Y Thủ Che Thiên

Chương 71: GIẢI ĐỘC

/655


Sau đó, Hàn Dạ xuất hiện ở bên cạnh Hàn Như Liệt,mà Hàn Như Liệt thì nhìn bóng lưng Mộ Chỉ Ly rời đi mà không nói một lời, thấythế, Hàn Dạ không khỏi mở miệng nói: “Công tử, nàng nói là sựthật?”

Hàn Như Liệt gật đầu: “Không sai, triệu chứng mànàng nói là thật, ta tin tưởng nàng!” Từ bộ dáng nghiêm túc của nàng, hắn biếtlời nàng nói là sự thật, dù sao Mộ Chỉ Ly cũng không cần thiết phải lừa gạt hắn,huống chi Mộ Chỉ Ly cũng không phải là người như vậy.

Nghe vậy, Hàn Dạ ngẩn ra, hắn không nghĩ tới việcnày lại là thật, lúc trước khi nghe bọn họ nói hắn cũng chỉ nghĩ Mộ Chỉ Ly chẳngqua là nói lung tung, mà Thiếu chủ bất quá chỉ là phối hợp với nàng ta, thếnhưng không nghĩ tới Thiếu chủ thật sự trúng độc.

Điều này sao có thể? Bọn họ cho tới bây giờ chưatừng nghĩ qua Thiếu chủ là trúng độc, phải biết rằng bọn họ ở nơi này luôn cựckỳ cẩn thận, với thực lực và địa vị của Thiếu chủ, tuy rằng có rất nhiều thứ,nhưng sau lưng muốn hại người của hắn cũng không phải ít, cho nên Thiếu chủ mớidưỡng thành một loại tính cách.

Thiếu chủ lớn lên rất là tuấn mỹ, không biết có baonhiêu cô gái say đắm bề ngoài của Thiếu chủ, nhưng Thiếu chủ đối với mấy thứ nàyluôn không để ý, mà bởi vì thường xuyên xuất hiện nguy hiểm, Thiếu chủ phải ngụytrang bản thân, cho nên trên mặt Thiếu chủ luôn treo nụ cười, làm cho người takhông thể nào biết được hắn rút cuộc là thật lòng hay chỉ giả vờ, cho dù làchuyện gì xảy ra, Thiếu chủ cũng vĩnh viễn đang cười, suy nghĩ trong lòng hắnkhông ai có thể hiểu được.

Hàn Dạ hắn từ nhỏ đã theo bên người Thiếu chủ,Thiếu chủ đối với hắn cũng vô cùng tín nhiệm, so với người khác, Thiếu chủ ởtrước mặt hắn tương đối chân thật, nhưng rất rõ ràng là hắn cũng không hoàn toànhiểu rõ Thiếu chủ, ít nhất là nhiều việc Thiếu chủ làm hắn cũng khônghiểu.

Thiếu chủ đối với Hàn Dạ hắn có đại ân, cho nên dùhiểu hay không hiểu, chỉ cần là chuyện Thiếu chủ phân phó, hắn nhất định sẽhoàn thành, cho dù là tự sát, hắn cũng sẽ không do dự màlàm.

“Ta nghĩ, chúng ta cần phải trở về một chuyến rồi,để cho những kẻ muốn ta chết kia nhìn thấy ta vẫn còn sống tốt.” Trên mặt HànNhư Liệt treo lên một nụ cười lạnh lùng, đôi mắt hoa đào tràn đầy tình cảm giờđây càng mê người, thoạt nhìn tràn đầy mị lực.

Hàn Dạ vẫn không nói chuyện, chẳng qua là yên lặngđứng phía sau Hàn Như Liệt, hắn chỉ muốn giúp Thiếu chủ bình định hết thảy nhữngchướng ngại, không hơn.

Ngoài cửa.

Một cảnh tượng tràn đầy sức sống, trong sân việnđều là sắc xanh biếc, thoạt nhìn rất tĩnh lặng.

