Tùy Qua đi theo Tô Ngưng Yên vào một hạp cốc dưới đáy biển, địa hình khe sâu hết sức phức tạp, bên trong còn có chút sinh vật cổ quái tuần tiễu, những sinh vật này là yêu thú mà Thiên Lam kiếm tông dùng trông cửa.
Theo sau, Tô Ngưng Yên đi tới trước một mặt vách đá, lấy ra một khối ngọc giản, nhấn vào trong vách đá.
Cũng giống như dùng chìa khóa mở cửa, trên vách đá hiện ra cánh cửa lớn.
Dù lực nước áp quá ngàn cân, nhưng cũng không vào được cửa đá kia.
Bên trong cửa lộ ra ánh sáng nhu hòa, lập tức làm cho người ta liên tưởng đến động phủ thần tiên.
- Tùy tiên sinh, nơi này chính là sơn môn Thiên Lam kiếm tông, xin mời.
Tô Ngưng Yên cung kính đưa tay mời hắn.
Tùy Qua biết cánh cửa này cũng không phải sơn môn chân chính của Thiên Lam kiếm tông, chẳng qua chỉ là một lối vào mà thôi. Cách cục của Thiên Lam kiếm tông so sánh với Tần gia, Thiên Ngu sơn khác hẳn, những địa phương kia là do một ít cường giả tu hành giới, thấy được một ít ngọn núi không tệ, liền trực tiếp vây lên, sau đó dùng trận pháp che giấu bí mật, tu sửa lại, sau đó biến thành sơn môn mà bọn hắn khai tông lập phái.
Có thể nói những người này không hề có chút quan niệm lãnh thổ, hoàn toàn không biết trong thiên hạ là đất của chính phủ, đất đai là của quốc hữu. Bọn người kia quả thật còn lợi hại hơn cả thổ phỉ. Thổ phỉ nhiều nhất chỉ chiếm núi làm vua, mà những người này trực tiếp chiếm núi làm tiên, còn đem núi non sông ngòi ẩn núp đi, cho người thường không thể nhìn thấy.
Mà ẩn thế tông môn như Thiên Lam kiếm tông, thủ đoạn lại cao minh hơn không ít.
Bọn họ không phải trực tiếp chiếm núi làm thần tiên, mà trực tiếp mở ra động phủ cho mình.
Mở động phủ, trên thực tế chính là xây dựng một không gian khác.
Loại tình huống này có chút tương tự như Hồng Mông Thạch, nhưng Hồng Mông Thạch lại cực kỳ cao cấp, bởi vì không gian bên trong cơ hồ vô cùng vô tận. Ít nhất với tu vi trước mắt của Tùy Qua, cũng không thể hoàn toàn thông thấu.
Không gian động phủ Thiên Lam kiếm tông chắc chắn sẽ có hạn, nhưng cũng không quá nhỏ, bởi vì người tu hành có thể mở ra một không gian độc lập như thế đều là người đại năng cực kỳ cao thâm. Nếu họ có thể mở được không gian, đương nhiên không thể nhỏ hẹp, huống chi nếu quá nhỏ làm sao có thể khai tông lập phái?
Tùy Qua bước vào cánh cửa, quả nhiên trước mắt xuất hiện một địa phương tương tự như tiên cảnh.
Loại cảm giác này có chút tương tự như lúc đi vào Như Mộng Thủy Cốc. Nhưng không gian trong thủy cốc có chút đặc thù, mà khu núi rừng này lại xinh đẹp tuyệt trần, con sông trong suốt, ruộng đồng phì nhiêu, trọng yếu hơn là còn có vô số ngọn núi cao vút trong mây, tầng tầng lớp lớp cơ hồ nhìn không thấy cuối. Những cây cối trên núi cực kỳ cao lớn, bởi vì dưới chân núi đều có linh mạch trải qua, cho nên linh khí sung túc, cây cối sum suê, tiên hạc hợp bầy, lại có vô số người tu hành xuyên qua tuần tra, thoạt nhìn thật sự là cảnh tượng phồn vinh hưng thịnh.
