Y Thủ Che Thiên

Chương 413: Bốn tòa thành di tích

/655


Edit: Doãn Xuân Thu

Beta: Sakura

Đang lúc trong lòng mọi người còn nghi ngờ, phát hiện vốn là cấm chế giăng đầy ở trên Thiên Không Chi Thành đột nhiên truyền ra một tiếng vang bể tan tành!

Kèm theo tiếng vang thứ nhất “Răng rắc” truyền ra, ngay sau đó chính là một trận chi chít tiếng vang, cấm chế trên Thiên Không Chi Thành lấy một loại tốc độ như tia chớp nhanh chóng tiêu tán.

Cái này làm tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, chẳng lẽ hai người kia thật biết cấm chế lúc nào phá? Nếu không làm sao có thể chọn đúng thời gian như vậy? Hay là bọn họ chỉ là đơn thuần có vận khí tốt?

Đối với điểm này, trong lòng mỗi người lại có cách nhìn khác nhau, nhưng tại thời điểm trong lòng mọi người còn đang nghi ngờ, hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đã nhanh chóng vọt tới Thiên Không Chi Thành!

Chỉ một thoáng, mọi người giống như hàng vạn con chim bay về một hướng, hướng thành di tích chen chúc đi, tốc độ Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cũng bộc phát đến cực hạn, ngay tại lúc này, thực lực có cường hãn hay không đều thể hiện ra.

Lương Tĩnh Viên Lương gia, Thủy Khinh Nhu Thủy gia, Nghê Thiên Hoàn Nghê gia cùng với Đông Phương Hào Đông Phương gia không thể nghi ngờ là đứng mũi chịu sào, bốn người bọn họ theo thứ tự đều là đệ tử đứng nhất trong tứ đại thế lực, trong dĩ vãng bốn người bọn họ tranh đấu cũng thường xuyên triển khai.

Hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt bởi vì sớm có chuẩn bị, cho nên trong lúc nhất thời cũng cùng bốn người bọn họ không phân cao thấp, trong sáu người cầm đầu Đông Phương gia lại chiếm ba, đây là chuyện lần đầu phát sinh.

Nghê Thiên Hoàn lúc trước cũng đã chú ý tới hai người Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt, đối với biểu hiện hiện tại của hai người bọn họ cũng không phải cảm thấy kỳ quái, mà trong lòng Lương Tĩnh Viên và Thủy Khinh Nhu lại không nhịn được kinh ngạc.

Đông Phương gia thế nhưng xuất hiện hai người mạnh mẽ như vậy, ban đầu Lương gia, Thủy gia cùng với Nghê gia bởi vì không có đem hai người bọn họ nói ra, cho nên ở trong gia tộc cũng không có lộ ra, trừ trưởng lão cao tầng biết tin tức kia ra, những người khác cũng không biết.

Dù sao đây không phải là chuyện tình vẻ vang gì, nếu như bọn họ đem tin tức này nói ra…, đám người Lương Tĩnh viên cũng sẽ không tin.

Thời điểm Mộ Chỉ Ly đi vào Thiên Không Chi Thành, lúc này mới biết thành di tích này đến tột cùng lớn bao nhiêu, tổng cộng có mười hai toà di tích, mỗi kích thước một tòa di tích cũng không phải là lớn bình thường!

Kỳ lạ nhất là Thiên Lực bên trong Thiên Không Chi Thành nồng nặc đã đạt đến một trình độ khủng bố, vốn là nhìn Thiên Không Chi Thành trắng xoá một mảnh, thì ra là đây hết thảy cũng là do hiệu quả Thiên Lực nồng nặc đến cực hạn mà tạo thành.

Bởi vì nơi này bên trong không có lực lượng tồn tại, tổ hợp ở chung một chỗ cùng Hỗn Độn Thiên Lực không kém nhiều, lúc này mới hiện ra ánh sáng màu trắng như vậy. Mộ Chỉ Ly tu luyện Nghịch Thiên Tâm Pháp lúc này đang tự động hấp thu Thiên Lực chung quanh, những thứ này đều là đồ tốt a!

