Y Thủ Che Thiên

Chương 463: Cây cối quỷ dị

/655


“Yêu thú bị Hắc Ám chi lực ăn mòn đã xảy ra biến hóa rất lớn, bọnchúng càng có xu hướng sống trong bóng tối rồi, giỏi ẩn thân, thậm chíbọn trong ở trạng thái không chiến đấu cũng sẽ không truyền ra tiếngkêu”. Hàn Như Liệt lên tiếng giải thích, điều này chính là hắn từ chỗhuấn luyện viên trưởng mà biết .

“Hóa ra là như vậy? Yêu thú này lại có biến hóa lớn như vậy, thật làkỳ lạ .” Bạch Diệu sợ hãi than nói : “Chúng ta thật sự là kiến thứcthiển cận rồi.”

Bạch Diệu vốn là đệ tử Lương gia, lúc trước bọn họ vẫn chưa từng nóichuyện, cho đến sau khi chuyện thi đấu trên lôi đài phát sinh, songphương lúc này mới có liên lạc.

Trên thực tế cũng là do chuyện giữa hai thế lực, bọn họ trong lúc đócũng không có bất kỳ mâu thuẫn, huống chi ở chỗ này bọn họ chính làngười mình, vì trước kia mà chú ý thì cũng không có chỗ tốt gì.

Tất cả mọi người trong này đều hiểu được tầm quan trọng, cho nêntrong lòng mọi người đều rõ bỏ qua điều này sang một bên, cho nên đoànđội này của bọn họ lộ ra vẻ hết sức hài hòa, công thêm Hàn Như Liệt bấtluận là thực lực hay nhân cách đều có được sự tôn trọng của mọi người,nghe một người như hắn chỉ huy cũng không có cái gì là không phục.

Nghe vậy, Hàn Như Liệt khẽ mỉm cười: “Cái này thì ngươi đề cao tarồi, ta cũng chỉ nghe huấn luyện viên trưởng nói như vậy, yêu thú thuộctính Hắc Ám ta chưa từng được thấy, nơi nào có thể hiểu rõ được cái gì.”

Nghe được lời nói của Hàn Như Liệt …, mọi người đều là cười khẽ , không khí lộ ra vẻ rất là hòa hợp.

“Huấn luyện viên trưởng đã nói tất cả những gì? Thừa dịp lúc nàykhông bằng nói ra nghe một chút, đến lúc đó chúng ta cũng có thể chú ýnhiều hơn một chút.” Bạch Diệu lên tiếng hỏi

“Yêu thú thuộc tính Hắc ám chẳng những am hiểu ẩn thân, hơn nữa bọnchúng tiến hành công kích lực lượng Hắc Ám đối với chúng ta cũng cónhững ảnh hưởng không nhỏ, cho nên thời điểm đối chiến nhất định phảicẩn thận gấp đôi.

Mặc dù chúng ta thoạt nhìn vẫn chưa đụng phải yêu thú thuộc tính HắcÁm , nhưng nói không chừng bọn chúng lại núp ở địa phương mà chúng tachưa từng chú ý tới, ngoại trừ yêu thú, ngay cả thảm thực vật chúng tacũng phải chú ý một chút.

Tình huống thành Thiết Thạch như vậy có thể coi như là ngàn năm không gặp, huấn luyện viên trưởng cũng gặp phải lần đầu tiên, cho nên chỉ cóbiết một chút kiến thức, muốn biết được nhiều thì chúng ta phải tự mìnhtìm hiểu qua, tóm lại một câu nói, nhất định phải cẩn thận gấp đôi .” vẻ mặt Hàn Như Liệt thành thật nói, trong bước đi không ngừng đánh giá địa hình xung quanh.

Hắn đã tới thành Thiết Thạch một chuyến, đối với địa hình này củathành Thiết Thạch cũng coi như là có chút quen thuộc, cho nên đoạn đường này đi đến cũng không có xảy ra vấn đề gì.

