Nhưng Nam Cung Minh Hầu cho rằng nguyên khí của Tùy Qua càng tiêu hao nhiều hơn nữa, bởi vì tu vi của hắn chỉ tới kết đan sơ kỳ, đương nhiên nguyên khí không sánh bằng mình. Cho nên hắn tin chắc chỉ cần kéo thời gian dài, cuối cùng kẻ gặp xui xẻo chính là Tùy Qua.
Mà Tùy Qua cũng đoán được ý tưởng của Nam Cung Minh Hầu, cho nên chỉ hơi đánh lui hắn liền bứt ra như muốn bỏ chạy.
Nhưng Nam Cung Minh Hầu hiển nhiên không muốn cấp cho Tùy Qua cơ hội này, lập tức thúc giục Xích Hà Toa chặn đường, hừ lạnh một tiếng:
- Muốn chạy trốn! Không dễ dàng như vậy!
Tùy Qua làm ra vẻ ngoan cố chống cự, giận dữ trừng mắt:
- Ngươi cũng đừng làm quá tuyệt! Mọi việc lưu một đường, ngày sau còn gặp lại!
- Từ khi ngươi đặt chân vào địa bàn Nam Cung thế gia, nên nghĩ tới hậu quả này!
Nam Cung Minh Hầu lộ ra tư thế người thắng:
- Đám tôm tép nhãi nhép các ngươi, thật nghĩ chỉ dựa vào huyền thưởng là có thể xử lý Nam Cung thế gia sao? Hừ, Nam Cung thế gia mấy ngàn năm tích tụ, há là các ngươi có thể dao động. Hôm nay ngươi nhất định phải chết, toàn bộ người dám đánh chủ ý với Nam Cung thế gia, tất cả đều phải chết!
- Ngọc Nữ Xuyên Toa!
Nói tới đây, Nam Cung Minh Hầu lại nuốt đan dược, thúc giục Xích Hà Toa công kích.
Sưu! Sưu! Sưu! Sưu!
Vô số hư ảnh phi toa xuyên qua khắp bốn phía, Tùy Qua lộ ra bộ dáng có chút bối rối, sau đó lại như mới nuốt đan dược, cắn chặt răng đánh ra lần nữa.
Một trận nổ mạnh lại trình diễn, Tùy Qua thêm một lần phá giải thế công của Nam Cung Minh Hầu.
Nhưng lần này Nam Cung Minh Hầu nghĩ rằng Tùy Qua đã dầu hết đèn tắt, chỉ cần hắn vững vàng là có thể giết Tùy Qua không thể nghi ngờ.
Quả nhiên lần thứ ba nổ mạnh, sắc mặt Tùy Qua lộ vẻ xám ngắt như tro tàn.
Sau đó Tùy Qua lại thi triển thân pháp chuẩn bị bỏ chạy.
- Hừ! Xem ra tiểu tử này đã không được nữa!
Trong lòng Nam Cung Minh Hầu cười lạnh, đã nghĩ tới thời điểm thu thập tiểu tử kia. Vì vậy hắn thúc giục Xích Hà Toa ngăn cản Tùy Qua, thân hình chợt lóe rơi xuống trước mặt tiểu tử kia, triển khai quyền cước tính toán cận chiến chế trụ Tùy Qua, chờ Xích Hà Toa hoàn thành vây khốn, vây chết Tùy Qua ở nơi này.
Trong lòng Tùy Qua cười lạnh, cười thầm người kia rốt cục mắc mưu.
Xích Hà Toa rốt cục hoàn thành xong mục tiêu “dệt vải”, vô số “sợi tơ” giăng đầy bốn phía, hoàn toàn phong bế con đường lui của Tùy Qua.
- Đi chết đi!
Nam Cung Minh Hầu hét lớn một tiếng, chung quanh thân thể bắn ra ngũ sắc kiếm cương, đồng thời oanh thẳng tới, sau đó hắn bứt ra lui về phía sau, tính toán hoàn toàn phát động Xích Hà Toa “thu võng”, đem Tùy Qua vây chết bên trong.
Thắng lợi như đã vẫy chào hắn.
