Tiết Đông Hưng buổi sáng ngày hôm sau đến Nam Tích, gã cùng đi với Tiết Đông Dương đến đây bái phỏng Trương Dương, nhưng đi tới địa điểm làm việc của Trương Dương thì thấy một khoảng không, Trương Dương đã dọn đến ký túc xá ủy ban thể dục của trung tâm thể dục mới.
Bọn họ lại tới ký túc xá trung tâm thể dục mới, Trương Dương đang ở trung tâm tin tức lý giải tình huống, hệ thống tin tức của bọn họ đã tê liệt toàn bộ, Đường Đường lúc trước thiết kế hệ thống tin tức lại liên hệ không được, bất quá Cao Liêm Minh lúc này cuối cùng cũng gọi điện thoại về, Trương Dương cầm điện thoại di động đứng ở cửa lớn của trung tâm tin tức. Tức giận mở miệng ra là mắng: Cao Liêm Minh, tên nhóc cậu rốt cuộc có muốn làm không? Cậu cho rằng ủy ban thể dục là chổ nào? Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi?
Cao Liêm Minh tự biết đuối lý: Chủ nhiệm Trương, Trương ca, anh trai yêu dấu của tôi, ngài đừng nóng giận được không, lần này tôi thật có việc, ba tôi sinh bệnh, cho nên đi vội vàng, lúc đó anh lại đi kinh thành, tôi tìm anh xin nghỉ đi, quay về Đông Giang chiếu cố vài ngày, gặp mấy người bạn học, bọn họ túm lấy tôi tới Hoàng Sơn du ngoạn, tôi cũng không có biện pháp, như vậy đi, tôi sau khi trở về sẽ chịu đòn nhận tội được không?
Trương Dương nói: Cậu cho rằng mình có bao nhiêu quan trọng à, tôi cũng không phải tìm cậu, hiện tại trung tâm tin tức bởi vì dọn nhà nên bị tê liệt, cậu nhanh chóng tìm Đường Đường trở về.
Cao Liêm Minh nói: Đường Đường à, người ta đang ở nước Mỹ, tôi cũng vừa liên hệ, cũng phải qua vài ngày mới có thể đến.
Tôi mặc kệ, toàn bộ hệ thống đều hỏng hết, ngươi lập tức liên hệ cho tôi, vé máy bay chúng ta ra. Trương Dương nói xong, căm giận cúp điện thoại, lúc này mới nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của Tiết Đông Hưng và Tiết Đông Dương.
Tiết Đông Dương Trương Dương ngày hôm qua đã gặp qua, Tiết Đông Hưng lần đầu tiên nhìn thấy, người này hơn ba mươi tuổi, cao lớn thô kệch, cái đầu bóng lưỡng, đầu rất lớn, sáng loáng như một trái bóng vậy, trên người ăn mặc một bộ âu phục hàng hiệu, nhưng nhìn thế nào cũng đều giống như từ trên núi mới xuống, cả người lộ ra một cổ khí tức nhà giàu mới nổi, Tiết Đông Hưng xông về phía trước đi vào, vươn hai tay, cầm tay của Trương Dương: Chủ nhiệm Trương! Tôi là xưởng trưởng kiêm đại biểu pháp nhân của nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ Lâm Lang tỉnh Đông Sơn Tiết Đông Hưng, ngày hôm nay là đặc biệt đến cửa xin lỗi ngài!
Trương đại quan nhân là ôm ý niệm khởi binh vấn tội trong đầu, nhưng Tiết Đông Hưng trước khi đi tới xuất ra tư thế thành ý mười phần, đưa tay cũng không đánh khuôn mặt người cười, thấy người ta có thành ý như thế, Trương Dương cũng ngại nói, hắn nheo con mắt lại nhìn Tiết Đông Hưng: Anh là người làm hổ tiên hoàn kia?
