Tùy Qua cũng nhìn ra suy nghĩ của Tống Lập Hào, cho nên cũng ý định thành toàn hắn. Vì vậy Tùy Qua ném ma dược Tiên Thiên kỳ cho Tống Lập Hào, sau đó trịnh trọng nói:
- Dược vật này có dược tính rất bá đạo, nếu như ngươi không chịu nổi phải báo cho ta biết.
- Tiên sinh yên tâm cho ta thí nghiệm thuốc là được.
Tống Lập Hào chẳng hề để ý nói ra, sau đó nuốt ma dược vào bụng.
Ba! Ba! Ba!
Sau một lát, thân thể Tống Lập Hào không ngừng nổ vang như đậu rang, sau đó thân hình của hắn biến lớn nhanh chóng, áo ngoài nổ ra, cơ bắp thân thể tăng vọt, gân xanh bành trướng, nhìn qua rất khủng bố.
- Rống!
Tống Lập Hào hô to một tiếng, hắn chẳng khác dã thú bị thương, xem ra dược tính của ma dược mang theo thống khổ to lớn với hắn, khi hắn hô to, cẳng tay và bàn tay của Tống Lập Hào lại biến thành ưng trảo to lớn.
Sau đó Tống Lập Hào đình chỉ gầm rú, dường như thống khổ nằm trong phạm vi thừa nhận của hắn.
- Tùy tiên sinh, ma dược này thật... Con mẹ nó lợi hại! Tôi cảm thấy chân khí trong người rất lợi hại.
Tống Lập Hào thở hổn hển, lúc này hắn không giống con người, mà là một "Thú nhân" .
- Vậy phóng chân khí ra ngoài đi.
Tùy Qua nói:
- Thử xem móng vuốt của anh thế nào.
Tống Lập Hào giống như tiểu sơ năm mới ân ái lần đầu, cũng sớm đã không nín được, vung "Móng vuốt" lên, lập tức bắn ra vài đạo tiên thiên chân khí bắn vào vách núi.
Bá! Bá! Bá! Bá!
Vài đạo tiên thiên chân khí từ trong móng vuốt của Tống Lập Hào bắn ra ngoài, chém vào sâu trong vách đá.
Rống!
Tống Lập Hào hét lớn một tiếng, thân pháp đột nhiên nhanh hơn, trèo lên một cây cổ thụ với tốc độ cực nhanh.
Tốc độ, lực lượng tăng lên trên diện rộng.
Tùy Qua khẽ gật đầu, trên cơ bản không có vấn đề gì quá lớn.
Vấn đề duy nhất chính là người "Ma hóa" biến thân lập tức sẽ có thống khổ cực lớn.
Sau một lát Tống Lập Hào đi tới trước mặt Tùy Qua, Tùy Qua dạy hắn cách hòa tan dược lực, rất nhanh Tống Lập Hào hồi phục bộ dáng ban đầu. Nhưng mà thân hình suy yếu, nhưng mà phục dụng một hạt Tinh Nguyên Đan thì nhanh chóng sinh long hổ mãnh.
- Như thế nào?
Tùy Qua nhìn Tống Lập Hào hỏi hiệu quả ma dược.
- Phi thường bá đạo!
Tống Lập Hào nói:
- Thời điểm biến thân rất đau, nhưng mà sau khi biến thân toàn thân bành trướng, sức bật và lực lượng tăng lên rất nhiều.
- Ân.
Tùy Qua gật đầu. Tống Lập Hào biến hóa đương nhiên Tùy Qua nhìn rõ ràng.
Lực lượng cùng tốc độ tăng lên một cảnh giới, trong mắt Tùy Qua không xem vào đâu, nhưng mà giới tu hành cao một cảnh giới thì cao hơn quá nhiều. Tăng lên một cảnh giới ít nhất mạnh hơn gấp mười lần.
Cho dù là phục dụng Huyền Huyết Chiến Thiên Đan cũng chỉ tăng chiến lực gấp ba lần mà thôi.
