Chỉ chốc lát sau, Tùy Qua và Lam Lan đã xuất hiện trên bầu trời đêm.
- Không ngờ, ngươi mặc đồ cách ly lại đẹp như vậy.
Tùy Qua cười ha hả.
- Đáng ghét, lúc này là lúc nào rồi, ngươi còn nói giỡn!
Lam Lan khẽ hừ một tiếng, tựa hồ trách cứ Tùy Qua:
- Sao ngươi lại tới đây?
Nha!
Tùy Qua chỉ một ngón tay, mũ che đầu của Lam Lan liền vỡ vụn, sau đó Tùy Qua chậm rãi hôn Lam Lan.
Lam Lan tựa hồ ý thức được cái gì đang xảy ra, nàng cảm thấy muốn né tránh, nhưng lúc này, thân thể của nàng tựa hồ không nghe nàng sai sử, chỉ khẽ nhắm mắt lại, sau đó cảm nhận đôi môi ấm áp của Tùy Qua áp lên đôi môi đỏ mọng của nàng.
Một lúc lâu.
Hai người rốt cục tách ra.
Tùy Qua mím môi, nụ hôn vừa rồi vẫn còn vương vấn.
Lam Lan đỏ mặt, tựa hồ có chút không dám nhìn Tùy Qua.
Nàng từng thống hận Yên Vũ Đồng và Tùy Qua, cho là Yên Vũ Đồng phản bội tình cảm tỷ muội của các nàng; nhưng vừa rồi, nàng cảm giác mình giống như cũng phản bội Yên Vũ Đồng. Chẳng qua, đối với Tùy Qua, nàng vừa yêu vừa hận.
- Ta...
Lam Lan đang muốn nói gì đó với Tùy Qua, đột nhiên lại nghe thấy Tùy Qua nghiêm nghị nói:
- Lam Lan, ngươi nhiễm bệnh rồi!
- Ngươi nói đùa gì vậy?
Lam Lan tựa hồ cũng không tin:
- Khi ta tiếp xúc với người bệnh, đều mặc đồ phòng hộ.
- Ta không nói giỡn.
Tùy Qua nghiêm trang nói:
- Ta không biết loại dịch bệnh này truyền bá như thế nào, nhưng ngươi thật sự lây nhiễm rồi.
- Ngươi... vậy phải làm gì?
Lúc này Lam Lan mới có chút bối rối.
- Ngươi tới nơi này phỏng vấn, ban đầu không nghĩ tới có thể sẽ bị nhiễm bệnh sao?
Tùy Qua hỏi.
- Dĩ nhiên từng nghĩ. Nhưng, ta không nghĩ sẽ bị lây nhanh như vậy.
Lam Lan rất nhanh trấn định xuống:
- Nhưng đây là công việc của ta, hơn nữa ta cũng không sợ nguy hiểm, ta hi vọng có thể tìm được chân tướng bộc phát dịch bệnh. Ta cảm giác, dịch bệnh này do con người cố ý tạo thành .
- Cảm giác của ngươi có lẽ đúng.
Tùy Qua nói:
- Bởi vì chúng ta là chủng tộc duy nhất, phần lớn thời gian luôn nghĩ tới, làm thế nào giết hại đồng loại, sau đó thu hoạch ích lợi.
- Ta lây nhiễm dịch bệnh rồi, làm sao bây giờ?
Lam Lan hỏi.
- Có ta ở đây. Đừng nói ngươi lây nhiễm dịch bệnh, cho dù ngươi hồn phách ly thể, ta cũng sẽ lôi ngươi từ minh giới trở về!
Tùy Qua nói như đinh chém sắt:
- Ngươi đã muốn biết chân tướng của sự tình, như vậy ta tới giúp ngươi. Chúng ta đồng tâm điều tra.
Tu vi của Lam Lan mặc dù không tăng lên tới Tiên Thiên kỳ, nhưng dù gì cũng là Luyện Khí hậu kỳ, trong giới thế tục, coi như là một nội gia quyền thủ. Nhưng với thân thể trước mắt của Lam Lan lại lây nhiễm loại dịch bệnh này, thật sự có chút kỳ lạ.
