Mộ Chỉ Ly chậm rãi đi đến trước mặt Vương Thiên Tuấn, từtrên cao nhìn xuống bộ dạng đau đớn đến lăn qua lăn lại trên mặt đất của VươngThiên Tuấn, nói: "Ngươi thua, ngươi thừa nhận không?" Nàng muốn Vương Thiên Tuấnphải mở miệng thừa nhận điều này, không hắn lại lần nữa giở trờ bịp bợm. Từ cáchlàm lúc trước của Vương Thiên Tuấn, nàng có thể nhìn ra bản chất của hắn là cáidạng gì, Mộ Chỉ Ly nàng ắt sẽ không để chuyện ấy phát sinh lầnhai.
Vương Thiên Tuấn cắn răng nhìn Mộ Chỉ Ly, trong lòng hếtsức không muốn thừa nhận, nhưng nỗi đau nhức kịch liệt truyền đến tận xương tủykhiến hắn không thể nào tiếp tục chịu đựng, hắn chỉ cảm thấy không bao lâu nữahắn sẽ bị nỗi đau này hành hạ đến chết tươi. Ánh mắt hắn nhìn về Mộ Chỉ Ly lạithêm một tầng khiếp sợ, không rõ rốt cuộc nàng đã làm chuyện này như thế nào,không phải trên ngân châm kia có kịch độc đó chứ?
Có điều kịch độc đều khiến người ta mau chóng bỏ mạng,nào có loại khiến người ta đau đến thế này? Vương Thiên Tuấn nghi hoặc trăm mốicũng chẳng có cách giải.
"Không thừa nhận sao? Không sao, ta xem thử ngươi cònchống đỡ được bao lâu." Mộ Chỉ Ly không chút để ý, dù sao người chịu đau cũngđâu phải nàng, vậy chờ một chút, nàng biết rõ đau đớn kia kịch liệt đến cỡ nào,nhìn bộ dáng kia của Vương Thiên Tuấn đã biết hắn ắt không chịu được baolâu.
Dưới đài, mọi người đều quan sát nhất cử nhất động ởtrên đài, nhìn bộ dáng Vương Thiên Tuấn giãy dụa vì đau đớn, mọi người đều sángrực mắt, nhìn Mộ Chỉ Ly đầy ngưỡng mộ.
"Châm pháp này kì lạ như vậy? Có thể khiến Vương ThiênTuấn đau đến như vậy?"
"Ta không hiểu a, chỉ mấy cây ngân châm, đã làm gì vậy?Vương Thiên Tuấn kia thế mà đã nuốt Bạo Liệt Đan đấy, đau đớn bình thường đốivới hắn chỉ như gãi ngứa, cho dù có đứt gân, gãy chân cũng sẽ không đau thànhnhư vậy, mấy cây ngân châm kia có uy lực cường đại đến thếsao?"
"Xem ra chúng ta kiến thức nông cạn, chuyện Mộ Chỉ Lybiết không chỉ như chúng ta."
Vương Tĩnh Hoành kinh ngạc, nghi ngờ nhìn tình huốngtrên đài, trong lòng thầm bực, Mộ Chỉ Ly kia sao lại có nhiều chiêu độc như vậy?Tầng tầng lớp lớp, khiến người ta không cách nào đoán trước được ah! Tuy khôngbiết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì nhưng chỉ nhìn bộ dáng thống khổ của VươngThiên Tuấn đã biết rõ tuyệt đối không phải giả vờ.
"A!" Vương Thiên Tuấn hét thảm một tiếng, để phân táncảm giác đau nhức kịch liệt trên người mình, mười ngón tay của Vương Thiên Tuấnkhông ngừng chà sát mặt đất, trong thời gian ngắn, máu thịt trên mười ngón taytrở nên lẫn lộn, nhưng lại không có chút cảm giác, tựa như đau đớn kia không thểbằng một góc của nỗi đau trên người.
"Ta thừa nhận ta thua, ngươi mau mau cứu ta." VươngThiên Tuấn không chịu được nữa, hô lên, hai bàn tay lẫn lộn máu thịt kéo lấy ốngquần Mộ Chỉ Ly, nói:"Ta thua, cứu, cứu ta, cứu, cứu ra."
Thấy thế, Mộ Chỉ Ly không nhịn được đưa mắt nhìn về phíaMộ Kình Lệ, thấy Mộ Kình Lệ gật đầu với mình, Mộ Chỉ Ly giống như tiện tay háihoa mà lấy hết ngân châm đang đâm trên huyệt đạo của Vương Thiên Tuấn, tốc độcực nhanh khiến người ta hoa mắt, chỉ thấy một hồi hình ảnh mơ hồ hiện lên,trong tay Mộ Chỉ Ly đã nhiều thêm mười mấy cây ngân châm.
Lớp đứng tuổi ở đây đều trầm mắt, lúc nãy bọn họ còntưởng Mộ Chỉ Ly quăng châm bay lung tung, thế nhưng dựa theo động tác rút châmcủa Mộ Chỉ Ly, bọn họ biết nàng đã nghĩ trước những vị trí cần rút châm, nếukhông sao có thể biết chuẩn xác vị trí của từng cây châm nhưvậy?
Nhiều ngân châm như thế, trong bầu không khí khẩn trươnglúc nãy, rốt cuộc nàng đã làm cách nào mới có thể khống chế tinh chuẩn như thế?Lực khống chế này quả thực mạnh kinh người.
Đám đệ tử Mộ gia thở phào một hơi thật sâu, trên mặt đềulộ ra nụ cười như trút được gánh nặng: "Tam tỷ thật là lợi hại, nàng thắng! Quảthực đúng là thần tượng của ta!"
"Vương Thiên Tuấn kia sau khi ăn đan dược vào cũng khôngbằng Tam tỷ, ha ha, Tam tỷ thật sự quá mạnh mẽ!"
"Về sau ta muốn học tập Tam tỷ nhiều hơn, khi nào ta cóthực lực như vậy thì thật tốt."
Bọn họ còn nhỏ tuổi, chưa trải sự đời, ước muốn cũng rấtđơn giản, không chút tính toán, sau khi thấy được thực lực của Mộ Chỉ Ly, sớm đãvứt hết những chuyện không vui trước kia ra sau đầu, trong lòng đều nghĩ đếnchuyện nên sống chung với Mộ Chỉ Ly như thế nào, nếu bọn hắn nhờ Mộ Chỉ Ly chỉđiểm bọn họ cách tu luyện, không biết nàng có hỗ trợ haykhông.
Sau khi Mộ Chỉ Ly thu hồi ngân châm, Vương Thiên Tuấncảm thấy đau đớn trên người đều biến mất, ngoại trừ mười ngón tay lẫn lộn máuthịt nhắc nhở hắn cảm giác thống khổ hắn từng trải qua, hắn còn cảm thấy tất cảmọi chuyện đều do hắn tưởng tượng chứ.
"Mau nhìn, Vương Thiên Tuấn không đau, quá kì quái rồi,ngân châm kia rốt cuộc là cái quái gì?"
"Không phải ngươi cho rằng đây chỉ là ngân châm bìnhthường đấy chứ? Có điều nhìn qua cũng thấy rất bình thườngmà."
"Ha ha, lần này mặt mũi Vương Thiên Tuấn xem như ném vềtận xó nhà rồi, lần thứ nhất bị đánh bại, lần thứ hai dù đã ăn đan dược rồi vẫnbị đánh bại! Hơn nữa còn phải cầu Mộ Chỉ Ly cứu hắn, quả thực làm mất hết mặtmũi Vương gia!"
"Không bằng ngay từ lần đầu tiên liền nhận thua đi, hiệntại mọi người đều biết rõ thực lực của hắn rồi, chênh lệch giữa hắn và Mộ Chỉ Lythật sự rất lớn, khó trách sao lại kém đại ca Vương Thiên Kỳ củahắn."
