Y Thủ Che Thiên

Chương 370: Khảo nghiệm

/655


Thời gian dần trôi qua, tâm tình của Thu Ngưng Tuyết cũng bình tĩnhlại. Một đôi mắt đẹp tuy còn rất sưng đỏ nhưng trong mắt lại thanh minhmà trước nay chưa từng có.

“Cám ơn ngươi.” Trong mắt Thu Ngưng Tuyết mang theo cảm kích, nếukhông có Mộ Chỉ Ly tới nói cho nàng biết hết thảy, có lẽ cả đời này nàng cũng sẽ buồn bực không vui.

Cho dù đến cuối đời, sợ là cũng không thể biết được suy nghĩ của TầnNgạo Thiên. Trên thực tế, nhiều năm như vậy nàng đã từng nghĩ tới trở về gặp Tần Ngạo Thiên, nhưng mỗi lần chuẩn bị xuất phát nàng lại ngừnglại, bởi vì nàng không có dũng khí đối mặt hết thảy.

Chính là bởi vì thiếu hụt một phần dũng khí này, nàng hoàn toàn giamcầm chính mình. Thậm chí những năm gần đây nàng giống như là cái xáckhông hồn, ngay cả mẫu thân mình cũng không có tâm tình để ý.

Nàng biết, cách làm của mình đã thương tổn không ít người quan tâmtới nàng, nhưng là ngay từ lúc nàng trở lại thì lòng của nàng cũng đãhoàn toàn mất đi, mất ở trên người Tần Ngạo Thiên.

Mặc dù Tần Ngạo Thiên thành tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời nàng,nhưng không thể phủ nhận hồi ức tốt đẹp nhất trong cuộc đời của nàng đều có hắn tham dự. Nàng chỉ cần biết trong tim của hắn có mình, là thỏamãn lớn nhất của nàng.

Rốt cuộc nàng cũng biết thì ra thứ mà nàng vẫn khát vọng trên thực tế đã sớm có, phần cảm giác thỏa mãn này không ai có thể hiểu.

“Sư mẫu, điều này vốn là ta phải làm. Sư phụ cũng hi vọng người cóthể luôn vui vẻ, mặc dù phần vui vẻ này không thể do hắn cho người,nhưng hắn tuyệt đối không muốn thấy người khổ sở.” Khuôn mặt Mộ Chỉ Lyrất chân thành nói, nữ tử trước mắt này làm cho người ta tự giác muốnthương tiếc.

Mặc dù tuổi của nàng nhiều hơn so với mình, nhưng bây giờ nàng ấy chỉ là một cô gái bị thương thôi.

Thu Ngưng Tuyết đưa tay lau khô nước mắt của mình, gật đầu đáp: “Tabiết, sau này ta sẽ không tiếp tục như vậy. Ngạo Thiên tìm được đồ đệtốt, nhưng. . . . . . Ngươi làm sao tìm được ta?”

Mộ Chỉ Ly khẽ mỉm cười, lập tức đem chuyện mình học vũ kỹ Tu La ThấtSát cùng với đến Long tộc như thế nào đều nói cho Thu Ngưng Tuyết.

Sau khi nghe Mộ Chỉ Ly nói xong, trên mặt Thu Ngưng Tuyết cũng hiệnlên vẻ kinh ngạc: “Bản thân ta thật không nghĩ đến mọi chuyện từ đầu đến cuối lại trùng hợp như vậy, nhưng nếu không phải những thứ này trùnghợp, sợ là cũng không biết lúc nào mới có thể gặp ngươi.

Là Thiên Nhi dẫn ngươi tới Long tộc sao? Nhưng ta nghe nói Thiên Long thế hệ này biến mất mấy trăm năm, ngay cả các trưởng lão cũng khôngcách nào liên lạc, không nghĩ tới đột nhiên lại trở lại.”

