Y Thủ Che Thiên

Chương 455: Cung điện thần bí

/655


Ai cũng không biết rốt cuộc bọn họ đã ở trong cơc lốc màu đen này bao lâu, sau khi tất cả mọi thứ đã ổn định lại, bọn người Mộ Chỉ Ly mớikinh ngạc nhìn một màn trước mắt.

Đập vào mắt mọi người chính là một tòa cung điện màu đen nguy ngalộng lẫy, cả tòa cung điện giống như một ngọn núi khổng lồ làm cho người ta không phán đoán được phạm vi của nó, trên màu đen đậm có một chútvầng ánh sáng di chuyển, giống như đá ngọc đen đẹp đẽ quý giá.

Đám người Mộ Chỉ Ly ở trước đại môn cung điện màu đen giống như những con kiến nhỏ bé, một cỗ áp lực trang nghiêm không tự giác từ trong lòng hiện ra, chỉ là nhìn cung điện màu đen, tất cả mọi người đều có loạicảm giác không dám mạo phạm.

Đột nhiên, tầm mắt Thiên nhi nhìn thấy bóng người phía trước, liền lộ vẻ vui mừng:”Dật Thần!”

Kèm theo tiếng la của Thiên nhi, đám người Mộ Chỉ Ly cũng rối rítnhìn về bóng người đang đứng ở bên trong cửa lớn kia, chẳng qua bọn họnghi ngờ chính là Mộ Dật Thần lại không để ý tới bọn họ?

Thiên nhi nhanh chóng chạy tới, nhìn người trước mắt chính xác đúnglà Mộ Dật Thần, nhưng dù nàng kêu như thế nào thì Mộ Dật Thần cũng không có nửa điểm phản ứng, thời điểm Thiên nhi chuẩn bị vỗ nhẹ Mộ Dật Thầnmột cái, thì Xảo Xảo liền lên tiếng: “Dừng tay!”

Nghe Xảo Xảo nói, Mộ Chỉ Ly vội vàng kéo Thiên nhi về, nói: “Đừngđụng hắn.” Sau đó quay sang hỏi Xảo Xảo: “Xảo Xảo, ngươi biết Dật Thầnbị gì đúng không?”

“Không nghĩ tới thành Thiết Thạch có Hắc Ám chi lực dĩ nhiên là bởivì Hắc Ám truyền thừa, đây thật là. . . . . .” Trong mắt Xảo Xảo vừamang theo vẻ xúc động, nếu những thứ này đến chậm một chút thì tốt rồi,nhưng hết lần này tới lần khác lại gặp phải, đến tột cùng là may mắn hay bất hạnh nàng cũng không phán đoán được.

“Có ý gì?” chân mày Hàn Như Liệt khẽ nhíu lại, nhìn bộ dáng kia của Xảo Xảo, hắn cảm thấy hết thảy cũng không đơn giản như vậy.

Tuấn Tuấn lên tiếng nói: “Mộ Dật Thần đang tiến hành Hắc Ám truyềnthừa, mặc dù người đang ở đây, nhưng linh hồn của hắn cũng không ở trong thân thể, cho nên khi các ngươi gọi hắn mới không có phản ứng, một khiảnh hưởng ngược lại sẽ làm cho hắn bị thương.”

Hàn Như Liệt đem lời nói của Tuấn Tuấn thuật lại cho Thiên nhi vàCung Tuấn Bân nghe, sau khi nghe xong tinh thần của hai người cũng buông lỏng, chỉ cần Mộ Dật Thần không xuất hiện cái gì khác thường là tốtrồi, thời điểm Hàn Như Liệt chuẩn bị tiến thêm một bước để xem Hắc Ámtruyền thừa kia là cái gì, thì chung quanh đột nhiên xuất hiện Thiên Lực Hắc Ám bành trướng.

Còn không đợi bọn hắn kịp phản ứng, Thiên Lực Hắc Ám đã nhanh chónghoá thành hình dạng của mỗi người, trực tiếp công kích thẳng vào bọn họ!

Nhìn thấy một màn này, tâm tình của đám người Hàn Như Liệt trầmxuống, không nghĩ tới ở cung điện này thế nhưng cũng gặp phải công kíchnhư vậy, trong nháy mắt bầu không khí giữa song phương căng thẳng hẳnlên!

Thiên nhi lo lắng nhìn Mộ Dật Thần, bây giờ hắn căn bản không thể bịquấy rầy, một khi bị những Hắc Ám chi lực ngưng tụ thành hình người thìphiền phức cũng không ít, hậu quả cũng không thể lường được. Cũng maynhững người này đều có chung nhận thức, chỉ công kích bọn họ mà không đi công kích Mộ Dật Thần, điều này cũng làm cho Thiên nhi yên tâm khôngít.