Hàn Như Liệt đi ra ngoài cửa, ở trong thế giới xanhbiếc này, lại thấy được sắc đỏ tươi hấp dẫn người như vậy, ánh mặt trời vẩy vàotrên người Hàn Như Liệt, khẽ cúi đầu, sợi tóc che đi ánh mắt hắn, bóng râm baotrùm trước mặt khiến cho người ta không thấy rõ được tâm tìnhhắn.

Hàn Như Liệt hắn thích sắc đỏ này, màu đỏ tràn ra,màu đỏ xinh đẹp, nhưng cũng là màu đỏ tàn nhẫn, trong mắt Hàn Như Liệt, màu đỏlà màu cực kỳ bá đạo, đúng như tính cách của hắn, bá đạo nhưvậy.

Màu đỏ, có thể là màu sắc vui mừng, mỗi khi tớingày lễ, đèn lồng đỏ thẫm treo lên thật cao, cả ngày tiếng pháo hân hoan, hếtthảy đều thể hiện vui mừng, mà màu đỏ, cũng là màu sắc bi thương, đó là màu máutươi tàn nhẫn đến cực hạn, nhiễm đỏ khắp trời chiều.

Cũng bởi vì vậy, hắn đã yêu màu đỏ, màu có hai sắcthái trái ngược đến cực hạn đan xen vào nhau trong đó.

Hàn Dạ nhìn bộ dáng Hàn Như Liệt cũng biết hắn đangnhớ lại chuyện lúc trước, bây giờ tất cả mọi người đều hâm mộ Thiếu chủ, bấtluận là vẻ ngoài, gia thế hay là năng lực, nhưng chỉ có hắn biết Thiếu chủ cóbao nhiêu cực khổ, hắn tận mắt thấy sự việc kia phát sinh, cũng biết rõ ràng đauđớn trong nội tâm Thiếu chủ, người khác chỉ có thể nhìn thấy bề ngoài vẻ vangcủa hắn, chứ không biết được sau lưng Thiếu chủ phải trả giá baonhiêu!

Mỗi lần thấy bộ dáng Thiếu chủ liều mạng tu luyện,thân là một nam nhi hắn cũng thấy sau lưng đổ một tầng mồ hôi lạnh, thực sự làkhông cần tính mạng, nhưng hắn cũng không ngăn cản, bởi vì hắn biết rõ ràngThiếu chủ phải nâng cao thực lực, một người đàn ông như vậy, nhất định sẽ đứng ởtrên đỉnh cao của thế giới này! Mà Hàn Dạ hắn có lẽ sẽ vứt bỏ hết thảy, theo ởbên người Thiếu chủ!

Nhìn trên mặt Hàn Như Liệt dần nảy lên bi thương,Hàn Dạ không khỏi lên tiếng gọi: “Công tử”, lúc ở trong gia tộc, hắn sẽ gọi HànNhư Liệt là Thiếu chủ, nhưng nếu ra ngoài thì sẽ đổi thành gọi công tử, bởi vìnếu ở bên ngoài gọi Thiếu chủ thì sẽ lộ ra thân phận Hàn NhưLiệt.

Nghe vậy, Hàn Như Liệt ngẩng đầu lên, trên mặt lạigiương lên nụ cười đó, nói: “Dạ, ngươi nghĩ Mộ Chỉ Ly đi làm gì rồi?” Một cô gáikỳ lạ như vậy, từ đáy lòng hắn muốn tìm hiểu, mặc dù cái gì cũng không biết,nhưng hắn xác định nàng chính là người mà mình muốntìm.

Cho dù hiện tại Mộ Chỉ Ly còn chưa trưởng thành,cho dù hiện tại Mộ Chỉ Ly còn chưa có năng lực đứng cùng một chỗ với hắn, nhữngthứ này hắn cũng không để ý, chỉ cần Mộ Chỉ Ly nguyện ý ở cùng với hắn, hắn sẽthay nàng tiêu diệt hết thảy chướng ngại, không ai có thể ngăn trở Hàn Như Liệthắn quyết định việc gì.