Tiết Đông Hưng cố sức gật đầu: Là tôi, chủ nhiệm Trương, thêm phiền phức cho ngài! Hắn buông tay của Trương Dương ra, cúi người một cái xuống thấp chín mươi, Trương Dương cảm thấy người này thật ra rất hiểu biết, bất quá có một chút có thể khẳng định chính là, Tiết Đông Hưng tuyệt đối không lỗ mãng giống như nhìn qua ngoài mặt như vậy, người này trong thô có mịn, biết đuối lý, trước dùng thái độ thành khẩn cho đối phương lưu lại một chút ấn tượng tốt đẹp.
Phòng làm việc của Trương Dương còn đang thu dọn, hắn chỉ chỉ phòng họp, mang theo Tiết Đông Hưng và Tiết Đông Dương đi tới phòng họp.
Tiết Đông Dương liếc mắt thì thấy cờ thưởng trong phòng họp ngày hôm qua gã đưa cho Trương Dương, trong lòng không khỏi cảm thán, băng chế thuốc giả đã tìm được rồi, nhưng phiền phức cũng tới, đối với vị chủ nhiệm ủy ban thể dục trẻ tuổi này gã nghe tiếng đã lâu, Tiết Đông Dương biết, vị chủ nhiệm Trương này là quả bom nổ chậm trong chính đàn Nam Tích, là người mà những xí nghiệp dân doanh bọn họ đắc tội không nổi, khi xưởng trưởng Tiết Đông Hưng đi tới, Tiết Đông Dương đem tình huống kể lại chuyển đạt, Tiết Đông Hưng tuy rằng không có văn hóa cao, thế nhưng người này trên sinh ý rất có đầu óc, nếu không cũng sẽ không đem một nhà máy lúc ban đầu chỉ có hơn mười công nhân của hương trấn kinh doanh đến quy mô bây giờ, bây giờ nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ Lâm Lang đã trở thành xí nghiệp dân doanh đứng đầu tại thành phố Lâm Lang, Tiết Đông Hưng ngồi xuống liền nói: Chủ nhiệm Trương, ngày hôm nay tôi đến đây, là vì giải thích ngay mặt ngài chuyện quảng cáo.
Trương Dương gật đầu, ý bảo gã tiếp tục nói, người ta từ xa tới, dù sao cũng phải cho một cơ hội nói chuyện.
Tiết Đông Hưng nói: Nhà máy của chúng tôi lúc trước chỉ là một nhà máy nhỏ ở hương trước, sản xuất hổ tiên hoàn là suy nghĩ của tôi, phối phương của hổ tiên hoàn là từ tổ tiên truyền xuống tới.
Trương Dương nói: Hổ tiên hoàn, hiện tại quốc gia ra lệnh rõ ràng cấm bắt giết hổ, tôi thấy hổ tiên hoàn của anh tồn tại vấn đề lừa dối người tiêu dùng.
Tiết Đông Hưng nói: Chủ nhiệm Trương, tôi không có lừa dối người tiêu dùng, tên này cũng là từ tổ tiên truyền xuống, chuyện quốc gia cấm tôi cũng không làm, bên trong quả thật không có thành phần hổ tiên , nhưng hổ tiên hoàn của chúng tôi rất có hiệu quả.
Trương Dương nói: Tôi mặc kệ hổ tiên hoàn của anh có hiệu quả hay không, tôi chỉ muốn hỏi anh một chút, vì sao đem chân dung của em họ tôi làm quảng cáo?
Tiết Đông Hưng nói: Chúng tôi lúc trước sản xuất với quy mô nhỏ, chuyện lo lắng cũng không có chu đáo như vậy, chuyện đóng gói và in ấn hộp đều giao cho bên nhà máy đi làm, bọn họ phụ trách thiết kế in ấn, bởi vì ngay từ đầu vỏ bao bên ngoài của chúng tôi cũng là cái này, cho nên chúng tôi thì vẫn kéo dài dùng tới bây giờ, tôi cũng biết xâm phạm chân dung quyền của người ta, nhưng mà ngài cũng thấy, chúng tôi cũng chỉ là một nhà máy nhỏ, cũng không làm được sóng gió gì, kiếm chút đỉnh tiền, nói vậy người ta cũng sẽ không chú ý, nhưng không ngờ rằng hổ tiên hoàn của chúng tôi đưa ra thị trường, tiếng vọng rất lớn, đơn đặt hàng ào ào bay tới, giống như tuyết rơi, tôi không dối gạt ngài, doanh thu năm nay khẳng định hơn một tỷ, lợi nhuận ít nhất cũng trên ba trăm triệu, chủ nhiệm Trương, chúng tôi làm xí nghiệp dân doanh cũng không dễ dàng, hiện tại hình tượng đóng gói thương phẩm đều đã dừng, tôi ngay cả sản xuất còn không kịp, lấy thời gian đâu lo lắng chuyện đổi đóng gói?
