành quả cải cách mà Nam Tích đã đạt được, bày ra phong thái thời đại mới của Nam tích. Trải qua nhiều lần suy nghĩ, tôi quyết định lần đại hội này phải thích ứng với yêu cầu cải cách hiện tại, quan trọng hơn là theo kịp bước tiến của thời đại, cần phải tránh phô trương lãng phí, lại phải náo nhiệt mà long trọng, đem đại hội lần này trở thành một đại hội không giống với bình thường
Hạ Bá Đạt nghe Từ Quang Nhiên nói đến đây, trong lòng đã rõ ràng, nói ngắn nói dài nói đi nói lại vẫn là không có tiền, Từ Quang Nhiên nói nãy giờ chỉ là muốn có một đại hội tiết kiệm.
Bộ trưởng tuyên truyền thị ủy Lương Tùng cũng ý thức được mục đích của Từ Quang Nhiên, cái này đối với ông cũng không phải là một chuyện tốt, đại hội thể dục thể thao lần này không chỉ là chuyện của ủy ban thể dục, bộ tuyên truyền thị ủy cũng có phần tham dự, nếu như tiết kiệm, thì có ý nghĩa là cắt giảm bớt kinh phí tuyên truyền trên diện rộng, bây giờ làm cái gì cũng cần tiền cả, Lương Tùng nói : Tôi tán thành với ý kiến của bí thư Từ, nhưng mà theo sự phát triển của thời đại, dân chúng càng ngày càng coi trọng phong trào thể dục thể thao, phong trào thể dục thể thao bây giờ đã không còn là một hoạt động thi đấu thông thường nữa, đã được phủ thêm rất nhiều màu sắc rồi, trở thành sân khấu để biểu hiện thực lực và hình tượng của mỗi thành phố, tiết kiệm thì tôi tán thành, nhưng vẫn có những điều cần thiết
Từ Quang Nhiên cười ha hả nói : Lão Lương, ông đừng vội, tôi còn chưa nói xong, ông gấp cái gì? Sợ tôi không cho kinh phí tuyên truyền sao?
Lương Tùng bị ông ta nói trúng tâm tư, mặt già không khỏi đỏ lên.
Từ Quang Nhiên nói : Trải qua sự suy nghĩ cẩn thận của tôi, cũng trưng cầu ý kiến của một số đồng chí, tôi quyết định đem quyền tiêu thụ kinh doanh lần này giao cho ủy ban thể dục, công tác cụ thể giao cho chủ nhiệm ủy ban thể dục đồng chí Trương Dương phụ trách Những lời này vừa nói ra, tất cả thường ủy đều ngây ngẩng cả người, bao gồm cả Hạ Bá Đạt nữa, quyền tiêu thụ kinh doanh của đại hội, cụm từ này đúng là mới mẻ thật, cả một đám thường ủy có kiến thức rộng rãi, cũng đều là lần đầu tiên nghe tới.
Từ Quang Nhiên nói : Theo sự phát triển của cải cách, theo tiến bộ của thời đại, tư duy của chúng ta cũng cần theo kịp với phát triển của thời đại, muốn cái này thì phải bỏ cái khác, lúc trước tổ chức đại hội thể dục thể thao tỉnh đều là do chính phủ chủ đạo, làm cho nó có nhiều màu sắc chính trị, có thể nói những đại hội trước không có một đại hội nào kiếm được lợi nhuận cả, lần này giao quyền tiêu thụ kinh doanh cho ủy ban thể dục, là muốn cán bộ chúng ta phát hiện ra nhiều tính năng động chủ quan hơn, muốn cho nhân dân chúng ta thật sự tham gia vào đại hội của tỉnh, hoàn thành một đại hội thể dục thể thao thật sự thuộc về dân chúng
Tất cả thường ủy đều cùng nhau vỗ tay, vỗ tay không phải là vì ủng hộ cho những lời này của Từ Quang Nhiên, mà là vỗ tay cho tương lai tới.
Hạ Bá Đạt cho rằng bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên đang giả bộ, ông ta tuyên bố chuyện này trước mặt mọi người, có ý nghĩa là cái bẫy của ông ta cũng đã hoàn thành, Trương Dương và ủy ban thể dục đã rơi vào trong bẫy rồi.
Không có một thường ủy nào cho rằng quyền tiêu thụ kinh doanh đại hội này có được bao nhiêu ý nghĩa thương nghiệp cả, không ai tin rằng đại hội tỉnh có thể kiếm được tiền cả, từ trước đến giờ đều là phải bù tiền thêm vào cả, xem ra tài chính ở Nam Tích đã khiến cho bí thư Từ hết đường xoay xở rồi, rõ ràng là không còn tiền đầu tư vào, nhưng lại còn dùng cụm từ quyền tiêu thụ kinh doanh cho nó hào nhoáng, nói trắng ra thì cái quyền tiêu thụ kinh doanh này chính là một cái của nợ, và chẳng có đứa ngốc nào muốn mua đâu.
Lương Tùng nói : Suy nghĩ của bí thư Từ thật là tốt, thời đại bây giờ, làm chuyện gì cũng cần phải theo kịp bước tiến của thời đại
Từ Quang Nhiên cười nói : THật ra suy nghĩ này là do đồng chí Trương Dương đưa ra sớm nhất, tôi cho rằng không tồi, nên toàn lực ủng hộ công tác của hắn
Lương Tùng nói : Rốt cục vẫn là người thanh niên, có suy nghĩ có ý kiến, đối với công tác của bọn họ, chúng ta chỉ cần ủng hộ, không chỉ ủng hộ, chúng ta còn cần phải buông tay để bọn họ đi làm, bộ tuyên truyền thị ủy chúng tôi là người đầu tiên hướng ứng, giao quyền gọi thầu truyền thông và quyền phát sóng trực tiếp trên TV giao cho ủy ban thể dục thống nhất phụ trách Lương Tùng nói ra những lời này không phải là không có nguyên nhân, công tác tuyên truyền cho đại hội tỉnh lúc này đã trở thành một củ khoai lang nóng rồi, nếu như là thế vận hội thì khác, không cần phải hỏi, đài truyền hình nào muốn được phát sóng trực tiếp cũng phải tranh đến sứt đầu mẻ trán, nhưng loại đại hội tỉnh này, nhất là trong tỉnh Bình Hải, hay đài truyền hình của Nam Tích thì cũng không dễ nói, dù sao thì cũng là do bộ tuyên truyền thị ủy quyết định, các đài truyền hình thành phố khác căn bản là không có hứng thú với mấy trận thi đấu lẻ tẻ này. Bạn thử nghĩ đi, tiếp sóng các trận đấu như vậy căn bản là có bao nhiêu người coi chứ, không có người coi thì sẽ không có hiệu ứng quảng cáo, không có quảng cáo thì không có tiền lời, muốn các đài truyền hình khác trong tỉnh tuyên truyền giúp đỡ, thì bạn phải đi nhờ vã người ta, mà bây giờ tài chính của Nam Tích đang gặp vấn đề, bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên đã sớm tỏ rõ thái độ là cần phải tiết kiệm trong các phương diện, kinh phí tuyên truyền sẽ phải đứng mũi chịu sào, Lương Tùng cũng không muốn chen chân vào trong cái đại hội tỉnh này làm gì, vì không có tiền thì làm sao mà tuyên truyền? Dựa vào cái mặt mà đi cầu xin sao? Ra khỏi ba tấc đất của Nam Tích, còn ai mà nể mặt của ông ta chứ? Từ Quang Nhiên đương nhiên cũng nhận ra Lương Tùng đã nhìn nhận công tác tuyên truyền cho đại hội tỉnh lần này trở thành một củ khoai lang nóng, ông ta đang hận không thể đá văng nó đi chổ khác cho khuất mắt. Từ Quang Nhiên cười nói : Lão Lương, ông là bộ trưởng tuyên truyền, cần phải chú ý theo hướng phát triển dư luận, người thanh niên có nhiệt tình, nhưng mà nói đến nguyên tắc tính đảng, nói đến kinh nghiệm chính trị thì vẫn còn kém rất xa, ông cần phải dẫn dắt bọn họ
Lương Tùng gật đầu, nhưng trong lòng cực kỳ phiền muộn, con thuyền mục nát này, ông rốt cục cũng đã đặt chân lên, muốn leo xuống thì cũng không thể dễ dàng như vậy được.
Chuyện Trương Dương lấy được quyền tiêu thụ kinh doanh của đại hội tỉnh đã gây chấn động trong ủy ban thể dục, tất cả đảng viên đều cảm thấy rằng vị chủ nhiệm Trương này đùa hơi quá tay, muốn gây sự thì còn có thể hiểu được, nhưng mà đùa với lửa như vậy, rõ ràng là muốn lôi toàn bộ ủy ban thể dục vào cuộc chơi đây mà.
Ngày đầu tiên Thôi Quốc Trụ đi làm trở lại, các đảng viên đã đến phòng làm việc của ông mà ân cần hỏi han, nhắc đến chuyện quyền tiêu thụ kinh doanh thì cả đám nhất thời than ngắn thở dài. Tang Kim Đường nói : Tôi chưa từng nghe nói qua đại hội tỉnh nào kiếm được tiền cả, đừng nói là Bình Hải chúng ta, trong phạm vi cả nước cũng không có ai mở đại hội tỉnh mà có thể kiếm được tiền cả. Chủ nhiệm Trương muốn quyền tiêu thụ kinh doanh, nhưng quan trọng là ai sẽ cảm thấy hứng thú với đại hội tỉnh của chúng ta chứ?