Duới tình huống như thế, đám người Lương Tĩnh Viên cơ hồ là trước tiên liền khóa trụ mục tiêu của bọn hắn, nhanh chóng chiếm lĩnh! Tứ đại cao thủ của tứ đại thế lực, chỉ cần là người có nhãn lực cũng sẽ không lựa chọn đắc tội bọn họ, kể từ đó, chỗ thành di tích cũng chỉ còn lại có tám tòa di tích, để cho nhiều người như vậy đi tranh đoạt!

Hiển nhiên là nhà sư nhiều mà thịt ít, nhưng có thể xuất hiện nhiều tòa di tích như vậy đã vô cùng khủng khiếp rồi, trong ngày thường tối đa cũng chỉ ra hiện một tòa di tích mà thôi.

Đang ở thời điểm Mộ Chỉ Ly chuẩn bị đi đến một tòa di tích, Xảo Xảo cũng là dẫn đầu lên tiếng nói: “Đừng nóng vội! Di tích này có thật có giả!”

Nghe được lời nói của Xảo Xảo…, hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt bước chân cũng là chậm lại vài phần, hiển nhiên rất là nghi ngờ. Di tích trước mắt thoạt nhìn căn bản không cách nào phân biệt thiệt giả, nếu Xảo Xảo đã nói như vậy tất nhiên là có lý do của nàng ấy.

Trên thực tế, trong lòng của bọn họ cũng có nghi ngờ nhất định, di tích này cũng không giống như mặt ngoài của nó, vừa xuất hiện liền phát hiện ra mười hai toà, không khỏi cũng hư ảo một chút ít, lời của Xảo Xảo thật ra khiến bọn họ cảm thấy chân thật vài phần.

Hai người bọn họ đối với di tích nhận thức chung quy vẫn kém kiến thức của Xảo Xảo và Tuấn Tuấn, nhãn lực của hai vị lão nhân thời gian và lão nhân không gian này khủng bố không phải bọn họ có thể so sánh?

Cũng may Xảo Xảo dẫn đầu phát hiện, cứ như vậy bọn họ cũng không cần đi đường vô ích.

“Trong này có bốn tòa di tích thật sự, tám tòa di tích là giả!” Xảo Xảo đánh giá một lúc sau chính là phân biệt ra được những thứ di tích là thật hay giả này, rối rít hướng Mộ Chỉ Ly nói.

Lúc này, một mực đánh giá di tích Tuấn Tuấn cũng là lên tiếng nói: “Chủ nhân, đi thẳng về phía trước, tòa di tích thứ tư là thích hợp sự tồn tại của người nhất, ngươi đi hẳn là có thể đủ thành công tiến vào!”

Nghe được Tuấn Tuấn trong lời mà nói…, Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly một cái, lập tức hai người chính là cùng nhau hướng tòa di tích thứ tư chạy tới.

Tổ hợp của hai người bọn họ vốn là lộ ra vẻ thế đơn lực bạc, hiện tại tự nhiên là ở chung một chỗ an toàn nhất! Hai người cũng muốn mở ra, nhiều người như vậy tổng cộng cũng chỉ có bốn tòa di tích thật sự, chỉ cần có thể đạt được truyền thừa một tòa di tích trong đó cũng đã cực kỳ may mắn.

Xảo Xảo hiển nhiên cũng không muốn để cho Mộ Chỉ Ly lỗ lã, phải biết rằng nàng đi theo lão nhân Không gian lâu như vậy nhưng cho tới bây giờ không có bị thua thiệt, lập tức lên tiếng nói: “Những người này ở di tích phía trước còn phải tốn một thời gian ngắn, dù sao muốn đạt được di tích truyền thừa nhất định phải đạt được sự cho phép của di tích, chút thời gian này đã hài lòng rồi!”

Đang đi trên đường, Hàn Như Liệt lên tiếng nói: “Tuấn Tuấn, ngươi làm thế nào biết tòa di tích thứ tư này thích hợp nhất với ta?”