“Vốn là trong này trừ Mộ Dật Thần ra thì những người khác không đượcphép tiến vào, những người lúc trước tiến vào toàn bộ cũng đã chết, nếukhông phải có vòng kết giới của ta và Tuấn Tuấn mà nói, hiện tại cácngươi cũng hóa thành tro rồi, mà những người Hắc Ám này chỉ công kíchvào những người không thuộc nơi này thôi.” Xảo Xảo lên tiếng giảithích:”Các ngươi phải cẩn thận, mục đích của bọn họ chính là tiêu diệtcác ngươi, hơn nữa ở chỗ này lực lượng của bọn họ lấy không hết, dùngkhông cạn.”

Nghe lời nói của Xảo Xảo, trong lòng đám người Mộ Chỉ Ly chợt lạnh,kể từ đó cho dù bọn họ có lợi hại đi chăng nữa, nhưng cũng chỉ có thểkiên trì trong khoảng thời gian ngắn, căn bản không thể nào tiêu diệthết những người Hắc Ám này được.

“Vậy làm thế nào mới có thể thoát khỏi khốn cảnh này?” Mộ Chỉ Ly vừa cùng người Hắc Ám đánh nhau vừa nói.

“Các ngươi không có biện pháp nào khác cả, chỉ có thể ở nơi này kiêntrì mà thôi, hết thảy cũng phải dựa vào Mộ Dật Thần rồi. Nếu hắn có thểđạt được truyền thừa, thì hắn sẽ khống chế được những người Hắc Ám này,đến lúc đó nguy cơ tự nhiên giải trừ, nhưng nếu không đạt được truyềnthừa, vậy thì các ngươi chỉ có một kết cục mà thôi.”

Lời nói tiếp theo Xảo Xảo không cần nói,nhưng bọn họ điều hiểu, mộtkhi Mộ Dật Thần không đạt được truyền thừa, thì bọn họ cũng hoàn toànbiến mất trên thế giới này.

Ngay lúc này, Cung Tuấn Bân ngược lại rất là tiêu sái: “Dù sao lúcban đầu chúng ta tiến vào hẳn là trong lòng biết chắc sẽ chết, nhưng ítnhất hiện tại chúng ta vẫn còn có cơ hội giãy dụa trong thời gian ngắn.”

Nghe được lời nói của Cung Tuấn Bân, tâm tình của mọi người đều tốtlên mấy phần, Hàn Như Liệt cười nói: “Không nghĩ tới ngươi đối vớichuyện sinh tử nhìn thật là thoải mái a!”

“Nói như vậy cũng không đúng, ta còn có một tiếc nuối lớn, đó là cònchưa có tìm được vợ đây!” Cung Tuấn Bân reo hò, một quyền hung hăng đánh xuống trực tiếp làm người Hắc Ám biến thành tro bay.

Lại để cho mọi người kinh ngạc chính là sau khi những người Hắc Ámhóa thành mảnh nhỏ lại lần nữa ngưng tụ, tiếp tục hóa thành người Hắc Ám giống lúc trước như đúc, lại lần nữa hướng phía Cung Tuấn Bân đánh úplại.

Mặc dù những người Hắc Ám này lực sát thương đối với bọn họ cũngkhông lớn, nhưng cứ tiếp tục thì Thiên Lực tiêu hao cũng rất là kinhkhủng. Nơi này không thể so với bên ngoài, ở bên ngoài bọn họ có thể hấp thu Thiên Lực từ trong không khí, nhưng ở trong đây trừ Hắc Ám chi lựcra cũng không tồn tại những lực lượng khác, hấp thu Hắc Ám chi lực đốivới bọn họ không khác nào hấp thu độc tố.

Sau một phen giao thủ, đám người Mộ Chỉ Ly kinh ngạc phát hiện thựclực của những người Hắc Ám thế nhưng càng ngày càng nâng cao, mỗi khibọn họ hóa thành mảnh nhỏ, sau lại ngưng tụ lại thì thực lực cũng sẽmạnh hơn lúc trước.

Từ một quyền đến khi công kích lâu dài mới có thể giải quyết được hắc ám nhân, chính là những người Hắc Ám này căn bản cũng không có ý thức,không có cảm giác đau đớn, cho dù là bọn họ muốn dây dưa một thời gianngắn nữa thì những người Hắc Ám này cũng sẽ không cho bọn họ cơ hội.