Lý Hồng Dương thở dài nói : Lúc đầu tôi còn thấy rằng hắn chỉ là trẻ tuổi, thiếu đi kinh nghiệm công tác tương quang, nhưng mà nhiệt tình công tác thì vẫn có, nhưng bây giờ xem ra, hắn thật sự chỉ là một người thường, cái này không phải là tự đẩy mình vào đường cùng sao? Ai làm đại hội tỉnh mà không được thành phố ủng hộ chứ? Bây giờ thành phố thiếu tiền, hắn không lấy tiền, lại lấy quyền tiêu thụ kinh doanh, thành phố đương nhiên cầu còn không được nữa là
Lưu Cương nói : Các người chờ xem, đại hội tỉnh lần này còn không biết sẽ biến thành cái dạng gì nữa, đến lúc đó nếu như làm không tốt, không chỉ có một mình hắn, mà tất cả mọi người chúng ta đều không may Một câu nói đã làm cho tất cả mọi người trầm mặc xuống.
Đoạn Kiến Trung nói : Chúng ta không thể để cho hắn tiếp tục như vậy được, mọi người cùng nhau đi nói chuyện với hắn, chuyện lớn như vậy phải thông qua thảo luận của tổ đảng
Tang Kim Đường nói : Thảo luận? Thảo luận cái gì? hắn là chủ nhiệm ủy ban thể dục, lại là bí thư tổ đảng, lời nói của chúng ta có tác dụng sao? Tôi thấy chuyện này hẳn là nên đi tìm thị trưởng Cung Thị trưởng Cung trong lời nói của ong ta chính là phó thị trưởng phụ trách văn hóa thể dục Cung Kỳ Vĩ.
Lưu Cương nói : Tìm thị trưởng Cung có tác dụng sao? Bí thư Từ đã tuyên bố trước mặt mọi người rồi, chuyện này đã trở thành sự thật rồi, quyền tiêu thụ kinh doanh cũng đã rơi vào trong tay của ủy ban thể dục chúng ta rồi, bây giờ chúng ta nhận cũng phải nhận, không nhận cũng phải nhận, tôi thấy lần này nhất định là làm hỏng bét hết rồi, tất cả mọi người chờ xui xẻo đi
Thôi Quốc Trụ nãy giờ không nói gì đã lên tiếng : Thật ra chuyện này chưa chắc đã xấu như mọi người nghĩ đâu, con người của chủ nhiệm Trương cũng có chút bản lĩnh
Tất cả mọi người đều nhìn Thôi Quốc Trụ bằng cặp mắt kỳ quái, theo lý mà nói thì người đứng ra nói giúp cho Trương Dương không phải là ông ta, nhưng mà tự nhiên lại chính là ông ta nói giúp cho Trương Dương.
Thôi Quốc Trụ nói ra những lời này cũng có nguyên nhân, tuy rằng tất cả mọi người đều cho rằng ông giả bệnh, nhưng mà ông vẫn kiên trì cho rằng Trương Dương giễu cợt mình, từ chuyện này ông đã ý thức được, vị chủ nhiệm Trương mới đến này là một người có tâm cơ, mình căn bản không phải là đối thủ của hắn. Thôi Quốc Trụ không cho rằng mình vô dụng, bởi vậy suy ra, chủ nhiệm Trương có khả năng hơn người, ngya cả mình cũng bị hắn làm cho thảm hại như vậy, con người này thật sự có bản lĩnh. Thôi Quốc Trụ nói : Quyền tiêu thụ kinh doanh cũng là quyền, trước khi hắn đến, ủy ban thể dục chúng ta chỉ là một hũ nước tương ( Ý nói chỉ là thứ được thêm vào, có cũng được không có cũng không sao vì có thể thay bằng cái khác =gt; Nói rõ hơn là đồ thừa không quan trọng ) đại hội tỉnh vốn phải là do ủy ban thể dục chúng ta làm chủ, nhưng mọi người nhìn xem, xây dựng trung tâm thể dục mới, tuyên truyền cho đại hội tỉnh không có chuyện của chúng ta, ủy ban thể dục phụ trách cái gì? Chỉ là phụ trách động viên các huấn luyện viên và vận động viên, nói dễ nghe là làm công tác tư tưởng, nói khó nghe chính là đi làm việc vặt
Lý Hồng Dương nói : Lời của chủ nhiệm Thôi cũng có đạo lý, trong khoảng thời gian ngày, trong lòng tôi vẫn luôn cảm thấy nghẹn khuất, dựa vào cái gì chứ? Một chuyện lớn như đại hội tỉnh, chúng ta hẳn nên là nhân vật chín, ủy ban thể dục không thể bị ném ra ngoài rìa như vậy được
Tang Kim Đường nói : Làm việc không thể hành động theo cảm tình, chúng ta không thể tranh nhau vì một hơi thở, có hậu quả gì cũng không suy nghĩ, các người cũng hiểu, thành phố giao quyền tiêu thụ kinh doanh cho ủy ban thể dục, nhưng không dự định chia cho chúng ta tiền, không có tiền thì lấy gì làm đại hội tỉnh? Quảng cáo và phát sóng trực tiếp? Cho dù được phát sóng trực tiếp tại nơi thi đấu, thì có mấy người cảm thấy hứng thú? Có xem cũng xem tiết mục, làm gì có xí nghiệp nào lại làm quảng cáo?
Nhắc đến vấn đề hiện thực này, mọi người lại không nói gì cả.
Lúc này bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa phòng, là trợ lý chủ nhiệm Tiêu Điều Mẫn đến, cô ta thông báo hợp.
Thôi Quốc Trụ đột nhiên có cảm giác sợ hãi, lần trước trong hội nghị tổ đảng đã bị Trương Dương chọc tức đến hôn mê, vừa nhớ lại thôi cũng đã thấy sợ hãi rồi, thấp giọng nói : THân thể của tôi có chút khó chịu, các người đi đi
Các đảng viên nhìn Thôi Quốc Trụ, vừa buồn cười vừa đồng tình, lão già này giả bệnh giả đến nghiện luôn rồi.
Tiêu Điều Mẫn nói : Chủ nhiệm Trương nói cuộc họp này nhất định phải tham gia
Thôi Quốc Trụ cắn cắn môi, ông cần phải khắc phục chướng ngại tâm lý này.
Mọi người cùng nhau đi đến phòng họp, phát hiện ra trong phòng họp không chỉ có một mình Trương Dương, còn có bộ trưởng bộ tuyên truyền thị ủy, thường ủy thị ủy thành phô Nam Tích Lương Tùng, không ai ngờ rằng vị lãnh đạo này lại đột nhiên đến ủy ban thể dục.
Trương Dương cười tủm tỉm nói chuyện với ông ta, tuy rằng không biết hai người bọn họ đang nói cái gì, nhưng từ biểu tình của bọn họ mà xem, thì bọn họ nói chuyện tương đối vui vẻ đấy.
Trương Dương thấy các đảng viên đều đến, liền cười nói : Được rồi, đều đến rồi, chúng ta cùng đi ăn
Lúc này mọi người mới ý thức được đã là mười một giờ bốn mươi trưa rồi, quả thật đã đến giờ ăn trưa rồi.
Các đảng viên của ủy ban thể dục thấy lãnh đạo thành phố đến, không ai dám vắng mặt trong buổi trưa cả, đi theo phía sau hai người xuống lầu, trong lòng bọn họ thầm nói, thằng nhãi này rốt cục đang làm gì? Lương Tùng lần này đến ủy ban thể dục cũng không có thông báo cho bất kỳ kẻ nào biết cả, từ sau hội nghị thường ủy đến giờ, ông ta luôn cảm thấy rằng mình cần phải đến ủy ban thể dục một chuyến, ông ta muốn gặp mặt Trương Dương một lần, đại hội thể dục thể thao lần thứ mười hai của tỉnh, ủy ban thể dục và bộ tuyên truyền đều là những bộ phận quan trọng, sau khi Lương Tùng biết được ý đồ tiết kiệm giảm bớt chi tiêu trên diện rộng của Từ Quang Nhiên xong, ông ta liền nóng lòng đem công tác tuyên truyền vốn đang nóng như một củ khoai lang giao ra, vốn với địa vị của Lương Tùng, ông ta chỉ cần một cú điện thoại là có thể triệu Trương Dương đến rồi, nhưng mà sau nhiều lần suy nghĩ, chuyện này cần phải làm càng ổn thỏa càng tốt.
Ngoài ra, Lương Tùng kín đáo đi đến ủy ban thể dục còn có một nguyên nhân quan trọng khác, ông ta và thường ủy tỉnh ủy, bộ trưởng bộ tuyên truyền tỉnh Trần Bình Triều có quan hệ cá nhân rất tốt, mà con trai của Trần Bình Triều Trần Thiệu Bân lại là bạn thân của Trương Dương, khi Trương Dương đến Nam Tích, Trần Bình Triều còn đặc biệt vì Trương Dương mà gọi điện thoại cho Lương Tùng, dặn Lương Tùng chiếu cố cho Trương Dương nhiều hơn.
Vừa rồi Trương Dương nói chuyện với Lương Tùng rất là nhiệt tình, thật ra căn bản là không phải nói về vấn đề công tác gì cả, tất cả đều đang bàn về quan hệ cá nhân, nhắc đến Trần Thiệu Bân, quan hệ của hai người vô tình được kéo lại gần rất nhiều.
