Mọi người chỉ thấy Mộ Chỉ Lydùng tốc độ cực nhanh xông vọt vào vòng vây của đám Địa Thạch Thú, sau khi nàngtiến vào, đám Địa Thạch Thú vốn sống lẳng lặng kia cũng bắt đầu vận động, chỉmất một giây đồng hồ liền bao vây Mộ Chỉ Ly lại.
Thấy thế, tâm của mấy người kiacũng đều treo lên, phải biết rằng đây chính là thủ đoạn công kích của Địa ThạchThú, cũng là nguyên nhân vì sao mọi người không dám tiến vào đại bản doanh củaĐịa Thạch Thú.
Mộ Chỉ Ly cũng quan sát ĐịaThạch Thú bên cạnh mình, không thể nghi ngờ những Địa Thạch Thú này vô cùngthông minh, bọn chúng quây lại thành hình tròn rồi nhích dần tới gần mình, làmcho mình không có chỗ nào để né tránh.
Nếu như để cho bọn chúng bứclại gần thì hậu quả chắc chắn sẽ là huyết nhục mơ hồ * (máu thịt lẫn lộn), bởivì bọn chúng đem mấy cái gai nhọn hoắt trên người hướng về phía Mộ Chỉ Ly, khibọn chúng đến gần sẽ làm nàng mất khả năng phản kháng.
Lúc này, cũng có một đoàn ngườitừ phía khác đi tới, mấy người này hẳn là vừa chiến đấu xong chuẩn bị đi về,nhưng lại đúng lúc gặp được Mộ Chỉ Ly.
“Mau nhìn, lại có người tiếnvào vòng vây của Địa Thạch Thú rồi.” Một nam tử dẫn đầu phát hiện tình huống nàyliền hô to.
Hiển nhiên bọn họ không phải làlần đầu tiên gặp phải tình trạng này, một vị nam tử áo xanh nghe vậy cũng đưamắt nhìn sang đại bản doanh của Địa Thạch Thú, chào đón ánh nhìn của hắn là mộtthân ảnh màu trắng, trong ánh mắt hắn cũng hiện lên một tia tinhquang.
Từ nơi này nhìn lại bóng lưngnàng, nàng này da trắng nõn, dáng người thật tốt, nhìn qua đúng là cực phẩm,từng cơn gió nhẹ thổi qua, sợi tóc đen cùng tà áo màu trắng cùng nhau vung lên,nhìn qua mơ hồ như có như không, thật mê người.
Xa xa nhìn lại giống như mộtbức họa mỹ nhân, nam tử áo xanh thấy vậy không khỏi ngây dại, mặc dù chưa từngthấy dung mạo của cô gái này, nhưng hắn tin tưởng cô gái này có bóng lưng nhưvậy thì tướng mạo tuyệt đối sẽ không kém.
Hắn gặp nhiều nữ nhân như vậy,mặc dù trong đó không thiếu những cô gái đẹp, nhưng cô gái có bóng lưng như vậythì là lần đầu tiên thấy, trong lòng lại càng tò mò, cô gái có bóng lưng như vậythì dung mạo phải phong hoa tuyệt đại đến thế nào!
Song nhìn tình hình hiện tại,trong lòng lại càng nghi hoặc, sợ là vĩnh viễn cũng không có cơ hội biết nàng.Đi vào đại bản doanh của Địa Thạch Thú chẳng khác nào đi vào chỗ chết, bọn họcũng đều biết, lực công kích của Địa Thạch Thú này mặc dù không mạnh, nhưng bọnchúng kết hợp rất tốt, một khi hợp tác công kích loài người, thì tuyệt đối khôngcó cách nào thoát khỏi vòng vây của chúng.
Cô gái áo hồng vẫn luôn chú ýtới nam tử áo xanh thấy hắn si ngốc nhìn người phía xa kia, không khỏi đem ánhmắt lượn qua, lúc nhìn thấy thân ảnh kia, trong lòng liền dâng lên một cảm giácnguy cơ rõ rệt, bởi vì cô gái kia chỉ là một bóng lưng thôi mà đã hấp dẫn người,bất quá nhìn tình huống của nàng ấy, trong lòng lại cảm thấy maymắn.
Dù sao bọn họ cũng sẽ không cócơ hội tiếp xúc, mình cần gì phải lo lắng đây?
Lúc này, Mộ Chỉ Ly đánh giátình huống chung quanh đồng thời quay mặt lại, nam tử áo xanh mượn cơ hội nàynhìn rõ dung mạo Mộ Chỉ Ly, song lúc nhìn thấy thì cực kỳ thất vọng. Bởi vìkhuôn mặt cô gái này quả thật sự là quá bình thường, có thể nói là không có điểmnào xuất sắc.
Trong lòng ngầm bực còn khôngbằng chỉ nhìn thấy bóng lưng, ít nhất còn có thể sinh ra cảm giác mơ mộng, hiệntại chỉ cảm thấy ngán!
Thật ra thì dung mạo Mộ Chỉ Lyhiện tại nhiều nhất chỉ có thể đủ xưng là bình thường, ở xa nhìn thì không đạttới trình độ ngán, chẳng qua là nam tử áo xanh lúc trước mong đợi quá cao, lúcnày nhìn thấy mới có thể có cảm giác như vậy.
Cô gái áo hồng vốn rất là khẩntrương, song khi nhìn thấy Mộ Chỉ Ly bình thường như vậy, trên mặt cũng nhiềuthêm một nụ cười, dung mạo mình so với nàng ấy còn xinh đẹp hơnnhiều!
Đi tới bên cạnh nam tử áo xanhnói: “Thừa Dương ca, nhìn cô gái này bóng lưng đẹp như vậy, mà dung mạo cũngchẳng ra sao, thật là làm cho người ta có chút thất vọng mà!” Mặc dù nhắc tới MộChỉ Ly, nhưng ánh mắt cô gái vẫn đang đánh giá nam tử áo xanh, hiển nhiên làđang thử dò xét hắn.
Nghe vây, nam tử áo xanh cũngbĩu môi, thu hồi ánh mắt của mình nói: “Chính là một kẻ xui xẻo, sợ là cảm thấyĐịa Thạch Thú dễ đánh chém, liền muốn đánh nhiều Địa Thạch Thú một chút để điđổi lại đồ mình muốn, cái này đã đảy bản thân đến đường chếtrồi!”
Ở trong mắt bọn họ, một khitiến vào đại bản doanh Địa Thạch Thú cũng chưa có ai còn có thể sống trở về, trừphi thực lực của đối phương mạnh phi thường, nhưng cô gái này nhìn thế nào cũngchỉ thấy bộ dạng cô bé mười lăm tuổi, nói nàng là cao thủ, có ai tinkhông?
“Ha ha, dù sao cũng không cóchuyện gì, không bằng cứ xem xem có gì náo nhiệt!” Kẻ mặc áo tím một bên cười hahả nói, bởi vì cái gọi là việc không liên quan đến mình, hắn hoàn toàn đemchuyện này trở thành một trò hay.
Tâm tư Mộ Chỉ Ly tất cả đều đặttrên người Địa Thạch Thú nên cũng không hề chú ý đến mấy thứ kia, thời điểm ĐịaThạch Thú tiến gần lại nàng, nàng cũng chuyển động, mọi người chỉ thấy Mộ Chỉ Lynhư một cơn gió màu trắng, còn chưa thấy rõ ràng rốt cuộc có chuyện gì xảy ra đãthấy nàng chính là đã đột phá vòng vây của Địa Thạch Thú.
Nam tử mặc áo tím kia xoa xoahai con mắt của mình: “Vừa mới xảy ra cái gì vậy? Nàng ấy làm thế nào mà đột phávòng vây của Địa Thạch Thú vậy?”
