Mộ Chỉ Li nhìn thẳng Nhị trưởnglão, trong lời nói không chút che dấu sự oán hận của nàng đối với mấy người Nhịtrưởng lão, nếu không phải vì bọn họ, bọn Mộ Tài dám đối với nàng như vậy sao?Những đích tử tôn khác nào có phải chịu qua khi nhục như nàngchứ?
Những người này đều bị dũng khícủa Mộ Chỉ Li làm cho kinh hãi, ở La Thiên thành có không ít người hận Mộ gia,còn chưa có ai chưa có người nào dám nói thẳng ra như thế.
Không thể không thừa nhận,những lời nói của Mộ Chỉ Li đã chọc giận Nhị trưởng lão, đồng thời cũng rõ ràngbỏ đi sự liên quan của nàng cùng cái chết của bọn Mộ Tài, kể từ đó, tất cả mọingười đã không nghĩ Mộ Chỉ Li là hung thủ.
“Lớn mật, Mộ gia ta sao lại cóloại nghịch nữ như ngươi!” Nhị trưởng lão có thể nói là càng nhìn Mộ Chỉ Li càngtức giận, hắn ở địa vị cao lâu như vậy còn chưa có đám tiểu bối nào dám cùng hắntranh luận. Quan trọng nhất là trước mặt nhiều người lại bị nàng làm cho khôngbiết nói gì, quả thực mặt mũi đều mất hết!
“Nhị trưởng lão cần gì chấpnhất quá? Nếu như ngươi giống ta mỗi ngày đều bị người trong phủ chèn ép, thườnggặp phải nguy cơ bị chết đói, đi trên đường thì bị mọi người giễu cợt, ngươi còncó thể yêu cái nhà này sao? Những lời dối trá kia không cần phải nói, tất cả mọingười đều hiểu”.
Nhị trưởng lão tức giận chỉ tayvào Mộ Chỉ Li hồi lâu nhưng không nói nên lời.
Ngay lúc này, một thân ảnh caolớn từ phía bên trái Mộ Chỉ Li đi tới trước mặt nàng, không nói hai lời, hạxuống một bạt tai vang dội, tốc độ cực kỳ nhanh làm cho mọi người không kịp phảnứng.
“Ngươi là một tiểu bối sao cóthể dám cùng trưởng bối nói chuyện như vậy, bị vả miệng cũng là đáng đời!” Namtử oai phong lẫm liệt, nhưng Mộ Chỉ Li biết, hắn bất quá chỉ nghĩ chà đạp mình,để có được sự hảo cảm của Nhị trưởng lão mà thôi.
Mang khóe miệng đang tràn ramáu tươi, Mộ Chỉ Li nhìn nam tử trước mặt, nàng nhận ra hắn, Đại thiếu gia đíchhệ của Mộ gia - Mộ Khải Siêu.
Mộ Khải Siêu là nhân vật thiểmdiệu nhất trong nhóm tiểu bối Mộ gia, thiên phú tu luyện cực cao, là mục tiêuphấn đấu của đông đảo đệ tử, trong phủ ngoài phủ thiếu nữ ái mộ hắn nhiều khôngkể xiết, giống như Tô Dự, đều là loại nhân vật chính.
Một bộ tơ lụa màu xanh đậm mặcở trên người hắn càng làm nổi bật thêm vẻ cao quý, đồng thời cũng làm cho vócngười cao lớn nổi bật không bỏ sót chút gì, mái tóc đen nhánh được kim quan búicao lên, để lộ ra vầng trán chắc nịch, khuôn mặt tựa như điêu khắc, ngũ quanđoan chính, có góc cạnh, khuôn mặt tuấn mỹ lạ thường, trên mặt tràn đầy vẻ tựtin.
Hắn nhìn về phía Mộ Chỉ Li,trong mắt đều là vẻ khinh thường, sự chán ghét lại càng không che dấu chút nàohiện rõ trên khuôn mặt.
Mộ Chỉ Li một câu cũng chưanói, thừa dịp Mộ Khải Siêu không chú ý liền nhấc tay tát một cái vào mặt hắnkhông chút lưu tình! So với Mộ Khải Siêu đánh nàng thì cái tát này cũng khôngnhẹ hơn chút nào.
“Bốp” một tiếng làm cho cả nghịsự đường lộ ra vẻ vang dội lạ thường.
