Y Thủ Che Thiên

Chương 181: Chính diện giao phong

/655


Sau khi Mộ Chỉ Ly dừng chân lại một lát, mấy đạo thân ảnh chợt xuấthiện trước mặt nàng, trong chốc lát, hai bên đã đứng sóng đôi với nhaunhưng so sánh số người hai bên thì thật đúng là rất không công bằng, bangười đấu với hai mươi người, thật sự chênh lệch rất xa.

Nhưng điều làm cho Mộ Chỉ Ly chú ý không phải là việc đó, nhìn gã nửtử toàn thân mặc quần áo màu vàng nhạt đứng trước mặt, Mộ Chỉ Ly có thểcảm thấy sự căm thù tỏa ra từ trên người nàng.

“Các ngươi là người nào, vì sao cứ đi theo chúng ta?” Tiếng nói trong trẻo, lạnh lùng từ trong miệng Mộ Chỉ Ly truyền ra, không có chút độấm, một đôi mắt tràn ngập vẻ hàn ý.

Nhưng mà nữ tử trước mặt không trả lời nàng, mà hỏi: “Ngươi là Mộ Chỉ Ly?”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng không phủ nhận: “Không sai”. Nàng làm việcminh bạch rõ ràng, không che dấu danh tính của mình, bất quá từ câu hỏicủa nữ tử, nàng cũng đã đoán được một ít sự việc, đối phương rõ ràng làhướng về phía mình mà tới, lúc trước bọn họ chưa từng gặp mặt, cái nàngbiết chỉ là tên của mình, nếu không cũng sẽ không hỏi như vậy.

Đinh Thục Nghi đánh giá Mộ Chỉ Ly trước mặt một thân quần áo trắng,trên người nàng phát ra hơi thở thanh nhã tinh tế nhưng xa cách, khuônmặt tinh xảo mà thanh lệ có thể nói là tuyệt sắc trần gian, cho dù nàngvẫn rất tin tưởng dung mạo của mình, nhưng sau khi nhìn thấy Mộ Chỉ Ly,nàng cũng mất tự tin đi vài phần.

“Ta là Đinh Thục Nghi, là vị hôn thê của Liệt ca ca”. Đinh Thục Nghinhìn Mộ Chỉ Ly chằm chằm, đi thẳng vào vấn đề, lúc nói ra chuyện này,Đinh Thục Nghi có thể nói là mặt không đỏ, tim không đập, cho đến naynàng vẫn tự cho mình là vị hôn thê của Liệt ca ca, mà người Hàn gia cũng đều cho rằng như vậy.

Lúc này, một đám người phía sau Đinh Thục Nghi mới hiểu được vì saomột năm qua nàng vẫn kiên trì đi tìm Mộ Chỉ Ly, lúc trước bọn họ còn cảm thấy mất nhiều hơn được, hiện tại mới hiểu ra đây là điều dĩ nhiên.

Trong bọn họ, ai cũng đều biết tình cảm của Đinh Thục Nghi đối vớiHàn Như Liệt, đối với Đinh Thục Nghi, người quan trọng nhất chính là Hàn Như Liệt, mà nữ nhân trước mặt cùng Hàn Như Liệt có liên quan, khótrách nàng để ý như vậy, thiết nghĩ cũng chỉ có chuyện của Hàn Như Liệtmới khiến nàng để ý đến thế.

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Mộ Chỉ Ly cũng biến hóa vài phần, bấtquá mọi người đều cảm thấy Hàn Như Liệt thật sự rất đào hoa, Đinh ThụcNghi thì không cần phải nói, nhưng Mộ Chỉ Ly này cũng là tuyệt thế mỹnhân số một nha! Chỉ có điều sau hôm nay, mỹ nhân này đã có thể đã chết.

Nghe được lời Đinh Thục Nghi nói, trong nháy mắt trên khuôn mặt củaMộ Chỉ Ly xuất hiện một tia cứng ngắc, bất quá rất nhanh đã khôi phụcthái độ bình thường, lạnh lùng nói: “Liệt chưa bao giờ nói với ta hắn có vị hôn thê”. Nàng không có khả năng bởi vì một nữ tử đột nhiên xuấthiện, công bố mình là vị hôn thê của Liệt mà sinh ra hoài nghi đối vớiLiệt, hắn căn bản không có lý do để lừa gạt nàng.

Những lời này của Mộ Chỉ Ly cũng làm cho Đinh Thục Nghi cảm thấy tim đau nhói, Liệt ca ca chưa từng nhắc đến nàng?

“Ngươi nói dối, Liệt ca ca không có khả năng không nhắc đến ta”. Vềmặt tình cảm, cho dù ác độc như Đinh Thục Nghi cũng rất yếu đuối.

Nhưng Mộ Chỉ Ly giống như không cảm nhận được tâm tình của Đinh ThụcNghi còn tiện đà nói: “Hắn thật sự chưa nói với ta, tên của ngươi tacũng chưa từng nghe nói qua.

Tuy rằng ta không biết vì mục đích gì mà ngươi nói như vậy, nhưng bất luận ngươi nói thế nào ta cũng sẽ không bởi vì ngươi mà hoài nghi Liệt, cho nên… Thu hồi lời nói của ngươi lại đi”.

Nếu như nàng đã thừa nhận Hàn Như Liệt, thì sẽ không hoài nghi hắn,cho dù nữ tử trước mặt là vị hôn thê của Hàn Như Liệt, thì sao?