“Ai nha, có đội trưởng phụ trách như Hàn Như Liệt để ý như vậy, mọingười chúng ta có thể yên tâm.” Đột nhiên Cung Tuấn Bân lên tiếng nói

Lời nói của Cung Tuấn Bân đưa đến tiếng đồng ý của mọi người, đámngười Bạch Diệu lại càng rối rít phụ họa, vốn là quan hệ lung túng trong khi ở chung ngược lại nhanh chóng trở nên gần gũi hơn.

Mộ Chỉ Ly rất có thâm ý mà nhìn Cung Tuấn Bân một cái, trong ngàythường Cung Tuấn Bân luôn là ra vẻ là một bộ dạng hữu dũng vô mưu ,nhưng là một phen vừa rồi không thể nghi ngờ chính là củng cố địa vị Hàn Như Liệt, xem ra Cung Tuấn Bân không phải là người thoạt nhìn đơn giảnnhư ngoài mặt bọn họ thấy a.

Liệt có thể có huynh đệ như vậy quả thật rất tốt, ngày sau con đường bọn họ muốn đi còn rất dài , trong ngày thường cũng có thể có một người bạn.

Cùng nhau đi đến, Hàn Như Liệt vẫn đều lôi kéo tay của Mộ Chỉ Ly,chính là vì thời điểm phát sinh đột biến có thể bảo vệ tốt Chỉ Ly, rơivào trong mắt mọi người không thể nghi ngờ chính là một đôi tình lữ cótình cảm vô cùng tốt.

Đối với chuyện Mộ Chỉ Ly bị mất thực lực, Hàn Như Liệt chỉ nói chohai người Âu Dương Hào và Trầm Tinh , quen biết lâu như vậy , hắn đốivới hai người bọn họ rất có lòng tin , huống chi ở nơi này trong độingũ chỉ có hai người bọn họ là đôi tình lữ.

Âu Dương Hào cũng luôn lôi kéo tay của Trầm Tinh , vì bọn họ muốn che giấu giúp hai người Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt,cách làm của hai đôitình lữ như vậy cũng sẽ khiến mọi người không cảm thấy kỳ quái.

“Ồ, thậm chí ở nơi này lại có một gốc cây hoa lớn như vậy, thật đúnglà kỳ lạ a.” Ngụy Kiến Hiên nhìn bụi hoa trước mắt nghi nghờ nói, câyhoa này lớn lên cao khoảng 1m5, trong ngày thường nơi nào nhìn thấy được cây hoa cao như vậy .

Nghe tiếng nói cảm khái của Ngụy Kiến Hiên, mọi người rối rít quayđầu nhìn lại, vừa nhìn Mộ Chỉ Ly liền ý thức được không ổn, lập tức lêntiếng nói: “Mau tránh ra!”

Thời điểm Mộ Chỉ Ly vừa nói xong, trong nháy mắt đột nhiên mọi ngườiphát hiện nụ hoa kia vốn là đang chớm nở đột nhiên cánh hoa quỷ dị mà mở hẳn ra, giống như là miệng của một người đang có ý đồ ăn cánh tay củaNgụy Kiến Hiên!

Ngụy Kiến Hiên đang nghe thấy giọng nói của Mộ Chỉ Ly sau một khắclập tức thoát ra,nhìn một màn quỷ dị của cây hoa kia , trong lòng cóchút may mắn, may là hắn lui mau, nếu không thì cánh tay này đoán chừng hẳn là bị phế đi.

Bạch Diệu cầm kiếm trực tiếp đem hoa kia chém cho nát bấy hoàn toàn , cảm khái nói “ Sinh vật bị Hắc Ám chi lực ăn mòn thật sự là kinhkhủng.”

“Còn phải cám ơn Mộ cô nương nhắc nhở, nếu không, hiện tại ta. . . . . .” trong lòng Ngụy Kiến Hiên vẫn còn sợ hãi mà nói

Mộ Chỉ Ly khoát tay áo: “Ngươi không có chuyện gì là tốt, sau khi mọi người thấy được thì phải cẩn thận hơn một chút nữa, những thứ thảmthực vật kia … Tốt nhất cũng không cần tiếp xúc quá gần.” Địa phương màbọn họ đang đứng lúc này là rừng rậm, thảm thực vật như vậy thì đươngnhiên sẽ không tránh khỏi, điều bọn họ có thể làm chính là tận lực nétránh.