Hỏi xong nhưng chẳng có bất kỳkẻ nào trả lời hắn, không khỏi quay đầu lại liền phát hiện tất cả những ngườikhác đều mang bộ mặt không thể tin, xem ra những gì mình vừa chứng kiến là khôngsai, một cơn gió màu trắng, không lẽ chính là bản thân nàng? Đây là tốc độ gìđây?
Sau khi bốn người bên kia nhìnthấy một màn này, tâm treo trên cao mặc dù đã buông xuống, nhưng cũng giật mìnhmột phen, tốc độ của Mộ Chỉ Ly vốn đã khiến bọn họ kinh ngạc, bây giờ nhìn lạimới biết hóa ra lúc trước năm người bọn họ đi cùng nhau nàng căn bản là không códùng hết sức đâu!
Mộ Chỉ Ly không cần cố sức màtốc độ so với bọn họ cố sức còn nhanh hơn, thế này nếu như là tận lực, chênhlệch giữa bọn họ không biết còn đến mức nào?
“Nàng chỉ mới bước vào TiênThiên cảnh giới, tại sao có thể có tốc độ nhanh như vậy? “ Hắn lúc này nhíu màymở miệng nói, hắn nhớ là Mộ gia cũng không có vũ kỹ thân pháp như vậy mà! Dù saovũ kỹ đường hắn cũng đã tới, bất kỳ vũ kỹ cao cấp nào hắn đều rất rõràng.
“Đây quả thực cũng không phảitốc độ con người, khó trách nàng dám xâm nhập vòng vây của Địa Thạch Thú, nếu tamà có tốc độ này thì cũng không cần phải lo lắng.” Vẻ mặt Mộ Tử Hạm hâm mộ, nếunàng mà có tốc độ này thì thực lực hẳn sẽ cao thêm một bậc.
“Đúng vây.” Mộ Chí Cương cũnggật đầu nói, ánh mắt lại chăm chú nhìn vào nhất cử nhất động của Mộ ChỉLy.
Theo bọn hắn nghĩ, tốc độ nàyquả thực là một chiếc máy gian lận, thực lực đối phương có lợi hại hơn nữa thìthế nào? Đối phương ngay cả góc áo của ngươi cũng không chạm vào được thì làmsao mà thương tổn ngươi?
Mộ Chỉ Ly cũng không có lãngphí thời gian, đem Thiên Lực rót vào kiếm sắt trên tay, trong thời gian thậtngắn, ánh sáng trắng đã quanh quẩn trên thân kiếm sắt, nhìn qua giống như mộtloại kiếm phát sáng ra ánh huỳnh quang vậy, hấp dẫn ánh mắt ngườita.
Hiển nhiên, cái này không chỉlà vấn đề đẹp mắt, bọn Mộ Hàn Mặc ở xa Mộ Chỉ Ly như vậy cũng cảm nhận được nănglực cường đại của Mộ Chỉ Ly tràn ngập trên thân kiếm.
Kiếm sắt cầm trong tay Mộ ChỉLy kia giống như không có chút sức nặng nào, rất dễ dàng giơ lên, kiên quyếthướng về phía Địa Thạch Thú chém tới, nàng cũng không trông cậy gì vào việc chémbị thương chúng, nàng chẳng qua là muốn đánh ngã Địa Thạch Thú làm lộ ra mặt củachúng nó thôi.
Nhìn thấy một màn này, nam tửáo xanh đã từ trong kinh ngạc kịp phản ứng lại, lần nữa nói: “Nữ nhân này quảthực chính là người ngu ngốc! Nàng lại đi dùng kiếm sao? Cái này dùng búa khôngphải là tốt hơn ah, chẳng phải là càng thêm thuận tiện?” Hiển nhiên, lúc trướchắn nói Mộ Chỉ Ly muốn đi tìm chết, Mộ Chỉ Ly cũng đã tránh được, làm hắn mấtmặt, cho nên nói chuyện lại càng cay nghiệt.
Cô gái áo hồng cũng phối hợpnói: “Đúng vậy, có lẽ đây là tiểu bối mới tới của gia tộc kia, thực lực như vậymà cũng dám tới đảo yêu thú, đến lúc đó sợ là không biết sẽ chết như thếnào.”
Song, lúc nói những lời này, côgái áo hồng cũng đã quên mất nếu là mình ở vị trí Mộ Chỉ Ly hiện tại sợ là đãsớm chết rồi....
Nếu Mộ Chỉ Ly mà nghe được lờicủa nam tử áo xanh thì tuyệt đối sẽ không phản bác, bởi vì trong lòng của nàngcũng nghĩ như vậy, nếu hiện tại trên tay mình mà là búa, thì có lẽ sẽ càng thuậntiện hơn, dù sao kiếm cũng là dùng để đâm mà không phải đểđập.
Trong lòng lại càng lẩm bẩm saukhi trở về phải mua thêm búa, chuẩn bị cho bất cứ tình huốngnào.
Bởi vì đã từng chém giết ĐịaThạch Thú, nên Mộ Chỉ Ly cũng có mấy phần tâm đắc, một kiếm đánh xuống Địa ThạchThú đã bị Mộ Chỉ Ly đẩy ngã, không đợi Địa Thạch Thú bò dậy, ngân quang trongtay Mộ Chỉ Ly chợt lóe, ngân châm chính là tinh chuẩn vô cùng đâm vào trong mắtĐịa Thạch Thú, mà lúc này, những con Địa Thạch Thú khác cũng hướng Mộ Chỉ Ly màcông kích.
Thân hình vừa động, Mộ Chỉ Lyđã tránh thoát được công kích của chúng, một kiếm đâm thẳng vào mặt của con ĐịaThạch Thú bị thương kia, ba chiêu, Địa Thạch Thú chết!
Một màn kế tiếp mới làm chongười ta chân chính hoảng sợ, chỉ thấy Mộ Chỉ Ly giống như sói xông vọt vào bầycừu, Địa Thạch Thú chống lại nàng quả thực là chẳng có chút sức phản kháng nào,trong thời gian thật ngắn, trên mặt đất lại càng nhiều thêm xác Địa Thạch Thú,Thiên Nhi cũng hấp thu yêu linh đến vô cùng vui vẻ, mặc dù hiệu quả của nhữngthứ yêu linh cấp bậc này quả thực là không rõ rệt, nhưng ít nhất là cũng có hỗtrợ.
Địa Thạch Thú thấy tình trạngnhư vậy cũng biết bọn chúng không thể đối chọi lại với cô gái trước mắt này,liền rối rít lựa chọn chạy trốn, mà Mộ Chỉ Ly cũng không có tiếp tục đuổi bắt, nàng cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt.
Người vây xem hai bên đã hoàntoàn tin tưởng, đây là người có thể làm ra chuyện như vậy sao? Không thể nào!Bọn họ sống lâu như vậy vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người đánh nhau với ĐịaThạch Thú nhẹ nhàng như vậy, cái xác cứng rắn kia đối với Mộ Chỉ Ly dường nhưkhông có chút tác dụng nào, Địa Thạch Thú đối với bọn hắn là cực kỳ khó dây dưathì đối với Mộ Chỉ Ly chỉ như một loại bùn nặn.
“Này, đánh ta một cái, để tabiết ta không phải là đang mơ.” Mộ Tử Hạm vỗ Mộ Hàn Mặc bên cạnh, mở miệng nói,hết thảy mấy cái này không thể tin nổi, quả thực là thay đổi nhận thức của bọnhọ.
Mộ Hàn Mặc vẫn còn đang khiếpsợ không kịp phản ứng, nghe thấy tiếng Mộ Tử Hạm thì ngơ ngác trả lời: “Chúng tađang nằm mơ.”
Mộ Chí Cương liền vỗ đầu Mộ TửHạm, làm Mộ Tử Hạm nhảy lên tránh: “Huynh sao lại đánh ta?”