Lương Tùng là một chính khách tiêu chuẩn, mặt mũi của Trần Thiệu Bân ông ta đương nhiên phải cho, ông ta cũng đối đãi với Trương Dương rất là nhiệt tình thân thiết, nhưng mà ông vẫn không quên mục đích đến đây ngày hôm nay, đến không phải là vì để kết bạn, mà là vì ném đồ, giảm bớt sức ép cho bộ tuyên truyền. Tất cả thường ủy thị ủy Nam Tích, bao gồm cả ông, cũng không xem trọng đại hội lần này, từ đây đến lúc khai mạc đại hội còn chưa đến một năm, mà trung tâm thể dục mới còn chưa xây xong, đây là công trình mặt mũi của chính phủ Nam Tích, từ một ý nghĩa nào đó mà nói, nó có cùng một nhịp đập với mặt mũi của bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên, em trai của ong ta Từ Quang Lợi nhận thầu công trình xây dựng trung tâm thể dục mới này. Theo dự kiến, trong mấy tháng tới, thành phố sẽ gia tăng đầu tư xxay6 dựng cho trung tâm thể dục mới, và tốc độ xây dựng cũng sẽ tăng nhanh lên, căn cứ theo tình huống mà Lương Tùng hiểu biết, đầu tư tổng thể của thành phố cho trung tâm thể dục mới vẫn sẽ không đổi, bởi vì công trình trung tâm thể dục mới đã vượt qua dự toán, cho nên chắc chắc sẽ tiết kiệm hay giảm bớt đầu tư cho các phương diện khác, nói cách khác là đầu tư các phương diện khác cho đại hội của tỉnh lần này sẽ bị cắt giảm trên diện rộng, đây mới chính là nguyên nhân căn bản vì sao Từ Quang Nhiên lại sảng khoái khi giao quyền tiêu thụ kinh doanh cho Trương Dương.
Lương Tùng có cảm giác rằng đại hội tỉnh lần này có thể không cách nào thực hiện được mục tiêu cả, cho nên khẳng định sẽ có người bị té ngã trong đại hội lần này, thậm chí là phải đứng ra gánh chịu trách nhiệm, từ tình huống bây giờ xem ra, người đó hẳn là Trương Dương, Lương Tùng không có thành kiến gì với Trương Dương cả, nhưng mà cũng không có giao tình gì với hắn, nếu hắn đã quyết định nhảy vào hố lửa rồi, thì cứ để cho hắn có một cơ hội gánh chịu trách nhiệm đi.
Tổng quản lý nhà khách Từ Hoành Yến đã chuẩn bị tốt rượu và đồ ăn rồi, gần đây gã ta thông qua con đường tiết lộ tin tình báo, đã thu được sự tin tưởng nhất định của chủ nhiệm Trương.
Các đảng viên của ủy ban thể dục bắt đầu ngồi xuống vây quanh Lương Tùng, Lương Tùng có danh tiếng không tồi tại Nam Tích, là một cán bộ bình dị gần gũi, ông ta vui vẻ cười nói : Tiểu Trương, không phải nói là ăn đơn giản một chút sao? Vì sao lại ăn uống long trọng như vậy?
Trương Dương cười nói : Bộ trưởng Lương, bình thường ông rất ít khi đi thị sát, nếu như ăn quá đơn giản, thì không thể biểu đạt được tâm tình hoan nghênh nhiệt liệt của chúng tôi đối với ông
Lương Tùng cười nói : Phô trương lãng phí là không được
Trương Dương nói : Không lãng phí, không lãng phí, lãnh đạo ủy ban thể dục chúng tôi đều xuất thân từ trong giới thể dục, cho nên sức ăn rất lớn Hắn nói như vậy làm cho tất cả mọi người bật cười.
Tiêu Điều Mẫn khui một chai rượu ra, rót cho Lương Tùng, Lương Tùng nói : Buổi trưa đừng uống rượu
Trương Dương nói : Chỉ một ly nhỏ, mỗi người một ly nhỏ, đại biểu chút tâm tình, bộ trưởng lương cần phải thông cảm cho tâm tình của chúng tôi
Lương Tùng đã trải qua rất nhiều bàn rượu rồi, biết thằng nhãi này đang muốn dụ mình uống vài ly, ông gật đầu, vươn ba ngón tay từ bàn tay phải ra : Ba ly, mỗi người uống tối đa ba ly
Sau khi uống cạn ly rượu, Lương Tùng nói : Tiểu Trương, lần này bí thư Từ đặc biệt đem chuyện giao quyền tiêu thụ kinh doanh cho ủy ban thể dục bên cậu nói ra tại hội nghị thường ủy, tất cả mọi người đều rất xem trọng cậu
Trương Dương cười nói : Tôi cũng không có biện pháp, nếu đã không lấy được tiền từ chổ bí thư Từ, vậy thì chỉ có thể lấy quyền, nói cách khác là, lãnh đạo không cho chúng tôi đủ sự ủng hộ, thì chúng tôi chỉ có thể tự nghĩ biện pháp cứu mình mà thôi
Lương Tùng thở dài nói : Thật ra lần này lãnh đạo thành phố cũng coi trọng đại hội tỉnh lần này, về mặt chính sách đã cho các ngươi sự ủng hộ nhất định rồi, những cán bộ của ủy ban thể dục, cũng cần phải thông cảm cho chổ khó xử của thành phố, tiền không có khả năng dùng hết vào trong đại hội thể dục thể thao được, làm lãnh đạo thì điều đầu tiên cần nghĩ đến chính là vân đề dân sinh của dân chúng ta sự phát triển của thành phố
Các vị đảng viên gật đầu theo, Trương Dương nói : Thật ra tôi cũng biết, bây giờ mọi người nhất định là nhìn tôi giống một con khỉ, đều cho rằng tôi thích đi gây chuyện Lúc hắn nói ra những lời này, mỗi người ngồi ở đây đều có chút chột dạ, ánh mắt không dám nhìn thẳng vào mặt hắn.
Lương Tùng cười nói : Tiểu Trương, trí tưởng tượng của cậu thật là phong phú, thành phố ngay từ đầu đã ủng hộ cho suy nghĩ của cậu rồi, nhưng mà suy nghĩ tuy tốt, chỉ là thực thi cụ teh63 sẽ gặp phải độ khó nhất định, cầu cần phải chuẩn bị sớm tâm lý thật tốt để đối phó với những trắc trở có thể gặp phải
Trương Dương nói : Nếu lãnh đạo thành phố đã tin tưởng tôi như vậy, tôi đương nhiên là sẽ không làm phụ kỳ vọng của các lãnh đạo, từ giờ trở đây tôi sẽ gồng mình chống tay mà làm, nói thế nào cũng phải bảo đảm cho đại hội của tỉnh được triển khai tốt đẹp
Lương Tùng nói : Có chổ nào cần bộ tuyên truyền của tôi trợ giúp thì cứ việc lên tiếng nhé
Trương Dương nói : Khẳng định là không thể thiếu rồi, không có ông hỗ trợ, thì truyền thông sẽ không chịu nghe lời nói của chúng tôi
Lương Tùng cười cười, ông vỗ vỗ vai của Trương Dương, nói : Tôi dự định phái cho cậu một trợ thủ, là một người có thể phối hợp với cậu tiến hành công tác trong phương diện tuyên truyền
Trương Dương nói : Ai vậy?
Lương Tùng nói : Chủ nhiệm đài truyền hình Nam Tích Hoành Khánh Biểu hiện bên ngoài của Lương Tùng rất là nhiệt tình, cũng là vì muốn sớm ngày đem chuyện của bộ tuyên truyền đẩy qua nơi khác, nếu Từ Quang Nhiên đã cho người thanh niên này cơ hội, vậy thì tôi cũng sẽ như vậy, bởi vì phiền phức thì không ai muốn dính vào.
Từ Quang Nhiên cười ha hả nói : Cậu nói nhiều như vậy cũng chỉ là muốn tiền?
Trương đại quan nhân cười tủm tỉm gật đầu nói : Bí thư Từ anh minh
Từ Quang Nhiên nói : Tôi nhớ lúc trước cậu từng đảm nhiệm chức chủ nhiệm phòng chiêu thương ở Giang thành sao?
Trương đại quan nhân sửa lại cho đúng : Phó chủ nhiệm, tôi chỉ là cấp phó xử, chưa phải là cấp chính Hắn cũng muốn mượn cơ hội này nhắc nhở Từ Quang Nhiên, mình đã đến Nam Tích vài ngày rồi, mà chuyện cấp chính xử của mình tựa hồ đã bị tổ chức quên mất.
Từ Quang Nhiên là một lão hồ ly, vừa nghe liền biết Trương Dương đang nhắc nhở mình vấn đề cấp chính xử của hắn, trong lòng âm thầm cười, thằng nhóc này dù sao cũng là tuổi trẻ thiếu kiên nhẫn, trong vấn đề cấp chính xử mình đâu có làm khó hắn chi, nếu kết cục đã được định rồi, thì Từ Quang Nhiên cũng không làm những chuyện mượn nước đẩy thuyền làm gì cả, mỉm cười nói : Bây giờ là chính thức rồi, cấp bậc qua vài ngày nữa sẽ giải quyết
Trương Dương sau khi có được một viên thuốc an thần này này, liền cười nói : Cảm ơn bí thư Từ đã coi trọng, sau này tôi nhất định sẽ cúc cung tận tụy mệt cũng không từ cho sự nghiệp thể dục thể thao của Nam Tích
Từ Quang Nhiên cười ha hả nói : Không cần khoa trương như vậy, tiểu Trương à, tình trạng tài chính của Nam Tích gần đây cũng không được lạc quan cho lắm, cậu hẳn là có nghe nói một ít tin tức xấu chứ?
Trong lòng Trương Dương nhất thời cảnh giác, Từ Quang Nhiên nói như vậy, không phải là có chủ ý gì chứ? Có phải là muốn nhờ mình giúp đỡ giải quyết vấn đề tài chính của cảng nước sâu không? Hắn vội vàng n ói : Tôi vừa mới đến Nam Tích, chuyện của ủy ban thể dục còn lo chưa xong nữa là, tôi làm gì mà lo nhiều việc như vậy được?
Trương Dương đã quá mẫn cảm rồi, cho dù hắn có chút bản lĩnh chiêu thương dẫn tư, thì Từ Quang Nhiên cũng không dùng hắn đơn giản như vậy, cảng nước sâu là một công trình lớn, Từ Quang Nhiên là bí thư thị ủy, đương nhiên là càng phải thận trọng hơn nữa.