Huống chi, ma dược sau khi ma hóa thì uy lực cũng tăng lên nhiều.
- A... Xem ra còn phải khiến ma lực ôn hòa hơn một chút.
Tùy Qua tự nhủ nói ra, sau đó định cải tiến ma dược thêm nữa.
- Không cần ôn hòa!
Một giọng nói vang lên bên cạnh, Tùy Qua nhìn qua, người nói chuyện là Đặng Hạc. Đặng Hạc gặp Tùy Qua nhìn xem hắn, vội vàng giải thích:
- Người Long Đằng xem thống khổ là phương thức kích thích tiềm năng và lực lượng lên nhiều, cho nên ma dược bản thân không có vấn đề, chỉ thống khổ nhiều một chút, căn bản là không cần cải tiến gì đâu, chỉ tăng thêm kích thích thôi.
Tùy Qua hơi kinh ngạc, Đặng Hạc là người đầu óc ngu si, nhưng mà hắn lại nói như thế, bởi vậy có thể thấy được người Long Đằng là một đám chiến đấu cuồng, chớ đừng nói chi là Tang Thiên lãnh đạo đám người tổ một Long Đằng.
Đặng Hạc nói không sai, đối với Long Đằng thì đau đớn tính là cái gì chứ?
Bởi vì bọn họ không lúc nào không bị thương, đổ máu, thống khổ trên thân thể chỉ là cách ma luyện bản thân mà thôi.
Vì vậy Tùy Qua cười cười, vẫn nói đùa.
- Đặng Hạc, đây chính là anh nói. Đến lúc đó huynh đệ Long Đằng có người tìm tôi báo oán, tôi sẽ nói vốn định giảm bớt thống khổ, nhưng mà Đặng Hạc nói các người ưa thích ma luyện nên...
- Tùy tiên sinh, có thể không mang tôi lừa người không.
Đặng Hạc nói:
- Nhưng mà tôi tin tưởng huynh đệ Long Đằng cho dù có tìm báo oán, chắc chắn cũng là tìm báo oán lực lượng không đủ mạnh. Tuyệt đối sẽ không báo oán thống khổ cái gì đó!
- A... Anh đang khích tướng tôi à?
Tùy Qua cười cười, ném viên ma dược cho Đặng Hạc, nói:
- Anh tới thử ma dược Trúc Cơ Kỳ đi!
Đặng Hạc không nói hai lời, trực tiếp nuốt vào.
Ba! Ba! Ba!
Dược lực phát tác, quần áo của Đặng Hạc nổ tung.
Chỉ một thoáng, Đặng Hạc trừ đầu và tứ chi ra, toàn bộ đã biến thành cự ưng.
Nhưng mà hết lần này tới lần khác đầu và tay chân không thay đổi, nhìn qua vô cùng buồn cười.
Tuy Tùy Qua cũng có chút buồn cười, nhưng mà Tùy Qua nhanh chóng hiểu nguyên nhân trong đó.
Tứ chi của Đặng Hạc là Ngũ Dực Huyết Đằng biến thành, nó không phải thân thể tứ chi chân chính, bởi vậy cho dù phục dụng ma dược cũng không biến hóa thành diều hâu.
Nhưng mà Đặng Hạc tên này hiển nhiên không rõ tình huống, vẫn kêu gào:
- Tùy tiên sinh, dược vật của anh quá mạnh nha. Nhưng mà đầu và tay chân của tôi không biến hóa, nhìn qua rất buồn cười nha, hình dáng này của tôi điển hình là Tứ Bất Tượng. Nhưng mà chân khí trong người bành trướng, giống như biến thành cương khí! Ai, nếu mọc cánh bay lên thì quá tốt.
- Người khác ăn thì mọc cánh, anh thì không được.
Tùy Qua nói.
- Tại sao có thể như vậy?
Đặng Hạc phi thường không cam lòng.
