Lúc này Thôi Vĩnh Chân lại bày ra tư thái tông chủ, phái đoàn lão thần tiên uy danh bất phàm, làm cho Phác Văn Tùng vội vàng quỳ rạp trên đất.
Không có biện pháp, bởi vì nơi này không có tông môn lánh đời, Trường Bạch Phái chính là tồn tại trâu bò nhất, Thôi Vĩnh Chân chính là thái thượng hoàng. Cho nên từ xa xưa tới nay tự nhiên dưỡng ra tính tình cao cao tại thượng.
Mặc dù chỉ là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng mà uy hiếp tu sĩ trên bán đảo Cao Ly vẫn dư xài.
Đừng nhìn người Phác gia kéo tới đây, nhưng mà Phác Văn Tùng nhìn thấy Thôi Vĩnh Chân thì run như cầy sấy.
- Lão thần tiên bớt giận.
Phác Văn Tùng vội vàng giải thích:
- Lý Huyền Diệp đúng là đáng giận, vốn chỉ là chuyện nhỏ của hai nhà, không nghĩ tới đích thân lão thần tiên tới đây.
- Nếu là việc nhà, vì sao có người ngoại quốc tham gia?
Thôi Vĩnh Chân hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi xem ta là ngu ngốc sao?
- Người Mỹ là người hợp tác của chúng ta.
Phác Văn Tùng đổ mồ hôi lạnh.
- Chỉ là hợp tác sao?
Thôi Vĩnh Chân cười lạnh, nói:
- Ta nghe Tùy tiên sinh nói, cái gọi là hợp tác với người Mỹ của các ngươi, trên thực tế là muốn tính toán hắn, muốn đạt được tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường ủng hộ, nhưng các ngươi dùng thủ đoạn hạ lưu đối phó Lý gia, tính toán Tùy tiên sinh, thủ đoạn ti tiện, đúng là đáng giận! Đáng hận!
Nghe thấy Thôi Vĩnh Chân goi Tùy Qua là "Tiên sinh ", Lý Huyền Diệp và người Lý gia âm thầm kinh hãi, Lý Nghệ Cơ càng nghĩ chủ nhân của mình quá lợi hại, ngay cả lão thần tiên cũng cho hắn mặt mũi.
Phác Văn Tùng thấy Thôi Vĩnh Chân không buông tha, tạm thời chịu thua:
- Lão thần tiên, chuyện này là ta cân nhắc không chu toàn. Nhưng mà, Tồn Trí cũng là con rể Lý gia, là chồng của Lý Nghệ Cơ, đây chính là việc nhà, sau khi Tồn Trí quay về, ngày khác chúng ta tự mình đến xin lỗi, mặt khác cũng đi Trường Bạch Phái nhận tội.
Phác Văn Tùng bày ra tư thái điệu thấp, đơn giản là người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, chờ qua cửa ải này, Phác Văn Tùng có thể liên hệ người Mỹ phái nhiều cường giả tới đây, triệt để khống chế Lý gia, thậm chí cho Trường Bạch Phái một cảnh cáo!
- Không cần.
Thôi Vĩnh Chân nhàn nhạt nói:
- Tùy tiên sinh và bổn tông đều cho rằng, Phác gia các ngươi làm càn như thế, cũng không cần phải tồn tại nữa.
Không cần phải tồn tại?
Thôi Vĩnh Chân vừa nói ra lời này, toàn thân Phác Văn Tùng rét run, ngay cả Lý Huyền Diệp cũng hoảng sợ.
Không cần phải tồn tại, ý của lời này không cần giải thích thêm.
- Lão thần tiên... Ngươi... Ngươi có ý gì?
Phác Văn Tùng dường như không tin lỗ tai của mình.
- Có ý gì?
Thôi Vĩnh Chân hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi cấu kết người Mỹ không nói, còn dám giết người một nhà, càng làm Tùy tiên sinh bất mãn, suýt nữa khiến chúng ta trở mặt với Thần Thảo Tông, ngươi quả thực chính là tội ác tày trời, không thể tha thứ!