....
Sắc mặt Vương Thiên Tuấn âm trầm đến cực điểm, sợ là sauhôm nay, toàn bộ người ở La Thiên Thành trong lúc ăn no rững mở sẽ đều ngồi bànluận về hắn, mà hắn lại trở thành trò cười của họ, từ thanh niên tài tuấn của LaThiên Thành trở thành một kẻ pha trò! Sự chênh lệch trong đó khiến hắn căn bảnkhông thể nào thừa nhận, nghĩ đến biểu tình chờ mong lúc nãy của Yên Nhiên, cólẽ nếu lần này mình đánh bại Mộ Chỉ Ly, cơ hội ôm giai nhân ắt vô cùnglớn.
Nhưng hiện tại tất cả đều tan vỡ, có thể nói về sau hắnchẳng còn chút mặt mũi để xuất hiện trước mặt Mộ Yên Nhiên, bởi vì hôm nay hắnđã ném đi tôn nghiêm của mình, để Mộ Chỉ Ly hung hăng dày xéonó.
Trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng biết Vương Thiên Tuấn sẽ khôngsống tốt được, dù sao loại chuyện này quả thực khó chấp nhận, nhưng mà nàng cũngchẳng để ý lắm, dù sao lúc trước không biết Mộ Chỉ Ly đã bị trào phúng đến baonhiêu lần, không phải vẫn sống tốt đến giờ đó sao? Chẳng lẽ nói Mộ Chỉ Ly nàngkhông có tự tôn sao? Lòng tự trọng của Mộ Chỉ Ly nàng đây so với những người ởđây thì lớn hơn nhiều!
Xoay người, Mộ Chỉ Ly nhìn Đại Trưởng lão Mộ Kình Thao,nói:"Đại trưởng lão, có thể tuyên bố kết quả!" Mộ Chỉ Ly nàng hôm nay chiến mộttrận mà thành danh, ngày sau toàn bộ La Thiên Thành sẽ biết nàng đánh bại VươngThiên Tuấn đã ăn Bạo Liệt đan, nhờ đó có thể thể hiện trọn vẹn thực lực củanàng. Nàng không còn là một phế vật!
Nàng có thể dùng diện mạo chân thật của mình mà đi trênđường lớn, không ai sẽ trào phúng, chế giễu nàng, cũng không ai dám khiêu khíchnàng!
Nghe vậy, Mộ Kình Thao đến lúc này mới từ trong khiếp sợmà phản ứng, nói: "Mộ Chỉ Ly đấu với Vương Thiên Tuấn, Mộ Chỉ Ly..." Một chữ"thắng" cuối cùng còn chưa nói ra, Vương Thiên Tuấn lại lớn tiếng hô lên: "Ngươiđã hủy ta, ta muốn ngươi cùng ta xuống địa ngục."
Nói xong, Cuồng Long Đao trong tay phải dùng tốc độ sétđánh không kịp bưng tai mà vung về phía Mộ Chỉ Ly, hai người vốn đứng vô cùnggần, huống chi Mộ Chỉ Ly vẫn luôn đưa lưng về phía Vương Thiên Tuấn hay sao?Không ai nghĩ đến trong tình huống này, Vương Thiên Tuấn còn không muốn từbỏ.
Sau một khắc.
"Phụt" Một ngụm máu tươi phụt ra khỏi miệng Vươn ThiênTuấn.
"Tí tách, tí tách" Tiếng máu tươi rơi trên mặt đất lộ rathật rõ ràng, tất cả mọi người quên mất nói, chỉ kinh ngạc nhìn một nhàn trênđài, tựa hồ không thể nào nuốt trôi được biến hóa lớn như vậy.
Tô Dự há to miệng, vẻ mặt không thể tin được, hắn tuyệtđối không nghĩ tới kết quả lại như thế này, Tô Tử Di thấy thế cũng choángváng.
Mộ Kình Lệ thấy tình huống này, há to miệng nhưng saunửa ngày vẫn không thành lời, biến cố lần này tuyệt đối không ai ngờđến.
Trên đài tỷ võ.
Kiếm của Mộ Chỉ Ly đâm sâu vào tim Vương Thiên Tuấn, haingười mặt đối mặt, không ai nói chuyện, thoạt nhìn hết sức quỷdị.
Hóa ra, trước khi Vương Thiên Tuấn động đao, Mộ Chỉ Lyphản ứng kịp thời, nhanh chóng né sang bên cạnh, đồng thời quay lại, thuận thếđâm một phát, chỉ nghe thấy tiếng vũ khi đâm vào da, kiếm của Mộ Chỉ Ly đã cắmsâu vào.
"Thiên Tuấn!" Vương Tĩnh Hoành rốt cuộc không thể nàogiữ nguyên vẻ lạnh nhạt, đứng lên khỏi chổ ngồi, khẩn trương hô tên conmình.
Nghe vậy, Vương Thiên Tuấn chuyển mắt về hướng VươngTĩnh Hoành, sắc mặt thống khổ, há mồm nói: "Phụ thân, thật xin lỗi, con khiếnngười mất thể diện." Âm thanh máu tươi từ miệng hắn phun ra, liền ngã xuống mặtđất.
"Nhị đệ!" Vương Thiên Kỳ cũng khẩn trương hô, lúc nóichuyện khẽ chuyển người, rất nhanh đã lên đến đài tỷ võ, tiếp lấy thân thể loạngchoạng ngã xuống của Vương Thiên Tuấn, hô: "Nhị đệ, nhị đệ!"
Nhưng mà, cho dù hắn có lay Vương Thiên Tuấn như thếnào, hắn ta cũng không có chút phản ứng, đặt ngón trỏ xuống dưới mũi Vương ThiênTuấn, sắc mặt Vương Thiên Kỳ lập tức trở nên hết sức khó coi, chuyển mắt nhìnVương Tĩnh Hoành đang nhìn đầy chờ mong, nói: "Nhị đệ chếtrồi."
"Chết rồi" Hai chữ như là một tiếng sét vang vọng trongđầu mỗi người, Vương Thiên Tuấn chết rồi hả? Lại bị Mộ Chỉ Ly giết đi? Mọi ngườiý thức được, sự tình lần này trở nên lớn rồi, địa vị của Vương Thiên Tuấn ởVương gia không hề tầm thường, lần này lại chết ở Tộc Hội của Mộ gia, chuyện nàycó thể tốt sao? Điều này hiển nhiên là không thể nào.
"Mộ Chỉ Ly, ngươi trả mạng cho con ta!" Vương Tĩnh Hoànhđiên cuồng ,nổi giận xông về phía võ đài, bộ dáng kia rõ ràng là muốn khiến MộChỉ Ly chôn cùng Vương Thiên Tuấn, với tư cách là một vị phụ thân, hắn sao cóthể không yêu con mình? Trong thời gian ngắn như vây, nhi tử thật đã chết ngaytrước mặt mình, thậm chí khi mình còn chưa kịp phản ứng thì đã chết, chuyện nảy,bảo hắn sao có thể chấp nhận?
Nhìn thấy động tác của Vương Tĩnh Hoành, Mộ Kình Lệ khẩntrương một hồi: "Vương Tĩnh Hoành, chuyện này là do con ngươi gieo gió gặt bão,không liên quan đến Chỉ Ly!" Chuyện này vốn do Vương Thiên Tuấn có ý định giếtMộ Chỉ Ly trước, còn Mộ Chỉ Ly chẳng qua chỉ tự vệ mà thôi, không thể đổ tráchnhiệm lên người Mộ Chỉ Ly.