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Vậy cũng là Mệnh định để cho ta gặp sư mẫu đi. Ta không thể ở chỗ này nữa, bằng hữu của ta còn chờ ta tại bên kia. Chắchẳn Thu tiền bối còn đang ở ngoài cửa, sư mẫu, những thứ mất đi trướckia đã không cách nào vãn hồi, hãy quý trọng người yêu người.”

Từ thái độ lúc trước Thu Mẫn Vân đối với nàng có thể nhìn ra bà ấyrất quan tâm nữ nhi này đến cỡ nào, có lẽ thống khổ những năm gần đâyThu Mẫn Vân phải thừa nhận tuyệt đối không thể ít hơn so với Thu NgưngTuyết.

Đáng thương tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ, nàng cũng hi vọng Thu Mẫn Vân có thể sống dễ chịu hơn chút.

“Ta sẽ, ngươi yên tâm đi.” Thu Ngưng Tuyết cũng có chút ngượng ngùng, người đã lớn như vậy lại vẫn phải nhờ nha đầu còn trẻ như vậy nhắc tỉnh nàng.

Lúc Mộ Chỉ Ly rời đi, quả nhiên nhìn thấy thân ảnh Thu Mẫn Vân kiađang đứng ở ngoài cửa, ánh mắt của bà hơi sưng đỏ, rất rõ ràng mới vừarồi cũng đã khóc.

Sau khi hướng Thu Mẫn Vân thi lễ liền bước nhanh rời đi, hai mẹ conbọn họ chắc hẳn có rất nhiều lời muốn nói, nàng tiếp tục ở chỗ này cũngkhông tiện, phải biết rằng nàng Mộ Chỉ Ly vẫn luôn là người thức thời.

Thời gian bọn người Hàn Như Liệt ở tại ngoài phòng chờ càng ngày càng dài, trong lòng cũng càng ngày càng lo lắng. Chỉ Ly chỉ mới đi vào hỏimột chút tin tức thôi, nhưng chuyến đi này đi lâu như vậy không khỏicũng quá kỳ quái.

Lại liên tưởng đến lúc Thiên Lực ba động mãnh liệt trước kia, tâmtình ba người vô cùng phức tạp. Hàn Như Liệt cảm thụ vô cùng rõ ràng,Thiên Lực ba động lúc trước giống hắn cũng là hơi thở Càn Khôn Kính, đối mặt với thực lực mạnh mẽ như vậy, cho dù Ly Nhi nghĩ chống cự sợ làcũng rất khó khăn.

“Đã đi vào lâu như vậy rồi, làm sao còn chưa ra.” Hàn Như Liệt không khỏi lên tiếng nói, trước kia hắn khiến cho Ly Nhi rơi vào hiểm cảnh,bây giờ hắn đã thề tuyệt đối sẽ không để cho chuyện như vậy phát sinhnữa.

Chân mày Thiên Nhi cũng nhíu lại: “Mất thời gian như vậy mà còn chưara đúng là có chút kỳ quái rồi, nhưng là vị trưởng bối kia cho tới naycũng cực kỳ ôn hoà, đến bây giờ ta còn không có nhìn thấy bà ấy độngthủ, bà ấy đối với Chỉ Ly cũng không có địch ý a.”

“Ta xem chúng ta vẫn bình tĩnh chớ nóng vội, đợi thêm một hồi nữa nếu là tỷ ấy còn chưa ra, chúng ta liền vọt vào đi!” Mộ Dật Thần nói ra ýkiến của mình, bây giờ chỉ có thể làm như vậy.

Nhưng nếu không phải là như bọn họ suy nghĩ, chỉ có thể nói là làmphiền vị tiền bối kia, nhưng bất luận như thế nào cũng có thể để cho bọn họ an lòng.

Thiên Nhi và Hàn Như Liệt nhất trí gật đầu, bây giờ trừ làm như vậycũng không có biện pháp khác. Đang lúc ba người thương thảo, cửa phòngđóng chặt lại đột nhiên mở ra.

“Cót két”

Thân ảnh màu đỏ quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt ba người.

Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đi ra ngoài, Hàn Như Liệt một bước dài liền đitới trước mặt nàng, lập tức lôi kéo Mộ Chỉ Ly xoay một vòng tại trướcchính người, xem một chút nàng có bị thương không.

“Liệt, chàng làm cái gì vậy?”

“Ta nhìn nàng có bị thương không, nàng cũng không thể gạt ta. Mới vừa rồi ta cảm nhận được Thiên Lực ba động, giữa các ngươi nhất định nổilên xung đột có đúng hay không?”

Lúc này, hai người Thiên Nhi và Mộ Dật Thần cũng đi tới bên cạnh Mộ Chỉ Ly, khuôn mặt hiện vẻ lo lắng.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cười khoát tay áo: “Yên tâm đi, ta không sao.Tiền bối có thể đối với ta làm cái gì a, hết thảy chuyện cũng đã giảiquyết.”

“Giải quyết?” Ba người kinh ngạc nói, trong thời gian ngắn như thế mà có thể giải quyết xong, là có ý gì?

Nhìn bộ dáng nghi ngờ của ba người kia, Mộ Chỉ Ly liền cười đắc ý: “Đi thôi, đi về trước rồi hãy nói!”

. . . . . .

Sau khi ba người từ trong miệng Mộ Chỉ Ly biết đây hết thảy đến tộtcùng là chuyện gì xảy ra thì cảm thấy bất khả tư nghị, nhất là ThiênNhi, nàng làm sao cũng không nghĩ đến chuyện thế nhưng trùng hợp nhưthế, chỉ là mình tìm Thu Mẫn Vân hỏi thăm tin tức, ai có thể nghĩ đến sư mẫu Chỉ Ly chính là nữ nhi của nàng?

“Vậy bây giờ nguyện vọng sư phụ ngươi coi như là hoàn thành, khôngcần phải buồn phiền nữa.” Hàn Như Liệt nắm cả hai vai Mộ Chỉ Ly nói,hiện tại tâm sự Ly Nhi cũng đều đạt thành rồi, trừ chuyện nhạc phụ chưa tỉnh chỉ còn lại việc của Thiên Nhi khó giải quyết nhất.

“Đúng vậy a, hôm nay ta thấy bộ dáng thương tâm của sư mẫu cũng cảmthấy rất khó chịu, nếu như ban đầu sư phụ quý trọng sư mẫu thì tốt rồi,nói vậy bọn hắn bây giờ hẳn là một đôi thần tiên quyến lữ, mà không phải như hiên tại âm dương cách biệt.” Mộ Chỉ Ly có chút cảm khái nói, mộtphần tình cảm như vậy quả nhiên là quá mức nặng nề.

Nhìn bộ dáng Mộ Chỉ Ly cảm khái, trên mặt Hàn Như Liệt cũng giươnglên nụ cười: “Đúng vậy, sư phụ nàng kém xa so với ta, đúng không?”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly liếc Hàn Như Liệt một cái: “Là da mặt chàng dày nhất.”

“Không phải vậy, ta đây nói nhưng là lời thật. Trong lòng ta Ly Nhinàng quan trọng hơn võ đạo nhiều, cho nên mới sẽ không phụ giai nhâna!” Hắn mặc dù cũng theo đuổi thực lực, nhưng là lại không hề giống nhưTần Ngạo Thiên trừ thực lực cũng không nhìn thấy những thứ khác.

Ngón tay xanh nhạt nhéo tai Hàn Như Liệt: “Dám nói sư phụ ta!” Lờituy như thế, khóe miệng Mộ Chỉ Ly lại không tự chủ giương lên một độcong.

“Được được được, ta không nói, không nói.” Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly cười, trong mắt Hàn Như Liệt hiện lên nụ cười.

Đang thời điểm Mộ Chỉ Ly buông tay, Hàn Như Liệt trực tiếp lôi kéo, ôm sát vào ngực mình nằm xuống giường.

. . . . . .

Ba ngày sau.

