Đế Tiểu Vân nâng mười phần tinh thần.
Tiện nhân Thanh Loan mấy trăm năm trước đã để ý lão ca, nếu để nàng ta biết Thần Nhi đã sinh ra, chưa biết chừng sẽ ám toán!
Nàng chỉ có một tẩu tử một chất nhi, sao có thể để bọn họ bị ám toán?
Nhớ kỹ lời ngươi nói, nếu mẫu tử Nhan Nhi chịu một chút thương tổn, bổn vương sẽ tới tìm ngươi tính sổ!
Nam nhân cười lạnh ném xuống mấy câu này, không nhìn thêm Đế Tiểu Vân, phất hồng bào, quay người ra khỏi phòng.
Đế Tiểu Vân trợn mắt há hốc mồm.
Nàng thật sự là muội muội ruột của hắn? Không phải nhặt được?
Có lẽ đối đãi của Đế Thương nhiều năm đã thành thói quen, Đế Tiểu Vân còn chưa kịp ủy khuất, đã tự mình an ủi một phen.
Ca ca không thương nàng thì thế nào? Sau này có tẩu tử thương! Ai cần hắn chứ?
Công chúa điện hạ, công chúa điện hạ.
Đúng lúc này, một đạo âm thanh thanh thúy truyền đến, Đế Tiểu Vân quay đầu nhìn lại, liền gặp một con Hoàng Oanh từ cửa sổ bay đến, đáp xuống cầu vai nàng.
A Hoàng, bản công chúa cho ngươi đi điều tra thế nào rồi?
Công chúa điện hạ có thể đổi cho ta danh tự khác được hay không? Dù sao người ta cũng là nữ hài. Ngữ khí Hoàng Oanh rất bất mãn, kháng nghị nói.
Đặt tên quá phiền, bản công chúa lười như vậy, ngươi còn muốn bản công chúa đặt một danh tự cho ngươi? Đế Tiểu Vân trừng đôi mắt to xinh đẹp: A Hoàng, ngươi có mục đích gì?
A Hoàng sững sờ, mắt đầy ủy khuất, nó chỉ muốn một danh tự dễ nghe thôi, sao đến miệng công chúa, lại thành nó muốn mưu hại nàng rồi?
Chuyện này... Quá oan ức.
Ngươi đưa chuyện báo cho ta trước. Đế Tiểu Vân nhếch miệng, hỏi.
Công chúa điện hạ, tốt nhất người đừng nghe, ta sợ người sẽ tức chết.
Ta tức chết? Đế Tiểu Vân khinh thường cười một tiếng, Lão ca còn chưa làm ta tức chết, những chuyện khác có thể làm ta tức chết sao? Ngươi mau nói cho ta đã thăm dò được tin gì rồi?
A Hoàng nhìn Đế Tiểu Vân, nói: Lúc nãy ta lẫn vào phủ Thái tử, đúng lúc nghe được tên rắm chó Thái tử và Thái tử phi nói chuyện, nữ nhân gọi Bạch Nhược kia, thế mà dám bày mưu với Nam Cung Dực muốn nạp Vương hậu làm thiếp! Còn nói...
Còn nói cái gì? Tim Đế Tiểu Vân đã chập chùng không ngừng, nàng cắn răng hỏi.
Còn nói tiểu thái tử Yêu giới chúng ta chỉ có dáng dấp đẹp mắt, bản sự khác đều không bằng nhi tử nàng ta, đợi nạp Vương hậu làm thiếp xong, nàng ta muốn tiểu thái tử làm người hầu cho con của nàng!
A, đúng rồi, Nam Cung Dực còn nói, mẫu thân Vương hậu là nữ nhân ngu xuẩn, sau khi phụ thân nàng dỗ ngon dỗ ngọt, liền đem tất cả đan dược chắp tay nhường cho, thân là nữ nhi của nữ nhân ngu xuẩn, về sau chỉ cần hắn nói hay vài câu, Vương hậu sẽ dâng hai tay thế lực của nàng cho hắn!
Ban đầu, Đế Tiểu Vân mạo hiểm để A Hoàng đi điều tra chuyện vạn thú triều tông của Nam Cung Lân, ai ngờ A Hoàng nghe được tin tức vô dụng này, khí sắc nàng đỏ lên.
Đương nhiên nàng nổi giận không phải do A Hoàng, mà do hai tên vô lại không cần mặt mũi kia!
Công chúa điện hạ
Mắt thấy Đế Tiểu Vân tức không thở nổi, A Hoàng sốt ruột: Vừa rồi ta nói người sẽ bị tức chết, người không tin, mấy kẻ vô lại nói chuyện, tội gì mà người phải nghe?
Quả thật Đế Tiểu Vân rất tức, nàng vất vả lấy lại tinh thần, hung hăng trợn mắt nhìn A Hoàng: Vậy ngươi về đây làm gì?
Ta...
A Hoàng còn chưa nói hết liền bi kịch.