Số lượng người Hắc Ám nhiều hơn so với bọn họ, vì vậy chỉ trongkhoảng thời gian ngắn, mọi người liền lộ ra vẻ nguy cơ tứ phía, tìnhhuống không cho phép bọn họ có một phút thất thần nào, một phút khôngcẩn thận liền có thể bị thương, một cỗ không khí khẩn trương trong nháymắt lan tràn ra.

Lúc này Mộ Dật Thần đang đứng ở bên trong cung điện màu đen, trênthực tế chính hắn cũng không biết đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra,chỉ cảm thấy trước mắt là một mảnh hoảng hốt, thời điểm hắn khôi phụclại thần thái, thì cũng đã đến chỗ này.

Nhìn trong điện tráng lệ trước mắt, màu đen và màu vàng lợt, hai loại sắc thái cực hạn khi kết hợp với nhau, lại làm cho người ta có cảm giác cao quý và khiêm tốn, đổi lại là người bình thường khi đến nơi này chắc chắn sẽ cực kỳ kích động, nhưng lúc này hắn lại không có tâm tình đithưởng thức hết thảy, trong đầu chỉ lo lắng đến tình huống hiện tại củabọn người Thiên nhi mà thôi.

“Muốn đi ra khỏi chỗ này thì phải làm sao đây?” Mộ Dật Thần lẩm bẩm nói

Thời điểm hắn chuẩn bị hướng ngoài cửa đi tới, thì một đạo thanh âmthâm trầm và khàn khàn đột nhiên từ trong điện vang dội ra: “Hoan nghênh ngươi tới Hắc Ám Thánh điện, ngươi rất may mắn khi có cơ hội đạt đượctruyền thừa, nhưng ngươi cần phải tiến hành một phen khảo nghiệm.”

Nghe giọng nói này, Mộ Dật Thần thử ở trong đại điện tìm kiếm phươnghướng âm thanh phát ra nhưng bất đắc dĩ lại phát hiện âm thanh này giống như là từ bốn phương tám hướng phát ra, căn bản không thể nào phán đoán được.

“Khảo nghiệm?” Mộ Dật Thần nhíu mày nói, ở địa phương kỳ quái như thế này đột nhiên lại có người tự nói với mình muốn tiếp nhận khảo nghiệm,cảm giác thật sự rất kỳ quái.

“Đúng vậy, tiếp nhận khảo nghiệm mà nói sẽ có hai kết quả xảy ra, thứ nhất nếu ngươi thành công thông qua khảo nghiệm, sẽ đạt được Hắc Ámtruyền thừa, đến lúc đó thân phận của ngươi sẽ phát sinh biến hóa rấtlớn, bất luận thực lực hay là lĩnh ngộ thiên phú thuộc tính cũng sẽ tăng lên rất nhiều. Thứ hai chính là chết!” Giọng nói lạnh như băng không có nửa điểm tâm tình, giống y như là lời nói của người máy vậy, cứng ngắclàm cho người ta cảm thấy rất là không thoải mái.

“Nếu như ta không chấp nhận khảo nghiệm thì sao?” Mộ Dật Thần hỏingược lại, đối với cái khảo nghiệm này hắn cũng không thích, vì nếukhông thông qua khảo nghiệm sẽ chết? Thân phận, thực lực những điều nàyhắn cũng không để ý, bởi vì hắn tin tưởng hết thảy mọi thứ hắn đều sẽ có được, hắn vốn là không phải là loại người hay tin tưởng có chuyện tốttừ trên trời giáng xuống.

“Không tham gia khảo nghiệm, kết quả chỉ có một —— chết!”

Khóe miệng Mộ Dật Thần khẽ co quắp, đây là cái địa phương rách nátgì, nói đi nói lại cũng chỉ có một lựa chọn, đó là phải tham gia khảonghiệm. Bức bách như vậy thật là làm cho lòng người sinh ra khó chịu,nhưng nghĩ đến trận cuồng phong màu đen lúc trước, trong lòng hắn cũngrõ ràng hiện tại hắn căn bản không có đủ thực lực để chống cự với cỗ lực lượng thần bí này.

Cả đại điện lâm vào trong trầm mặc, đạo âm thanh kia cũng không cótiếp tục mở miệng, tựa hồ là cho Mộ Dật Thần có thời gian để suy nghĩ,nhưng sự trầm mặc này cũng không có kéo dài bao lâu, lại lần nữa lêntiếng nói: “Ngươi có thể tiếp tục suy nghĩ, suy nghĩ một năm hay nửa năm cũng không có vấn đề gì, chỉ có điều những bằng hữu của người ở bênngoài có thể không kiên trì được.”

