Triệu Tĩnh cả giận nói: Anh, anh ít nhằm vào Triệu Dũng, là hai chúng em yêu nhau, thì thế nào? Em thích anh ấy thì anh làm sao?
Cát Xuân Lệ một bên khuyên Triệu Tĩnh, một bên nói: Trương Dương, đây chính là cậu sai, bây giờ đã là thời đạ nào rồi, người trẻ tuổi tự do yêu đương, cậu làm anh trai cũng không thể can thiệp.
Trương Dương nói: Tôi là can thiệp sao? Tôi là vì muốn tốt cho nó, tôi sợ nó có hại!
Triệu Tĩnh nói: Anh bá đạo, anh độc tài, anh căn bản là chỉ cho phép quan phóng hỏa không cho bách tính đốt đèn!
Trương đại quan nhân cả giận nói: Mày lập lại lần nữa!
Triệu Tĩnh nổi nóng cũng bấp chất giá nào, tức giận nói: Chính anh thì bạn giá thay đổi một người rồi lại một người, người khác ngay cả tự do yêu đương cũng không cho!
Nếu như lén nói cũng không có gì, nhưng ngày hôm nay Kiều Mộng Viện lại bên người, Trương Dương không kìm được tức giận đứng dậy: Mày còn dám cãi, đừng nghĩ rằng tao không dám đánh mày!
Đinh Triệu Dũng lo lắng thằng nhãi này thẹn quá thành giận chuyện gì cũng làm, vội vàng ngăn ở trước người của Triệu Tĩnh.
Trương Dương nói: Eo ôi! Gan mày cũng đủ lớn nha, hôm nay tao tính sổ với mày!
Đinh Triệu Dũng cũng phát hỏa: Ai sợ ai? Tới đây!
Kiều Mộng Viện vội vàng tiến lên kéo tay Trương Dương, Lý Trường Vũ cả giận nói: Trương Dương cậu muốn làm loạn cái gì? Cút xuống cho tôi!
Trương Dương nói: Ông là cha nuô của nói, tôi là anh trai nó, tôi quản em gái tôi không liên quan tới ông!
Lý Trường Vũ tức giận đến chỉ vào mũi của Trương Dương : Cậu dám động vào một sợi tóc của Tiểu Tĩnh ngày mai tôi liền cách chức của cậu!
Trương Dương nói: Quan báo tư thù !
Lý Trường Vũ nói: Tôi cứ quan báo tư thù đó, cậu có thể làm gì?
Kiều Mộng Viện lôi kéo tay Trương Dương, khuyên can mãi mới lôi được hắn đi ra ngoài.
Triệu Tĩnh ủy khuất ngồi ở chỗ kia bật khóc lên, Đinh Triệu Dũng cuống quít ôm nàng khuyên giải an ủi.
Lý Trường Vũ tức giận đến khuôn mặt cau lại, mắng: Hỗn đãn, tiểu tử này phát điên cái gì!
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
Kiều Mộng Viện túm Trương Dương đến bên ngoài, hai người ngồi xuống ngay tại công viên trong khu thuộc viện người nhà Thành Ủy, Kiều Mộng Viện oán trách nói: Anh làm gì thế? Đó là một việc tốt, không nên làm cho tất cả mọi người đều không vui.
Trương Dương vừa rồi còn mặt mày giận dử, sau khi đi ra biểu tình lại hòa hoãn, hơn nữa khóe môi còn mang theo nụ cười, hắn cười nói: Nếu như tôi không ép buộc, bọn họ có thể thống khoái nói ra quan hệ như thế sao?
Kiều Mộng Viện thế mới biết thằng nhãi này vừa rồi là cố ý biểu diễn, tức giận đến huy quyền đánh xuống tại hai đầu vai của hắn: Anh thực sự là một tên hỗn đản, tôi còn tưởng rằng anh là thực sự muốn giở mặt với Đinh Triệu Dũng, xem tình hình là cảm thấy còn muốn thật sự đánh anh ấy.