- Lão... Tốt cho Thôi Vĩnh Chân!
Phác Văn Tùng thấy tình thế không thể chuyển cơ, dứt khoát trở mặt.
- Thôi Vĩnh Chân! Trường Bạch Phái tuy cao cao tại thượng, nhưng mà ngươi thật cho rằng mình vô địch thiên hạ sao. Ngươi cản trở ta hợp tác với công ty Mỹ, tất nhiên sẽ chọc cao thủ nước Mỹ trả thù, Trường Bạch Phái của ngươi gánh vác nổi sao?
- Tùy tiên sinh nói đúng, người như ngươi quả nhiên không cần phải tồn tại nữa.
Thôi Vĩnh Chân hừ lạnh một tiếng, thò tay cách không một chưởng đập vào người Phác Văn Tùng, chỉ nghe thấy "Răng rắc" một tiếng, đầu của Phác Văn Tùng đã bị Thôi Vĩnh Chân đập nát. Không có biện pháp, tu vị của Phác Văn Tùng còn không bằng Kết Đan Kỳ, chỗ dựa chính là cha nuôi nước Mỹ, Thôi Vĩnh Chân đã động thủ, hắn phải chết không nghi ngờ.
Phác Văn Tùng bị miểu sát, "Cao thủ" còn lại của Phác gia vô cùng bối rối, thời điểm này làm gì dám báo thù, tất cả vội vàng bỏ trốn khỏi chết, nhưng mà Thôi Vĩnh Chân đương nhiên sẽ không cho bọn chúng cơ hội, đệ tử Trường Bạch Phái đã xuất động, trong khoảnh khắc đã chém giết toàn bộ đám người này.
Sau đó Thôi Vĩnh Chân nhìn Lý Huyền Diệp nói ra:
- Phác Văn Tùng cấu kết ngoại bang, lòng muông dạ thú, chết chưa hết tội. Thế lực Phác gia phải bị xóa bỏ trên bán đảo Cao Ly này. Lý Huyền Diệp, chuyện còn lại do ngươi làm, đừng làm bổn tông cùng Tùy tiên sinh thất vọng.
- Lão thần tiên yên tâm.
Vẻ mặt Lý Huyền Diệp vui mừng, lúc này Lý gia gặp nguy cơ đã chuyển nguy thành an, mà lại thu hoạch chỗ tốt rất lớn, đương nhiên Lý Huyền Diệp rất cao hứng.
- Tùy tiên sinh, chuyện còn lại cần Trường Bạch Phái hiệp trợ không?
Thôi Vĩnh Chân rất khách khí mà hỏi thăm, trước mặt Tùy Qua hắn không dám bài tư thái làm cao, nếu chọc giận Tùy Qua thì chi sợ Trường Bạch Phái cũng bị xóa bỏ.
- Thôi tông chủ khách khí, chuyện còn lại ta sẽ xử lý. Nếu có cần tông chủ hỗ trợ, ta tự nhiên sẽ mở miệng.
Tùy Qua mỉm cười, quay người ra khỏi đại sảnh, sau đó thân hình biến mất trong gió, không phát ra chút âm thanh nào.
Chuyện Phác gia không đáng cho Tùy Qua đi quan tâm, Tùy Qua hiện tại ý định đi tìm công ty Dạ Thụy Hoa hợp tác với Phác gia kia.
Phác Tồn Trí cùng Mông Đặc và những người liên quan đều bị Tùy Qua khống chế, hôm nay bị Tùy Qua tạm thời giam cầm trong Lý gia, nhưng mà hắn từ trong thần thức của đám người Mông Đặc biết được được một ít tin tức của công ty Dạ Thụy Hoa.