“Có ý gì?” Trong mắt Mộ Dật Thần xẹt qua tia khẩn trương , trong lòng của hắn có một loại dự cảm chẳng lành, chẳng lẽ Thiên nhi bọn họ cũngbị hút vào nơi này?

Vừa nói xong, trước mắt Mộ Dật Thần đột nhiên xuất hiện một mảnh hình ảnh, trong đó đương nhiên là đám người Thiên nhi, lúc này bọn họđang đứng ở bên trong vòng vây của người Hắc Ám, mỗi khi bọn họ đánh ngã một người Hắc Ám, thì những người phía sau lại tiếp tục tiến lên, nhiều không đếm xuể.

Nhìn bộ dáng kia của bọn họ, rất hiển nhiên đã chiến đấu một thờigian không ngắn rồi, điều đầu tiên Mộ Dật Thần cảm giác được chính làtình cảnh của bọn họ lúc này, nhất là sau khi nhìn thấy người Hắc Ámtiếp tục ngưng tụ lại thì tim của hắn cũng co rút lại.

“Ngươi đây là ý gì!” Giọng nói của Mộ Dật Thần khó nén được tức giận, thủ đoạn của đối phương thật sự là quá hèn hạ đi, điều hắn lo lắng nhất chính là an nguy của bọn Thiên nhi.

“Ngươi không nên hiểu lầm, ta cũng không phải bắt bọn họ tới để uyhiếp ngươi.” Giọng nói trầm thấp lần nữa truyền ra: “Ban đầu ta chỉ muốn hút ngươi vào đây thôi sau đó ta liền không xuất thủ nữa, nhưng là mấyngười bọn họ tự mình xông tới đấy, lúc trước bọn họ bị đè nén ở trungtâm mà không có chết cũng coi như mạng của bọn họ lớn lắm rồi.”

Nghe đối phương giải thích, sắc mặt Mộ Dật Thần mới dễ nhìn hơn vàiphần, nghĩ đến đám người Thiên nhi vì mình xông tới, trong lòng tràn đầy cảm động, hắn có tài đức gì có thể có được những bằng hữu cùng nhauvào sinh ra tử như thế này.

“Nếu không phải là ý định của ngươi, vậy ngươi có thể thể thả bọn họđi ra ngoài hay không?” Trong con ngươi màu đen hiện lên một tia hivọng, nguyên bản thực lực của hắn cũng không tệ nhưng ở nơi này hắn lạicảm nhận được mình rất vô lực, đồng thời cũng hiểu được mình yếu đến cỡnào.

“Không được, phàm là người nhìn thấy Hắc Ám Thánh điện thì cũng chỉcó một kết quả —— chết! Đương nhiên, cũng có biện pháp khác , chỉ cầnngươi thông qua khảo nghiệm, như vậy ngươi có thể khống chế được Hắc ÁmThánh điện, đến lúc đó muốn làm thế nào thì tùy ngươi, nhưng nếu ngươithất bại, bọn họ cũng chỉ có thể cùng chết với ngươi.” Giọng nói lạnhnhư băng rơi vào trong tai Mộ Dật Thần lộ ra vẻ vô cùng tàn khốc.

“Được, ta tiếp nhận khảo nghiệm.” Mộ Dật Thần lên tiếng nói, hắn biết nếu mình ở chỗ lãng phí thời gian càng nhiều, thì bọn Thiên nhi sẽ gặpnguy hiểm càng lớn, cho nên hắn phải mau sớm thông qua khảo nghiệm, nếukhông hậu quả không thể lường được.

“Khặc khặ-x-xxxxx ” nghe được Mộ Dật Thần trả lời, người nọ cứng ngắc cười hai tiếng, chẳng qua là âm thanh kia lại làm cho người ta cảm thấy không rét mà run.

Cơ hồ trong nháy mắt, toàn bộ cảnh vật ở xung quanh đều thay đổi,hiện tại xuất hiện trước mắt hắn là một nơi cực kỳ hoang vu, tựa như làmột hoang mạc cằn cỗi.

Cây cối chung quanh tuy đã khô héo, nhưng trên cành vẫn còn một vàilá cây, phóng mắt nhìn quanh là một mảnh màu vàng, mà không khí trầmlặng xung quanh làm cho hắn cảm giác được nơi đây không có nửa điểm sinh cơ, tựa hồ chung quanh trừ hắn là một người sống ra thì không có vậtnào còn sống cả.