” Thảm thực vật ở trong rừng rậm này dường như cũng không nhiều .”sau khi Âu Dương Hào đánh giá chung quanh một màn liền tiếng nói, trong ngày thường bọn họ chứng kiến được biết rừng rậm là cây cối rậm rạp,nhưng ở chỗ này đại đa số cây cối đều chết héo , chỉ còn lại số lượngthực vật lâu năm nhưng cũng không nhiều lắm.

” Hắc Ám chi lực và tử vong chi lực chính là đầu mối , ta cảm thấythực vật có thể sống sót được mới thực sự đặc thù.” Cung Tuấn Bân nói ra ý kiến của mình, rất nhiều thảm thực vật ở nơi này cũng đều bị Hắc Ámchi lực và tử vong chi lực ăn mòn và ảnh hưởng.

Bạch Diệu gật đầu: “Ta cảm thấy Cung Tuấn Bân nói rất chính xác, tómlại chúng ta cần chú ý nhiều hơn một chút mới được.” Ở thành Thiết Thạch này thật sự là phòng bị khắp nơi, nếu không cẩn thận có thể cái mạngnhỏ của bọn hắn đoán chừng cũng không còn.

Thời điểm mọi người đi về phía trước, đột nhiên nghe được một trận âm thanh “sột sột soạt soạt” truyền đến, chân mày Mộ Chỉ Ly không khỏinhíu lại, song, sau một khắc đã nghe thấy tiếng mội người kêu lên sợhãi.

“A!”

Mọi người liền quay đầu lại, chỉ thấy một rễ cây mây to chắc trói chân hắn lại, điên cuồng lôi về phía sau!

Tiêu Tẫn kịp thời phản ứng lập tức lấy vũ khí ra chém cây mây kia, cố gắng chặt đứt cây mây này, song cây mây này cũng bền bỉ vượt ra khỏitưởng tượng của hắn, hắn chém liên tiếp mấy đao lúc này mới có thể chặtđưt được cây mây kia, vội vàng chạy trở lại nói “ cây mây vừa rồi quảthực cũng quá kinh khủng rồi .”

Thời điểm Tiêu Tẫn nói xong câu đó cũng phát hiện ra tất cả mọi người đều có sắc mặt cổ quái nhìn phía sau lưng hắn, không khỏi quay đầu lạikiền thấy chi chit những cây mây đang hướng về phía bọn họ mà điên cuồng đánh tới !

“Mọi người chạy mau!” Hàn Như Liệt hô to một tiếng, chợt lôi kéo MộChỉ Ly nhanh chóng hướng phía trước chạy đi, nếu như chẳng qua là mấycây cây mây mà nói thì bọn họ cũng không quá lo lắng, nhưng là nhiều cây mây như vậy, một khi bọn họ bị quấn lên mà nói… kết cục cuối cùng chính là bịt siết chặt cho đến chết!

Khi Hàn Như Liệt vừa nói xong, mọi người đều điên cuồng lao về phíatrước, ai ngờ tốc độ cây mây kia cũng không hề chậm, lặng yên khôngtiếng động trói lấy chân một người, chợt vô số cây mây khác rất nhanh đã quấn quanh thân thể của hắn.

Dù hắn có muốn dùng vũ khí chặt đứt cây mây kia cũng không có khảnăng, chỉ có thể bất đắc dĩ bị lôi về phía sau, cùng lúc đó gai nhọn bên trên cây mây đâm vào trong da thịt của hắn, hấp thu Thiên Lực cùng vớilực lượng sinh mệnh của hắn, tiếp tục như vậy không bao lâu nữa hắn sẽphải bỏ mạng trong đó .

Nhìn người bạn trước đó còn ngay bên cạnh mình, Hàn Như Liệt hướng Mộ Chỉ Ly nói: “Ly nhi, nàng đi đến phía trước chờ ta, ta rất nhanh sẽ trở lại!”

