Nhất thời trong lòng hắn chợt cảm thấy mất mát.
Mọi người không quản tới hắn, hướng lối vào Như Mộng Thủy Cốc xuất phát.
Càng đi sâu vào trong đầm lầy, hơi nước càng nồng đậm.
Cuối cùng mọi người dừng lại, trước mắt xuất hiện một đoàn “Lốc xoáy nước bùn” thật lớn.
Địa phương dòng nước chảy xiết sẽ xuất hiện lốc xoáy, đây là chuyện thật thông thường. Nhưng nước bùn trong đầm lầy cũng xuất hiện lốc xoáy, thật quá kỳ quái, còn phi thường quỷ dị!
Lốc xoáy nước bùn chừng một bãi bóng, giống như bên dưới có cỗ máy trộn bê tông vô hình đang quấy động lên. Mặt khác hơi nước quanh bốn phía lại phi thường kỳ quặc, hơi nước nồng đậm ngưng thành chất lỏng, nhưng không rơi xuống mà lại như có một cỗ lực lượng vô hình nâng đỡ, phiêu phù giữa không trung.
- Bên dưới chính là lối vào Như Mộng Thủy Cốc.
Tây Môn Huyền Tỗn nhìn Tùy Qua nói.
Theo sau hắn là người đầu tiên nhảy vào trong lốc xoáy, Tần Uyển Nghi theo sát phía sau.
Tùy Qua không chần chờ, nhảy đi vào.
Trong nháy mắt nhảy vào, Tùy Qua cảm giác chung quanh nước bùn bốn phía có một cỗ lực lượng vô hình đem hắn hút vào bên trong, nhưng người của hắn có Mộc Hoàng cương khí hộ thể, căn bản không cần lo lắng bị nước bùn cắn nuốt, chỉ dùng cương khí tách nước bùn, theo sát hai người phía trước.
Lốc xoáy nước bùn rất sâu, luôn xâm nhập xuống dưới trăm trượng, tuy rằng nơi này ảm đạm không ánh sáng, nhưng Tùy Qua nhìn thấy thật rõ ràng, bên dưới lốc xoáy lại có một thạch trận cực lớn, trận pháp do hơn mười trụ đá màu xanh hình thành, trụ đá bị một cỗ lực lượng vô hình chống đỡ, nước bùn cũng không thể xâm nhập bên trong.
Nguyên bản Tùy Qua muốn đưa Trúc Vấn Quân cùng đến, có lẽ nàng sẽ biết đây là trận pháp gì. Nhưng nơi này quá quỷ dị, quá nguy hiểm, còn đi thông dị vực không gian, dù là kết đan hậu kỳ cũng không dám tới nơi này, cho nên Tùy Qua không đưa nàng đi theo.
Lúc này mười ba người đã đi vào bên dưới, nơi này dùng gạch cổ ngọc chạm khắc mà thành, thoạt nhìn như một quảng trường nhỏ, nhưng cổ ngọc lại điêu khắc thật nhiều phù văn trận pháp, ra vẻ thật không đơn giản.
Tùy Qua miễn cưỡng nhìn ra được đây là viễn cổ truyền tống trận, mà không chỉ là trận pháp nhập khẩu bình thường.
Nhìn trận pháp liền biết nơi này đi thông dị vực không gian, là một trận pháp truyền tống phức tạp, không thể nào do người tu hành hiện đại xây dựng lên.
- Tây Môn đạo hữu, trước đó ngươi nói muốn mở ra truyền tống trận cần ta hỗ trợ, không biết hỗ trợ như thế nào?
- Tùy đạo hữu, ngươi đã nhìn ra đây là truyền tống trận, nói vậy cũng biết muốn mở ra cần nguyên khí rất lớn, nhất là khi không còn chìa khóa.
Tây Môn Huyền Tỗn chỉ chỉ vào một cột đá trung ương ngay giữa “quảng trường”, trên cột đá có một lỗ nhỏ cỡ bàn tay, ước chừng sâu hơn một thước, chính là nơi đặt chìa khóa hoặc có thể nói là trận nhãn.