“Ngươi quen biết Liệt ca ca bất quá chỉ là một thời gian ngắn, mà tađã cùng Liệt ca ca lớn lên, cả Hàn gia đều biết quan hệ của ta và Liệtca ca, đột nhiên ngươi xuất hiện có phải nên tự biết mình mà lùi đi?Liệt ca ca không có khả năng cùng với ngươi, trên đời này chỉ có mình ta xứng đáng đứng bên cạnh Liệt ca ca!”

Nghe vậy, khóe miệng Mộ Chỉ Ly nở ra một nụ cười, mắt nhìn về phíaĐinh Thục Nghi tràn ngập một tia thông cảm: “Nếu như ngươi thật sự tintưởng chính mình như lời ngươi nói, vậy ngươi sẽ không chạy tới tìm ta,cố ý nói những lời này cũng chỉ để thuyết phục chính ngươi mà thôi”.

Đinh Thục Nghi ngẩn ra, suy nghĩ về lời Mộ Chỉ Ly nói mới thấy nàngnói đúng! Nàng đúng là không tin tưởng ở bản thân mình mới nói như vậy,mong muốn nói như thế có thể khiến Mộ Chỉ Ly hết hy vọng, thế nhưng nữtử trước mặt chẳng những không hết hy vọng mà còn có thể nhìn thấu ýnghĩ trong lòng nàng.

Từ tin tức của người bên ngoài điều tra ra, nàng biết người chưa baogiờ cảm thấy hứng thú với nữ nhân như Liệt ca ca đã lần đầu tiên có cảmhứng với nữ nhân, hơn nữa không chỉ là hứng thú, vì nếu chỉ là hứng thú, Liệt ca ca sẽ không vì nàng làm nhiều chuyện như vậy, với hiểu biết của nàng về Liệt ca ca, nàng biết hắn chính là động chân tình.

Tuy rằng nàng không muốn thừa nhận, không muốn tin tưởng chuyện này,nhưng sự thật chính là sự thật, cho dù nàng có thể lừa được người khác,nhưng nàng không thể tự lừa chính bản thân mình. Nhìn thấy trên mặt MộChỉ Ly là sự chắc chắn và tự tin, nàng thực sự cảm thấy chướng mắt.

Đối với Liệt ca ca, nàng chưa từng có tự tin như vậy, lúc ở bên cạnhhắn nàng vĩnh viễn đều phải thật cẩn thận, sợ bản thân mình có chỗ nàokhông tốt làm cho hắn không thích, cho nên bộ dáng của Mộ Chỉ Ly lúc bấy giờ đúng là như đâm vào mắt nàng.

Bất quá cảm giác đau thương này cũng không kéo dài lâu, Đinh ThụcNghi đã khôi phục bộ dáng mạnh mẽ của mình: “Nếu ngươi đồng ý với ta,chính mồm ngươi sẽ nói với Liệt ca ca là ngươi không thương hắn, làm cho Liệt ca ca chán ghét ngươi, ta có thể tha cho ngươi”.

Nàng hiểu rõ, giết Mộ Chỉ Ly cũng không phải cách tốt nhất, Mộ Chỉ Ly chết nhưng nàng ta vẫn sẽ luôn tồn tại trong lòng Liệt ca ca, địa vịcủa người chết thực sự không ai có thể cướp đi, như vậy nàng ta sẽ vĩnhviễn chiếm một góc trong tim Liệt ca ca.

Nếu làm cho Liệt ca ca biết Mộ Chỉ Ly căn bản không đáng cho hắn yêu, vậy tình hình đã hoàn toàn khác rồi, lúc đó trong lòng hắn sẽ không cócảm tình gì đối với Mộ Chỉ Ly.

Đinh Thục Nghi là một nữ tử cực kỳ thông minh, tất nhiên nàng biết được chuyện nào đối với nàng có lợi nhất.

Nghe được lời Đinh Thục Nghi nói, Mộ Chỉ Ly lại càng thêm khẳng địnhquan điểm của mình: “Ta sẽ không làm như vậy”. Nàng vẫn biết, để được ởbên cạnh Hàn Như Liệt cũng không đơn giản, cần vượt qua không ít khókhăn, chỉ là nàng nguyên bản vẫn nghĩ sau khi ra khỏi chiến trường Thiên Huyền thì mới bắt đầu, vậy mà hiện tại đã là một cửa trước tiên.

Bất luận là lúc nào, bọn họ không có khả năng buông tha chuyện tình cảm giữa nàng và Liệt.

Lúc này mọi người mới hiểu được thì ra người Hàn Như Liệt thật sựthích là nữ tử áo trắng trước mặt! Lúc trước bọn họ đều nghĩ là Mộ ChỉLy xen vào chuyện tình cảm giữa Đinh Thục Nghi và Hàn Như Liệt, hiện tại xem ra sự tình không phải như vậy, dường như vẫn chỉ là một mình ĐinhThục Nghi khăng khăng.

Đối với chuyện này, mọi người đều không có chút tâm tình nào vì ĐinhThục Nghi bênh vực kẻ yếu, nếu không phải bối cảnh và thực lực của ĐinhThục Nghi làm cho bọn họ phải sợ hãi, bọn họ đã sớm trở mặt, nàng khôngxem bọn họ bình đẳng như mọi người, bọn họ tất nhiên cũng sẽ không đemnàng trở thành người một nhà.

