Tùy Qua suy tư nói:
- Nếu quả thật như vậy, như vậy đám người Ngu Thiên Tàn làm ra lời tiên đoán, cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý. Đáng tiếc, Thiên Ngu Sơn đã bị ta đạp bằng, Ngu Thiên Tàn cũng bị ta chém giết, luyện hóa, không cách nào nhận được chứng thực. Sớm biết như vậy ta đã lưu lại nguyên anh của hắn.
- Ngay cả sư phụ lưu lại Nguyên Anh của hắn, chỉ sợ hắn cũng chưa chắc thổ lộ thật tình.
Trúc Vấn Quân nói:
- Nếu như nói trận pháp này là cánh cửa địa phủ, tựa hồ có chút khiên cưỡng sao, nếu như trận pháp này quán thông, tính phá hư mặc dù lớn, nhưng vẫn không thể xưng là “cánh cửa địa phủ”.
- Đúng rồi, chỗ này có lẽ không phải cánh cửa địa phủ, nhưng chỗ Tàng khu lại rất có thể.
Tâm niệm Tùy Qua vừa động, đang nhớ lại “Ma quỷ thành” trên biên cảnh Tàng khu, lúc này chỗ kia đã ma diễm ngập trời, hơn nữa nghe Lạt Ma của Tàng khu nói, nghe nói chỗ đó từng là chỗ ở của ma quỷ, chẳng lẽ nơi đó mới thật sự là “ Cánh cửa địa phủ”?
- Sư phụ, cho dù hai nơi này là cánh cửa địa phủ, vậy thiên động là cái gì?
- Ta cũng muốn biết thiên động là cái gì. Nhưng nghe còn đáng sợ hơn cánh cửa địa phủ.
Tùy Qua nói:
- Ta từng nghe nói về hố trời, Minh Châu hồ, cũng được gọi là hố trời. Thiên động, có lẽ chính là một lỗ thủng trên trời sao.
- Trên trời xuất hiện lỗ thủng? Sư phụ đừng nói giỡn chứ.
- Đây không phải nói giỡn.
Tùy Qua nói:
- Chuyện trên trời xuất hiện lỗ thủng, không phải chưa từng xuất hiện. Trong truyền thoát, Nữ Oa vá trời, không phải trên trời có lỗ thủng sao?
- Đúng vậy.
Trúc Vấn Quân chợt nói:
- Sư phụ, như vậy trên trời thật sự sẽ xuất hiện lỗ thủng hay sao?
- Cái này... Ta cũng không biết.
Tùy Qua nói:
- Cũng là suy đoán lung tung thôi. Nếu thật sự trên trời xuất hiện lỗ thủng, chỉ sợ không ai ngăn cản được. Phải biết rằng, Nữ Oa là đại thần viễn cổ, pháp lực vô biên, mới ngăn chặn được lỗ thủng trên trời. Hiện giờ, làm gì còn nhân vật như thế.
- Nếu thật sự kiếp nạn đã tới, không phải chúng ta đều không thể chống đỡ?
Trúc Vấn Quân lo lắng nói.
- Kiếp nạn, lúc nào xuất hiện?
Tùy Qua hỏi:
- Trong lời tiên đoán có nói tới hay không?
- Trong lời tiên đoán nói là khi mặt trời biến mất.
Trúc Vấn Quân nói.
- Khi mặt trời biến mất?
Tùy Qua suy nghĩ một lát, không khỏi thấy buồn cười:
- Lời tiên đoán này không khỏi có chút nói khoác, mặt trời làm sao có thể biến mất? Mọi người đều biết, tuổi thọ của mặt trời còn hơn năm tỷ vạn năm, làm sao có thể biến mất. Huống chi, ai có thể khiến mặt trời biến mất.
- Sư phụ, làm sao người biết mặt trời còn có tuổi thọ năm tỷ vạn năm?
Trúc Vấn Quân tò mò hỏi.
- Đây là kết luận của các nhà nghiên cứu khoa học.
