Tại phương diện công nghệ cao, nước Mỹ đi đằng trước, lần này đoàn đại biểu New York đến đây phỏng vấn, chủ yếu là mục đích chính trị, phát triển của Trung Quốc biến chuyển từng ngày, người nước Mỹ cũng thấy trong mắt, ai cũng không muốn mất đi một thị trường đang phát triển nhanh, thị trường Trung Quốc, Nhật Bản và Âu châu thậm chí đã vượt qua nước Mỹ, nếu như thông qua, nước Mỹ không đem thị trường Trung Quốc vào trong mắt, nhưng tốc độ phát triển của Trung Quốc vượt quá tưởng tượng, người Mỹ cũng không khỏi cúi thấp đầu cao ngạo, bọn họ trở nên càng ngày càng chủ động, lần phỏng vấn này đã định ra trước.
Tát Đức Môn Thác là lần đầu tiên đi tới Trung Quốc, lúc gặp mặt Kiều Chấn Lương, khách và chủ nói chuyện thật vui, Kiều Chấn Lương trong lúc vô ý hỏi Tát Đức Môn Thác có bạn bè tại Trung Quốc, Tát Đức Môn Thác ma xui quỷ khiến nhắc tới Trương Dương, Kiều Chấn Lương lập tức liên hệ Lý Trường Vũ, kêu Lý Trường Vũ gọi Trương Dương tiếp đãi Tát Đức Môn Thác, cũng đón tiếp đoàn đại biểu nước Mỹ đến Nam Tích lần này.
Nam Tích hành trình vì du ngoạn ngắm cảnh, tại Bình Hải, tài nguyên du ngoạn của Nam Tích là phong phú nhất, Lý Trường Vũ biết lần phỏng vấn này rất quan trọng, đương nhiên cực kỳ coi trọng chuyện này, sáng sớm hôm sau đã chuẩn bị tốt, tự mình ở tòa thị chính đợi đoàn phỏng vấn nước Mỹ đến.
Cùng đi Tát Đức Môn Thác đến đây chính là thường vụ phó tỉnh trưởng Triệu Quý Đình, Triệu Quý Đình tuy rằng là thường vụ phó tỉnh trưởng, thế nhưng ông cũng không có được chọn làm đảng uỷ trong đại hội đảng, trên thực tế Triệu Quý Đình đã bị gạt ra khỏi tầng lãnh đạo của Bình Hải, trong lòng ông cũng rất rõ ràng, không bao lâu, thường vụ phó tỉnh trưởng của mình cũng sẽ bị người ta đoạt đi, từ sau khi Âu Dương Như xuống đài, hùng tâm tráng chí của Triệu Quý Đình đã biến mất hầu như không còn, ông hiện tại chỉ muốn tìm một vị trí thanh nhàn, cũng tìm Kiều Chấn Lương nói qua, ý đồ sơ bộ là ông sẽ đi đến hội nghị hiệp thương chính trị. Thế nhưng chỉ cần một ngày chưa lui, một ngày phải hoàn thành chức trách của mình.
Đoàn xe xa hoa dừng lại tại nhà khách chính phủ Nam Tích, Triệu Quý Đình thấy lãnh đạo thị ủy Nam Tích trên cơ bản đều ở chổ này chờ, tràng diện hoan nghênh rất long trọng.
Triệu Quý Đình và Tát Đức Môn Thác nhường nhau đi xuống, Lý Trường Vũ cười đi đến hướng bọn họ, vươn tay: Hoan nghênh, nghị viên tiên sinh! Phiên dịch bên cạnh của ông nhanh chóng đem lời nói của hắn phiên dịch lại. Triệu Quý Đình đi tới cười giới thiệu nói: Tát Đức Môn Thác tiên sinh, vị này chính là bí thư thị ủy Nam Tích Lý Trường Vũ đồng chí!
Tát Đức Môn Thác phong độ nắm tay Lý Trường Vũ, Triệu Quý Đình lại mang theo ông ta đi tới trước mặt thị trưởng Hạ Bá Đạt, giới thiệu, Hạ Bá Đạt vươn tay, chuẩn bị nắm tay Tát Đức Môn Thác, nhưng tay của Tát Đức Môn Thác đưa ra một nửa, lực chú ý lại đột nhiên bị một người hấp dẫn, kinh hỉ nói: Trương Dương! Người Mỹ gọi tên người Trung Quốc luôn mang theo một vẻ kỳ quái, nhưng mọi người vẫn đều nghe rõ.
Trương Dương cúi thấp, đứng ở chổ cuối cùng đoàn nghênh tiếp, nhưng thật không ngờ vẫn bị Tát Đức Môn Thác phát hiện, Tát Đức Môn Thác cười ha ha, vươn hai tay đánh về phía Trương Dương.