Sau khi nhận được thôn báo của trưởng lão Long tộc, đoàn người Mộ Chỉ Ly lại tiêu sái đến điện Nghị Sự.

Hết thảy kết quả điều tra sợ là công bố hôm nay. Trong thời gian mấyngày nay mặc dù mọi người thoạt nhìn đều rất buông lỏng, nhưng tronglòng ai cũng không có quên chuyện này.

Dọc theo con đường này, tâm tình mọi người cũng có chút trầm trọng,nhưng trong mắt bọn họ lại bắn ra ra một tia nhuệ khí. Bất luận trưởnglão Long tộc muốn thông qua phương thức gì bức bách bọn họ tách ra, bọnhọ cũng sẽ không đồng ý.

Mấy ngày nay, người trong Long tộc đều biết được Thiên Nhi trở lại mà lộ ra vẻ có chút vui vẻ, nhưng ai cũng không biết đến tột cùng chuyệngì xảy ra. Rất rõ ràng trưởng lão Long tộc cũng không hy vọng gây rarung chuyển trong Long tộc, cho nên trước lúc việc này giải quyết bọn họ cũng không có truyền tin tức này ra.

Rất nhanh, mấy người đã đi tới điện Nghị Sự, lúc mọi người tới, bẩy vị trưởng lão đã sớm ở một bên chờ bọn họ.

“Ra mắt chư vị trưởng lão.” Thiên Nhi chậm rãi lên tiếng nói, trên khuôn mặt bình tĩnh nhìn không ra nửa phần tâm tình ba động.

Đám người Mộ Chỉ Ly cũng khẽ hành lễ, bộ dáng bất ti bất kháng (đúngmực, không tự ti không kiêu ngạo) cũng biểu đạt bọn họ kiên trì.

Thấy thế, bẩy vị trưởng lão đồng loạt gật đầu, cả điện Nghị Sự độtnhiên yên tĩnh lại. Chẳng qua cục diện lần này cũng không có nóng nảynhư lần trước, một câu nói không tốt liền muốn động thủ.

Dường như Đại trưởng lão rất muốn nói chuyện, nhưng nhìn ánh mắt mấy vị trưởng lão thì nuốt trở về lời mình sắp nói ra.

Tứ trưởng lão dẫn đầu đi ra, nhìn đám người Thiên Nhi lên tiếng nói:“Thiên Nhi, mấy ngày nay mấy vị trưởng lão chúng ta cũng đã thương lượng kỹ một phen. Nếu không phải thời điểm vạn bất đắc dĩ, chúng ta ai cũngkhông muốn đi đến một bước này.”

Nghe được lời nói của Tứ trưởng, đám người Thiên Nhi ánh mắt ngưngtụ, ai cũng chưa từng mở miệng, chỉ chờ lời kế tiếp của Tứ trưởng lão.

Chuyện này đúng như theo lời nói của mấy vị trưởng lão này, chắc làbởi vì tính tình Đại trưởng lão thực sự quá nóng nảy, hắn vừa mở miệngcục diện song phương nhất định giằng co. Từ điểm này cũng có thể nhìn ra Long tộc cũng không dùng đến sức mạnh.

“Ngươi bây giờ đã yêu nam tử này, vì hắn mà làm trái với quy định của gia tộc đúng không?” Tứ trưởng lão chậm rãi lên tiếng nói, một đôi mắtnhìn chăm chú Thiên Nhi và Mộ Dật Thần, cũng làm cho người ta nhìn không thấu ý nghĩ của hắn.

Nghe vậy, ánh mắt Thiên Nhi ngưng tụ, khuôn mặt thoát tục hiện ra vẻkhẳng định: “Không sai.” Mặc dù nàng không biết Tứ trưởng lão bọn họ đến tột cùng muốn làm chuyện gì, nhưng chuyện đích xác là như vậy.