“Muội không phải muốn có ngườiđánh muội sao, xem muội có phải đang mơ hay không ah? Được rồi, Chỉ Ly đang gọichúng ta qua đó đây.” Mộ Chí Cương hiển nhiên là thanh tĩnh nhất, mặc dù một màntrước mặt này làm cho người ta khó có thể chấp nhận, nhưng hắn cũng nhìn ra đượcthủ đoạn công kích của Mộ Chỉ Ly, biết nàng là người thôngminh.
Giải thích được điểm này, thìkết quả như thế cũng không phải là không thể tiếp nhận.
Nghe vậy, trên mặt Mộ Tử Hạmcũng lộ ra nụ cười kích động: “Ha ha, chúng ta mau đi đi! Cái này có thể pháttài!” Nhiều xác Địa Thạch Thú như vậy, sau khi trở về có thể đổi không ít đồ,cũng có thể bán lấy tiền nữa!
Đến lúc đi vào, Mộ Tử Hạm lạicàng thêm cao hứng, bởi vì lúc Mộ Chỉ Ly đánh chết Địa Thạch Thú cũng chỉ toàncông kích ở trên mặt nó, còn trên người cũng không có chút hư hao gì, xác ngoàikhông bị hao tổn gì đúng là loại được chào đón nhất!
Nhìn lại một đám người quađường, lúc này miệng há to đủ để nhét một quả trứng gà, nam tử mặc áo tím kianhìn Mộ Chỉ Ly cùng đám Địa Thạch Thú chạy trối chết, nói: “Quá mãnh liệt, thậtquá mãnh liệt! Lần đầu tiên ta được thấy người mạnh mẽ thế này, lại có thể làmcho Địa Thạch Thú bỏ chạy, quá mạnh mẽ!” Mắt hắn lộ ra vài tia tinhquang.
Trong lòng lại càng tò mò côgái này là người gia tộc nào, loại phương pháp này cũng có thể nghĩ ra, chẳngqua là trên tay nàng thường xuyên lóe ra ngân quang, đến tột cùng là thứ gì thìđến bây giờ hắn vẫn chưa thấy được rõ ràng.
Mà nam tử áo xanh lúc này sắcmặt cũng đã đen đến cảnh giới nhất định, bởi vì tình hình phát triển theo lờihắn phán đoán không giống chút nào, hắn nói là Mộ Chỉ Ly sẽ chết, hiện tại sựthật chứng minh là Mộ Chỉ Ly không chỉ không có chết, ngược lại còn giết đượcnhiều Địa Thạch Thú như vậy, sắc mặt hắn có thể đẹp mới là lạ!
Khi bọn hắn thấy mấy người MộTử Hạm tiến lại gần Mộ Chỉ Ly, trên mặt cũng tỏ vẻ hiểu ra: “Cô gái này hóa ralà người Mộ gia, đúng là oan gia ngõ hẹp!” Nam tử áo xanh khóe miệng câu ra nụcười châm chọc, mở miệng nói.
Nam tử áo tím trên mặt cũngthêm mấy phần khó coi: “Thật không nghĩ tới đúng là người Mộ gia, xui! Chúng tađi thôi.”
“Đừng nóng vội! Xác Địa ThạchThú nhiều như vậy có thể đổi được không ít đồ, đi như vậy không phải là quá tiệnnghi cho bọn họ?” Nam tử áo xanh nhìn nhóm người Mộ chỉ Ly phía xa, trong mắtđều là nụ cười âm hiểm.
“Đại ca, ý của calà?”
“Người thấy cũng cóphần!”
“Ha ha” Mấy người nhìn nhaucười một tiếng, hiển nhiên là cũng hiểu ý nghĩ của đối phương, liền đồng loạt đivề phía bọn Mộ Chỉ Ly.
“Chỉ Ly, muội thật là lợi hại,nhiều Địa Thạch Thú như vậy, lúc về có thể đổi được không ít đồ đây!” Mộ Tử Hạmđi tới tặng cho Mộ Chỉ Ly một cái ôm, trên mặt đều là nụ cười, thật ra Mộ Tử Hạmcao hứng không phải chỉ vì chút ít Địa Thạch Thú này, mà bởi vì thực lực của MộChỉ Ly.
Thấy Mộ Chỉ Ly không chỉ cóthực lực mà còn có trí khôn, nàng cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ, việc này đối vớiMộ gia bọn họ mà nói chính là một đại hỷ sự đó!
“Ha ha, Tử Hạm tỷ, mấy đồ đổilại có cái nào là bộ sách về yêu thú không?” Hiện tại nàng cần nhất là thứ này,nếu không thì sau này nàng còn chưa kịp trải nghiệm gì thì có khi đã chết há mỏra rồi?
“Cái này đương nhiên là có rồi!Năm đồng vàng là mua được rồi, lúc trở về ta dẫn muội đi mua.”
“Được được, vậy thì cảm ơn TửHạm tỷ.”
Mộ Nhược Hiên lúc này trên mặtđều là nụ cười: “Chỉ Ly, không ngờ được là muội còn có khả năng này, thật làmcho người ta phải nhìn với một con mắt khác đây.” Lúc trước hắn căn bản khôngmuốn quan tâm nhiều tới mấy đệ tử mới tới này, thế nhưng bọn hắn lại có thực lựcnhư vậy, so với bọn họ là những đệ tử đã từng ở nơi này trải nghiệm cuộc sống mànói thì một chút cũng không kém, ngược lại còn có phần xuất sắchơn!
Mộ Chí Cương cũng mở miệng nói:“Vẫn nên nhanh nhanh thu lại xác Địa Thạch Thú đã! Tụ tập ở đây dễ thu hút ngườikhác, nếu bỗng chốc bị người khác thấy được nói không chừng sẽ nảy lòngtham!”
Ở đảo yêu thú, loại chuyện nàyphát sinh cũng không ít, hắn đương nhiên là không hi vọng phứctạp.
Bốn người lúc này cũng hiểuđiều Mộ Chí Cương lo lắng, liền lập tức xử lý, song chưa được một lúc đã nghetiếng bước chân đến gần, một giọng nói truyền vào trong tai mọi người: “Ôi, đừngvội thu thập vậy, người thấy cũng có phần không phải sao?”
Chưa thấy người, đã thấytiếng.
Mộ Chỉ Ly xoay người sang chỗkhác, thấy sau lưng bọn họ có một đám người đi vào, đi đầu là nam tử áo xanh,toàn thân tản ra hơi thở càn rỡ, chỉ nhìn một cái là biết hắn rõ ràng là con nhàgiàu, Mộ Chỉ Ly không khỏi nhíu mày, xem ra người đến không có ýtốt!
Mộ Nhược Hiên lúc này cũng bàyra vẻ mặt khó chịu nhìn người mới tới: “Lý Thừa Dương, ngươi định làmgì?”
Nghe vậy, Lý Thừa Dương cườimột tiếng, nói: “Mộ huynh nói vậy là không đúng, cái gì gọi là ta định làm gì?Ta chỉ là đúng lúc thấy nơi này có nhiều xác Địa Thạch Thú bỏ không, nên tớinhặt một chút thôi, đồ tốt như vậy Mộ huynh cũng không thể nào nuốt riêngchứ!”
Lời này vừa nói ra, sắc mặtngười Mộ gia cũng trở nên âm trầm, ý của Lý Thừa Dương rât rõ ràng, hắn nói ĐịaThạch Thú này là người khác giết, xác cũng không có lấy đi, cho nên xác ĐịaThạch Thú này cũng không thuộc về Mộ gia, mà là thuộc về mọingười.
“Lý Thừa Dương, Địa Thạch Thúlà chúng ta giết chết, xác tự nhiên là của chúng ta, lời của ngươi là có ý gì!”Mộ Tử Hạm bộ mặt tức giận, mỗi lần thấy Lý Thừa Dương đều thấy khó chịu, bởi vìnàng sống nhiều năm như vậy đã thấy được người có da mặt dày nhất, có thể nói làkhông có da mặt, trước kia bọn họ cũng đã có quá nhiều lần xảy ra xung độtrồi.