Lời của Mộ Kình Lệ tất nhiên đạt được sự tán thành củakhông ít người, chuyện này vốn do Vương Thiên Tuấn khơi mào trước, hơn nữa VươngThiên Tuấn còn nhiều lần phạm quy, hết ăn đạn dược, đã thua lại còn muốn kéo MộChỉ Ly xuống địa ngục, hết thảy mọi chuyện đều không phải chủ ý của Mộ Chỉ Ly,theo bọn hắn thấy, chuyện này thậ sự không liên quan lắm đến Mộ ChỉLy.
"Con ta bị cháu cưng của ngươi giết, còn nói không liênquan đến nàng? Ta muốn nàng chôn cùng con ta!" Tốc độ của Vương Tĩnh Hoành cànglúc càng nhanh, mà tốc độ của hắn vốn ngang với Mộ Kình Lệ, lại đi trước Mộ KìnhLệ, bởi vậy tất nhiên là hắn tới trước.
Mộ Chỉ Ly đứng tại nơi ấy chỉ thấy một cỗ khí thế cườngđại đánh úp ngay trước mặt, khiến cho nàng không còn chỗ trốn, bởi vì bốn phíađều đã bị phong tỏa. Đây là lần đầu tiên Mộ Chỉ Ly cảm thấy lực lượng cường đạiđến vậy, đứng trước lực lượng này, nàng mới nhận ra sự chênh lệch giữa mình cùngđám người Vương Tĩnh Hoành.
Còn chưa ra tay, Mộ Chỉ Ly đã cảm thấy được thực lực củaVương Tĩnh Hoành đến tột cùng có bao nhiêu mạnh mẽ, trong lòng hiện lên một nỗikhát vọng thực lực, không biết đến bao giờ nàng mới có được thực lực như vậy, ítnhất nàng tin tưởng nàng sẽ có được!
"Chỉ Ly, không tốt, lão già chết tiệt kia muốn đẩy ngươivào chỗ chết!" Thiên Nhi cũng cảm nhận được uy áp phóng ra từ Vương Tĩnh Hoành,nhận thấy được tình huống không ổn.
Mộ Chỉ Ly tất nhiên cũng biết rõ, mình giết con nhàngười ta, lão có thể không muốn giết mình sao? Đổi lại bất kì người nào cũng sẽnhư vậy, nhưng Mộ Chỉ Ly nàng cũng không hối hận trước hành vi ngông cuồng lúcnãy của mình, dù sao hết thảy đều do Vương Thiên Tuấn tự tìm, không chỉ một lầnmà tới tận ba lần khiêu chiến sự nhẫn nại của nàng. Nàng không phải là người đểngười khác đùa bỡn!
Thật cho rằng nàng không dám làm gì hết sao? Dù sao quachuyện hôm nay nàng đã hoàn toàn trở thành kẻ thù của Vương Thiên Tuấn, cho dùhôm nay Vương Thiên Tuấn không chết, sau khi trở về nhất định sẽ tìm cách báothù mình, mà Vương Thiên Tuấn là người của Vương gia, quan hệ giữa Vương giacùng Mộ gia vốn không tốt, nếu Vương Thiên Tuấn muốn trả thù mình, có lẽ toàn bộVương gia cũng sẽ đều tìm cách trả thù mình.
Hiện tại nàng giết chết Vương Thiên Tuấn, người Vươnggia cũng sẽ tìm cách báo thù, kết quả không phải chẳng khác nao chút nào sao, đãnhư vậy, sao lại không giết? Ít nhất còn có thể giải quyết một mối phiền phức,loại bớt một Tiên Thiên cao thủ của Vương gia, đối với Vương gia bọn họ khôngphải là chuyện tốt sao?
"Hắn phóng hết toàn bộ uy áp lên người ta, hiện tại takhông thể nào động đậy." Mộ Chỉ Ly nhíu mày, thầm trao đổi với Thiên Nhi, đây làlần đầu tiên nàng cảm nhận được uy áp cường đại như vậy, không nghĩ tới uy ápcòn có công dụng như vậy, tuy nàng không bị thứ gì trói buộc, như nó đã tậptrung vào nàng, nàng ắt không thể nào nhúc nhích được.
Nghe vậy, Thiên Nhi cắn răng: "Ta giúp ngươi tránh."Hiện tại tình huống nguy hiểm như vậy, cho dù để lộ mình ra thì cũng không cònbiện phá nàng, dù sao không gì quan trọng bằng mạng sống của Mộ ChỉLy.
"Đợi một chút." Chưa đến phút cuối, nàng cũng không muốnThiên Nhi bị lộ, dù sao nếu như vậy, nguy hiểm đối với bọn họ sẽ tăng lênnhiều.
Rốt cuộc, Vương Tĩnh Hoành đã đến trước mặt Mộ Chỉ Ly,một chưởng hướng về đầu Mộ Chỉ Ly.
"Dừng tay!" Mộ Kình Lệ hô, nhưng lại không cách nào ngăncản được.
Ngay khi tất cả mọi người cho rằng Mộ Chỉ Ly sắp nhuốmmáu, một bóng hình màu hồng xuất hiện bên cạnh Mộ Chỉ Ly, ôm Mộ Chỉ Ly vào trongngực mình, trách thoát khỏi phạm vi công kích của Mộ Chỉ Ly, đồng thời vươn taytiếp chưởng của Vương Tĩnh Hoành.
Hai chưởng động vào nhau, rất nhanh đã tách ra. VươngTĩnh Hoành lui về sau mấy bước, chật vật kìm hãm thân mình, tay phải không ngừngrun rẩy, hiển nhiên một chưởng vừa rồi đã khiến tay hắn bị thương, trái lại namtử áo hồng lại không có chút không khỏe, khóe miệng tùy ý nhếch lên một đườngcong, nhìn Vương Tĩnh Hoành.
Lúc trước tầm mắt của hắn một mực dừng trên người Mộ ChỉLy, nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đứng đó bất động thì đã đoán được chuyện gì đang xảy ra,vì vậy trước tiên cứ chạy tới, hắn đây thực không đành lòng nhìn Mộ Chỉ Ly cứnhư vậy mà hương tiêu ngọc vẫn.
Mộ Chỉ Ly nhận thấy mình đột nhiên rơi vào một vòng ômrộng lớn, ấm áp, nàng có thể cảm nhận được đây là một người nam nhân, sống đếntuổi này, đây vẫn là lần đầu tiên nàng bị một nam nhân xa lạ ômlấy.
Không nhịn được chuyển tâm mắt lên người nam tử ấy, songkhi nàng nhìn thấy rõ tướng mạo của hắn, hô hấp như dừng lại, không bởi vì cáigì khác, chởi bởi tướng mạo của hắn!
Đây là một nam tử cực đẹp trai, một mái tóc đen tùy ý đểsau ót, không gây ra chút trói buộc, lộ ra vẻ phóng đảng, hào sảng, nếu ngườibình thường để tóc tùy ý như vậy có lẽ sẽ rất lộn xộn, nhưng trên người hắn,không hiểu sao lại không có cảm giác này, phảng phất mọi chuyện nên như vậy mớiđúng. Có lẽ nếu trói buộc hắn thì hắn sẽ không còn là chính mình. Làn da của hắntrắng đến mức khiến tất cả nữ nhân hâm mộ, trông như bạch ngọc sáng bóng dướiánh mặt trời, hết sức mê người, quả thực có thể dùng từ kiều mị, diễm lệ để hìnhdung. Lông mày dài như liễu, thân như tùng, cẩm bào đỏ hồng khoác trên người hắnthực hết sức phù hợp. Nam nhân bình thường nếu mặc đồ màu này sẽ hết sức kỳquặc, như màu này ướm lên người của hắn, lại cứ như tạo ra dành cho hắn. Cẩm bàomàu đỏ khoác trên người hắn tô lên dáng người cao lớn của hắn, tỏ ra chút kiêungạo, lại tăng thêm vài phần tà mị.
