Mộ Chỉ Ly đắm chìm bên trongcảnh giới kỳ lạ này , nàng cảm thấy dường như mình đã nắm bắt được sự tinh túycủa hai loại vũ kỹ, lửa cùng nước như dần được nàng dung hợp đến cực hạn, độtnhiên, Mộ Chỉ Ly phát hiện ra rằng chẳng phải mình đang vận dụng tâm pháp VạnNguyên Quy Nhất sao?
Đúng vậy, lúc này nàng mới biếtđược Vạn Nguyên Quy Nhất tuy rằng được phân loại là vũ kỹ, nhưng lại giống mộtbộ tâm pháp, trong lòng không ngừng lặp đi lặp lại pháp quyết của Vạn Nguyên QuyNhất, quả nhiên tốc độ dung hợp nhanh hơn rất nhiều, khiến nàng càng thêm chắcchắn với ý nghĩ của mình.
Chẳng lẽ vũ kỹ Vạn Nguyên QuyNhất này có thể đem những vũ kỹ khác dung hợp được sao? Nếu thật sự như vậy, vũkỹ này chẳng phải sẽ trở nên rất cường đại sao? Lấy những điểm tinh túy nhất củanhiều bộ vũ kỹ, đem dung hợp, uy lực của nó nhất định sẽ vượt xa một bộ vũkỹ.
Mộ Chỉ Ly biết, mình đây đã tìmđược bảo vật. Vạn Nguyên Quy Nhất, hai chữ "quy nhất" này không phải chứng minhđiểm này sao? Khó trách nó có thể được đặt chung với tâm pháp cường đại nhưNghịch Thiên Tâm Pháp, ba quyển sách trong phòng đầu tiên đều là bảo bốia.
Tiếng kêu đau đớn của Mộ HànMặc đánh thức Mộ Chỉ Ly khỏi trạng thái kia, nhìn lại vào trong đám người, MộHàn Mặc bị trúng một đấm chứa sức lực mạnh mẽ của Mộ Thiếu Tu, ngã xuống đất,bất quá rất nhanh hắn đã đứng lên, khóe miệng tràn ra một vệt máu, hiển nhiên đãbị nội thương.
"Mộ Thiếu Tuân, ngươi đánh lénsau lưng, muốn gì vậy?" Mộ Hàn Mặc tức giận nói, vừa rồi ngay tại lúc hắnvừa tìmđược lỗ hổng của Mộ Thiếu Tu, Mộ Thiếu Tuân thế nhưng đột nhiên đánh lén từ phíasau, đẩy hắn về phía Mộ Thiếu Tu, cũng bởi vậy ngực mới lãnhtrọn một quyền củaMộ Thiếu Tu.
Mộ Thiếu Tu dùng hết mười phầnsức lực, một quyền này, uy lực không hề nhỏ, Thiên Lực cực nóng trên nắm taykia đã làm cho hắn bị nội thương, kế tiếp không phải là thắng bại đã phânsao?
Nghe vậy, Mộ Thiếu Tuân chỉkhinh thường nói: "Ta chỉ không cẩn thận đụng vào ngươi, sao lại bảo ta đánh lénsau lưng? Thực lực của ngươi không đủ mình, không sánh bằng ca ca ta thì chấpnhận đi, đừng có lấy ta làm đệm chống lưng."
Mộ Thiếu Tuân đổi trắng thayđen làm cho Mộ Hàn Mặc tức không nhẹ, đáng tiếc lại không thể làmgì.
Mộ Thiếu Tuân, là đệ đệ ruộtcủa Mộ Thiếu Tu, là Bát thiếu gia của Mộ gia, giống với Mộ Thiếu Tu cũng làngười của Mộ Khải Siêu, hai người bình thường thích ỷ thế hiếp người, loạichuyện đánh lén sau lưng này không phải lần một lần hai
Thấy Mộ Hàn Mặc bị thương, MộThiếu Tu tự nhiên là thừa thắng xông lên, chiêu thức phát ra càng lúc càng thêmsắc bén, tựa hồ muốn đánh Mộ Hàn Mặc đến tàn phế, Mộ Hàn Mặc ráng nhịn xuống đauđớn nơi lồng ngực, tiếp tục đối chiến, dù vậy người sáng suốt đều có thể nhìn ranếu như cứ tiếp tục đánh, Mộ Hàn Mặc nhất định không phải đối thủ của Mộ ThiếuTu.