Cho nên chuyện này xem xét bên ngoài thì có vẻ như đám Mộ Chỉ Ly yếuthế, nhưng kỳ thật lòng của mọi người đều hướng về Mộ Chỉ Ly, nếu Mộ Chỉ Ly có thể đánh bại Đinh Thục Nghi, sợ là những người khác sẽ đặc biệtvui vẻ, cứ như vậy những ngày tháng sau này bọn họ có thể sống tốt hơnrồi.

Đương nhiên, những chuyện này Mộ Chỉ Ly không có khả năng biết đến,ánh mắt nàng vẫn kiên định nhìn Đinh Thục Nghi, hai người cứ giằng conhư vậy.

Đinh Thục Nghi cũng không cảm thấy bất ngờ với câu trả lời của Mộ Chỉ Ly, nếu Mộ Chỉ Ly có thể dễ dàng đồng ý thì ngược lại mới là kỳ quái,Liệt ca ca vĩ đại như thế, nữ nhân như thế nào cũng không dễ gì buôngtha, cho nên nàng căn bản không trông cậy Mộ Chỉ Ly có thể đồng ý, bấtquá có thể khiến nàng sử dụng đến thủ đoạn bậc này, nàng bằng lòng haykhông thì cũng như nhau.

Sắc mặt Đinh Thục Nghi đột nhiên phát lạnh, khí thế cường đại từtrong cơ thể bùng phát ra ngoài, hướng tới Mộ Chỉ Ly chèn ép: “Nếu ngươi không đồng ý, ta cũng chỉ có thể giết ngươi, làm cho ngươi hoàn toànbiến mất trước mặt Liệt ca ca.

Nữ nhân ngu xuẩn, với thực lực của ngươi căn bản không xứng đáng đứng bên cạnh Liệt ca ca, hôm nay ta muốn cho ngươi xem giữa ta và ngươi cóchênh lệch lớn như thế nào!”

Ngay lúc hơi thở của Đinh Thục Nghi bùng nổ ra, sắc mặt Mộ Chỉ Lycũng thay đổi, hơi thở mạnh mẽ như thế này sợ là nàng đã đạt tới Sự Phân Cực cảnh! Nữ nhân này đúng là có tư cách để kiêu ngạo.

“Thực lực của nữ nhân này, hiện tại ngươi không chống đỡ được, không cần liều mạng, tùy theo hoàn cảnh mà hành động. Quân tử báo thù mườinăm chưa muộn!”. Thiên Nhi nghiêm mặt nói, nàng biết đây là cuộc chiếngiữa Mộ Chỉ Ly và Đinh Thục Nghi, với cá tính của Mộ Chỉ Ly, nàng tuyệtđối sẽ không lùi bước, nhưng với thực lực như thế này, nếu Mộ Chỉ Lyliều mạng sẽ cực kỳ bất lợi đối với nàng.

Nghe vậy, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên một tia phức tạp, chợt gật đầu nói: “Ta biết, ta sẽ chú ý tình huống!”

Mộ Chỉ Ly không trả lời Đinh Thục Nghi, trong nháy mắt hơi thở trongcơ thể nàng cũng bạo phát, động tác của nàng đã thể hiện rõ thái độ củanàng, hơi thở này bùng nổ ra cũng không kém, rất nhanh đã lên đến cấp độ Cực Thành Cảnh đỉnh.

Sự Phân Cực có ba cảnh phân biệt là Cực Thành Cảnh, Đỉnh Điểm Cảnh,Sự Phân Cực cảnh, khoảng cách giữa hai người có thể nói là cách nhau một cấp bậc, sự chênh lệch này đối với bất kỳ kẻ nào xem ra đều không thểchiến thắng, hoặc có thể nói đối với đại đa số, căn bản ngay cả dũng khí chiến đấu cũng không có.

Dưới thực lực cách xa như thế này, Đinh Thục Nghi có thể thoải máitiêu diệt Mộ Chỉ Ly, nhưng lúc này trong mắt Đinh Thục Nghi cũng hiệnlên một tia khiếp sợ.

Mộ Chỉ Ly sẽ không bởi vì chuyện tình cảm cá nhân mà cố tình bóp méođánh giá thực lực đối với một người, nàng cũng như thế, nếu không phảitận mắt nhìn thấy nàng tất nhiên sẽ không tin, tốc độ thăng cấp của MộChỉ Ly thật sự là quá nhanh.

Hơn một năm trước, lúc mới bước vào chiến trường Thiên Huyền, thựclực của nàng chỉ là Lăng Thiên Cảnh trung cấp, hiện tại cũng đã đạt tớiCực Thành Cảnh đỉnh, chẳng qua chỉ là vượt qua một cấp bậc, nhưng thânlà người từng trải, nàng rõ ràng một cái cấp bậc này không phải dễ dàngđạt tới như vậy.

Lúc trước nàng từ Lăng Thiên Cảnh đạt đến Cực Thành Cảnh cũng khôngchỉ tốn mất thời gian một năm, nàng căn bản sẽ không xem nhẹ bản thân,dựa theo tốc độ tu luyện của mình mà so sánh, Mộ Chỉ Ly muốn đuổi theomình có thể nói là khó hơn so với lên trời, thế nhưng tốc độ tu luyệncủa nàng so với mình còn nhanh hơn?