Ngay khi Nam Cung Minh Hầu chuẩn bị lui về phía sau, hai mắt Tùy Qua đột nhiên tuôn ra hai đạo điện quang.
Mà điện quang chính là lôi điện của thiên kiếp thần lôi!
Hai đạo điện quang, một đạo oanh lên người Nam Cung Minh Hầu, đột nhiên hóa thành lôi điện tù lao – thiên lôi lao tù đem thân hình hắn bám trụ, gắt gao vây bên trong. Thiên lôi lao tù, đây chính là tiên khí, mặc dù chỉ là hư ảnh nhưng thật khó chống cự, nhất là ngay thời gian hắn không hề có chút phòng bị.
Một đạo điện quang còn lại hóa thành vô số mũi châm đâm thẳng vào hai mắt Nam Cung Minh Hầu.
Nam Cung Minh Hầu bị thiên lôi lao tù vây khốn, có chút thất kinh, mơ hồ cảm giác trúng kế, đang dự định làm sao phá vỡ thiên lôi lao tù thoát thân, chợt cảm thấy trăm ngàn đạo kim quang bắn vào giữa hai mắt, sau đó đôi mắt đau đớn, không còn nhìn thấy gì nữa.
Nam Cung Minh Hầu trúng chiêu, đã thành người mù.
Lục Mục Điện Châu đúng là lợi khí đánh lén, lúc trước Tùy Qua còn bị Dạ Kiêu Thần đánh lén thành công. Huống chi lúc này Lục Mục Điện Châu hấp thu thiên kiếp thần lôi, sát nhập hư ảnh Thiên Lôi Tù Lao, uy lực càng tăng hơn mấy lần.
Nam Cung Minh Hầu phẫn nộ rít gào:
- Tùy Qua! Tiểu súc sinh đáng chết, ngươi lại dám đánh mù mắt ta, ngươi đang muốn chết, hôm nay ta nhất định đem ngươi bằm thây vạn đoạn, nghiền xương thành tro! Ta còn phải đem linh hồn của ngươi giam cầm trong Xích Hà Toa, vĩnh viễn không được siêu sinh!
Tùy Qua giống như không nghe thấy nguyền rủa của hắn, không ngừng dùng thiên lôi oanh kích hắn.
Lúc này Nam Cung Minh Hầu không thể tránh né, không ngừng bị oanh kích kêu rên, dù sao đây chính là thiên lôi, dù hắn có hộ thể cương khí cũng không cách nào chống đỡ.
Nam Cung Minh Hầu biết nếu còn tiếp tục mình sẽ bị vây chết trong lao tù. Mà lúc này dù hắn muốn phát động Xích Hà Toa công kích tuyệt sát cũng không cách nào, nếu không chính bản thân hắn cũng không thể thoát khốn.
Rốt cục là lưỡng bại câu thương hay ôm nhau cùng chết, hoặc thoát thân trước tiên, hắn lựa chọn thoát thân, dù hắn oán hận không thể lập tức giết chết Tùy Qua.
- Xích Cơ! Trở về!
Nam Cung Minh Hầu đành bỏ qua cơ hội, triệu pháp bảo trở về, toàn lực thúc giục Xích Hà Toa phá tan hư ảnh Thiên Lôi Tù Lao.
Tê! Tê!
Hư ảnh lao tù bị phá khai.
Tuy rằng thành công thoát khốn, nhưng Nam Cung Minh Hầu đã mù mắt, đối với hắn mà nói đã tổn thất thật lớn, dù với cảnh giới tu vi của hắn cùng tích tụ của Nam Cung thế gia hẳn có biện pháp phục hồi, nhưng hiện tại hắn lại không có cách nào. Hai mắt đau đớn nhắc nhở hắn đã thành một người mù, hơn nữa càng thêm phẫn nộ giận dữ!
- Tiểu súc sinh, ngươi dùng kỹ xảo đê tiện làm mù mắt của ta, nghĩ có thể đánh bại ta sao! Ngươi đúng là si tâm vọng tưởng, ngươi hoàn toàn chọc giận ta, ngươi nhất định sẽ hối hận! Xích Cơ, nhân bảo hợp nhất!