Đột nhiên, Mộ Thiếu Tu tìm đượcchỗ sơ hở của Mộ Hàn Mặc, đánh một quyền về phía khuỷu tay của Mộ Hàn Mặc, khônghề nghi ngờ, nếu như bị một quyền này đánh trúng, tay của Mộ Hàn Mặc sợ là sẽ bịchặt đứt.
Thấy thế, Ngũ thúc vội lêntiếng ngăn cản: "Dừng tay "
Nhưng mà Mộ Thiếu Tu đối vớihai chữ này lại vờ như mắt điếc tai ngơ, thật vất vả mới tìm được cơ hội tốtnày, hắn quyết định ra tay độc ác. Tuổi Mộ Hàn Mặc nhỏ hơn hắn một chút, nhưngthực lực của hắn ta lại mạnh hơn mình một ít, nếu như phế đi tay của hắn, nhưvậy trong đại hội gia tộc thực lực của hắn nhất định sẽ yếu bớt đi rất nhiều,đến lúc đó cơ hội thắng của mình cũng lớn hơn.
Cho nên, hắn quyết định làm bộnhư không nghe thấy, ra tay trước, nói sau. Đến lúc đó cùng lắm thì xin lỗi,chịu trừng phạt một phen, so đi ngẫm lậy, hắn thấy đây là một vụ mua bán cólời.
Ngay tại lúc mọi người cho rằngtay của Mộ Hàn Mặc sẽ bị phế bỏ, thì một bàn tay ngọc ngà đã ngăn một quyền nàylại, mang theo nắm đấm có lực lượng không thể địch nổi nhẹ như vậy phiêu phiêurơi xuống, giống như một nắm đấm thường không có một chút lựclượng.
Trong thời khắc mấu chốt, MộHàn Mặc thấy trước mặt mình đột nhiên xuất hiện một thân ảnh mảnh khảnh, là MộChỉ Ly.
Mộ Thiếu Tu thấy một quyền đầykình lực của mình cứ như vậy lập tức bị chặn lại, trên mặt bày ra vẻ khiếp sợcùng với không thể tin, Mộ Chỉ Ly nhếch khóe miệng nở nụ cười rực rỡ, nhưng nụcười này cùng hoàn toàn tương phản với tia âm lãnh dưới đáymắt.
"Ngươi muốn chết." Ba chữ trongtrẻo nhưng lạnh lùng được thốt ra từ miệng Mộ Chỉ Ly, mọi người chỉ cảm thấy MộChỉ Ly lúc này toàn thân đều tản ra tự tin, hơi thở cao quý, ngay cả ám văn trênmặt dường như cũng phai mờ đi nhiều.
Mộ Chỉ Ly nàng đây tuyệt đốikhông cho phép người khác thương tổn người nàng để ý, bất luận kẻ nào cũngkhôngđược.
Nghe vậy, Mộ Thiếu Tu cũng làcười lạnh: "Chỉ bằng phế vật ngươi, có tư cách gì khiến tachết?"
"Chỉ bằng ta có thể tiếp đượcmột quyền này của ngươi."
Mộ Thiếu Tu sửng sốt, đúng vậy,Mộ Chỉ Ly làm cách nào mà tiếp được một quyền toàn lực này của mình? Nhưng mà,Mộ Chỉ Ly cũng không để cho hắn có thời gian sững sờ, xuất ra một quyền, trựctiếp đánh về phía mặt của Mộ Thiếu Tu.
Đối với một quyền này của MộChỉ Ly, mọi người có một loại cảm thụ rất kỳ quái, thực mềm mại, giống như nướcsuối êm dịu chảy, nhưng mà nó cũng rất cương liệt, giống như ánh lửa nóng cháy,giống như hai cái đều là một thể, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đi tới trướcmặt của Mộ Thiếu Tu.
Lúc Mộ Thiếu Tu có phản ứng đãkhông còn kịp rồi, vội giơ tay lên ngăn trở mặt của mình, Mộ Chỉ Ly đột ngộtchuyển hướng, công kích về phía khuỷu tay của Mộ Thiếu Tu.
Nếu hắn muốn phế đi tay của HànMặc, như vậy nàng liền phế đi tay của Mộ Thiếu Tu.
"Răng rắc" thanh âm xương cốtvỡ vụn vang lên, tại đây trong hoàn cảnh yên tĩnh như vậy càng thêm rõ ràng, ánhmắt mọi người đều trừng lớn, bọn họ nhìn thấy gì?
