Theo sau nguyên thần Hồ Hầu Minh lập tức bỏ chạy, nguyên thần của hắn như một hài đồng, nhưng tốc độ lại nhanh như lưu quang. Thuật nguyên thần độn tẩu nguyên bản còn lợi hại hơn thuật nguyên anh độn thuật mấy lần, còn xuyên toa trong không gian, cho nên cao thủ hóa thần kỳ càng khó khăn chém giết.
Ngay trong khoảnh khắc Hồ Hầu Minh nguyên thần xuất khiếu, Chấn Linh Sừ đã phát động một kích lôi đình.
Chấn Linh Sừ biến thành xích mang, nhìn qua như không nhanh nhưng lại ngăn chặn nguyên thần của Hồ Hầu Minh ngay lập tức.
Cũng không chính xác là ngăn chặn, mà là chém ra!
Tuy nguyên thần của hóa thần kỳ mạnh mẽ hơn nguyên anh rất nhiều, nhưng sau khi mất đi thân thể chung quy giống như không có rễ, lực lượng bùng nổ thật sự có hạn, làm sao chống nổi một kích toàn lực của Chấn Linh Sừ, bởi vậy nguyên thần Hồ Hầu Minh lập tức rơi rụng, sau đó toàn bộ tinh khí đều bị Thảo Mộc Binh Trận hấp thu.
Hết thảy đều hoàn thành trong nháy mắt.
Nhưng đối với cao thủ trình tự như Tùy Qua cùng Hoàng Linh Phong mà nói, chỉ nháy mắt đã có thể làm được rất nhiều chuyện.
Cho nên Tùy Qua thật tò mò hỏi Hoàng Linh Phong:
- Vì sao ngươi không ra tay cứu Hồ Hầu Minh, nếu như ngươi ra tay, hắn còn có cơ hội giữ mạng sống. Nhưng hiện tại hắn mất cơ hội, cả ngươi cũng thế.
- Không ngờ bị ngươi nhìn ra.
Hoàng Linh Phong biểu hiện thản nhiên:
- Đầu tiên, hắn là người của Không Động môn, ta là người Thục Sơn kiếm tông, hắn chết có quan hệ gì với ta, hơn nữa cũng không liên lụy tới ta. Mặt khác tiểu tử kia đáng chết, vừa rồi ngươi nói cấp một tỷ Tinh Nguyên Đan cùng ba trăm Tạo Hóa Đan tiền chuộc, hắn lại dám công phu sư tử ngoạm đòi chia bốn sáu, hắn sáu ta bốn. Người như thế chết chưa hết tội! Đương nhiên, nguyên bản chúng ta tính toán cho dù ngươi đưa tiền chuộc chúng ta cũng động thủ với ngươi, thông qua ngươi khống chế Thần Thảo tông, hơn nữa nữ nhân của ngươi cũng rơi vào trong tay của ta.
Hoàng Linh Phong thẳng thắn, nhưng là có nguyên nhân, bởi vì hắn cảm thấy được Tùy Qua hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Nhưng nói thật ra, tuy ta muốn Hồ Hầu Minh chết đi, nhưng ta không nghĩ tới ngươi lại giết được hắn.
Hoàng Linh Phong thản nhiên nói:
- Nếu không phải lai lịch của hắn không nhỏ, với thiên phú cùng tu vi của ta, như thế nào sẽ hạ mình làm bằng hữu với hắn.
- Giết thì giết, vậy tính sao?
- Tính sao? Ha ha!
Hoàng Linh Phong đột nhiên cười ha hả:
- Xem ra ngươi thật không biết thân phận của Hồ Hầu Minh ah. Vậy ta hảo tâm nói cho ngươi biết, hắn là con trai của thái thượng trưởng lão Không Động môn Hồ Đình Trung! Thế nào, nếu như ngay cả Hồ Đình Trung mà ngươi cũng không biết, ta nhắc nhở ngươi một câu, hắn là tông chủ đời trước của Không Động môn!
- Dù sao cũng đã giết, cho dù lão tử của hắn đã là tiên nhân thì thế nào?