Hạ Bá Đạt không khỏi có chút xấu hổ, tay cũng không kịp đụng, người ta tìm Trương Dương rồi, may là lực chú ý của đa số người ở đây đều tập trung trên người của Tát Đức Môn Thác, không ai chú ý tới xấu hổ của Hạ Bá Đạt.
Trương Dương thấy Tát Đức Môn Thác nhiệt tình đến đây, cũng không có ý tứ đối với người ta quá lãnh đạm, người Trung Quốc chú trọng lễ nghĩa, người ta kính mình một thước, mình đắc kính người ta một trượng, vì vậy Trương Dương cũng học theo Tát Đức Môn Thác, tới ôm nhiệt tình, Tát Đức Môn Thác cũng thật ác tâm, ôm Trương Dương còn không tính, còn hôn lên mặt hắn hai cái, nước bọt dính đầy mặt Trương đại quan nhân, Trương Dương bận tâm ông ta là khách, nếu không, đã sớm “quánh” rồi, mẹ nó, mặt của tôi là để ông tùy tiện hôn sao? Trương Dương thấy Tát Đức Môn Thác hưng phấn, trong lòng không khỏi có chút kỳ quái, theo lý hắn và Tát Đức Môn Thác không thân đến mức này, nhưng Tát Đức Môn Thác làm ra hình dạng, căn bản giống như bạn bè quen biết cả chục năm rồi, suy nghĩ của Trương đại quan nhân cũng không hồ đồ, biết Tát Đức Môn Thác không phải kẻ ngu, lão già này đầu óc giảo hoạt lắm, nếu không căn bản không làm nghị viên New York, chỉ là không biết cái người tóc vàng mắt xanh này rốt cục đang tính toán cái gì.
Tát Đức Môn Thác ôm vai của Trương Dương hướng người xung quanh nói: Đây là người tôi đã nói qua, bạn tốt nhất của tôi tại Trung Quốc, Trương Dương!
Trương đại quan nhân chịu khổ cũng không uổng phí, tiếng Anh trình độ của hắn cũng càng ngày càng tăng, Tát Đức Môn Thác bô bô tiếng Anh hắn có thể nghe hiểu bảy tám phần, bất quá nói thì có chút không được tự nhiên, ôm vai của Tát Đức Môn Thác dùng tiếng Anh méo mó nói: Chúng ta là. . . Cái từ bạn bè hắn bỗng nhiên quên, lại kéo Tát Đức Môn Thác một chút: Chúng ta là. . . Bạn thân! Tiếng Anh không nói được chỉ có thể dùng Hán ngữ.
Tát Đức Môn Thác cười ha ha, dựng ngón cái với Trương Dương nói: Đúng vậy! Bạn thân, chúng ta là bạn thân, bạn thân tốt nhất tốt nhất!
Lý Trường Vũ và Triệu Quý Đình hai người nhìn nhau, trong ánh mắt đều tràn ngập kinh hỉ, tên nhóc này Trương Dương thật không phải nhân vật bình thường, ngay cả tham nghị viên nước Mỹ cũng lừa dối thành bạn thân hắn. Thằng nhãi này có bản lĩnh, không chỉ xài được tại chính đàn Trung Quốc, tại chính đàn nước Mỹ cũng có quan hệ, bọn họ không biết quan hệ giữa Trương đại quan nhân và Tát Đức Môn Thác nghị viên là thành lập lên như thế nào thôi.
Không chỉ Tát Đức Môn Thác nhiệt tình, đám người từ nước Mỹ theo ông ta tới đều rất nhiệt tình, cả đám đến đây nắm tay ôm Trương Dương, bên trong còn có hai cô gái tóc vàng mắt xanh, ôm chặt người Trung Quốc đẹp trai Trương đại quan nhân này, nhân cơ hội ăn đậu hũ nóng, miệng đỏ tươi môi dày hôn lên mặt của Trương đại quan nhân một đường dài, Trương đại quan nhân trước mặt quần chúng lãnh đạo, trước mắt bao người bị con gái nước Mỹ chiếm tiện nghi, trong lòng thầm kêu lỗ quá, trên mặt còn phải làm ra hình dạng hưởng thụ thoải mái, hai cô gái nước Mỹ vừa hôn vừa khen hắn đẹp trai anh tuấn tiêu sái, hèn chi đều nói gái nước Mỹ rất hào phóng. Trương đại quan nhân có thể nghe hiểu một ít, hắn cũng biết tới mà không lui là phi lễ, nếu đã vậy, hắn cũng ôm lấy hai cô gái này, rất cẩn thận hôn lên mặt của hai cô gái nước Mỹ, đây là lễ nghi xã giao, tôi không thể để cho quốc gia mất mặt, nhưng cái này vừa nhìn, da mặt của mấy cô gái nước Mỹ cũng thật quá dày, lỗ chân lông thô to như da bụng, Trương đại quan nhân trong lòng nói, ông bà già nó, bạn thân ngày hôm nay là vì nước hi sinh nhan sắc!