Tùy Qua nghiêm nghị nói:
- Mặc dù thân thể tuổi thọ của người phàm không bằng người tu hành, nhưng cũng không thiếu nhân vật có trí khôn siêu quần bất phàm, bọn họ nghiên cứu ra rất nhiều huyền bí của vũ trụ, là thứ rất nhiều người tu hành không cách nào sánh bằng.
- Thật sao?
Trúc Vấn Quân tò mò nói:
- Nếu có thời gian, bản thân ta cũng muốn học tập một chút. Chẳng qua, theo như sư phụ nói, mặt trời sẽ không biến mất, như vậy thiên địa kiếp nạn cũng sẽ không xuất hiện?
- Lời tiên đoán cuối cùng vẫn là lời tiên đoán, chưa chắc chính xác.
Tùy Qua nói:
- Thiên địa kiếp nạn, có rất nhiều phương thức. Thật ra, trong phàm nhân, hiện giờ cũng truyền lưu cái gọi là ngày tận thế. Rất nhiều người cho rằng, địa cầu sẽ gặp phải một cuộc hạo kiếp khổng lồ, hoặc là một cơn hồng thủy khổng lồ, một cuộc động đất; hoặc là thời tiết lạnh vô cùng… tóm lại bất luận là rất nhiều nhân sĩ tông giáo, còn cả nhân sĩ khoa học, đều cho rằng địa cầu sẽ gặp phải tai nạn trước nay chưa từng có. Cho nên, đây cũng là nguyên nhân vi sư cho rằng thiên địa hạo kiếp có thể thật sự phủ xuống.
- Sư phụ tin tưởng “lời tiên đoán” của các phàm nhân?
Trúc Vấn Quân hỏi.
- Lúc trước ta đã nói, trong phàm nhân, cũng không thiếu người có trí khôn vô cùng cao minh. Nếu không, chẳng lẽ ngươi không phát hiện, người phàm chế tạo ra rất nhiều công cụ, cho dù là người tu hành cũng không sánh kịp?
Tùy Qua nói:
- Huống chi, hiện tại ma vật đang rục rịch, từ góc độ nào đó mà nói, chuyện này chẳng phải ứng với chứng nhận suy đoán của chúng ta sao.
- Sư phụ, vậy chúng ta phải ứng phó với trận kiếp nạn này như thế nào?
Trúc Vấn Quân nghiêm nghị hỏi.
- Đương nhiên là không ngừng đề thăng thực lực của mình, đề thăng thực lực của Thần Thảo Tông.
Tùy Qua nói:
- Mấy ngày nay, ta để cho nhiều người như vậy tham gia rèn luyện, chính là để tăng cường lực lượng của Thần Thảo Tông.
- Với tu vi của sư phụ, thật ra có thể thu phục một số đối thủ cường đại, nhét vào dưới cờ của Thần Thảo Tông.
Trúc Vấn Quân đề nghị Tùy Qua.
Tùy Qua lắc đầu:
- Chuyện này không cần suy tính. Nhưng phàm là người tu hành từ Kết Đan kỳ trở lên, tâm chí đều vô cùng chắc chắn, cho dù ngoài mặt nguyện ý thần phục, nhưng trong lòng cũng khó chân chính hàng phục. Về phần những ma vật kia, tâm tư xảo trá, lại càng khó có thể thu phục. Còn cả những lão quái vật Nguyên Anh kỳ, đánh bại bọn họ dễ dàng, nhưng muốn hàng phục bọn họ, thật sự rất khó, ngươi cũng không phải không thấy, những lão quái vật Nguyên Anh kỳ, ở rất nhiều nơi đều là tồn tại cao cao tại thượng, làm sao cam tâm tình nguyện khuất phục con người. Cho dù tạm thời thần phục, một khi Thần Thảo Tông có nguy hiểm, những người này không giúp đỡ thì thôi, chỉ sợ bọn họ còn có thể bỏ đá xuống giếng.
- Sư phụ lo lắng quả nhiên có đạo lý, vậy vì sao không gieo cấm chế xuống bọn họ?