“Ta ở bên trên tòa di tích thứ tư này cảm nhận được hơi thở thuộc tính Thời gian, nghĩ đến ở trong tòa di tích này có truyền thừa thuộc tính Thời gian, hiển ngươi nhiên là thích hợp.

Mặc dù bên trong còn có hơi thở thuộc tính Kim, nhưng cũng có hơi thở mạnh của thuộc tính Thời gian, hiển nhiên chỗ tòa di tích này truyền thừa có phân ra chủ yếu và thứ yếu. Nếu không phải là đệ tử có thuộc tính Thời gian thì đệ tử có thuộc tính Kim đạt tới yêu cầu cũng có thể tiến vào, song ngươi vừa xuất hiện bọn họ trên căn bản cũng không có cơ hội.”

Nói xong một câu cuối cùng này, trên mặt Tuấn Tuấn cũng lộ ra một tia đắc ý, thuộc tính Thời gian vốn là áp đảo năm loại thuộc tính căn bản trên, cùng thuộc tính Không gian được xưng là hai loại thuộc tính cường đại nhất!

Nghe xong lời Tuấn Tuấn nói…, trong lòng Hàn Như Liệt nghi ngờ cũng tiêu tán hết, không phải không thừa nhận có Tuấn Tuấn ở đây thật là giảm bớt không ít phiền toái. Nếu là chỉ có hắn và Ly nhi ở đây thì ở nơi này tìm kiếm di tích sợ là tốn hao không ít thời gian, cuối cùng có thể đạt được cũng là một cái vấn đề.

Thời điểm hai người đi tới tòa di tích thứ tư, phát hiện nơi này đã có người rồi, thật vừa đúng lúc đứng ở chỗ này chính là một trong tứ đại thế lực Lương gia đệ nhất cao thủ Lương Tĩnh Viên chiếm đoạt di tích.

Ngoài Lương Tĩnh Viên ra, còn có một ít đệ tử của hắn đi theo ở chung quanh, trên căn bản những người khác nhìn thấy cái trận thế này liền biết điều một chút mau tránh ra rồi, đắc tội Lương Tĩnh Viên là một quyết định cực kỳ không sáng suốt .

Người hầu của Lương Tĩnh Viên là Lương Tĩnh Tường nhìn thấy hai người Mộ Chỉ Ly sau không khỏi lên tiếng nói: “Nơi này bị Viên Thiếu chiếm lĩnh, nếu không muốn chết cút ra xa một chút.” Hắn không nghĩ tới vẫn còn có người không có nhãn lực, loại ngu ngốc này thật là hiếm thấy.

Nghe được giọng nói của Lương Tĩnh Tường, Lương Tĩnh Viên cũng là quay đầu lại nhìn một cái, khi nhìn thấy hai người Mộ Chỉ Ly kia chân mày không tự chủ nhíu lại, quay đầu cũng là không hề để ý tới hai người bọn họ nữa, tiếp tục thử tiến vào di tích.

Hàn Như Liệt cũng không để ý lời Lương Tĩnh Tường mà nói…, hắn cũng sẽ không bởi vì danh tiếng đối phương liền như vậy dễ dàng thối lui, huống chi đem loại cơ hội này khó được chắp tay dâng cho người ta không phải là phong cách của hắn!

Lương Tĩnh Tường thấy sau khi mình nói chuyện thì hai người Hàn Như Liệt chẳng những không có rời đi ngược lại hướng bọn họ đi vào, cũng biết hai người trước mắt này căn bản là không có ý định đi!

“Ơ, hôm nay còn gặp phải hai cái can đảm a, chán sống rồi đúng không?” Lương Tĩnh Tường cất bước hướng hai người Hàn Như Liệt đi tới, khuôn mặt xấu xí kia tràn đầy đều là vẻ khinh thường.

Hắn ở Lương gia thực lực cũng bình thường, nhưng cũng bởi vì hắn là người hầu của Lương Tĩnh Viên, ở Lương gia trên căn bản có thể đi ngang, cho nên người hầu này hắn làm cũng là tận tâm tẫn trách.