Từ Quang Nhiên nói : Tiểu Trương, bây giờ tài chính của chính phủ chủ yếu chảy về phía cảng nước sâu và trung tâm thể dục mới, mà chút tài chính này giống như là hạt muối bỏ biển vậy, tôi không nói gạt cậu làm gì, bây giờ những lãnh đạo thành phố chúng tôi cũng đang suy nghĩ biện pháp, tranh thủ sự ủng hộ tài chính của tỉnh
Trương Dương nói : Lòng bàn tay hay mu bàn tay cũng đều là thịt, ủy ban thể dục cũng là con của Nam Tích, tài chính của thành phố tốt xấu gì cũng phải cho chúng tôi ké một chút chứ?
Từ Quang Nhiên nói : Tôi bảo đảm, chỉ cần tài chính có dư, thì nhất định sẽ ủng hộ cho công tác của ủy ban thể dục bên cậu, nhưng mà trước đó, các cán bộ của ủy ban thể dục cần phải phát huy tính năng động của mình, giải hạn phân ưu cho thành phố. Cậu thông minh như vậy, nhất định là sẽ nghĩ ra biện pháp giải quyết
Trương Dương đã sớm có chuẩn bị tâm lý về thái độ của Từ Quang Nhiên rồi, hắn cười nói : Bí thư Từ, tôi không có biện pháp gì hết cả, nếu có biện pháp thì tôi cũng sẽ không đến làm phiền ông đâu
Từ Quang Nhiên nói : Như vậy đi, đại hội sang năm của tỉnh vô cùng quan trọng đối với chúng ta, liên quan đến hình tượng và vinh dự của thành phố, trước tiên cho bên cậu hai trăm ngàn, thế nòa? Dù sao thì gần đây tài chính của thành phố cũng khá căng thẳng, cậu cũng cần phải thông cảm cho thành phố
Tuy rằng Từ Quang Nhiên cho không nhiều, nhưng đã làm cho Trương Dương mừng rỡ, hắn vốn cũng không trông cậy vào việc Từ Quang Nhiên sẽ cho được nhiều, mục đích chân chính của hắn là muốn chính sách, bây giờ Từ Quang Nhiên đã ra tiền rồi, lời nói tiếp theo của Trương đại quan nhân lại không tiện mở miệng.
Từ Quang Nhiên nhìn ra hắn còn có điều muốn nói, liền mỉm cười nói : Tiểu Trương, còn chuyện gì sao?
Trương Dương nói : Bí thư Từ, hai mươi vạn chỉ là muối bỏ biển thôi, cái tôi muốn là biển rộng, mà ông chỉ cho tôi có một ly nước thôi
Từ Quang Nhiên cười nói : Nước biển là mặn, còn ly nước tôi cho cậu lại là nước ngọt, đối với người khát khô cổ mà nói, thì cậu nghĩ rằng người đó sẽ chọn biển rộng hay là chọn một ly nước? Một câu nói thoạt nghe rất là bình thản vô cùng của Từ Quang Nhiên lại lóe lên trí tuệ chính trị cao minh của ông.
Trương Dương nói : Ly nước tôi cần không phải là để cho mình uống, mà là giải khát cho toàn bộ giới thể dục của Nam Tích
Từ Quang Nhiên không nhịn được cười rộ lên, nói chuyện với Trương Dương rất là thú vị, ông lắc đầu nói : Sông lớn không có nước thì sông nhỏ sẽ khô, tôi không có khả năng đem tất cả nước tưới vào trong hệ thống thể dục của cậu được
Trương Dương nói : Nếu như vậy, tôi tự mình cầu mưa được không? Đây mới là mục đích chủ yếu của hắn ngày hôm nay khi đến đây, hắn đã có dự định sơ bộ rồi, nhưng mà làm việc này thì cần có sự cho phép của bí thư thị ủy, kiếm tài trợ từ trước đến giờ luôn là điểm mạnh của Trương đại quan nhân, ủy ban thể dục lại là một cơ quan đặc biệt, mà đại hội lần này lại có ý nghĩa chính trị lớn hơn rất nhiều so với ý nghĩa thương nghiệp, trên thực tế thì đa số hoạt động thể dục trong nước đều không khác gì nhau cho lắm, nếu như Trương đại quan nhân phù phép cho cái đại hội thể dục thể thao lần này có màu sắc của thương nghiệp quá nhiều, thì có thể làm cho mọi chuyện trở nên xấu đi, và có thể khiến cho đám lãnh đạo thành phố bị hắt xì không nhĩ? Trải qua thất bại từ sân bay mới Giang thành đến nay, Trương Dương làm việc đã bắt đầu trở nên cẩn thận hơn nhiều rồi, phong cách làm việc tuy rằng vẫn là dứt khoát dũng cảm tiến tới, nhưng mà trong lòng hắn cũng đã bắt đầu phòng ngừa chu đáo hơn rồi.
Từ Quang Nhiên cũng có hứng thú, nói : Cậu dự định cầu mưa thế nào?
Trương Dương nói : Đưa ánh mắt lên các công ty xí nghiệp trong Nam Tích, phương diện tài trợ, có thể thu được bao nhiêu cứ thu, nếu như ở bên trong không được, thì đưa mắt ra toàn bộ tỉnh, phóng mắt ra khắp nước
Từ Quang Nhiên cười nói : Tự mình hóa duyên à
Trương Dương nói : Không chỉ có hóa duyên, bây giờ mọi việc đều chú ý một điểm là đôi bên cùng có lợi, không thể cứ đòi người ta cho không được, không ai ngu như vậy hết, không ai muốn bỏ công không ra cả. Tôi chỉ muốn tìm bí thư Từ xin chính sách thôi
Từ Quang Nhiên nói : Chính sách gì?
Trương Dương nói : Tôi muốn quyền tiêu thụ kinh doanh của đại hội tỉnh lần này
Từ Quang Nhiên không chỉ một lần nghe qua về danh từ quyền tiêu thụ kinh doanh, nhưng mà quyền tiêu thụ kinh doanh của đại hội tỉnh, có thể có bao nhiêu ý nghĩa? Thế vận hội Olympic ông có biết, á vận hội ông có biết, nhưng mà quyền tiêu thụ kinh doanh của đại hội tỉnh thì có thể khiến cho bao nhiêu thương gia hứng thú? Cho dù có ảnh hưởng, thì phạm vi ảnh hưởng cũng chỉ nằm gói gọn trong tỉnh, nói lời dễ nghe thì là toàn bộ tỉnh nhìn chằm chằm vào, nhưng thật ra dân chúng ngồi trước màn hình TV để xem đại hội tỉnh có được mấy người? Cho đến nay đại hội của tỉnh luôn thiếu đi sự quan tâm, từ khi cải cách mở ra, đại hội thể dục thể thao của tỉnh Bình Hải cũng đã làm không ít lần rồi, chỉ là Từ Quang Nhiên cho đến bây giờ chưa từng nghe nói về một thành phố nào có thể kiếm được tiền từ đại hội tỉnh này cả, ngay cả đài truyền hình cũng không nguyện ý tiếp sóng mấy trận đấu này nữa. Cho dù quảng cáo trong sân thi đấu và quảng cáo trên TV có thể kiếm một ít, nhưng mà cũng không được giá bao nhiêu cả, thậm chí là còn không bằng một cái hội nghị kinh tế nữa. Tuy rằng như vậy, Từ Quang Nhiên vẫn không gật đầu đáp ứng ngay, ông cười nói : Cậu muốn quyền tiêu thụ kinh doanh bao gồm cái gì? Nói cụ thể một chút Trương Dương không có kinh nghiệm trong các hoạt động thể dục thể thao, nhưng mà mấy cái hội nghị kinh tế thì hắn đã làm không ít rồi, từ mấy tờ báo hay tạp chí cũng có thể tra được không ít tư liệu về đại hội thể dục thể thao, ví dụ rõ ràng như thế vận hội Olympic tổ chức tại Los Angeles của Mỹ năm 1984, kỳ tài thương giới Peter Ueberroth (trưởng ban tổ chức Thế vận hội mùa hè 1984, uỷ viên giải bóng chày nhà nghề Mỹ MLB và đứng đầu Uỷ ban Thế vận hội Mỹ) sáng tạo ra hình thức thế vận hội kết hợp chặt chẽ với thương nghiệp, làm thành một thế vận hội Olympic kiếm ra tiền đầu tiên trên thế giới. Từ đó về sau sinh ra cách nói kinh tế Olympic, mượn việc thi đấu Olympic để mở rộng hoạt động tiêu thụ kinh doanh sản phẩm và danh tiếng cho xí nghiệp, đem sản phẩm kết hợp với thể dục, đem văn hóa thể dục kết hợp với bảng hiệu hình thành một loại chiến lược đặc biệt cho các xí nghiệp. Các xí nghiệp ngoại trừ đầu tư tài trợ cho Olympic, áp dụng các hoạt động tiêu thu tương quan, từ công ích, văn hóa, cho đến các điểm nóng như vận dụng quảng cáo, hay các loại thủ đoạn quảng cáo tiêu thụ, cố gắng đạt được một bước tiến trong việc kết nối hình ảnh Olympic với bảng hiệu của mình, sản sinh ra hiệ ứng oanh động.
Trương đại quan nhân đã tự mình bỏ công ra tìm hiểu về những tư liệu trong phương diện này, hắn cảm thấy con đường phía trước rộng mở, thậ ra trong đầu của hắn đã sớm có một khái niệm mơ hồ rồi, chỉ là vẫn chưa có phương hướng rõ ràng thôi, khi hắn nhìn thấy tư liệu về Olympic mùa hè năm 1984, phương hướng trong lòng hắn liền sáng lên, hắn sẽ dựa theo hình thức của Olympic 1984 mà làm, hắn muốn thông qua đại hội tỉnh lần này để kiếm tiền, thông qua đại hội thể dục thể thao của tỉnh Bình Hải lần này để cho tên tuổi của ủy ban thể dục được mọi người biết tới, để cho mọi người nghe đến cái tên của hắn.
