Y Thủ Che Thiên

Chương 497: Thành công đã tới

/655


Khi ánh sáng trong ngày không còn hiện lên , Mộ Chỉ Ly cũng tỉnh lạitừ trong trạng thái lúc trước, khuôn mặt tinh xảo nổi lên nụ cười nhànnhạt, chính là như vậy sẽ không sai!

Nhìn Mộ Chỉ Ly biến hóa, đám người Hàn Như Liệt đều nhìn về phíanàng. Mộ Chỉ Ly cười nói: “Ta biết làm như thế nào để đi qua Huyết Sắcchi lộ rồi.”

Vừa dứt lời, trên mặt của mọi người đều hiện lên vẻ kinh dị, nhìntrên mặt Mộ Chỉ Ly tràn đầy tự tin, khóe miệng mấy người Hàn Như Liệtcũng không tự giác giương lên nụ cười.

“Ta phát hiện quy luật là như vậy, mấy người chúng ta cùng đi, nhưnglà chúng ta muốn đi thứ tự cũng không giống nhau. Theo thứ tự là. . . . . .” Mộ Chỉ Ly nhanh chóng đem quy luật mình phân tích nói ra ngoài, bởivì mọi người cùng nhau xuất phát, từng người cần chú ý quy luật tự nhiên cũng không giống nhau. Nàng nói rất cẩn thận, bởi vì một khi xảy ra nửa điểm không may, tổn thất chính là tánh mạng.

Một loáng sau, sau khi nghe xong Mộ Chỉ Ly nói ra quy luật, bọn người Hàn Như Liệt ghi tạc chuyện này trong lòng. Với năng lực của bọn họ tựnhiên có thể nhớ được rõ ràng, mặc dù Huyết Sắc chi lộ này rất dài,thông tin quy luật cần nhớ kỹ cũng khổng lồ đến cực điểm, nhưng điều này đối với bọn họ mà nói cũng không phải là việc khó.

Mộ Chỉ Ly cũng nói cho ba người Bắc Minh Hải, thế nhưng bọn họ bâygiờ lại là một đội ngũ, đương nhiên mọi người muốn cùng nhau qua cửa ảikhó. Nghe Mộ Chỉ Ly nói thứ tự, hai người Tân Kế Anh và Trì Bất Quy nhìn lẫn nhau một cái, quy luật này bọn họ căn bản chưa từng phát hiện, cũng không cách nào xác định thật giả.

Mấy người Hàn Như Liệt rất yên tâm tin tưởng Mộ Chỉ Ly, nhưng bọn họvà Mộ Chỉ Ly cũng không có nửa điểm quan hệ, lúc trước còn từng vì tốcđộ của Mộ Chỉ Ly chậm mà ghét bỏ nàng. Vạn nhất nàng ấy ghi hận chuyệnnày mà nói…, vậy bọn họ không phải phải chết ở Huyết Sắc chi lộ a?

Trong lòng Bắc Minh Hải cũng có cố kỵ như thế, mặc dù bọn họ đến từcùng một cái vương quốc, nhưng ở Vô Tận Hải, bọn họ là đối thủ. Mộ ChỉLy lại hào phóng coi bọn hắn là đoàn thể như vậy, đây tột cùng là thậthay giả?

Hiển nhiên Mộ Chỉ Ly cũng chú ý tới thần sắc biến hóa của ba người,nàng lại không nói gì. Nàng đối với Tân Kế Anh chưa nói tới hảo cảm cũng chưa nói tới ác cảm, cũng do ban đầu tỷ thí, Bắc Minh Hải đối với nàngthủ hạ lưu tình nàng còn nhớ rõ. Có thể làm nàng đều làm, bọn hắn có tin hay không chính là chuyện của bọn họ.

Tầm mắt Mộ Dật Thần ở trên người ba người Bắc Minh Hải liếc qua, bọnhọ phản ứng như vậy có thể nói là cực kỳ bình thường, bọn họ ai cũngkhông có lên tiếng khuyên can, hiện tại đã coi như là hết lòng quan tâmgiúp đỡ.

“Vậy chúng ta lên đường! Một hồi ta nói bắt đầu các ngươi không nêndo dự, lập tức đuổi theo, không có trì hoãn một hồi, tiếp theo có biếnhóa rất lớn!” Mộ Chỉ Ly bình tĩnh nói chậm rãi, trên mặt tràn đầy vẻnghiêm túc. Mỗi quy tắc thời gian cũng không giống nhau, lời nàng vừamới nói chính là một thời gian đặc biệt sau đó không lâu, hiện tại coinhư là thời gian chuẩn bị.