Trương Dương cười nói: Nếu như tôi thật sự muốn đánh hắn, mười tên Đinh Triệu Dũng cũng không phải đối thủ của tôi. Tôi cùng hắn làm bạn tốt nhiều năm như vậy, tôi hiểu rõ người này, em trai Đinh Bân của hắn không phải là cái thứ tốt gì, đã không có trách nhiệm lại giảo hoạt, tôi lo lắng Tiểu Tĩnh yêu nhau với gã, nhưng Triệu Dũng là một người đàn ông đích thực, có nguyên tắc, có trách nhiệm, hắn cùng Tiểu Tĩnh yêu nhau, tôi hài lòng đều không kịp, làm sao lại tức giận chứ?
Kiều Mộng Viện nói: Bọ dạng vừa rồi của anh cũng không sợ dọa bọn họ sợ hết hồn.
Trương Dương ha hả cười nói: Nha đầu kia càng ngày càng kỳ cục, cho nó chút giáo huấn cũng là phải làm, nói cái gì chỉ cho phép quan phóng hỏa không cho bách tính đốt đèn, hình tượng của người làm anh trai tôi trong lòng nó chính là như vậy sao?
Kiều Mộng Viện lại nói: Lẽ nào cô ấy nói sai?
Trương Dương hơi bị cứng lại, lúc này Đinh Triệu Dũng đi ra, Kiều Mộng Viện thấy Đinh Triệu Dũng đi qua, hướng Trương Dương cười cười nói: Cùng anh ấy tâm sự cho tôi, đừng phát giận lung tung, tôi đi xem Triệu Tĩnh, chỉ sợ bị anh dọa sợ đến không nhẹ.
Trương Dương gật đầu, Đinh Triệu Dũng đã hướng về phía Trương Dương đi tới, vẻ mặt không biết sợ, trong cái nhìn của Đinh Triệu Dũng xem ra Trương Dương đã nhìn ra hết mọi chuyện, hắn tức giận phát hỏa cũng không chỉ bởi vì gã cùng Triệu Tĩnh yêu nhau, nguyên nhân căn bản là Triệu Tĩnh mang thai.
Đinh Triệu Dũng đi tới trước mặt Trương Dương, hai mắt dũng cảm nhìn hắn: Anh có tức giận cứ hướng về phía tôi mà phát, Tiểu Tĩnh là vô tội.
Trương Dương nói: Anh cho là hai người các anhcó thể lừa tôi sao?
Đinh Triệu Dũng nói: Tôi không muốn lừa anh, tôi vẫn đang suy nghĩ tìm cơ hội nói cho anh biết, nhưng thời cơ luôn luôn thiếu.
Trương Dương nói: Muốn cái thời cơ gì? Tại Nam Vũ nhiều ngày như vậy rồi anh không nói, lúc đó anh có thể gọi điện thoại cho tôi bất cứ lúc nào, anh lại vẫn không nói, anh rốt cuộc nghĩ muốn cái cơ hội gì? Đinh Triệu Dũng nói: Trương Dương, tôi vẫn coi anh là bạn thân tốt nhất.
Trương Dương nói: Được rồi, anh đối đãi bạn tốt như thế nào?
Đinh Triệu Dũng cắn cắn môi, gã có chút xấu hổ nói: Anh cũng biết nam nữ cả ngày ở chung, khó tránh khỏi sẽ sinh ra cảm tình, tôi cùng Triệu Tĩnh. . .
Trương Dương nói: Tôi không có bất luận cái hứng thú gì với tình sử của hai người, tôi là anh trai của Triệu Tĩnh, tôi chỉ muốn hỏi anh một chút, rốt cuộc anh dự định làm sao bây giờ?
Lòng nói của Đinh Triệu Dũng bị phá hủy, rốt cuộc là tất cả đều bị hắn nhìn ra, có câu là thẳng thắn từ khoan chống cự từ nghiêm mình tốt nhất là thành thật đem mọi chuyện đều nói ra, Đinh Triệu Dũng nói: Tôi sẽ chịu trách nhiệm, chờ Tiểu Tĩnh tốt nghiệp, tôi liền kết hôn với cô ấy, tôi đã tính qua, đến lúc đó cô ấy mang thai cũng chỉ là bốn năm tháng, hẳn là không nhìn ra. . .