Hiện tại truyền tống trận không có trận nhãn, nếu mạnh mẽ mở ra, chỉ sợ chưa chắc đi được vào Như Mộng Thủy Cốc mà là đi thông dị vực không gian, nếu không cẩn thận chỉ sợ không cách nào quay về.
- Đúng vậy, truyền tống trận này đã không còn trận nhãn.
Tùy Qua nói:
- Nếu trận nhãn rơi vào trong tay hai người kia, không biết các ngươi còn có biện pháp nào? Dù sao ta không có chìa khóa, thật không rõ ta làm sao trợ giúp các ngươi mở truyền tống trận?
- Chúng ta đã nghiên cứu trận pháp này rất lâu, cho nên mặc dù không có chìa khóa nhưng chỉ cần tụ tập mười hai nguyên anh kỳ là có thể mạnh mẽ mở ra…
- Ý muốn nói ta không quen thuộc trận pháp vận chuyển, phương thức duy nhất ta có thể ra sức là cống hiến đan dược, phải không?
Tùy Qua ngắt lời hắn.
Tây Môn Huyền Tỗn có chút ngượng ngùng giải thích:
- Bởi vì lượng tiêu hao đan dược rất lớn, mà Tùy tiên sinh là luyện đan sư, huống chi mục đích của mọi người nhất trí, ngươi cũng nên ra chút lực…
- Bao nhiêu?
Tùy Qua trực tiếp hỏi.
- Một ngàn Địa Nguyên Đan, một trăm mười vạn Tinh Nguyên Đan.
Hắn lo lắng Tùy Qua không vui, lại định giải thích:
- Tùy tiên sinh…
- Không cần phải nói.
Tùy Qua vung tay lên, một đạo đan lưu trực tiếp bay ra.
Một ngàn Địa Nguyên Đan bay về hướng Lạc Phi Đan, bởi Tùy Qua biết bà phải thay thế trận nhãn, tiêu hao nguyên khí nhiều nhất, nhanh nhất. Mười một người còn lại mỗi người mười vạn Tinh Nguyên Đan. Mặt khác Tùy Qua còn đưa thêm mười vạn Tinh Nguyên Đan cho Lạc Phi Đan. Không vì điều gì khác, bởi vì hắn còn trông cậy vào Lạc Phi Đan sau khi đi vào có thể toàn lực chế trụ Nam Cung Thái Nhất.
Lạc Phi Đan thu lấy đan dược, tuy rằng trong miệng không nói gì, nhưng nhìn Tùy Qua gật nhẹ đầu, thật hiển nhiên đã hiểu dụng ý của hắn.
Đan dược tới tay, mọi người cũng không kéo dài, nhảy lên đầu cột đá chuẩn bị mạnh mẽ thúc giục trận pháp.
Trong nháy mắt trận pháp mở ra, cột đá lớn nhất phát sáng đầu tiên, sau đó là phù văn bên dưới cổ ngọc, cuối cùng ở vị trí trung tâm truyền tống trận xuất hiện quang cầu thật lớn.
- Đi!
Tây Môn Huyền Tỗn khẽ quát một tiếng, tiến vào trước tiên.
Tần Uyển Nghi theo sát phía sau.
Tùy Qua không còn hoài nghi, cũng bay vào trong quang cầu.
Trong chốc lát thiên địa xoay tròn cực nhanh, khi hết thảy yên lặng, hắn đã đến một địa phương kỳ dị.
Như Mộng Thủy Cốc!
Nơi này chỉ có nước, không núi non, gạch đá, cây cối, chỉ có nước mênh mông vô bờ.
Mặt nước rất yên tĩnh, không chút sóng gợn, trong suốt phi thường, nhưng không thấy đáy, bên dưới tối đen sâu kín, bên trên sương mù dày đặc. Thế giới này khiến Tùy Qua chỉ có một cảm giác quá tĩnh, tĩnh tới mức không chân thật.
- Tùy tiên sinh, đừng nhìn chằm chằm vào dưới nước.
Tần Uyển Nghi nhắc nhở.
- A, sao vậy?
Tùy Qua thấp giọng hỏi.