Kỳ quái nhất chính là đối phương căn bản không nêu lên bất kỳ nhiệm vụ gì, vậy hắn phải ở chỗ này làm gì?

“Cái này cũng xem như là khảo nghiệm.” Mộ Dật Thần bất đắc dĩ nói,sâu trong đáy mắt cũng lộ vẻ ngưng trọng, hắn nhất định phải nhanh chóng thông qua khảo nghiệm, nếu không bọn Thiên nhi sẽ gặp phải nguy hiểm.

Đúng lúc này, Mộ Dật Thần liền phát hiện phía trước lại có một điểmsáng, điểm sáng này tuy nhỏ, tia sáng cũng không sáng chói, nhưng trongmắt hắn lại không khác một chiếc đèn sáng, lập tức liền hướng về phíađiểm sáng kia chạy tới.

Nhưng khi vừa nhấc chân lên hắn liền ngây ngẩn cả người, chân củamình tại sao lại nặng nề như vậy, mỗi một bước đi đều phải cố hết sức,đi được một lúc cũng đã mồ hôi đầm đìa, mà nơi hắn đứng lúc trước cùngvới nơi hắn đứng hiện tại chỉ cách nhau một khoảng ngắn.

Vốn là thấy điểm sáng cũng ở không xa hắn hiện tại cũng lộ ra vẻ vôcùng xa, trước cảnh tượng này nếu hắn muốn nhanh chóng thông qua khảonghiệm chắc sẽ rất khó khăn.

Mộ Dật Thần cũng không biết mình đi bao lâu rồi, quần áo trên ngườivốn khô ráo giờ phút này đã hoàn toàn ướt đẫm, cả người hắn giống như là vừa từ trong nước đi ra, Thiên Lực trong cơ thể đã tiêu hao hết, cònlại chỉ là lực lượng trong thân thể, trên thực tế hắn đã mệt đến khôngchịu được, nhưng dựa vào nghị lực hắn vẫn tiếp tục đi tới.

Ở trong lòng hắn có một chấp niệm, đó là nhất định phải đi đến điểmcuối, bọn Thiên nhi còn đang chờ hắn, hắn không thể nghỉ ngơi, trong đầu nhớ lại cuộc sống khi ở cùng với đám người Thiên nhi, thì cước bộ liềnnhanh chóng đi về phía trước.

Tình huống hiện tại của đám người Mộ Chỉ Ly có thể nói là cực kỳ nguy hiểm, vì thực lực người Hắc Ám đã đạt đến tu vi giống bọn họ, cộng thêm đối phương không cảm thấy đau đớn cùng với quần công, bọn họ vừa bịquản chế, vừa phải không ngừng tránh né, một khi không cẩn thận sẽ bịtrúng công kích.

“Ly nhi! Cẩn thận!” Hàn Như Liệt nhìn thấy Mộ Chỉ Ly gặp nguy hiểm liền lên tiếng la lên

Lúc này nàng đang cùng với hai người Hắc Ám ở phía trước giao thủ, mà sau lưng lại có người Hắc Ám hướng về phía nàng công kích, cùng phíatrước giao thủ nàng không có cách nào để ý phái sau, nếu một chưởng kiarơi vào trên người nàng, nhất định bị thương không nhẹ.

Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ lo lắng, nàng cũng phát hiện được,nhưng bây giờ nàng không có biện pháp phân thân, Cường Long Ngạo Thiênbí quyết trong nháy mắt bắt đầu khởi động, một vòng màu trắng xuất hiện ở sau lưng của nàng, dưới tình huống như vậy chỉ có thể cứng đối cứngthôi.

Hàn Như Liệt cũng nhìn ra tình huống hôm nay của Mộ Chỉ Ly, mộtchưởng hung hăng đánh về người Hắc Ám ở phía sau, thân hình liền bay đến bên cạnh Mộ Chỉ Ly, nghênh tiếp một chưởng của người Hắc Ám.

“Oanh”

Song chưởng đụng vào nhau, Hàn Như Liệt không khỏi lùi về sau mộtbước, một chưởng này hẳn đối phương mưu đồ đã lâu, nhất thời không khỏimột trận khí huyết dâng trào.

Nhìn thấy Hàn Như Liệt xuất hiện ở sau lưng mình, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ lo lắng: “Liệt, sao chàng lại ở đây?”

“Yên tâm đi, ta không sao.” Hàn Như Liệt đáp: “Nên dựa lưng vào nhauđể tiến hành công kích a, kể từ đó cũng sẽ không xuất hiện tình huốngnhư lúc trước nữa rồi.”