Mộ Chỉ Ly gật đầu, cũng không có phản bác, thực tế lúc này thời gianchính là tính mạng, đối với nàng mỗi một câu nói cũng là lãng phí thời gian .

Hai người chung đụng lâu như vậy độ ăn ý đương nhiên không cân phảinói, Hàn Như Liệt lập tức thay đổi phương hướng, hướng phía sau vọt tớinói “ Mọi người cùng nhau cố gắng cứu bọn họ về!”

Nghe được lời nói của Hàn Như Liệt…, đám người Cung Tuấn Bân lập tứcquay đầu lại, lúc này đã có ba huynh đệ lôi đi, nếu như bọn họ cứ bỏ rơi bọn hắn như vậy, thật sự cũng không phải là tác phong của bọn hắn,huống chi thực lực của cây mây này cũng không tệ, một khi mọi người đềubị quấn chặt mà nói, tất cả mọi người đều không thể nào thoát được .

Đám người Hàn Như Liệt đều cầm lên vũ khí của mình, điên cuồng chémcây mây kia, âm thanh “ đinh đinh đang đang” không ngừng vang lên, đámngười Ngụy Kiến Hiên vốn là có chút tuyệt vọng chợt nhìn thấy đám ngườiHàn Như Liệt gất rút quay lại, trong lòng đều hiện lên vẻ cảm động, lậptức càng thêm ra sức giằng co.

Một đoạn rễ cây bị cắt đứt xuất hiện dưới chân mọi người, cây mây bịthương nhanh chóng thu về, mà những cây mây khác lại tăng tốc độ tiếptục tràn tới, hai bên đều triển khai giằng co một trận .

Mọi người quây tròn lại từng chút một nhích tới cây mây kia, vì cứuđám người Ngụy Kiến Hiên ra, thừa dịp có một cơ hội, thân hình Hàn NhưLiệt vừa động liền đi đến bên cạnh Ngụy Kiến Hiên, không ngừng bổ vềphái bên cạnh cây mây , rốt cục cũng cứu được Ngụy Kiến Hiên xuống.

Song cũng không có ai chú ý tới có một cây mây khác to lớn hơn gấpmấy lần cây mây vừa rồi vòng quanh lên thân thể Hàn Như Liệt, giống nhưlà mãng xà bò lên trên thân thể của hắn!

Nhìn thấy một màn này, Hàn Như Liệt điên cuồng đánh úp về phía câymây mới tới, chỉ tiếc cây mây này thực sự quá bền bỉ, nhất thời trongthời gian ngắn không thể chặt đứt cây mây kia, mà sức lực của hắn cũngtiêu tán từng chút một, ngay cả vũ khí đang nắm trong tay cũng đều cóchút không khống chế được!

“Hàn huynh!” Mọi người rối rít hô, chợt mọi người cùng nhau xông tới, cây mây kia giống như là có linh trí, thấy không thể cùng mọi ngườitiếp tục chiến đấu nữa liền nhanh chóng lui trở về!

Mọi người đi theo kia cây mây một đường đuổi tới, khiến mọi ngườinhìn thấy được chủ thể của cây mây, trên mặt mọi người đều hiện lên vẻkinh hãi, làm mọi người nhìn thấy chủ thể cây mây kia, trên mặt mọingười đều là hiện lên vẻ vẻ kinh hãi, cây mây này đại khái khoảng mườingươi ôm mới hết, những cây mây khác bao quanh nó chi chít rậm rạp,thoạt nhìn giống như là một Thụ Yêu.

“Ực” Cung tuấn bân nuốt nước miếng một cái, không thể tin nói: “Trời ạ, đây là cái quái gì!”

“Cho dù là Thụ Yêu sống hơn ngàn năm thì cũng không khủng bố như vậyđi, Hắc Ám chi lực này thật sự là. . . . . .” trong khoảng thời gianngắn Bạch Diệu cũng không nghĩ ra được đến tột cùng nên dùng từ gì đểhình dung sự rung động trong lòng mình .