Vài phút sau, Tùy Qua đã đi tới nhà máy công ty Dạ Thụy Hoa của nam Cao Ly, nhà máy này xây dựng ở vùng duyên hải, Tùy Qua vốn tưởng rằng nhà xưởng của nước Mỹ toàn công nghệ cao, toàn bộ tự động, cacbon thấp, không ô nhiễm, nhưng mà tới bên ngoài công ty Dạ Thụy Hoa, nhìn thấy "Hắc Long" chảy vào trong biển rộng, thì ra cái gọi là cacbon thấp, không ô nhiễm chỉ tồn tại ở tại nước Mỹ mà thôi, ở khu lao động giá rẻ ở nước ngoài, những thương nhân lòng dạ hiểm độc này làm gì quan tâm tới cacbon thấp hay cacbon cao, cũng không cần quản ô nhiễm cái gì. Dù sao đây là nước khác, mà cha nuôi nước Mỹ này, trong pháp luật nam Cao Ly đều châm chước bỏ qua, đây là cha nuôi của bọn họ, ngay cả nói cũng không dám nói. Nhưng mà, Tùy Qua biết rõ chuyện này rất bình thường, trong lãnh thổ Hoa Hạ, rất nhiều quan viên địa phương đối xử với đầu tư nước ngoài như "Cha nuôi ", căn bản không dám đi đắc tội, chỉ có thể xem những người này như thần tài, mặc cho bọn họ ô nhiễm môi trường, bóc lột lao động giá rẻ, nghĩ lại cũng cảm thấy bi ai.
Nhà máy này không có người, nhưng mục tiêu của Tùy Qua không phải nhà xưởng, mà là văn phòng của nhà xưởng. Văn phòng Dạ Thụy Hoa ở nam Cao Ly phân cao mười tám tầng, xem như nhà cao tầng. Tầng cao nhất có lẽ phân cho người phụ trách, nhưng mà Dạ Thụy Hoa này hoạt động không phải kinh doanh đơn thuần gì đó, cho nên hiển nhiên nuôi dưỡng một đám dị năng giả, như đám người Mông Đặc, làm ra chút chuyện phi pháp cho công ty tìm lợi nhuận.
Nhưng mà đám dị năng giả này đối phó xã hội đen và tu sĩ nam Cao Ly là không có vấn đề, nhưng mà muốn ngăn cản Tùy Qua tiến vào chính là chuyện hoang đường viển vông, thậm chí Tùy Qua vào lúc nào còn không biết.
Không có biện pháp, bởi vì nơi này không có tông môn lánh đời, Trường Bạch Phái chính là tồn tại trâu bò nhất, Thôi Vĩnh Chân chính là thái thượng hoàng. Cho nên từ xa xưa tới nay tự nhiên dưỡng ra tính tình cao cao tại thượng.
Mặc dù chỉ là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng mà uy hiếp tu sĩ trên bán đảo Cao Ly vẫn dư xài.
Đừng nhìn người Phác gia kéo tới đây, nhưng mà Phác Văn Tùng nhìn thấy Thôi Vĩnh Chân thì run như cầy sấy.
- Lão thần tiên bớt giận.
Phác Văn Tùng vội vàng giải thích:
- Lý Huyền Diệp đúng là đáng giận, vốn chỉ là chuyện nhỏ của hai nhà, không nghĩ tới đích thân lão thần tiên tới đây.
- Nếu là việc nhà, vì sao có người ngoại quốc tham gia?
Thôi Vĩnh Chân hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi xem ta là ngu ngốc sao?
- Người Mỹ là người hợp tác của chúng ta.
Phác Văn Tùng đổ mồ hôi lạnh.
- Chỉ là hợp tác sao?
Thôi Vĩnh Chân cười lạnh, nói:
- Ta nghe Tùy tiên sinh nói, cái gọi là hợp tác với người Mỹ của các ngươi, trên thực tế là muốn tính toán hắn, muốn đạt được tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường ủng hộ, nhưng các ngươi dùng thủ đoạn hạ lưu đối phó Lý gia, tính toán Tùy tiên sinh, thủ đoạn ti tiện, đúng là đáng giận! Đáng hận!
Nghe thấy Thôi Vĩnh Chân goi Tùy Qua là "Tiên sinh ", Lý Huyền Diệp và người Lý gia âm thầm kinh hãi, Lý Nghệ Cơ càng nghĩ chủ nhân của mình quá lợi hại, ngay cả lão thần tiên cũng cho hắn mặt mũi.