“Ngươi cũng không nên nói mấy vị trưởng lão chúng ta làm khó dễngươi, nhưng nếu nam tử bên cạnh ngươi có thể thông qua khảo nghiệm tình cảm đối với ngươi, chúng ta sẽ không ngăn trở. Nếu như hắn không thôngqua, như vậy chuyện này sẽ huỷ bỏ, như thế nào?” Trong mắt Tứ trưởng lão mang theo một ý cười rất nhỏ.

Giờ phút này còn không đợi Thiên Nhi nói chuyện, Mộ Dật Thần liền ngẩng đầu lên.

Trên khuôn mặt anh tuấn tràn đầy tự tin, một đôi con ngươi giống nhưngôi sao bộc phát ra ánh sáng ngọc, khiến cho hết thảy chung quanh đềucó chốc lát tối tăm.

“Tốt, ta đáp ứng!” Giọng nói khẳng định, quyết định chắc chắn.

Thiên Nhi không khỏi nhìn Mộ Dật Thần một cái, mấy vị trưởng lão nóilời này chắc là có tự tin tuyệt đối, trong lòng của nàng rất rõ ràng bất luận như thế nào thì mấy vị trưởng lão cũng không thể nào đáp ứng bọnhọ ở chung một chỗ.

Nếu bọn họ nguyện ý nói lên cái yêu cầu này chính là ý nghĩa trậnkhảo nghiệm này rất khó khăn, đến mức bọn họ có tự tin làm cho Mộ DậtThần không cách nào thông qua.

Mộ Dật Thần cũng không giải thích, chẳng qua là gật đầu với ThiênNhi. Những phương diện khác hắn không dám bảo đảm, nhưng tình cảm củahắn với Thiên Nhi tuyệt đối là chân thật, bất luận là khảo nghiệm gì hắn cũng không sợ.

Tầm mắt Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cũng rơi trên người Mộ Dật Thần,trong mắt Mộ Chỉ Ly mang theo vẻ lo lắng, hiển nhiên nàng cũng suy nghĩđến tính khó khăn cùng với nguy hiểm của tràng khảo nghiệm này, nhưngtrên mặt nàng lại lộ ra một tia tín nhiệm.

Nàng tin tưởng thực lực của đệ đệ mình, cũng tin tưởng tình cảm củađệ ấy với Thiên Nhi tuyệt đối sẽ không bị trận khảo nghiệm này đánh bại. Giống như Liệt với nàng, nếu như có thể thông qua khảo nghiệm lần này,tình cảm giữa Thiên Nhi và Mộ Dật Thần cũng sẽ càng ổn định, ngày saukhông còn có cái gì có thể ảnh hưởng tình cảm của bọn hắn.

Tình cảm luôn là sau khi trải qua đau khổ mới có thể càng thêm kiênđịnh, tựa như nàng cùng Liệt cũng thông qua đủ loại khảo nghiệm? Nóikhông chừng đây chính là cơ duyên giữaMộ Dật Thần và Thiên Nhi.

Khóe miệng Hàn Như Liệt giương lên nụ cười tà tứ, bộ dáng tà khí tràn đầy vô hạn mị lực. Cử động của hắn rất đơn giản, một chưởng vỗ vào bảvai Mộ Dật Thần: “Ta tin ngươi.”

Chẳng qua là ba chữ đơn giản đã biểu đạt vô hạn ủng hộ của hắn với Mộ Dật Thần. Làm một người đàn ông chính là có đảm đương như vậy, nhất làtại trước mặt cô gái mình yêu, khảo nghiệm này tuy khó, nhưng chỉ cần có lòng vượt qua cũng không phải là cái vấn đề khó khăn gì.

Cảm nhận được sự ủng hộ của mấy người, trên mặt Mộ Dật Thần cũnggiương lên nụ cười. Có loại ủng hộ này mới có thể cho hắn càng thêmnghĩa vô phản cố*(làm việc nghĩa không chùn bước), bất luận kế tiếp đốimặt với cái gì, hắn chỉ biết bọn họ luôn ở nơi này chờ mình trở lại!