- Nếu nhìn quá lâu, sẽ bị ảo giác, làm người ta đưa thân vào ảo tưởng, vì vậy nơi này xưng là Như Mộng Thủy Cốc, bởi vì tâm thần dễ dàng bị lạc trong mộng ảo do chính mình lập ra, dù là nguyên anh kỳ cũng bị rơi vào.
Tần Uyển Nghi nói:
- Bên dưới nước có rất nhiều tâm ma, thậm chí có cả tâm ma thành hình!
- Tâm ma thành hình?
Tùy Qua không khỏi có chút kinh ngạc, trước kia từng nghe Tây Môn Trung nói qua trong tâm ma có tự nhiên tu luyện thành người, nhưng Tùy Qua chưa bao giờ thấy qua, lúc này nghe Tần Uyển Nghi nói thậm chí cảm thấy có chút kinh ngạc.
Vì thế Tùy Qua phân ra một tia thần niệm tiến vào Hồng Mông Thạch, tìm Kinh Nguyên Phượng.
- Tâm ma thành hình rốt cục là chuyện gì xảy ra?
Tùy Qua hỏi nàng.
- Chủ nhân, tâm ma thành hình phi thường lợi hại! Thiên phú tu hành của tâm ma cũng có cao thấp, có chút tâm ma lợi hại mặc dù không đoạt được thân thể người tu hành, nhưng vẫn có thể tu luyện thành hình người. Tâm ma này tu vi ít nhất đều là nguyên anh kỳ, thậm chí có thể là hóa thần kỳ!
- Nguyên anh, hóa thần…Ngô, khó trách Như Mộng Thủy Cốc chỉ có nguyên anh kỳ mới dám đi vào.
Tùy Qua nhàn nhạt cười:
- Nói như vậy nơi này thật là nơi săn bắn tốt ah.
- Chủ nhân, không thể khinh địch!
Kinh Nguyên Phượng vội vàng nhắc nhở Tùy Qua:
- Nếu một khi tâm ma biến hóa, sẽ rất khó đối phó! Không chỉ là lực lượng khủng bố, hơn nữa vô cùng gian xảo!
Mọi người không quản tới hắn, hướng lối vào Như Mộng Thủy Cốc xuất phát.
Càng đi sâu vào trong đầm lầy, hơi nước càng nồng đậm.
Cuối cùng mọi người dừng lại, trước mắt xuất hiện một đoàn “Lốc xoáy nước bùn” thật lớn.
Địa phương dòng nước chảy xiết sẽ xuất hiện lốc xoáy, đây là chuyện thật thông thường. Nhưng nước bùn trong đầm lầy cũng xuất hiện lốc xoáy, thật quá kỳ quái, còn phi thường quỷ dị!
Lốc xoáy nước bùn chừng một bãi bóng, giống như bên dưới có cỗ máy trộn bê tông vô hình đang quấy động lên. Mặt khác hơi nước quanh bốn phía lại phi thường kỳ quặc, hơi nước nồng đậm ngưng thành chất lỏng, nhưng không rơi xuống mà lại như có một cỗ lực lượng vô hình nâng đỡ, phiêu phù giữa không trung.
- Bên dưới chính là lối vào Như Mộng Thủy Cốc.
Tây Môn Huyền Tỗn nhìn Tùy Qua nói.
Theo sau hắn là người đầu tiên nhảy vào trong lốc xoáy, Tần Uyển Nghi theo sát phía sau.
Tùy Qua không chần chờ, nhảy đi vào.
Trong nháy mắt nhảy vào, Tùy Qua cảm giác chung quanh nước bùn bốn phía có một cỗ lực lượng vô hình đem hắn hút vào bên trong, nhưng người của hắn có Mộc Hoàng cương khí hộ thể, căn bản không cần lo lắng bị nước bùn cắn nuốt, chỉ dùng cương khí tách nước bùn, theo sát hai người phía trước.
Lốc xoáy nước bùn rất sâu, luôn xâm nhập xuống dưới trăm trượng, tuy rằng nơi này ảm đạm không ánh sáng, nhưng Tùy Qua nhìn thấy thật rõ ràng, bên dưới lốc xoáy lại có một thạch trận cực lớn, trận pháp do hơn mười trụ đá màu xanh hình thành, trụ đá bị một cỗ lực lượng vô hình chống đỡ, nước bùn cũng không thể xâm nhập bên trong.