“Mọi người cùng nhau liều mạng!” Sau khi nhìn thì đột nhiên mọi người Âu Dương Hào lên tiếng nói, thời điểm Hàn Như Liệt đang bị trói chặthắn có thể tạm được coi là đội trưởng

“Cho dù không quan tâm đến mạng này của ta, cũng nhất định phải cứubọn Hàn Như Liệt về !” Ngụy Kiến Hiên vội vàng lên tiếng nói, nếu nhưkhông phải là vì cứu mình thì Hàn Như Liệt cũng sẽ không bị cây mây quấn lên.

“Được!” Mọi người rối rít đáp lại, lần mạo hiểm này đã đưa khoảngcách của bọn họ nhanh chóng trở nên gần gũi hơn, cũng chính là vì HànNhư Liệt lúc trước không bỏ rơi bọn họ nên hiện tại bọn họ mới có thểnghĩa khí như vậy!

Hàn Như Liệt chau mày, hắn muốn dùng lực lượng của bản thân chạm trán với cây mây nhằm đối phó với bọn chúng, nhưng lực lượng của cây mâynày lại mạnh mẽ vợt ra khỏi tưởng tượng của hắn,trong khoảng thời gianngắn bản thân cũng không có biện pháp giải quyết.

Mộ Chỉ Ly thấy đám người Hàn Như Liệt bọn họ đến bây giờ cũng chưa ai trở lại, trong lòng liền dâng lên lo lắng. nàng đã đánh giá thấp sựkinh khủng của Hắc Ám chi lực, đây căn bản không thể coi là một lựclượng thuộc tính, căn bản chính là biến dị !

Lần đầu tiên, Mộ Chỉ Ly cảm thấy thất bại và bất lực như vậy, trongkhi tất cả mọi người đều ra sức liều mạng mà nàng lại ở nơi này tronglòng gấp gáp nhưng cái gì cũng đều không giúp được, nàng không cho phépchính mình vô dụng như vậy.

Đầu óc nhanh chóng hoạt động, cho tới nay, thủ đoạn mà mình dựa vàokhông thể nghi ngờ chính là thực lực và y thuật, nếu như có một gã độcsư ở chỗ này mà nói………. Hắn sẽ dùng cách thức gì để đối mặt với mọichuyện?

Cho tới nay, Độc sư chính là đối tượng có tiếng tăm mà mọi người đềukính sợ, bởi vì bọn họ giết người trong vô hình, bởi vì thủ đoạn dùngđộc của bọn họ xuất thần nhập hóa, bởi vì độc tố của bọn họ hiệu quả đến kinh người, nghĩ tới đây, trong mắt Mộ Chỉ Ly liền hiện lên tia sáng kì dị.

Coi như đó là cây mây đã trải qua biến dị, bản chất của nó như cũ vẫn là một cây mây, cho nên những thủ đoạn đối phó tầm thường với cây mâychắc là không dùng được với nó rồi, sau khi suy nghĩ cẩn thận mấu chốttrong truyện này, Mộ Chỉ Ly lập tức có hành động.

Vào những lúc như vậy, thời gian là quan trọng nhất,cho nên nàng phải bằng tốc độ nhanh nhất đem toàn bộ mọi chuyện giải quyết đi rồi .

Phối trí độc dược, đối với nàng mà nói là một việc không thể nào đơngiản hơn nữa, cho dù là trong ngày thường chưa từng phối trí qua độcdược thì với sự quen thuộc dược lý của nàng mà phối trí cũng giống nhưhạ bút thành văn.

Xinh đẹp, thời điểmXảo Xảo nhìn Mộ Chỉ Ly phối trí độc dược trong đầu không khỏi hiện lên hai từ này. Chp dù là ai cũng không thể đem haiđiểm nay xâu chuỗi vào một chỗ, hết lần này tới lần khác nàng nhìn thấychủ nhân phối trí độc dược lại có cảm giác như vậy .