Nam Cung Minh Hầu gầm lên giận dữ, đằng đằng sát khí, rốt cục muốn thi triển ra đòn sát thủ mạnh nhất.
Khi Tùy Qua nghe được Nam Cung Minh Hầu nói “nhân bảo hợp nhất”, tư tưởng của hắn biến thành “không thuần khiết”, bởi vì khí linh Xích Cơ của Xích Hà Toa là một nữ nhân phi thường diễm lệ, cho nên Tùy Qua nghĩ đến “nhân bảo hợp nhất” chính là kết hợp một chỗ với Xích Cơ, khiến cho hắn thầm nhủ người kia thật quá ghê tởm, ngay cả khí linh cũng không buông tha.
Nhưng hắn đã hiểu sai.
Nhân bảo hợp nhất đích thật là hợp nhất với Xích Hà Toa, nhưng không phải song tu giao hợp, mà là dung hợp thành một thể.
Thân thể Nam Cung Minh Hầu phóng xuất ra hồng sắc hà quang giống như Xích Hà Toa.
Tùy Qua chưa bao giờ nhìn thấy thủ đoạn “nhân bảo hợp nhất” cổ quái này, xem ra Nam Cung Minh Hầu không hổ là gia chủ Nam Cung thế gia, quả nhiên có thật nhiều thủ đoạn khó hiểu, muốn đánh chết hắn đích xác là không dễ dàng.
Vốn đôi mắt của Nam Cung Minh Hầu đã bị Tùy Qua dùng Lục Mục Điện Châu đánh mù, nhưng lúc này hai mắt hắn lại sáng lên, hung hăng trừng mắt:
- Ngươi dám chọc mù đôi mắt của ta, đợi lát nữa ta sẽ lộng mù ánh mắt của ngươi!
Nam Cung Minh Hầu tựa hồ đã khôi phục thị lực!
Tùy Qua kinh ngạc, sau đó lập tức liền hiểu được chuyện gì xảy ra. Nguyên lai ánh mắt của Nam Cung Minh Hầu hiện tại cũng không phải của hắn, mà là ánh mắt của Xích Cơ, khó trách Tùy Qua cảm thấy đôi mắt có chút cổ quái.
Mà Tùy Qua cũng đoán được ý tưởng của Nam Cung Minh Hầu, cho nên chỉ hơi đánh lui hắn liền bứt ra như muốn bỏ chạy.
Nhưng Nam Cung Minh Hầu hiển nhiên không muốn cấp cho Tùy Qua cơ hội này, lập tức thúc giục Xích Hà Toa chặn đường, hừ lạnh một tiếng:
- Muốn chạy trốn! Không dễ dàng như vậy!
Tùy Qua làm ra vẻ ngoan cố chống cự, giận dữ trừng mắt:
- Ngươi cũng đừng làm quá tuyệt! Mọi việc lưu một đường, ngày sau còn gặp lại!
- Từ khi ngươi đặt chân vào địa bàn Nam Cung thế gia, nên nghĩ tới hậu quả này!
Nam Cung Minh Hầu lộ ra tư thế người thắng:
- Đám tôm tép nhãi nhép các ngươi, thật nghĩ chỉ dựa vào huyền thưởng là có thể xử lý Nam Cung thế gia sao? Hừ, Nam Cung thế gia mấy ngàn năm tích tụ, há là các ngươi có thể dao động. Hôm nay ngươi nhất định phải chết, toàn bộ người dám đánh chủ ý với Nam Cung thế gia, tất cả đều phải chết!
- Ngọc Nữ Xuyên Toa!
Nói tới đây, Nam Cung Minh Hầu lại nuốt đan dược, thúc giục Xích Hà Toa công kích.
Sưu! Sưu! Sưu! Sưu!
Vô số hư ảnh phi toa xuyên qua khắp bốn phía, Tùy Qua lộ ra bộ dáng có chút bối rối, sau đó lại như mới nuốt đan dược, cắn chặt răng đánh ra lần nữa.