Nghe lời Mộ Chỉ Ly nói…, Thiên nhi cười nói: “Yên tâm đi, ngươi vừaxuất phát, chúng ta sẽ theo sát lên đường. Tuy nói chúng ta không có thể phát hiện quy luật, nhưng dựa theo quy luật đi xuống ngược lại không có chuyện gì.”

Cung Tuấn Bân cũng cười nói: “May là có Chỉ Ly ở đây, nếu không đểcho ta ở chỗ này ngồi mấy năm sợ là cũng không phát hiện được quy luậtkia, ha ha.” Lời này, hắn nói cũng đúng sự thật, hắn ghét nhất đúng làloại chuyện quan sát này, thực là làm cho không nhẫn nại nỗi. Dưới loạiphương diện tình huống này thì nam tử luôn kém nữ tử .

Mộ Dật Thần nhìn Cung Tuấn Bân một cái, vỗ bờ vai của hắn nói: “Ngươi tiền đồ thế này! Sau khi rời khỏi đây, ngươi nên mời Chỉ Ly tỷ ăn mộtbữa, hoặc là đem tài nguyên tu luyện của ngươi giao cho tỷ ấy cũng được, coi như là báo đáp.”

Nghe vậy, Cung Tuấn Bân nhìn Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ nói: “Vậy ta là mời ăn bữa ngon a, tài nguyên tu luyệncủa ta đây có thể không sánh bằng các ngươi a. Tiểu tử Mộ Dật Thần này suốt ngày để ý túi càn khôn của ta.”

Ba người Bắc Minh Hải nhìn năm người Mộ Chỉ Ly lúc này toát ra tìnhbằng hữu, trong lòng không khỏi hiện lên hâm mộ. Ở nơi tu luyện giớinày, tình bằng hữu như vậy thật rất hiếm thấy.

Một loáng sau, ánh mắt Bắc Minh Hải ngưng tụ, phảng phất giống nhưlàm cái quyết định trọng yếu. Trong mắt kia tia không xác định nhàn nhạt đều đã tiêu tán, thay vào đó là nồng đậm kiên định. Hắn tin tưởng bọnMộ Chỉ Ly, bất luận kết quả cuối cùng như thế nào, hắn đều nhận.

Người chung quanh nhìn thấy tám người Mộ Chỉ Ly đi tới bên cạnh Huyết Sắc chi lộ, trên mặt đều hiện lên vẻ kinh ngạc. Trong khoảng thời giannày nhìn rất nhiều Tu Luyện Giả từng người chết ở trước mặt, bọn họ đãtiếp nhận Huyết Sắc chi lộ này căn bản là gây khó dễ, cho nên mấy ngàynay căn bản không có người đi thử.

Theo bọn hắn nghĩ, nếu nói tất cả mọi người không cách nào qua, vậycũng không có gì lớn. Nhưng bây giờ đám người Mộ Chỉ Ly hẳn là chuẩn bịthử đi trước Huyết Sắc chi lộ?

“Chậc chậc, lại có người muốn tìm chết, không nghĩ tới Mộ Dật Thầnkia vẫn chưa từ bỏ ý định.” Một gã Tu Luyện Giả chậm rãi cảm khái nói.

“Làm cho bọn họ đi chịu chết không phải rất tốt? Chỉ cần bọn họ vừa chết, cũng bớt đi mấy đối thủ cạnh tranh.”

“Thật muốn biết Bài danh thứ nhất Mộ Dật Thần sẽ chết như thế nào.”

Mọi người nghị luận rối rít, từ trong đáy lòng bọn hắn không tin bọnhọ có thể thành công. Song, từng cái ánh mắt mọi người còn lại là tụ tập trên tám người bọn hắn, không bao lâu tám người bọn họ sẽ hoàn toànbiến mất ở trên đời này.

Sắc mặt đám người Mộ Chỉ Ly lạnh nhạt, đối với đánh giá của mọi người cũng không để vào trong mắt, kết quả này chỉ có cuối cùng mới biết. Một khi bọn họ thành công, chắc hẳn những người kia biểu lộ đặc biệt phấnkhích a.

Mộ Chỉ Ly lặng yên nhìn hòn đá biến hóa trên Huyết Sắc chi lộ, đámngười Hàn Như Liệt ai cũng không có lên tiếng quấy rầy. Bọn họ đang đemtrạng thái của mình đạt đến tốt nhất, kể từ đó, chỉ cần Mộ Chỉ Ly bắtđầu động tác, bọn họ liền có thể làm ra phản ứng trước tiên.