Tùy Qua không cho là đúng, trong mắt thậm chí mang theo vẻ khinh thường.
- Như thế nào? Ngươi giết hắn, lên trời xuống đất phái Không Động cũng không bỏ qua cho ngươi.
Hoàng Linh Phong hừ lạnh một tiếng:
- Nhưng ngươi cũng không cần lo lắng, bởi vì ta sẽ giết ngươi chết trước.
- Hoàng Linh Phong, ngươi thật sự là người si nói mộng, nếu vừa rồi ngươi liên thủ với Hồ Hầu Minh, hoặc có cơ hội chạy trốn. Nhưng hiện tại hắn đã chết, ta có thể chuyên tâm giết ngươi.
Tùy Qua lạnh lùng nói:
- Ngươi mạo phạm nữ nhân của ta, hẳn phải chết không nghi ngờ!
- Hừ! Đồ vật mà bản nhân muốn có được, chưa từng không chiếm được! Chờ sau khi ta giết ngươi, đan dược, nữ nhân của ngươi đều trở thành vật trong tay ta! Có lẽ ta sẽ lưu lại hồn phách của ngươi, cho ngươi nhìn thấy nữ nhân của mình rên rỉ dâm đãng dưới người của ta!
Hoàng Linh Phong nhe răng cười, vẻ mặt dữ tợn, không còn chút khí chất “hiệp khách”.
- Chỉ sợ ngươi không bổn sự này.
Tùy Qua cười lạnh, nhấc lên công lực toàn thân chuẩn bị ra tay.
Hoàng Linh Phong không lựa chọn chạy trốn, điều này làm Tùy Qua có chút kiêng kỵ. Người này hẳn không phải kẻ ngu xuẩn, sau khi Hồ Hầu Minh bị chém giết nhưng hắn vẫn không đào thoát, như vậy đã có ý nghĩa hắn tin tưởng một mình có thể đối phó Tùy Qua, thậm chí giết chết!
- Thảo Mộc Nhất Giới!
Tùy Qua hét lớn một tiếng, toàn lực ra tay, uy lực một quyền này đủ trọng thương hóa thần sơ kỳ, nếu người kia không biểu hiện lực lượng chân chính, chỉ sợ sẽ bị trọng thương.
Phương pháp này quả nhiên hữu hiệu, Hoàng Linh Phong cười lạnh một tiếng:
- Ta sẽ cho ngươi biết một chút về lực lượng thật sự của ta đi! Thanh Tác phân thân, cho ta sử dụng! Vạn Kiếm Quy Nhất – Tru Ma Diệt Ma!
Trong tay Hoàng Linh Phong hiện ra một tờ thanh sắc phù lục, trên phù lục có vẽ một thanh đoản kiếm, Hoàng Linh Phong phun ra một ngụm máu, thanh sắc phù lục lập tức lóe sáng thanh quang, hình thành một đạo kiếm thuẫn cực lớn chắn ngang trước mặt Hoàng Linh Phong, một chiêu Thảo Mộc Nhất Giới oanh thẳng lên kiếm thuẫn, lại không lay động được nó mảy may!
Oanh long!
Một tiếng vang thật lớn, bên dưới mặt đất xuất hiện một hố sâu thật lớn, vô số Hắc Thứ Mộc hóa thành tro tàn.
Đây là do Tùy Qua đã thu hồi một nửa uy lực một quyền kia, bởi vì khi một quyền của hắn va chạm cùng kiếm thuẫn, hắn phát hiện sẽ không đạt tới hiệu quả lý tưởng, cho nên đã thu hồi phân nửa lực lượng.
Nhưng khi Tùy Qua thu hồi nửa lực lượng, Hoàng Linh Phong lập tức cảm ứng được, liền phát khởi phản công, thanh sắc phù lục biến mất, hóa thành một thanh sắc trường kiếm.
Đây chính là Thanh Tác kiếm!
Bảo vật trấn sơn của Thục Sơn kiếm tông, tuy rằng chỉ một phân thân nhưng kiếm khí phóng thích rét lạnh cơ hồ đông cứng cả không gian!
Thiên phân âm dương, vật có sống mái.