Tùy Qua cùng Tô Ngưng Yên vừa đi vào, liền nhìn thấy có một đội ngũ ngự kiếm bay đến.
Người đi đầu là một thanh niên tu vi nguyên anh kỳ, hẳn là nhân tài kiệt xuất trong Thiên Lam kiếm tông. Đương nhiên tuổi còn trẻ tiến được vào nguyên anh kỳ, mặc dù trong ẩn thế tông môn cũng được xem là nhân vật thiên tài.
Vẻ mặt người này có vài phần ngạo mạn, nhìn Tô Ngưng Yên nói:
- Tô sư muội, đây là thiếu tông chủ Thần Thảo tông mà ngươi nói sao? Một đạo sĩ kết đan kỳ mà thôi, tông chủ lại để cho ta tự mình nghênh đón, không khỏi có chút quá đáng đi.
- Đạo hữu, ngươi tên gì đây?
Thanh niên nhìn Tùy Qua hỏi, vẻ mặt cực kỳ cuồng ngạo.
Tùy Qua giống như không nhìn thấy hắn, chỉ hỏi Tô Ngưng Yên:
- Nếu không ai tới đón ta, vậy đưa ta đi trực tiếp gặp mặt tông chủ của ngươi đi.
Tô Ngưng Yên nhủ thầm, Tùy Qua rõ ràng là không cho người mặt mũi, vị thanh niên kia tên Đường Tuyết Long, đích thật là nhân vật kiệt xuất trong tông, hơn nữa luôn có chút hảo cảm với Tô Ngưng Yên, nhưng nàng xưa nay lại không có hứng thú gì với hắn.
Tô Ngưng Yên nhìn Đường Tuyết Long nói:
- Nếu tông chủ an bài ngươi tới đón Tùy tiên sinh, ngươi hẳn nên hoan nghênh, vì sao không hiểu cấp bậc lễ nghĩa?
- Tô sư muội, lời này của ngươi thật không đúng.
Đường Tuyết Long tự phụ nói:
- Sư huynh ngươi dù sao cũng là đạo sĩ nguyên anh kỳ, thân phận cao quý, ta tự mình đến nghênh đón hắn, đã xem như cấp đủ mặt mũi. Kết quả ngươi xem hắn, hoàn toàn không hiểu cấp bậc lễ nghĩa, hắn thực cho mình là thiếu tông chủ ẩn thế tông môn nào đó sao. Thần Thảo tông, hừ, tông môn nào vậy, ngươi nghe qua sao?
Tùy Qua cũng không nhìn Đường Tuyết Long, thản nhiên nói:
- Tô cô nương, nơi này thật sự quá ầm ĩ, chúng ta đi thôi.
Nói xong hắn bước về phía trước, hoàn toàn xem thường Đường Tuyết Long.
- Đứng lại cho ta!
Đường Tuyết Long hoàn toàn bị chọc giận, mặc dù hắn được an bài đi đón Tùy Qua, nhưng tu hành giới là địa phương luôn lấy thực lực vi tôn. Đường Tuyết Long tu vi nguyên anh kỳ, nhân tài kiệt xuất của Thiên Lam kiếm tông, chưa từng bị người xem thường như vậy, nhất là ở trước mặt Tô Ngưng Yên.
Cho nên hắn làm ra hành động ngu xuẩn, dùng thân pháp chắn ngang trước mặt Tùy Qua.
Tùy Qua chỉ cười nhạt, bước chân không ngừng tiến về phía trước.
Đường Tuyết Long còn muốn chặn đường, đột nhiên bốn phía thân thể Tùy Qua hiện ra hai hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ thật cao, uy áp cường đại phóng thích, trực tiếp đánh bay Đường Tuyết Long!
Không có biện pháp, lực lượng quá cách xa nhau!