Trúc Vấn Quân lại đề nghị.
- Cho dù có thể khống chế trụ bọn họ, những người này cũng không chịu toàn lực cống hiến cho Thần Thảo Tông. Hơn nữa, bắt buộc bọn họ thần phục, sẽ chỉ làm bọn họ sinh ra oán hận với Thần Thảo Tông, hơn nữa cũng sẽ trở ngại tu vi của bọn hắn tiến cảnh. Tóm lại, thay vì hao hết tâm tư đi khống chế những người có dị tâm này, chi bằng an tâm vun trồng người trung thành với Thần Thảo Tông.
Nghe Tùy Qua nói như vậy..., thần sắc Trúc Vấn Quân không khỏi nghiêm nghị, vốn nàng không hề nắm chắc kiếp nạn thiên địa sẽ gặp trong tương lai, nhưng nghe Tùy Qua nói như vậy, lại có thêm vài phần tin tưởng.
Sau khi trận pháp Minh Châu hồ đóng cửa, Tùy Qua lại trở về Trà Kiếm Sơn.
Sau khi trở về, Tùy Qua thoải mái kết thành mười một viên Kim Đan.
Sau đó, Tùy Qua liền suy nghĩ xem làm thế nào lợi dụng mảnh nhỏ pháp tắc đề thăng lực lượng của đệ tử Thần Thảo Tông.
Sau khi đề thăng lên cảnh giới Thiên Tinh tâm công đệ bát trọng, Tùy Qua dễ dàng có thể phá giải huyền bí của mảnh nhỏ pháp tắc Trúc Cơ kỳ, đã có thể phục chế ra mảnh nhỏ pháp tắc Trúc Cơ kỳ. Nhưng Tùy Qua vẫn chưa thỏa mãn, hiện giờ người tiếp nhận mảnh nhỏ pháp tắc, vẫn cần hắn tự mình “truyền công” mới được, chuyện này ít nhiều có chút không thuận tiện.
- Nếu quả thật như vậy, như vậy đám người Ngu Thiên Tàn làm ra lời tiên đoán, cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý. Đáng tiếc, Thiên Ngu Sơn đã bị ta đạp bằng, Ngu Thiên Tàn cũng bị ta chém giết, luyện hóa, không cách nào nhận được chứng thực. Sớm biết như vậy ta đã lưu lại nguyên anh của hắn.
- Ngay cả sư phụ lưu lại Nguyên Anh của hắn, chỉ sợ hắn cũng chưa chắc thổ lộ thật tình.
Trúc Vấn Quân nói:
- Nếu như nói trận pháp này là cánh cửa địa phủ, tựa hồ có chút khiên cưỡng sao, nếu như trận pháp này quán thông, tính phá hư mặc dù lớn, nhưng vẫn không thể xưng là “cánh cửa địa phủ”.
- Đúng rồi, chỗ này có lẽ không phải cánh cửa địa phủ, nhưng chỗ Tàng khu lại rất có thể.
Tâm niệm Tùy Qua vừa động, đang nhớ lại “Ma quỷ thành” trên biên cảnh Tàng khu, lúc này chỗ kia đã ma diễm ngập trời, hơn nữa nghe Lạt Ma của Tàng khu nói, nghe nói chỗ đó từng là chỗ ở của ma quỷ, chẳng lẽ nơi đó mới thật sự là “ Cánh cửa địa phủ”?
- Sư phụ, cho dù hai nơi này là cánh cửa địa phủ, vậy thiên động là cái gì?
- Ta cũng muốn biết thiên động là cái gì. Nhưng nghe còn đáng sợ hơn cánh cửa địa phủ.
Tùy Qua nói:
- Ta từng nghe nói về hố trời, Minh Châu hồ, cũng được gọi là hố trời. Thiên động, có lẽ chính là một lỗ thủng trên trời sao.
- Trên trời xuất hiện lỗ thủng? Sư phụ đừng nói giỡn chứ.