Một cảm giác nguy hiểm lan tràn trong lòng Đinh Thục Nghi, nếu chonàng đủ thời gian, nói không chừng nàng thật sự có thể vượt qua mình!Nghĩ đến đây, toan tính độc ác trong mắt Đinh Thục Nghi càng ngày càngnồng đậm, hôm nay, Mộ Chỉ Ly phải chết!

Đinh Thục Nghi đột nhiên bước ra một bước, trong mắt tràn ngập hàn ý, hơi thở cuồng bạo mang theo uy áp cường đại hướng tới Mộ Chỉ Ly quéttới, bụi trên mặt đất cũng theo áp lực này bay lên bốn phía, che kín tầm mắt của mọi người.

Mộ Chỉ Ly cười lạnh, hừ một tiếng, giơ nắm tay ra, đem uy áp vừa tớikia mạnh mẽ xua đi. Đợt trấn áp này đối với nàng còn chưa tạo thành lựcuy hiếp.

Thấy uy áp bị xua đi, trong mắt Đinh Thục Nghi hiện lên một tia kinhngạc, ngay sau đó, trong chớp mắt, một cây trường tiên đã xuất hiện trên tay Đinh Thục Nghi.

Đó là một cây trường tiên đỏ rực, giống như một ngọn lửa cháy bừngbừng rực rỡ, hấp dẫn ánh mắt mọi người, trên thân trường tiên lại đầyrẫy răng cưa, nếu đánh phải trên thân người khác, uy lực của nó khôngcần nói mọi người cũng biết.

Bộ dáng cây roi này cùng tính tình của Đinh Thục Nghi đúng thật làxứng đôi, Mộ Chỉ Ly thầm than, tuy rằng mới chỉ cùng Đinh Thục Nghi nóichuyện mấy câu, nhưng đối với tính tình của nàng ta nàng cũng đã hiểuđược không ít.

Thiên lực dũng mãnh rót vào trường tiên, trường tiên kia giống như đã sống lại, nhắm tới điểm yếu của Mộ Chỉ Ly bắn nhanh tới, nhìn trườngtiên mềm mại thế nhưng tràn ngập uy lực mạnh mẽ.

Thấy thế, thân hình Mộ Chỉ Ly lóe lên, trên tay cầm kiếm Vị Ương trực tiếp tấn công về phía trường tiên kia, trường tiên quấn quanh thânkiếm, lại nỗ lực đem kiếm Vị Ương rút ra khỏi tay Mộ Chỉ Ly.

Trông thấy như vậy, Mộ Chỉ Ly cũng nắm chặt thân kiếm, thiên lựckhổng lồ trong cơ thể cũng không ngừng hướng tới kiếm Vị Ương rót vào,thiên lực càng gia tăng, kiếm thân Vị Ương càng ngày càng tỏa ra ánhsáng rực rỡ, trường tiên cuối cùng không chịu nổi lực lượng này, bị Đinh Thục Nghi thu về.

“Coi như cũng có chút tài năng”. Đinh Thục Nghi cười lạnh.

“Có bản lĩnh thực sự hay không cũng không phải do ngươi nói”. Mộ ChỉLy đáp lại, nàng không thích thái độ nói chuyện của Đinh Thục Nghi,giống như nàng là thượng giả từ trên cao nhìn xuống mình.

Thực lực hiện tại của nàng tuy rằng không bằng Đinh Thục Nghi, nhưngthật sự theo thời gian, khoảng cách giữa bọn họ càng ngày càng thu nhỏlại, nàng có tin tưởng vững chắc về điểm này, huống hồ cho dù là hiệntại, muốn giết nàng cũng không phải là chuyện đơn giản.

“A… Thế nhưng vẫn có chút khí phách, có điều với thực lực của ngươi, ngươi có tư cách gì mà dám kiêu ngạo trước mặt ta?”

Nghe được lời Đinh Thục Nghi nói, Mộ Chỉ Ly không giận mà ngược lại,cười nói: “Chỉ bằng ta dựa vào chính mình, một mình đi đến bước này, màngươi, nếu không có Hàn gia, liệu bây giờ có được như vậy?”

Đây xác thực đủ cho nàng có tư cách để kiêu ngạo, cho dù trên đườngnàng đi tới cũng gặp được rất nhiều cơ hội, nhưng những cơ hội đó đều là tự nàng tìm kiếm được, là tự bản thân nàng cố gắng đạt được, nhiều nămtrôi qua như vậy nàng chưa từng dựa vào gia tộc, mà Đinh Thục Nghi không phải như vậy!

Ở Hàn gia lớn lên, hưởng thụ tài nguyên so với nàng còn nhiều hơnkhông ít, cho nên nàng ta có được thực lực hiện tại cũng không có gì kỳlạ, bọn họ vốn không cùng đứng ở trên một điểm xuất phát, nhưng khoảngcách hiện tại của bọn họ cũng không phải cách nhau rất xa, cái này đãchứng minh được rất nhiều vấn đề.

Nghe vậy, trên khuôn mặt tự tin của Đinh Thục Nghi cũng xuất hiện một tia buông lỏng, Mộ Chỉ Ly nói đúng, từ nhỏ nàng bắt đầu tu luyện thì đã đạt được rất nhiều tài nguyên, thậm chí tài nguyên mà đệ tử chính thống của Hàn gia đạt được cũng không nhiều bằng nàng.