Đây giống như là một loại nước chảy thành sông vậy, trong lúc nàynhất cử nhất động lại tràn đầy ưu nhã, giống như là đó cũng không phảilà phối trí độc dược, mà là đang hoàn thành y thuật khó khăn nhất trongnhân gian, may là trong lòng nàng mặc dù rất lo lắng nhưng trong độngtác của nàng ấy cũng không có nửa điểm biểu hiện ra ngoài.

Nàng ấy có thể đem hai việc này tác riêng ra đến gần như là hoàn mỹ,không để cho tâm tình nàng ảnh hưởng đến công việc đang làm lúc này,khiến trong mắt Xảo Xảo hiện nên nồng đậm bội phục.

Chỉ một lúc sau, trong tay Mộ Chỉ Ly xuất hiện một bình thủy tinhtrong suốt, chất lỏng màu tím ở bên trong được ánh mặt trời chiếu xuống điểm một chút sắc tím, vô cùng mỹ lệ.

Mộ Chỉ Ly không tự chủ nắm chặt bình thủy tinh trong tay , thầm nghĩ: toàn bộ phải trông cậy vào ngươi rồi! Tâm thần vừa động, lập tức dùngPhiêu Miểu thân pháp hướng phía đám người Hàn Như Liệt chạy tới.

Thời điểm Mộ Chỉ Ly tới, nhìn một màn trước mắt, trong lòng hiện lênrung động. Tất cả mọi người đang không ngừng chiến đấu cùng với cây mây, trên người ít nhiều đều bị thương thậm chí nàng có thể thấy được dướivết thương của một số người còn có thể nhìn được xương trắng dày đặc.

Dù là như vậy thì tất cả mọi người cũng chưa có ai dừng lại động tác, thậm chí thời điểm bị thương yết hầu cũng không thốt ra một tiếng, mọingười chỉ có một lòng tin, đó là đem cây này hủy diệt hoàn toàn!

Hàn Như Liệt vẫn đang cùng cây mây to lớn kia đánh nhau đến chếtsống, vốn là quần áo hoàn hảo lúc này đã xuất hiện không ít tổn hại, một chút vết máu điểm ra hoàn toàn có thể thấy rõ ràng, mà cây mây kia ởtrên người hắn cũng đồng dạng bị thủng lỗ chỗ.

“A” Hàn Như Liệt hô lớn một tiếng, một cỗ Thiên Lực bành trướng độtnhiên bộc phát ra , oanh tạc ở trên cây mây, mọi người chỉ nghe thấy một đạo tiếng vang khổng lồ, cây mây kia liền hoàn toàn bị chia năm xẻ bảymà nổ tung.

Thừa dịp giờ khắc này, thân hình Hàn Như Liệt khẽ động liền tránhthoát trói buộc của cây mây, đi đến bên trong trận địa của mọi người.

Nhìn Mộ Chỉ Ly bên cạnh, Hàn Như Liệt không khỏi lên tiếng nói: “Ly nhi, sao nàng lại tới đây ? Nơi này rất nguy hiểm.”

“Chàng ở nơi này không phải cũng rất nghuy hiểm sao? Bất luận là thời điểm nào ta đều hi vọng có thể ở bên cạnh chàng .”

Mọi người nhìn thấy Mộ Chỉ Ly chạy tới, trên mặt đều là lộ ra nụ cười vui vẻ, cho dù kết quả cuối cùng như thế nào, có thể cùng chung hoạnnạn như thế này là vô cùng khó có được.

Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly…, ánh mắt Hàn Như Liệt có chút biếnhóa, nhưng lại chưa từng nói điều gì cả, ý tứ của Chỉ Ly hắn đều hiểu,không cần nhiều lời.

Thời điểm Mộ Chỉ Ly hủy diệt cây mây kia, cây kia giống như nhận lấythương tổn vô cùng lớn, cành lá dần dần vàng úa, hai người đang bị tróibuộc sau khi phát hiện khí lực cây mây đang dần yếu bớt liền lập tứcthừa cơ hội thoát ra ngoài .

Nhìn thấy một màn này, Mộ Chỉ Ly trực tiếp đem bình thủy tinh còn lại trong tay mình ném xuống đến trung tâm đại thụ kia.

