- Ngươi đã biết, còn muốn đưa những người này tới đây làm gì.
Như Mộng tựa hồ có chút bất mãn cách làm của Tùy Qua:
- Mặc dù ta là khí linh của Như Mộng Thủy cốc, nhưng đối với tu sĩ loài người tới đây rèn luyện trước kia, ta chưa bao giờ tham dự.
- Đó là bởi vì ngươi không ý thức được tầm quan trọng của mình.
Tùy Qua thành khẩn nói:
- Tin tưởng ta đi. Như Mộng Thủy cốc, vốn chính là một nơi rèn luyện tuyệt hảo, ngươi là khí linh, sự tồn tại của ngươi cũng là có nguyên nhân . Ta cảm thấy, tác dụng của ngươi không chỉ là duy trì ổn định ở nơi này, đồng dạng ngươi cũng có thể chúa tể nơi này. Nếu như nói Như Mộng Thủy cốc là nơi thao luyện, như vậy ngươi chính là một huấn luyện viên, tận lực để cho những người tiến vào nơi này nhận được rèn luyện đầy đủ, đề thăng tu vi, sau đó thuận lợi tiến về chiến trường chân chính phía trước. Nếu chết ở vùng đất rèn luyện, rèn luyện như vậy còn có ý nghĩa gì nữa?
- Hừ, cũng bởi vì những người ngươi mang đến thật sự quá yếu!
Như Mộng tựa hồ không thích bị Tùy Qua dạy dỗ:
- Ta đi đây, trì hoãn một lát nữa, chỉ sợ những người này ngươi mang đến, sẽ có người bắt đầu bỏ mạng.
Nhìn Như Mộng vô thanh vô tức biến mất, Tùy Qua chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.
Rất nhanh, chiến đấu phía dưới đã bắt đầu.
Người tới nơi này rèn luyện, đã bắt đầu giao phong với đông đảo ma vật.
Yên lặng ngắn ngủi, hoàn toàn bị phá vỡ.
Tiếng nổ mạnh, tiếng kêu liên tiếp vang lên.
Ở chỗ này, người tham dự rèn luyện căn bản không cần bận tâm có tạo thành trùng kích gì đó đối với giới thế tục, người bình thường hay không, người tham gia rèn luyện ở đây chỉ có một bận tâm duy nhất, chính là thi triển tất cả sức lực, hung hăng chém giết ma vật xung quanh, sau đó cướp đi những thứ tốt trên người bọn chúng. Hoặc là, bị những ma vật này đánh bại, thậm chí chém giết.
Dĩ nhiên, những người tham dự rèn luyện cũng không biết Tùy Qua đã đạt thành hiệp nghị với khí linh ở đây, khi bọn hắn sắp đối mặt với uy hiếp tử vong chân chính, sẽ thần xui quỷ khiến tránh thoát kiếp nạn.
Tỷ như, Ngưu Diên Tranh mới vừa bị ma chưởng của một ma vật Kết Đan kỳ chụp đuợc, sau đó ma nhân kia theo sát không nghỉ, nhìn thấy sắp sửa lấy được tính mạng Ngưu Diên Tranh, đột nhiên trong nháy mắt Ngưu Diên Tranh rơi xuống đất, trong lúc vô tình kích khởi một loại trận pháp, cho nên Ngưu Diên Tranh lâm vào trong vây khốn của trận pháp, nhưng đồng thời cũng né tránh được một đòn sát thủ của ma nhân.
Ma nhân nhìn thấy sắp sửa đắc thủ, nhưng đột nhiên bị trận pháp ngăn cản, quát lên như sấm, điên cuồng oanh tạc về phía trận pháp, nhưng cũng không làm nên chuyện gì, bởi vì với tu vi của nó, còn chưa đủ để phá vỡ trận pháp này.
Ngưu Diên Tranh bị vây trong trận pháp lại thầm thở dài một tiếng may mắn, rõ ràng sắp sửa phải bỏ mạng lại nơi này, đột nhiên gặp may, vô tình kích phát một trận pháp cấm chế lợi hại, mặc dù bị vây, nhưng tránh thoát một kiếp. Cho nên, Ngưu Diên Tranh vội vàng nuốt chửng đan dược, bổ sung nguyên khí, sau đó tranh thủ thời gian tiêu hóa, học hỏi kinh nghiệm giao thủ với ma nhân Kết Đan kỳ vừa rồi.