“Ừ!” Mộ Chỉ Ly vội vàng gật đầu, cùng người Hắc Ám giao thủ lại chưatừng dừng lại, áp lực càng lúc càng lớn, mà Thiên Lực trong cơ thể mọingười cũng càng ngày càng ít, Mộ Chỉ Ly thừa dịp một khoảng trống đemhai bình sứ trắng đưa cho Hàn Như Liệt.

Cùng một thời gian cũng đưa bình sứ trắng cho Thiên nhi và Cung TuấnBân, nói: “Nắp bình màu đỏ chính là đan dược chữa thương, còn nắp bìnhmàu lam chính là đan dược bổ sung Thiên Lực, cẩn thận một chút!”

Nhận được đan dược Mộ Chỉ Ly đưa tới, Hàn Như Liệt không do dự chútnào dùng một viên thuốc chữa thương, còn đan dược khôi phục Thiên Lựcthì bị hắn nuốt xuống tàn bộ, trên thực tế Thiên Lực trong cơ thể hắnđã biến mất bảy tám phần, ở chỗ này Thiên Lực tiêu hao rất nhanh, phảicần mau sớm bổ sung mới được.

Đan dược một khi ăn vào, Hàn Như Liệt chỉ cảm thấy một cỗ Thiên Lựcmênh mông trong nháy mắt khuếch tán ra, đan điền vốn khô cạn nhanh chóng tràn đầy Thiên Lực.

Động tác của đám người Thiên nhi cũng giống nhau như đúc, Thiên Lựctrong cơ thể sau khi khôi phục lại thì trạng thái cũng khôi phục theo,Thiên nhi không khỏi lên tiếng nói: “Chỉ Ly, may mà ngươi là dược sư,nếu không chúng ta đều xui xẻo.”

“Đó là đương nhiên, may mắn lúc đầu ta luyện chế không ít đan dược,đủ để chúng ta chống đỡ một thời gian ngắn, nhưng thực lực người Hắc Ámcàng ngày càng mạnh, cho dù Thiên Lực của chúng ta có đầy đủ sợ cũngkhông kiên trì được bao lâu.”

Giọng nói của Mộ Chỉ Ly mang theo một tia bất đắc dĩ, tình huống hômnay căn bản là phải đối mặt với cái chết, mặc dù bọn họ có thể khiêuchiến vượt cấp, nhưng khi đối phương cấp bậc vượt qua một trình độ nhấtđịnh, thì bọn họ cũng vô lực chống lại.

“Chúng ta nhất định phải kiên trì, Dật Thần nhất định sẽ thành côngthông qua khảo nghiệm, đến lúc đó khó khăn sẽ được giải quyết.” Trongmắt Thiên nhi hiện lên vẻ kiên định, nàng tin tưởng Mộ Dật Thần, tintưởng hắn nhất định sẽ thành công.

Hàn Như Liệt cũng vung tay lên hướng về phía bọn họ ném ra một kiệngiáp da: “Đây là Quy Càn Giáp ta chế tạo được, đều mặc vào đi, nó có thể giúp chúng ta ngăn cản ba lần công kích trí mạng, an toàn một chút.”

Hiệu quả của Kim Cương Giáp so với Quy Càn Giáp tốt hơn rất nhiều,nhưng với thực lực hôm nay của hắn chế tạo ra Kim Cương Giáp chỉ có thểngăn cản được những đối thủ có thực lực yếu kém, mà đối với người Hắc Ám trước mặt dĩ nhiên là không thích hợp.

Mặc vào Quy Càn Giáp, trong lòng mọi người cũng bình tĩnh hơn vàiphần, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn không cần lo lắng, lúc nàybọn hắn chỉ có thể hi vọng Mộ Dật Thần mau sớm thông qua khảo hạch. . . . . .

Mộ Dật Thần như cũ ở địa phương hoang vu đi lại, hai chân đều khôngngừng run rẩy, trên tay vịn một nhánh cây, nếu không phải là trong lòngcó chấp niệm chống đỡ, thì hắn đã sớm té xỉu, mà khoảng cách điểm sángvới hắn thật vô cùng xa, hắn không biết mình phải đi bao lâu mới có thểtới đó, thậm chí không biết mình có thể tới đó hay không, nói khôngchừng đi tới nửa đường hắn sẽ chết.

Nhìn cảnh tượng hoang vu trước mắt, hắn thậm chí có cảm giác mìnhcũng không phải là vật còn sống, mà cùng cây cối bên cạnh giống nhau đều là vật chết, thân thể đã chết lặng, trên chân không biết chảy ra baonhiêu là máu, mỗi một bước đi đều đau đớn bỏng rát.