Tu vi nguyên anh sơ kỳ như Đường Tuyết Long ở trong mắt Tùy Qua chẳng khác gì con kiến, hắn chỉ cần hắt hơi là có thể thổi bay.
Kinh hãi!
Rung động!
Trong tu hành giới, ngươi nói gì cũng vô ích, nhưng nếu cảnh giới tu hành của ngươi đủ cao, ngươi không cần nói gì cả, người khác cũng phải bán mặt mũi cho ngươi.
Tùy Qua chỉ dùng uy áp đã trực tiếp đánh bay Đường Tuyết Long, đây là điều tuyệt đối làm náo động Thiên Lam kiếm tông. Cho dù là Tô Ngưng Yên cũng bị hành động của Tùy Qua làm rung động. Tuy rằng nàng nghe nói hắn san bằng Ma Quỷ thành, nhưng trong lòng không quá tin tưởng, mặt khác nàng vốn không biết Quân Thương Sinh lại là người lợi hại đến như thế.
- Hiện tại người chân chính nghênh đón ta nên xuất hiện rồi chứ?
Tùy Qua nói với Tô Ngưng Yên, nhưng thanh âm lại lan truyền khắp Thiên Lam kiếm tông.
Tu vi này quả thật đã là kinh thế hãi tục.
Sắc mặt Đường Tuyết Long xám như tro tàn cúi đầu, không nói một lời, không dám thở mạnh. Khi hắn bị Tùy Qua dùng khí thế đánh bay, đầu óc hắn trống rỗng, sau đó vô cùng sợ hãi, bởi vì hắn biết với khí thế cường đại của Tùy Qua, chỉ cần dùng đầu ngón tay là có thể thoải mái nghiền chết hắn.
Tùy Qua vừa dứt lời, một thanh âm liền vang lên:
- Đường Tuyết Long, bổn tông lệnh cho ngươi tiếp đãi khách quý, ngươi lại lãnh đạm khách nhân, phạt ngươi đến Hàn Băng Phong tĩnh tu hai mươi năm, không được rời núi nửa bước!
- Dạ, tông chủ.
Đường Tuyết Long như được đại xá, xám xịt rời đi diện bích.
Theo sau, Tô Ngưng Yên đi tới trước một mặt vách đá, lấy ra một khối ngọc giản, nhấn vào trong vách đá.
Cũng giống như dùng chìa khóa mở cửa, trên vách đá hiện ra cánh cửa lớn.
Dù lực nước áp quá ngàn cân, nhưng cũng không vào được cửa đá kia.
Bên trong cửa lộ ra ánh sáng nhu hòa, lập tức làm cho người ta liên tưởng đến động phủ thần tiên.
- Tùy tiên sinh, nơi này chính là sơn môn Thiên Lam kiếm tông, xin mời.
Tô Ngưng Yên cung kính đưa tay mời hắn.
Tùy Qua biết cánh cửa này cũng không phải sơn môn chân chính của Thiên Lam kiếm tông, chẳng qua chỉ là một lối vào mà thôi. Cách cục của Thiên Lam kiếm tông so sánh với Tần gia, Thiên Ngu sơn khác hẳn, những địa phương kia là do một ít cường giả tu hành giới, thấy được một ít ngọn núi không tệ, liền trực tiếp vây lên, sau đó dùng trận pháp che giấu bí mật, tu sửa lại, sau đó biến thành sơn môn mà bọn hắn khai tông lập phái.
Có thể nói những người này không hề có chút quan niệm lãnh thổ, hoàn toàn không biết trong thiên hạ là đất của chính phủ, đất đai là của quốc hữu. Bọn người kia quả thật còn lợi hại hơn cả thổ phỉ. Thổ phỉ nhiều nhất chỉ chiếm núi làm vua, mà những người này trực tiếp chiếm núi làm tiên, còn đem núi non sông ngòi ẩn núp đi, cho người thường không thể nhìn thấy.
Mà ẩn thế tông môn như Thiên Lam kiếm tông, thủ đoạn lại cao minh hơn không ít.