Tiện nhân Thanh Loan mấy trăm năm trước đã để ý lão ca, nếu để nàng ta biết Thần Nhi đã sinh ra, chưa biết chừng sẽ ám toán!
Nàng chỉ có một tẩu tử một chất nhi, sao có thể để bọn họ bị ám toán?
Nhớ kỹ lời ngươi nói, nếu mẫu tử Nhan Nhi chịu một chút thương tổn, bổn vương sẽ tới tìm ngươi tính sổ!
Nam nhân cười lạnh ném xuống mấy câu này, không nhìn thêm Đế Tiểu Vân, phất hồng bào, quay người ra khỏi phòng.
Đế Tiểu Vân trợn mắt há hốc mồm.
Nàng thật sự là muội muội ruột của hắn? Không phải nhặt được?
Có lẽ đối đãi của Đế Thương nhiều năm đã thành thói quen, Đế Tiểu Vân còn chưa kịp ủy khuất, đã tự mình an ủi một phen.
Ca ca không thương nàng thì thế nào? Sau này có tẩu tử thương! Ai cần hắn chứ?
Công chúa điện hạ, công chúa điện hạ.
Đúng lúc này, một đạo âm thanh thanh thúy truyền đến, Đế Tiểu Vân quay đầu nhìn lại, liền gặp một con Hoàng Oanh từ cửa sổ bay đến, đáp xuống cầu vai nàng.
A Hoàng, bản công chúa cho ngươi đi điều tra thế nào rồi?
Công chúa điện hạ có thể đổi cho ta danh tự khác được hay không? Dù sao người ta cũng là nữ hài. Ngữ khí Hoàng Oanh rất bất mãn, kháng nghị nói.
Đặt tên quá phiền, bản công chúa lười như vậy, ngươi còn muốn bản công chúa đặt một danh tự cho ngươi? Đế Tiểu Vân trừng đôi mắt to xinh đẹp: A Hoàng, ngươi có mục đích gì?
A Hoàng sững sờ, mắt đầy ủy khuất, nó chỉ muốn một danh tự dễ nghe thôi, sao đến miệng công chúa, lại thành nó muốn mưu hại nàng rồi?
Chuyện này... Quá oan ức.
Ngươi đưa chuyện báo cho ta trước. Đế Tiểu Vân nhếch miệng, hỏi.
Công chúa điện hạ, tốt nhất người đừng nghe, ta sợ người sẽ tức chết.
Ta tức chết? Đế Tiểu Vân khinh thường cười một tiếng, Lão ca còn chưa làm ta tức chết, những chuyện khác có thể làm ta tức chết sao? Ngươi mau nói cho ta đã thăm dò được tin gì rồi?
A Hoàng nhìn Đế Tiểu Vân, nói: Lúc nãy ta lẫn vào phủ Thái tử, đúng lúc nghe được tên rắm chó Thái tử và Thái tử phi nói chuyện, nữ nhân gọi Bạch Nhược kia, thế mà dám bày mưu với Nam Cung Dực muốn nạp Vương hậu làm thiếp! Còn nói...
Còn nói cái gì? Tim Đế Tiểu Vân đã chập chùng không ngừng, nàng cắn răng hỏi.
Còn nói tiểu thái tử Yêu giới chúng ta chỉ có dáng dấp đẹp mắt, bản sự khác đều không bằng nhi tử nàng ta, đợi nạp Vương hậu làm thiếp xong, nàng ta muốn tiểu thái tử làm người hầu cho con của nàng!
A, đúng rồi, Nam Cung Dực còn nói, mẫu thân Vương hậu là nữ nhân ngu xuẩn, sau khi phụ thân nàng dỗ ngon dỗ ngọt, liền đem tất cả đan dược chắp tay nhường cho, thân là nữ nhi của nữ nhân ngu xuẩn, về sau chỉ cần hắn nói hay vài câu, Vương hậu sẽ dâng hai tay thế lực của nàng cho hắn!
Ban đầu, Đế Tiểu Vân mạo hiểm để A Hoàng đi điều tra chuyện vạn thú triều tông của Nam Cung Lân, ai ngờ A Hoàng nghe được tin tức vô dụng này, khí sắc nàng đỏ lên.
Đương nhiên nàng nổi giận không phải do A Hoàng, mà do hai tên vô lại không cần mặt mũi kia!
Công chúa điện hạ
Mắt thấy Đế Tiểu Vân tức không thở nổi, A Hoàng sốt ruột: Vừa rồi ta nói người sẽ bị tức chết, người không tin, mấy kẻ vô lại nói chuyện, tội gì mà người phải nghe?
Quả thật Đế Tiểu Vân rất tức, nàng vất vả lấy lại tinh thần, hung hăng trợn mắt nhìn A Hoàng: Vậy ngươi về đây làm gì?
Ta...
A Hoàng còn chưa nói hết liền bi kịch.
/306
|