- Đây không phải nói giỡn.
Tùy Qua nói:
- Chuyện trên trời xuất hiện lỗ thủng, không phải chưa từng xuất hiện. Trong truyền thoát, Nữ Oa vá trời, không phải trên trời có lỗ thủng sao?
- Đúng vậy.
Trúc Vấn Quân chợt nói:
- Sư phụ, như vậy trên trời thật sự sẽ xuất hiện lỗ thủng hay sao?
- Cái này... Ta cũng không biết.
Tùy Qua nói:
- Cũng là suy đoán lung tung thôi. Nếu thật sự trên trời xuất hiện lỗ thủng, chỉ sợ không ai ngăn cản được. Phải biết rằng, Nữ Oa là đại thần viễn cổ, pháp lực vô biên, mới ngăn chặn được lỗ thủng trên trời. Hiện giờ, làm gì còn nhân vật như thế.
- Nếu thật sự kiếp nạn đã tới, không phải chúng ta đều không thể chống đỡ?
Trúc Vấn Quân lo lắng nói.
- Kiếp nạn, lúc nào xuất hiện?
Tùy Qua hỏi:
- Trong lời tiên đoán có nói tới hay không?
- Trong lời tiên đoán nói là khi mặt trời biến mất.
Trúc Vấn Quân nói.
- Khi mặt trời biến mất?
Tùy Qua suy nghĩ một lát, không khỏi thấy buồn cười:
- Lời tiên đoán này không khỏi có chút nói khoác, mặt trời làm sao có thể biến mất? Mọi người đều biết, tuổi thọ của mặt trời còn hơn năm tỷ vạn năm, làm sao có thể biến mất. Huống chi, ai có thể khiến mặt trời biến mất.
- Sư phụ, làm sao người biết mặt trời còn có tuổi thọ năm tỷ vạn năm?
Trúc Vấn Quân tò mò hỏi.
- Đây là kết luận của các nhà nghiên cứu khoa học.
Tùy Qua nghiêm nghị nói:
- Mặc dù thân thể tuổi thọ của người phàm không bằng người tu hành, nhưng cũng không thiếu nhân vật có trí khôn siêu quần bất phàm, bọn họ nghiên cứu ra rất nhiều huyền bí của vũ trụ, là thứ rất nhiều người tu hành không cách nào sánh bằng.
- Thật sao?
Trúc Vấn Quân tò mò nói:
- Nếu có thời gian, bản thân ta cũng muốn học tập một chút. Chẳng qua, theo như sư phụ nói, mặt trời sẽ không biến mất, như vậy thiên địa kiếp nạn cũng sẽ không xuất hiện?
- Lời tiên đoán cuối cùng vẫn là lời tiên đoán, chưa chắc chính xác.
Tùy Qua nói:
- Thiên địa kiếp nạn, có rất nhiều phương thức. Thật ra, trong phàm nhân, hiện giờ cũng truyền lưu cái gọi là ngày tận thế. Rất nhiều người cho rằng, địa cầu sẽ gặp phải một cuộc hạo kiếp khổng lồ, hoặc là một cơn hồng thủy khổng lồ, một cuộc động đất; hoặc là thời tiết lạnh vô cùng… tóm lại bất luận là rất nhiều nhân sĩ tông giáo, còn cả nhân sĩ khoa học, đều cho rằng địa cầu sẽ gặp phải tai nạn trước nay chưa từng có. Cho nên, đây cũng là nguyên nhân vi sư cho rằng thiên địa hạo kiếp có thể thật sự phủ xuống.
- Sư phụ tin tưởng “lời tiên đoán” của các phàm nhân?
Trúc Vấn Quân hỏi.
- Lúc trước ta đã nói, trong phàm nhân, cũng không thiếu người có trí khôn vô cùng cao minh. Nếu không, chẳng lẽ ngươi không phát hiện, người phàm chế tạo ra rất nhiều công cụ, cho dù là người tu hành cũng không sánh kịp?