Tuy rằng Trương đại quan nhân y thuật trác tuyệt nhưng cũng không tới cái loại trình độ cách thật xa cũng có thể nhìn ra người khác mang thai, nhất là loại mới có một tháng như này, tuy rằng hắn cảm thấy Triệu Tĩnh có chút không đúng, cũng không nghĩ tới phương diện này, bởi vì Đinh Triệu Dũng thấy chuyện lần trước Trương Dương nhìn ra Lâm Thanh Hồng, cho nên cho rằng lần này cũng như thế, không lừa được hắn, cho nên tất cả đều nói ra hết.
Nhìn lại khuôn mặt Trương đại quan nhân cũng tái đi rồi, căm tức lúc đầu trong hắn bốc lên, nói yêu đương thì cứ yêu đi, hắn cũng không phải thật sự tức giận, nhưng Đinh Triệu Dũng lại đủ bản lĩnh, lại có thể làm cho bụng em gái hắn to ra, phải biết rằng Triệu Tĩnh còn chưa tốt nghiệp đại học đó.
Trương Dương oán hận gật đầu: Đinh Triệu Dũng à Đinh Triệu Dũng, mày mà cũng gọi là bạn tốt sao? Hắn nhấc chân liền đá vào bụng trên của Đinh Triệu Dũng, Đinh Triệu Dũng bất ngờ không đề phòng, bị hắn đạp cái bắn ra, Trương đại quan nhân tung một bước xa lại nhảy lên đi tới, tóm lấy cổ áo của Đinh Triệu Dũng, giơ tay muốn đánh.
Dừng tay! Lý Trường Vũ giận dử quát lên.
Nắm tay của Trương Dương giơ lên rốt cục vẫn là không hạ xuống, hắn tức giận đến tại trên đỉnh đầu Đinh Triệu Dũng dừng lại mắng: Uổng cho tao vẫn cho mày là một người thành thật.
Đinh Triệu Dũng thấy một quyền này của hắn không đánh xuống, trong lòng cũng thoáng yên ổn một chút, thấp giọng nói: Chuyện này đừng nói ra bên ngoài, người trong nhà chúng ta tự xử, việc xấu trong nhà không thể cho người ngoài biết!
Trương Dương thấp giọng mắng: Miệng thối không biết xấu hổ, ai cùng mày là người một nhà.
Đinh Triệu Dũng đối với tính tình của Trương Dương vẫn là có chút hiểu rõ, đừng thấy hắn chửi đến hăng say, có điều là sau khi đã bắt đầu tiêu giận, Đinh Triệu Dũng cùng hắn làm bạn lâu như vậy, đương nhiên biết Trương Dương chưa bao giờ ăn phải thiệt thòi lớn như vậy, nhớ tới mình làm cho em gái hắn to bụng ra, Đinh Triệu Dũng bỗng nhiên có chút đắc chí, mình lại có thể làm cho hắn trở thành một anh vợ tiện nghi, đây cũng là một loại cảm giác thành tựu.
Lý Trường Vũ đi tới trước mặt bọn họ, thấy Trương Dương lại có thể giơ tay kéo Triệu Dũng lên, Lý Trường Vũ nói: Các cậu làm bạn tốt nhiều năm như vậy, làm sao có thể động tay đại nhân chứ?
Trương Dương nói: Muốn làm em rể tôi, đương nhiên phải qua một cửa này của tôi trước, tôi để cho hắn sớm chuẩn bị tâm lý, sau này nếu như dám có lỗi với em gái tôi, tôi sẽ đánh cho hắn răng rơi đầy đất. Trên mặt thằng nhãi này lại có thể lộ ra một tia tiếu ý hiếm có, không cười cũng không có biện pháp. Triệu Tĩnh mang thai cũng là chuyện hai bên tình nguyện, Đinh Triệu Dũng cũng không phải không chịu trách nhiệm.Mọi người đều nói muốn kết hôn, tuy rằng việc này tới rất đột nhiên, nhưng hắn vẫn phải tiếp thu, ván đã đóng thuyền, hắn không thể không chấp nhận.