Trương đại quan nhân nói : Tôi dự định học tập theo kinh nghiệm tiên tiến của quốc tế, phương án tiêu thụ kinh doanh sơ bộ chủ yếu chia làm bốn phương diện, giấy phép tài trợ đặc biệt, quyền truyền hình trực tiếp, giấy phép trao quyền đặc biệt và kinh doanh vé vào cổng
Trùng hợp là Từ Quang Nhiên cũng có xem qua về tư liệu của Olympic mùa hè năm 1984, lời nói của Trương Dương cũng đi theo phương hướng chủ yếu của nó, Từ Quang Nhiên nói : Chúng ta chỉ làm đại hội thể dục thể thao của tỉnh thôi, không thể nào so sánh với thế vận hội của thế giới được, người ta làm như vậy có thể kiếm tiền, chúng ta cũng làm như vậy chưa chắc đã có thể kiếm được tiền, chế độ không giống, bắt chước không được
Trương đại quan nhân nói : Chế độ giống hay không cũng được, bắt chước cũng được, mèo trắng cũng được mà mèo đen cũng được, chỉ cần có thể bắt được chuột đều là mèo tốt cả
Trong lòng Từ Quang Nhiên khẽ động, lời nói của Trương Dương đã nói lên được trọng điểm, chỉ là đại hội thể dục thể thao này khẳng định là một vụ kinh doanh đền tiền, vì cái quyền tiêu thụ kinh doanh mà Trương Dương muốn căn bản là không có nhiều ý nghĩa thực tế cho lắm, nếu hắn muốn gây chuyện, thì cứ để cho hắn gây chuyện, hắn đem hết tinh lực tập trung vào cái này, cũng tốt hơn là nhãn rỗi đi quậy phá, cho dù hắn làm không thành công, thành phố cũng không có tổn thất gì hết, nếu như hắn có thể thành công được, vậy thì có thể giúp cho thành phố trút bớt gánh nặng. Từ Quang Nhiên suy nghĩ toàn bộ một hồi, ý thức được chuyện này đối với thành phố chỉ có trăm lợi chứ không có hại, vì vậy gật đầu nói : Tốt, tôi giao quyền tiêu thụ kinh doanh cho cậu
Trương Dương nói : Tôi còn có một yêu cầu, nếu như ủy ban thể dục chúng tôi thông qua đại hội lần này kiếm được tiền, thành phố cũng không thể xòe tay ra xin chúng tôi, chúng tôi giữ lại làm quỹ thể dục, phát triển sự nghiệp thể dục cho Nam Tích
Trong lòng Từ Quang Nhiên cười thầm, kiếm tiền? Kiếm được mới là lạ, ông gật đầu khoái trá : Không có vấn đề, nếu như cậu kiếm được tiền, đầu tiên là gánh vác chi phí của đại hội, giúp cho thành phố giảm bớt gánh nặng, dưới tiền đề này, tất cả lợi nhuận khác đều thuộc về ủy ban thể dục của cậu, dùng để phát triển sự nghiệp thể dục thể thao của Nam Tích
Trương Dương nói : Bí thư Từ, quyền tiêu thụ kinh doanh của tôi cũng bao gồm cả quảng cáo trong sân của trung tâm thể dục mới
Từ Quang Nhiên nói : Trung tâm thể dục mới còn chưa xây xong
Trương Dương cười nói : Bí thư Từ, sân bay mới của Giang thành còn chưa xây xong, nhưng quảng cáo có thể kiếm được đến mấy triệu rồi, ông chỉ cần giao cho tôi, chuyện tình cụ thể tôi sẽ đi làm
Từ Quang Nhiên phát hiện ra thằng nhãi này có vẻ như được một bước muốn tiến thêm một bước nữa, chỉ là bây giờ hắn ta muốn quyền quảng cáo thôi, chứ không có đòi quyền thi công kiến trúc gì cả, không có lý do gì không cho hắn cả. Từ Quang Nhiên nói : Không có vấn đề, bất kỳ hoạt động kinh doanh nào của ủy ban thể dục các người, chỉ cần không ảnh hưởng đến tình trạng thi công xây dựng của trung tâm thể dục mới là được
Trương Dương cười nói : Yên tâm đi, cùng lắm là tôi chỉ hoạt động ở tường bên ngoài thôi, chuyện xây dựng, chúng tôi tuyệt đối không hỏi đến
Từ Quang Nhiên nói : Tiểu Trương, từ đây đến lúc khai mạc đại hội tỉnh còn chưa đến một năm, trọng trách trên vai của chủ nhiệm ủy ban thể dục như cậu cũng không nhẹ
Trương Dương nói : Bí thư Từ yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng hết khả năng, dẫn tất cả các bộ của ủy ban thể dục cùng nhau, dẫn dắt tất cả vận động viên của Nam Tích, cùng nhau nỗ lực phấn đấu trong đại hội tỉnh lần này
Từ Quang Nhiên nói : Lời là do chính cậu nói, muốn lấy hạng nhất của cả hai bảng, không lấy được thì làm sao bây giờ? Lúc nói ra những lời này, Từ Quang Nhiên cười cười trông rất là tự nhiên, nhưng trên thực tế thì ông đang giăng một cái bẫy, tất cả là do cái miệng của cậu làm hại cậu, tôi cũng không có bức cậu.
Trương Dương nói : Không có khả năng không lấy được Thằng nhãi này cũng không phải là một kẻ ngu, hắn noi ra như vậy. Từ Quang Nhiên dẫn hắn đi một vòng tròn, giả dụ như hắn nhất thời xúc động nói ra rằng nếu không đạt được mục tiêu này thì tôi sẽ tự động từ chức, khẳng định là trong lòng Từ Quang Nhiên sẽ vui mừng đến chết mất thôi, nhưng mà bí thư Từ ông muốn tôi nói, tôi càng không nói, không có khả năng không lấy được, cho dù không lấy được thì làm sao? Tôi cũng chẳng nói từ chức cái gì cả, ông có thể làm khó làm dễ gì tôi? Trương đại quan nhân cũng không phải là một người tùy tiện khoác lác, nói ra được, thì hắn sẽ nỗ lực thực hiện, nếu như thực hiện không được, thì cũng không có gì để sợ cả, tâm tính cũng như da mặt của thằng nhãi này đang không ngừng phát triển thành thục l ên.
Từ Quang Nhiên cười nói : Nếu như cậu không lấy được, tôi cần phải xử lý cậu
Trương Dương cười tủm tỉm nói : Bí thư Từ yên tâm đi, tôi không cho ông cơ hội này đâu, nếu như tôi thực hiện được mục tiêu này, vậy thì bí thư Từ có phải là nên đề bạt tôi lên làm phó phòng gì đó hay không?
Từ Quang Nhiên thật sự đúng là bó tay thằng nhãi này rồi, ông cười ha hả nói : Chờ cậu lấy được đi đã Thầm nghĩ trong lòng, cấp chính xử còn chưa xuống tới, mà đã lo nghĩ đến cấp phó phòng, người mê làm quan thì đã gặp nhiều rồi, nhưng mà chưa thấy ai mê đến nỗi như vậy cả. Ông lại nhắc nhở Trương Dương : Tiểu Trương, cậu còn trẻ, lại vừa mới đến Nam Tích, cần phải chú ý phương thức ở chung với các đồng chí khác, phải hiểu biết tôn kính các đồng chí lớn tuổi Ông ta đang ám chỉ chuyện của Thôi Quốc Trụ đây mà.
Trương Dương cười nói : Tôi vẫn rất tôn trọng các đồng chí lớn tuổi, lấy đồng chí Thôi Quốc Trụ mà nói, lúc ông ta nằm viện, ngày nào tôi cũng đến thăm ông ta, bây giờ ông ta đang rất là cảm kích tôi đấy
Từ Quang Nhiên bật cười ha hả, da mặt của thằng nhãi này đúng là rất dày rồi. Trương Dương rời khỏi phòng làm việc của Từ Quang Nhiên, tuy rằng hắn đã thành công lấy được quyền tiêu thụ kinh doanh đại hội từ chổ của Từ Quang Nhiên, nhưng mà hắn luôn cảm thấy rằng Từ Quang Nhiên đối với mình có chút dối trá, có lẽ là hắn nghĩ sai, theo lý mà nói thì mình là đại ân nhân của Từ Quang Nhiên, ông ta không nên như vậy. Trên thực tiếc, Từ Quang Nhiên khi gặp mặt hắn, coi như là tỏ vẻ ủng hộ cho công tác của hắn, nhưng mà Trương Dương luôn cảm thấy rằng có cái gì đó không thích hợp, chuyện của Thôi Quốc Trụ đã làm cho hắn nảy sinh cảnh giác với Từ Quang Nhiên, Trương Dương nhớ cách đây không lâu khi vừa nói chuyện với bí thư thị ủy đời trước của Bình Hải Cố Doãn Tri, Cố Doãn Tri lúc ấy có khuyên hắn không nên làm đứa nhỏ không may, không nên tham gia tranh đấu phe phái, Trương Dương phát hiện ra ở trong chính đàn nhiều khi đều là thân bất do kỷ, Hạ Bá Đạt đều hắn từ Giang thành đến đây, trong mắt của người khác thì hắn chính là tay sai của Hạ Bá Đạt, nói như vậy thì Từ Quang Nhiên cũng nghĩ như thế, cho nên mới có biểu hiệu ra với hắn như vậy.
Trương đại quan nhân rất là oan uổng, hắn không nghĩ là sẽ hướng về bên phía nào cả, ước nguyện ban đầu khi đến Nam Tích chính là vì muốn hòa hoãn xung đột thôi, dù sao thì hắn có tiếp tục ở lại Giang thành cũng chỉ là khó cho Đỗ Thiên Dã, trong một thời gian ngắn hắn cũng không có khả năng được trọng dụng ở Giang thành.