“Trưởng bối không có bảo, ngươilại tự tiện động thủ, vả miệng cũng là đáng đời!” Mộ Chỉ Li hất mặt nhìn Mộ KhảiSiêu, khóe môi nhếch lên vẻ mỉm cười như có như không.
Một chiêu này lấy chiêu củangười trả lại cho người làm thật sự rất tốt, Mộ Khải Siêu bị một tát này của MộChỉ Li làm cho ngơ ngác, hồi lâu cũng không kịp phản ứng.
Khi kịp phản ứng Mộ Khải Siêutức giận không kiềm chế được, hắn ở Mộ phủ cũng là nhân vật thiên chi kiêutử (con cưng), có ai dám đắc tội với hắn? Bọn đệ đệ muội muội đều coihắn là thần tượng mà sùng bái không ngừng, các trưởng bối coi hắn là hy vọng củaMộ gia mà tán thưởng mãi, bọn hạ nhân đều coi hắn là hạ nhiệm gia chủ mà sùngbái không ngừng, chưa từng có người nào không có ai dám làm hắn không hài lòng,càng không có người dám đánh hắn!
“Ngươi muốn chết!” Quả đấm củaMộ Khải Siêu mang theo thiên lực hướng tới Mộ Chỉ Li gào thét, ngay lúc này, MộKình Lệ mở miệng: “Dừng tay” nhẹ nhàng vung tay lên đem quyền phong hùng hổ kiachặn lại.
Ánh mắt Mộ Chỉ Li ngưng tụ, vốnlà một chiêu kia của Mộ Khải Siêu mình sẽ không tiếp được, mà Mộ Kình Lệ liền dễdàng mà hóa giải như vậy, thì thực lực của Mộ Kình Lệ đã đạt đến mức nàorồi?
“Khải Siêu, ngươi lui ra”.Trong thanh âm mang theo mùi vị không thể cự tuyệt.
Nghe vậy, Mộ Khải Siêu nhìn vẻmặt nghiêm túc của gia chủ nên chỉ có thể cắn răng lui ra, nhìn về phía Mộ ChỉLi, trong mắt đầy âm lãnh cùng ngoan lệ, hiển nhiên hắn đã hận đến Mộ ChỉLi.
“Nơi này là nghị sự đường củagia tộc, nhiều trưởng bối ở chỗ này như vậy sao lại có thể để các ngươi hồ nháođược!” Mộ Kình Lệ tức giận trách cứ, hắn vốn còn đang lo lắng đến tính tình MộChỉ Li khúm núm, dễ dàng bị sỉ nhục, nhưng hôm nay bị nhiều người bức cung nhưvậy có thể cứu mạng hay không cũng là một vấn đề, không nghĩ tới cùng trí tưởngtượng lại khác nhau một trời một vực, không chỉ tẩy sạch hiềm nghi, lại còn làmcho một số người mất thể diện.
May là trong lòng đối với MộChỉ Li có chút tán thưởng, nhưng ngoài mặt cũng không để biểu lộ ra, bởi vì lấythân phận phế vật của Mộ Chỉ Li, nếu hắn ra vẻ tán thưởng đối với nàng, đâykhông phải là giúp nàng mà là đang hại nàng.
“Ta tin tưởng cái chết của đámngười Mộ Tài không có liên quan tới ngươi, chuyện này không đáng truycứu”.
Lời này vừa nói ra, Đại trưởnglão cùng Nhị trưởng lão cùng vội vàng lên tiếng: “Gia chủ”.
Mộ Kình Lệ khoát tay áo tiện đànói: “Mặc dù đám người Mộ Tài chết đi không có quan hệ với ngươi, nhưng chuyệncãi vã cùng Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão ngươi phải chịu trừng phạt, uynghiêm của trưởng bối không thể dễ dàng bị khiêu khích”.
Nghe nói như thế, Đại trưởnglão cùng Nhị trưởng lão mới không tiếp tục nói, nếu là Mộ Chỉ Li một chút trừngphạt cũng không bị thì làm sao để hai người bọn họ có thể xuốngđài?
Mộ Chỉ Li không nói gì, so sánhvới Đại trưởng lão cùng Nhị trưởng lão thì gia chủ đối với nàng có vẻ không tệ,ít nhất nàng biết tính mạng nàng không có bị uy hiếp, cũng không cần Thiên Nhimang theo mình chạy trốn.