Một đôi mắt hoa đào mê người nổi bật trên khuôn mặt hắn,lại khiến mọi người ngạc nhiên chính là đôi con ngươi tinh khiết màu xanh datrời kia, sâu như biển, tinh khiết như nước trời, nhưng lại ẩn đầy vẻ tà mị,đuôi mắt có chút cong lên khiến hắn trông rất đa tình, khóe miệng nhếch lên mộtđường cong như ẩn như hiện vô cùng hấp dẫn người.
Hai loại khí chất bất đồng toát ra từ người hắn không lộra vẻ bài xích, phảng phất như hết thảy đều nên như thế, lại khiến cho ngườikhác có ấn tượng khắc sâu.
Sự xuất hiện của nam tử không thể nghi ngờ gì thực rấtđột nhiên, lúc nãy không ai chú ý đến sự hiện hữu của hắn, bây giờ lại đột nhiênxuất hiện, có thể không kỳ quái sao? Tất cả mọi người đều đang nghi hoặc rốtcuộc là hắn từ đâu chạy ra?
Mộ Chỉ Ly nhìn nam tử bên cạnh mình, lúc nãy hắn đấuchưởng với Vương Tĩnh Hoành, hình như là hắn chiếm thế thượng phong? Như vậy rốtcuộc thực lực của hắn mạnh bao nhiêu? Nàng đoán không được.
Nữ nhân dưới đài vừa thấy nam tử mặc áo hồng xuất hiện,dưới đáy mắt đều hiện lên vẻ yêu mến cuồng nhiệt. Ông trời...ơi.... Bọn họ sốnglâu như vậy, đây là lần đầu tiên thấy nam tử đẹp như vậy, đương nhiên, nếu chỉđẹp bình thường, cũng sẽ không hấp dẫn bọn họ như vậy, vấn đề ở chỗ, thực lựccủa hắn còn mạnh đến thế kia, hắn mới bao nhiêu? Nhiều lắm cũng chỉ mới hai mươituổi mà thôi, nhưng mà hắn có thể đánh lui Vương Tĩnh Hoành, quả thực không thểtưởng tượng nổi!
Mộ Kình Lệ lúc nãy vừa thấy Vương Tĩnh Hoành công kíchMộ Chỉ Ly, ánh mắt vằn lên thành màu đỏ như máu, Mộ gia thật vất vả mới pháthiện một hạt giống tốt như Mộ Chỉ Ly, cứ thể bị Vương Tĩnh Hoành hủy đi, Mộ gialão tất không chết không ngừng chiến với Vương Tĩnh Hoành. Trong quãng thời gianngắn, Mộ Kình Lệ suy tư quá nhiều, suy nghĩ làm cách nào để đối phó với VươngTĩnh Hoành.... Đợi một lát, không nghĩ tới, lại xuất hiên một nam tử áo hồngngăn trở hết thảy.
Tuy không biết rốt cuộc đối phương là ai nhưng đã giúpMộ Chỉ Ly, lão tất nhiên biết ơn đối phương, vì vậy lúc nói chuyện cũng có chútlễ phép, trong lời nói không hề xem đối phương là vãn bối: "Không biết công tửlà?"
Từ một chưởng vừa rồi của hắn đã có thể biết rõ lựclượng của hắn mạnh cỡ nào, đối địch với người mạnh như vậy, không nghi ngờ gì làviệc hết sức không lý trí. Hơn nữa còn trẻ như vậy mà đã có thể thực lực nhưvậy, hiển nhiên rằng thế lực sau lưng hắn tuyệt đối không đơn giản, Mộ Kình Lệdù sao cũng đã từng trải qua rất nhiều chuyện, chỉ trong thời gian ngắn như vậyđã phân tích ra nhiều chuyện như vậy.
Không đợi nam tử mặc áo hồng đáp lời, Vương Tĩnh Hoànhxanh mặt nói: "Vị công tử này, hiện tại đây là chuyện của Vương gia cùng Mộ gia,hi vọng ngươi đừng nhúng tay!" Tuy đáy lòng tức tối đến cực điểm với nam tử này,nếu không phải hắn ra tay, hiện tại Mộ Chỉ Ly đã bị mình giết rồi, nhưng màchuyện mà Mộ Kình Lệ có thể nghĩ đến, lão tất nhiên cũng đã nghĩ đến, chỉ có thểkìm nén tức tối trong lòng, bình tâm hòa khí.
Nghe vậy, khóe miệng nam tử mặc áo hồng càng thêm conghơn, thế mà lại nở nụ cười: "Lời này của lão hình như sai rồi, chuyện của nươngtử nhà ta, sao ta có thể mặc kệ chứ?"
Lời này vừa nói ra, những người ở chỗ này ngoại trừ namtử mặc áo hồng ra, đều ngây ngẩn cả người, ngay cả Mộ Chỉ Ly cũng dùng vẻ mặtkinh ngạc nhìn nam tử kia, hỏi: "Ngươi nói gì vậy? Ngay cả tên ngươi ta cũngkhông biết, sao có thể là nương tử nhà ngươi?" Bảo nàng là nương tử nhà hắn?Trước giờ nàng chưa từng gặp hắn ah! Cho dù có lục hết trí nhớ còn sót lại củaMộ Chỉ Ly trước kia, cũng không có gì về người này.
Nam tử mặc áo hồng bày ra bộ dáng thương tâm, nói:"Nương tử, hiện tại nàng ở trong lòng ta*, vậy mà còn nỡ nói lời thương tâm nhưvậy. Tên của ta là Hàn Như Liệt, nương tử cần phải nhớ rõ, nếu lần sau lại quên,vi phu lại phải thương tâm rồi."
*Câu này có 2 ý, 1 là chị đang bị anh ôm, 2 là chị ởtrong tim anh...=))
Lúc này Mộ Chỉ Ly mới kịp phản ứng, lúc nãy bởi vì mọichuyện phát sinh quá mức đột ngột, về sau lại bị lời của hắn dọa sững người, chonên quên mất đến hiện tại nàng vẫn còn nằm trong lòng hắn! Đẩy nam tử kia ra,đứng sang một bên, trên mặt không nhịn được hiện ra một tầng đỏửng.
Hàn Như Liệt nhìn thấy khuôn mặt đỏ hồng của Mộ Chỉ Ly,ý cười dưới đáy mắt càng thêm sâu. Còn đâu bộ dáng tâm tình tuyệt đối không bịchuyện gì ảnh hưởng chứ, không nghĩ tới mình mới ôm thoáng nàng một chút đãkhiến nàng đỏ mặt, có điều như vậy thật vô cùng đáng yêu nha!
Mọi người nhìn xem hành động giữa hai người, nói khôngthành lời, bộ dáng Mộ Chỉ Ly xấu hổ trong mắt bọn họ lại trở thành bộ dáng thẹnthùng, khiến cho không ít người tin lời của Hàn Như Liệt, chẳng lẽ bọn họ thậtsự là tình nhân? Nhưng mà Hàn Như Liệt kia cũng quá đẹp trai đi, hai người đứngchung một chỗ, thật rất xứng đôi nha!
"Chỉ Ly, hắn với con thật..." Lời kế tiếp, Mộ Kình Lệkhông nói ra, mặt già có chút xấu hổ, đây là chuyện tình cảm của tụi nhỏ, hắnhỏi vậy, đúng là có chút kì quái.
Tại Thiên Huyền đại lục, không hề hạn chế tuổi tác khikết hôn, có điều phần lớn mọi người đều lập gia đình tương đối muộn, bởi vì bọnhọ đều đặt hết tâm tư, sức lực lên chuyện tu luyện. Mộ Kình Lệ chuyện này sẽphát sinh lên người Mộ Chỉ Ly, nhưng tiểu tử Hàn Như Liệt này, lão thật vừa ýa!
