Y Thủ Che Thiên

Chương 13: Giá Đắt

/655


Đắc tội với Mộ Chỉ Ly nàng thì cần phải trả giá bằngmáu.

Mọi người tươi cười cũng không có bao nhiêu lâu: "Ainha, như thế nào ngứa như vậy a?" Một người dẫn đầu nói, chợt không ngừng gãithân thể của chính mình, sự ngứa ngáy kia khiến hắn không chịunổi.

Sau khi một người nói xong, những người khác cũng đềuphát hiện điểm này, đều bắt đầu cầm lấy tự thân.

"Khẳng định là bột phấn màu vang kia có vấn đề." Mọingười trước tiên nghĩ tới nguyên nhân này, một đám người đều đem ánh mắt chuyểntới trên người Mộ Chỉ Ly.

Nghe lời nói của bọn họ, sắc mặt của Mộ Chỉ Ly vẫn nhưthường, không có chút lo lắng hoặc áy náy: "Ta nói rồi sẽ làm cho các ngươi trảgiá đắt." Nguyên bản chuẩn bị dùng là phấn ngứa chỉnh người lại bị nàng đổithành vô địch phấn ngứa.

Nàng phát hiện mình vốn chuẩn bị một chút trừng phạt nhonhỏ đối với những kẻ biến chất này quả thực rất buồn cười, hiện tại nàng muốnnhìn một đám bọn họ thống khổ chết ở trước mặt mình, nhìn bộ dáng bọn họ tới cầuxin tha thứ với mình.

Tuy rằng trên người thực ngứa, nhưng mà Mộ Tài vẫn nhưtrước chưa từng có quá nhiều để ý, dù sao hắn cảm thấy năng lực của Mộ Chỉ Lycũng chỉ một chút như vậy, cũng chỉ là tìm một chút phấn ngứa thôi, đợi hắn trởvề tắm rửa một cái, buổi tối sẽ tiếp tục lại đây.

"Ngươi cho rằng như vậy có thể thay đổi vận mệnh củangươi? Không khỏi quá buồn cười đi." Mộ Tài một bên gãi ngứa, một bên cười nói,trên mặt ý cười âm hiểm kia lại làm cho Mộ Chỉ Ly đối với hắn chán ghét đến cựcđiểm.

"Buồn cười là ai, một hồi sẽ biết."

Thời gian từng giây từng phút đi qua, mọi người chỉ cảmthấy trên người càng ngày càng ngứa, cho dù đem làn da đều gãi đến chảy máu, cảmgiác đau đớn kia vẫn như trước, đều ngăn không được cảm giác ngứa ngáy, sau mộtnén nhang nhìn đến trên tay bọn họ đều là máu tươi, nhưng miệng vết thương chảymáu vẫn không làm bọn họ ngừng gãi.

Cũng có người thậm chí không có khí lực đứng lên, chỉ cóthể không ngừng ở trên mặt đất quay cuồng.

"A..."

"Làm sao có thể ngứa như vậy "

"Ta chịu không nổi a!"

Tiếng hét dày vò mang theo tiếng thở dốc trầm trọng từtrong miệng bọn họ truyền ra, nhìn một màn trước mặt, trong mắt Mộ Chỉ Ly chỉ cólãnh ý, nàng cần làm cho chính mình quen với loại lãnh ý này, đây là lần đầutiên một vị thầy thuốc như nàng hại người, nhưng cũng không có gánh nặng tâm lýquá lớn, bởi vì những người này đều là những người không muốn nàng sống được quátốt.

"Mộ Chỉ Ly, ngươi rốt cuộc đã đối với chúng ta làm cáigì, nhanh chút đem giải dược lấy ra đây, nếu không ta cho ngươi sống không bằngchết!" Mộ Tài trên người đã muốn huyết nhục mơ hồ uy hiếp nói

"Chỉ bằng ngươi như bây giờ, có cái tư cách gì làm chota sống không bằng chết? Ngược lại ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết, ta muốnnhìn ngươi không ngừng gãi rách da của ngươi, từng bước một thối rữa, thươngtích đầy mình mà chết đi!"

"Còn có các ngươi, ta muốn từ trên người các ngươi đòilại hết thảy khuất nhục mà ta phải chịu!" Tay của Mộ Chỉ Ly chỉ vào mọi người,kiên định nói

Vô Địch phấn ngứa, sau khi trúng chiêu sẽ ngứa vô cùng,người bệnh sẽ không ngừng gãi, giống như làm việc điên rồ không có cảm đau đớngiác gì, mà làn da bị gãi xước sẽ rất nhanh thối rữa, cuối cùng làn da cả ngườisẽ bị hoại tử mà chết, bộ dạng chết vô cùng dọa người.

Chỉ nghe tên sẽ cho rằng độc tính không lớn, nhưng trênthực tế là một loại độc dược cực độc.

Đem hàng rào của sân khóa lại, người ở bên trong căn bảnkhông có khí lực ngăn trở Mộ Chỉ Ly thực hiện, Mộ Chỉ Ly nhìn lướt qua bọn họ,khóe miệng giơ lên độ cong nhàn nhạt: "Kế tiếp các ngươi chậm rãi mà hưởng thụđi, ta đi trước."

Bộ pháp Mộ Chỉ Ly có vẻ dị thường thoải mái, hiển nhiênlà suy nghĩ cẩn thận rất nhiều chuyện, không hề để ý tới cái sân sắp biến thànhchốn địa ngục của con người kia. Nàng tin tưởng đợi sau khi thực lực của nàngbiến mạnh, sẽ không bao giờ cần trở lại tiểu viện rách nát không chịu nổi nàynữa.