Nhưng đấu tranh chính trị thì không đâu không có, cho dù hắn không muốn tham dự vào, nhưng mà quan trường là một chốn thị phi, muốn chỉ lo cho bản thân mình thôi cũng khó. Càng lăn lộn trong quan trường dài, trong lòng Trương Dương càng rõ ràng, muốn tìm một trận tuyến ổn định nhất trong quan trường, thì phải kiếm một gốc đại thụ, và nó phải là một cây đại thụ chống trời, mặc kệ mưa to sóng lớn, thì vẫn có thể yên ổn qua ngày, nói thì dễ lắm, nhưng mà thật sự làm được thì có mấy người chứ?
Theo Từ Quang Nhiên thấy, muốn kiếm tiền trong đại hội thể dục, chẳng khác nào đang nằm mơ giữa ban ngày cả, cho nên khi Trương Dương muốn lấy quyền tiêu thụ kinh doanh đại hội, Từ Quang Nhiên cũng vui vẻ làm chuyện mượn nước đẩy thuyền, nói trắng ra là, ông căn bản là không xem trọng lợi nhuận đến từ đại hội, dưới tiền đề tài chính của Nam Tích đang căn thẳng, Từ Quang Nhiên cũng không có nhiều tinh lực để quản lý chuyện này.
Trong hội nghị thường ủy, Từ Quang Nhiên nói ra quyết định giao quyền tiêu thụ kinh doanh của đại hội cho Trương Dương, nhưng mà khi Từ Quang Nhiên nhắc đến chuyện này, cũng không có nói là Trương Dương chủ động đến tìm mình đòi quyền, ông từ tốn nói : Tất cả mọi người rõ ràng, gần đây phương diện tài chính của Nam Tích chúng ta đang gặp căng thẳng, rất nhiều công trình đều cần có tiền để bảo đảm, quá trình cải cách tuyệt đối sẽ không phải là một quá trình thuận buồm xuôi gió, trong các giai đoạn khác nhau thì sẽ gặp rất nhiều khó khăn khác nhau, gặp khó khăn không sợ, dùng vận dụng trí tuệ của chúng ta, khắc phục trắc trở khó khăn, tôi tin tưởng rằng khó khăn bây giờ chỉ là tạm thời thôi
Ông ta dừng lại một chút, nâng tách trà lên nhấp một ngụm, rồi lại bắt đầu nổi hứng lên, tiếp tục nói tiếp : Trước mặt chúng ta xảy ra hai chuyện quan trọng nhất, một là công trình cảng nước sâu, hai là xây dựng trung tâm thể dục mới, chúng ta cần phải tiếp tục bảo đảm công trình cảng nước sâu tiến hành thuận lợi, cũng cần phải đẩy nhanh tiến độ, tranh thủ sớm ngày hoàn thành việc xây dựng trung tâm thể dục mới, sang năm chúng ta sẽ nghênh đón đại hội thể dục thể thao lần thứ mười hai của tỉnh Bình Hải, chúng ta không chỉ muốn mượn đại hội lần này để bày ra phong cách và diện mạo của chúng ta, còn phải mượn lần đại hội này để bày ra thành quả cải cách mà Nam Tích đã đạt được, bày ra phong thái thời đại mới của Nam tích. Trải qua nhiều lần suy nghĩ, tôi quyết định lần đại hội này phải thích ứng với yêu cầu cải cách hiện tại, quan trọng hơn là theo kịp bước tiến của thời đại, cần phải tránh phô trương lãng phí, lại phải náo nhiệt mà long trọng, đem đại hội lần này trở thành một đại hội không giống với bình thường
Hạ Bá Đạt nghe Từ Quang Nhiên nói đến đây, trong lòng đã rõ ràng, nói ngắn nói dài nói đi nói lại vẫn là không có tiền, Từ Quang Nhiên nói nãy giờ chỉ là muốn có một đại hội tiết kiệm.
Bộ trưởng tuyên truyền thị ủy Lương Tùng cũng ý thức được mục đích của Từ Quang Nhiên, cái này đối với ông cũng không phải là một chuyện tốt, đại hội thể dục thể thao lần này không chỉ là chuyện của ủy ban thể dục, bộ tuyên truyền thị ủy cũng có phần tham dự, nếu như tiết kiệm, thì có ý nghĩa là cắt giảm bớt kinh phí tuyên truyền trên diện rộng, bây giờ làm cái gì cũng cần tiền cả, Lương Tùng nói : Tôi tán thành với ý kiến của bí thư Từ, nhưng mà theo sự phát triển của thời đại, dân chúng càng ngày càng coi trọng phong trào thể dục thể thao, phong trào thể dục thể thao bây giờ đã không còn là một hoạt động thi đấu thông thường nữa, đã được phủ thêm rất nhiều màu sắc rồi, trở thành sân khấu để biểu hiện thực lực và hình tượng của mỗi thành phố, tiết kiệm thì tôi tán thành, nhưng vẫn có những điều cần thiết
Từ Quang Nhiên cười ha hả nói : Lão Lương, ông đừng vội, tôi còn chưa nói xong, ông gấp cái gì? Sợ tôi không cho kinh phí tuyên truyền sao?
Lương Tùng bị ông ta nói trúng tâm tư, mặt già không khỏi đỏ lên.
Từ Quang Nhiên nói : Trải qua sự suy nghĩ cẩn thận của tôi, cũng trưng cầu ý kiến của một số đồng chí, tôi quyết định đem quyền tiêu thụ kinh doanh lần này giao cho ủy ban thể dục, công tác cụ thể giao cho chủ nhiệm ủy ban thể dục đồng chí Trương Dương phụ trách Những lời này vừa nói ra, tất cả thường ủy đều ngây ngẩng cả người, bao gồm cả Hạ Bá Đạt nữa, quyền tiêu thụ kinh doanh của đại hội, cụm từ này đúng là mới mẻ thật, cả một đám thường ủy có kiến thức rộng rãi, cũng đều là lần đầu tiên nghe tới.
Từ Quang Nhiên nói : Theo sự phát triển của cải cách, theo tiến bộ của thời đại, tư duy của chúng ta cũng cần theo kịp với phát triển của thời đại, muốn cái này thì phải bỏ cái khác, lúc trước tổ chức đại hội thể dục thể thao tỉnh đều là do chính phủ chủ đạo, làm cho nó có nhiều màu sắc chính trị, có thể nói những đại hội trước không có một đại hội nào kiếm được lợi nhuận cả, lần này giao quyền tiêu thụ kinh doanh cho ủy ban thể dục, là muốn cán bộ chúng ta phát hiện ra nhiều tính năng động chủ quan hơn, muốn cho nhân dân chúng ta thật sự tham gia vào đại hội của tỉnh, hoàn thành một đại hội thể dục thể thao thật sự thuộc về dân chúng
Tất cả thường ủy đều cùng nhau vỗ tay, vỗ tay không phải là vì ủng hộ cho những lời này của Từ Quang Nhiên, mà là vỗ tay cho tương lai tới.
Hạ Bá Đạt cho rằng bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên đang giả bộ, ông ta tuyên bố chuyện này trước mặt mọi người, có ý nghĩa là cái bẫy của ông ta cũng đã hoàn thành, Trương Dương và ủy ban thể dục đã rơi vào trong bẫy rồi.
Không có một thường ủy nào cho rằng quyền tiêu thụ kinh doanh đại hội này có được bao nhiêu ý nghĩa thương nghiệp cả, không ai tin rằng đại hội tỉnh có thể kiếm được tiền cả, từ trước đến giờ đều là phải bù tiền thêm vào cả, xem ra tài chính ở Nam Tích đã khiến cho bí thư Từ hết đường xoay xở rồi, rõ ràng là không còn tiền đầu tư vào, nhưng lại còn dùng cụm từ quyền tiêu thụ kinh doanh cho nó hào nhoáng, nói trắng ra thì cái quyền tiêu thụ kinh doanh này chính là một cái của nợ, và chẳng có đứa ngốc nào muốn mua đâu.
Lương Tùng nói : Suy nghĩ của bí thư Từ thật là tốt, thời đại bây giờ, làm chuyện gì cũng cần phải theo kịp bước tiến của thời đại
Từ Quang Nhiên cười nói : THật ra suy nghĩ này là do đồng chí Trương Dương đưa ra sớm nhất, tôi cho rằng không tồi, nên toàn lực ủng hộ công tác của hắn
Lương Tùng nói : Rốt cục vẫn là người thanh niên, có suy nghĩ có ý kiến, đối với công tác của bọn họ, chúng ta chỉ cần ủng hộ, không chỉ ủng hộ, chúng ta còn cần phải buông tay để bọn họ đi làm, bộ tuyên truyền thị ủy chúng tôi là người đầu tiên hướng ứng, giao quyền gọi thầu truyền thông và quyền phát sóng trực tiếp trên TV giao cho ủy ban thể dục thống nhất phụ trách Lương Tùng nói ra những lời này không phải là không có nguyên nhân, công tác tuyên truyền cho đại hội tỉnh lúc này đã trở thành một củ khoai lang nóng rồi, nếu như là thế vận hội thì khác, không cần phải hỏi, đài truyền hình nào muốn được phát sóng trực tiếp cũng phải tranh đến sứt đầu mẻ trán, nhưng loại đại hội tỉnh này, nhất là trong tỉnh Bình Hải, hay đài truyền hình của Nam Tích thì cũng không dễ nói, dù sao thì cũng là do bộ tuyên truyền thị ủy quyết định, các đài truyền hình thành phố khác căn bản là không có hứng thú với mấy trận thi đấu lẻ tẻ này. Bạn thử nghĩ đi, tiếp sóng các trận đấu như vậy căn bản là có bao nhiêu người coi chứ, không có người coi thì sẽ không có hiệu ứng quảng cáo, không có quảng cáo thì không có tiền lời, muốn các đài truyền hình khác trong tỉnh tuyên truyền giúp đỡ, thì bạn phải đi nhờ vã người ta, mà bây giờ tài chính của Nam Tích đang gặp vấn đề, bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên đã sớm tỏ rõ thái độ là cần phải tiết kiệm trong các phương diện, kinh phí tuyên truyền sẽ phải đứng mũi chịu sào, Lương Tùng cũng không muốn chen chân vào trong cái đại hội tỉnh này làm gì, vì không có tiền thì làm sao mà tuyên truyền? Dựa vào cái mặt mà đi cầu xin sao? Ra khỏi ba tấc đất của Nam Tích, còn ai mà nể mặt của ông ta chứ? Từ Quang Nhiên đương nhiên cũng nhận ra Lương Tùng đã nhìn nhận công tác tuyên truyền cho đại hội tỉnh lần này trở thành một củ khoai lang nóng, ông ta đang hận không thể đá văng nó đi chổ khác cho khuất mắt. Từ Quang Nhiên cười nói : Lão Lương, ông là bộ trưởng tuyên truyền, cần phải chú ý theo hướng phát triển dư luận, người thanh niên có nhiệt tình, nhưng mà nói đến nguyên tắc tính đảng, nói đến kinh nghiệm chính trị thì vẫn còn kém rất xa, ông cần phải dẫn dắt bọn họ
Lương Tùng gật đầu, nhưng trong lòng cực kỳ phiền muộn, con thuyền mục nát này, ông rốt cục cũng đã đặt chân lên, muốn leo xuống thì cũng không thể dễ dàng như vậy được.