“Răng rắc”

Mọi người chỉ nghe nghe thấy một đạo âm thanh vỡ nát của bình thủytinh vang lên, một chút chất lỏng màu tím từ đó chảy ra thì đều có chút không rõ ràng lắm nhìn về phía Mộ Chỉ Ly.

“Xèo”

Chất lỏng màu tím kia có thực lực giống như tràn ngập sự ăn mòn cựckì khủng bố, trong khoảng thời gian ngắn liền nhanh chóng ăn mòn toàn bộ cành và cây chủ tạo ra một lỗ hổng lớn, một trận khói đen nhanh chóngtừ đó phát tán ra bốn phía .

“Mọi người cẩn thận, không nên hít vào Hắc Ám chi lực này!” Hàn Như Liệt lên tiếng cảnh báo

Nghe vậy, mọi người đều rối rít ngừng lại hô hấp, tầm mắt vẫn kinhngạc nhìn đại thụ kia, chỉ thấy cây kia giống như là đang phát điên,điên cuồng tàn sát bừa bãi, trên mặt đất xuất hiện những khe rãnh nhưmạng nhện, nhanh chóng nứt nẻ .

Mọi người nhìn nhau một chút rồi nhanh chóng chạy về phía trước, đâykhông nghi ngờ gì chính là sự giãy giụa trước lúc tử vong của cây mây,tiếp tục sẽ càng ngày càng điên cuồng, nếu ở lại nơi đó bọn họ tuyệt đối sẽ bị dính líu .

Sau khi rời đi thật lâu, mọi người mới cảm giác chấn động kia giảmbớt vài phần, trong mắt đều mang theo nghi hoặc nhìn về phía Mộ Chỉ Ly,Cung Tuấn Bân tò mò hỏi: “Chỉ Ly, mới vừa rồi đồ ngươi ném ra là cáigì?”

“Một loại độc tố có sức thương tổn rất lớn đối với thực vật.” Mộ ChỉLy giải thích: “Loại độc tố này một khi đụng phải thực vật sẽ nhanhchóng ăn mòn, là địch nhân lớn nhất của thực vật.”

“Chúng ta cố sức đối phó lâu như vậy rồi một lọ dược của ngươi lại có thể triệt để giải quyết ổn thỏa, việc này thật sự là. . . . . .” ÂuDương Hào lắc đầu, trong mắt tràn đầy tiếp thu và cảm khái, sự chênhlệch giữa đôi bên này thật sự là quá lớn một chút đi.

“Nếu là không công sức của các ngươi, ta cũng không có thời gian đilàm được thuốc này a .” Mộ Chỉ Ly cười một tiếng, nàng thật sự rất vuikhi thấy mình vẫn có tác dụng.

“Ha ha, đội trưởng đã giỏi, tình lữ của đội trưởng lại càng giỏihơn!” Ngụy Kiến Hiên cười ha ha nói, Hàn Như Liệt đối với hắn có ân cứumạng khiến cho hắn đối với Hàn Như Liệt ấn tượng rất tốt.

“Đó là dĩ nhiên, nếu không tại sao là đội trưởng đây!” Bạch Diệu vỗmạnh một cái lên bả vai Ngụy Kiến Hiên, khiến giọng nói của Ngụy KiếnHiên co rút một trận : “Lấy cái tay thối của ngươi ra, đánh vào vếtthương của ta rồi!”

” Ách, ta nhất thời không có chú ý đến.”

” Ánh mắt kia của ngươi cũng không biết là dùng để làm gì.” Ngụy Kiến Hiên cười mắng, đại nạn không chết, trong lòng mọi người đều có chútvui sướng.

Mộ Chỉ Ly lấy ra kim sang dược do mình đặc chế phân phát cho mọingười bôi lên vết thương, lần trước sau khi từ thành Thiết Thạch trở vềnàng cũng hiểu được dự trữ đan dược này có bao nhiêu quan trọng, nếu như lúc ấy không đủ đan dược hồi phục Thiên Lực mà nói, bọn họ cũng đã chết sớm.