“Về phần trừng phạt” Mộ Kình Lệnhướng mày, hiển nhiên là đang suy nghĩ phương thức trừng phạt sao cho thỏađáng, cuộc sống của Mộ Chỉ Li cũng đủ thảm rồi, trừng phạt một đệ tử thì phạtngân lượng hàng tháng cũng dễ thôi, nhưng tiền cũng không có đến được tay nàng,làm sao trừng phạt? Ở viện rách nát? Nàng cũng vẫn đang ở cái viện rách náta.
Trầm mặc chốc lát, Mộ Kình Lệmở miệng nói: “Liền phạt ngươi một tháng đun nước đi!” Nghĩ tới nghĩ lui cũngchỉ có thể là cái này, nàng với bộ dạng thân thể nhỏ bé, nấu nước cũng đủ hànhhạ nàng rồi.
“Gia chủ, trừng phạt này cũngquá nhẹ đi?” Nhị trưởng lão cau mày hỏi.
“Quyết định của ta ngươi có ýkiến gì sao?” Mộ Kình Lệ không trả lời thẳng mà hỏi ngược lại.
Nghe vậy, Nhị trưởng lão liềnngậm miệng lại, hiển nhiên đối với lời thắc mắc mà nói, gia chủ đối với mình cóý kiến.
“Nàng ta đánh ta một cái tátthì làm thế nào?” Mộ Khải Siêu một lần nữa đứng ra hỏi, đổi lại là một tiểu bốibình thường khẳng định không dám làm như vậy, nhưng hắn không phải là một tiểubối bình thường, hắn bị nuông chiều thành quen, tự nhiên liền không chịu đượcchuyện như vậy.
“Nàng đánh ngươi một cái tát,ngươi cũng đánh nàng một cái tát, còn muốn cái gì nữa?”
“Ta cùng tiện nhân này sao cóthể giống nhau?” Mộ Khải Siêu tức giận nói, cùng một phế vật như vậy đánh đồngquả thật chính là vũ nhục hắn!
“Mở miệng một tiếng là tiệnnhân, ngươi mới là tiện nhân!” Mộ Chỉ Li nghe Mộ Khải Siêu nói liền phản bác,cùng là cha mẹ sinh ra, sao hắn lại nói nàng là tiện nhân.
“Cả Mộ gia người nào không biếtngươi là tiện nhân?”
Mộ Chỉ Li không tức giận, ngượclại cười nói: “Thật bất hạnh a, ngươi vừa rồi bị tiện nhân đánh, cho nên ngươiso với tiện nhân còn không bằng!”
Những người này đều bị dũng khícủa Mộ Chỉ Li làm cho kinh hãi, ở La Thiên thành có không ít người hận Mộ gia,còn chưa có ai chưa có người nào dám nói thẳng ra như thế.
Không thể không thừa nhận,những lời nói của Mộ Chỉ Li đã chọc giận Nhị trưởng lão, đồng thời cũng rõ ràngbỏ đi sự liên quan của nàng cùng cái chết của bọn Mộ Tài, kể từ đó, tất cả mọingười đã không nghĩ Mộ Chỉ Li là hung thủ.
“Lớn mật, Mộ gia ta sao lại cóloại nghịch nữ như ngươi!” Nhị trưởng lão có thể nói là càng nhìn Mộ Chỉ Li càngtức giận, hắn ở địa vị cao lâu như vậy còn chưa có đám tiểu bối nào dám cùng hắntranh luận. Quan trọng nhất là trước mặt nhiều người lại bị nàng làm cho khôngbiết nói gì, quả thực mặt mũi đều mất hết!
“Nhị trưởng lão cần gì chấpnhất quá? Nếu như ngươi giống ta mỗi ngày đều bị người trong phủ chèn ép, thườnggặp phải nguy cơ bị chết đói, đi trên đường thì bị mọi người giễu cợt, ngươi còncó thể yêu cái nhà này sao? Những lời dối trá kia không cần phải nói, tất cả mọingười đều hiểu”.
Nhị trưởng lão tức giận chỉ tayvào Mộ Chỉ Li hồi lâu nhưng không nói nên lời.
Ngay lúc này, một thân ảnh caolớn từ phía bên trái Mộ Chỉ Li đi tới trước mặt nàng, không nói hai lời, hạxuống một bạt tai vang dội, tốc độ cực kỳ nhanh làm cho mọi người không kịp phảnứng.
“Ngươi là một tiểu bối sao cóthể dám cùng trưởng bối nói chuyện như vậy, bị vả miệng cũng là đáng đời!” Namtử oai phong lẫm liệt, nhưng Mộ Chỉ Li biết, hắn bất quá chỉ nghĩ chà đạp mình,để có được sự hảo cảm của Nhị trưởng lão mà thôi.