Sắc mặt Mộ Chỉ Ly thản nhiên mà ra khỏi Mộ phủ, nàngmuốn tìm kiếm một chỗ yên lặng để tu luyện, mười tháng sau là đại hội gia tộcnàng sẽ trở về. Đến lúc đó ở Mộ gia sẽ đem tên phế vật trên người gởxuống.

"Lấy tài chính của ta hiện tại, tìm chỗ ở phỏng chừngkhông thể được, vẫn là đi lên núi tìm một sơn động tu luyện đi." Nàng cũng đãquen cuộc sống ở Thiên Huyền Đại Lục, đối với tu luyện giả mà nói, ở sơn động tuluyện là lại chuyện tình rất bình thường.

Đứng ở dưới chân núi, nhìn mây mù lượn lờ, ngọn núi caongất chìm trong mây, Mộ Chỉ Ly nuốt một ngụm nước miếng: "Liền lấy cước trìnhcùng với tố chất thân thể hiện tại của ta, leo lên cũng phí không ít thời giannha."

Nếu là kiếp trước nàng đối với chuyện này thật đúng làkhông cần, dù sao nàng cũng học qua khí công, cho dù không có Thiên Lực lợi hạiở Thiên Huyền Đại Lục, thì năng lực cũng hơn hẳn người bình thường, nhưng màhiện tại khối thân thể này so với người bình thường đều gầy yếu hơn rấtnhiều.

"Tu luyện, tố chất thân thể là phi thường trọng yếu,thân thể thần thú chúng ta vô cùng cường hãn, nhưng mà con người lại không phải,lúc trước khi ta trưởng thành cũng sâu sắc biết được điểmnày.”

“Rất nhiều người đều một mặt tu luyện Thiên Lực, một mặtkhông ngừng tổn hại thân thể, cho dù công kích có lợi hại hơn, nhưng không cóthể chất cường hãn, vậy thì khả năng thất bại cũng vô cùng lớn, cho nên ngươiphải rèn luyện thân thể của chính mình mạnh hơn. Tình huống hiện tại của ngươi,leo núi coi như là một loại rèn luyện không tệ." Thiên nhi giải thích, đồng thờiánh mắt nàng còn ở trên người Mộ Chỉ Ly đánh giá, một bên đánh giá một bên lắcđầu: "Chậc chậc, tố chất thân thể quá kém, nếu ta còn ở bản thể mà nói, một đầungón tay, không, nửa đầu ngón tay có thể đem ngươi loại bỏ."

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly bĩu môi, cũng là thấy hiện tại nàngnàng không có thực lực nên mỗi ngày ở trước mặt nàng khoe khoang, đợi ngày nàođó thực lực của nàng mạnh hơn Thiên nhi, xem nàng ta như thế nào khoekhoang.

Tuy rằng ngoài miệng nói vui đùa, nhưng mà trong lòng MộChỉ Ly cũng thừa nhận đó là sự thật, nên nàng phải mạnh mẽ hơn người, không chobất luận kẻ nào có cơ hội áp đảo trên đỉnh đầu của nàng.

Đi từng bước một leo lên đỉnh núi, đường núi rất dốc,vừa mới bắt đầu còn tốt, lúc đến giữa sườn núi, thân thể Mộ Chỉ Ly bắt đầu cóchút phát run, trên mặt che kín ửng hồng, hiển nhiên chưa từng có vận động trêndiện rộng như vậy nên nàng có chút đến cực hạn, nhưng mà trong mắt nàng chưatừng có ý muốn lui bước, cước bộ cũng càng ngày càng kiênđịnh.

Một đường tu luyện, thiên phú rất quan trọng, nhưng màquan trọng hơn là nghị lực, không biết có bao nhiêu người có tư chất thượng thừanhưng không có nghị lực mà phải dừng lại, lại có bao nhiêu người tâm trí cứngcỏi mặc dù tư chất yếu vẫn có thể đứng ở vị trí cao nhất của thế giới, hai loạingười so sánh một chút liền nhìn ra chỗ nặng chỗ nhẹ.

Thiên nhi nhìn Mộ Chỉ Ly đầu đầy mồ hôi, bộ dáng lạichấp nhất như trước, không tự giác mà gật đầu, nàng có phiên quyết tâm này,tương lai nhất định sẽ đạt được thành công.

Đối với một màn này nàng tự nhiên cũng vui mừng, như vậyvề sau nàng cũng có thể nhanh chóng cùng nàng ấy đi ra ngoài xông xáo, thì tốcđộ khôi phục thực lực của nàng sẽ càng lúc càng nhanh.

Ban đêm, thấy Mộ Chỉ Ly cách đỉnh núi không xa, Thiênnhi liền mở miệng nói: "Ở nơi đây đi, tìm xem chung quanh có sơn động thích hợphay không."

Mộ Chỉ Ly gật đầu, cho dù chân đã muốn bắt đầu run rẩy,nàng vẫn cái gì cũng chưa nói như trước, đi bốn phía tìm kiếm sơn động. Sau mộtlúc lâu tìm kiếm, rốt cục cũng tìm được một sơn động tương đối khô ráo, Mộ ChỉLy cũng vui mừng, kiếm chút củi lửa mang vào sơn động, Mộ Chỉ Ly nhóm một đốnglửa hong khô quần áo đã bị mồ hôi thấm ẩm ướt, sắc mặt ửng hồng cũng chậm rãirút đi.

/655

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status