So với giao thủ trước kia, mặc dù nguy hiểm rất lớn, nhưng chỉ cần không chết, kinh nghiệm lấy được cũng rất lớn, điều này rất có ích đối với đề thăng tu vi cảnh giới của người tu hành, nâng cao lực chiến đấ.
- Các ngươi cũng đi rèn luyện đi.
Tùy Qua phóng thích Trúc Vấn Quân, Ảnh Phong và Tiểu Ngân Trùng từ trong Hồng Mông thạch ra ngoài.
Trúc Vấn Quân và Ảnh Phong gật đầu lĩnh mệnh, chỉ có Tiểu Ngân Trùng đột nhiên từ chối, Tiểu Ngân Trùng dùng ngón tay sửa sang mái tóc hắn tự nhận là rất anh tuấn, sau đó nói với Tùy Qua:
- Lão đại, loại chuyện chém giết này ta không tham gia.
- Vì sao?
Tùy Qua bình thản hỏi.
- Lão đại, cái này còn phải hỏi sao, ta thích loại phương thức tu hành trước kia hơn, đập chút đan dược, ăn chút linh thảo, tu hành dễ dàng vượt qua kiểm tra, như vậy thật tốt? Lão đại, ngươi nói có đúng không! Lão đại đâu rồi?
Tiểu Ngân Trùng còn chưa nói xong, lại phát hiện Tùy Qua đã biến mất.
- Chủ nhân đi rồi.
Ảnh Phong hừ lạnh một tiếng:
- Côn trùng nhát gan, còn muốn van xin nhiều phúc sao. Vấn Quân, chúng ta đi!
Trúc Vấn Quân gật đầu, cùng Ảnh Phong biến mất trong hơi nước mịt mờ.
- Thật không biết nghĩa khí!
Tiểu Ngân Trùng mắng một tiếng, sau đó tự nhủ:
- Hừ, rèn luyện thì rèn luyện, mặc dù bản lãnh liều mạng của ta kém một chút, nhưng thủ đoạn chạy trốn vẫn thiên hạ vô song.
Nói xong, Tiểu Ngân Trùng chui vèo xuống dưới nước.
Sau khi Tùy Qua bỏ rơi Tiểu Ngân Trùng, liền bắt đầu quá trình rèn luyện của mình, đối với Tùy Qua mà nói, nguy hiểm trong Như Mộng Thủy cốc đã không còn lớn nữa, bởi vì hai ma đầu Cô Tinh công chúa và Thiên Thủy Ma Hoàng đã bị Như Mộng trấn áp, ma vật còn lại, tựa hồ cũng chưa đột phá Hóa Thần kỳ, cho nên uy hiếp đối với Tùy Qua cũng không lớn
Nhưng, Tùy Qua tới đây rèn luyện, dĩ nhiên cũng không phải để lãng phí thời gian. Thứ nhất, ma vật ở đây cũng là đối tượng luyện tay vô cùng tốt, có thể dùng hoàn thiện quyền pháp hắn tự nghĩ ra; thứ hai, đối với Tùy Qua mà nói, thân thể của những ma vật Kim Đan, Nguyên Anh này cũng là tài liệu vô cùng tốt, đối với hắn có không ít chỗ dùng.
Không sai biệt lắm sau hai canh giờ, Tùy Qua đã giết chết ba ma vật tu vi Nguyên Anh kỳ, mười mấy ma vật tu vi Kết Đan kỳ.
Tùy Qua cảm giác được mười viên Kim Đan trong cơ thể càng ngày càng mượt mà, Hồng Mông thụ cũng đang tiếp tục trưởng thành, bất cứ lúc nào cũng có thể sinh trưởng ra càng nhiều cành lá.
Lúc này, Tùy Qua cảm giác được phụ cận xuất hiện tiếng đánh nhau kịch liệt, kiếm khí tung hoành, có một loại cảm giác quen thuộc.