Hàn Dạ không khỏi nhìn về phía ngoài cửa viện, nóithật, hắn không hiểu Thiếu chủ, cũng như hắn không hiểu Mộ Chỉ Ly, trước tiênchính hắn đối với nữ nhân vốn đã không hiểu rõ, huống chi Mộ Chỉ Ly còn chưaphải là một nữ nhân, bất quá lúc trước hắn cũng đã nhìn ra, Mộ Chỉ Ly mặc dù cảmthấy Thiếu chủ rất phiền, nhưng đối với Thiếu chủ cũng không có ác ý, nếu khôngcũng không nhắc nhở Thiếu chủ chuyện bị trúng độc.

“Không biết” Hàn Dạ đàng hoàngnói.

“Ha hả” Hàn Như Liệt cười, không giống với nụ cườità mị kia, đây chính là nụ cười toát ra từ trong tâm : “ Ta nghĩ, lúc trở lạinàng sẽ mang lại cho ta chuyện mừng.” Hắn tin tưởng, Mộ Chỉ Ly nhất định là vìchuyện mình trúng độc mà đi ra ngoài, nhưng đến tột cùng là cái gì thì hắn cũngkhông biết, nếu nàng để cho hắn chờ, vậy thì hắn sẽchờ!

“Thiếu chủ, mắt của người?” Dạ nhìn ánh mắt sưnglên của Hàn Như Liệt, mặc dù cố gắng nhịn xuống được, nhưng khóe miệng co quắpvẫn thể hiện ra tâm tình của hắn, đi theo bên người Thiếu chủ lâu như vậy, đâyvẫn là lần đầu tiên có người đánh vào mặt Thiếu chủ, thử nghĩ một chút liền cảmthấy buồn cười.

Kể từ lúc Hàn Như Liệt bị Mộ Chỉ Ly đánh mà cũngkhông có tức giận, ngược lại lại kề cận nàng, là hắn liền biết, Thiếu chủ lầnnày là nghiêm túc. Mộ Chỉ Ly nghĩ cũng không sai, Hàn Như Liệt lớn lên yêunghiệt như thế, đối với tướng mạo của mình cũng tương đối để ý, nếu là nhữngngười khác căn bản là không thể nào đánh được Hàn Như Liệt, chỉ cần đối phươngcó động tác hay ý nghĩ này, Hàn Như Liệt tuyệt đối sẽ làm cho đối phương phảitrả giá thật lớn, song người động thủ là Mộ Chỉ Ly, cái này không giống với lúctrước.

Hàn Như Liệt khoát tay áo: “Buồn cười thì cười đi,đừng vì nhịn mà nghẹn chết.” Ngón tay trắng nõn lại sờ lên vành mắt mình, nghĩtới bộ dáng thở phì phò của Mộ Chỉ Ly lúc đánh mình, hắn cũng nhịn cười khôngđược, thật rất thú vị, nếu sau này cùng nàng ở chung một chỗ, sợ là mình tuyệtđối sẽ không bị nhàm chán.

Mộ Chỉ Ly rất nhanh đã đi tới cửa chính của Mộ gia,đến lúc nàng chuẩn bị ra cửa thì lại bị lính gác cửa ngăncản.

“Tam tiểu thư, gia chủ đã thông báo trong khoảngthời gian này ngài tốt nhất là không nên đi ra ngoài.” Lính gác cửa khom ngườivẻ mặt sáng sủa cười nói, so với tư thái giễu cợt trước kia, có thể nói là xoay180 độ.

Hội nghị gia tộc lần này hắn (tên gác cửa) cũng đãthấy, hắn cũng rất rõ ràng thực lực của Mộ Chỉ Ly mạnh bao nhiêu, lại càng vìchút ít hành động trước kia mà hối hận không dứt, chỉ hi vọng Mộ Chỉ Ly sẽ khôngso đo với mình,hắn vừa mới đang suy nghĩ chuyện này thôi, vậy mà Mộ Chỉ Ly đãphát hiện ra rồi, lập tức cũng chỉ biết cười nói, nhưng trong lòng thì lo lắngMộ Chỉ Ly ghi hận những chuyện mình làm trước kia.