Phế vật thế nhưng phế đi taycủa Mộ Thiếu Tu. Nếu như nghe người khác nói, bọn họ sẽ cho rằng là nói hươu nóivượn, nhưng mà lúc này bọn họ đang tận mắt nhìn thấy. Phế vật này khi nào trởnên lợi hại như vậy ?
"A..." Mộ Thiếu Tu kêu lên thảmthiết, nhìn tay phải của mình đổ máu không ngớt, trong mắt hắn lộ vẻ hận ý: "Phếvật, ngươi chờ cho ta, ta muốn cho ngươi trả giá đại giới."
"Ngươi chết chắc rồi! Dám làmca của ta bị thương, chờ chết đi!" Mộ Thiếu Tuân cũng mở miệngnói.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng khôngthèm nhìn hai người nói: "Ta chờ." Không thèm quan tâm đến hai người, vẻ mặtquan tâm nhìn Mộ Hàn Mặc hỏi: "Hàn Mặc, ngươi có khỏe không?"
Lúc này sắc mặt của Mộ Hàn Mặctái nhợt, thoạt nhìn thương thế tuyệt đối cũng không nhẹ.
Ngũ thúc đã đi tới, vẻ mặt phẫnnộ: "Quả thực chính là hồ nháo, nhanh đi tìm Dược Sư." Hai người Mộ Thiếu Tucùng Mộ Hàn Mặc có thiên phú tu luyện rất cao, nhất là Mộ Hàn Mặc, nếu như bịthương, đến lúc đó hậu quả kia là thực nghiêm trọng.
Đáng tiếc hết thảy đều phátsinh ở trong lúc nhất thời, tốc độ quá nhanh khiến hắn không kịp ngăn cản, chỉhi vọng bọn họ không có xảy ra chuyện gì là tốt rồi.
Mộ Chỉ Ly vốn định tự mìnhchuẩn bị trị liệu cho Hàn Mặc, nhưng mà Ngũ thúc ở đây, nàng cũng khó làm cáigì, nên liền đi theo phía sau bọn họ đi tìm Dược Sư .
Dược Sư duy nhất của Mộ gia ởmột chỗ cực kì xa hoa, toàn bộ Mộ gia đều phải kính nhường vị dược sư này, chodù là Mộ Khải Siêu ở trước mặt Dược Sư cũng phải cung kính, bởi vì thân phậnDược Sư đã làm cho hắn có được này hết thảy.
Đúng lúc, Mộ Chỉ Ly nàng đâycũng muốn biết thực lực của vị Dược Sư này.
Đúng vậy, lúc này nàng mới biếtđược Vạn Nguyên Quy Nhất tuy rằng được phân loại là vũ kỹ, nhưng lại giống mộtbộ tâm pháp, trong lòng không ngừng lặp đi lặp lại pháp quyết của Vạn Nguyên QuyNhất, quả nhiên tốc độ dung hợp nhanh hơn rất nhiều, khiến nàng càng thêm chắcchắn với ý nghĩ của mình.
Chẳng lẽ vũ kỹ Vạn Nguyên QuyNhất này có thể đem những vũ kỹ khác dung hợp được sao? Nếu thật sự như vậy, vũkỹ này chẳng phải sẽ trở nên rất cường đại sao? Lấy những điểm tinh túy nhất củanhiều bộ vũ kỹ, đem dung hợp, uy lực của nó nhất định sẽ vượt xa một bộ vũkỹ.
Mộ Chỉ Ly biết, mình đây đã tìmđược bảo vật. Vạn Nguyên Quy Nhất, hai chữ "quy nhất" này không phải chứng minhđiểm này sao? Khó trách nó có thể được đặt chung với tâm pháp cường đại nhưNghịch Thiên Tâm Pháp, ba quyển sách trong phòng đầu tiên đều là bảo bốia.
Tiếng kêu đau đớn của Mộ HànMặc đánh thức Mộ Chỉ Ly khỏi trạng thái kia, nhìn lại vào trong đám người, MộHàn Mặc bị trúng một đấm chứa sức lực mạnh mẽ của Mộ Thiếu Tu, ngã xuống đất,bất quá rất nhanh hắn đã đứng lên, khóe miệng tràn ra một vệt máu, hiển nhiên đãbị nội thương.
"Mộ Thiếu Tuân, ngươi đánh lénsau lưng, muốn gì vậy?" Mộ Hàn Mặc tức giận nói, vừa rồi ngay tại lúc hắnvừa tìmđược lỗ hổng của Mộ Thiếu Tu, Mộ Thiếu Tuân thế nhưng đột nhiên đánh lén từ phíasau, đẩy hắn về phía Mộ Thiếu Tu, cũng bởi vậy ngực mới lãnhtrọn một quyền củaMộ Thiếu Tu.