Dĩ nhiên, dịch bệnh trên người Lam Lan trước mắt còn chưa phát tác, còn đang thời kỳ ủ bệnh, cho nên bệnh trạng điên cuồng còn chưa biểu hiện ra. Nhưng tu vi tinh thần lực của Tùy Qua đã đến cảnh giới Thiên Tinh tâm công đệ bát trọng, tinh thần lực chỉ vừa quét, có thể nhận thấy dị thường xuất hiện trên thân thể Lam Lan.
Tùy Qua không phải là chuyên gia dịch bệnh, đối với nguồn gốc, tiến trình phát triển của dịch bệnh hoàn toàn không biết gì cả, bởi vì đây là kiến thức ở phương diện tây y. Còn phương diện trung y, lý luận là do kinh lạc, ngũ hành, âm dương, nóng lạnh tạo thành, căn bản cũng không có cách nói dịch bệnh. Tỷ như tây y cho là dịch bệnh cảm mạo, trung y lại cho là nhiễm gió lạnh, tây y có thuốc tây trị liệu, trung y có thuốc bắc trị liệu. Lý luận mặc dù bất đồng, nhưng chỉ cần có thể trị lành bệnh, đó chính là thuốc tốt.
Mặc dù không biết Lam Lan lây bệnh gì, nhưng phương pháp trị liệu của Tùy Qua rất đơn giản: trực tiếp đề thăng cảnh giới tu vi của Lam Lan!
Tùy Qua trực tiếp đánh mảnh nhỏ pháp tắc Tiên Thiên kỳ vào trong thân thể Lam Lan, sau đó cũng đồng thời đánh dược lực của Tinh Nguyên Đan vào trong thân thể nàng, trực tiếp đề thăng tu vi của Lam Lan lên tới cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ.
Đối với người tu hành mà nói, Tiên Thiên chân khí, có thể đoạt thiên địa tạo hóa, cảm ứng thu nạp thiên địa linh khí, cho nên bách độc bất xâm, bách bệnh không sinh. Sau khi Lam Lan bước vào Tiên Thiên kỳ, dịch bệnh trên người, tự nhiên cũng không thể sinh tồn.
Quả nhiên, Lam Lan vận công rồi một chu thiên, sau đó nói với Tùy Qua:
- Vừa rồi ta thật sự cảm giác được trong thân thể có thứ khó chịu, nhưng sau khi ta thúc dục Tiên Thiên chân khí vận chuyển một chu thiên, cảm giác vật này đã bị đuổi ra ngoài.
Tùy Qua dùng thần niệm quét qua, tin chắc dịch bệnh trong thân thể Lam Lan quả thật đã biến mất, sau đó gật đầu nói:
- Yên tâm, thật sự không còn chuyện gì.
- Cảm ơn ngươi.
Lam Lan nói:
- Nếu như không có ngươi, chỉ sợ ta phát bệnh còn không biết.
- Giữa chúng ta còn cần khách khí như vậy sao.
Tùy Qua cười nhạt, đang muốn nói gì, lúc này điện thoại vang lên.
Người gọi điện là Yên Vũ Đồng, hỏi thăm tình huống của Lam Lan.
Với tu vi hiện tại của Lam Lan, đương nhiên nghe được thanh âm của Yên Vũ Đồng trong điện thoại, hơn nữa cũng nghe ra vẻ ân cần trong giọng nói của Yên Vũ Đồng.
Trái tim Lam Lan không khỏi ấm áp, cầm điện thoại di động trong tay Tùy Qua, nhẹ nói:
- An An, ta rất khỏe, cám ơn ngươi.
- Ngươi đang ở bên cạnh Tùy Qua, vậy ta an tâm rồi.
Yên Vũ Đồng nói xong, cúp điện thoại.
Rất hiển nhiên, nha đầu Yên Vũ Đồng này cũng thức thời, không muốn từ xa phá hư không khí thân mật giữa Lam Lan và Tùy Qua, cho nên rất sáng suốt kết thúc trò chuyện.