"Gia chủ, ta thật sự không biết hắn!" Mộ Chỉ Ly vội vànggiải thích.
"Nương tử, nàng lại nói thế, vi phu sẽ tứcgiận!"
Vương Thiên Tuấn cắn răng nhìn Mộ Chỉ Ly, trong lòng hếtsức không muốn thừa nhận, nhưng nỗi đau nhức kịch liệt truyền đến tận xương tủykhiến hắn không thể nào tiếp tục chịu đựng, hắn chỉ cảm thấy không bao lâu nữahắn sẽ bị nỗi đau này hành hạ đến chết tươi. Ánh mắt hắn nhìn về Mộ Chỉ Ly lạithêm một tầng khiếp sợ, không rõ rốt cuộc nàng đã làm chuyện này như thế nào,không phải trên ngân châm kia có kịch độc đó chứ?
Có điều kịch độc đều khiến người ta mau chóng bỏ mạng,nào có loại khiến người ta đau đến thế này? Vương Thiên Tuấn nghi hoặc trăm mốicũng chẳng có cách giải.
"Không thừa nhận sao? Không sao, ta xem thử ngươi cònchống đỡ được bao lâu." Mộ Chỉ Ly không chút để ý, dù sao người chịu đau cũngđâu phải nàng, vậy chờ một chút, nàng biết rõ đau đớn kia kịch liệt đến cỡ nào,nhìn bộ dáng kia của Vương Thiên Tuấn đã biết hắn ắt không chịu được baolâu.
Dưới đài, mọi người đều quan sát nhất cử nhất động ởtrên đài, nhìn bộ dáng Vương Thiên Tuấn giãy dụa vì đau đớn, mọi người đều sángrực mắt, nhìn Mộ Chỉ Ly đầy ngưỡng mộ.
"Châm pháp này kì lạ như vậy? Có thể khiến Vương ThiênTuấn đau đến như vậy?"
"Ta không hiểu a, chỉ mấy cây ngân châm, đã làm gì vậy?Vương Thiên Tuấn kia thế mà đã nuốt Bạo Liệt Đan đấy, đau đớn bình thường đốivới hắn chỉ như gãi ngứa, cho dù có đứt gân, gãy chân cũng sẽ không đau thànhnhư vậy, mấy cây ngân châm kia có uy lực cường đại đến thếsao?"
"Xem ra chúng ta kiến thức nông cạn, chuyện Mộ Chỉ Lybiết không chỉ như chúng ta."
Vương Tĩnh Hoành kinh ngạc, nghi ngờ nhìn tình huốngtrên đài, trong lòng thầm bực, Mộ Chỉ Ly kia sao lại có nhiều chiêu độc như vậy?Tầng tầng lớp lớp, khiến người ta không cách nào đoán trước được ah! Tuy khôngbiết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì nhưng chỉ nhìn bộ dáng thống khổ của VươngThiên Tuấn đã biết rõ tuyệt đối không phải giả vờ.
"A!" Vương Thiên Tuấn hét thảm một tiếng, để phân táncảm giác đau nhức kịch liệt trên người mình, mười ngón tay của Vương Thiên Tuấnkhông ngừng chà sát mặt đất, trong thời gian ngắn, máu thịt trên mười ngón taytrở nên lẫn lộn, nhưng lại không có chút cảm giác, tựa như đau đớn kia không thểbằng một góc của nỗi đau trên người.
"Ta thừa nhận ta thua, ngươi mau mau cứu ta." VươngThiên Tuấn không chịu được nữa, hô lên, hai bàn tay lẫn lộn máu thịt kéo lấy ốngquần Mộ Chỉ Ly, nói:"Ta thua, cứu, cứu ta, cứu, cứu ra."
Thấy thế, Mộ Chỉ Ly không nhịn được đưa mắt nhìn về phíaMộ Kình Lệ, thấy Mộ Kình Lệ gật đầu với mình, Mộ Chỉ Ly giống như tiện tay háihoa mà lấy hết ngân châm đang đâm trên huyệt đạo của Vương Thiên Tuấn, tốc độcực nhanh khiến người ta hoa mắt, chỉ thấy một hồi hình ảnh mơ hồ hiện lên,trong tay Mộ Chỉ Ly đã nhiều thêm mười mấy cây ngân châm.
Lớp đứng tuổi ở đây đều trầm mắt, lúc nãy bọn họ còntưởng Mộ Chỉ Ly quăng châm bay lung tung, thế nhưng dựa theo động tác rút châmcủa Mộ Chỉ Ly, bọn họ biết nàng đã nghĩ trước những vị trí cần rút châm, nếukhông sao có thể biết chuẩn xác vị trí của từng cây châm nhưvậy?
Nhiều ngân châm như thế, trong bầu không khí khẩn trươnglúc nãy, rốt cuộc nàng đã làm cách nào mới có thể khống chế tinh chuẩn như thế?Lực khống chế này quả thực mạnh kinh người.
Đám đệ tử Mộ gia thở phào một hơi thật sâu, trên mặt đềulộ ra nụ cười như trút được gánh nặng: "Tam tỷ thật là lợi hại, nàng thắng! Quảthực đúng là thần tượng của ta!"
"Vương Thiên Tuấn kia sau khi ăn đan dược vào cũng khôngbằng Tam tỷ, ha ha, Tam tỷ thật sự quá mạnh mẽ!"
"Về sau ta muốn học tập Tam tỷ nhiều hơn, khi nào ta cóthực lực như vậy thì thật tốt."
Bọn họ còn nhỏ tuổi, chưa trải sự đời, ước muốn cũng rấtđơn giản, không chút tính toán, sau khi thấy được thực lực của Mộ Chỉ Ly, sớm đãvứt hết những chuyện không vui trước kia ra sau đầu, trong lòng đều nghĩ đếnchuyện nên sống chung với Mộ Chỉ Ly như thế nào, nếu bọn hắn nhờ Mộ Chỉ Ly chỉđiểm bọn họ cách tu luyện, không biết nàng có hỗ trợ haykhông.
Sau khi Mộ Chỉ Ly thu hồi ngân châm, Vương Thiên Tuấncảm thấy đau đớn trên người đều biến mất, ngoại trừ mười ngón tay lẫn lộn máuthịt nhắc nhở hắn cảm giác thống khổ hắn từng trải qua, hắn còn cảm thấy tất cảmọi chuyện đều do hắn tưởng tượng chứ.
"Mau nhìn, Vương Thiên Tuấn không đau, quá kì quái rồi,ngân châm kia rốt cuộc là cái quái gì?"
"Không phải ngươi cho rằng đây chỉ là ngân châm bìnhthường đấy chứ? Có điều nhìn qua cũng thấy rất bình thườngmà."
"Ha ha, lần này mặt mũi Vương Thiên Tuấn xem như ném vềtận xó nhà rồi, lần thứ nhất bị đánh bại, lần thứ hai dù đã ăn đan dược rồi vẫnbị đánh bại! Hơn nữa còn phải cầu Mộ Chỉ Ly cứu hắn, quả thực làm mất hết mặtmũi Vương gia!"
"Không bằng ngay từ lần đầu tiên liền nhận thua đi, hiệntại mọi người đều biết rõ thực lực của hắn rồi, chênh lệch giữa hắn và Mộ Chỉ Lythật sự rất lớn, khó trách sao lại kém đại ca Vương Thiên Kỳ củahắn."
....