Nhìn động tác mấy người Mộ Dật Thần phía dưới với nhau, trên mặt mấyvị trưởng lão cũng đồng dạng lộ ra nụ cười. Bọn hắn thấy, bất luận bọnhọ có lòng tin như thế nào thì cũng không sao, chỉ cần đáp ứng yêu cầucủa bọn họ, bọn họ tin tưởng Mộ Dật Thần tuyệt đối sẽ không thông qua.

“Nói như vậy, các ngươi đáp ứng? Đây cũng không phải là chúng ta bắt buộc các ngươi .” Tứ trưởng lão lần nữa lên tiếng nói.

“Chúng ta đáp ứng. Ta chỉ hi vọng mấy vị trưởng lão có thể tuân thủlời hứa của các ngươi.” Mộ Dật Thần ngẩng đầu lên nói, vào giờ khắc nàykhí thế của hắn đột nhiên dâng lên, từ đáy lòng tản mát ra tự tin khiếncho mọi người có loại cảm giác không dám nhìn nhau.

Trong lòng mấy vị trưởng lão cũng thầm than tiểu tử này khó có thểthật sự thích Thiên Nhi? Nhìn bộ dáng kia rõ ràng cho thấy vô cùng có tự tin a. Như vậy khiến cho lòng tin của bọn hắn không tự chủ được yếu bớt mấy phần. . . . . .

Chẳng qua điều này cũng ý nghĩ sinh ra trong phút chốc thôi, sau mộtkhắc liền bị bọn họ hoàn toàn phá đi. Điều này sao có thể thông qua? Bọn họ căn bản là không tin thế gian sẽ có tình cảm như vậy.

Đồng dạng là nam nhân bọn họ rất rõ ràng, Thiên Nhi lớn lên xinh đẹpnhư vậy, mê đảo nam tử này cũng là chuyện rất bình thường, nhưng dưới áp lực tử vong cùng hấp dẫn vv.vv, hắn ta cũng sẽ bộc lộ ra tất cả.

Đến lúc đó Thiên Nhi sẽ khăng khăng một mực ở trong Long tộc, cũng không cần bọn họ phiền lòng những thứ gì nữa.

“Đó là tất nhiên, chẳng lẽ chúng ta còn có thể lừa mấy tiểu bối cácngươi!” Đại trưởng lão tức giận nói, bọn họ làm ra chuyện tình thỏa hiệp như vậy vốn là làm cho người ta cực kỳ buồn bực, bây giờ đối phương lại vẫn dám chất vấn bọn họ, thật sự là tức chết người bên cạnh!

Nghe được lời của Đại trưởng lão, trên mặt đám người Mộ Chỉ Ly cũnglộ ra nụ cười. Đại trưởng lão này tính tình mặc dù táo bạo nhất, nhưnglà có một chút tốt đó chính là hắn sẽ không nói lời nói dối!

Rất nhanh, dưới sự hướng dẫn của thất vị trưởng lão, đám người Mộ Chỉ Ly nhanh chóng đi tới chỗ sâu trong Long tộc.

Lần này đi, mọi người phát hiện điều huyền bí trong Long tộc thậtkhông ít, càng đi vào bên trong càng kinh ngạc. Nội tình yêu thú caonhất cũng không phải là người bình thường có thể tưởng tượng, mặc dù sovới thế gia hoặc môn phái cường đại nhất nhân tộc cũng mạnh hơn.

Ước chừng một canh giờ sau, bẩy vị trưởng lão lúc này mới dừng lại.Lấy tốc độ của bọn họ cũng đã đi hết một canh giờ, đủ để nhìn ra bọn họđã đi tới chỗ sâu nhất Long tộc.

Bất luận bất kỳ thế lực, đồ càng ở sâu bên trong càng quý giá, chỉ là từ vị trí này đám người Mộ Chỉ Ly liền biết khảo nghiệm này tất nhiênkhông đơn giản, nếu không cũng sẽ không đi tới loại địa phương này.