Tùy Qua trí lực siêu quần, đương nhiên hiểu được tâm tư của Yên Vũ Đồng.
Nhưng, đối với Tùy Qua mà nói, đây thật sự một cơ hội rất tốt, có thể tiến thêm một bước trong quan hệ với Lam Lan.
Đồng dạng, Lam Lan cũng hiểu điểm này, cho nên lúc trước hai người mới hôn mãnh liệt như vậy.
Yên Vũ Đồng lưu lại cho hai người một thế giới riêng biệt, nhưng cũng không có nghĩa người khác cũng như vậy.
Điện thoại của Tùy Qua không vang lên, nhưng điện thoại của Lam Lan lại vang lên.
Sau khi nhận điện thoại, sắc mặt Lam Lan thay đổi, nàng đang muốn giải thích cho Tùy Qua, Tùy Qua lại nói:
- Ta nghe thấy rồi, chúng ta lập tức trở lại!
Tùy Qua kéo Lam Lan, trong khoảnh khắc trở về nơi ở tạm thời của đám phóng viên đài truyền hình Lam Lan.
Một nam đồng nghiệp chụp ảnh của Lam Lan phát bệnh rồi. Cũng không ai biết hắn phát bệnh như thế nào, nhưng không nghi ngờ gì, hắn thật sự đã lây nhiễm loại dịch bệnh điên cuồng này, hơn nữa còn cắn một đồng nghiệp nữ bị thương. May là, nhiếp ảnh gia này bị những người khác dùng dây điện trói lại, mới không liên lụy tới nhiều người khác.
Nhưng nhiếp ảnh gia này phát bệnh, khiến nơi này như bao phủ một bóng ma.
Dù sao, khi bọn họ đi phỏng vấn, cũng thường xuyên mặc trang phục phòng hộ, hôm nay lại có người bị lây nhiễm, chứng tỏ đồ phòng hộ cũng không có tác dụng gì.
Khi Tùy Qua và Lam Lan trở lại, có hai thành viên của tổ tin tức la hét phải quay về, không bao giờ quay lại nơi quỷ quái này nữa.
- Không ngờ, ngươi mặc đồ cách ly lại đẹp như vậy.
Tùy Qua cười ha hả.
- Đáng ghét, lúc này là lúc nào rồi, ngươi còn nói giỡn!
Lam Lan khẽ hừ một tiếng, tựa hồ trách cứ Tùy Qua:
- Sao ngươi lại tới đây?
Nha!
Tùy Qua chỉ một ngón tay, mũ che đầu của Lam Lan liền vỡ vụn, sau đó Tùy Qua chậm rãi hôn Lam Lan.
Lam Lan tựa hồ ý thức được cái gì đang xảy ra, nàng cảm thấy muốn né tránh, nhưng lúc này, thân thể của nàng tựa hồ không nghe nàng sai sử, chỉ khẽ nhắm mắt lại, sau đó cảm nhận đôi môi ấm áp của Tùy Qua áp lên đôi môi đỏ mọng của nàng.
Một lúc lâu.
Hai người rốt cục tách ra.
Tùy Qua mím môi, nụ hôn vừa rồi vẫn còn vương vấn.
Lam Lan đỏ mặt, tựa hồ có chút không dám nhìn Tùy Qua.
Nàng từng thống hận Yên Vũ Đồng và Tùy Qua, cho là Yên Vũ Đồng phản bội tình cảm tỷ muội của các nàng; nhưng vừa rồi, nàng cảm giác mình giống như cũng phản bội Yên Vũ Đồng. Chẳng qua, đối với Tùy Qua, nàng vừa yêu vừa hận.
- Ta...
Lam Lan đang muốn nói gì đó với Tùy Qua, đột nhiên lại nghe thấy Tùy Qua nghiêm nghị nói:
- Lam Lan, ngươi nhiễm bệnh rồi!
- Ngươi nói đùa gì vậy?
Lam Lan tựa hồ cũng không tin:
- Khi ta tiếp xúc với người bệnh, đều mặc đồ phòng hộ.
- Ta không nói giỡn.