Lý Thừa Dương ha ha cười mộttiếng: “Các ngươi giết? Ai có thể chứng minh là các ngươi giết?” Nói đến đây, LýThừa Dương quay đầu nhìn mấy người phía sau hỏi: “Các ngươi có thấykhông?”
“Không thấy!” Người phía sauđương nhiên là hiểu ý Lý Thừa Dương, cùng nhau đáp.
“Lý Thừa Dương, ngươi đừng cómà quá đáng quá!” Mộ Chí Cương sắc mặt âm trầm, nhìn một nhóm người phía sau LýThừa Dương, trong lòng cùng từ từ tính toán, người của đối phương nhiều hơn bọnhắn, nếu động tay động chân, sợ là sẽ dễ bị thua thiệt.
Chẳng qua là ý tứ của bọn chúngcũng rất rõ ràng, là muốn xác Địa Thạch Thú, điểm này bọn họ cũng không cách nàochấp nhận, rốt cuộc là phải làm thế nào cho phải đây?
“Ta quá đáng? Ta làm sao mà quáđáng? Nhiều xác Địa Thạch Thú như vậy, tùy tiện tìm một người hỏi một chút, bọnhọ sẽ tin là các ngươi đánh chết sao? Ta nói cho các ngươi biết, để xác ĐịaThạch Thú trong tay các ngươi xuống, hiện tại biết điều thì đi đi, ta sẽ đảm bảolà không để phát sinh chuyện gì quá mức, nếu không thì cũng chỉ có thể động thủ,làm sao thì làm, ta nghĩ các ngươi là người thông minh, hẳn là sẽchọn!”
Lý Thừa Dương hiện tại có thểnói là tin tưởng mười phần, dù sao bọn hắn bên này nhiều người, Mộ gia chỉ cónăm người, bọn họ thế nhưng có mười người, hai đánh một chẳng lẽ còn đánh khôngthắng sao? Khi hắn nghĩ những cái này, đã tự coi như xác Địa Thạch Thú là củabọn hắn rồi.
“Ngươi cười vô cùng khócoi.”
Một câu nói lạnh lùng khiến chomọi người đều ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời đều không phát hiện ra rútcục là ai nói.
“Ta khuyên ngươi bây giờ cútngay, nếu không thì tự gánh lấy hậu quả.” Trong mắt Mộ Chỉ Ly không có chútnhiệt độ nào, ánh mắt nhìn về phía Lý Thừa Dương lại càng thêm khinhthường.
Mặc dù nàng không biết trướckia, bọn Mộ Nhược Hiên cùng Lý Thừa Dương có náo loạn, mâu thuẫn gì với nhau,nhưng chỉ cần xem một màn hôm nay, nàng cũng đã biết mâu thuẫn chủ yếu đến từphía Lý Thừa Dương, dù sao người như thế vốn là rất cần được ănđòn.
Khi Mộ Chỉ Ly mở miệng lần nữa,lúc này mọi người mới đem suy nghĩ chuyển đến trên người nàng, không nghĩ tớinàng thế nhưng lại nói như vậy.
Nụ cười trên mặt Lý Thừa Dươngnhanh chóng cứng lại, dù sao nghe nàng nói như thế, đổi lại là người nào cũngkhông thể cười nổi!
“Ngươi, ngươi nói cái gì?” LýThừa Dương đề cao ngữ điệu hỏi, hiển nhiên không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly lại dám togan cùng hắn nói chuyện như vậy.
“Ta nói ngươi cười vô cùng khócoi, nhìn ngán, hi vọng ngươi có thể lăn ra xa chút!” Mộ Chỉ Ly mở miệng lầnnữa, song lần này nói lại càng không để cho Lý Thừa Dương chút mặt mũinào.
Nguyên bản là Mộ Tử Hàm đangtức giận nghe thấy lời Mộ Chỉ Ly, cũng thấy buồn cười, nhất là nhìn mặt Lý ThừaDương nghẹn tím lại, lại càng không nhịn được xì một tiếng mà bật cười, muộimuội của nàng quả thật quá nóng tính rồi! Lời này mà cũng có thể nói ra, mởmiệng thật là ác.
Mộ Chỉ Ly vẫn trưng ra vẻ mặtkhông sao cả, nếu hắn muốn nghe thêm một lần, thì nàng sẽ nói thêm một lần, dùsao nàng cũng không tiếc rẻ mấy thứ này.
“Ngươi có gan thì lặp lại lầnnữa!” Lý Thừa Dương vươn ngón trỏ chỉ vào mũi Mộ Chỉ Ly nói, hắn chỉ nhìn nàngđã thấy vô cùng không thoải mái, sống nhiều năm như vậy đây vẫn là lần đầu tiêncó người dám nói chuyện như thế với hắn!
Mộ Chỉ Ly nhìn ngón tay kia chỉvào mình, cũng vươn tay ra cầm lấy ngón tay Lý Thừa Dương, đang lúc mọi ngườicòn không kịp phản ứng, chỉ nghe thấy tiếng xương gãy lìa răng rắc vang lên, rấtnhanh liền nghe được tiếng kêu rên của Lý Thừa Dương.
Chậm rãi thu hồi tay mình, MộChỉ Ly vẻ mặt lạnh nhạt: “Ta không thích người khác dùng ngón tay chỉ ta.” Cảmgiác như vậy giống như là bị người khác chỉ tay vào lỗ mũi mà mắng, nàng vô cùngkhông thích loại cảm giác này.
Nữ tử áo hồng đứng bên cạnh LýThừa Dương thấy một màn này liền lập tức vọt tới trước mặt Mộ Chỉ Ly mắng:“Ngươi dám đả thương Thừa Dương ca, ngươi muốn chết có phảikhông?”
Cô gái ngẩng cao đầu, vẻ mặtkhinh thường nhìn Mộ Chỉ Ly, ở nơi này trước mặt một nữ nhân có tướng mạo bìnhthường, nàng cảm giác bản thân tuyệt đối có tư chất đáng để kiêu ngạo, nghĩ tớimình lúc trước còn hâm mộ nàng vì có tấm lưng kia liền cảm thấy buồn nôn, nếudung mạo mình mà bình thường như vậy, mình đúng là chịu khôngđược.
Mộ Chỉ Ly nheo lại mắt: “Ngươimuốn chết thì cứ nói một tiếng, ta sẽ tiễn ngươi quy thiên.”
Lời này vừa nói ra, ngay cả MộTử Hạm cũng kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly, không nghĩ tới là muội muội ngày thườngrất bừa bộn của mình vừa nói, đã vậy lại còn rất cuồng, nàng nói lời này cũngkhông có chút nào che dấu, giống như nhất định sẽ là ngươi nếu muốn động thủ, tasẽ theo hầu!
Mặc dù vẻ mặt không giống nhưđang gây hấn, nhưng lời nói kia cũng là thật sự khiêu khích, cảm giác vốn làđang gây hấn với nữ tử áo hồng lúc này lại trở thành lời khiêu khích trựcdiện.
Nữ tử áo hồng hiển nhiên khôngnghĩ tới Mộ Chỉ Ly sẽ nói như vậy, nhất thời trên mặt cũng có chút ít gây sự:“Ta nói muốn chết cũng là nói ngươi chết, ta sẽ nhường cho ngươi chết vô cùngkhó coi.” Nói xong, một cái tát đã hướng mặt Mộ Chỉ Ly mà chàohỏi.
Ở ngay trước khi cô gái kiađánh Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly đã đưa tay tát lên mặt cô nàng: “Mặc dù cảm thấy đánhngươi ô uế tay của ta, nhưng hiện tại cũng không có bao tay, cũng chỉ có thểchấp nhận một chút.” Trong lời nói hiển thị rõ cao ngạo!