Mang khóe miệng đang tràn ramáu tươi, Mộ Chỉ Li nhìn nam tử trước mặt, nàng nhận ra hắn, Đại thiếu gia đíchhệ của Mộ gia - Mộ Khải Siêu.
Mộ Khải Siêu là nhân vật thiểmdiệu nhất trong nhóm tiểu bối Mộ gia, thiên phú tu luyện cực cao, là mục tiêuphấn đấu của đông đảo đệ tử, trong phủ ngoài phủ thiếu nữ ái mộ hắn nhiều khôngkể xiết, giống như Tô Dự, đều là loại nhân vật chính.
Một bộ tơ lụa màu xanh đậm mặcở trên người hắn càng làm nổi bật thêm vẻ cao quý, đồng thời cũng làm cho vócngười cao lớn nổi bật không bỏ sót chút gì, mái tóc đen nhánh được kim quan búicao lên, để lộ ra vầng trán chắc nịch, khuôn mặt tựa như điêu khắc, ngũ quanđoan chính, có góc cạnh, khuôn mặt tuấn mỹ lạ thường, trên mặt tràn đầy vẻ tựtin.
Hắn nhìn về phía Mộ Chỉ Li,trong mắt đều là vẻ khinh thường, sự chán ghét lại càng không che dấu chút nàohiện rõ trên khuôn mặt.
Mộ Chỉ Li một câu cũng chưanói, thừa dịp Mộ Khải Siêu không chú ý liền nhấc tay tát một cái vào mặt hắnkhông chút lưu tình! So với Mộ Khải Siêu đánh nàng thì cái tát này cũng khôngnhẹ hơn chút nào.
“Bốp” một tiếng làm cho cả nghịsự đường lộ ra vẻ vang dội lạ thường.
“Trưởng bối không có bảo, ngươilại tự tiện động thủ, vả miệng cũng là đáng đời!” Mộ Chỉ Li hất mặt nhìn Mộ KhảiSiêu, khóe môi nhếch lên vẻ mỉm cười như có như không.
Một chiêu này lấy chiêu củangười trả lại cho người làm thật sự rất tốt, Mộ Khải Siêu bị một tát này của MộChỉ Li làm cho ngơ ngác, hồi lâu cũng không kịp phản ứng.
Khi kịp phản ứng Mộ Khải Siêutức giận không kiềm chế được, hắn ở Mộ phủ cũng là nhân vật thiên chi kiêutử (con cưng), có ai dám đắc tội với hắn? Bọn đệ đệ muội muội đều coihắn là thần tượng mà sùng bái không ngừng, các trưởng bối coi hắn là hy vọng củaMộ gia mà tán thưởng mãi, bọn hạ nhân đều coi hắn là hạ nhiệm gia chủ mà sùngbái không ngừng, chưa từng có người nào không có ai dám làm hắn không hài lòng,càng không có người dám đánh hắn!
“Ngươi muốn chết!” Quả đấm củaMộ Khải Siêu mang theo thiên lực hướng tới Mộ Chỉ Li gào thét, ngay lúc này, MộKình Lệ mở miệng: “Dừng tay” nhẹ nhàng vung tay lên đem quyền phong hùng hổ kiachặn lại.
Ánh mắt Mộ Chỉ Li ngưng tụ, vốnlà một chiêu kia của Mộ Khải Siêu mình sẽ không tiếp được, mà Mộ Kình Lệ liền dễdàng mà hóa giải như vậy, thì thực lực của Mộ Kình Lệ đã đạt đến mức nàorồi?
“Khải Siêu, ngươi lui ra”.Trong thanh âm mang theo mùi vị không thể cự tuyệt.
Nghe vậy, Mộ Khải Siêu nhìn vẻmặt nghiêm túc của gia chủ nên chỉ có thể cắn răng lui ra, nhìn về phía Mộ ChỉLi, trong mắt đầy âm lãnh cùng ngoan lệ, hiển nhiên hắn đã hận đến Mộ ChỉLi.