Một trận nổ mạnh lại trình diễn, Tùy Qua thêm một lần phá giải thế công của Nam Cung Minh Hầu.
Nhưng lần này Nam Cung Minh Hầu nghĩ rằng Tùy Qua đã dầu hết đèn tắt, chỉ cần hắn vững vàng là có thể giết Tùy Qua không thể nghi ngờ.
Quả nhiên lần thứ ba nổ mạnh, sắc mặt Tùy Qua lộ vẻ xám ngắt như tro tàn.
Sau đó Tùy Qua lại thi triển thân pháp chuẩn bị bỏ chạy.
- Hừ! Xem ra tiểu tử này đã không được nữa!
Trong lòng Nam Cung Minh Hầu cười lạnh, đã nghĩ tới thời điểm thu thập tiểu tử kia. Vì vậy hắn thúc giục Xích Hà Toa ngăn cản Tùy Qua, thân hình chợt lóe rơi xuống trước mặt tiểu tử kia, triển khai quyền cước tính toán cận chiến chế trụ Tùy Qua, chờ Xích Hà Toa hoàn thành vây khốn, vây chết Tùy Qua ở nơi này.
Trong lòng Tùy Qua cười lạnh, cười thầm người kia rốt cục mắc mưu.
Xích Hà Toa rốt cục hoàn thành xong mục tiêu “dệt vải”, vô số “sợi tơ” giăng đầy bốn phía, hoàn toàn phong bế con đường lui của Tùy Qua.
- Đi chết đi!
Nam Cung Minh Hầu hét lớn một tiếng, chung quanh thân thể bắn ra ngũ sắc kiếm cương, đồng thời oanh thẳng tới, sau đó hắn bứt ra lui về phía sau, tính toán hoàn toàn phát động Xích Hà Toa “thu võng”, đem Tùy Qua vây chết bên trong.
Thắng lợi như đã vẫy chào hắn.
Ngay khi Nam Cung Minh Hầu chuẩn bị lui về phía sau, hai mắt Tùy Qua đột nhiên tuôn ra hai đạo điện quang.
Mà điện quang chính là lôi điện của thiên kiếp thần lôi!
Hai đạo điện quang, một đạo oanh lên người Nam Cung Minh Hầu, đột nhiên hóa thành lôi điện tù lao – thiên lôi lao tù đem thân hình hắn bám trụ, gắt gao vây bên trong. Thiên lôi lao tù, đây chính là tiên khí, mặc dù chỉ là hư ảnh nhưng thật khó chống cự, nhất là ngay thời gian hắn không hề có chút phòng bị.
Một đạo điện quang còn lại hóa thành vô số mũi châm đâm thẳng vào hai mắt Nam Cung Minh Hầu.
Nam Cung Minh Hầu bị thiên lôi lao tù vây khốn, có chút thất kinh, mơ hồ cảm giác trúng kế, đang dự định làm sao phá vỡ thiên lôi lao tù thoát thân, chợt cảm thấy trăm ngàn đạo kim quang bắn vào giữa hai mắt, sau đó đôi mắt đau đớn, không còn nhìn thấy gì nữa.
Nam Cung Minh Hầu trúng chiêu, đã thành người mù.
Lục Mục Điện Châu đúng là lợi khí đánh lén, lúc trước Tùy Qua còn bị Dạ Kiêu Thần đánh lén thành công. Huống chi lúc này Lục Mục Điện Châu hấp thu thiên kiếp thần lôi, sát nhập hư ảnh Thiên Lôi Tù Lao, uy lực càng tăng hơn mấy lần.
Nam Cung Minh Hầu phẫn nộ rít gào:
- Tùy Qua! Tiểu súc sinh đáng chết, ngươi lại dám đánh mù mắt ta, ngươi đang muốn chết, hôm nay ta nhất định đem ngươi bằm thây vạn đoạn, nghiền xương thành tro! Ta còn phải đem linh hồn của ngươi giam cầm trong Xích Hà Toa, vĩnh viễn không được siêu sinh!
Tùy Qua giống như không nghe thấy nguyền rủa của hắn, không ngừng dùng thiên lôi oanh kích hắn.