Tùy Qua vốn tưởng rằng là Trúc Vấn Quân gặp nguy hiểm, nhưng khi dùng thần niệm đảo qua, lại phát hiện người gặp nguy hiểm không phải là Trúc Vấn Quân, mà là Lạc Thanh Liên. Đối với Lạc Thanh Liên, Tùy Qua vẫn có một loại cảm giác kỳ quái.
Từ trên người Lạc Thanh Liên, Tùy Qua có thể thấy bóng dáng Khổng Bạch Huyên, điều này khiến hắn có một loại cảm giác đã từng quen biết, nhưng hết lần này tới lần khác Lạc Thanh Liên luôn mang theo một loại địch ý nồng đậm đối với Tùy Qua, điều này làm cho Tùy Qua vô cùng khó hiểu. Nếu nàng thật sự ghét Tùy Qua, vì sao phải cứu Tùy Qua chứ?
Lúc này, Lạc Thanh Liên tựa hồ đang lâm vào nguy hiểm, Tùy Qua đương nhiên không thể hoàn toàn hờ hững.
Hiện giờ tu vi của Lạc Thanh Liên, đã đến Kết Đan hậu kỳ, tu vi này đã là siêu cấp thiên tài trong Long Đằng rồi. Nhưng, đối thủ của nàng lại là một ma nhân Nguyên Anh trung kỳ, chênh lệch thực lực của hai bên thật sự quá lớn, ma nhân này vẫn không mặc quần áo, thoạt nhìn mặc dù giống người, nhưng nhìn kỹ lại giống như con cóc.
Lúc này ma nhân “Con cóc” đang hèn mọn nhìn Lạc Thanh Liên, miệng chảy nước miếng, trông giống như con cóc muốn ăn thịt thiên nga.
Mặc dù Lạc Thanh Liên thúc dục Kim Bồ Kiếm Thảo vất vả chống đở, nhưng dù sao cảnh giới tu vi xê xích quá xa, lúc này nàng giống như cob bươm bướm mắc vào mạng nhện, càng giãy dụa lại càng lún sâu.
Như Mộng tựa hồ có chút bất mãn cách làm của Tùy Qua:
- Mặc dù ta là khí linh của Như Mộng Thủy cốc, nhưng đối với tu sĩ loài người tới đây rèn luyện trước kia, ta chưa bao giờ tham dự.
- Đó là bởi vì ngươi không ý thức được tầm quan trọng của mình.
Tùy Qua thành khẩn nói:
- Tin tưởng ta đi. Như Mộng Thủy cốc, vốn chính là một nơi rèn luyện tuyệt hảo, ngươi là khí linh, sự tồn tại của ngươi cũng là có nguyên nhân . Ta cảm thấy, tác dụng của ngươi không chỉ là duy trì ổn định ở nơi này, đồng dạng ngươi cũng có thể chúa tể nơi này. Nếu như nói Như Mộng Thủy cốc là nơi thao luyện, như vậy ngươi chính là một huấn luyện viên, tận lực để cho những người tiến vào nơi này nhận được rèn luyện đầy đủ, đề thăng tu vi, sau đó thuận lợi tiến về chiến trường chân chính phía trước. Nếu chết ở vùng đất rèn luyện, rèn luyện như vậy còn có ý nghĩa gì nữa?
- Hừ, cũng bởi vì những người ngươi mang đến thật sự quá yếu!
Như Mộng tựa hồ không thích bị Tùy Qua dạy dỗ:
- Ta đi đây, trì hoãn một lát nữa, chỉ sợ những người này ngươi mang đến, sẽ có người bắt đầu bỏ mạng.
Nhìn Như Mộng vô thanh vô tức biến mất, Tùy Qua chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.
Rất nhanh, chiến đấu phía dưới đã bắt đầu.
Người tới nơi này rèn luyện, đã bắt đầu giao phong với đông đảo ma vật.
Yên lặng ngắn ngủi, hoàn toàn bị phá vỡ.
Tiếng nổ mạnh, tiếng kêu liên tiếp vang lên.