Bọn họ không phải trực tiếp chiếm núi làm thần tiên, mà trực tiếp mở ra động phủ cho mình.
Mở động phủ, trên thực tế chính là xây dựng một không gian khác.
Loại tình huống này có chút tương tự như Hồng Mông Thạch, nhưng Hồng Mông Thạch lại cực kỳ cao cấp, bởi vì không gian bên trong cơ hồ vô cùng vô tận. Ít nhất với tu vi trước mắt của Tùy Qua, cũng không thể hoàn toàn thông thấu.
Không gian động phủ Thiên Lam kiếm tông chắc chắn sẽ có hạn, nhưng cũng không quá nhỏ, bởi vì người tu hành có thể mở ra một không gian độc lập như thế đều là người đại năng cực kỳ cao thâm. Nếu họ có thể mở được không gian, đương nhiên không thể nhỏ hẹp, huống chi nếu quá nhỏ làm sao có thể khai tông lập phái?
Tùy Qua bước vào cánh cửa, quả nhiên trước mắt xuất hiện một địa phương tương tự như tiên cảnh.
Loại cảm giác này có chút tương tự như lúc đi vào Như Mộng Thủy Cốc. Nhưng không gian trong thủy cốc có chút đặc thù, mà khu núi rừng này lại xinh đẹp tuyệt trần, con sông trong suốt, ruộng đồng phì nhiêu, trọng yếu hơn là còn có vô số ngọn núi cao vút trong mây, tầng tầng lớp lớp cơ hồ nhìn không thấy cuối. Những cây cối trên núi cực kỳ cao lớn, bởi vì dưới chân núi đều có linh mạch trải qua, cho nên linh khí sung túc, cây cối sum suê, tiên hạc hợp bầy, lại có vô số người tu hành xuyên qua tuần tra, thoạt nhìn thật sự là cảnh tượng phồn vinh hưng thịnh.
Tùy Qua cùng Tô Ngưng Yên vừa đi vào, liền nhìn thấy có một đội ngũ ngự kiếm bay đến.
Người đi đầu là một thanh niên tu vi nguyên anh kỳ, hẳn là nhân tài kiệt xuất trong Thiên Lam kiếm tông. Đương nhiên tuổi còn trẻ tiến được vào nguyên anh kỳ, mặc dù trong ẩn thế tông môn cũng được xem là nhân vật thiên tài.
Vẻ mặt người này có vài phần ngạo mạn, nhìn Tô Ngưng Yên nói:
- Tô sư muội, đây là thiếu tông chủ Thần Thảo tông mà ngươi nói sao? Một đạo sĩ kết đan kỳ mà thôi, tông chủ lại để cho ta tự mình nghênh đón, không khỏi có chút quá đáng đi.
- Đạo hữu, ngươi tên gì đây?
Thanh niên nhìn Tùy Qua hỏi, vẻ mặt cực kỳ cuồng ngạo.
Tùy Qua giống như không nhìn thấy hắn, chỉ hỏi Tô Ngưng Yên:
- Nếu không ai tới đón ta, vậy đưa ta đi trực tiếp gặp mặt tông chủ của ngươi đi.
Tô Ngưng Yên nhủ thầm, Tùy Qua rõ ràng là không cho người mặt mũi, vị thanh niên kia tên Đường Tuyết Long, đích thật là nhân vật kiệt xuất trong tông, hơn nữa luôn có chút hảo cảm với Tô Ngưng Yên, nhưng nàng xưa nay lại không có hứng thú gì với hắn.
Tô Ngưng Yên nhìn Đường Tuyết Long nói:
- Nếu tông chủ an bài ngươi tới đón Tùy tiên sinh, ngươi hẳn nên hoan nghênh, vì sao không hiểu cấp bậc lễ nghĩa?
- Tô sư muội, lời này của ngươi thật không đúng.