Sắc mặt Tân Kế Anh và Trì Bất Quy như cũ có chút chần chờ, đến tộtcùng có đi hay là không, bọn họ không biết. Bọn họ cũng không muốn chết, một khi đánh mất tánh mạng ở nơi này, thật sự rất là đáng tiếc.

Do dự một hồi lâu sau, Tân Kế Anh chậm rãi nói: “Ta nghĩ, ta vẫn làkhông tham gia, thực lực của ta không đủ, không muốn liên lụy mọingười.”

Nghe vậy, sắc mặt Hàn Như Liệt lạnh nhạt gật đầu, đồng ý cách làm của hắn ta. Tân Kế Anh nói chỉ là lấy cớ, tất cả mọi người hiểu ý tứ củahắn, từ đầu đến cuối hắn không tin bọn họ.

Khi Tân Kế Anh nói xong, Trì Bất Quy cũng mở miệng nói: “Ta cũngkhông tham gia, ta giống như Tân Kế Anh.” Tiếp tục sống ở chỗ này, chodù không cách nào thông qua Vô Tận thí luyện, ít nhất có thể giữ đượctánh mạng!

“Được.” Mộ Dật Thần nói, cơ hội đặt ở trước mặt bọn hắn, là bọn hắnkhông quý trọng, hết thảy hậu quả đều do chính bọn hắn chịu trách nhiệm.

Chẳng bao lâu, Mộ Chỉ Ly đột nhiên lên tiếng nói: “Chính là hiện tại! Lên đường!” Nói xong, Mộ Chỉ Ly một bước đột nhiên bước ra, vững vàngđứng trên hòn đá!

Mộ Chỉ Ly bước chân vừa bước ra, Hàn Như Liệt liền tiếp theo ở phíasau nàng, theo sát chính là Thiên nhi, Mộ Dật Thần, Cung Tuấn Bân, sauđó là Bắc Minh Hải. Bắc Minh Hải quyết định tin tưởng bọn họ, cho nênhắn dứt khoát bước chân ra.

Sau khi Mộ Chỉ Ly hướng bên trái liên tiếp đi bảy bước, chợt lùi vềphía sau đi năm bước, sau khi rút lui hai bước liền lần nữa hướng bênphải đi bảy bước, sau đó qua trái đi chín bước. . . . . .

Mỗi người đi bộ pháp đều khác nhau, nhưng mọi người kỳ quái phát hiện sáu người bọn họ luôn ở một đường thẳng đi lên, chẳng qua là phươnghướng đường thẳng này không ngừng biến hóa thôi.

Tốc độ mọi người cũng không nhanh, ảnh hưởng bởi nhiệt độ nham thạchnóng chảy, trên mặt của mọi người thấm ra từng giọt mồ hôi, áo lại càngthấm ướt không dứt. Song, bọn họ ai cũng không có cố kỵ hết thảy, trongđầu không ngừng mà nghĩ tới thứ tự Mộ Chỉ Ly nói lúc trước, cước bộ tùytheo mà phản ứng.

Trong mắt Bắc Minh Hải hiện lên nụ cười may mắn, mình làm ra mộtquyết định chính xác, đám người Mộ Chỉ Ly căn bản khinh thường làmchuyện như vậy. Trên thực tế, hắn vẫn cảm giác thực lực mình rất mạnh,lúc trước cùng Mộ Chỉ Ly giao chiến, mình cũng vững vàng chiếm thượngphong.

Nhưng so với theo chân đội ngũ của bọn họ, có vẻ mình không có nữađiểm hữu dụng. Ở trong Vô Tận Hải này chỉ đành phải dựa vào hỗ trợ củabọn họ, điều này làm cho hắn có chút mất mát, nhưng cũng không nhụt chí.

Vốn là chờ xem kịch vui mọi người thấy thân ảnh của đám người Mộ ChỉLy dần dần đi xa, giễu cợt trên mặt biến thành kinh ngạc nồng đậm, nhưng ngay sau đó biến thành điên cuồng ghen tỵ !

“Bọn họ lại có thể đi tới? Điều này sao có thể!” Một gã Tu Luyện Giả kinh hô, trong mắt tràn đầy không thể tin.

“Bọn họ đến tột cùng là đi như thế nào ? Mỗi người cước bộ cũng không giống nhau, đây là cái quy luật gì?”