Lý Thừa Dương thấy thế hướng vềmấy người phía sau tức giận nói: “ Các ngươi còn đứng đó làm gì? Còn không mauđộng thủ ?”
Thấy thế, tâm của mấy người kiacũng đều treo lên, phải biết rằng đây chính là thủ đoạn công kích của Địa ThạchThú, cũng là nguyên nhân vì sao mọi người không dám tiến vào đại bản doanh củaĐịa Thạch Thú.
Mộ Chỉ Ly cũng quan sát ĐịaThạch Thú bên cạnh mình, không thể nghi ngờ những Địa Thạch Thú này vô cùngthông minh, bọn chúng quây lại thành hình tròn rồi nhích dần tới gần mình, làmcho mình không có chỗ nào để né tránh.
Nếu như để cho bọn chúng bứclại gần thì hậu quả chắc chắn sẽ là huyết nhục mơ hồ * (máu thịt lẫn lộn), bởivì bọn chúng đem mấy cái gai nhọn hoắt trên người hướng về phía Mộ Chỉ Ly, khibọn chúng đến gần sẽ làm nàng mất khả năng phản kháng.
Lúc này, cũng có một đoàn ngườitừ phía khác đi tới, mấy người này hẳn là vừa chiến đấu xong chuẩn bị đi về,nhưng lại đúng lúc gặp được Mộ Chỉ Ly.
“Mau nhìn, lại có người tiếnvào vòng vây của Địa Thạch Thú rồi.” Một nam tử dẫn đầu phát hiện tình huống nàyliền hô to.
Hiển nhiên bọn họ không phải làlần đầu tiên gặp phải tình trạng này, một vị nam tử áo xanh nghe vậy cũng đưamắt nhìn sang đại bản doanh của Địa Thạch Thú, chào đón ánh nhìn của hắn là mộtthân ảnh màu trắng, trong ánh mắt hắn cũng hiện lên một tia tinhquang.
Từ nơi này nhìn lại bóng lưngnàng, nàng này da trắng nõn, dáng người thật tốt, nhìn qua đúng là cực phẩm,từng cơn gió nhẹ thổi qua, sợi tóc đen cùng tà áo màu trắng cùng nhau vung lên,nhìn qua mơ hồ như có như không, thật mê người.
Xa xa nhìn lại giống như mộtbức họa mỹ nhân, nam tử áo xanh thấy vậy không khỏi ngây dại, mặc dù chưa từngthấy dung mạo của cô gái này, nhưng hắn tin tưởng cô gái này có bóng lưng nhưvậy thì tướng mạo tuyệt đối sẽ không kém.
Hắn gặp nhiều nữ nhân như vậy,mặc dù trong đó không thiếu những cô gái đẹp, nhưng cô gái có bóng lưng như vậythì là lần đầu tiên thấy, trong lòng lại càng tò mò, cô gái có bóng lưng như vậythì dung mạo phải phong hoa tuyệt đại đến thế nào!
Song nhìn tình hình hiện tại,trong lòng lại càng nghi hoặc, sợ là vĩnh viễn cũng không có cơ hội biết nàng.Đi vào đại bản doanh của Địa Thạch Thú chẳng khác nào đi vào chỗ chết, bọn họcũng đều biết, lực công kích của Địa Thạch Thú này mặc dù không mạnh, nhưng bọnchúng kết hợp rất tốt, một khi hợp tác công kích loài người, thì tuyệt đối khôngcó cách nào thoát khỏi vòng vây của chúng.
Cô gái áo hồng vẫn luôn chú ýtới nam tử áo xanh thấy hắn si ngốc nhìn người phía xa kia, không khỏi đem ánhmắt lượn qua, lúc nhìn thấy thân ảnh kia, trong lòng liền dâng lên một cảm giácnguy cơ rõ rệt, bởi vì cô gái kia chỉ là một bóng lưng thôi mà đã hấp dẫn người,bất quá nhìn tình huống của nàng ấy, trong lòng lại cảm thấy maymắn.
Dù sao bọn họ cũng sẽ không cócơ hội tiếp xúc, mình cần gì phải lo lắng đây?
Lúc này, Mộ Chỉ Ly đánh giátình huống chung quanh đồng thời quay mặt lại, nam tử áo xanh mượn cơ hội nàynhìn rõ dung mạo Mộ Chỉ Ly, song lúc nhìn thấy thì cực kỳ thất vọng. Bởi vìkhuôn mặt cô gái này quả thật sự là quá bình thường, có thể nói là không có điểmnào xuất sắc.
Trong lòng ngầm bực còn khôngbằng chỉ nhìn thấy bóng lưng, ít nhất còn có thể sinh ra cảm giác mơ mộng, hiệntại chỉ cảm thấy ngán!
Thật ra thì dung mạo Mộ Chỉ Lyhiện tại nhiều nhất chỉ có thể đủ xưng là bình thường, ở xa nhìn thì không đạttới trình độ ngán, chẳng qua là nam tử áo xanh lúc trước mong đợi quá cao, lúcnày nhìn thấy mới có thể có cảm giác như vậy.
Cô gái áo hồng vốn rất là khẩntrương, song khi nhìn thấy Mộ Chỉ Ly bình thường như vậy, trên mặt cũng nhiềuthêm một nụ cười, dung mạo mình so với nàng ấy còn xinh đẹp hơnnhiều!
Đi tới bên cạnh nam tử áo xanhnói: “Thừa Dương ca, nhìn cô gái này bóng lưng đẹp như vậy, mà dung mạo cũngchẳng ra sao, thật là làm cho người ta có chút thất vọng mà!” Mặc dù nhắc tới MộChỉ Ly, nhưng ánh mắt cô gái vẫn đang đánh giá nam tử áo xanh, hiển nhiên làđang thử dò xét hắn.
Nghe vây, nam tử áo xanh cũngbĩu môi, thu hồi ánh mắt của mình nói: “Chính là một kẻ xui xẻo, sợ là cảm thấyĐịa Thạch Thú dễ đánh chém, liền muốn đánh nhiều Địa Thạch Thú một chút để điđổi lại đồ mình muốn, cái này đã đảy bản thân đến đường chếtrồi!”
Ở trong mắt bọn họ, một khitiến vào đại bản doanh Địa Thạch Thú cũng chưa có ai còn có thể sống trở về, trừphi thực lực của đối phương mạnh phi thường, nhưng cô gái này nhìn thế nào cũngchỉ thấy bộ dạng cô bé mười lăm tuổi, nói nàng là cao thủ, có ai tinkhông?
“Ha ha, dù sao cũng không cóchuyện gì, không bằng cứ xem xem có gì náo nhiệt!” Kẻ mặc áo tím một bên cười hahả nói, bởi vì cái gọi là việc không liên quan đến mình, hắn hoàn toàn đemchuyện này trở thành một trò hay.
Tâm tư Mộ Chỉ Ly tất cả đều đặttrên người Địa Thạch Thú nên cũng không hề chú ý đến mấy thứ kia, thời điểm ĐịaThạch Thú tiến gần lại nàng, nàng cũng chuyển động, mọi người chỉ thấy Mộ Chỉ Lynhư một cơn gió màu trắng, còn chưa thấy rõ ràng rốt cuộc có chuyện gì xảy ra đãthấy nàng chính là đã đột phá vòng vây của Địa Thạch Thú.
Nam tử mặc áo tím kia xoa xoahai con mắt của mình: “Vừa mới xảy ra cái gì vậy? Nàng ấy làm thế nào mà đột phávòng vây của Địa Thạch Thú vậy?”
Hỏi xong nhưng chẳng có bất kỳkẻ nào trả lời hắn, không khỏi quay đầu lại liền phát hiện tất cả những ngườikhác đều mang bộ mặt không thể tin, xem ra những gì mình vừa chứng kiến là khôngsai, một cơn gió màu trắng, không lẽ chính là bản thân nàng? Đây là tốc độ gìđây?