Nghe vậy, lúc này Mộ Chỉ Ly mới nhớ ra, mới vừa rồinàng mải xem cái chuyện trúng độc kia nên cũng đã quên mất, nhưng bây giờ độccủa Hàn Như Liệt có thể nói là lửa sém lông mày, lấy sự hiểu biết của nàng vềThiên Huyền Đại Lục, người có thể biết rõ độc này tuyệt đối là không nhiều lắm,về phần có hay không có giải độc đan cao cấp Mộ Chỉ Ly cũng không biết, nhưngtheo suy đoán của nàng, người có thể hạ độc được Hàn Như Liệt thì thân thế tấtnhiên cũng không phải tầm thường.

Như vậy, đối phương tất nhiên biết Hàn Như Liệt cókhả năng kiếm được đan dược cao cấp, nếu dễ dàng giải quyết như vậy, đối phươngcòn có thể hạ độc sao? Cái này chỉ cần tinh tế nghĩ một chút là có thể nghĩ ra,lúc trước Hàn Như Liệt cứu mình một mạng, mình bây giờ cứu hắn một mạng, haingười bọn họ sẽ coi như là huề nhau.

“Ta biết rồi.” Mộ Chỉ Ly gật đầu, tình huống củanàng bây giờ thật sự không thích hợp để đi ra ngoài, chuyện của Vương gia là donàng gây ra, hiện tại tự mình một người đi ra ngoài không phải là tìm phiền toáitới cho Mộ gia sao?

Nghĩ lại, ở Mộ gia, chỗ của Lý dược sư hẳn là cónhiều loại dược liệu, đã như vậy, phải đi tìm Lý dượcsư!

Mộ Chỉ Ly liền xoay người đi, cũng không để ý tớihộ vệ này, thực ra thì trong trí nhớ Mộ Chỉ Ly, đối với hộ vệ này cũng không cóấn tượng gì, nếu nàng đúng là muốn so đo với những chuyện trước kia thì chỉ sợcả Mộ gia tất cả đều trở thành cừu nhân của nàng.

Hộ vệ nhìn bóng dáng Mộ Chỉ Ly rời đi, không khỏithở phào nhẹ nhõm, may là Tam tiểu thư chưa cùng mình so đo, nếu không mình thậtlà không biết nên làm như nào cho phải rồi, không khỏi nở nụ cười, sau này tốthơn là nên vì Tam tiểu thư mà làm việc.

Lần trước Mộ Chỉ Ly đã từng đi tới chỗ của Lý dượcsư, lần này tự nhiên là đã quen chỗ, hơn nữa nàng cũng không hi vọng Hàn NhưLiệt ở đó chờ lâu, cho nên tốc độ lại càng mau, rất nhanh đã đi tới trong sânviện của Lý dược sư, thậm chí cũng không chờ thông báo mà trực tiếp đivào.

Gõ cửa phòng Lý dược sư: “Hắt xì” một tiếng rồi mởcửa ra, Mộ Chỉ Ly nhìn thấy một nha đầu mặc áo màu hồng nhô đầura.

“Lý dược sư có ở đây không?” Mộ Chỉ Ly mở miệngnói, ở Mộ gia cũng chỉ có nơi này của Lý dược sư là có dược liệu, dù sao Mộ giacũng chỉ có mình hắn là dược sư, những người khác làm sao có dược liệuđược?

Nha đầu lắc đầu: “ Lý dược sư ra ngoài rồi, hiệngiờ không có ở đây, Tam tiểu thư nếu muốn tìm Lý dược sư thì hay để lát nữa tới?Đến lúc đó, nô tỳ sẽ cho người đi thông báo cho ngài?” Tộc Hội mặc dù mới kếtthúc không bao lâu, nhưng chuyện tình về thực lực của Mộ Chỉ Ly thì cả Mộ giađều đã biết, ngay cả bọn hạ nhân tất cả cũng rối rít đàmluận.

Tiểu nha đầu này tự nhiên cũng biết, cho nên tháiđộ đối với Mộ Chỉ Ly lại càng khách khí.