“Mau mau! Nhớ kỹ phương pháp bọn họ đi lại, một hồi cứ dựa theo phương pháp như vậy đi tới!”

Mặt của mọi người biến sắc liền chăm chú bắt đầu , chú ý đến mỗi bước chân của đám người Mộ Chỉ Ly, sợ có nửa điểm bỏ sót. Theo bọn hắn nghĩ, chỉ cần dựa theo việc này đi xuống, nhất định có thể đi qua Huyết Sắcchi lộ!

Nếu Mộ Chỉ Ly biết được ý nghĩ của mọi người …, tất nhiên sẽ khinhthường mà cười. Nói vậy đây chính là nguyên nhân Huyết Sắc chi lộ biếnthành nhiều quy luật a, kể từ đó, chỉ sợ đối phương nghĩ bắt chước cũngcăn bản bắt chước không được, trừ phi chính mình phát hiện.

Song, ở trong mọi người, há hốc mồm cũng chỉ có hai người Tân Kế Anhvà Trì Bất Quy, ánh mắt mọi người nhìn hai người bọn họ giống như làđang nhìn hai kẻ ngu. Cơ hội tốt như vậy thế nhưng cũng không nắm chặt,không phải người ngu là cái gì?

Hai người Tân Kế Anh lặng yên cúi đầu, thật sự không có mặt mũi tiếptục lưu lại. Bắc Minh Hải quả nhiên là người có ánh mắt chuẩn xác nhất,khi thời điểm bọn hắn hai người lựa chọn buông tha, hắn ta vẫn kiên định lựa chọn tin tưởng.

Bọn họ sai lầm rồi, sai hoàn toàn. Thời điểm ban đầu mới vừa gia nhập Vô Tận Hải thì bọn họ đã sai lầm một lần rồi, không nghĩ tới hôm naylại sai lầm lần nữa! Cái này thật sự không có nửa điểm lấy cớ để giảithích bọn họ ngu xuẩn.

Mọi người đâu vào đấy hướng phía trước đi tới, đi lâu như vậy cũngkhông có nửa điểm sai lầm, mọi người lòng tin cũng càng ngày càng mạnh,tin tưởng không được bao lâu có thể đi tới bờ bên kia rồi!

Chân mày Cung Tuấn Bân cũng hơi nhăn lại, hắn phát hiện mình đối vớibước kế tiếp lại có chút không nhớ rõ , những thứ khác hắn đều nhớ đượcrõ ràng, tựu một bước này lại quên đi. Ban đầu hắn ở trong lòng mặcniệm, đã bị lời của Tân Kế Anh cắt ngang, không nghĩ tới bây giờ làkhông nhớ gì cả, trong lòng không khỏi có chút gấp.

Lúc Cung Tuấn Bân vượt qua trái bước một bước, Bắc Minh Hải liền phát hiện chuyện không thích hợp. Bọn họ vốn là thẳng tắp, Cung Tuấn Bân một bước này rõ ràng đi nhầm quỹ tích!

“Cung huynh, cẩn thận!” Bắc Minh Hải rối rít hô.

Nghe Bắc Minh Hải nói…, Cung Tuấn Bân kinh hãi, hòn đá dưới chânnhanh chóng trầm xuống, mà hắn căn bản cũng không có bất kỳ điểm dừngchân! Một khi rơi vào trong đó, tánh mạng của hắn sẽ không còn!

Lúc này mệnh như chỉ mành treo chuông, Mộ Dật Thần nhanh chóng kéoqua Bắc Minh Hải, để cho chân của hắn khoác lên trên đầu gối của mình,lúc này hắn ta mới tránh khỏi không có té xuống. Hết thảy phát sinh ởtrong khoảng điện quang hỏa thạch (cực nhanh), tất cả mọi người bị hù dọa một thân mồ hôi lạnh.

“Không có chuyện gì rồi, cẩn thận một chút.” Mộ Dật Thần vẫn còn sợhãi mà nói, nếu hắn phản ứng chậm một giây mà nói…, sợ là Cung Tuấn Bânsẽ không tồn tại. Loại thí luyện này thật sự này rất khiêu chiến nănglực thừa nhận trong lòng a.

Cung Tuấn Bân vội vàng gật đầu, sắc mặt trắng bệch nói: “Ta biết rồi, yên tâm đi, sẽ không.” Nói xong, hắn nhanh chóng bước lên một … hòn đákhác, dựa theo một màn lúc trước lại tiếp tục đi, hết thảy lần nữa khôiphục bình tĩnh.