Vì Thiên Nhi có thể lưu lại, mấy vị này trưởng lão đã lựa chọn bỏhuyết bổn (vốn) a. Dọc theo con đường này đám người Mộ Chỉ Ly hết thảygặp được bọn họ đều không để ý.

Trên mặt Thiên Nhi cũng mang theo một tia kinh ngạc, mặc dù nàng làngười Long tộc, nhưng chỗ sâu nhất Long tộc có cấm chế cường đại, ngaycả nàng cũng không có tư cách vào trong đó, nhưng là ai có thể nghĩ đếnhẳn là bởi vì chuyện như thế này mà có cơ hội tiến vào.

Rơi vào trong mắt đám người Mộ Chỉ Ly là một cái ngũ thải quangmôn*(cửa có ánh sáng năm mầu), trên cửa thoáng hiện vô số ký hiệu tốităm huyền ảo, chỉ là nhìn như vậy liền làm cho người ta cảm giác mộtloại bác đại tinh thâm, mặc dù cũng không biết được trước mắt đến tộtcùng là cái gì, nhưng là ai cũng biết đây tuyệt đối không đơn giản.

“Chính là chỗ này, trong cánh cửa này tổng cộng có sáu lối đi. Người có lục dục theo thứ tự là 1/Sắc dục: trang sức, y phục đẹp. 2/ Hình mạo dục: khuôn mặt đẹp, khôi ngô. 3/ Oai nghi tư thái dục: dáng đi, đứng, ngồi, nằm. 4/ Tế hoạt dục: làn da, phần cơ thể phô bày ra ngoài. 5/ Nhân tướng dục: thân hình đẹp. 6/ Ngôn ngữ âm thanh dục: lời nói khéo léo, êm dịu,thanh nhã, tương ứng là sáu lối đi này.

Chỉ cần ngươi có thể thông qua sáu lối đi này thì thành công tiêu sái đi ra ngoài, như vậy lần này coi như các ngươi thắng, nếu không bấtluận thua ở một đạo nào, các ngươi chính là hoàn toàn thua. Như thếnào?” Tứ trưởng lão nói rất rõ ràng đặc điểm phiến đại môn này.

Sau khi nghe giới thiệu xong, trên mặt đám người Thiên Nhi hiện lênvẻ nồng đậm kinh ngạc, không nghĩ tới thế gian lại có khảo nghiệm kỳ lạgiống như thế này, vài loại dục này cũng không phải là người bình thường có thể chống cự.

Không phải không thừa nhận, khảo nghiệm này đối với tình cảm tuyệtđối là vô cùng khó khăn, thế gian lại có mấy người có thể thông quanhững khảo nghiệm này? Khó trách các trưởng lão Long tộc tự tin như vậy.

Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên tia lo lắng, nghe như còn không có khókhăn như vậy, nhưng nàng biết nhất định còn có khó khăn hơn mà mấy vịtrưởng lão chưa nói ra, tiến vào trong đó nhất định sẽ bị lạc mình.

Song, lúc này, Hàn Như Liệt lại cúi người ở bên tai Mộ Chỉ Ly nhẹgiọng nói: “Ly Nhi, vi phu có thể thông qua khảo nghiệm này, thì DậtThần nhất định cũng có thể .”

Trước kia hắn cũng không tin tưởng nam nhân có thể thông qua khảonghiệm này, dù sao nam tử háo sắc vốn là chuyện thế gian tất cả mọingười đều biết, nhưng là kể từ khi trong tim của hắn có Chỉ Ly, hắn tựtin.

Chỉ cần tìm được người mình có tình cảm chân thành, mặc dù trong thếgiới rộng lớn này có hấp dẫn hắn nhiều hơn nữa cũng có thể không độngđậy, bởi vì trong lòng của hắn có một người đã chiếm cứ toàn bộ.