Chuyện Trương Dương lấy được quyền tiêu thụ kinh doanh của đại hội tỉnh đã gây chấn động trong ủy ban thể dục, tất cả đảng viên đều cảm thấy rằng vị chủ nhiệm Trương này đùa hơi quá tay, muốn gây sự thì còn có thể hiểu được, nhưng mà đùa với lửa như vậy, rõ ràng là muốn lôi toàn bộ ủy ban thể dục vào cuộc chơi đây mà.
Ngày đầu tiên Thôi Quốc Trụ đi làm trở lại, các đảng viên đã đến phòng làm việc của ông mà ân cần hỏi han, nhắc đến chuyện quyền tiêu thụ kinh doanh thì cả đám nhất thời than ngắn thở dài. Tang Kim Đường nói : Tôi chưa từng nghe nói qua đại hội tỉnh nào kiếm được tiền cả, đừng nói là Bình Hải chúng ta, trong phạm vi cả nước cũng không có ai mở đại hội tỉnh mà có thể kiếm được tiền cả. Chủ nhiệm Trương muốn quyền tiêu thụ kinh doanh, nhưng quan trọng là ai sẽ cảm thấy hứng thú với đại hội tỉnh của chúng ta chứ?
Lý Hồng Dương thở dài nói : Lúc đầu tôi còn thấy rằng hắn chỉ là trẻ tuổi, thiếu đi kinh nghiệm công tác tương quang, nhưng mà nhiệt tình công tác thì vẫn có, nhưng bây giờ xem ra, hắn thật sự chỉ là một người thường, cái này không phải là tự đẩy mình vào đường cùng sao? Ai làm đại hội tỉnh mà không được thành phố ủng hộ chứ? Bây giờ thành phố thiếu tiền, hắn không lấy tiền, lại lấy quyền tiêu thụ kinh doanh, thành phố đương nhiên cầu còn không được nữa là
Lưu Cương nói : Các người chờ xem, đại hội tỉnh lần này còn không biết sẽ biến thành cái dạng gì nữa, đến lúc đó nếu như làm không tốt, không chỉ có một mình hắn, mà tất cả mọi người chúng ta đều không may Một câu nói đã làm cho tất cả mọi người trầm mặc xuống.
Đoạn Kiến Trung nói : Chúng ta không thể để cho hắn tiếp tục như vậy được, mọi người cùng nhau đi nói chuyện với hắn, chuyện lớn như vậy phải thông qua thảo luận của tổ đảng
Tang Kim Đường nói : Thảo luận? Thảo luận cái gì? hắn là chủ nhiệm ủy ban thể dục, lại là bí thư tổ đảng, lời nói của chúng ta có tác dụng sao? Tôi thấy chuyện này hẳn là nên đi tìm thị trưởng Cung Thị trưởng Cung trong lời nói của ong ta chính là phó thị trưởng phụ trách văn hóa thể dục Cung Kỳ Vĩ.
Lưu Cương nói : Tìm thị trưởng Cung có tác dụng sao? Bí thư Từ đã tuyên bố trước mặt mọi người rồi, chuyện này đã trở thành sự thật rồi, quyền tiêu thụ kinh doanh cũng đã rơi vào trong tay của ủy ban thể dục chúng ta rồi, bây giờ chúng ta nhận cũng phải nhận, không nhận cũng phải nhận, tôi thấy lần này nhất định là làm hỏng bét hết rồi, tất cả mọi người chờ xui xẻo đi
Thôi Quốc Trụ nãy giờ không nói gì đã lên tiếng : Thật ra chuyện này chưa chắc đã xấu như mọi người nghĩ đâu, con người của chủ nhiệm Trương cũng có chút bản lĩnh
Tất cả mọi người đều nhìn Thôi Quốc Trụ bằng cặp mắt kỳ quái, theo lý mà nói thì người đứng ra nói giúp cho Trương Dương không phải là ông ta, nhưng mà tự nhiên lại chính là ông ta nói giúp cho Trương Dương.
Thôi Quốc Trụ nói ra những lời này cũng có nguyên nhân, tuy rằng tất cả mọi người đều cho rằng ông giả bệnh, nhưng mà ông vẫn kiên trì cho rằng Trương Dương giễu cợt mình, từ chuyện này ông đã ý thức được, vị chủ nhiệm Trương mới đến này là một người có tâm cơ, mình căn bản không phải là đối thủ của hắn. Thôi Quốc Trụ không cho rằng mình vô dụng, bởi vậy suy ra, chủ nhiệm Trương có khả năng hơn người, ngya cả mình cũng bị hắn làm cho thảm hại như vậy, con người này thật sự có bản lĩnh. Thôi Quốc Trụ nói : Quyền tiêu thụ kinh doanh cũng là quyền, trước khi hắn đến, ủy ban thể dục chúng ta chỉ là một hũ nước tương ( Ý nói chỉ là thứ được thêm vào, có cũng được không có cũng không sao vì có thể thay bằng cái khác =gt; Nói rõ hơn là đồ thừa không quan trọng ) đại hội tỉnh vốn phải là do ủy ban thể dục chúng ta làm chủ, nhưng mọi người nhìn xem, xây dựng trung tâm thể dục mới, tuyên truyền cho đại hội tỉnh không có chuyện của chúng ta, ủy ban thể dục phụ trách cái gì? Chỉ là phụ trách động viên các huấn luyện viên và vận động viên, nói dễ nghe là làm công tác tư tưởng, nói khó nghe chính là đi làm việc vặt
Lý Hồng Dương nói : Lời của chủ nhiệm Thôi cũng có đạo lý, trong khoảng thời gian ngày, trong lòng tôi vẫn luôn cảm thấy nghẹn khuất, dựa vào cái gì chứ? Một chuyện lớn như đại hội tỉnh, chúng ta hẳn nên là nhân vật chín, ủy ban thể dục không thể bị ném ra ngoài rìa như vậy được
Tang Kim Đường nói : Làm việc không thể hành động theo cảm tình, chúng ta không thể tranh nhau vì một hơi thở, có hậu quả gì cũng không suy nghĩ, các người cũng hiểu, thành phố giao quyền tiêu thụ kinh doanh cho ủy ban thể dục, nhưng không dự định chia cho chúng ta tiền, không có tiền thì lấy gì làm đại hội tỉnh? Quảng cáo và phát sóng trực tiếp? Cho dù được phát sóng trực tiếp tại nơi thi đấu, thì có mấy người cảm thấy hứng thú? Có xem cũng xem tiết mục, làm gì có xí nghiệp nào lại làm quảng cáo?
Nhắc đến vấn đề hiện thực này, mọi người lại không nói gì cả.
Lúc này bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa phòng, là trợ lý chủ nhiệm Tiêu Điều Mẫn đến, cô ta thông báo hợp.
Thôi Quốc Trụ đột nhiên có cảm giác sợ hãi, lần trước trong hội nghị tổ đảng đã bị Trương Dương chọc tức đến hôn mê, vừa nhớ lại thôi cũng đã thấy sợ hãi rồi, thấp giọng nói : THân thể của tôi có chút khó chịu, các người đi đi
Các đảng viên nhìn Thôi Quốc Trụ, vừa buồn cười vừa đồng tình, lão già này giả bệnh giả đến nghiện luôn rồi.
Tiêu Điều Mẫn nói : Chủ nhiệm Trương nói cuộc họp này nhất định phải tham gia
Thôi Quốc Trụ cắn cắn môi, ông cần phải khắc phục chướng ngại tâm lý này.
Mọi người cùng nhau đi đến phòng họp, phát hiện ra trong phòng họp không chỉ có một mình Trương Dương, còn có bộ trưởng bộ tuyên truyền thị ủy, thường ủy thị ủy thành phô Nam Tích Lương Tùng, không ai ngờ rằng vị lãnh đạo này lại đột nhiên đến ủy ban thể dục.
Trương Dương cười tủm tỉm nói chuyện với ông ta, tuy rằng không biết hai người bọn họ đang nói cái gì, nhưng từ biểu tình của bọn họ mà xem, thì bọn họ nói chuyện tương đối vui vẻ đấy.
Trương Dương thấy các đảng viên đều đến, liền cười nói : Được rồi, đều đến rồi, chúng ta cùng đi ăn
Lúc này mọi người mới ý thức được đã là mười một giờ bốn mươi trưa rồi, quả thật đã đến giờ ăn trưa rồi.