“Nơi này là nghị sự đường củagia tộc, nhiều trưởng bối ở chỗ này như vậy sao lại có thể để các ngươi hồ nháođược!” Mộ Kình Lệ tức giận trách cứ, hắn vốn còn đang lo lắng đến tính tình MộChỉ Li khúm núm, dễ dàng bị sỉ nhục, nhưng hôm nay bị nhiều người bức cung nhưvậy có thể cứu mạng hay không cũng là một vấn đề, không nghĩ tới cùng trí tưởngtượng lại khác nhau một trời một vực, không chỉ tẩy sạch hiềm nghi, lại còn làmcho một số người mất thể diện.
May là trong lòng đối với MộChỉ Li có chút tán thưởng, nhưng ngoài mặt cũng không để biểu lộ ra, bởi vì lấythân phận phế vật của Mộ Chỉ Li, nếu hắn ra vẻ tán thưởng đối với nàng, đâykhông phải là giúp nàng mà là đang hại nàng.
“Ta tin tưởng cái chết của đámngười Mộ Tài không có liên quan tới ngươi, chuyện này không đáng truycứu”.
Lời này vừa nói ra, Đại trưởnglão cùng Nhị trưởng lão cùng vội vàng lên tiếng: “Gia chủ”.
Mộ Kình Lệ khoát tay áo tiện đànói: “Mặc dù đám người Mộ Tài chết đi không có quan hệ với ngươi, nhưng chuyệncãi vã cùng Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão ngươi phải chịu trừng phạt, uynghiêm của trưởng bối không thể dễ dàng bị khiêu khích”.
Nghe nói như thế, Đại trưởnglão cùng Nhị trưởng lão mới không tiếp tục nói, nếu là Mộ Chỉ Li một chút trừngphạt cũng không bị thì làm sao để hai người bọn họ có thể xuốngđài?
Mộ Chỉ Li không nói gì, so sánhvới Đại trưởng lão cùng Nhị trưởng lão thì gia chủ đối với nàng có vẻ không tệ,ít nhất nàng biết tính mạng nàng không có bị uy hiếp, cũng không cần Thiên Nhimang theo mình chạy trốn.
“Về phần trừng phạt” Mộ Kình Lệnhướng mày, hiển nhiên là đang suy nghĩ phương thức trừng phạt sao cho thỏađáng, cuộc sống của Mộ Chỉ Li cũng đủ thảm rồi, trừng phạt một đệ tử thì phạtngân lượng hàng tháng cũng dễ thôi, nhưng tiền cũng không có đến được tay nàng,làm sao trừng phạt? Ở viện rách nát? Nàng cũng vẫn đang ở cái viện rách náta.
Trầm mặc chốc lát, Mộ Kình Lệmở miệng nói: “Liền phạt ngươi một tháng đun nước đi!” Nghĩ tới nghĩ lui cũngchỉ có thể là cái này, nàng với bộ dạng thân thể nhỏ bé, nấu nước cũng đủ hànhhạ nàng rồi.
“Gia chủ, trừng phạt này cũngquá nhẹ đi?” Nhị trưởng lão cau mày hỏi.
“Quyết định của ta ngươi có ýkiến gì sao?” Mộ Kình Lệ không trả lời thẳng mà hỏi ngược lại.
Nghe vậy, Nhị trưởng lão liềnngậm miệng lại, hiển nhiên đối với lời thắc mắc mà nói, gia chủ đối với mình cóý kiến.
“Nàng ta đánh ta một cái tátthì làm thế nào?” Mộ Khải Siêu một lần nữa đứng ra hỏi, đổi lại là một tiểu bốibình thường khẳng định không dám làm như vậy, nhưng hắn không phải là một tiểubối bình thường, hắn bị nuông chiều thành quen, tự nhiên liền không chịu đượcchuyện như vậy.
“Nàng đánh ngươi một cái tát,ngươi cũng đánh nàng một cái tát, còn muốn cái gì nữa?”
“Ta cùng tiện nhân này sao cóthể giống nhau?” Mộ Khải Siêu tức giận nói, cùng một phế vật như vậy đánh đồngquả thật chính là vũ nhục hắn!
“Mở miệng một tiếng là tiệnnhân, ngươi mới là tiện nhân!” Mộ Chỉ Li nghe Mộ Khải Siêu nói liền phản bác,cùng là cha mẹ sinh ra, sao hắn lại nói nàng là tiện nhân.
“Cả Mộ gia người nào không biếtngươi là tiện nhân?”
Mộ Chỉ Li không tức giận, ngượclại cười nói: “Thật bất hạnh a, ngươi vừa rồi bị tiện nhân đánh, cho nên ngươiso với tiện nhân còn không bằng!”
/655
|