Nàng là con gái nuôi của Hàn gia, đến tột cùng vì sao được đối xử tốt như vậy nàng cũng không biết, nhưng nhiều năm trôi qua như vậy rồi nàng cũng đã không lưu ý đến điểm này, nàng nghĩ chỉ có chính mình cố gắngtu luyện mới có thể đủ làm nhân tài của Hàn gia, mới có thể đủ đuổi kịpbước chân của Liệt ca ca.

Nếu không có những tài nguyên đó, nàng làm sao có thể có được thựclực hiện tại? Nàng không cách nào giống Mộ Chỉ Ly có thể tự tin nói ranhững lời như vậy mà cảm thấy không xấu hổ, nếu không có những tàinguyên đó, nàng căn bản không thể có được thực lực bây giờ.

Chỉ cần so sánh một chuyện như vậy, có vẻ như Mộ Chỉ Ly so với bảnthân mình còn mạnh hơn? Này… Chuyện này làm sao có thể? Thì ra Liệt caca cũng không phải mắt bị mù, thích một người không hề có năng lực, chỉlà nàng cố chấp cho rằng như vậy thôi.

“Bất luận như thế nào, hiện tại thực lực của ta mạnh hơn so vớingươi, muốn giết ngươi dễ như trở bàn tay!” Đúng vậy, lẽ ra nàng takhông nên đi theo chống đối nàng, chỉ cần thực lực của nàng hiện tại sovới nàng ta mạnh hơn là được rồi, nhân lúc nàng ta còn chưa trở nên mạnh mẽ thì phải giết chết nàng!

“Vậy ngươi cứ thử xem!” Mộ Chỉ Ly cầm Vị Ương kiếm chỉ thẳng vào Đinh Thục Nghi, sắc mặt lạnh lùng.

Vừa nói xong, thiên lực trong cơ thể Mộ Chỉ Ly lại bắt đầu khởi động, nếu đã đánh nhau trực tiếp, vậy không cần che giấu cái gì, cho dù thựclực bọn họ cách xa, cho dù nàng hầu như không có cơ hội thắng lợi, nàngcũng sẽ không lùi bước.

“Tinh diệu bắc đẩu: Nhất Tinh Dao Quang!”

Chỉ một khắc sau, một ngôi sao màu bạc sáng chói bắn nhanh về phíaĐinh Thục Nghi, tốc độ cực nhanh phảng phất như sao băng ở phía chântrời, lúc mọi người chưa kịp phản ứng lại thì nó đã đi đến trước mặtĐinh Thục Nghi.

Đây là kết quả một năm liền không ngừng sử dụng của Mộ Chỉ Ly, thờigian thi triển đã ngắn lại rất nhiều, hơn nữa sử dụng nhuần nhuyễn, nếulà trước kia sẽ không có khả năng đạt được tốc độ như vậy.

Những người khác chưa kịp phản ứng, nhưng Đinh Thục Nghi đã sớm pháthiện ra, trên khuôn mặt diễm lệ không có chút dao động, thậm chí ở khóemiệng còn như có như không một tia cười yếu ớt.

Chỉ thấy thân ảnh của Đinh Thục Nghi khẽ động, trực tiếp nhảy lêntrên không trung, khí thế khổng lồ không thể khống chế lại tăng thêm,trường tiên màu đỏ đảo qua ngôi sao màu bạc đang bay nhanh kia, cứ nhưthế đã bị chặn lại.

“Ba ba ba”

Sao bạc cùng trường tiên đụng vào nhau không ngừng cọ xát, truyền ratừng đợt âm thanh như tiếng pháo, từng đóa hoa lửa màu bạc bắn ra bốnphía.

“Hừ” Đinh Thục Nghi quát lạnh một tiếng, trường tiên liền không ngừng xoay tròn, mọi người chỉ thấy một mảnh màu đỏ chói mắt, đem ngôi saomàu bạc hoàn toàn tiêu diệt!

Thấy Nhất Tinh Dao Quang của mình đã bị Đinh Thục Nghi phá giải nhưvậy, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng nghiêm túc hơn vài phần, thực lực Sự PhânCực cảnh quả nhiên không giống người thường, vừa mới bắt đầu đã có thểthấy được chênh lệch giữa bọn họ.

Nàng mất nhiều lực lượng như vậy để thi triển ra công kích, vậy màđối phương chỉ cần một chiêu đã có thể tiêu diệt được hoàn toàn, cũngmay đối với kết quả này, Mộ Chỉ Ly đã sớm có dự định.

Nhìn thấy sắc mặt ngưng trọng của Mộ Chỉ Ly, Đinh Thục Nghi cười nói: “Thấy rõ rồi chứ? Đây chính là chênh lệch giữa ta và ngươi! Ta chỉ cầndùng một tay cũng có thể dễ dàng giết chết ngươi!”

Lúc này, Đinh Thục Nghi nhìn Mộ Chỉ Ly chằm chằm, nàng muốn nhìn thấy trên mặt Mộ Chỉ Ly một tia thất bại, thế nhưng kết quả làm cho nàngphải thất vọng rồi, sắc mặt Mộ Chỉ Ly tuy rằng có vài phần biến hóa,nhưng vẫn luôn luôn kiên định như trước, giống như những việc này khôngcó ảnh hưởng gì đến nàng.

“Cho tới bây giờ ta cũng không phủ nhận hiện tại thực lực của ta vàngươi chênh lệch, nhưng muốn giết ta cũng không dễ dàng như suy nghĩ của ngươi đâu”. Chiêu thức cực mạnh của nàng cũng không phải chỉ có mộtchiêu như vậy!