Mộ Thiếu Tu dùng hết mười phầnsức lực, một quyền này, uy lực không hề nhỏ, Thiên Lực cực nóng trên nắm taykia đã làm cho hắn bị nội thương, kế tiếp không phải là thắng bại đã phânsao?
Nghe vậy, Mộ Thiếu Tuân chỉkhinh thường nói: "Ta chỉ không cẩn thận đụng vào ngươi, sao lại bảo ta đánh lénsau lưng? Thực lực của ngươi không đủ mình, không sánh bằng ca ca ta thì chấpnhận đi, đừng có lấy ta làm đệm chống lưng."
Mộ Thiếu Tuân đổi trắng thayđen làm cho Mộ Hàn Mặc tức không nhẹ, đáng tiếc lại không thể làmgì.
Mộ Thiếu Tuân, là đệ đệ ruộtcủa Mộ Thiếu Tu, là Bát thiếu gia của Mộ gia, giống với Mộ Thiếu Tu cũng làngười của Mộ Khải Siêu, hai người bình thường thích ỷ thế hiếp người, loạichuyện đánh lén sau lưng này không phải lần một lần hai
Thấy Mộ Hàn Mặc bị thương, MộThiếu Tu tự nhiên là thừa thắng xông lên, chiêu thức phát ra càng lúc càng thêmsắc bén, tựa hồ muốn đánh Mộ Hàn Mặc đến tàn phế, Mộ Hàn Mặc ráng nhịn xuống đauđớn nơi lồng ngực, tiếp tục đối chiến, dù vậy người sáng suốt đều có thể nhìn ranếu như cứ tiếp tục đánh, Mộ Hàn Mặc nhất định không phải đối thủ của Mộ ThiếuTu.
Đột nhiên, Mộ Thiếu Tu tìm đượcchỗ sơ hở của Mộ Hàn Mặc, đánh một quyền về phía khuỷu tay của Mộ Hàn Mặc, khônghề nghi ngờ, nếu như bị một quyền này đánh trúng, tay của Mộ Hàn Mặc sợ là sẽ bịchặt đứt.
Thấy thế, Ngũ thúc vội lêntiếng ngăn cản: "Dừng tay "
Nhưng mà Mộ Thiếu Tu đối vớihai chữ này lại vờ như mắt điếc tai ngơ, thật vất vả mới tìm được cơ hội tốtnày, hắn quyết định ra tay độc ác. Tuổi Mộ Hàn Mặc nhỏ hơn hắn một chút, nhưngthực lực của hắn ta lại mạnh hơn mình một ít, nếu như phế đi tay của hắn, nhưvậy trong đại hội gia tộc thực lực của hắn nhất định sẽ yếu bớt đi rất nhiều,đến lúc đó cơ hội thắng của mình cũng lớn hơn.
Cho nên, hắn quyết định làm bộnhư không nghe thấy, ra tay trước, nói sau. Đến lúc đó cùng lắm thì xin lỗi,chịu trừng phạt một phen, so đi ngẫm lậy, hắn thấy đây là một vụ mua bán cólời.
Ngay tại lúc mọi người cho rằngtay của Mộ Hàn Mặc sẽ bị phế bỏ, thì một bàn tay ngọc ngà đã ngăn một quyền nàylại, mang theo nắm đấm có lực lượng không thể địch nổi nhẹ như vậy phiêu phiêurơi xuống, giống như một nắm đấm thường không có một chút lựclượng.
Trong thời khắc mấu chốt, MộHàn Mặc thấy trước mặt mình đột nhiên xuất hiện một thân ảnh mảnh khảnh, là MộChỉ Ly.
Mộ Thiếu Tu thấy một quyền đầykình lực của mình cứ như vậy lập tức bị chặn lại, trên mặt bày ra vẻ khiếp sợcùng với không thể tin, Mộ Chỉ Ly nhếch khóe miệng nở nụ cười rực rỡ, nhưng nụcười này cùng hoàn toàn tương phản với tia âm lãnh dưới đáymắt.
"Ngươi muốn chết." Ba chữ trongtrẻo nhưng lạnh lùng được thốt ra từ miệng Mộ Chỉ Ly, mọi người chỉ cảm thấy MộChỉ Ly lúc này toàn thân đều tản ra tự tin, hơi thở cao quý, ngay cả ám văn trênmặt dường như cũng phai mờ đi nhiều.