Sau khi bốn người bên kia nhìnthấy một màn này, tâm treo trên cao mặc dù đã buông xuống, nhưng cũng giật mìnhmột phen, tốc độ của Mộ Chỉ Ly vốn đã khiến bọn họ kinh ngạc, bây giờ nhìn lạimới biết hóa ra lúc trước năm người bọn họ đi cùng nhau nàng căn bản là không códùng hết sức đâu!
Mộ Chỉ Ly không cần cố sức màtốc độ so với bọn họ cố sức còn nhanh hơn, thế này nếu như là tận lực, chênhlệch giữa bọn họ không biết còn đến mức nào?
“Nàng chỉ mới bước vào TiênThiên cảnh giới, tại sao có thể có tốc độ nhanh như vậy? “ Hắn lúc này nhíu màymở miệng nói, hắn nhớ là Mộ gia cũng không có vũ kỹ thân pháp như vậy mà! Dù saovũ kỹ đường hắn cũng đã tới, bất kỳ vũ kỹ cao cấp nào hắn đều rất rõràng.
“Đây quả thực cũng không phảitốc độ con người, khó trách nàng dám xâm nhập vòng vây của Địa Thạch Thú, nếu tamà có tốc độ này thì cũng không cần phải lo lắng.” Vẻ mặt Mộ Tử Hạm hâm mộ, nếunàng mà có tốc độ này thì thực lực hẳn sẽ cao thêm một bậc.
“Đúng vây.” Mộ Chí Cương cũnggật đầu nói, ánh mắt lại chăm chú nhìn vào nhất cử nhất động của Mộ ChỉLy.
Theo bọn hắn nghĩ, tốc độ nàyquả thực là một chiếc máy gian lận, thực lực đối phương có lợi hại hơn nữa thìthế nào? Đối phương ngay cả góc áo của ngươi cũng không chạm vào được thì làmsao mà thương tổn ngươi?
Mộ Chỉ Ly cũng không có lãngphí thời gian, đem Thiên Lực rót vào kiếm sắt trên tay, trong thời gian thậtngắn, ánh sáng trắng đã quanh quẩn trên thân kiếm sắt, nhìn qua giống như mộtloại kiếm phát sáng ra ánh huỳnh quang vậy, hấp dẫn ánh mắt ngườita.
Hiển nhiên, cái này không chỉlà vấn đề đẹp mắt, bọn Mộ Hàn Mặc ở xa Mộ Chỉ Ly như vậy cũng cảm nhận được nănglực cường đại của Mộ Chỉ Ly tràn ngập trên thân kiếm.
Kiếm sắt cầm trong tay Mộ ChỉLy kia giống như không có chút sức nặng nào, rất dễ dàng giơ lên, kiên quyếthướng về phía Địa Thạch Thú chém tới, nàng cũng không trông cậy gì vào việc chémbị thương chúng, nàng chẳng qua là muốn đánh ngã Địa Thạch Thú làm lộ ra mặt củachúng nó thôi.
Nhìn thấy một màn này, nam tửáo xanh đã từ trong kinh ngạc kịp phản ứng lại, lần nữa nói: “Nữ nhân này quảthực chính là người ngu ngốc! Nàng lại đi dùng kiếm sao? Cái này dùng búa khôngphải là tốt hơn ah, chẳng phải là càng thêm thuận tiện?” Hiển nhiên, lúc trướchắn nói Mộ Chỉ Ly muốn đi tìm chết, Mộ Chỉ Ly cũng đã tránh được, làm hắn mấtmặt, cho nên nói chuyện lại càng cay nghiệt.
Cô gái áo hồng cũng phối hợpnói: “Đúng vậy, có lẽ đây là tiểu bối mới tới của gia tộc kia, thực lực như vậymà cũng dám tới đảo yêu thú, đến lúc đó sợ là không biết sẽ chết như thếnào.”
Song, lúc nói những lời này, côgái áo hồng cũng đã quên mất nếu là mình ở vị trí Mộ Chỉ Ly hiện tại sợ là đãsớm chết rồi....
Nếu Mộ Chỉ Ly mà nghe được lờicủa nam tử áo xanh thì tuyệt đối sẽ không phản bác, bởi vì trong lòng của nàngcũng nghĩ như vậy, nếu hiện tại trên tay mình mà là búa, thì có lẽ sẽ càng thuậntiện hơn, dù sao kiếm cũng là dùng để đâm mà không phải đểđập.
Trong lòng lại càng lẩm bẩm saukhi trở về phải mua thêm búa, chuẩn bị cho bất cứ tình huốngnào.
Bởi vì đã từng chém giết ĐịaThạch Thú, nên Mộ Chỉ Ly cũng có mấy phần tâm đắc, một kiếm đánh xuống Địa ThạchThú đã bị Mộ Chỉ Ly đẩy ngã, không đợi Địa Thạch Thú bò dậy, ngân quang trongtay Mộ Chỉ Ly chợt lóe, ngân châm chính là tinh chuẩn vô cùng đâm vào trong mắtĐịa Thạch Thú, mà lúc này, những con Địa Thạch Thú khác cũng hướng Mộ Chỉ Ly màcông kích.
Thân hình vừa động, Mộ Chỉ Lyđã tránh thoát được công kích của chúng, một kiếm đâm thẳng vào mặt của con ĐịaThạch Thú bị thương kia, ba chiêu, Địa Thạch Thú chết!
Một màn kế tiếp mới làm chongười ta chân chính hoảng sợ, chỉ thấy Mộ Chỉ Ly giống như sói xông vọt vào bầycừu, Địa Thạch Thú chống lại nàng quả thực là chẳng có chút sức phản kháng nào,trong thời gian thật ngắn, trên mặt đất lại càng nhiều thêm xác Địa Thạch Thú,Thiên Nhi cũng hấp thu yêu linh đến vô cùng vui vẻ, mặc dù hiệu quả của nhữngthứ yêu linh cấp bậc này quả thực là không rõ rệt, nhưng ít nhất là cũng có hỗtrợ.
Địa Thạch Thú thấy tình trạngnhư vậy cũng biết bọn chúng không thể đối chọi lại với cô gái trước mắt này,liền rối rít lựa chọn chạy trốn, mà Mộ Chỉ Ly cũng không có tiếp tục đuổi bắt, nàng cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt.
Người vây xem hai bên đã hoàntoàn tin tưởng, đây là người có thể làm ra chuyện như vậy sao? Không thể nào!Bọn họ sống lâu như vậy vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người đánh nhau với ĐịaThạch Thú nhẹ nhàng như vậy, cái xác cứng rắn kia đối với Mộ Chỉ Ly dường nhưkhông có chút tác dụng nào, Địa Thạch Thú đối với bọn hắn là cực kỳ khó dây dưathì đối với Mộ Chỉ Ly chỉ như một loại bùn nặn.
“Này, đánh ta một cái, để tabiết ta không phải là đang mơ.” Mộ Tử Hạm vỗ Mộ Hàn Mặc bên cạnh, mở miệng nói,hết thảy mấy cái này không thể tin nổi, quả thực là thay đổi nhận thức của bọnhọ.
Mộ Hàn Mặc vẫn còn đang khiếpsợ không kịp phản ứng, nghe thấy tiếng Mộ Tử Hạm thì ngơ ngác trả lời: “Chúng tađang nằm mơ.”
Mộ Chí Cương liền vỗ đầu Mộ TửHạm, làm Mộ Tử Hạm nhảy lên tránh: “Huynh sao lại đánh ta?”
“Muội không phải muốn có ngườiđánh muội sao, xem muội có phải đang mơ hay không ah? Được rồi, Chỉ Ly đang gọichúng ta qua đó đây.” Mộ Chí Cương hiển nhiên là thanh tĩnh nhất, mặc dù một màntrước mặt này làm cho người ta khó có thể chấp nhận, nhưng hắn cũng nhìn ra đượcthủ đoạn công kích của Mộ Chỉ Ly, biết nàng là người thôngminh.