Trương Dương nói: Cho nên anh xâm phạm trắng trợn chân dung quyền của người khác, hơn nữa vẫn muốn tiếp tục xâm phạm như thế? Anh biết anh tạo thành ảnh hưởng thế nào cho người khác không? Người ta là một cô gái chưa kết hôn, ảnh chụp bị các người để lên hổ tiên hoàn, cái này đối với danh dự của người ta sẽ ảnh hưởng bao nhiêu? Hả? Nếu như để cho bạn trai người ta thấy, sẽ nghĩ như thế nào? Thằng nhãi này nói rất là hào hùng, nguyên nhân rất đơn giản, Hà Hâm Nhan là người phụ nữ của hắn, hắn thay người của mình trút giận.
Tiết Đông Hưng nói: Chủ nhiệm Trương, tôi thừa nhận, là chúng ta lo lắng không chu toàn, cho nên mới tạo thành tình trạng như vậy. Tôi trước đó đã suy nghĩ một ít biện pháp giải quyết, chủ nhiệm Trương, ngài xem như vậy có được hay không, chúng tôi dùng chân dung của Hà tiểu thư làm quảng cáo, tạo thành tổn thất cho cô ấy, chuyện đã xảy ra, chúng tôi chỉ có thể tính tiến bù đắp, căn cứ theo giá phát ngôn hiện tại của Hà tiểu thư, chúng tôi bỏ ra ba năm phí phát ngôn, hơn nữa chúng tôi có thể ký hợp đồng với Hà tiểu thư, để cho cô ấy thành người phát ngôn chính thức cho chúng tôi.
Trương Dương nói: Tôi nói này, anh thật sự đúng là biết tính, đi hết một vòng tròn, anh vẫn muốn làm sinh ý mà không muốn đền.
Bọn họ lại tới ký túc xá trung tâm thể dục mới, Trương Dương đang ở trung tâm tin tức lý giải tình huống, hệ thống tin tức của bọn họ đã tê liệt toàn bộ, Đường Đường lúc trước thiết kế hệ thống tin tức lại liên hệ không được, bất quá Cao Liêm Minh lúc này cuối cùng cũng gọi điện thoại về, Trương Dương cầm điện thoại di động đứng ở cửa lớn của trung tâm tin tức. Tức giận mở miệng ra là mắng: Cao Liêm Minh, tên nhóc cậu rốt cuộc có muốn làm không? Cậu cho rằng ủy ban thể dục là chổ nào? Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi?
Cao Liêm Minh tự biết đuối lý: Chủ nhiệm Trương, Trương ca, anh trai yêu dấu của tôi, ngài đừng nóng giận được không, lần này tôi thật có việc, ba tôi sinh bệnh, cho nên đi vội vàng, lúc đó anh lại đi kinh thành, tôi tìm anh xin nghỉ đi, quay về Đông Giang chiếu cố vài ngày, gặp mấy người bạn học, bọn họ túm lấy tôi tới Hoàng Sơn du ngoạn, tôi cũng không có biện pháp, như vậy đi, tôi sau khi trở về sẽ chịu đòn nhận tội được không?
Trương Dương nói: Cậu cho rằng mình có bao nhiêu quan trọng à, tôi cũng không phải tìm cậu, hiện tại trung tâm tin tức bởi vì dọn nhà nên bị tê liệt, cậu nhanh chóng tìm Đường Đường trở về.
Cao Liêm Minh nói: Đường Đường à, người ta đang ở nước Mỹ, tôi cũng vừa liên hệ, cũng phải qua vài ngày mới có thể đến.