- Anh không nghĩ tới tay chân của anh là Ngũ Dực Huyết Đằng sao, Ngũ Dực Huyết Đằng cũng không phải là thân thể huyết nhục, như thế nào biến thành cánh và móng vuốt được?
Tùy Qua cười nói:
- Nhưng mà anh muốn biến chúng thành cánh và móng vuốt cũng được, anh dùng ý niệm điều khiển là được.
- Nói đúng.
Ý niệm trong đầu Đặng Hạc khẽ động, muốn hai tay biến thành cánh, hai chân biến thành móng vuốt.
Nhưng mà đầu của hắn vẫn sáng bóng như cũ.
Nhưng mà Tùy Qua dùng ma dược nhắm vào tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cũng không phải biến thân hoàn toàn.
Đặng Hạc vỗ cánh vài cái, sau đó nhịn không được mắng:
- Thảo! Cánh này chỉ là bài trí, không bay được.
"Cánh" của Đặng Hạc đương nhiên không bay được, bởi vì Ngũ Dực Huyết Đằng chỉ biến nó thành bộ dáng cánh, bản thân cũng không phải cánh chân chính, Tùy Qua nhìn bộ dáng của Đặng Hạc buồn cười, cười nói:
- Đi, tán dược lực đi, cho anh thí nghiệm thuốc chứ không phải lãng phí.
Đặng Hạc bất đắc dĩ, hắn cũng biết biến thân là nhờ dược lực của ma dược.
Nhưng mà từ tình huống Đặng Hạc biến thân, Tùy Qua cảm thấy ma dược Trúc Cơ Kỳ cũng không có vấn đề.
Vấn đề duy nhất chính là đau đớn mà thôi.
Nhưng mà Đặng Hạc đã nói bọn họ chịu được, không cần dược lực "Ôn hòa", Tùy Qua đương nhiên không có ý định cải tiến tiếp. Hắn sẽ giữ nguyên như vậy, chẳng qua sẽ đẩy nhanh luyện chế mà thôi.
Người Long Đằng hy vọng ma dược có sớm một chút, chiếm cứ ưu thế trong giao thủ.
Về phần chuyện cải tiến, chờ sau này có đủ thời gian thì làm.
- Dược vật này có dược tính rất bá đạo, nếu như ngươi không chịu nổi phải báo cho ta biết.
- Tiên sinh yên tâm cho ta thí nghiệm thuốc là được.
Tống Lập Hào chẳng hề để ý nói ra, sau đó nuốt ma dược vào bụng.
Ba! Ba! Ba!
Sau một lát, thân thể Tống Lập Hào không ngừng nổ vang như đậu rang, sau đó thân hình của hắn biến lớn nhanh chóng, áo ngoài nổ ra, cơ bắp thân thể tăng vọt, gân xanh bành trướng, nhìn qua rất khủng bố.
- Rống!
Tống Lập Hào hô to một tiếng, hắn chẳng khác dã thú bị thương, xem ra dược tính của ma dược mang theo thống khổ to lớn với hắn, khi hắn hô to, cẳng tay và bàn tay của Tống Lập Hào lại biến thành ưng trảo to lớn.
Sau đó Tống Lập Hào đình chỉ gầm rú, dường như thống khổ nằm trong phạm vi thừa nhận của hắn.
- Tùy tiên sinh, ma dược này thật... Con mẹ nó lợi hại! Tôi cảm thấy chân khí trong người rất lợi hại.
Tống Lập Hào thở hổn hển, lúc này hắn không giống con người, mà là một "Thú nhân" .
- Vậy phóng chân khí ra ngoài đi.
Tùy Qua nói:
- Thử xem móng vuốt của anh thế nào.
Tống Lập Hào giống như tiểu sơ năm mới ân ái lần đầu, cũng sớm đã không nín được, vung "Móng vuốt" lên, lập tức bắn ra vài đạo tiên thiên chân khí bắn vào vách núi.
Bá! Bá! Bá! Bá!
Vài đạo tiên thiên chân khí từ trong móng vuốt của Tống Lập Hào bắn ra ngoài, chém vào sâu trong vách đá.