Mộ Chỉ Ly nàng đây tuyệt đốikhông cho phép người khác thương tổn người nàng để ý, bất luận kẻ nào cũngkhôngđược.
Nghe vậy, Mộ Thiếu Tu cũng làcười lạnh: "Chỉ bằng phế vật ngươi, có tư cách gì khiến tachết?"
"Chỉ bằng ta có thể tiếp đượcmột quyền này của ngươi."
Mộ Thiếu Tu sửng sốt, đúng vậy,Mộ Chỉ Ly làm cách nào mà tiếp được một quyền toàn lực này của mình? Nhưng mà,Mộ Chỉ Ly cũng không để cho hắn có thời gian sững sờ, xuất ra một quyền, trựctiếp đánh về phía mặt của Mộ Thiếu Tu.
Đối với một quyền này của MộChỉ Ly, mọi người có một loại cảm thụ rất kỳ quái, thực mềm mại, giống như nướcsuối êm dịu chảy, nhưng mà nó cũng rất cương liệt, giống như ánh lửa nóng cháy,giống như hai cái đều là một thể, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đi tới trướcmặt của Mộ Thiếu Tu.
Lúc Mộ Thiếu Tu có phản ứng đãkhông còn kịp rồi, vội giơ tay lên ngăn trở mặt của mình, Mộ Chỉ Ly đột ngộtchuyển hướng, công kích về phía khuỷu tay của Mộ Thiếu Tu.
Nếu hắn muốn phế đi tay của HànMặc, như vậy nàng liền phế đi tay của Mộ Thiếu Tu.
"Răng rắc" thanh âm xương cốtvỡ vụn vang lên, tại đây trong hoàn cảnh yên tĩnh như vậy càng thêm rõ ràng, ánhmắt mọi người đều trừng lớn, bọn họ nhìn thấy gì?
Phế vật thế nhưng phế đi taycủa Mộ Thiếu Tu. Nếu như nghe người khác nói, bọn họ sẽ cho rằng là nói hươu nóivượn, nhưng mà lúc này bọn họ đang tận mắt nhìn thấy. Phế vật này khi nào trởnên lợi hại như vậy ?
"A..." Mộ Thiếu Tu kêu lên thảmthiết, nhìn tay phải của mình đổ máu không ngớt, trong mắt hắn lộ vẻ hận ý: "Phếvật, ngươi chờ cho ta, ta muốn cho ngươi trả giá đại giới."
"Ngươi chết chắc rồi! Dám làmca của ta bị thương, chờ chết đi!" Mộ Thiếu Tuân cũng mở miệngnói.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng khôngthèm nhìn hai người nói: "Ta chờ." Không thèm quan tâm đến hai người, vẻ mặtquan tâm nhìn Mộ Hàn Mặc hỏi: "Hàn Mặc, ngươi có khỏe không?"
Lúc này sắc mặt của Mộ Hàn Mặctái nhợt, thoạt nhìn thương thế tuyệt đối cũng không nhẹ.
Ngũ thúc đã đi tới, vẻ mặt phẫnnộ: "Quả thực chính là hồ nháo, nhanh đi tìm Dược Sư." Hai người Mộ Thiếu Tucùng Mộ Hàn Mặc có thiên phú tu luyện rất cao, nhất là Mộ Hàn Mặc, nếu như bịthương, đến lúc đó hậu quả kia là thực nghiêm trọng.
Đáng tiếc hết thảy đều phátsinh ở trong lúc nhất thời, tốc độ quá nhanh khiến hắn không kịp ngăn cản, chỉhi vọng bọn họ không có xảy ra chuyện gì là tốt rồi.
Mộ Chỉ Ly vốn định tự mìnhchuẩn bị trị liệu cho Hàn Mặc, nhưng mà Ngũ thúc ở đây, nàng cũng khó làm cáigì, nên liền đi theo phía sau bọn họ đi tìm Dược Sư .
Dược Sư duy nhất của Mộ gia ởmột chỗ cực kì xa hoa, toàn bộ Mộ gia đều phải kính nhường vị dược sư này, chodù là Mộ Khải Siêu ở trước mặt Dược Sư cũng phải cung kính, bởi vì thân phậnDược Sư đã làm cho hắn có được này hết thảy.
Đúng lúc, Mộ Chỉ Ly nàng đâycũng muốn biết thực lực của vị Dược Sư này.
/655
|