Tôi mặc kệ, toàn bộ hệ thống đều hỏng hết, ngươi lập tức liên hệ cho tôi, vé máy bay chúng ta ra. Trương Dương nói xong, căm giận cúp điện thoại, lúc này mới nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của Tiết Đông Hưng và Tiết Đông Dương.
Tiết Đông Dương Trương Dương ngày hôm qua đã gặp qua, Tiết Đông Hưng lần đầu tiên nhìn thấy, người này hơn ba mươi tuổi, cao lớn thô kệch, cái đầu bóng lưỡng, đầu rất lớn, sáng loáng như một trái bóng vậy, trên người ăn mặc một bộ âu phục hàng hiệu, nhưng nhìn thế nào cũng đều giống như từ trên núi mới xuống, cả người lộ ra một cổ khí tức nhà giàu mới nổi, Tiết Đông Hưng xông về phía trước đi vào, vươn hai tay, cầm tay của Trương Dương: Chủ nhiệm Trương! Tôi là xưởng trưởng kiêm đại biểu pháp nhân của nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ Lâm Lang tỉnh Đông Sơn Tiết Đông Hưng, ngày hôm nay là đặc biệt đến cửa xin lỗi ngài!
Trương đại quan nhân là ôm ý niệm khởi binh vấn tội trong đầu, nhưng Tiết Đông Hưng trước khi đi tới xuất ra tư thế thành ý mười phần, đưa tay cũng không đánh khuôn mặt người cười, thấy người ta có thành ý như thế, Trương Dương cũng ngại nói, hắn nheo con mắt lại nhìn Tiết Đông Hưng: Anh là người làm hổ tiên hoàn kia?
Tiết Đông Hưng cố sức gật đầu: Là tôi, chủ nhiệm Trương, thêm phiền phức cho ngài! Hắn buông tay của Trương Dương ra, cúi người một cái xuống thấp chín mươi, Trương Dương cảm thấy người này thật ra rất hiểu biết, bất quá có một chút có thể khẳng định chính là, Tiết Đông Hưng tuyệt đối không lỗ mãng giống như nhìn qua ngoài mặt như vậy, người này trong thô có mịn, biết đuối lý, trước dùng thái độ thành khẩn cho đối phương lưu lại một chút ấn tượng tốt đẹp.
Phòng làm việc của Trương Dương còn đang thu dọn, hắn chỉ chỉ phòng họp, mang theo Tiết Đông Hưng và Tiết Đông Dương đi tới phòng họp.
Tiết Đông Dương liếc mắt thì thấy cờ thưởng trong phòng họp ngày hôm qua gã đưa cho Trương Dương, trong lòng không khỏi cảm thán, băng chế thuốc giả đã tìm được rồi, nhưng phiền phức cũng tới, đối với vị chủ nhiệm ủy ban thể dục trẻ tuổi này gã nghe tiếng đã lâu, Tiết Đông Dương biết, vị chủ nhiệm Trương này là quả bom nổ chậm trong chính đàn Nam Tích, là người mà những xí nghiệp dân doanh bọn họ đắc tội không nổi, khi xưởng trưởng Tiết Đông Hưng đi tới, Tiết Đông Dương đem tình huống kể lại chuyển đạt, Tiết Đông Hưng tuy rằng không có văn hóa cao, thế nhưng người này trên sinh ý rất có đầu óc, nếu không cũng sẽ không đem một nhà máy lúc ban đầu chỉ có hơn mười công nhân của hương trấn kinh doanh đến quy mô bây giờ, bây giờ nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ Lâm Lang đã trở thành xí nghiệp dân doanh đứng đầu tại thành phố Lâm Lang, Tiết Đông Hưng ngồi xuống liền nói: Chủ nhiệm Trương, ngày hôm nay tôi đến đây, là vì giải thích ngay mặt ngài chuyện quảng cáo.
Trương Dương gật đầu, ý bảo gã tiếp tục nói, người ta từ xa tới, dù sao cũng phải cho một cơ hội nói chuyện.
Tiết Đông Hưng nói: Nhà máy của chúng tôi lúc trước chỉ là một nhà máy nhỏ ở hương trước, sản xuất hổ tiên hoàn là suy nghĩ của tôi, phối phương của hổ tiên hoàn là từ tổ tiên truyền xuống tới.