Thục Sơn kiếm tông có hai kiện bảo vật trấn sơn mọi người đều biết, chính là Tử Dĩnh kiếm cùng Thanh Tác kiếm, thanh trước là hùng kiếm, thanh sau là thư kiếm.
Nổi danh không hư sĩ, nếu được xưng tụng là bảo vật trấn sơn, tự nhiên là không tầm thường. Nhưng làm cho Tùy Qua không nghĩ tới chính là một phân thân của Thanh Tác kiếm lại có thể lợi hại tới tình trạng như thế!
Lúc này phân thân Thanh Tác kiếm ngưng tụ thành kiếm, chưa ra tay nhưng kiếm khí đã ngưng tụ thành sương!
Dựa theo suy đoán của Tùy Qua, Thanh Tác kiếm này lợi hại như thế, chỉ sợ đã tấn thăng thành cấp bậc tiên khí.
Khó trách Thục Sơn có được danh hào vang dội như vậy, có hai thanh tiên kiếm, đủ uy hiếp thật nhiều tông môn.
Đương nhiên, nếu Hoàng Linh Phong cầm bản thể của Thanh Tác kiếm, chỉ sợ Tùy Qua ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, tuyệt đối một kiếm chém chết, không cần suy nghĩ. Nhưng Tùy Qua cũng biết người kia không khả năng có được bản thể Thanh Tác kiếm, loại tiên khí như vậy nhất định phải lưu trong tông môn trấn áp khí vận. Mặt khác lấy tu vi của Hoàng Linh Phong, chỉ sợ cũng không thể thực sự thúc giục được Thanh Tác kiếm, nếu phát huy không được uy lực chân chính mà mang ra sử dụng, chỉ sợ sẽ bị những nhân vật đại năng cướp đi, quả thật là sỉ nhục cùng tổn thất lớn của Thục Sơn kiếm tông.
Nhưng chỉ là một phân thân của Thanh Tác kiếm đã phóng thích ra uy lực cực kỳ khủng bố, kiếm khí thậm chí vượt quá thượng phẩm linh khí! Đây là đòn sát thủ của Hoàng Linh Phong, Thanh Tác phân thân chẳng những là một đạo hộ thân phù của hắn, còn là lợi khí công kích đối thủ!
Ngay trong khoảnh khắc Hồ Hầu Minh nguyên thần xuất khiếu, Chấn Linh Sừ đã phát động một kích lôi đình.
Chấn Linh Sừ biến thành xích mang, nhìn qua như không nhanh nhưng lại ngăn chặn nguyên thần của Hồ Hầu Minh ngay lập tức.
Cũng không chính xác là ngăn chặn, mà là chém ra!
Tuy nguyên thần của hóa thần kỳ mạnh mẽ hơn nguyên anh rất nhiều, nhưng sau khi mất đi thân thể chung quy giống như không có rễ, lực lượng bùng nổ thật sự có hạn, làm sao chống nổi một kích toàn lực của Chấn Linh Sừ, bởi vậy nguyên thần Hồ Hầu Minh lập tức rơi rụng, sau đó toàn bộ tinh khí đều bị Thảo Mộc Binh Trận hấp thu.
Hết thảy đều hoàn thành trong nháy mắt.
Nhưng đối với cao thủ trình tự như Tùy Qua cùng Hoàng Linh Phong mà nói, chỉ nháy mắt đã có thể làm được rất nhiều chuyện.
Cho nên Tùy Qua thật tò mò hỏi Hoàng Linh Phong:
- Vì sao ngươi không ra tay cứu Hồ Hầu Minh, nếu như ngươi ra tay, hắn còn có cơ hội giữ mạng sống. Nhưng hiện tại hắn mất cơ hội, cả ngươi cũng thế.
- Không ngờ bị ngươi nhìn ra.