Cát Xuân Lệ một bên khuyên Triệu Tĩnh, một bên nói: Trương Dương, đây chính là cậu sai, bây giờ đã là thời đạ nào rồi, người trẻ tuổi tự do yêu đương, cậu làm anh trai cũng không thể can thiệp.
Trương Dương nói: Tôi là can thiệp sao? Tôi là vì muốn tốt cho nó, tôi sợ nó có hại!
Triệu Tĩnh nói: Anh bá đạo, anh độc tài, anh căn bản là chỉ cho phép quan phóng hỏa không cho bách tính đốt đèn!
Trương đại quan nhân cả giận nói: Mày lập lại lần nữa!
Triệu Tĩnh nổi nóng cũng bấp chất giá nào, tức giận nói: Chính anh thì bạn giá thay đổi một người rồi lại một người, người khác ngay cả tự do yêu đương cũng không cho!
Nếu như lén nói cũng không có gì, nhưng ngày hôm nay Kiều Mộng Viện lại bên người, Trương Dương không kìm được tức giận đứng dậy: Mày còn dám cãi, đừng nghĩ rằng tao không dám đánh mày!
Đinh Triệu Dũng lo lắng thằng nhãi này thẹn quá thành giận chuyện gì cũng làm, vội vàng ngăn ở trước người của Triệu Tĩnh.
Trương Dương nói: Eo ôi! Gan mày cũng đủ lớn nha, hôm nay tao tính sổ với mày!
Đinh Triệu Dũng cũng phát hỏa: Ai sợ ai? Tới đây!
Kiều Mộng Viện vội vàng tiến lên kéo tay Trương Dương, Lý Trường Vũ cả giận nói: Trương Dương cậu muốn làm loạn cái gì? Cút xuống cho tôi!
Trương Dương nói: Ông là cha nuô của nói, tôi là anh trai nó, tôi quản em gái tôi không liên quan tới ông!
Lý Trường Vũ tức giận đến chỉ vào mũi của Trương Dương : Cậu dám động vào một sợi tóc của Tiểu Tĩnh ngày mai tôi liền cách chức của cậu!
Trương Dương nói: Quan báo tư thù !
Lý Trường Vũ nói: Tôi cứ quan báo tư thù đó, cậu có thể làm gì?
Kiều Mộng Viện lôi kéo tay Trương Dương, khuyên can mãi mới lôi được hắn đi ra ngoài.
Triệu Tĩnh ủy khuất ngồi ở chỗ kia bật khóc lên, Đinh Triệu Dũng cuống quít ôm nàng khuyên giải an ủi.
Lý Trường Vũ tức giận đến khuôn mặt cau lại, mắng: Hỗn đãn, tiểu tử này phát điên cái gì!
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
Kiều Mộng Viện túm Trương Dương đến bên ngoài, hai người ngồi xuống ngay tại công viên trong khu thuộc viện người nhà Thành Ủy, Kiều Mộng Viện oán trách nói: Anh làm gì thế? Đó là một việc tốt, không nên làm cho tất cả mọi người đều không vui.
Trương Dương vừa rồi còn mặt mày giận dử, sau khi đi ra biểu tình lại hòa hoãn, hơn nữa khóe môi còn mang theo nụ cười, hắn cười nói: Nếu như tôi không ép buộc, bọn họ có thể thống khoái nói ra quan hệ như thế sao?
Kiều Mộng Viện thế mới biết thằng nhãi này vừa rồi là cố ý biểu diễn, tức giận đến huy quyền đánh xuống tại hai đầu vai của hắn: Anh thực sự là một tên hỗn đản, tôi còn tưởng rằng anh là thực sự muốn giở mặt với Đinh Triệu Dũng, xem tình hình là cảm thấy còn muốn thật sự đánh anh ấy.