Nguyên bản Tùy Qua muốn đưa Trúc Vấn Quân cùng đến, có lẽ nàng sẽ biết đây là trận pháp gì. Nhưng nơi này quá quỷ dị, quá nguy hiểm, còn đi thông dị vực không gian, dù là kết đan hậu kỳ cũng không dám tới nơi này, cho nên Tùy Qua không đưa nàng đi theo.
Lúc này mười ba người đã đi vào bên dưới, nơi này dùng gạch cổ ngọc chạm khắc mà thành, thoạt nhìn như một quảng trường nhỏ, nhưng cổ ngọc lại điêu khắc thật nhiều phù văn trận pháp, ra vẻ thật không đơn giản.
Tùy Qua miễn cưỡng nhìn ra được đây là viễn cổ truyền tống trận, mà không chỉ là trận pháp nhập khẩu bình thường.
Nhìn trận pháp liền biết nơi này đi thông dị vực không gian, là một trận pháp truyền tống phức tạp, không thể nào do người tu hành hiện đại xây dựng lên.
- Tây Môn đạo hữu, trước đó ngươi nói muốn mở ra truyền tống trận cần ta hỗ trợ, không biết hỗ trợ như thế nào?
- Tùy đạo hữu, ngươi đã nhìn ra đây là truyền tống trận, nói vậy cũng biết muốn mở ra cần nguyên khí rất lớn, nhất là khi không còn chìa khóa.
Tây Môn Huyền Tỗn chỉ chỉ vào một cột đá trung ương ngay giữa “quảng trường”, trên cột đá có một lỗ nhỏ cỡ bàn tay, ước chừng sâu hơn một thước, chính là nơi đặt chìa khóa hoặc có thể nói là trận nhãn.
Hiện tại truyền tống trận không có trận nhãn, nếu mạnh mẽ mở ra, chỉ sợ chưa chắc đi được vào Như Mộng Thủy Cốc mà là đi thông dị vực không gian, nếu không cẩn thận chỉ sợ không cách nào quay về.
- Đúng vậy, truyền tống trận này đã không còn trận nhãn.
Tùy Qua nói:
- Nếu trận nhãn rơi vào trong tay hai người kia, không biết các ngươi còn có biện pháp nào? Dù sao ta không có chìa khóa, thật không rõ ta làm sao trợ giúp các ngươi mở truyền tống trận?
- Chúng ta đã nghiên cứu trận pháp này rất lâu, cho nên mặc dù không có chìa khóa nhưng chỉ cần tụ tập mười hai nguyên anh kỳ là có thể mạnh mẽ mở ra…
- Ý muốn nói ta không quen thuộc trận pháp vận chuyển, phương thức duy nhất ta có thể ra sức là cống hiến đan dược, phải không?
Tùy Qua ngắt lời hắn.
Tây Môn Huyền Tỗn có chút ngượng ngùng giải thích:
- Bởi vì lượng tiêu hao đan dược rất lớn, mà Tùy tiên sinh là luyện đan sư, huống chi mục đích của mọi người nhất trí, ngươi cũng nên ra chút lực…
- Bao nhiêu?
Tùy Qua trực tiếp hỏi.
- Một ngàn Địa Nguyên Đan, một trăm mười vạn Tinh Nguyên Đan.
Hắn lo lắng Tùy Qua không vui, lại định giải thích:
- Tùy tiên sinh…
- Không cần phải nói.
Tùy Qua vung tay lên, một đạo đan lưu trực tiếp bay ra.
Một ngàn Địa Nguyên Đan bay về hướng Lạc Phi Đan, bởi Tùy Qua biết bà phải thay thế trận nhãn, tiêu hao nguyên khí nhiều nhất, nhanh nhất. Mười một người còn lại mỗi người mười vạn Tinh Nguyên Đan. Mặt khác Tùy Qua còn đưa thêm mười vạn Tinh Nguyên Đan cho Lạc Phi Đan. Không vì điều gì khác, bởi vì hắn còn trông cậy vào Lạc Phi Đan sau khi đi vào có thể toàn lực chế trụ Nam Cung Thái Nhất.