Tùy Qua nói:
- Huống chi, hiện tại ma vật đang rục rịch, từ góc độ nào đó mà nói, chuyện này chẳng phải ứng với chứng nhận suy đoán của chúng ta sao.
- Sư phụ, vậy chúng ta phải ứng phó với trận kiếp nạn này như thế nào?
Trúc Vấn Quân nghiêm nghị hỏi.
- Đương nhiên là không ngừng đề thăng thực lực của mình, đề thăng thực lực của Thần Thảo Tông.
Tùy Qua nói:
- Mấy ngày nay, ta để cho nhiều người như vậy tham gia rèn luyện, chính là để tăng cường lực lượng của Thần Thảo Tông.
- Với tu vi của sư phụ, thật ra có thể thu phục một số đối thủ cường đại, nhét vào dưới cờ của Thần Thảo Tông.
Trúc Vấn Quân đề nghị Tùy Qua.
Tùy Qua lắc đầu:
- Chuyện này không cần suy tính. Nhưng phàm là người tu hành từ Kết Đan kỳ trở lên, tâm chí đều vô cùng chắc chắn, cho dù ngoài mặt nguyện ý thần phục, nhưng trong lòng cũng khó chân chính hàng phục. Về phần những ma vật kia, tâm tư xảo trá, lại càng khó có thể thu phục. Còn cả những lão quái vật Nguyên Anh kỳ, đánh bại bọn họ dễ dàng, nhưng muốn hàng phục bọn họ, thật sự rất khó, ngươi cũng không phải không thấy, những lão quái vật Nguyên Anh kỳ, ở rất nhiều nơi đều là tồn tại cao cao tại thượng, làm sao cam tâm tình nguyện khuất phục con người. Cho dù tạm thời thần phục, một khi Thần Thảo Tông có nguy hiểm, những người này không giúp đỡ thì thôi, chỉ sợ bọn họ còn có thể bỏ đá xuống giếng.
- Sư phụ lo lắng quả nhiên có đạo lý, vậy vì sao không gieo cấm chế xuống bọn họ?
Trúc Vấn Quân lại đề nghị.
- Cho dù có thể khống chế trụ bọn họ, những người này cũng không chịu toàn lực cống hiến cho Thần Thảo Tông. Hơn nữa, bắt buộc bọn họ thần phục, sẽ chỉ làm bọn họ sinh ra oán hận với Thần Thảo Tông, hơn nữa cũng sẽ trở ngại tu vi của bọn hắn tiến cảnh. Tóm lại, thay vì hao hết tâm tư đi khống chế những người có dị tâm này, chi bằng an tâm vun trồng người trung thành với Thần Thảo Tông.
Nghe Tùy Qua nói như vậy..., thần sắc Trúc Vấn Quân không khỏi nghiêm nghị, vốn nàng không hề nắm chắc kiếp nạn thiên địa sẽ gặp trong tương lai, nhưng nghe Tùy Qua nói như vậy, lại có thêm vài phần tin tưởng.
Sau khi trận pháp Minh Châu hồ đóng cửa, Tùy Qua lại trở về Trà Kiếm Sơn.
Sau khi trở về, Tùy Qua thoải mái kết thành mười một viên Kim Đan.
Sau đó, Tùy Qua liền suy nghĩ xem làm thế nào lợi dụng mảnh nhỏ pháp tắc đề thăng lực lượng của đệ tử Thần Thảo Tông.
Sau khi đề thăng lên cảnh giới Thiên Tinh tâm công đệ bát trọng, Tùy Qua dễ dàng có thể phá giải huyền bí của mảnh nhỏ pháp tắc Trúc Cơ kỳ, đã có thể phục chế ra mảnh nhỏ pháp tắc Trúc Cơ kỳ. Nhưng Tùy Qua vẫn chưa thỏa mãn, hiện giờ người tiếp nhận mảnh nhỏ pháp tắc, vẫn cần hắn tự mình “truyền công” mới được, chuyện này ít nhiều có chút không thuận tiện.
/1780
|