Hôm nay có cơ hội tốt như vậy hắn cũng nguyện ý đi theo phía sau Lương Tĩnh Viên, khi hắn xem ra lấy tư chất của mình muốn đi vào di tích là khó càng thêm khó, chẳng qua thừa cơ hội này mà cố gắng biểu hiện, Viên Thiếu đối với lời của hắn vừa ý cũng có thể sống qua ngày thật tốt.

Thời điểm Lương Tĩnh Tường đi tới trước mặt Hàn Như Liệt, một cái tay liền hướng gương mặt kia chào hỏi đi qua, chính hắn lớn lên nhục nhã, ghét nhất chính là thấy loại nam tử anh tuấn này, nghĩ đến cũng đúng từ ăn không được cây nho nói cây nho chua.

“Răng rắc”

Một tiếng giòn vang, Hàn Như Liệt không chút lưu tình đem tay Lương Tĩnh Tường nắm chặt, thanh âm giòn vang của xương cốt đứt đoạn lúc này lộ ra vẻ vô cùng rõ ràng.

Nhấc chân một đạp, Lương Tĩnh Tường kia đã bị Hàn Như Liệt đạp đến một bên rồi, té trên mặt đất miệng phun máu tươi, nhất thời đứng lên không được, coi như là hoàn toàn mất hết lực chiến đấu.

Tiếng vang lớn như vậy cũng đưa tới chú ý của Lương Tĩnh Viên, chuyển con ngươi qua nhìn Lương Tĩnh Tường không biết sinh tử kia, trên mặt hiện lên vẻ giận dữ: “Nơi này bị ta chiếm lĩnh, các ngươi nếu là thông minh nên đi những địa phương khác, chớ cho là Lương Tĩnh Viên ta dễ trêu.”

Đông Phương Liệt hai người này coi như là có ý gì? Di tích của đám người Nghê Thiên Hoàn, Thủy Khinh Nhu không đi, hết lần này tới lần khác chạy đến nơi này của hắn, chẳng phải là nói cao thủ đệ nhất Lương gia hắn này dễ bắt nạt sao?

Duới tình huống như thế vẫn có thể dễ nói chuyện, hắn đã cấp mặt mũi cho hai người trước mắt. Chủ yếu nhất chính là hắn không muốn dưới loại tình huống này lãng phí thời gian, mau sớm tiến vào di tích mới là quan trọng nhất.

Nghe được lời Lương Tĩnh Viên nói…, trên môi mỏng Hàn Như Liệt khẽ mở, âm thanh kia đạm bạc như nước truyền vào bên tai mọi người: “Ta cũng không phải là cố ý nhằm vào ngươi, chẳng qua là chỗ tòa di tích này thích hợp nhất với ta thôi, trừ cái đó ra những thứ khác di tích cũng không thích hợp.”

Hàn Như Liệt lần này giải thích coi như là rất phân rõ phải trái rồi, Lương Tĩnh Viên ngó chừng Đông Phương Liệt nhìn một hồi lâu, hắn biết trong lời nói của Đông Phương Liệt đều là thật sự, tuy nhiều tòa di tích, có thể tưởng tượng phải tìm được di tích thích hợp với mình cũng không dễ dàng.

Hắn cũng là cảm nhận được chỗ trong tòa di tích này tất cả người có thuộc tính Kim mới có thể vào được, nhưng là bất luận trước mắt Đông Phương Liệt là từ cái dạng lý do gì, hắn cũng không thể thối lui, nếu không hắn chẳng phải làm cho người khác cười rụng răng sao?

“Ở nơi này trong tất cả di tích cũng chỉ có chỗ tòa di tích này thích hợp nhất với ta, ngươi vẫn là đi những địa phương khác đi, nếu không thấy máu thì cũng không tốt lắm a.” Trong giọng nói của Lương Tĩnh Viên thêm một tia uy hiếp.

Nghe vậy, khóe miệng Hàn Như Liệt giương lên độ cong tà mị: “Đã như vậy, cũng chỉ có thể đắc tội!”

/655

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status