Đối với việc này, Mộ Chỉ Ly cũng không thèm để ý,dù sao nàng vốn không phải muốn tìm Lý dược sư: “Hắn không có ở đây cũng khôngsao, ta tìm hắn là để mượn một chút ít dược liệu, chờ khi hắn về ngươi báo chohắn một tiếng là được.”

Âm thanh vừa rơi xuống, Mộ Chỉ Ly đi về phía phòngchứa dược liệu, bởi vì đứng ở chỗ này nàng cũng đã ngửi được mùi thuốc, từ nhỏsống ở trong Trung y thế gia nàng đối với mùi vị của dược liệu vô cùng nhạy cảm,một chút xíu mùi vị mơ hồ nàng cũng cảm nhận được, huống chi nhiều dược liệu hỗnhợp như vậy đều ở chung một chỗ?

Tiểu nha đầu thấy hành động của Mộ Chỉ Ly liền vộivàng đi theo phía sau, nói: “Tam tiểu thư, ngài làm như vậy không tốt đâu? Lýdược sư vẫn chưa về, nếu ông ấy trở lại mà biết được sẽ rất giận dữ.” Mộ Chỉ Lykhông biết tính tình Lý dược sư, nàng đi theo bên người Lý dược sư lâu như vậy,đối với tính tình Lý dược sư vô cùng rõ ràng.

Mỗi một cái dược sư đều để lộ ra từ trong xương mộtcảm giác ưu việt, Lý dược sư hiển nhiên cũng như thế, mà tính tình của hắn cũngcó thể so sánh với quái dị, Lý dược sư quan tâm nhất chính là dược liệu cùng đandược của mình, chỉ cần có một chút vấn đề cũng đều tức giận không kiềm chế được,lần này Tam tiểu thư đột nhiên tới lấy dược liệu, Lý dược sư nhất định là sẽ coinhư là khiêu khích hắn...

“Ta cần những dược liệu này để dùng gấp, chờ Lýdược sư trở lại thì nói cho hắn một tiếng, hoặc là ta trả tiền cho hắn để mua,cũng không vấn đề gì, ngươi đến lúc đó cứ đem chuyện này đổ hết xuống đầu ta làđược, những thứ khác không cần lo lắng.” Dù sao nàng đối với Lý dược sư này cũngkhông hẳn là dễ chịu, lúc đầu hắn bị Mộ Khải Siêu mua chuộc oan uổng chuyện củamình, nàng cũng không có quên.

Huống chi lấy cấp bậc Lý dược sư, ở trước mặt MộChỉ Ly cũng không có tư cách mà kiêu ngạo, Lý dược sư có thể luyện được đandược, Mộ Chỉ Ly nàng cũng có thể luyện chế ra, Lý dược sư không luyện được đandược, Mộ Chỉ Ly nàng cũng có thể luyện chế được!

Tiểu nha đầu thấy Mộ Chỉ Ly cố chấp như vậy, cũnglẳng lặng ở một bên không nói gì, Mộ Chỉ Ly là Tam tiểu thư Mộ gia, hiện tại lạilà đệ tử xuất sắc nhất của Mộ gia, nàng mà tìm mọi cách ngăn trở thì khác gì tựtìm phiền toái? Huống chi nàng ấy cũng đã nói rồi, đem mọi chuyện cần thiết đẩyở trên người nàng ấy, điều này cũng không liên quan đến nàng, lấy thân phận hiệntại của Tam tiểu thư, sợ là Lý dược sư cũng không thể nói gìđược.

Nghĩ tới đây, ấn tượng của tiểu nha đầu đối với MộChỉ Ly cũng tốt hơn nhiều, bởi vì rất nhiều chủ tử nếu xảy ra chuyện gì thì cũngđều đổ lên người hạ nhân, mà Mộ Chỉ Ly lại là người thứ nhất không cần hạ nhângánh chịu trách nhiệm của chủ tử, ấn tượng tự nhiên là rấttốt.