Sắc mặt Vương Thiên Tuấn âm trầm đến cực điểm, sợ là sauhôm nay, toàn bộ người ở La Thiên Thành trong lúc ăn no rững mở sẽ đều ngồi bànluận về hắn, mà hắn lại trở thành trò cười của họ, từ thanh niên tài tuấn của LaThiên Thành trở thành một kẻ pha trò! Sự chênh lệch trong đó khiến hắn căn bảnkhông thể nào thừa nhận, nghĩ đến biểu tình chờ mong lúc nãy của Yên Nhiên, cólẽ nếu lần này mình đánh bại Mộ Chỉ Ly, cơ hội ôm giai nhân ắt vô cùnglớn.
Nhưng hiện tại tất cả đều tan vỡ, có thể nói về sau hắnchẳng còn chút mặt mũi để xuất hiện trước mặt Mộ Yên Nhiên, bởi vì hôm nay hắnđã ném đi tôn nghiêm của mình, để Mộ Chỉ Ly hung hăng dày xéonó.
Trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng biết Vương Thiên Tuấn sẽ khôngsống tốt được, dù sao loại chuyện này quả thực khó chấp nhận, nhưng mà nàng cũngchẳng để ý lắm, dù sao lúc trước không biết Mộ Chỉ Ly đã bị trào phúng đến baonhiêu lần, không phải vẫn sống tốt đến giờ đó sao? Chẳng lẽ nói Mộ Chỉ Ly nàngkhông có tự tôn sao? Lòng tự trọng của Mộ Chỉ Ly nàng đây so với những người ởđây thì lớn hơn nhiều!
Xoay người, Mộ Chỉ Ly nhìn Đại Trưởng lão Mộ Kình Thao,nói:"Đại trưởng lão, có thể tuyên bố kết quả!" Mộ Chỉ Ly nàng hôm nay chiến mộttrận mà thành danh, ngày sau toàn bộ La Thiên Thành sẽ biết nàng đánh bại VươngThiên Tuấn đã ăn Bạo Liệt đan, nhờ đó có thể thể hiện trọn vẹn thực lực củanàng. Nàng không còn là một phế vật!
Nàng có thể dùng diện mạo chân thật của mình mà đi trênđường lớn, không ai sẽ trào phúng, chế giễu nàng, cũng không ai dám khiêu khíchnàng!
Nghe vậy, Mộ Kình Thao đến lúc này mới từ trong khiếp sợmà phản ứng, nói: "Mộ Chỉ Ly đấu với Vương Thiên Tuấn, Mộ Chỉ Ly..." Một chữ"thắng" cuối cùng còn chưa nói ra, Vương Thiên Tuấn lại lớn tiếng hô lên: "Ngươiđã hủy ta, ta muốn ngươi cùng ta xuống địa ngục."
Nói xong, Cuồng Long Đao trong tay phải dùng tốc độ sétđánh không kịp bưng tai mà vung về phía Mộ Chỉ Ly, hai người vốn đứng vô cùnggần, huống chi Mộ Chỉ Ly vẫn luôn đưa lưng về phía Vương Thiên Tuấn hay sao?Không ai nghĩ đến trong tình huống này, Vương Thiên Tuấn còn không muốn từbỏ.
Sau một khắc.
"Phụt" Một ngụm máu tươi phụt ra khỏi miệng Vươn ThiênTuấn.
"Tí tách, tí tách" Tiếng máu tươi rơi trên mặt đất lộ rathật rõ ràng, tất cả mọi người quên mất nói, chỉ kinh ngạc nhìn một nhàn trênđài, tựa hồ không thể nào nuốt trôi được biến hóa lớn như vậy.
Tô Dự há to miệng, vẻ mặt không thể tin được, hắn tuyệtđối không nghĩ tới kết quả lại như thế này, Tô Tử Di thấy thế cũng choángváng.
Mộ Kình Lệ thấy tình huống này, há to miệng nhưng saunửa ngày vẫn không thành lời, biến cố lần này tuyệt đối không ai ngờđến.
Trên đài tỷ võ.
Kiếm của Mộ Chỉ Ly đâm sâu vào tim Vương Thiên Tuấn, haingười mặt đối mặt, không ai nói chuyện, thoạt nhìn hết sức quỷdị.
Hóa ra, trước khi Vương Thiên Tuấn động đao, Mộ Chỉ Lyphản ứng kịp thời, nhanh chóng né sang bên cạnh, đồng thời quay lại, thuận thếđâm một phát, chỉ nghe thấy tiếng vũ khi đâm vào da, kiếm của Mộ Chỉ Ly đã cắmsâu vào.
"Thiên Tuấn!" Vương Tĩnh Hoành rốt cuộc không thể nàogiữ nguyên vẻ lạnh nhạt, đứng lên khỏi chổ ngồi, khẩn trương hô tên conmình.
Nghe vậy, Vương Thiên Tuấn chuyển mắt về hướng VươngTĩnh Hoành, sắc mặt thống khổ, há mồm nói: "Phụ thân, thật xin lỗi, con khiếnngười mất thể diện." Âm thanh máu tươi từ miệng hắn phun ra, liền ngã xuống mặtđất.
"Nhị đệ!" Vương Thiên Kỳ cũng khẩn trương hô, lúc nóichuyện khẽ chuyển người, rất nhanh đã lên đến đài tỷ võ, tiếp lấy thân thể loạngchoạng ngã xuống của Vương Thiên Tuấn, hô: "Nhị đệ, nhị đệ!"
Nhưng mà, cho dù hắn có lay Vương Thiên Tuấn như thếnào, hắn ta cũng không có chút phản ứng, đặt ngón trỏ xuống dưới mũi Vương ThiênTuấn, sắc mặt Vương Thiên Kỳ lập tức trở nên hết sức khó coi, chuyển mắt nhìnVương Tĩnh Hoành đang nhìn đầy chờ mong, nói: "Nhị đệ chếtrồi."
"Chết rồi" Hai chữ như là một tiếng sét vang vọng trongđầu mỗi người, Vương Thiên Tuấn chết rồi hả? Lại bị Mộ Chỉ Ly giết đi? Mọi ngườiý thức được, sự tình lần này trở nên lớn rồi, địa vị của Vương Thiên Tuấn ởVương gia không hề tầm thường, lần này lại chết ở Tộc Hội của Mộ gia, chuyện nàycó thể tốt sao? Điều này hiển nhiên là không thể nào.
"Mộ Chỉ Ly, ngươi trả mạng cho con ta!" Vương Tĩnh Hoànhđiên cuồng ,nổi giận xông về phía võ đài, bộ dáng kia rõ ràng là muốn khiến MộChỉ Ly chôn cùng Vương Thiên Tuấn, với tư cách là một vị phụ thân, hắn sao cóthể không yêu con mình? Trong thời gian ngắn như vây, nhi tử thật đã chết ngaytrước mặt mình, thậm chí khi mình còn chưa kịp phản ứng thì đã chết, chuyện nảy,bảo hắn sao có thể chấp nhận?
Nhìn thấy động tác của Vương Tĩnh Hoành, Mộ Kình Lệ khẩntrương một hồi: "Vương Tĩnh Hoành, chuyện này là do con ngươi gieo gió gặt bão,không liên quan đến Chỉ Ly!" Chuyện này vốn do Vương Thiên Tuấn có ý định giếtMộ Chỉ Ly trước, còn Mộ Chỉ Ly chẳng qua chỉ tự vệ mà thôi, không thể đổ tráchnhiệm lên người Mộ Chỉ Ly.
Lời của Mộ Kình Lệ tất nhiên đạt được sự tán thành củakhông ít người, chuyện này vốn do Vương Thiên Tuấn khơi mào trước, hơn nữa VươngThiên Tuấn còn nhiều lần phạm quy, hết ăn đạn dược, đã thua lại còn muốn kéo MộChỉ Ly xuống địa ngục, hết thảy mọi chuyện đều không phải chủ ý của Mộ Chỉ Ly,theo bọn hắn thấy, chuyện này thậ sự không liên quan lắm đến Mộ ChỉLy.