Tát Đức Môn Thác là lần đầu tiên đi tới Trung Quốc, lúc gặp mặt Kiều Chấn Lương, khách và chủ nói chuyện thật vui, Kiều Chấn Lương trong lúc vô ý hỏi Tát Đức Môn Thác có bạn bè tại Trung Quốc, Tát Đức Môn Thác ma xui quỷ khiến nhắc tới Trương Dương, Kiều Chấn Lương lập tức liên hệ Lý Trường Vũ, kêu Lý Trường Vũ gọi Trương Dương tiếp đãi Tát Đức Môn Thác, cũng đón tiếp đoàn đại biểu nước Mỹ đến Nam Tích lần này.
Nam Tích hành trình vì du ngoạn ngắm cảnh, tại Bình Hải, tài nguyên du ngoạn của Nam Tích là phong phú nhất, Lý Trường Vũ biết lần phỏng vấn này rất quan trọng, đương nhiên cực kỳ coi trọng chuyện này, sáng sớm hôm sau đã chuẩn bị tốt, tự mình ở tòa thị chính đợi đoàn phỏng vấn nước Mỹ đến.
Cùng đi Tát Đức Môn Thác đến đây chính là thường vụ phó tỉnh trưởng Triệu Quý Đình, Triệu Quý Đình tuy rằng là thường vụ phó tỉnh trưởng, thế nhưng ông cũng không có được chọn làm đảng uỷ trong đại hội đảng, trên thực tế Triệu Quý Đình đã bị gạt ra khỏi tầng lãnh đạo của Bình Hải, trong lòng ông cũng rất rõ ràng, không bao lâu, thường vụ phó tỉnh trưởng của mình cũng sẽ bị người ta đoạt đi, từ sau khi Âu Dương Như xuống đài, hùng tâm tráng chí của Triệu Quý Đình đã biến mất hầu như không còn, ông hiện tại chỉ muốn tìm một vị trí thanh nhàn, cũng tìm Kiều Chấn Lương nói qua, ý đồ sơ bộ là ông sẽ đi đến hội nghị hiệp thương chính trị. Thế nhưng chỉ cần một ngày chưa lui, một ngày phải hoàn thành chức trách của mình.
Đoàn xe xa hoa dừng lại tại nhà khách chính phủ Nam Tích, Triệu Quý Đình thấy lãnh đạo thị ủy Nam Tích trên cơ bản đều ở chổ này chờ, tràng diện hoan nghênh rất long trọng.
Triệu Quý Đình và Tát Đức Môn Thác nhường nhau đi xuống, Lý Trường Vũ cười đi đến hướng bọn họ, vươn tay: Hoan nghênh, nghị viên tiên sinh! Phiên dịch bên cạnh của ông nhanh chóng đem lời nói của hắn phiên dịch lại. Triệu Quý Đình đi tới cười giới thiệu nói: Tát Đức Môn Thác tiên sinh, vị này chính là bí thư thị ủy Nam Tích Lý Trường Vũ đồng chí!
Tát Đức Môn Thác phong độ nắm tay Lý Trường Vũ, Triệu Quý Đình lại mang theo ông ta đi tới trước mặt thị trưởng Hạ Bá Đạt, giới thiệu, Hạ Bá Đạt vươn tay, chuẩn bị nắm tay Tát Đức Môn Thác, nhưng tay của Tát Đức Môn Thác đưa ra một nửa, lực chú ý lại đột nhiên bị một người hấp dẫn, kinh hỉ nói: Trương Dương! Người Mỹ gọi tên người Trung Quốc luôn mang theo một vẻ kỳ quái, nhưng mọi người vẫn đều nghe rõ.
Trương Dương cúi thấp, đứng ở chổ cuối cùng đoàn nghênh tiếp, nhưng thật không ngờ vẫn bị Tát Đức Môn Thác phát hiện, Tát Đức Môn Thác cười ha ha, vươn hai tay đánh về phía Trương Dương.
Hạ Bá Đạt không khỏi có chút xấu hổ, tay cũng không kịp đụng, người ta tìm Trương Dương rồi, may là lực chú ý của đa số người ở đây đều tập trung trên người của Tát Đức Môn Thác, không ai chú ý tới xấu hổ của Hạ Bá Đạt.