Đây không phải là hắn tự đại, mà là hắn thật sự có tự tin này. Nếuhắn có thể có tự tin, tại sao không tin Mộ Dật Thần có thể thông quađây? Ở trên thế giới này, vĩnh viễn nam nhân có thể hiểu nam nhân.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly nhìn thật sâu Hàn Như Liệt một cái, cuối cùng lựa chọn tín nhiệm. Hiện tại hết thảy đều đã là tên đã lắp vào cung khôngphát không được, bọn họ nhất định phải tin tưởng Dật Thần.

Mộ Dật Thần ở trong tầm mắt thất vị trưởng lão giơ chân ôm Thiên Nhivào trong ngực, ở bên tai nói: “Chờ ta, ta sẽ chứng minh tình cảm ta đối với ngươi.”

Con ngươi Thiên Nhi nhất thời ướt át, Mộ Dật Thần cho nàng một loạiấm áp trước nay chưa có, lập tức gật đầu nói: “Ta tin tưởng ngươi.”

Mộ Dật Thần gật đầu với hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt, rồi sauđó liền mở ra cánh cửa kia nghĩa vô phản cố*(làm việc nghĩa không chùnbước) tiêu sái đi vào!

Nhìn thấy bóng lưng Mộ Dật Thần, trong mắt mấy vị trưởng lão cũnghiện lên một tia nghi ngờ, chẳng lẽ hắn ta thật tự tin như vậy? Nếu thật sự là như thế, bọn họ không phải là cược sai rồi?

Sau khi Mộ Dật Thần tiến vào bên trong cửa, bẩy vị trưởng lão liềnrời đi, nhưng ba người Mộ Chỉ Ly lại lựa chọn chờ ở bên ngoài. Mặc dùkhông biết lúc nào Mộ Dật Thần mới có thể đi ra ngoài, nhưng bọn họquyết định chờ đợi như vậy, cho đến hắn đi ra ngoài mới thôi.

“Hắn nhất định sẽ thông qua khảo nghiệm.” Mộ Chỉ Ly hướng Thiên Nhinói: “Đợi đến khi đó, ngươi chính là cô gái hạnh phúc nhất trên đời này, bởi vì hắn có thể vì ngươi ngăn cản hết thảy hấp dẫn.”

Nghe được lời của Mộ Chỉ Ly, trong mắt Thiên Nhi cũng hiện lên tiakiên định: “Ta cũng tin tưởng hắn, chờ ngày hắn thành công ra tới đây!”Nàng sẽ tin tưởng Mộ Dật Thần, tin tưởng hứa hẹn của hắn với mình.

Song, nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly thì Hàn Như Liệt có một tia bất mãn, Thiên Nhi là cô gái hạnh phúc nhất trên đời, kia Ly Nhi của mìnhchẳng phải là người thứ hai?

Dĩ nhiên, điều này cũng chỉ là lời nói vui đùa của hắn, hắn há có thể không biết Chỉ Ly đang an ủi Thiên Nhi?

“Ta rất mong đợi tiểu tử kia mau chạy ra đây, đến lúc đó ta mới cóthể cưới nương tử của ta về nhà.” bất ngờ Hàn Như Liệt bất thình lìnhtoát ra một câu nói kia, cũng khiến cho không khí vốn có chút trầm trọng đột nhiên biến hóa.

Trên mặt Mộ Chỉ Ly cùng Thiên Nhi đã hiện lên tia đỏ bừng, đến lúc đó hai đôi cùng nhau thành thân cũng là một đoạn giai thoại, không phảikhông thừa nhận bọn họ đều hi vọng ngày đó có thể sớm đến.

Thời điểm bốn người kiên nhẫn chờ đợi, Mộ Dật Thần ở bên trong lại là một … cảnh tượng khác.

Chỉ có sau khi tiến vào trong đó hắn mới hiểu khó khăn của khảonghiệm này, đổi lại nam tử khác sợ là đã sớm lạc ở trong đó, bởi vì …đây hết thảy thật sự là quá giống như thật, làm cho người ta có một loại cảm giác hoảng hốt, phân không rõ thực tế cùng giả thuyết.


/655

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status