"Con ta bị cháu cưng của ngươi giết, còn nói không liênquan đến nàng? Ta muốn nàng chôn cùng con ta!" Tốc độ của Vương Tĩnh Hoành cànglúc càng nhanh, mà tốc độ của hắn vốn ngang với Mộ Kình Lệ, lại đi trước Mộ KìnhLệ, bởi vậy tất nhiên là hắn tới trước.
Mộ Chỉ Ly đứng tại nơi ấy chỉ thấy một cỗ khí thế cườngđại đánh úp ngay trước mặt, khiến cho nàng không còn chỗ trốn, bởi vì bốn phíađều đã bị phong tỏa. Đây là lần đầu tiên Mộ Chỉ Ly cảm thấy lực lượng cường đạiđến vậy, đứng trước lực lượng này, nàng mới nhận ra sự chênh lệch giữa mình cùngđám người Vương Tĩnh Hoành.
Còn chưa ra tay, Mộ Chỉ Ly đã cảm thấy được thực lực củaVương Tĩnh Hoành đến tột cùng có bao nhiêu mạnh mẽ, trong lòng hiện lên một nỗikhát vọng thực lực, không biết đến bao giờ nàng mới có được thực lực như vậy, ítnhất nàng tin tưởng nàng sẽ có được!
"Chỉ Ly, không tốt, lão già chết tiệt kia muốn đẩy ngươivào chỗ chết!" Thiên Nhi cũng cảm nhận được uy áp phóng ra từ Vương Tĩnh Hoành,nhận thấy được tình huống không ổn.
Mộ Chỉ Ly tất nhiên cũng biết rõ, mình giết con nhàngười ta, lão có thể không muốn giết mình sao? Đổi lại bất kì người nào cũng sẽnhư vậy, nhưng Mộ Chỉ Ly nàng cũng không hối hận trước hành vi ngông cuồng lúcnãy của mình, dù sao hết thảy đều do Vương Thiên Tuấn tự tìm, không chỉ một lầnmà tới tận ba lần khiêu chiến sự nhẫn nại của nàng. Nàng không phải là người đểngười khác đùa bỡn!
Thật cho rằng nàng không dám làm gì hết sao? Dù sao quachuyện hôm nay nàng đã hoàn toàn trở thành kẻ thù của Vương Thiên Tuấn, cho dùhôm nay Vương Thiên Tuấn không chết, sau khi trở về nhất định sẽ tìm cách báothù mình, mà Vương Thiên Tuấn là người của Vương gia, quan hệ giữa Vương giacùng Mộ gia vốn không tốt, nếu Vương Thiên Tuấn muốn trả thù mình, có lẽ toàn bộVương gia cũng sẽ đều tìm cách trả thù mình.
Hiện tại nàng giết chết Vương Thiên Tuấn, người Vươnggia cũng sẽ tìm cách báo thù, kết quả không phải chẳng khác nao chút nào sao, đãnhư vậy, sao lại không giết? Ít nhất còn có thể giải quyết một mối phiền phức,loại bớt một Tiên Thiên cao thủ của Vương gia, đối với Vương gia bọn họ khôngphải là chuyện tốt sao?
"Hắn phóng hết toàn bộ uy áp lên người ta, hiện tại takhông thể nào động đậy." Mộ Chỉ Ly nhíu mày, thầm trao đổi với Thiên Nhi, đây làlần đầu tiên nàng cảm nhận được uy áp cường đại như vậy, không nghĩ tới uy ápcòn có công dụng như vậy, tuy nàng không bị thứ gì trói buộc, như nó đã tậptrung vào nàng, nàng ắt không thể nào nhúc nhích được.
Nghe vậy, Thiên Nhi cắn răng: "Ta giúp ngươi tránh."Hiện tại tình huống nguy hiểm như vậy, cho dù để lộ mình ra thì cũng không cònbiện phá nàng, dù sao không gì quan trọng bằng mạng sống của Mộ ChỉLy.
"Đợi một chút." Chưa đến phút cuối, nàng cũng không muốnThiên Nhi bị lộ, dù sao nếu như vậy, nguy hiểm đối với bọn họ sẽ tăng lênnhiều.
Rốt cuộc, Vương Tĩnh Hoành đã đến trước mặt Mộ Chỉ Ly,một chưởng hướng về đầu Mộ Chỉ Ly.
"Dừng tay!" Mộ Kình Lệ hô, nhưng lại không cách nào ngăncản được.
Ngay khi tất cả mọi người cho rằng Mộ Chỉ Ly sắp nhuốmmáu, một bóng hình màu hồng xuất hiện bên cạnh Mộ Chỉ Ly, ôm Mộ Chỉ Ly vào trongngực mình, trách thoát khỏi phạm vi công kích của Mộ Chỉ Ly, đồng thời vươn taytiếp chưởng của Vương Tĩnh Hoành.
Hai chưởng động vào nhau, rất nhanh đã tách ra. VươngTĩnh Hoành lui về sau mấy bước, chật vật kìm hãm thân mình, tay phải không ngừngrun rẩy, hiển nhiên một chưởng vừa rồi đã khiến tay hắn bị thương, trái lại namtử áo hồng lại không có chút không khỏe, khóe miệng tùy ý nhếch lên một đườngcong, nhìn Vương Tĩnh Hoành.
Lúc trước tầm mắt của hắn một mực dừng trên người Mộ ChỉLy, nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đứng đó bất động thì đã đoán được chuyện gì đang xảy ra,vì vậy trước tiên cứ chạy tới, hắn đây thực không đành lòng nhìn Mộ Chỉ Ly cứnhư vậy mà hương tiêu ngọc vẫn.
Mộ Chỉ Ly nhận thấy mình đột nhiên rơi vào một vòng ômrộng lớn, ấm áp, nàng có thể cảm nhận được đây là một người nam nhân, sống đếntuổi này, đây vẫn là lần đầu tiên nàng bị một nam nhân xa lạ ômlấy.
Không nhịn được chuyển tâm mắt lên người nam tử ấy, songkhi nàng nhìn thấy rõ tướng mạo của hắn, hô hấp như dừng lại, không bởi vì cáigì khác, chởi bởi tướng mạo của hắn!
Đây là một nam tử cực đẹp trai, một mái tóc đen tùy ý đểsau ót, không gây ra chút trói buộc, lộ ra vẻ phóng đảng, hào sảng, nếu ngườibình thường để tóc tùy ý như vậy có lẽ sẽ rất lộn xộn, nhưng trên người hắn,không hiểu sao lại không có cảm giác này, phảng phất mọi chuyện nên như vậy mớiđúng. Có lẽ nếu trói buộc hắn thì hắn sẽ không còn là chính mình. Làn da của hắntrắng đến mức khiến tất cả nữ nhân hâm mộ, trông như bạch ngọc sáng bóng dướiánh mặt trời, hết sức mê người, quả thực có thể dùng từ kiều mị, diễm lệ để hìnhdung. Lông mày dài như liễu, thân như tùng, cẩm bào đỏ hồng khoác trên người hắnthực hết sức phù hợp. Nam nhân bình thường nếu mặc đồ màu này sẽ hết sức kỳquặc, như màu này ướm lên người của hắn, lại cứ như tạo ra dành cho hắn. Cẩm bàomàu đỏ khoác trên người hắn tô lên dáng người cao lớn của hắn, tỏ ra chút kiêungạo, lại tăng thêm vài phần tà mị.
Một đôi mắt hoa đào mê người nổi bật trên khuôn mặt hắn,lại khiến mọi người ngạc nhiên chính là đôi con ngươi tinh khiết màu xanh datrời kia, sâu như biển, tinh khiết như nước trời, nhưng lại ẩn đầy vẻ tà mị,đuôi mắt có chút cong lên khiến hắn trông rất đa tình, khóe miệng nhếch lên mộtđường cong như ẩn như hiện vô cùng hấp dẫn người.