“Nói khoác mà không biết ngượng!”

Ngay sau đó, trường tiên của Đinh Thục Nghi không ngừng vung vẩy,đồng thời trong miệng cũng lẩm nhẩm gì đó, chỉ là âm thanh quá nhỏ nênkhông ai có thể nghe thấy rõ ràng, bất quá chuyện này cũng không cản trở mọi người xem rõ ràng vũ kỹ cường đại này.

Theo động tác của Đinh Thục Nghi, trường tiên màu đỏ ngày càng phátra ánh sáng đỏ rực rỡ, đám Mộ Chỉ Ly bị vây trong một thế giới màu đỏ,có vẻ cực kỳ quỷ dị.

Mà ở bên trong cái thế giới quỷ dị này, trường tiên màu đỏ kia chậmrãi xuất hiện giống như một loại khí chập chờn, chỉ trong thời gian bagiây ngắn ngủi, một thân ảnh màu đỏ rực như lửa hiện lên phía trêntrường tiên kia!

Đó là một con vật toàn thân màu đỏ, thân thể cao lớn như một con rồng đất, mặt mày dữ tợn, một trận mùi máu từ trên người nó phát ra, mùi hôi tanh tưởi không ngừng tiến vào trong mũi mọi người.

Mộ Chỉ Ly không khỏi nhíu mày, đây là dạng yêu thú gì nàng còn chưatừng gặp qua, bất quá từ hơi thở phát ra trên người nó, nàng cũng biếtđược nó thuộc dạng khó đối phó.

“Đây là huyết sắc yêu linh, không nghĩ tới Đinh Thục Nghi như vậy màngay cả cái loại yêu quái này cũng dám nuôi dưỡng, con này cũng khôngphải dễ nuôi. Bất quá cũng may con này mới chỉ là trình độ sơ cấp, nếunhư trình độ của nó là trung cấp, đoán chừng ngươi liền trực tiếp trởthành thức ăn của nó”. Thiên Nhi nhìn huyết sắc yêu linh kia rồi nói,lời này của nàng không phải để đả kích Mộ Chỉ Ly, mà chính là sự thật.

Chỉ cần có hiểu biết về huyết sắc yêu linh thì đều biết huyết sắc yêu linh khó đối phó như thế nào, nếu là trung cấp, căn bản sẽ không có khả năng chiến thắng.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng không khỏi lên tiếng hỏi: “Huyết sắc yêu linh là cái gì?” Thứ này nàng chưa từng nghe qua bao giờ.

“Huyết sắc yêu linh thật ra chính là yêu linh của yêu thú, bất quávật này do người nuôi dùng máu tươi để nuôi dưỡng nó, để nó vì mình màchiến đấu, phương thức nuôi dưỡng này cực kỳ đẫm máu, rất ít người cóthể nuôi dưỡng thành công, bất quá uy lực của nó cũng rất lớn.

Xem ra tình địch của ngươi thật sự là người lòng dạ độc ác, sợ là vìnuôi huyết sắc yêu linh này, không biết đã lấy đi máu của bao nhiêungười.

Huyết sắc yêu linh này màu máu càng đậm thì uy lực của nó cũng cànglớn, ngươi xem huyết sắc yêu linh cả người đều là máu, trên người tỏa ra mùi máu tươi nồng đậm, đủ để nhìn ra uy lực của nó không đơn giản”.Nghĩ vậy, ánh mắt nhìn về Đinh Thục Nghi của Thiên Nhi cũng thêm một tia chán ghét.

Ở đại lục Thiên Huyền, cho tới bây giờ nàng cũng chưa bao giờ nói đến cái gì là thiện lương, đồng cảm, ngược lại vẫn nói cho Mộ Chỉ Ly, thờiđiểm nên tàn nhẫn thì nhất định phải tàn nhẫn, nếu không sẽ mang lại cho mình thật nhiều phiền toái, nhưng những người các nàng giết đều lànhững người xấu vẫn có chủ ý lên mình, vì để sinh tồn, nếu không phảiđối phương có tâm tư xấu đối với bọn họ, thì cho tới bây giờ bọn họ cũng không chủ động đi gây sự với đối phương.

Nhưng Đinh Thục Nghi chọn phương thức tàn nhẫn như vậy, lấy máu tươiđể nuôi dưỡng huyết sắc yêu linh, nghĩ đến những người vô tội chết ởtrong tay nàng cũng không ít, đối với người lạm sát người vô tội, nàngvẫn thật chán ghét.

Nghe vậy, ánh mắt Mộ Chỉ Ly cũng biến hóa vài phần, người lòng dạ độc ác như vậy, khó trách Liệt đối với nàng không hề có một chút cảm tìnhnào, thậm chí còn chưa từng nhắc đến cho mình biết, nàng tin tưởng HànNhư Liệt không phải vì giấu diếm mà không nói cho nàng, mà là vì ngườinhư vậy căn bản không có chút quan trọng nào đối với hắn, cho nên tấtnhiên sẽ không nói ra.

“Huyết sắc yêu linh! Đi!” Đinh Thục Nghi trực tiếp chỉ thẳng Mộ ChỉLy, huyết sắc yêu linh liền mở hai mắt, hướng tới Mộ Chỉ Ly vọt tới!