Cho nên về sau nàng liền chuẩn bị không ít, không nghĩ tới lần đi rangoài này lại dùng đến, không biết nên nói tốt hay không tốt.

Mọi người phát hiện vết thương của mình đang đau đớn một trận từ saukhi bôi thuốc liền tốt lên rất nhiều, đều có chút ít kinh ngạc, nhất làthời điểm nhìn thấy vết thương kia đang lấy một loại tốc độ mà mắtthường có thể thấy được nhanh chóng khép lại, kỳ thật tâm tình đã khôngthể dùng kinh ngạc để hình dung, mà là chân chính kinh hãi!

“Đây là loại thuốc gì a ? Lại có hiệu quả thần kì như thế !” Âu Dương Hào cảm khái nói, có thuốc như vậy, trong ngày thường cho dù bị thươngmà nói thì cũng không cần lo lắng.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly khẽ mỉm cười: “Đây là kim sang dược ta tự mình bào chế, đối với ngoại thương có hiệu quả rất tốt.”

“Tự mình bào chế ?”

“Nương tử ta vốn là Dược sư, các ngươi cũng không biết sao.” Hàn NhưLiệt ôm bả vai Mộ Chỉ Ly cười nói, nghe người khác khen Ly nhi có bảnlãnh, hắn so sánh với bất luận kẻ nào đều vui mừng, huống chi Ly nhi ưutú là điều mà ai cũng có thể thấy được.

“Tẩu tử thì ra là Dược sư a! Thật là nhìn người không thể nhìn bềngoài, Dược sư xinh đẹp như vậy là lần đầu tiên ta được nhìn thấy !”Ngụy Kiến Hiên cười hắc hắc , không đợi Hàn Như Liệt đồng ý liền trựctiếp xưng hô tẩu tử như vậy.

Nghe ra được lời nói hoa lệ của Ngụy Kiến Hiên , Hàn Như Liệt lại làchấp nhận điểm này, cười nói: “Đó là đương nhiên, có phải hay không hốihận không gặp được tẩu tử ngươi sớm một chút ? Ai bảo vận khí ta tốt đãôm được mỹ nhân về đây!”

“Ha ha, khoe khoang, đội trưởng đây tuyệt đối là khoe khoang !” BạchDiệu lên tiếng nói, trên khuôn mặt tuấn dật kia tràn đầy nụ cười nồngđậm

“Ai, ai bảo chúng ta số khổ, tìm không được nương tử như vậy đây,thật là nam nhân no không biết đến nam nhân chết đói.” Cung Tuấn Bânmang vẻ mặt trời cao bất công cảm khái nói, ánh mắt kia ưu thương,vẻmặt mất mát, nếu như không phải là mọi người hiểu cách làm người củahắn mà nói thì đều nhanh chóng cho rằng đây là sự thật.

“Ngươi ít nói đi, cả ngày cũng chỉ biết ở trước mặt chúng ta cảmkhái, trong ngày thường còn không có thấy ngươi vừa ý ai!” Âu Dương Hàolên tiếng nói

Nghe vậy, Cung Tuấn Bân cũng liền lí lẽ thẳng thắn hùng hồn nói: “Aibảo nương tử của các ngươi đều xinh đẹp như vậy, nếu như ta không muốntìm người xinh đẹp một chút chẳng phải đều thua các ngươi rồi sao ?”

“Vậy cả đời này ngươi đều không có khả năng hơn ta rồi!” Hàn Như Liệt cười ha ha nói

Nghe ra ý tứ của Hàn Như Liệt , Mộ Chỉ Ly liền cấu Hàn Như Liệt mộtcái, nhẹ giọng nói: “Da mặt dày!” Nhưng trong lòng thì tránh không đượcmột trận ngọt ngào, người con gái nào lại không thích người mình yêu nói mình xinh đẹp chứ.

“Ta nói đúng mà, nương tử vốn rất xinh đẹp mà!” Hàn Như Liệt cười rực rỡ.

/655

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status