Phác Văn Tùng thấy Thôi Vĩnh Chân không buông tha, tạm thời chịu thua:
- Lão thần tiên, chuyện này là ta cân nhắc không chu toàn. Nhưng mà, Tồn Trí cũng là con rể Lý gia, là chồng của Lý Nghệ Cơ, đây chính là việc nhà, sau khi Tồn Trí quay về, ngày khác chúng ta tự mình đến xin lỗi, mặt khác cũng đi Trường Bạch Phái nhận tội.
Phác Văn Tùng bày ra tư thái điệu thấp, đơn giản là người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, chờ qua cửa ải này, Phác Văn Tùng có thể liên hệ người Mỹ phái nhiều cường giả tới đây, triệt để khống chế Lý gia, thậm chí cho Trường Bạch Phái một cảnh cáo!
- Không cần.
Thôi Vĩnh Chân nhàn nhạt nói:
- Tùy tiên sinh và bổn tông đều cho rằng, Phác gia các ngươi làm càn như thế, cũng không cần phải tồn tại nữa.
Không cần phải tồn tại?
Thôi Vĩnh Chân vừa nói ra lời này, toàn thân Phác Văn Tùng rét run, ngay cả Lý Huyền Diệp cũng hoảng sợ.
Không cần phải tồn tại, ý của lời này không cần giải thích thêm.
- Lão thần tiên... Ngươi... Ngươi có ý gì?
Phác Văn Tùng dường như không tin lỗ tai của mình.
- Có ý gì?
Thôi Vĩnh Chân hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi cấu kết người Mỹ không nói, còn dám giết người một nhà, càng làm Tùy tiên sinh bất mãn, suýt nữa khiến chúng ta trở mặt với Thần Thảo Tông, ngươi quả thực chính là tội ác tày trời, không thể tha thứ!
- Lão... Tốt cho Thôi Vĩnh Chân!
Phác Văn Tùng thấy tình thế không thể chuyển cơ, dứt khoát trở mặt.
- Thôi Vĩnh Chân! Trường Bạch Phái tuy cao cao tại thượng, nhưng mà ngươi thật cho rằng mình vô địch thiên hạ sao. Ngươi cản trở ta hợp tác với công ty Mỹ, tất nhiên sẽ chọc cao thủ nước Mỹ trả thù, Trường Bạch Phái của ngươi gánh vác nổi sao?
- Tùy tiên sinh nói đúng, người như ngươi quả nhiên không cần phải tồn tại nữa.
Thôi Vĩnh Chân hừ lạnh một tiếng, thò tay cách không một chưởng đập vào người Phác Văn Tùng, chỉ nghe thấy "Răng rắc" một tiếng, đầu của Phác Văn Tùng đã bị Thôi Vĩnh Chân đập nát. Không có biện pháp, tu vị của Phác Văn Tùng còn không bằng Kết Đan Kỳ, chỗ dựa chính là cha nuôi nước Mỹ, Thôi Vĩnh Chân đã động thủ, hắn phải chết không nghi ngờ.
Phác Văn Tùng bị miểu sát, "Cao thủ" còn lại của Phác gia vô cùng bối rối, thời điểm này làm gì dám báo thù, tất cả vội vàng bỏ trốn khỏi chết, nhưng mà Thôi Vĩnh Chân đương nhiên sẽ không cho bọn chúng cơ hội, đệ tử Trường Bạch Phái đã xuất động, trong khoảnh khắc đã chém giết toàn bộ đám người này.
Sau đó Thôi Vĩnh Chân nhìn Lý Huyền Diệp nói ra:
- Phác Văn Tùng cấu kết ngoại bang, lòng muông dạ thú, chết chưa hết tội. Thế lực Phác gia phải bị xóa bỏ trên bán đảo Cao Ly này. Lý Huyền Diệp, chuyện còn lại do ngươi làm, đừng làm bổn tông cùng Tùy tiên sinh thất vọng.