Trương Dương cười nói: Nếu như tôi thật sự muốn đánh hắn, mười tên Đinh Triệu Dũng cũng không phải đối thủ của tôi. Tôi cùng hắn làm bạn tốt nhiều năm như vậy, tôi hiểu rõ người này, em trai Đinh Bân của hắn không phải là cái thứ tốt gì, đã không có trách nhiệm lại giảo hoạt, tôi lo lắng Tiểu Tĩnh yêu nhau với gã, nhưng Triệu Dũng là một người đàn ông đích thực, có nguyên tắc, có trách nhiệm, hắn cùng Tiểu Tĩnh yêu nhau, tôi hài lòng đều không kịp, làm sao lại tức giận chứ?
Kiều Mộng Viện nói: Bọ dạng vừa rồi của anh cũng không sợ dọa bọn họ sợ hết hồn.
Trương Dương ha hả cười nói: Nha đầu kia càng ngày càng kỳ cục, cho nó chút giáo huấn cũng là phải làm, nói cái gì chỉ cho phép quan phóng hỏa không cho bách tính đốt đèn, hình tượng của người làm anh trai tôi trong lòng nó chính là như vậy sao?
Kiều Mộng Viện lại nói: Lẽ nào cô ấy nói sai?
Trương Dương hơi bị cứng lại, lúc này Đinh Triệu Dũng đi ra, Kiều Mộng Viện thấy Đinh Triệu Dũng đi qua, hướng Trương Dương cười cười nói: Cùng anh ấy tâm sự cho tôi, đừng phát giận lung tung, tôi đi xem Triệu Tĩnh, chỉ sợ bị anh dọa sợ đến không nhẹ.
Trương Dương gật đầu, Đinh Triệu Dũng đã hướng về phía Trương Dương đi tới, vẻ mặt không biết sợ, trong cái nhìn của Đinh Triệu Dũng xem ra Trương Dương đã nhìn ra hết mọi chuyện, hắn tức giận phát hỏa cũng không chỉ bởi vì gã cùng Triệu Tĩnh yêu nhau, nguyên nhân căn bản là Triệu Tĩnh mang thai.
Đinh Triệu Dũng đi tới trước mặt Trương Dương, hai mắt dũng cảm nhìn hắn: Anh có tức giận cứ hướng về phía tôi mà phát, Tiểu Tĩnh là vô tội.
Trương Dương nói: Anh cho là hai người các anhcó thể lừa tôi sao?
Đinh Triệu Dũng nói: Tôi không muốn lừa anh, tôi vẫn đang suy nghĩ tìm cơ hội nói cho anh biết, nhưng thời cơ luôn luôn thiếu.
Trương Dương nói: Muốn cái thời cơ gì? Tại Nam Vũ nhiều ngày như vậy rồi anh không nói, lúc đó anh có thể gọi điện thoại cho tôi bất cứ lúc nào, anh lại vẫn không nói, anh rốt cuộc nghĩ muốn cái cơ hội gì? Đinh Triệu Dũng nói: Trương Dương, tôi vẫn coi anh là bạn thân tốt nhất.
Trương Dương nói: Được rồi, anh đối đãi bạn tốt như thế nào?
Đinh Triệu Dũng cắn cắn môi, gã có chút xấu hổ nói: Anh cũng biết nam nữ cả ngày ở chung, khó tránh khỏi sẽ sinh ra cảm tình, tôi cùng Triệu Tĩnh. . .
Trương Dương nói: Tôi không có bất luận cái hứng thú gì với tình sử của hai người, tôi là anh trai của Triệu Tĩnh, tôi chỉ muốn hỏi anh một chút, rốt cuộc anh dự định làm sao bây giờ?
Lòng nói của Đinh Triệu Dũng bị phá hủy, rốt cuộc là tất cả đều bị hắn nhìn ra, có câu là thẳng thắn từ khoan chống cự từ nghiêm mình tốt nhất là thành thật đem mọi chuyện đều nói ra, Đinh Triệu Dũng nói: Tôi sẽ chịu trách nhiệm, chờ Tiểu Tĩnh tốt nghiệp, tôi liền kết hôn với cô ấy, tôi đã tính qua, đến lúc đó cô ấy mang thai cũng chỉ là bốn năm tháng, hẳn là không nhìn ra. . .