Rất nhanh, Mộ Chỉ Ly đã tìm được những dược liệumình cần, trừ những thứ mình cần ra, những thứ dược liệu khác nàng cũng khôngcầm thêm, không phải bởi vì nàng không muốn cầm, mà là những dược liệu này cũngkhông phải là dược liệu trân quý, cũng không khó mua, cần gì phải lấy ở chỗ này?Đây không phải là thể hiện Mộ Chỉ Ly nàng rất nghèosao?

Độc trong người Hàn Như Liệt sở dĩ nan giải cũngkhông phải bởi vì độc tố trong đó quá kỳ lạ, mà là sự phức tạp của độc dược này,người bình thường muốn phân tích ra trong đó cuối cùng có bao nhiêu loại dượcliệu cũng là chuyện vô cùng khó khăn, cũng may trước kia Mộ Chỉ Ly nàng đối vớiđộc dược cũng vô cùng hứng thú, đã nghiên cứu rất nhiều loại, trên căn bản khôngcó loại độc gì nàng chưa từng thấy qua.

Khi Mộ Chỉ Ly trở lại Thanh Phù viện liền thấy đượcmột cảnh như thế này, một thân ảnh tuấn mỹ màu đỏ đang đứng ở trong sân, hắn đưalưng về phía nàng lộ ra vẻ tuấn mỹ đồng thời cũng mang theo mùi vị thê lương,nàng cũng không biết vì sao lại có cảm giác như vậy, nhưng là nàng thật sự cảmthấy.

Hàn Như Liệt cười quay đầu, vẻ mặt mang nụ cườinhìn Mộ Chỉ Ly: “Nương tử, nàng cuối cùng đã trở lại, vi phu đã chờ rất cựckhổ.”

Lời vừa nói ra, sắc mặt Mộ Chỉ Ly liền lạnh xuống,ảo giác, mới vừa rồi tất cả những thứ kia nhất định là ảo giác! Mộ Chỉ Ly thầmnghĩ, chậm rãi đi tới bên cạnh Hàn Như Liệt: “Vào đithôi.”

Nói xong cũng không để ý Hàn Như Liệt, đi thẳng vàobên trong nhà.

Hàn Như Liệt nhìn thân ảnh Mộ Chỉ Ly, không hỏinguyên nhân liền đi theo Mộ Chỉ Ly vào nhà.

“Cởi quần áo” Mộ Chỉ Ly xoay người nói ra một câunói dũng mãnh.

Nghe vậy, Hàn Như Liệt cũng ngây ngẩn cả người,nhưng nhìn Mộ Chỉ Ly kia không giống như đang nói đùa, liền ra vẻ nhăn nhó nói:“Nương tử, bây giờ còn là ban ngày, không bằng đợi đến buổitối?”

“Ngươi nghĩ cái gì đấy!” Mộ Chỉ Ly không khỏi quátto, thật là thua hắn, trong người có kịch độc lại còn có thể nghĩ tới những thứlộn xộn này.

“Nhưng là nương tử, nàng không phải bảo vi phu cởiquần áo sao? Thật ra thì ban ngày cũng không sao cả, chỉ cần nương tử nguyện ý,vi phu tùy thời đều phụng bồi!” Nói đến đây, Hàn Như Liệt đem Mộ Chỉ Ly đánh giátừ đầu đến chân, trên mặt đều là nụ cười tà mị.

Mộ Chỉ Ly đưa tay lên, mấy cây ngân châm xuất hiệnở trên tay của nàng: “Muốn nếm thử mùi vị của nó một chút không?” trước mặtngười nam nhân này tuyệt đối không dễ nói chuyện, chỉ có chọn dùng phương phápmạnh mẽ, giống như đánh hắn một quyền lúc trước vậy.

“Khụ khụ” Hàn Như Liệt ho khan hai tiếng: “Cái nàythì không cần, vi phu nghe lời nương tử là được.” Thật ra thì hắn đối với ngónnghề ngân châm của Mộ Chỉ Ly cũng rất là hiếu kỳ, hắn may mắn đã được thấy nhiềungười sử dụng vũ khí, nhưng đây cũng là lần đầu tiên thấy có người dùng ngânchâm, nhất là biểu hiện Vương Thiên Tuấn lúc ấy càng làm cho hắn khắc sâu ấntượng, thật sự thống khổ như vậy sao?