- Lão thần tiên yên tâm.
Vẻ mặt Lý Huyền Diệp vui mừng, lúc này Lý gia gặp nguy cơ đã chuyển nguy thành an, mà lại thu hoạch chỗ tốt rất lớn, đương nhiên Lý Huyền Diệp rất cao hứng.
- Tùy tiên sinh, chuyện còn lại cần Trường Bạch Phái hiệp trợ không?
Thôi Vĩnh Chân rất khách khí mà hỏi thăm, trước mặt Tùy Qua hắn không dám bài tư thái làm cao, nếu chọc giận Tùy Qua thì chi sợ Trường Bạch Phái cũng bị xóa bỏ.
- Thôi tông chủ khách khí, chuyện còn lại ta sẽ xử lý. Nếu có cần tông chủ hỗ trợ, ta tự nhiên sẽ mở miệng.
Tùy Qua mỉm cười, quay người ra khỏi đại sảnh, sau đó thân hình biến mất trong gió, không phát ra chút âm thanh nào.
Chuyện Phác gia không đáng cho Tùy Qua đi quan tâm, Tùy Qua hiện tại ý định đi tìm công ty Dạ Thụy Hoa hợp tác với Phác gia kia.
Phác Tồn Trí cùng Mông Đặc và những người liên quan đều bị Tùy Qua khống chế, hôm nay bị Tùy Qua tạm thời giam cầm trong Lý gia, nhưng mà hắn từ trong thần thức của đám người Mông Đặc biết được được một ít tin tức của công ty Dạ Thụy Hoa.
Vài phút sau, Tùy Qua đã đi tới nhà máy công ty Dạ Thụy Hoa của nam Cao Ly, nhà máy này xây dựng ở vùng duyên hải, Tùy Qua vốn tưởng rằng nhà xưởng của nước Mỹ toàn công nghệ cao, toàn bộ tự động, cacbon thấp, không ô nhiễm, nhưng mà tới bên ngoài công ty Dạ Thụy Hoa, nhìn thấy "Hắc Long" chảy vào trong biển rộng, thì ra cái gọi là cacbon thấp, không ô nhiễm chỉ tồn tại ở tại nước Mỹ mà thôi, ở khu lao động giá rẻ ở nước ngoài, những thương nhân lòng dạ hiểm độc này làm gì quan tâm tới cacbon thấp hay cacbon cao, cũng không cần quản ô nhiễm cái gì. Dù sao đây là nước khác, mà cha nuôi nước Mỹ này, trong pháp luật nam Cao Ly đều châm chước bỏ qua, đây là cha nuôi của bọn họ, ngay cả nói cũng không dám nói. Nhưng mà, Tùy Qua biết rõ chuyện này rất bình thường, trong lãnh thổ Hoa Hạ, rất nhiều quan viên địa phương đối xử với đầu tư nước ngoài như "Cha nuôi ", căn bản không dám đi đắc tội, chỉ có thể xem những người này như thần tài, mặc cho bọn họ ô nhiễm môi trường, bóc lột lao động giá rẻ, nghĩ lại cũng cảm thấy bi ai.
Nhà máy này không có người, nhưng mục tiêu của Tùy Qua không phải nhà xưởng, mà là văn phòng của nhà xưởng. Văn phòng Dạ Thụy Hoa ở nam Cao Ly phân cao mười tám tầng, xem như nhà cao tầng. Tầng cao nhất có lẽ phân cho người phụ trách, nhưng mà Dạ Thụy Hoa này hoạt động không phải kinh doanh đơn thuần gì đó, cho nên hiển nhiên nuôi dưỡng một đám dị năng giả, như đám người Mông Đặc, làm ra chút chuyện phi pháp cho công ty tìm lợi nhuận.
Nhưng mà đám dị năng giả này đối phó xã hội đen và tu sĩ nam Cao Ly là không có vấn đề, nhưng mà muốn ngăn cản Tùy Qua tiến vào chính là chuyện hoang đường viển vông, thậm chí Tùy Qua vào lúc nào còn không biết.
/1780
|