Giải thích được điểm này, thìkết quả như thế cũng không phải là không thể tiếp nhận.
Nghe vậy, trên mặt Mộ Tử Hạmcũng lộ ra nụ cười kích động: “Ha ha, chúng ta mau đi đi! Cái này có thể pháttài!” Nhiều xác Địa Thạch Thú như vậy, sau khi trở về có thể đổi không ít đồ,cũng có thể bán lấy tiền nữa!
Đến lúc đi vào, Mộ Tử Hạm lạicàng thêm cao hứng, bởi vì lúc Mộ Chỉ Ly đánh chết Địa Thạch Thú cũng chỉ toàncông kích ở trên mặt nó, còn trên người cũng không có chút hư hao gì, xác ngoàikhông bị hao tổn gì đúng là loại được chào đón nhất!
Nhìn lại một đám người quađường, lúc này miệng há to đủ để nhét một quả trứng gà, nam tử mặc áo tím kianhìn Mộ Chỉ Ly cùng đám Địa Thạch Thú chạy trối chết, nói: “Quá mãnh liệt, thậtquá mãnh liệt! Lần đầu tiên ta được thấy người mạnh mẽ thế này, lại có thể làmcho Địa Thạch Thú bỏ chạy, quá mạnh mẽ!” Mắt hắn lộ ra vài tia tinhquang.
Trong lòng lại càng tò mò côgái này là người gia tộc nào, loại phương pháp này cũng có thể nghĩ ra, chẳngqua là trên tay nàng thường xuyên lóe ra ngân quang, đến tột cùng là thứ gì thìđến bây giờ hắn vẫn chưa thấy được rõ ràng.
Mà nam tử áo xanh lúc này sắcmặt cũng đã đen đến cảnh giới nhất định, bởi vì tình hình phát triển theo lờihắn phán đoán không giống chút nào, hắn nói là Mộ Chỉ Ly sẽ chết, hiện tại sựthật chứng minh là Mộ Chỉ Ly không chỉ không có chết, ngược lại còn giết đượcnhiều Địa Thạch Thú như vậy, sắc mặt hắn có thể đẹp mới là lạ!
Khi bọn hắn thấy mấy người MộTử Hạm tiến lại gần Mộ Chỉ Ly, trên mặt cũng tỏ vẻ hiểu ra: “Cô gái này hóa ralà người Mộ gia, đúng là oan gia ngõ hẹp!” Nam tử áo xanh khóe miệng câu ra nụcười châm chọc, mở miệng nói.
Nam tử áo tím trên mặt cũngthêm mấy phần khó coi: “Thật không nghĩ tới đúng là người Mộ gia, xui! Chúng tađi thôi.”
“Đừng nóng vội! Xác Địa ThạchThú nhiều như vậy có thể đổi được không ít đồ, đi như vậy không phải là quá tiệnnghi cho bọn họ?” Nam tử áo xanh nhìn nhóm người Mộ chỉ Ly phía xa, trong mắtđều là nụ cười âm hiểm.
“Đại ca, ý của calà?”
“Người thấy cũng cóphần!”
“Ha ha” Mấy người nhìn nhaucười một tiếng, hiển nhiên là cũng hiểu ý nghĩ của đối phương, liền đồng loạt đivề phía bọn Mộ Chỉ Ly.
“Chỉ Ly, muội thật là lợi hại,nhiều Địa Thạch Thú như vậy, lúc về có thể đổi được không ít đồ đây!” Mộ Tử Hạmđi tới tặng cho Mộ Chỉ Ly một cái ôm, trên mặt đều là nụ cười, thật ra Mộ Tử Hạmcao hứng không phải chỉ vì chút ít Địa Thạch Thú này, mà bởi vì thực lực của MộChỉ Ly.
Thấy Mộ Chỉ Ly không chỉ cóthực lực mà còn có trí khôn, nàng cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ, việc này đối vớiMộ gia bọn họ mà nói chính là một đại hỷ sự đó!
“Ha ha, Tử Hạm tỷ, mấy đồ đổilại có cái nào là bộ sách về yêu thú không?” Hiện tại nàng cần nhất là thứ này,nếu không thì sau này nàng còn chưa kịp trải nghiệm gì thì có khi đã chết há mỏra rồi?
“Cái này đương nhiên là có rồi!Năm đồng vàng là mua được rồi, lúc trở về ta dẫn muội đi mua.”
“Được được, vậy thì cảm ơn TửHạm tỷ.”
Mộ Nhược Hiên lúc này trên mặtđều là nụ cười: “Chỉ Ly, không ngờ được là muội còn có khả năng này, thật làmcho người ta phải nhìn với một con mắt khác đây.” Lúc trước hắn căn bản khôngmuốn quan tâm nhiều tới mấy đệ tử mới tới này, thế nhưng bọn hắn lại có thực lựcnhư vậy, so với bọn họ là những đệ tử đã từng ở nơi này trải nghiệm cuộc sống mànói thì một chút cũng không kém, ngược lại còn có phần xuất sắchơn!
Mộ Chí Cương cũng mở miệng nói:“Vẫn nên nhanh nhanh thu lại xác Địa Thạch Thú đã! Tụ tập ở đây dễ thu hút ngườikhác, nếu bỗng chốc bị người khác thấy được nói không chừng sẽ nảy lòngtham!”
Ở đảo yêu thú, loại chuyện nàyphát sinh cũng không ít, hắn đương nhiên là không hi vọng phứctạp.
Bốn người lúc này cũng hiểuđiều Mộ Chí Cương lo lắng, liền lập tức xử lý, song chưa được một lúc đã nghetiếng bước chân đến gần, một giọng nói truyền vào trong tai mọi người: “Ôi, đừngvội thu thập vậy, người thấy cũng có phần không phải sao?”
Chưa thấy người, đã thấytiếng.
Mộ Chỉ Ly xoay người sang chỗkhác, thấy sau lưng bọn họ có một đám người đi vào, đi đầu là nam tử áo xanh,toàn thân tản ra hơi thở càn rỡ, chỉ nhìn một cái là biết hắn rõ ràng là con nhàgiàu, Mộ Chỉ Ly không khỏi nhíu mày, xem ra người đến không có ýtốt!
Mộ Nhược Hiên lúc này cũng bàyra vẻ mặt khó chịu nhìn người mới tới: “Lý Thừa Dương, ngươi định làmgì?”
Nghe vậy, Lý Thừa Dương cườimột tiếng, nói: “Mộ huynh nói vậy là không đúng, cái gì gọi là ta định làm gì?Ta chỉ là đúng lúc thấy nơi này có nhiều xác Địa Thạch Thú bỏ không, nên tớinhặt một chút thôi, đồ tốt như vậy Mộ huynh cũng không thể nào nuốt riêngchứ!”
Lời này vừa nói ra, sắc mặtngười Mộ gia cũng trở nên âm trầm, ý của Lý Thừa Dương rât rõ ràng, hắn nói ĐịaThạch Thú này là người khác giết, xác cũng không có lấy đi, cho nên xác ĐịaThạch Thú này cũng không thuộc về Mộ gia, mà là thuộc về mọingười.
“Lý Thừa Dương, Địa Thạch Thúlà chúng ta giết chết, xác tự nhiên là của chúng ta, lời của ngươi là có ý gì!”Mộ Tử Hạm bộ mặt tức giận, mỗi lần thấy Lý Thừa Dương đều thấy khó chịu, bởi vìnàng sống nhiều năm như vậy đã thấy được người có da mặt dày nhất, có thể nói làkhông có da mặt, trước kia bọn họ cũng đã có quá nhiều lần xảy ra xung độtrồi.