Nói xong, Hàn Như Liệt liền cởi y phục của mình,khi hắn cởi áo xong, chuẩn bị cởi đến quần, Mộ Chỉ Ly cũng mở miệng: “Ngừngngừng ngừng, chỉ cần cởi áo là được.” Thấy Hàn Như Liệt vẫn chuẩn bị cởi quần,trên mặt Mộ Chỉ Ly không khỏi hiện lên vẻ đỏ ửng.

Trung y không giống Tây y, dạy “nhìn, nghe, hỏi,sờ”, cho nên một chút cũng không hề giống Tây y, đối với một chút việc này cũngcó thể không cần quan tâm.

Hàn Như Liệt nhìn bộ dáng ngượng ngùng kia của MộChỉ Ly cũng biết Mộ Chỉ Ly cũng không có ý gì, hắn cũng là muốn xem đến tột cùngnàng muốn làm cái gì.

Hàn Như Liệt có thể giữ vững lạnh nhạt, không cónghĩa là Hàn Dạ cũng có thể, khi hắn thấy một màn như vậy, con mắt dường như bắnnhanh ra ngoài cửa sổ, mặc dù ở Thiên Huyền Đại Lục nữ nhân cũng không phải làquá bảo thủ, nhưng là cũng không có khủng bố như vậy, mới lần đầu tiên gặp mặt,vậy mà đã muốn Thiếu chủ cởi quần áo? Thiếu chủ còn đápứng?

“Thời gian ngươi trúng độc tương đối dài, cho nêntrúng độc cũng tương đối sâu, ta bây giờ sẽ giúp ngươi giải độc, quá trình sẽ cóchút ít thống khổ, ngươi cần phải kiên nhẫn một chút.” Mộ Chỉ Ly vừa cầm ngânchâm vừa nói.

Lần này ngân châm lấy ra cũng không phải ngân châmbình thường, chính là ngân châm lần trước đạt được ở cửa lớn thứ ba, lúc này MộChỉ Ly lấy ra là ngân châm màu đỏ, bởi vì Hàn Như Liệt trúng độc thuộc về tínhhàn, bởi vậy hắn cần dùng thuộc tính ngược lại để tiến hành chữatrị.

Nghe vậy, Hàn Như Liệt không khỏi ngây ngẩn cảngười, Mộ Chỉ Ly hiện tại tài năng đến bậc nào, lúc trước hắn cảm thấy Mộ Chỉ Lycó thể nhìn ra hắn trúng độc cũng đã rất không dễ dàng, không nghĩ tới nàng thếnhưng có thể chữa trị?

Bọn họ dùng độc để hại mình tuyệt đối không phải làloại độc dược bình thường, dù là giải độc đan cao cấp cũng không cách nào giảiquyết được, Mộ Chỉ Ly lại có thể? Hàn Như Liệt trong lòng có chút hoài nghi,nhưng nhìn bộ dáng nghiêm túc của Mộ Chỉ Ly, thì trong lòng lại không thể khôngtin.

Nàng có một loại ma lực tín nhiệm khiến cho ngườita coi trọng, dường như việc nàng cần làm cũng làm cho người ta đối với nàngsinh ra cảm giác tin tưởng, tin tưởng nàng nhất định cóthể.

“Ngươi yên tâm, nếu ta quyết định giúp ngươi chữatrị, thì nhất định sẽ trị lành cho ngươi, coi như là báo đáp ân tình lúc trướcngươi cứu ta.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi mở miệng nói, động tác trên tay cũng khôngngừng.

Hàn Như Liệt nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng nghiêmtúc của Mộ Chỉ Ly cũng không nói gì, không biết đến tốt cùng còn suy nghĩ nhữnggì.