Hoàng Linh Phong biểu hiện thản nhiên:
- Đầu tiên, hắn là người của Không Động môn, ta là người Thục Sơn kiếm tông, hắn chết có quan hệ gì với ta, hơn nữa cũng không liên lụy tới ta. Mặt khác tiểu tử kia đáng chết, vừa rồi ngươi nói cấp một tỷ Tinh Nguyên Đan cùng ba trăm Tạo Hóa Đan tiền chuộc, hắn lại dám công phu sư tử ngoạm đòi chia bốn sáu, hắn sáu ta bốn. Người như thế chết chưa hết tội! Đương nhiên, nguyên bản chúng ta tính toán cho dù ngươi đưa tiền chuộc chúng ta cũng động thủ với ngươi, thông qua ngươi khống chế Thần Thảo tông, hơn nữa nữ nhân của ngươi cũng rơi vào trong tay của ta.
Hoàng Linh Phong thẳng thắn, nhưng là có nguyên nhân, bởi vì hắn cảm thấy được Tùy Qua hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Nhưng nói thật ra, tuy ta muốn Hồ Hầu Minh chết đi, nhưng ta không nghĩ tới ngươi lại giết được hắn.
Hoàng Linh Phong thản nhiên nói:
- Nếu không phải lai lịch của hắn không nhỏ, với thiên phú cùng tu vi của ta, như thế nào sẽ hạ mình làm bằng hữu với hắn.
- Giết thì giết, vậy tính sao?
- Tính sao? Ha ha!
Hoàng Linh Phong đột nhiên cười ha hả:
- Xem ra ngươi thật không biết thân phận của Hồ Hầu Minh ah. Vậy ta hảo tâm nói cho ngươi biết, hắn là con trai của thái thượng trưởng lão Không Động môn Hồ Đình Trung! Thế nào, nếu như ngay cả Hồ Đình Trung mà ngươi cũng không biết, ta nhắc nhở ngươi một câu, hắn là tông chủ đời trước của Không Động môn!
- Dù sao cũng đã giết, cho dù lão tử của hắn đã là tiên nhân thì thế nào?
Tùy Qua không cho là đúng, trong mắt thậm chí mang theo vẻ khinh thường.
- Như thế nào? Ngươi giết hắn, lên trời xuống đất phái Không Động cũng không bỏ qua cho ngươi.
Hoàng Linh Phong hừ lạnh một tiếng:
- Nhưng ngươi cũng không cần lo lắng, bởi vì ta sẽ giết ngươi chết trước.
- Hoàng Linh Phong, ngươi thật sự là người si nói mộng, nếu vừa rồi ngươi liên thủ với Hồ Hầu Minh, hoặc có cơ hội chạy trốn. Nhưng hiện tại hắn đã chết, ta có thể chuyên tâm giết ngươi.
Tùy Qua lạnh lùng nói:
- Ngươi mạo phạm nữ nhân của ta, hẳn phải chết không nghi ngờ!
- Hừ! Đồ vật mà bản nhân muốn có được, chưa từng không chiếm được! Chờ sau khi ta giết ngươi, đan dược, nữ nhân của ngươi đều trở thành vật trong tay ta! Có lẽ ta sẽ lưu lại hồn phách của ngươi, cho ngươi nhìn thấy nữ nhân của mình rên rỉ dâm đãng dưới người của ta!
Hoàng Linh Phong nhe răng cười, vẻ mặt dữ tợn, không còn chút khí chất “hiệp khách”.
- Chỉ sợ ngươi không bổn sự này.
Tùy Qua cười lạnh, nhấc lên công lực toàn thân chuẩn bị ra tay.
Hoàng Linh Phong không lựa chọn chạy trốn, điều này làm Tùy Qua có chút kiêng kỵ. Người này hẳn không phải kẻ ngu xuẩn, sau khi Hồ Hầu Minh bị chém giết nhưng hắn vẫn không đào thoát, như vậy đã có ý nghĩa hắn tin tưởng một mình có thể đối phó Tùy Qua, thậm chí giết chết!
- Thảo Mộc Nhất Giới!
Tùy Qua hét lớn một tiếng, toàn lực ra tay, uy lực một quyền này đủ trọng thương hóa thần sơ kỳ, nếu người kia không biểu hiện lực lượng chân chính, chỉ sợ sẽ bị trọng thương.