Lạc Phi Đan thu lấy đan dược, tuy rằng trong miệng không nói gì, nhưng nhìn Tùy Qua gật nhẹ đầu, thật hiển nhiên đã hiểu dụng ý của hắn.
Đan dược tới tay, mọi người cũng không kéo dài, nhảy lên đầu cột đá chuẩn bị mạnh mẽ thúc giục trận pháp.
Trong nháy mắt trận pháp mở ra, cột đá lớn nhất phát sáng đầu tiên, sau đó là phù văn bên dưới cổ ngọc, cuối cùng ở vị trí trung tâm truyền tống trận xuất hiện quang cầu thật lớn.
- Đi!
Tây Môn Huyền Tỗn khẽ quát một tiếng, tiến vào trước tiên.
Tần Uyển Nghi theo sát phía sau.
Tùy Qua không còn hoài nghi, cũng bay vào trong quang cầu.
Trong chốc lát thiên địa xoay tròn cực nhanh, khi hết thảy yên lặng, hắn đã đến một địa phương kỳ dị.
Như Mộng Thủy Cốc!
Nơi này chỉ có nước, không núi non, gạch đá, cây cối, chỉ có nước mênh mông vô bờ.
Mặt nước rất yên tĩnh, không chút sóng gợn, trong suốt phi thường, nhưng không thấy đáy, bên dưới tối đen sâu kín, bên trên sương mù dày đặc. Thế giới này khiến Tùy Qua chỉ có một cảm giác quá tĩnh, tĩnh tới mức không chân thật.
- Tùy tiên sinh, đừng nhìn chằm chằm vào dưới nước.
Tần Uyển Nghi nhắc nhở.
- A, sao vậy?
Tùy Qua thấp giọng hỏi.
- Nếu nhìn quá lâu, sẽ bị ảo giác, làm người ta đưa thân vào ảo tưởng, vì vậy nơi này xưng là Như Mộng Thủy Cốc, bởi vì tâm thần dễ dàng bị lạc trong mộng ảo do chính mình lập ra, dù là nguyên anh kỳ cũng bị rơi vào.
Tần Uyển Nghi nói:
- Bên dưới nước có rất nhiều tâm ma, thậm chí có cả tâm ma thành hình!
- Tâm ma thành hình?
Tùy Qua không khỏi có chút kinh ngạc, trước kia từng nghe Tây Môn Trung nói qua trong tâm ma có tự nhiên tu luyện thành người, nhưng Tùy Qua chưa bao giờ thấy qua, lúc này nghe Tần Uyển Nghi nói thậm chí cảm thấy có chút kinh ngạc.
Vì thế Tùy Qua phân ra một tia thần niệm tiến vào Hồng Mông Thạch, tìm Kinh Nguyên Phượng.
- Tâm ma thành hình rốt cục là chuyện gì xảy ra?
Tùy Qua hỏi nàng.
- Chủ nhân, tâm ma thành hình phi thường lợi hại! Thiên phú tu hành của tâm ma cũng có cao thấp, có chút tâm ma lợi hại mặc dù không đoạt được thân thể người tu hành, nhưng vẫn có thể tu luyện thành hình người. Tâm ma này tu vi ít nhất đều là nguyên anh kỳ, thậm chí có thể là hóa thần kỳ!
- Nguyên anh, hóa thần…Ngô, khó trách Như Mộng Thủy Cốc chỉ có nguyên anh kỳ mới dám đi vào.
Tùy Qua nhàn nhạt cười:
- Nói như vậy nơi này thật là nơi săn bắn tốt ah.
- Chủ nhân, không thể khinh địch!
Kinh Nguyên Phượng vội vàng nhắc nhở Tùy Qua:
- Nếu một khi tâm ma biến hóa, sẽ rất khó đối phó! Không chỉ là lực lượng khủng bố, hơn nữa vô cùng gian xảo!
/1780
|