Lúc này nghe lời của Mộ Chỉ ly, Hàn Dạ mới yên lòngtrở lại, hóa ra là vì giúp Thiếu chủ giải độc, xem ra là tự mình nghĩ nhiều, hắnđã nói mà làm sao có thể vậy được!

“Ta muốn bắt đầu.”

“Ừ” Hàn Như Liệt gật đầu, trên mặt vẫn treo nụ cườinhư cũ, Mộ Chỉ Ly nhìn nụ cười của Hàn Như Liệt cũng không khỏi ngẩn ra, tựa hồcó chút không hiểu rõ tại sao hắn lại tin tưởng mình, phải biết rằng làm như vậychính là đưa tính mạng hắn giao cho mình, nàng cảm giác mình càng ngày càngkhông hiểu hắn.

Bảy cây ngân châm đồng thời xuất hiện trên tay MộChỉ Ly, giờ phút này Mộ Chỉ Ly đem tinh thần tập trung lại, thoạt nhìn vô cùngnghiêm túc, lang băm giết người, Mộ Chỉ ly thời thời khắc khắc đều nhớ điểmnày.

(chắc ý là, thầy thuốc lang băm cũng có thể khiếnchết người, sơ sẩy sẽ chết người, cho nên Mộ Chỉ ly luôn nhớkĩ)

Hàn Như Liệt chỉ thấy từng đạo màu đỏ bay tán loạntrước mặt mình, mắt hắn mới miễn cưỡng nhìn động tác của Mộ Chỉ Ly, tốc độ cựcnhanh khiến người khác phải kinh ngạc, ngân châm màu đỏ được rót vào Thiên Lựccủa Mộ Chỉ Ly, ở phần đuôi ngân châm hiện lên từng đạo ánh sáng màu đỏ, thoạtnhìn rất là mê người.

Trong thời gian thật ngắn, Mộ Chỉ Ly đã đâm ở trênngười Hàn Như Liệt hai mươi mấy cây châm, từng cơn gió nhẹ thổi qua, những đạoánh sáng đỏ kia giống như ngọn lửa theo gió vũ động, phảng phất như có linhhồn.

Đây chỉ là phương pháp châm cứu giải độc đơn giản,Mộ Chỉ Ly còn một bộ châm pháp do mình tự sáng tạo trong đầu, nếu mình mà họcxong, thì những cái châm kia sẽ có thể theo ý nghĩ trong đầu của mình mà hànhđộng, đáng tiếc là bây giờ nàng vẫn chưa làm được, mà Hàn Như Liệt căn bản đợikhông được, cho nên chỉ có thể dùng phương pháp nhưvậy.

Hiện tại chỉ còn lại một cây châm cuối cùng, gốcngân châm phải đâm ba tấc vào trong đại não Hàn Như Liệt, nếu chỉ chệch một licũng sẽ khiến Hàn Như Liệt chết trong tay mình, vậy nên Mộ Chỉ Ly cũng có chútkhẩn trương.

Trên trán rỉ ra mồ hôi to như hạt đậu, trên nhữngngân châm này đều có Thiên Lực của nàng, cũng may hiện tại nàng đã đạt đến TiêuThiên cảnh giới, nội lực thâm hậu, nếu đổi lại là lúc trước sợ là căn bản sẽkhông có cách nào làm được. Tuy là như thế, nhưng nàng bây giờ cũng đã có chútcảm giác chống đỡ không nổi, tiêu hao này thật sự là hơi quámức.

Hàn Như Liệt chịu đựng đau nhức truyền đến trênngười, sắc mặt lạnh nhạt như cũ, trừ trong lúc mơ hồ sắc mặt trở nên tái nhợt,còn lại thì thoạt nhìn cũng không có gì khác thường, dù sao những đau đớn hắnphải chịu lúc tu luyện so với lúc này còn đau hơn.

“Khổ cho nàng.” Hàn Như Liệt mở miệngnói.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly không khỏi chấn động, hít mộthơi sâu, ổn định cánh tay, ngân châm đâm vào trong đầu Hàn NhưLiệt.

/655

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status