Sự tuyệt vọng không ngừng hiện lên trong lòng hắn, rồi lại lần lượtbị hắn áp chế đi xuống, con đường dài đằng đẵng đi hoài không hết, nhưlà chết lặng đi về phía trước, trong đầu không ngừng nghĩ đến:”Đi vềphía trước, đi về phía trước…….”

Ý niệm trong đầu nương theo hắn hôn mê mà biến mất, trong thế giớinày đôi tròng mắt luôn chú ý đến nhất cử nhất động của Mộ Dật Thần đanghiện lên vẻ hài lòng, thầm nghĩ: “Có thể kiên trì lâu như vậy đã ngoàidự liệu của ta, cái tâm trí này quả nhiên đủ cứng cỏi, chỉ là không biết đến tột cùng là cái gì ủng hộ hắn đi thẳng đến bây giờ.”

Thời điểm Mộ Dật Thần tỉnh lại, hắn đang đứng ở trong một cái aokhổng lồ, nước trong ao đều là màu đen, thậm chí sương mù mờ mịt kiacũng là màu đen, trước mắt là một mảnh tối om, không cách nào thấy rõhết thảy.

Thân thể vốn đau đớn giờ phút này đã biến mất không còn một mảnh, hắn không khỏi nhìn về phía chân của mình, lúc này mới phát hiện những giọt máu kia đã không còn tồn tại, giống như là chưa bao giờ xuất hiện qua,“Chẳng lẽ những việc lúc trước đều không phải là sự thật? Nhưng cái cảmgiác thống khổ kia cũng rất chân thật a!”

Khuôn mặt Mộ Dật Thần hiện đầy vẻ khiếp sợ, loại năng lực này thực sự quá nghịch thiên, nhớ lại cảm giác tuyệt vọng lúc trước, hắn đã cảmthấy sợ hãi, đó là nơi làm cho người ta cảm thấy tuyệt vọng, là nơi cóthể bức người ta dến điên!

Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên ở bên tai hắn vang lên: “Ởtrong ao đen này không được đi ra ngoài, đây cũng là khảo nghiệm củangươi!”

“Tổng cộng có bao nhiêu khảo nghiệm?” Mộ Dật Thần nhíu mày nói: “Bằng hữu của ta thế nào rồi?”

“Khặc…Khặc xxxx” tiếng cười khó nghe lần nữa truyền ra: “Ba đạo khảonghiệm, phải thông qua” ngươi bây giờ có thể dừng lại công kích đối vớibọn họ hay không?”Mộ Dật Thần gấp gáp nói, chờ mình lại thông qua haikhảo nghiệm còn lại, thật sự là trinh nữ đã thành đàn bà rồi, nếu nhưbọn họ mất, mình thông qua khảo nghiệm còn có ý nghĩa gì nữa?

” Ta nói rồi, trước khi ngươi còn chưa thông qua khảo nghiệm, nhữngthứ này là không thể nào !”Sau khi nói xong, thanh âm này liền biến mất, làm cho Mộ Dật Thần chuẩn bị cùng hắn thương lượng cũng không có bất kỳ tác dụng gì.

Thấy đối phương không hề để ý đến hắn nữa, trong lòng Mộ Dật Thầncũng có chút tức giận: ” Không phải là ở trong ao này sao, có cái gìđáng sợ.”Ở trong mắt hắn nước trong ao này ngoại trừ màu sắc không giống với bên ngoài ra thì không có chỗ nào đặc biệt.

Rất nhanh, Mộ Dật Thần đã biết được ý nghĩ lúc trước của mình là cỡnào không thực tế, da tay của hắn bắt đầu bị bỏng, giống như có vô sốcon kiến đang cắn hắn vậy, cực kỳ khó chịu, để cho người ta muốn đi rangoài ngay lập tức, có thể tưởng tượng lúc trước theo lời không thể đira , hắn cứng rắn nhịn!

Theo thời gian trôi qua, loại đau đớn kia càng đau đến thấu xương,ban đầu kiến cắn thì đau khổ càng về sau lại giống như kim đâm đau đớnnhư đao cắt, đau đớn kia giống như là xuyên qua da tay của hắn, đến dathịt rồi đến xương cốt của hắn, thậm chí còn liên tục xuyên qua kinhmạch của hắn, mồ hôi lạnh không ngừng chảy ra, hai tay nắm chặt đến nổinổi gân xanh.