Ở chỗ này, người tham dự rèn luyện căn bản không cần bận tâm có tạo thành trùng kích gì đó đối với giới thế tục, người bình thường hay không, người tham gia rèn luyện ở đây chỉ có một bận tâm duy nhất, chính là thi triển tất cả sức lực, hung hăng chém giết ma vật xung quanh, sau đó cướp đi những thứ tốt trên người bọn chúng. Hoặc là, bị những ma vật này đánh bại, thậm chí chém giết.
Dĩ nhiên, những người tham dự rèn luyện cũng không biết Tùy Qua đã đạt thành hiệp nghị với khí linh ở đây, khi bọn hắn sắp đối mặt với uy hiếp tử vong chân chính, sẽ thần xui quỷ khiến tránh thoát kiếp nạn.
Tỷ như, Ngưu Diên Tranh mới vừa bị ma chưởng của một ma vật Kết Đan kỳ chụp đuợc, sau đó ma nhân kia theo sát không nghỉ, nhìn thấy sắp sửa lấy được tính mạng Ngưu Diên Tranh, đột nhiên trong nháy mắt Ngưu Diên Tranh rơi xuống đất, trong lúc vô tình kích khởi một loại trận pháp, cho nên Ngưu Diên Tranh lâm vào trong vây khốn của trận pháp, nhưng đồng thời cũng né tránh được một đòn sát thủ của ma nhân.
Ma nhân nhìn thấy sắp sửa đắc thủ, nhưng đột nhiên bị trận pháp ngăn cản, quát lên như sấm, điên cuồng oanh tạc về phía trận pháp, nhưng cũng không làm nên chuyện gì, bởi vì với tu vi của nó, còn chưa đủ để phá vỡ trận pháp này.
Ngưu Diên Tranh bị vây trong trận pháp lại thầm thở dài một tiếng may mắn, rõ ràng sắp sửa phải bỏ mạng lại nơi này, đột nhiên gặp may, vô tình kích phát một trận pháp cấm chế lợi hại, mặc dù bị vây, nhưng tránh thoát một kiếp. Cho nên, Ngưu Diên Tranh vội vàng nuốt chửng đan dược, bổ sung nguyên khí, sau đó tranh thủ thời gian tiêu hóa, học hỏi kinh nghiệm giao thủ với ma nhân Kết Đan kỳ vừa rồi.
So với giao thủ trước kia, mặc dù nguy hiểm rất lớn, nhưng chỉ cần không chết, kinh nghiệm lấy được cũng rất lớn, điều này rất có ích đối với đề thăng tu vi cảnh giới của người tu hành, nâng cao lực chiến đấ.
- Các ngươi cũng đi rèn luyện đi.
Tùy Qua phóng thích Trúc Vấn Quân, Ảnh Phong và Tiểu Ngân Trùng từ trong Hồng Mông thạch ra ngoài.
Trúc Vấn Quân và Ảnh Phong gật đầu lĩnh mệnh, chỉ có Tiểu Ngân Trùng đột nhiên từ chối, Tiểu Ngân Trùng dùng ngón tay sửa sang mái tóc hắn tự nhận là rất anh tuấn, sau đó nói với Tùy Qua:
- Lão đại, loại chuyện chém giết này ta không tham gia.
- Vì sao?
Tùy Qua bình thản hỏi.
- Lão đại, cái này còn phải hỏi sao, ta thích loại phương thức tu hành trước kia hơn, đập chút đan dược, ăn chút linh thảo, tu hành dễ dàng vượt qua kiểm tra, như vậy thật tốt? Lão đại, ngươi nói có đúng không! Lão đại đâu rồi?
Tiểu Ngân Trùng còn chưa nói xong, lại phát hiện Tùy Qua đã biến mất.
- Chủ nhân đi rồi.
Ảnh Phong hừ lạnh một tiếng:
- Côn trùng nhát gan, còn muốn van xin nhiều phúc sao. Vấn Quân, chúng ta đi!
Trúc Vấn Quân gật đầu, cùng Ảnh Phong biến mất trong hơi nước mịt mờ.
- Thật không biết nghĩa khí!