Sau khi cảm nhận được sự dũng mãnh của huyết sắc yêu linh, bàn tay Mộ Chỉ Ly cũng không ngừng thay đổi, một đám kết ấn phức tạp hình thànhtrước ngực, một cái hoa văn nước trong suốt hình thành rồi lại một cáinữa, làm thành một ống kính tản ra ánh ánh hào quang.

Nhanh chóng đem toàn bộ thiên lực trong cơ thể thi triển ra, thiênlực màu trắng rất nhanh đem nhuộm hết xung quanh Mộ Chỉ Ly thành một màu trắng, đem màu máu đang bao phủ đánh vỡ đi.

Hai đám mây thuần khiết rất nhanh đã hình thành phía sau Mộ Chỉ Ly,mà Mộ Chỉ Ly cũng cảm nhận được thiên lực trong cơ thể đang tiêu hao với một tốc độ rất nhanh, nếu cứ tiếp tục như vậy, nàng có thể không thểthi triển ra hết được đòn công kích này.

Nghĩ vậy, Mộ Chỉ Ly cắn răng một cái, trong tay đã xuất hiện năm viên đan dược, trực tiếp đem năm viên đan dược này nuốt vào miệng, đan dượcnày cũng không phải là đan dược bổ sung thiên lực, lấy loại tiêu haokhủng bố hiện tại, đan dược căn bản không thể bù lại được.

Năm viên đan dược này là trước đó Mộ Chỉ Ly thiên tài luyện chế rangũ phẩm đan dược! Lấy một loại trái cây tên là cuồng bạo tiên quả làmdược liệu chính để chế thành đan dược này, cuồng bạo tiên quả này có thể làm cho thực lực người ta trong nháy mắt có thể tăng lên, bất quá thuốc này có tác dụng phụ, hơn nữa năng lượng này quá mức cuồng bạo, ngườicăn bản không thể trực tiếp dùng.

Nếu đối tượng là Bụi Thái Lang, lấy sức chống đỡ biến thái của thânthể nó thì sẽ không có vấn đề gì, nhưng nếu là người, trực tiếp ăn sợ là không những không thể tăng thêm thực lực, mà còn có thể trực tiếp bị nổ tan xác mà chết.

Bất quá sự tình hiện tại khẩn cấp, nàng sẽ không cam chịu cứ bại trận như vậy, cho nên nàng phải đánh cược một lần, thân thể của nàng đã ngâm qua ở trong hắc trì, sau khi hấp thu được năng lượng kia thì sức chốngđỡ của thân thể nàng đã mạnh hơn mấy lần, cũng không phải không thể tiếp nhận cuồng bạo kia.

Theo năm viên thuốc kia vào trong cơ thể, một cỗ năng lượng cuồng bạo ở trong thân thể Mộ Chỉ Ly khuếch tán ra, nhanh chóng hướng tới tứ chixương cốt của nàng mà đi, cũng may kinh mạch của nàng đủ cứng cỏi, nếukhông năng lượng cuồng bạo này sợ sẽ một lần nữa làm đứt hết kinh mạchcủa nàng, dần dần trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng xuất hiện một mạt đỏ ửng không bình thường.

Lúc này Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy cả người mình tràn ngập năng lượng! Hơi thở trong cơ thể cũng bắt đầu tăng lên!

Cực Thành Cảnh cao cấp!

Cực Thành Cảnh đỉnh!

Đỉnh Điểm Cảnh!

Đỉnh Điểm Cảnh trung cấp!

Bởi vì tác dụng của năm viên đan dược này, thực lực của Mộ Chỉ Lytrực tiếp tăng lên đến Đỉnh Điểm Cảnh trung cấp! Vượt qua cả một cấpbậc! Hiện tại khoảng cách thực lực của nàng cùng với Đinh Thục Nghi đãkéo lại gần không ít, khoảng cách nguyên bản rất xa xôi kia hiện tại cóvẻ như đã không còn xa xôi nữa!

Tuy rằng đây chỉ là tạm thời, nhưng ít nhất cũng giúp cho nàng hiệntại có thêm một ít bản lĩnh cùng với phương pháp để bảo toàn tính mạng,trong tay vẫn như trước không ngừng kết ấn, lúc này có thực lực chống đỡ nên nàng thi triển so với lúc trước tốc độ còn nhanh hơn nhiều, độngtác lưu loát sinh động, có thể nói là nghệ thuật!

Mà theo dấu tay không ngừng biến đổi, đám mây màu trắng kia cũng bắtđầu lăn lộn thức dậy, quay cuồng ở bên trong, hai cánh sao vàng từ trong đó đột nhiên xuất hiện, giống như ngọc trai nở ra châu ngọc rồi đem nhả ra.

Một cỗ hơi thở cuồn cuộn theo hai cánh sao vàng khuếch tán ra, khiếncho mọi người xung quanh có thể cảm nhận rõ ràng được hơi thở cuồn cuộnkia giống như có thể bao trùm tất cả, khiến cho bọn họ không khỏi cảmgiác được bản thân thật sự rất bé nhỏ.

Nhờ có màu trắng làm nền, những cánh sao vàng này có vẻ đặc biệt đẹpđẽ, chói mắt, hấp dẫn tầm mắt của mọi người, mà nhiều hơn hơi thở cuồncuộn sau lưng, chính là uy lực cường đại.

“Tinh diệu bắc đẩu: Nhị tinh che nguyệt!” Bàn tay Mộ Chỉ Ly lại không ngừng biến đổi, trong nháy mắt, hai cánh sao vàng kia đột nhiên hóathành khổng lồ, ước chừng phải to khoảng một trượng, mà theo lời Mộ ChỉLy nói, hai cánh sao vàng này đều nối tiếp lẫn nhau cùng ở một nơi, dođó lại càng trở nên khổng lồ hơn.