” Ah. . . . . .”Kèm theo tiếng hét thảm thiết, kinh mạch trong cơ thể Mộ Dật Thần cùng một thời gian toàn bộ đứt gãy đi, trong miệng phun ratừng ngụm máu tươi, sinh mạng như bị rút đi sinh cơ.

Dường như có vô số ý niệm sai khiến Mộ Dật Thần nhanh chóng ra khỏihồ nước, nhưng trong nháy mắt lý trí đã khống chế không cho hắn đi ra,mà một tia lý trí kia giống như chiếc thuyền lá nhỏ lênh đênh trên biểnrộng, phảng phất lúc nào cũng gặp nguy hiểm, nhung chưa tựng bị lậtthuyền.

Trải qua sự đau đớn, Mộ Dật Thần mới phát hiện kinh mạch trong cơ thể đang hồi phục như cũ, mà kinh mạch lúc này so với trước cũng cứng coikhông ít, đây hiệu quả trước đây chưa từng có.

Thống khổ trước kia đã hoàn toàn biến mất, cuối cùng tình cảnh cũngkhôi phục như ban đầu, Mộ Dật Thần thật sâu thở ra một hơi, nếu khôngphải hết thảy lúc trước làm cho hắn cảm thấy vô cùng thống khổ, hắn thậm chí nghĩ tất cả chỉ là mơ.

“Chúc mừng ngươi, đã thông qua khảo nghiệm thứ hai. Kế tiếp là đạokhảo nghiệm thứ ba, không được kháng cự.”Vừa nói xong, Mộ Dật Thần liềnkinh ngạc phát hiện thân thể của mình phảng phất như buông lỏng đang nằm trôi nổi giữa không trung, căn bản không có biện pháp xuống, loại cảmgiác buông lỏng này thật sự làm cho người ta khó chịu, đây là cái khảonghiệm gì a, hắn có cảm giác mình bị điều khiển, hết lần này tới lầnkhác bị điều khiển mà hắn còn không có biện pháp nào!

Mộ Dật Thần lúc trước khảo nghiệm thoạt nhìn đơn giản, nhưng chỉ cầnhắn một khi buông tha, khảo nghiệm sẽ thất bại, điều này cũng có nghĩatiếp theo hắn sẽ phải chết, trước kia Hắc Ám Thánh điện đã từng chọntrúng những người khác, đây cũng là ngàn chọn vạn tuyển đấy, chẳng quacuối cùng cũng là thất vọng chấm dứt, muốn thông qua ba đạo khảo nghiệmnày tuyệt đối không đơn giản .

Đột nhiên, Mộ Dật Thần kinh ngạc phát hiện Thiên Lực trong cơ thểđang bị một cỗ hấp lực quỷ dị hút đi ra ngoài, tốc độ cực nhanh làm chongười khác rung động, nhưng trong lòng hắn cũng không lo lắng nhiều, bởi vì … Hắc Ám Thánh điện muốn giết hắn chỉ là một việc rất đơn giản, cănbản không cần tốn sức như vậy.

Chẳng qua là kế tiếp truyền đến một trận đau đớn cực hạn, Thiên Lựctrong cơ thể như bị hút sạch, mà lực hấp dẫn này cũng không có dừng lại, máu thịt của chính mình phảng phất như không ngừng bị hắn xé rách, cuối cùng đem máu huyết hấp thu đi!

Sau khi hết thảy kết thúc, cả người Mộ Dật Thần đều uể oải, mềm nhũnnằm úp sấp trên mặt đất muốn cử động cũng rất khó khăn, bởi vì tất cảlực lượng của hắn đã hoàn toàn biến mất, loại cảm giác không có chút sức lực nào làm cho người ta cảm thấy sống không bằng chết.

” Ta thông qua khảo nghiệm sao?”Mộ Dật Thần dùng hết khí lực hỏi

” Hiện tại còn không cách nào xác định, bây giờ đang kiểm nghiệmthiên phú của ngươi, nếu như thiên phú của ngươi không đủ mạnh, cuốicùng khảo hạch vẫn là thất bại!”

Nghe được đáp án này, nhất thời Mộ Dật Thần có một loại xúc động muốn chết, thiên phú không đủ mạnh khảo hạch thì sẽ thất bại, hạng khảo hạch này hẳn là phải kiểm tra đầu tiên mới đúng? Nhưng đến cuối cùng mớikhảo hạch hạng này, nếu như thất bại không phải là công toi sao?”

Điểm giống nhau giữa ba loại khảo nghiệm chính là đau đớn, hơn nữa còn là ba loại đau đớn không giống nhau.

/655

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status