Phương pháp này quả nhiên hữu hiệu, Hoàng Linh Phong cười lạnh một tiếng:
- Ta sẽ cho ngươi biết một chút về lực lượng thật sự của ta đi! Thanh Tác phân thân, cho ta sử dụng! Vạn Kiếm Quy Nhất – Tru Ma Diệt Ma!
Trong tay Hoàng Linh Phong hiện ra một tờ thanh sắc phù lục, trên phù lục có vẽ một thanh đoản kiếm, Hoàng Linh Phong phun ra một ngụm máu, thanh sắc phù lục lập tức lóe sáng thanh quang, hình thành một đạo kiếm thuẫn cực lớn chắn ngang trước mặt Hoàng Linh Phong, một chiêu Thảo Mộc Nhất Giới oanh thẳng lên kiếm thuẫn, lại không lay động được nó mảy may!
Oanh long!
Một tiếng vang thật lớn, bên dưới mặt đất xuất hiện một hố sâu thật lớn, vô số Hắc Thứ Mộc hóa thành tro tàn.
Đây là do Tùy Qua đã thu hồi một nửa uy lực một quyền kia, bởi vì khi một quyền của hắn va chạm cùng kiếm thuẫn, hắn phát hiện sẽ không đạt tới hiệu quả lý tưởng, cho nên đã thu hồi phân nửa lực lượng.
Nhưng khi Tùy Qua thu hồi nửa lực lượng, Hoàng Linh Phong lập tức cảm ứng được, liền phát khởi phản công, thanh sắc phù lục biến mất, hóa thành một thanh sắc trường kiếm.
Đây chính là Thanh Tác kiếm!
Bảo vật trấn sơn của Thục Sơn kiếm tông, tuy rằng chỉ một phân thân nhưng kiếm khí phóng thích rét lạnh cơ hồ đông cứng cả không gian!
Thiên phân âm dương, vật có sống mái.
Thục Sơn kiếm tông có hai kiện bảo vật trấn sơn mọi người đều biết, chính là Tử Dĩnh kiếm cùng Thanh Tác kiếm, thanh trước là hùng kiếm, thanh sau là thư kiếm.
Nổi danh không hư sĩ, nếu được xưng tụng là bảo vật trấn sơn, tự nhiên là không tầm thường. Nhưng làm cho Tùy Qua không nghĩ tới chính là một phân thân của Thanh Tác kiếm lại có thể lợi hại tới tình trạng như thế!
Lúc này phân thân Thanh Tác kiếm ngưng tụ thành kiếm, chưa ra tay nhưng kiếm khí đã ngưng tụ thành sương!
Dựa theo suy đoán của Tùy Qua, Thanh Tác kiếm này lợi hại như thế, chỉ sợ đã tấn thăng thành cấp bậc tiên khí.
Khó trách Thục Sơn có được danh hào vang dội như vậy, có hai thanh tiên kiếm, đủ uy hiếp thật nhiều tông môn.
Đương nhiên, nếu Hoàng Linh Phong cầm bản thể của Thanh Tác kiếm, chỉ sợ Tùy Qua ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, tuyệt đối một kiếm chém chết, không cần suy nghĩ. Nhưng Tùy Qua cũng biết người kia không khả năng có được bản thể Thanh Tác kiếm, loại tiên khí như vậy nhất định phải lưu trong tông môn trấn áp khí vận. Mặt khác lấy tu vi của Hoàng Linh Phong, chỉ sợ cũng không thể thực sự thúc giục được Thanh Tác kiếm, nếu phát huy không được uy lực chân chính mà mang ra sử dụng, chỉ sợ sẽ bị những nhân vật đại năng cướp đi, quả thật là sỉ nhục cùng tổn thất lớn của Thục Sơn kiếm tông.
Nhưng chỉ là một phân thân của Thanh Tác kiếm đã phóng thích ra uy lực cực kỳ khủng bố, kiếm khí thậm chí vượt quá thượng phẩm linh khí! Đây là đòn sát thủ của Hoàng Linh Phong, Thanh Tác phân thân chẳng những là một đạo hộ thân phù của hắn, còn là lợi khí công kích đối thủ!
/1780
|