Các đảng viên của ủy ban thể dục thấy lãnh đạo thành phố đến, không ai dám vắng mặt trong buổi trưa cả, đi theo phía sau hai người xuống lầu, trong lòng bọn họ thầm nói, thằng nhãi này rốt cục đang làm gì? Lương Tùng lần này đến ủy ban thể dục cũng không có thông báo cho bất kỳ kẻ nào biết cả, từ sau hội nghị thường ủy đến giờ, ông ta luôn cảm thấy rằng mình cần phải đến ủy ban thể dục một chuyến, ông ta muốn gặp mặt Trương Dương một lần, đại hội thể dục thể thao lần thứ mười hai của tỉnh, ủy ban thể dục và bộ tuyên truyền đều là những bộ phận quan trọng, sau khi Lương Tùng biết được ý đồ tiết kiệm giảm bớt chi tiêu trên diện rộng của Từ Quang Nhiên xong, ông ta liền nóng lòng đem công tác tuyên truyền vốn đang nóng như một củ khoai lang giao ra, vốn với địa vị của Lương Tùng, ông ta chỉ cần một cú điện thoại là có thể triệu Trương Dương đến rồi, nhưng mà sau nhiều lần suy nghĩ, chuyện này cần phải làm càng ổn thỏa càng tốt.
Ngoài ra, Lương Tùng kín đáo đi đến ủy ban thể dục còn có một nguyên nhân quan trọng khác, ông ta và thường ủy tỉnh ủy, bộ trưởng bộ tuyên truyền tỉnh Trần Bình Triều có quan hệ cá nhân rất tốt, mà con trai của Trần Bình Triều Trần Thiệu Bân lại là bạn thân của Trương Dương, khi Trương Dương đến Nam Tích, Trần Bình Triều còn đặc biệt vì Trương Dương mà gọi điện thoại cho Lương Tùng, dặn Lương Tùng chiếu cố cho Trương Dương nhiều hơn.
Vừa rồi Trương Dương nói chuyện với Lương Tùng rất là nhiệt tình, thật ra căn bản là không phải nói về vấn đề công tác gì cả, tất cả đều đang bàn về quan hệ cá nhân, nhắc đến Trần Thiệu Bân, quan hệ của hai người vô tình được kéo lại gần rất nhiều.
Lương Tùng là một chính khách tiêu chuẩn, mặt mũi của Trần Thiệu Bân ông ta đương nhiên phải cho, ông ta cũng đối đãi với Trương Dương rất là nhiệt tình thân thiết, nhưng mà ông vẫn không quên mục đích đến đây ngày hôm nay, đến không phải là vì để kết bạn, mà là vì ném đồ, giảm bớt sức ép cho bộ tuyên truyền. Tất cả thường ủy thị ủy Nam Tích, bao gồm cả ông, cũng không xem trọng đại hội lần này, từ đây đến lúc khai mạc đại hội còn chưa đến một năm, mà trung tâm thể dục mới còn chưa xây xong, đây là công trình mặt mũi của chính phủ Nam Tích, từ một ý nghĩa nào đó mà nói, nó có cùng một nhịp đập với mặt mũi của bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên, em trai của ong ta Từ Quang Lợi nhận thầu công trình xây dựng trung tâm thể dục mới này. Theo dự kiến, trong mấy tháng tới, thành phố sẽ gia tăng đầu tư xxay6 dựng cho trung tâm thể dục mới, và tốc độ xây dựng cũng sẽ tăng nhanh lên, căn cứ theo tình huống mà Lương Tùng hiểu biết, đầu tư tổng thể của thành phố cho trung tâm thể dục mới vẫn sẽ không đổi, bởi vì công trình trung tâm thể dục mới đã vượt qua dự toán, cho nên chắc chắc sẽ tiết kiệm hay giảm bớt đầu tư cho các phương diện khác, nói cách khác là đầu tư các phương diện khác cho đại hội của tỉnh lần này sẽ bị cắt giảm trên diện rộng, đây mới chính là nguyên nhân căn bản vì sao Từ Quang Nhiên lại sảng khoái khi giao quyền tiêu thụ kinh doanh cho Trương Dương.
Lương Tùng có cảm giác rằng đại hội tỉnh lần này có thể không cách nào thực hiện được mục tiêu cả, cho nên khẳng định sẽ có người bị té ngã trong đại hội lần này, thậm chí là phải đứng ra gánh chịu trách nhiệm, từ tình huống bây giờ xem ra, người đó hẳn là Trương Dương, Lương Tùng không có thành kiến gì với Trương Dương cả, nhưng mà cũng không có giao tình gì với hắn, nếu hắn đã quyết định nhảy vào hố lửa rồi, thì cứ để cho hắn có một cơ hội gánh chịu trách nhiệm đi.
Tổng quản lý nhà khách Từ Hoành Yến đã chuẩn bị tốt rượu và đồ ăn rồi, gần đây gã ta thông qua con đường tiết lộ tin tình báo, đã thu được sự tin tưởng nhất định của chủ nhiệm Trương.
Các đảng viên của ủy ban thể dục bắt đầu ngồi xuống vây quanh Lương Tùng, Lương Tùng có danh tiếng không tồi tại Nam Tích, là một cán bộ bình dị gần gũi, ông ta vui vẻ cười nói : Tiểu Trương, không phải nói là ăn đơn giản một chút sao? Vì sao lại ăn uống long trọng như vậy?
Trương Dương cười nói : Bộ trưởng Lương, bình thường ông rất ít khi đi thị sát, nếu như ăn quá đơn giản, thì không thể biểu đạt được tâm tình hoan nghênh nhiệt liệt của chúng tôi đối với ông
Lương Tùng cười nói : Phô trương lãng phí là không được
Trương Dương nói : Không lãng phí, không lãng phí, lãnh đạo ủy ban thể dục chúng tôi đều xuất thân từ trong giới thể dục, cho nên sức ăn rất lớn Hắn nói như vậy làm cho tất cả mọi người bật cười.
Tiêu Điều Mẫn khui một chai rượu ra, rót cho Lương Tùng, Lương Tùng nói : Buổi trưa đừng uống rượu
Trương Dương nói : Chỉ một ly nhỏ, mỗi người một ly nhỏ, đại biểu chút tâm tình, bộ trưởng lương cần phải thông cảm cho tâm tình của chúng tôi
Lương Tùng đã trải qua rất nhiều bàn rượu rồi, biết thằng nhãi này đang muốn dụ mình uống vài ly, ông gật đầu, vươn ba ngón tay từ bàn tay phải ra : Ba ly, mỗi người uống tối đa ba ly
Sau khi uống cạn ly rượu, Lương Tùng nói : Tiểu Trương, lần này bí thư Từ đặc biệt đem chuyện giao quyền tiêu thụ kinh doanh cho ủy ban thể dục bên cậu nói ra tại hội nghị thường ủy, tất cả mọi người đều rất xem trọng cậu
Trương Dương cười nói : Tôi cũng không có biện pháp, nếu đã không lấy được tiền từ chổ bí thư Từ, vậy thì chỉ có thể lấy quyền, nói cách khác là, lãnh đạo không cho chúng tôi đủ sự ủng hộ, thì chúng tôi chỉ có thể tự nghĩ biện pháp cứu mình mà thôi
Lương Tùng thở dài nói : Thật ra lần này lãnh đạo thành phố cũng coi trọng đại hội tỉnh lần này, về mặt chính sách đã cho các ngươi sự ủng hộ nhất định rồi, những cán bộ của ủy ban thể dục, cũng cần phải thông cảm cho chổ khó xử của thành phố, tiền không có khả năng dùng hết vào trong đại hội thể dục thể thao được, làm lãnh đạo thì điều đầu tiên cần nghĩ đến chính là vân đề dân sinh của dân chúng ta sự phát triển của thành phố
Các vị đảng viên gật đầu theo, Trương Dương nói : Thật ra tôi cũng biết, bây giờ mọi người nhất định là nhìn tôi giống một con khỉ, đều cho rằng tôi thích đi gây chuyện Lúc hắn nói ra những lời này, mỗi người ngồi ở đây đều có chút chột dạ, ánh mắt không dám nhìn thẳng vào mặt hắn.
Lương Tùng cười nói : Tiểu Trương, trí tưởng tượng của cậu thật là phong phú, thành phố ngay từ đầu đã ủng hộ cho suy nghĩ của cậu rồi, nhưng mà suy nghĩ tuy tốt, chỉ là thực thi cụ teh63 sẽ gặp phải độ khó nhất định, cầu cần phải chuẩn bị sớm tâm lý thật tốt để đối phó với những trắc trở có thể gặp phải
Trương Dương nói : Nếu lãnh đạo thành phố đã tin tưởng tôi như vậy, tôi đương nhiên là sẽ không làm phụ kỳ vọng của các lãnh đạo, từ giờ trở đây tôi sẽ gồng mình chống tay mà làm, nói thế nào cũng phải bảo đảm cho đại hội của tỉnh được triển khai tốt đẹp
Lương Tùng nói : Có chổ nào cần bộ tuyên truyền của tôi trợ giúp thì cứ việc lên tiếng nhé
Trương Dương nói : Khẳng định là không thể thiếu rồi, không có ông hỗ trợ, thì truyền thông sẽ không chịu nghe lời nói của chúng tôi
Lương Tùng cười cười, ông vỗ vỗ vai của Trương Dương, nói : Tôi dự định phái cho cậu một trợ thủ, là một người có thể phối hợp với cậu tiến hành công tác trong phương diện tuyên truyền
Trương Dương nói : Ai vậy?
Lương Tùng nói : Chủ nhiệm đài truyền hình Nam Tích Hoành Khánh Biểu hiện bên ngoài của Lương Tùng rất là nhiệt tình, cũng là vì muốn sớm ngày đem chuyện của bộ tuyên truyền đẩy qua nơi khác, nếu Từ Quang Nhiên đã cho người thanh niên này cơ hội, vậy thì tôi cũng sẽ như vậy, bởi vì phiền phức thì không ai muốn dính vào.
/2583
|