Tiểu Ngân Trùng mắng một tiếng, sau đó tự nhủ:
- Hừ, rèn luyện thì rèn luyện, mặc dù bản lãnh liều mạng của ta kém một chút, nhưng thủ đoạn chạy trốn vẫn thiên hạ vô song.
Nói xong, Tiểu Ngân Trùng chui vèo xuống dưới nước.
Sau khi Tùy Qua bỏ rơi Tiểu Ngân Trùng, liền bắt đầu quá trình rèn luyện của mình, đối với Tùy Qua mà nói, nguy hiểm trong Như Mộng Thủy cốc đã không còn lớn nữa, bởi vì hai ma đầu Cô Tinh công chúa và Thiên Thủy Ma Hoàng đã bị Như Mộng trấn áp, ma vật còn lại, tựa hồ cũng chưa đột phá Hóa Thần kỳ, cho nên uy hiếp đối với Tùy Qua cũng không lớn
Nhưng, Tùy Qua tới đây rèn luyện, dĩ nhiên cũng không phải để lãng phí thời gian. Thứ nhất, ma vật ở đây cũng là đối tượng luyện tay vô cùng tốt, có thể dùng hoàn thiện quyền pháp hắn tự nghĩ ra; thứ hai, đối với Tùy Qua mà nói, thân thể của những ma vật Kim Đan, Nguyên Anh này cũng là tài liệu vô cùng tốt, đối với hắn có không ít chỗ dùng.
Không sai biệt lắm sau hai canh giờ, Tùy Qua đã giết chết ba ma vật tu vi Nguyên Anh kỳ, mười mấy ma vật tu vi Kết Đan kỳ.
Tùy Qua cảm giác được mười viên Kim Đan trong cơ thể càng ngày càng mượt mà, Hồng Mông thụ cũng đang tiếp tục trưởng thành, bất cứ lúc nào cũng có thể sinh trưởng ra càng nhiều cành lá.
Lúc này, Tùy Qua cảm giác được phụ cận xuất hiện tiếng đánh nhau kịch liệt, kiếm khí tung hoành, có một loại cảm giác quen thuộc.
Tùy Qua vốn tưởng rằng là Trúc Vấn Quân gặp nguy hiểm, nhưng khi dùng thần niệm đảo qua, lại phát hiện người gặp nguy hiểm không phải là Trúc Vấn Quân, mà là Lạc Thanh Liên. Đối với Lạc Thanh Liên, Tùy Qua vẫn có một loại cảm giác kỳ quái.
Từ trên người Lạc Thanh Liên, Tùy Qua có thể thấy bóng dáng Khổng Bạch Huyên, điều này khiến hắn có một loại cảm giác đã từng quen biết, nhưng hết lần này tới lần khác Lạc Thanh Liên luôn mang theo một loại địch ý nồng đậm đối với Tùy Qua, điều này làm cho Tùy Qua vô cùng khó hiểu. Nếu nàng thật sự ghét Tùy Qua, vì sao phải cứu Tùy Qua chứ?
Lúc này, Lạc Thanh Liên tựa hồ đang lâm vào nguy hiểm, Tùy Qua đương nhiên không thể hoàn toàn hờ hững.
Hiện giờ tu vi của Lạc Thanh Liên, đã đến Kết Đan hậu kỳ, tu vi này đã là siêu cấp thiên tài trong Long Đằng rồi. Nhưng, đối thủ của nàng lại là một ma nhân Nguyên Anh trung kỳ, chênh lệch thực lực của hai bên thật sự quá lớn, ma nhân này vẫn không mặc quần áo, thoạt nhìn mặc dù giống người, nhưng nhìn kỹ lại giống như con cóc.
Lúc này ma nhân “Con cóc” đang hèn mọn nhìn Lạc Thanh Liên, miệng chảy nước miếng, trông giống như con cóc muốn ăn thịt thiên nga.
Mặc dù Lạc Thanh Liên thúc dục Kim Bồ Kiếm Thảo vất vả chống đở, nhưng dù sao cảnh giới tu vi xê xích quá xa, lúc này nàng giống như cob bươm bướm mắc vào mạng nhện, càng giãy dụa lại càng lún sâu.
/1780
|