“Tuấn Bân , ngươi quên mất chỗ nào? Nếu như không nhớ rõ thì hãy hỏita, ngàn vạn không nên thử một mình đi, tất cả mọi người cũng thế!” Đi ở phía trước Mộ Chỉ Ly lên tiếng nói.

“Vâng!” Mọi người rối rít đáp, loại chuyện này tuyệt đối không thểtới một lần nữa, nếu không thật không biết người nào mất mạng.

Trong thạch thất.

Hạ Trường Thanh nhìn một màn này, không khỏi cảm khái nói: “Tên tiểutử này nguy hiểm thật a, tốc độ phản ứng của Mộ Dật Thần cũng rất nhanh.” Đáy mắt hiện lên nụ cười nhàn nhạt, lúc trước một màn kia, khôngriêng tốc độ phản ứng Mộ Dật Thần mau, tốc độ phản ứng của Cung Tuấn Bân cũng không chậm.

Mẫn Vô Song nhìn về phía một … hình ảnh khác nói: ” Hoàng Phổ Vâncũng điđến một nửa, đến hôm nay, trong đội ngũ của bọn họ mười ngườikhông một thương vong, chuyện này quả không đơn giản a.” Lời tuy nhưthế, trong mắt Mẫn Vô Song thế nhưng không có nửa điểm kinh ngạc, phảngphất hết thảy đều nắm được trong dự liệu của hắn.

“Đám đệ tử áo đen kỳ quái kia cũng bắt đầu hành động, mười người nàyrốt cuộc là người vương quốc nào? Làm việc quá kỳ quái!” Cố Kính Sơnnhíu mày nói, nhưng ngay sau đó nhìn về Mẫn Vô Song cách đó không xa,hỏi: “Mẫn Vô Song, mười tên áo đen này không phải là ma đạo các ngươigiở trò quỷ sao?”

Nghe vậy, Mẫn Vô Song hừ lạnh một tiếng: “Ma đạo chúng ta làm việcluôn luôn dám làm dám chịu, ngươi cho rằng giống như chính đạo các ngươi làm việc lén lén lút lút hay sao ? Ta thấy những người này càng giốngnhư là các ngươi phái đi .”

Hạ Trường Thanh thật sâu nhìn Mẫn Vô Song một cái, cái bộ dáng kiakhông hề giống nói nói dối. Hắn cùng với Mẫn Vô Song đấu nhiều năm nhưvậy, đối với tính tình hắn vẫn hiểu rõ . Mặc dù người này tính tình rấtquái , nhưng vừa nghĩ cũng là dám làm dám chịu. Chỉ sợ chuyện hắn làmkhông thể lộ ra ngoài ánh sáng cũng chưa bao giờ giấu diếm, xem rachuyện này thật không liên quan cùng bọn họ.

Lúc Hạ Trường Thanh đánh giá Mẫn Vô Song, Mẫn Vô Song đã nhìn HạTrường Thanh. Thân là Đại trưởng lão Chính Ma hai đạo môn phái đệ nhất,bọn họ vẫn là đối thủ một mất một còn. Song có một câu là người hiểu rõmình nhất chính là đối thủ của mình? Tình huống của bọn họ đã là nhưthế.

Chân mày Mẫn Vô Song hơi nhíu lại, hắn biết chuyện này cũng khôngphải là Hạ Trường Thanh làm, không khỏi lên tiếng nói: “Kia đến tộtcùng là người nào? Những người này thực lực bất phàm, với thực lực củabọn họ, nói vậy đã sớm gia nhập Bồng Lai bí cảnh rồi, làm sao sẽ chờtới bây giờ?”

Hạ Trường Thanh gật đầu, chỗ sâu ánh mắt hiện lên vẻ ngưng trọng,“Không biết bọn hắn đến tột cùng là có cách nghĩ gì, đến bây giờ cònkhông nhìn ra nơi bọn hắn có cái gì dị thường. Chú ý bọn hắn nhiều mộtchút, nếu như bọn hắn làm ra chuyện gì khác người mà nói…, trước tiênphải đi gặp bọn hắn!”

“Được!” Mẫn Vô Song đáp, lúc đối mặt địch nhân không rõ, Chính - Mahai đạo cũng sẽ hợp tác ngắn ngủi, đây chính là quan hệ phức tạp của hai đạo.

Lúc này, đám người Mộ Chỉ Ly đã thấy được đối diện Huyết Sắc chi lộ,trên mặt mọi người đều là không khỏi lộ ra nụ cười. Đi lâu như vậy, rốtcục thấy bờ bên kia.