Trương Dương nói: Hổ tiên hoàn, hiện tại quốc gia ra lệnh rõ ràng cấm bắt giết hổ, tôi thấy hổ tiên hoàn của anh tồn tại vấn đề lừa dối người tiêu dùng.
Tiết Đông Hưng nói: Chủ nhiệm Trương, tôi không có lừa dối người tiêu dùng, tên này cũng là từ tổ tiên truyền xuống, chuyện quốc gia cấm tôi cũng không làm, bên trong quả thật không có thành phần hổ tiên , nhưng hổ tiên hoàn của chúng tôi rất có hiệu quả.
Trương Dương nói: Tôi mặc kệ hổ tiên hoàn của anh có hiệu quả hay không, tôi chỉ muốn hỏi anh một chút, vì sao đem chân dung của em họ tôi làm quảng cáo?
Tiết Đông Hưng nói: Chúng tôi lúc trước sản xuất với quy mô nhỏ, chuyện lo lắng cũng không có chu đáo như vậy, chuyện đóng gói và in ấn hộp đều giao cho bên nhà máy đi làm, bọn họ phụ trách thiết kế in ấn, bởi vì ngay từ đầu vỏ bao bên ngoài của chúng tôi cũng là cái này, cho nên chúng tôi thì vẫn kéo dài dùng tới bây giờ, tôi cũng biết xâm phạm chân dung quyền của người ta, nhưng mà ngài cũng thấy, chúng tôi cũng chỉ là một nhà máy nhỏ, cũng không làm được sóng gió gì, kiếm chút đỉnh tiền, nói vậy người ta cũng sẽ không chú ý, nhưng không ngờ rằng hổ tiên hoàn của chúng tôi đưa ra thị trường, tiếng vọng rất lớn, đơn đặt hàng ào ào bay tới, giống như tuyết rơi, tôi không dối gạt ngài, doanh thu năm nay khẳng định hơn một tỷ, lợi nhuận ít nhất cũng trên ba trăm triệu, chủ nhiệm Trương, chúng tôi làm xí nghiệp dân doanh cũng không dễ dàng, hiện tại hình tượng đóng gói thương phẩm đều đã dừng, tôi ngay cả sản xuất còn không kịp, lấy thời gian đâu lo lắng chuyện đổi đóng gói?
Trương Dương nói: Cho nên anh xâm phạm trắng trợn chân dung quyền của người khác, hơn nữa vẫn muốn tiếp tục xâm phạm như thế? Anh biết anh tạo thành ảnh hưởng thế nào cho người khác không? Người ta là một cô gái chưa kết hôn, ảnh chụp bị các người để lên hổ tiên hoàn, cái này đối với danh dự của người ta sẽ ảnh hưởng bao nhiêu? Hả? Nếu như để cho bạn trai người ta thấy, sẽ nghĩ như thế nào? Thằng nhãi này nói rất là hào hùng, nguyên nhân rất đơn giản, Hà Hâm Nhan là người phụ nữ của hắn, hắn thay người của mình trút giận.
Tiết Đông Hưng nói: Chủ nhiệm Trương, tôi thừa nhận, là chúng ta lo lắng không chu toàn, cho nên mới tạo thành tình trạng như vậy. Tôi trước đó đã suy nghĩ một ít biện pháp giải quyết, chủ nhiệm Trương, ngài xem như vậy có được hay không, chúng tôi dùng chân dung của Hà tiểu thư làm quảng cáo, tạo thành tổn thất cho cô ấy, chuyện đã xảy ra, chúng tôi chỉ có thể tính tiến bù đắp, căn cứ theo giá phát ngôn hiện tại của Hà tiểu thư, chúng tôi bỏ ra ba năm phí phát ngôn, hơn nữa chúng tôi có thể ký hợp đồng với Hà tiểu thư, để cho cô ấy thành người phát ngôn chính thức cho chúng tôi.
Trương Dương nói: Tôi nói này, anh thật sự đúng là biết tính, đi hết một vòng tròn, anh vẫn muốn làm sinh ý mà không muốn đền.
/2583
|