Tùy Qua nghiêm trang nói:
- Ta không biết loại dịch bệnh này truyền bá như thế nào, nhưng ngươi thật sự lây nhiễm rồi.
- Ngươi... vậy phải làm gì?
Lúc này Lam Lan mới có chút bối rối.
- Ngươi tới nơi này phỏng vấn, ban đầu không nghĩ tới có thể sẽ bị nhiễm bệnh sao?
Tùy Qua hỏi.
- Dĩ nhiên từng nghĩ. Nhưng, ta không nghĩ sẽ bị lây nhanh như vậy.
Lam Lan rất nhanh trấn định xuống:
- Nhưng đây là công việc của ta, hơn nữa ta cũng không sợ nguy hiểm, ta hi vọng có thể tìm được chân tướng bộc phát dịch bệnh. Ta cảm giác, dịch bệnh này do con người cố ý tạo thành .
- Cảm giác của ngươi có lẽ đúng.
Tùy Qua nói:
- Bởi vì chúng ta là chủng tộc duy nhất, phần lớn thời gian luôn nghĩ tới, làm thế nào giết hại đồng loại, sau đó thu hoạch ích lợi.
- Ta lây nhiễm dịch bệnh rồi, làm sao bây giờ?
Lam Lan hỏi.
- Có ta ở đây. Đừng nói ngươi lây nhiễm dịch bệnh, cho dù ngươi hồn phách ly thể, ta cũng sẽ lôi ngươi từ minh giới trở về!
Tùy Qua nói như đinh chém sắt:
- Ngươi đã muốn biết chân tướng của sự tình, như vậy ta tới giúp ngươi. Chúng ta đồng tâm điều tra.
Tu vi của Lam Lan mặc dù không tăng lên tới Tiên Thiên kỳ, nhưng dù gì cũng là Luyện Khí hậu kỳ, trong giới thế tục, coi như là một nội gia quyền thủ. Nhưng với thân thể trước mắt của Lam Lan lại lây nhiễm loại dịch bệnh này, thật sự có chút kỳ lạ.
Dĩ nhiên, dịch bệnh trên người Lam Lan trước mắt còn chưa phát tác, còn đang thời kỳ ủ bệnh, cho nên bệnh trạng điên cuồng còn chưa biểu hiện ra. Nhưng tu vi tinh thần lực của Tùy Qua đã đến cảnh giới Thiên Tinh tâm công đệ bát trọng, tinh thần lực chỉ vừa quét, có thể nhận thấy dị thường xuất hiện trên thân thể Lam Lan.
Tùy Qua không phải là chuyên gia dịch bệnh, đối với nguồn gốc, tiến trình phát triển của dịch bệnh hoàn toàn không biết gì cả, bởi vì đây là kiến thức ở phương diện tây y. Còn phương diện trung y, lý luận là do kinh lạc, ngũ hành, âm dương, nóng lạnh tạo thành, căn bản cũng không có cách nói dịch bệnh. Tỷ như tây y cho là dịch bệnh cảm mạo, trung y lại cho là nhiễm gió lạnh, tây y có thuốc tây trị liệu, trung y có thuốc bắc trị liệu. Lý luận mặc dù bất đồng, nhưng chỉ cần có thể trị lành bệnh, đó chính là thuốc tốt.
Mặc dù không biết Lam Lan lây bệnh gì, nhưng phương pháp trị liệu của Tùy Qua rất đơn giản: trực tiếp đề thăng cảnh giới tu vi của Lam Lan!
Tùy Qua trực tiếp đánh mảnh nhỏ pháp tắc Tiên Thiên kỳ vào trong thân thể Lam Lan, sau đó cũng đồng thời đánh dược lực của Tinh Nguyên Đan vào trong thân thể nàng, trực tiếp đề thăng tu vi của Lam Lan lên tới cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ.
Đối với người tu hành mà nói, Tiên Thiên chân khí, có thể đoạt thiên địa tạo hóa, cảm ứng thu nạp thiên địa linh khí, cho nên bách độc bất xâm, bách bệnh không sinh. Sau khi Lam Lan bước vào Tiên Thiên kỳ, dịch bệnh trên người, tự nhiên cũng không thể sinh tồn.