“Hô. . . . . .” Cung Tuấn Bân thở phào nhẹ nhõm, nói: “Rốt cục đã tới rồi, thật là không dễ dàng a. Chỉ Ly, làm sao ngươi có thể nhớ kỹ quyluật phức tạp như thế? Ta quả thực bội phục sát đất.”

Khi Cung Tuấn Bân vừa nói xong, mọi người đều có cảm giác cùng mộtloại. Quy luật phức tạp và bách biến*(trăm lần thay đổi) như thế, muốnnhớ kỹ thật sự quá khó khăn. Huống chi trong đó không có nửa điểm khôngmay, sức quan sát này thật có chút dọa người.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly mỉm cười nói “Ta cũng không có mạnh như các ngươi nghĩ, lúc trước ta cũng chưa từng phát hiện, các ngươi không phải nóimỗi khi phát hiện một tia quy luật, một hòn đá chìm nổi sẽ đem tìnhhuống quy luật làm cho thay đổi sao?

Trên thực tế, quy luật này cũng không có thay đổi, một ngày rưỡi sau, quy luật này sẽ xuất hiện lần nữa. Tỷ như ngày thứ nhất là từ hòn đáthứ nhất bắt đầu biến hóa, ngày thứ hai liền từ hòn đá thứ hai bắt đầubiến hóa, rất nhiều quy luật tổ hợp ở chung một chỗ thôi.”

Nghe Mộ Chỉ Ly giải thích, mọi người giờ mới hiểu được. Song, rungđộng trong thế nhưng không có giảm bớt chút nào, ít nhất bọn họ căn bảnchưa từng phát hiện quy luật này.

Sau nửa canh giờ, mọi người rốt cục thành công tới bờ bên kia. Đứng ở bờ bên kia nhìn Huyết Sắc chi lộ phía sau, mọi người chỉ cảm thấy tâmtình tốt đẹp, ngay cả không khí cũng mang hương vị ngọt ngào.

Đám người Mộ Chỉ Ly thành công đi tới, những người khác cũng thấy rõràng. Không khỏi nhanh chóng ghi nhớ phương thức đi lại bọn họ, một ítcó tốc độ nhanh đã bắt đầu hướng Huyết Sắc chi lộ xuất phát. Trên mặtbọn họ giống như trước mang theo nụ cười vui sướng, Huyết Sắc chi lộ làm bọn họ khốn nhiễu (vây khốn + quấy nhiễu) nhiều ngày rốt cục có thể thành công đi qua.

Một chút cũng không chú ý Mộ Chỉ Ly trước khi đi bước đầu tiên, không khỏi nói ra các loại chỗ tốt để biết được quy luật này từ trong miệngngười khác, trong lúc nhất thời, náo nhiệt vô cùng.

Một bầy Tu Luyện Giả cơ hồ là cùng một thời gian dựa theo bước đi kia hướng Huyết Sắc chi lộ đi tới, chỉ là cả đám bọn hắn cũng không có điqua bao lâu, liền truyền ra từng đợt tiếng kêu thảm thiết, hoàn toànbiến mất ở giữa Huyết Sắc chi lộ.

Nhìn thấy một màn này, trong mắt mọi người đều là hiện lên vẻ kinhngạc. Tại sao lại như vậy? Đám người Mộ Chỉ Ly dùng phương pháp kia cóthể đi tới, tại sao bọn họ lại không thể?

Còn có rất nhiều người không chịu thua, cho là người trước chỉ là nhớ lầm nên xuất hiện kết quả như thế, mọi người không tin mà thử lần nữa,người nào có kết quả hay là vẫn giống nhau.

Chỉ có sắc mặt hai người Tân Kế Anh và Trì Bất Quy không có nửa điểmbiến hóa, đây hết thảy đều ở trong dự liệu của bọn họ. Ban đầu Mộ Chỉ Ly chính là nói cho bọn họ, mỗi đoạn thời gian quy luật cũng không giốngnhau, hiện tại thời gian đã qua, quy luật này tự nhiên không tồn tại.

Nghĩ tới đây, trong lòng hai người đều hiện lên vẻ phẫn hận, tại sao mình cũng không có dũng cảm bước ra một bước này?

Sau khi sáu người Mộ Chỉ Ly đã tới thì cũng không có nhiều do dự, lập tức hướng phía trước lao đi, kết quả Vô Tận thí luyện là người nào rađầu tiên thì thành tích sẽ cao nhất!


/655

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status