Dùng từ che lấp mặt trăng để hình dung cảnh tượng này cũng không cóchút nào khoa trương, thế giới màu máu lúc trước giờ phút này đã hoàntoàn biến thành thế giới màu vàng, ở trong tầm mắt mọi người lúc nàycũng chỉ còn lại màu vàng to lớn này.

Đinh Thục Nghi nhìn thấy Mộ Chỉ Ly ngưng tụ ra vũ kỹ như vậy, trênmặt nhanh chóng hiện lên một tia kinh hãi, người chỉ có thực lực CựcThành Cảnh thế nhưng có thể thi triển ra đòn công kích như vậy, đây cũng không phải người bình thường có thể làm được, nếu là nàng ở thời điểmcó thực lực như vậy chắc chắn sẽ không thể thi triển ra được, công kíchnhư thế thì cho dù là nàng cũng phải cẩn thận mà đối phó!

Ngay lúc Mộ Chỉ Ly hoàn thành chiêu thức, huyết sắc yêu linh của Đinh Thục Nghi cũng vừa vặn đi tới trước mặt nàng. Trong lúc nhất thời, công kích của hai bên ầm ầm va chạm vào nhau cùng một chỗ.

Thân hình Mộ Chỉ Ly khẽ động, nhanh chóng lùi lại, uy lực của hai đạo công kích này cũng không phải đơn giản, nếu nàng đứng ở chính giữa giólốc kia, sợ là sẽ không ra được!

“Oanh!”

Trong một khắc, một tiếng vang thật lớn truyền ra, cả đại địa như đều run lên, tất cả mọi người đều trong lúc này, cách hai đạo công kích xachừng vài trăm thước, chỉ như vậy mới đủ không bị ảnh hưởng đến.

Mọi người mở to hai mắt quan sát đến chỗ hai đạo công kích kia đangchiến đấu, cũng không biết hai đạo công kích này đến tột cùng là ai yếuai mạnh. Thật ra, theo suy nghĩ của bọn họ, người thắng cuối cùng trongtrận đánh này tất nhiên là Đinh Thục Nghi, dù sao thực lực vẫn bày rađó, cùng một vũ kỹ nhưng thực lực khác nhau thi triển ra, hiệu quả đạtđược vẫn có chênh lệch không nhỏ.

Nhưng khi bọn họ nhìn thấy Mộ Chỉ Ly thi triển vũ kỹ ra, cũng khôngthể không thừa nhận vũ kỹ này rất mạnh mẽ, cho nên trong lúc nhất thờitất cả mọi người đều có chút tò mò không biết kết quả cuối cùng sẽ lànhư thế nào.

Bất quá có một chút có thể khẳng định, bất luận kết quả ai là ngườithắng, thực lực của Mộ Chỉ Ly đều đã được bọn họ thừa nhận rồi, cho dùtu vi của nàng không thể so sánh cùng với Đinh Thục Nghi, nhưng lực công kích như thế này cũng đủ để làm mọi người rung động! Bọn họ ở đây không ai có thể làm được như thế!

Mộ Chỉ Ly cũng nhìn chằm chằm vào năng lượng đang không ngừng tàn sát ở giữa sân kia, đây là lần đầu tiên nàng thi triển ra chiêu này, uy lực của nó đến tột cùng là như thế nào nàng cũng không rõ ràng.

Thiên lực thổi quét, năng lượng tàn sát hoang vu trời đất cuối cùngbùng nổ, bụi mù thật lớn làm cho mọi người đều phải nheo mắt lại, mặtđất dần dần xuất hiện từng vết nứt, thiên lực trong không khí cực kỳ hỗn loạn.

“Hừ” Mộ Chỉ Ly kêu một tiếng khó chịu, máu tươi không thể khống chếtừ trong miệng nàng chảy ra, hai tay nàng run nhè nhẹ, công kích nàynguyên bản chính là cùng nàng gắn bó, hiện tại tinh diệu bắc đẩu bị hủy, nàng tất nhiên cũng chịu liên lụy.

Trên mặt nhanh chóng hiện lên một mạt tái nhợt, trong nháy mắt hơithở của Mộ Chỉ Ly cũng ủ rũ trông thấy, lần này chịu thương cực kỳnghiêm trọng, hơn nữa dùng đan dược này có tác dụng phụ, tình huống lầnnày không cần nói cũng biết là không xong rồi.

Chỉ là thân thể của nàng vẫn kiên định đứng đó, Đinh Thục Nghi vẫntốt hơn nhiều, dù sao thực lực vẫn bày ra kia, bất quá lúc này tronglòng Đinh Thục Nghi cũng vô cùng khó chịu, tu vi Mộ Chỉ Ly so với nàngthấp hơn nhiều như vậy, tại sao vẫn có thể làm cho nàng bị thương?

Đây quả thực là một sự sỉ nhục! Bị gây thương tích bởi một người yếuhơn mình nhiều như vậy, đây là điều phía trước nàng căn bản không ngờtới.

“Ta thừa nhận ngươi rất không tồi, nhưng là chỉ tới hôm nay thôi!” Mộ Chỉ Ly càng xuất sắc thì nàng càng không thể dễ dàng tha thứ!


/655

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status