Quả nhiên, Lam Lan vận công rồi một chu thiên, sau đó nói với Tùy Qua:
- Vừa rồi ta thật sự cảm giác được trong thân thể có thứ khó chịu, nhưng sau khi ta thúc dục Tiên Thiên chân khí vận chuyển một chu thiên, cảm giác vật này đã bị đuổi ra ngoài.
Tùy Qua dùng thần niệm quét qua, tin chắc dịch bệnh trong thân thể Lam Lan quả thật đã biến mất, sau đó gật đầu nói:
- Yên tâm, thật sự không còn chuyện gì.
- Cảm ơn ngươi.
Lam Lan nói:
- Nếu như không có ngươi, chỉ sợ ta phát bệnh còn không biết.
- Giữa chúng ta còn cần khách khí như vậy sao.
Tùy Qua cười nhạt, đang muốn nói gì, lúc này điện thoại vang lên.
Người gọi điện là Yên Vũ Đồng, hỏi thăm tình huống của Lam Lan.
Với tu vi hiện tại của Lam Lan, đương nhiên nghe được thanh âm của Yên Vũ Đồng trong điện thoại, hơn nữa cũng nghe ra vẻ ân cần trong giọng nói của Yên Vũ Đồng.
Trái tim Lam Lan không khỏi ấm áp, cầm điện thoại di động trong tay Tùy Qua, nhẹ nói:
- An An, ta rất khỏe, cám ơn ngươi.
- Ngươi đang ở bên cạnh Tùy Qua, vậy ta an tâm rồi.
Yên Vũ Đồng nói xong, cúp điện thoại.
Rất hiển nhiên, nha đầu Yên Vũ Đồng này cũng thức thời, không muốn từ xa phá hư không khí thân mật giữa Lam Lan và Tùy Qua, cho nên rất sáng suốt kết thúc trò chuyện.
Tùy Qua trí lực siêu quần, đương nhiên hiểu được tâm tư của Yên Vũ Đồng.
Nhưng, đối với Tùy Qua mà nói, đây thật sự một cơ hội rất tốt, có thể tiến thêm một bước trong quan hệ với Lam Lan.
Đồng dạng, Lam Lan cũng hiểu điểm này, cho nên lúc trước hai người mới hôn mãnh liệt như vậy.
Yên Vũ Đồng lưu lại cho hai người một thế giới riêng biệt, nhưng cũng không có nghĩa người khác cũng như vậy.
Điện thoại của Tùy Qua không vang lên, nhưng điện thoại của Lam Lan lại vang lên.
Sau khi nhận điện thoại, sắc mặt Lam Lan thay đổi, nàng đang muốn giải thích cho Tùy Qua, Tùy Qua lại nói:
- Ta nghe thấy rồi, chúng ta lập tức trở lại!
Tùy Qua kéo Lam Lan, trong khoảnh khắc trở về nơi ở tạm thời của đám phóng viên đài truyền hình Lam Lan.
Một nam đồng nghiệp chụp ảnh của Lam Lan phát bệnh rồi. Cũng không ai biết hắn phát bệnh như thế nào, nhưng không nghi ngờ gì, hắn thật sự đã lây nhiễm loại dịch bệnh điên cuồng này, hơn nữa còn cắn một đồng nghiệp nữ bị thương. May là, nhiếp ảnh gia này bị những người khác dùng dây điện trói lại, mới không liên lụy tới nhiều người khác.
Nhưng nhiếp ảnh gia này phát bệnh, khiến nơi này như bao phủ một bóng ma.
Dù sao, khi bọn họ đi phỏng vấn, cũng thường xuyên mặc trang phục phòng hộ, hôm nay lại có người bị lây nhiễm, chứng tỏ đồ phòng hộ cũng không có tác dụng gì.
Khi Tùy Qua và Lam Lan trở lại, có hai thành viên của tổ tin tức la hét phải quay về, không bao giờ quay lại nơi quỷ quái này nữa.
/1780
|