Hai loại khí chất bất đồng toát ra từ người hắn không lộra vẻ bài xích, phảng phất như hết thảy đều nên như thế, lại khiến cho ngườikhác có ấn tượng khắc sâu.
Sự xuất hiện của nam tử không thể nghi ngờ gì thực rấtđột nhiên, lúc nãy không ai chú ý đến sự hiện hữu của hắn, bây giờ lại đột nhiênxuất hiện, có thể không kỳ quái sao? Tất cả mọi người đều đang nghi hoặc rốtcuộc là hắn từ đâu chạy ra?
Mộ Chỉ Ly nhìn nam tử bên cạnh mình, lúc nãy hắn đấuchưởng với Vương Tĩnh Hoành, hình như là hắn chiếm thế thượng phong? Như vậy rốtcuộc thực lực của hắn mạnh bao nhiêu? Nàng đoán không được.
Nữ nhân dưới đài vừa thấy nam tử mặc áo hồng xuất hiện,dưới đáy mắt đều hiện lên vẻ yêu mến cuồng nhiệt. Ông trời...ơi.... Bọn họ sốnglâu như vậy, đây là lần đầu tiên thấy nam tử đẹp như vậy, đương nhiên, nếu chỉđẹp bình thường, cũng sẽ không hấp dẫn bọn họ như vậy, vấn đề ở chỗ, thực lựccủa hắn còn mạnh đến thế kia, hắn mới bao nhiêu? Nhiều lắm cũng chỉ mới hai mươituổi mà thôi, nhưng mà hắn có thể đánh lui Vương Tĩnh Hoành, quả thực không thểtưởng tượng nổi!
Mộ Kình Lệ lúc nãy vừa thấy Vương Tĩnh Hoành công kíchMộ Chỉ Ly, ánh mắt vằn lên thành màu đỏ như máu, Mộ gia thật vất vả mới pháthiện một hạt giống tốt như Mộ Chỉ Ly, cứ thể bị Vương Tĩnh Hoành hủy đi, Mộ gialão tất không chết không ngừng chiến với Vương Tĩnh Hoành. Trong quãng thời gianngắn, Mộ Kình Lệ suy tư quá nhiều, suy nghĩ làm cách nào để đối phó với VươngTĩnh Hoành.... Đợi một lát, không nghĩ tới, lại xuất hiên một nam tử áo hồngngăn trở hết thảy.
Tuy không biết rốt cuộc đối phương là ai nhưng đã giúpMộ Chỉ Ly, lão tất nhiên biết ơn đối phương, vì vậy lúc nói chuyện cũng có chútlễ phép, trong lời nói không hề xem đối phương là vãn bối: "Không biết công tửlà?"
Từ một chưởng vừa rồi của hắn đã có thể biết rõ lựclượng của hắn mạnh cỡ nào, đối địch với người mạnh như vậy, không nghi ngờ gì làviệc hết sức không lý trí. Hơn nữa còn trẻ như vậy mà đã có thể thực lực nhưvậy, hiển nhiên rằng thế lực sau lưng hắn tuyệt đối không đơn giản, Mộ Kình Lệdù sao cũng đã từng trải qua rất nhiều chuyện, chỉ trong thời gian ngắn như vậyđã phân tích ra nhiều chuyện như vậy.
Không đợi nam tử mặc áo hồng đáp lời, Vương Tĩnh Hoànhxanh mặt nói: "Vị công tử này, hiện tại đây là chuyện của Vương gia cùng Mộ gia,hi vọng ngươi đừng nhúng tay!" Tuy đáy lòng tức tối đến cực điểm với nam tử này,nếu không phải hắn ra tay, hiện tại Mộ Chỉ Ly đã bị mình giết rồi, nhưng màchuyện mà Mộ Kình Lệ có thể nghĩ đến, lão tất nhiên cũng đã nghĩ đến, chỉ có thểkìm nén tức tối trong lòng, bình tâm hòa khí.
Nghe vậy, khóe miệng nam tử mặc áo hồng càng thêm conghơn, thế mà lại nở nụ cười: "Lời này của lão hình như sai rồi, chuyện của nươngtử nhà ta, sao ta có thể mặc kệ chứ?"
Lời này vừa nói ra, những người ở chỗ này ngoại trừ namtử mặc áo hồng ra, đều ngây ngẩn cả người, ngay cả Mộ Chỉ Ly cũng dùng vẻ mặtkinh ngạc nhìn nam tử kia, hỏi: "Ngươi nói gì vậy? Ngay cả tên ngươi ta cũngkhông biết, sao có thể là nương tử nhà ngươi?" Bảo nàng là nương tử nhà hắn?Trước giờ nàng chưa từng gặp hắn ah! Cho dù có lục hết trí nhớ còn sót lại củaMộ Chỉ Ly trước kia, cũng không có gì về người này.
Nam tử mặc áo hồng bày ra bộ dáng thương tâm, nói:"Nương tử, hiện tại nàng ở trong lòng ta*, vậy mà còn nỡ nói lời thương tâm nhưvậy. Tên của ta là Hàn Như Liệt, nương tử cần phải nhớ rõ, nếu lần sau lại quên,vi phu lại phải thương tâm rồi."
*Câu này có 2 ý, 1 là chị đang bị anh ôm, 2 là chị ởtrong tim anh...=))
Lúc này Mộ Chỉ Ly mới kịp phản ứng, lúc nãy bởi vì mọichuyện phát sinh quá mức đột ngột, về sau lại bị lời của hắn dọa sững người, chonên quên mất đến hiện tại nàng vẫn còn nằm trong lòng hắn! Đẩy nam tử kia ra,đứng sang một bên, trên mặt không nhịn được hiện ra một tầng đỏửng.
Hàn Như Liệt nhìn thấy khuôn mặt đỏ hồng của Mộ Chỉ Ly,ý cười dưới đáy mắt càng thêm sâu. Còn đâu bộ dáng tâm tình tuyệt đối không bịchuyện gì ảnh hưởng chứ, không nghĩ tới mình mới ôm thoáng nàng một chút đãkhiến nàng đỏ mặt, có điều như vậy thật vô cùng đáng yêu nha!
Mọi người nhìn xem hành động giữa hai người, nói khôngthành lời, bộ dáng Mộ Chỉ Ly xấu hổ trong mắt bọn họ lại trở thành bộ dáng thẹnthùng, khiến cho không ít người tin lời của Hàn Như Liệt, chẳng lẽ bọn họ thậtsự là tình nhân? Nhưng mà Hàn Như Liệt kia cũng quá đẹp trai đi, hai người đứngchung một chỗ, thật rất xứng đôi nha!
"Chỉ Ly, hắn với con thật..." Lời kế tiếp, Mộ Kình Lệkhông nói ra, mặt già có chút xấu hổ, đây là chuyện tình cảm của tụi nhỏ, hắnhỏi vậy, đúng là có chút kì quái.
Tại Thiên Huyền đại lục, không hề hạn chế tuổi tác khikết hôn, có điều phần lớn mọi người đều lập gia đình tương đối muộn, bởi vì bọnhọ đều đặt hết tâm tư, sức lực lên chuyện tu luyện. Mộ Kình Lệ chuyện này sẽphát sinh lên người Mộ Chỉ Ly, nhưng tiểu tử Hàn Như Liệt này, lão thật vừa ýa!
"Gia chủ, ta thật sự không biết hắn!" Mộ Chỉ Ly vội vànggiải thích.
"Nương tử, nàng lại nói thế, vi phu sẽ tứcgiận!"
/655
|