Rống!
Tống Lập Hào hét lớn một tiếng, thân pháp đột nhiên nhanh hơn, trèo lên một cây cổ thụ với tốc độ cực nhanh.
Tốc độ, lực lượng tăng lên trên diện rộng.
Tùy Qua khẽ gật đầu, trên cơ bản không có vấn đề gì quá lớn.
Vấn đề duy nhất chính là người "Ma hóa" biến thân lập tức sẽ có thống khổ cực lớn.
Sau một lát Tống Lập Hào đi tới trước mặt Tùy Qua, Tùy Qua dạy hắn cách hòa tan dược lực, rất nhanh Tống Lập Hào hồi phục bộ dáng ban đầu. Nhưng mà thân hình suy yếu, nhưng mà phục dụng một hạt Tinh Nguyên Đan thì nhanh chóng sinh long hổ mãnh.
- Như thế nào?
Tùy Qua nhìn Tống Lập Hào hỏi hiệu quả ma dược.
- Phi thường bá đạo!
Tống Lập Hào nói:
- Thời điểm biến thân rất đau, nhưng mà sau khi biến thân toàn thân bành trướng, sức bật và lực lượng tăng lên rất nhiều.
- Ân.
Tùy Qua gật đầu. Tống Lập Hào biến hóa đương nhiên Tùy Qua nhìn rõ ràng.
Lực lượng cùng tốc độ tăng lên một cảnh giới, trong mắt Tùy Qua không xem vào đâu, nhưng mà giới tu hành cao một cảnh giới thì cao hơn quá nhiều. Tăng lên một cảnh giới ít nhất mạnh hơn gấp mười lần.
Cho dù là phục dụng Huyền Huyết Chiến Thiên Đan cũng chỉ tăng chiến lực gấp ba lần mà thôi.
Huống chi, ma dược sau khi ma hóa thì uy lực cũng tăng lên nhiều.
- A... Xem ra còn phải khiến ma lực ôn hòa hơn một chút.
Tùy Qua tự nhủ nói ra, sau đó định cải tiến ma dược thêm nữa.
- Không cần ôn hòa!
Một giọng nói vang lên bên cạnh, Tùy Qua nhìn qua, người nói chuyện là Đặng Hạc. Đặng Hạc gặp Tùy Qua nhìn xem hắn, vội vàng giải thích:
- Người Long Đằng xem thống khổ là phương thức kích thích tiềm năng và lực lượng lên nhiều, cho nên ma dược bản thân không có vấn đề, chỉ thống khổ nhiều một chút, căn bản là không cần cải tiến gì đâu, chỉ tăng thêm kích thích thôi.
Tùy Qua hơi kinh ngạc, Đặng Hạc là người đầu óc ngu si, nhưng mà hắn lại nói như thế, bởi vậy có thể thấy được người Long Đằng là một đám chiến đấu cuồng, chớ đừng nói chi là Tang Thiên lãnh đạo đám người tổ một Long Đằng.
Đặng Hạc nói không sai, đối với Long Đằng thì đau đớn tính là cái gì chứ?
Bởi vì bọn họ không lúc nào không bị thương, đổ máu, thống khổ trên thân thể chỉ là cách ma luyện bản thân mà thôi.
Vì vậy Tùy Qua cười cười, vẫn nói đùa.
- Đặng Hạc, đây chính là anh nói. Đến lúc đó huynh đệ Long Đằng có người tìm tôi báo oán, tôi sẽ nói vốn định giảm bớt thống khổ, nhưng mà Đặng Hạc nói các người ưa thích ma luyện nên...
- Tùy tiên sinh, có thể không mang tôi lừa người không.
Đặng Hạc nói:
- Nhưng mà tôi tin tưởng huynh đệ Long Đằng cho dù có tìm báo oán, chắc chắn cũng là tìm báo oán lực lượng không đủ mạnh. Tuyệt đối sẽ không báo oán thống khổ cái gì đó!