Lúc này Nam Cung Minh Hầu không thể tránh né, không ngừng bị oanh kích kêu rên, dù sao đây chính là thiên lôi, dù hắn có hộ thể cương khí cũng không cách nào chống đỡ.
Nam Cung Minh Hầu biết nếu còn tiếp tục mình sẽ bị vây chết trong lao tù. Mà lúc này dù hắn muốn phát động Xích Hà Toa công kích tuyệt sát cũng không cách nào, nếu không chính bản thân hắn cũng không thể thoát khốn.
Rốt cục là lưỡng bại câu thương hay ôm nhau cùng chết, hoặc thoát thân trước tiên, hắn lựa chọn thoát thân, dù hắn oán hận không thể lập tức giết chết Tùy Qua.
- Xích Cơ! Trở về!
Nam Cung Minh Hầu đành bỏ qua cơ hội, triệu pháp bảo trở về, toàn lực thúc giục Xích Hà Toa phá tan hư ảnh Thiên Lôi Tù Lao.
Tê! Tê!
Hư ảnh lao tù bị phá khai.
Tuy rằng thành công thoát khốn, nhưng Nam Cung Minh Hầu đã mù mắt, đối với hắn mà nói đã tổn thất thật lớn, dù với cảnh giới tu vi của hắn cùng tích tụ của Nam Cung thế gia hẳn có biện pháp phục hồi, nhưng hiện tại hắn lại không có cách nào. Hai mắt đau đớn nhắc nhở hắn đã thành một người mù, hơn nữa càng thêm phẫn nộ giận dữ!
- Tiểu súc sinh, ngươi dùng kỹ xảo đê tiện làm mù mắt của ta, nghĩ có thể đánh bại ta sao! Ngươi đúng là si tâm vọng tưởng, ngươi hoàn toàn chọc giận ta, ngươi nhất định sẽ hối hận! Xích Cơ, nhân bảo hợp nhất!
Nam Cung Minh Hầu gầm lên giận dữ, đằng đằng sát khí, rốt cục muốn thi triển ra đòn sát thủ mạnh nhất.
Khi Tùy Qua nghe được Nam Cung Minh Hầu nói “nhân bảo hợp nhất”, tư tưởng của hắn biến thành “không thuần khiết”, bởi vì khí linh Xích Cơ của Xích Hà Toa là một nữ nhân phi thường diễm lệ, cho nên Tùy Qua nghĩ đến “nhân bảo hợp nhất” chính là kết hợp một chỗ với Xích Cơ, khiến cho hắn thầm nhủ người kia thật quá ghê tởm, ngay cả khí linh cũng không buông tha.
Nhưng hắn đã hiểu sai.
Nhân bảo hợp nhất đích thật là hợp nhất với Xích Hà Toa, nhưng không phải song tu giao hợp, mà là dung hợp thành một thể.
Thân thể Nam Cung Minh Hầu phóng xuất ra hồng sắc hà quang giống như Xích Hà Toa.
Tùy Qua chưa bao giờ nhìn thấy thủ đoạn “nhân bảo hợp nhất” cổ quái này, xem ra Nam Cung Minh Hầu không hổ là gia chủ Nam Cung thế gia, quả nhiên có thật nhiều thủ đoạn khó hiểu, muốn đánh chết hắn đích xác là không dễ dàng.
Vốn đôi mắt của Nam Cung Minh Hầu đã bị Tùy Qua dùng Lục Mục Điện Châu đánh mù, nhưng lúc này hai mắt hắn lại sáng lên, hung hăng trừng mắt:
- Ngươi dám chọc mù đôi mắt của ta, đợi lát nữa ta sẽ lộng mù ánh mắt của ngươi!
Nam Cung Minh Hầu tựa hồ đã khôi phục thị lực!
Tùy Qua kinh ngạc, sau đó lập tức liền hiểu được chuyện gì xảy ra. Nguyên lai ánh mắt của Nam Cung Minh Hầu hiện tại cũng không phải của hắn, mà là ánh mắt của Xích Cơ, khó trách Tùy Qua cảm thấy đôi mắt có chút cổ quái.
/1780
|