Tuy rằng Trương đại quan nhân y thuật trác tuyệt nhưng cũng không tới cái loại trình độ cách thật xa cũng có thể nhìn ra người khác mang thai, nhất là loại mới có một tháng như này, tuy rằng hắn cảm thấy Triệu Tĩnh có chút không đúng, cũng không nghĩ tới phương diện này, bởi vì Đinh Triệu Dũng thấy chuyện lần trước Trương Dương nhìn ra Lâm Thanh Hồng, cho nên cho rằng lần này cũng như thế, không lừa được hắn, cho nên tất cả đều nói ra hết.
Nhìn lại khuôn mặt Trương đại quan nhân cũng tái đi rồi, căm tức lúc đầu trong hắn bốc lên, nói yêu đương thì cứ yêu đi, hắn cũng không phải thật sự tức giận, nhưng Đinh Triệu Dũng lại đủ bản lĩnh, lại có thể làm cho bụng em gái hắn to ra, phải biết rằng Triệu Tĩnh còn chưa tốt nghiệp đại học đó.
Trương Dương oán hận gật đầu: Đinh Triệu Dũng à Đinh Triệu Dũng, mày mà cũng gọi là bạn tốt sao? Hắn nhấc chân liền đá vào bụng trên của Đinh Triệu Dũng, Đinh Triệu Dũng bất ngờ không đề phòng, bị hắn đạp cái bắn ra, Trương đại quan nhân tung một bước xa lại nhảy lên đi tới, tóm lấy cổ áo của Đinh Triệu Dũng, giơ tay muốn đánh.
Dừng tay! Lý Trường Vũ giận dử quát lên.
Nắm tay của Trương Dương giơ lên rốt cục vẫn là không hạ xuống, hắn tức giận đến tại trên đỉnh đầu Đinh Triệu Dũng dừng lại mắng: Uổng cho tao vẫn cho mày là một người thành thật.
Đinh Triệu Dũng thấy một quyền này của hắn không đánh xuống, trong lòng cũng thoáng yên ổn một chút, thấp giọng nói: Chuyện này đừng nói ra bên ngoài, người trong nhà chúng ta tự xử, việc xấu trong nhà không thể cho người ngoài biết!
Trương Dương thấp giọng mắng: Miệng thối không biết xấu hổ, ai cùng mày là người một nhà.
Đinh Triệu Dũng đối với tính tình của Trương Dương vẫn là có chút hiểu rõ, đừng thấy hắn chửi đến hăng say, có điều là sau khi đã bắt đầu tiêu giận, Đinh Triệu Dũng cùng hắn làm bạn lâu như vậy, đương nhiên biết Trương Dương chưa bao giờ ăn phải thiệt thòi lớn như vậy, nhớ tới mình làm cho em gái hắn to bụng ra, Đinh Triệu Dũng bỗng nhiên có chút đắc chí, mình lại có thể làm cho hắn trở thành một anh vợ tiện nghi, đây cũng là một loại cảm giác thành tựu.
Lý Trường Vũ đi tới trước mặt bọn họ, thấy Trương Dương lại có thể giơ tay kéo Triệu Dũng lên, Lý Trường Vũ nói: Các cậu làm bạn tốt nhiều năm như vậy, làm sao có thể động tay đại nhân chứ?
Trương Dương nói: Muốn làm em rể tôi, đương nhiên phải qua một cửa này của tôi trước, tôi để cho hắn sớm chuẩn bị tâm lý, sau này nếu như dám có lỗi với em gái tôi, tôi sẽ đánh cho hắn răng rơi đầy đất. Trên mặt thằng nhãi này lại có thể lộ ra một tia tiếu ý hiếm có, không cười cũng không có biện pháp. Triệu Tĩnh mang thai cũng là chuyện hai bên tình nguyện, Đinh Triệu Dũng cũng không phải không chịu trách nhiệm.Mọi người đều nói muốn kết hôn, tuy rằng việc này tới rất đột nhiên, nhưng hắn vẫn phải tiếp thu, ván đã đóng thuyền, hắn không thể không chấp nhận.
/2583
|