Lý Thừa Dương ha ha cười mộttiếng: “Các ngươi giết? Ai có thể chứng minh là các ngươi giết?” Nói đến đây, LýThừa Dương quay đầu nhìn mấy người phía sau hỏi: “Các ngươi có thấykhông?”
“Không thấy!” Người phía sauđương nhiên là hiểu ý Lý Thừa Dương, cùng nhau đáp.
“Lý Thừa Dương, ngươi đừng cómà quá đáng quá!” Mộ Chí Cương sắc mặt âm trầm, nhìn một nhóm người phía sau LýThừa Dương, trong lòng cùng từ từ tính toán, người của đối phương nhiều hơn bọnhắn, nếu động tay động chân, sợ là sẽ dễ bị thua thiệt.
Chẳng qua là ý tứ của bọn chúngcũng rất rõ ràng, là muốn xác Địa Thạch Thú, điểm này bọn họ cũng không cách nàochấp nhận, rốt cuộc là phải làm thế nào cho phải đây?
“Ta quá đáng? Ta làm sao mà quáđáng? Nhiều xác Địa Thạch Thú như vậy, tùy tiện tìm một người hỏi một chút, bọnhọ sẽ tin là các ngươi đánh chết sao? Ta nói cho các ngươi biết, để xác ĐịaThạch Thú trong tay các ngươi xuống, hiện tại biết điều thì đi đi, ta sẽ đảm bảolà không để phát sinh chuyện gì quá mức, nếu không thì cũng chỉ có thể động thủ,làm sao thì làm, ta nghĩ các ngươi là người thông minh, hẳn là sẽchọn!”
Lý Thừa Dương hiện tại có thểnói là tin tưởng mười phần, dù sao bọn hắn bên này nhiều người, Mộ gia chỉ cónăm người, bọn họ thế nhưng có mười người, hai đánh một chẳng lẽ còn đánh khôngthắng sao? Khi hắn nghĩ những cái này, đã tự coi như xác Địa Thạch Thú là củabọn hắn rồi.
“Ngươi cười vô cùng khócoi.”
Một câu nói lạnh lùng khiến chomọi người đều ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời đều không phát hiện ra rútcục là ai nói.
“Ta khuyên ngươi bây giờ cútngay, nếu không thì tự gánh lấy hậu quả.” Trong mắt Mộ Chỉ Ly không có chútnhiệt độ nào, ánh mắt nhìn về phía Lý Thừa Dương lại càng thêm khinhthường.
Mặc dù nàng không biết trướckia, bọn Mộ Nhược Hiên cùng Lý Thừa Dương có náo loạn, mâu thuẫn gì với nhau,nhưng chỉ cần xem một màn hôm nay, nàng cũng đã biết mâu thuẫn chủ yếu đến từphía Lý Thừa Dương, dù sao người như thế vốn là rất cần được ănđòn.
Khi Mộ Chỉ Ly mở miệng lần nữa,lúc này mọi người mới đem suy nghĩ chuyển đến trên người nàng, không nghĩ tớinàng thế nhưng lại nói như vậy.
Nụ cười trên mặt Lý Thừa Dươngnhanh chóng cứng lại, dù sao nghe nàng nói như thế, đổi lại là người nào cũngkhông thể cười nổi!
“Ngươi, ngươi nói cái gì?” LýThừa Dương đề cao ngữ điệu hỏi, hiển nhiên không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly lại dám togan cùng hắn nói chuyện như vậy.
“Ta nói ngươi cười vô cùng khócoi, nhìn ngán, hi vọng ngươi có thể lăn ra xa chút!” Mộ Chỉ Ly mở miệng lầnnữa, song lần này nói lại càng không để cho Lý Thừa Dương chút mặt mũinào.
Nguyên bản là Mộ Tử Hàm đangtức giận nghe thấy lời Mộ Chỉ Ly, cũng thấy buồn cười, nhất là nhìn mặt Lý ThừaDương nghẹn tím lại, lại càng không nhịn được xì một tiếng mà bật cười, muộimuội của nàng quả thật quá nóng tính rồi! Lời này mà cũng có thể nói ra, mởmiệng thật là ác.
Mộ Chỉ Ly vẫn trưng ra vẻ mặtkhông sao cả, nếu hắn muốn nghe thêm một lần, thì nàng sẽ nói thêm một lần, dùsao nàng cũng không tiếc rẻ mấy thứ này.
“Ngươi có gan thì lặp lại lầnnữa!” Lý Thừa Dương vươn ngón trỏ chỉ vào mũi Mộ Chỉ Ly nói, hắn chỉ nhìn nàngđã thấy vô cùng không thoải mái, sống nhiều năm như vậy đây vẫn là lần đầu tiêncó người dám nói chuyện như thế với hắn!
Mộ Chỉ Ly nhìn ngón tay kia chỉvào mình, cũng vươn tay ra cầm lấy ngón tay Lý Thừa Dương, đang lúc mọi ngườicòn không kịp phản ứng, chỉ nghe thấy tiếng xương gãy lìa răng rắc vang lên, rấtnhanh liền nghe được tiếng kêu rên của Lý Thừa Dương.
Chậm rãi thu hồi tay mình, MộChỉ Ly vẻ mặt lạnh nhạt: “Ta không thích người khác dùng ngón tay chỉ ta.” Cảmgiác như vậy giống như là bị người khác chỉ tay vào lỗ mũi mà mắng, nàng vô cùngkhông thích loại cảm giác này.
Nữ tử áo hồng đứng bên cạnh LýThừa Dương thấy một màn này liền lập tức vọt tới trước mặt Mộ Chỉ Ly mắng:“Ngươi dám đả thương Thừa Dương ca, ngươi muốn chết có phảikhông?”
Cô gái ngẩng cao đầu, vẻ mặtkhinh thường nhìn Mộ Chỉ Ly, ở nơi này trước mặt một nữ nhân có tướng mạo bìnhthường, nàng cảm giác bản thân tuyệt đối có tư chất đáng để kiêu ngạo, nghĩ tớimình lúc trước còn hâm mộ nàng vì có tấm lưng kia liền cảm thấy buồn nôn, nếudung mạo mình mà bình thường như vậy, mình đúng là chịu khôngđược.
Mộ Chỉ Ly nheo lại mắt: “Ngươimuốn chết thì cứ nói một tiếng, ta sẽ tiễn ngươi quy thiên.”
Lời này vừa nói ra, ngay cả MộTử Hạm cũng kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly, không nghĩ tới là muội muội ngày thườngrất bừa bộn của mình vừa nói, đã vậy lại còn rất cuồng, nàng nói lời này cũngkhông có chút nào che dấu, giống như nhất định sẽ là ngươi nếu muốn động thủ, tasẽ theo hầu!
Mặc dù vẻ mặt không giống nhưđang gây hấn, nhưng lời nói kia cũng là thật sự khiêu khích, cảm giác vốn làđang gây hấn với nữ tử áo hồng lúc này lại trở thành lời khiêu khích trựcdiện.
Nữ tử áo hồng hiển nhiên khôngnghĩ tới Mộ Chỉ Ly sẽ nói như vậy, nhất thời trên mặt cũng có chút ít gây sự:“Ta nói muốn chết cũng là nói ngươi chết, ta sẽ nhường cho ngươi chết vô cùngkhó coi.” Nói xong, một cái tát đã hướng mặt Mộ Chỉ Ly mà chàohỏi.
Ở ngay trước khi cô gái kiađánh Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly đã đưa tay tát lên mặt cô nàng: “Mặc dù cảm thấy đánhngươi ô uế tay của ta, nhưng hiện tại cũng không có bao tay, cũng chỉ có thểchấp nhận một chút.” Trong lời nói hiển thị rõ cao ngạo!
Lý Thừa Dương thấy thế hướng vềmấy người phía sau tức giận nói: “ Các ngươi còn đứng đó làm gì? Còn không mauđộng thủ ?”
/655
|