Đường Tuyết Long tự phụ nói:
- Sư huynh ngươi dù sao cũng là đạo sĩ nguyên anh kỳ, thân phận cao quý, ta tự mình đến nghênh đón hắn, đã xem như cấp đủ mặt mũi. Kết quả ngươi xem hắn, hoàn toàn không hiểu cấp bậc lễ nghĩa, hắn thực cho mình là thiếu tông chủ ẩn thế tông môn nào đó sao. Thần Thảo tông, hừ, tông môn nào vậy, ngươi nghe qua sao?
Tùy Qua cũng không nhìn Đường Tuyết Long, thản nhiên nói:
- Tô cô nương, nơi này thật sự quá ầm ĩ, chúng ta đi thôi.
Nói xong hắn bước về phía trước, hoàn toàn xem thường Đường Tuyết Long.
- Đứng lại cho ta!
Đường Tuyết Long hoàn toàn bị chọc giận, mặc dù hắn được an bài đi đón Tùy Qua, nhưng tu hành giới là địa phương luôn lấy thực lực vi tôn. Đường Tuyết Long tu vi nguyên anh kỳ, nhân tài kiệt xuất của Thiên Lam kiếm tông, chưa từng bị người xem thường như vậy, nhất là ở trước mặt Tô Ngưng Yên.
Cho nên hắn làm ra hành động ngu xuẩn, dùng thân pháp chắn ngang trước mặt Tùy Qua.
Tùy Qua chỉ cười nhạt, bước chân không ngừng tiến về phía trước.
Đường Tuyết Long còn muốn chặn đường, đột nhiên bốn phía thân thể Tùy Qua hiện ra hai hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ thật cao, uy áp cường đại phóng thích, trực tiếp đánh bay Đường Tuyết Long!
Không có biện pháp, lực lượng quá cách xa nhau!
Tu vi nguyên anh sơ kỳ như Đường Tuyết Long ở trong mắt Tùy Qua chẳng khác gì con kiến, hắn chỉ cần hắt hơi là có thể thổi bay.
Kinh hãi!
Rung động!
Trong tu hành giới, ngươi nói gì cũng vô ích, nhưng nếu cảnh giới tu hành của ngươi đủ cao, ngươi không cần nói gì cả, người khác cũng phải bán mặt mũi cho ngươi.
Tùy Qua chỉ dùng uy áp đã trực tiếp đánh bay Đường Tuyết Long, đây là điều tuyệt đối làm náo động Thiên Lam kiếm tông. Cho dù là Tô Ngưng Yên cũng bị hành động của Tùy Qua làm rung động. Tuy rằng nàng nghe nói hắn san bằng Ma Quỷ thành, nhưng trong lòng không quá tin tưởng, mặt khác nàng vốn không biết Quân Thương Sinh lại là người lợi hại đến như thế.
- Hiện tại người chân chính nghênh đón ta nên xuất hiện rồi chứ?
Tùy Qua nói với Tô Ngưng Yên, nhưng thanh âm lại lan truyền khắp Thiên Lam kiếm tông.
Tu vi này quả thật đã là kinh thế hãi tục.
Sắc mặt Đường Tuyết Long xám như tro tàn cúi đầu, không nói một lời, không dám thở mạnh. Khi hắn bị Tùy Qua dùng khí thế đánh bay, đầu óc hắn trống rỗng, sau đó vô cùng sợ hãi, bởi vì hắn biết với khí thế cường đại của Tùy Qua, chỉ cần dùng đầu ngón tay là có thể thoải mái nghiền chết hắn.
Tùy Qua vừa dứt lời, một thanh âm liền vang lên:
- Đường Tuyết Long, bổn tông lệnh cho ngươi tiếp đãi khách quý, ngươi lại lãnh đạm khách nhân, phạt ngươi đến Hàn Băng Phong tĩnh tu hai mươi năm, không được rời núi nửa bước!
- Dạ, tông chủ.
Đường Tuyết Long như được đại xá, xám xịt rời đi diện bích.
/1780
|