- A... Anh đang khích tướng tôi à?
Tùy Qua cười cười, ném viên ma dược cho Đặng Hạc, nói:
- Anh tới thử ma dược Trúc Cơ Kỳ đi!
Đặng Hạc không nói hai lời, trực tiếp nuốt vào.
Ba! Ba! Ba!
Dược lực phát tác, quần áo của Đặng Hạc nổ tung.
Chỉ một thoáng, Đặng Hạc trừ đầu và tứ chi ra, toàn bộ đã biến thành cự ưng.
Nhưng mà hết lần này tới lần khác đầu và tay chân không thay đổi, nhìn qua vô cùng buồn cười.
Tuy Tùy Qua cũng có chút buồn cười, nhưng mà Tùy Qua nhanh chóng hiểu nguyên nhân trong đó.
Tứ chi của Đặng Hạc là Ngũ Dực Huyết Đằng biến thành, nó không phải thân thể tứ chi chân chính, bởi vậy cho dù phục dụng ma dược cũng không biến hóa thành diều hâu.
Nhưng mà Đặng Hạc tên này hiển nhiên không rõ tình huống, vẫn kêu gào:
- Tùy tiên sinh, dược vật của anh quá mạnh nha. Nhưng mà đầu và tay chân của tôi không biến hóa, nhìn qua rất buồn cười nha, hình dáng này của tôi điển hình là Tứ Bất Tượng. Nhưng mà chân khí trong người bành trướng, giống như biến thành cương khí! Ai, nếu mọc cánh bay lên thì quá tốt.
- Người khác ăn thì mọc cánh, anh thì không được.
Tùy Qua nói.
- Tại sao có thể như vậy?
Đặng Hạc phi thường không cam lòng.
- Anh không nghĩ tới tay chân của anh là Ngũ Dực Huyết Đằng sao, Ngũ Dực Huyết Đằng cũng không phải là thân thể huyết nhục, như thế nào biến thành cánh và móng vuốt được?
Tùy Qua cười nói:
- Nhưng mà anh muốn biến chúng thành cánh và móng vuốt cũng được, anh dùng ý niệm điều khiển là được.
- Nói đúng.
Ý niệm trong đầu Đặng Hạc khẽ động, muốn hai tay biến thành cánh, hai chân biến thành móng vuốt.
Nhưng mà đầu của hắn vẫn sáng bóng như cũ.
Nhưng mà Tùy Qua dùng ma dược nhắm vào tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cũng không phải biến thân hoàn toàn.
Đặng Hạc vỗ cánh vài cái, sau đó nhịn không được mắng:
- Thảo! Cánh này chỉ là bài trí, không bay được.
"Cánh" của Đặng Hạc đương nhiên không bay được, bởi vì Ngũ Dực Huyết Đằng chỉ biến nó thành bộ dáng cánh, bản thân cũng không phải cánh chân chính, Tùy Qua nhìn bộ dáng của Đặng Hạc buồn cười, cười nói:
- Đi, tán dược lực đi, cho anh thí nghiệm thuốc chứ không phải lãng phí.
Đặng Hạc bất đắc dĩ, hắn cũng biết biến thân là nhờ dược lực của ma dược.
Nhưng mà từ tình huống Đặng Hạc biến thân, Tùy Qua cảm thấy ma dược Trúc Cơ Kỳ cũng không có vấn đề.
Vấn đề duy nhất chính là đau đớn mà thôi.
Nhưng mà Đặng Hạc đã nói bọn họ chịu được, không cần dược lực "Ôn hòa", Tùy Qua đương nhiên không có ý định cải tiến tiếp. Hắn sẽ giữ nguyên như vậy, chẳng qua sẽ đẩy nhanh luyện chế mà thôi.
Người Long Đằng hy vọng ma dược có sớm một chút, chiếm cứ ưu thế trong giao thủ.
Về phần chuyện cải tiến, chờ sau này có đủ thời gian thì làm.
/1780
|