Trương Dương thấy Tát Đức Môn Thác nhiệt tình đến đây, cũng không có ý tứ đối với người ta quá lãnh đạm, người Trung Quốc chú trọng lễ nghĩa, người ta kính mình một thước, mình đắc kính người ta một trượng, vì vậy Trương Dương cũng học theo Tát Đức Môn Thác, tới ôm nhiệt tình, Tát Đức Môn Thác cũng thật ác tâm, ôm Trương Dương còn không tính, còn hôn lên mặt hắn hai cái, nước bọt dính đầy mặt Trương đại quan nhân, Trương Dương bận tâm ông ta là khách, nếu không, đã sớm “quánh” rồi, mẹ nó, mặt của tôi là để ông tùy tiện hôn sao? Trương Dương thấy Tát Đức Môn Thác hưng phấn, trong lòng không khỏi có chút kỳ quái, theo lý hắn và Tát Đức Môn Thác không thân đến mức này, nhưng Tát Đức Môn Thác làm ra hình dạng, căn bản giống như bạn bè quen biết cả chục năm rồi, suy nghĩ của Trương đại quan nhân cũng không hồ đồ, biết Tát Đức Môn Thác không phải kẻ ngu, lão già này đầu óc giảo hoạt lắm, nếu không căn bản không làm nghị viên New York, chỉ là không biết cái người tóc vàng mắt xanh này rốt cục đang tính toán cái gì.
Tát Đức Môn Thác ôm vai của Trương Dương hướng người xung quanh nói: Đây là người tôi đã nói qua, bạn tốt nhất của tôi tại Trung Quốc, Trương Dương!
Trương đại quan nhân chịu khổ cũng không uổng phí, tiếng Anh trình độ của hắn cũng càng ngày càng tăng, Tát Đức Môn Thác bô bô tiếng Anh hắn có thể nghe hiểu bảy tám phần, bất quá nói thì có chút không được tự nhiên, ôm vai của Tát Đức Môn Thác dùng tiếng Anh méo mó nói: Chúng ta là. . . Cái từ bạn bè hắn bỗng nhiên quên, lại kéo Tát Đức Môn Thác một chút: Chúng ta là. . . Bạn thân! Tiếng Anh không nói được chỉ có thể dùng Hán ngữ.
Tát Đức Môn Thác cười ha ha, dựng ngón cái với Trương Dương nói: Đúng vậy! Bạn thân, chúng ta là bạn thân, bạn thân tốt nhất tốt nhất!
Lý Trường Vũ và Triệu Quý Đình hai người nhìn nhau, trong ánh mắt đều tràn ngập kinh hỉ, tên nhóc này Trương Dương thật không phải nhân vật bình thường, ngay cả tham nghị viên nước Mỹ cũng lừa dối thành bạn thân hắn. Thằng nhãi này có bản lĩnh, không chỉ xài được tại chính đàn Trung Quốc, tại chính đàn nước Mỹ cũng có quan hệ, bọn họ không biết quan hệ giữa Trương đại quan nhân và Tát Đức Môn Thác nghị viên là thành lập lên như thế nào thôi.
Không chỉ Tát Đức Môn Thác nhiệt tình, đám người từ nước Mỹ theo ông ta tới đều rất nhiệt tình, cả đám đến đây nắm tay ôm Trương Dương, bên trong còn có hai cô gái tóc vàng mắt xanh, ôm chặt người Trung Quốc đẹp trai Trương đại quan nhân này, nhân cơ hội ăn đậu hũ nóng, miệng đỏ tươi môi dày hôn lên mặt của Trương đại quan nhân một đường dài, Trương đại quan nhân trước mặt quần chúng lãnh đạo, trước mắt bao người bị con gái nước Mỹ chiếm tiện nghi, trong lòng thầm kêu lỗ quá, trên mặt còn phải làm ra hình dạng hưởng thụ thoải mái, hai cô gái nước Mỹ vừa hôn vừa khen hắn đẹp trai anh tuấn tiêu sái, hèn chi đều nói gái nước Mỹ rất hào phóng. Trương đại quan nhân có thể nghe hiểu một ít, hắn cũng biết tới mà không lui là phi lễ, nếu đã vậy, hắn cũng ôm lấy hai cô gái này, rất cẩn thận hôn lên mặt của hai cô gái nước Mỹ, đây là lễ nghi xã giao, tôi không thể để cho quốc gia mất mặt, nhưng cái này vừa nhìn, da mặt của mấy cô gái nước Mỹ cũng thật quá dày, lỗ chân lông thô to như da bụng, Trương đại quan nhân trong lòng nói, ông bà già nó, bạn thân ngày hôm nay là vì nước hi sinh nhan sắc!
/2583
|