- Thì ra Tùy tiên sinh có ý này.
Tô Ngạn Tiên tươi cười rạng rỡ, nói:
- Nếu như là lưu lại những yêu thảo chăm sóc linh điền, đương nhiên là không có sao, nghe nói những yêu thảo này có thể tụ tập thiên địa linh khí, như vậy đối với Thiên Lam Kiếm Tông chúng ta cũng có chỗ tốt lớn lao.
Còn có một nguyên nhân Tô Ngạn Tiên chưa nói, chính là một khi yêu thảo ở trong linh điền, Thiên Lam Kiếm Tông xem như rất có mặt mũi, dù sao nếu để cho tông môn khác nhìn thấy trong Thiên Lam Kiếm Tông có yêu thảo, tất nhiên sẽ hâm mộ ghen ghét, loại chuyện này truyền đi, Thiên Lam Kiếm Tông đương nhiên sẽ có mặt mũi lớn.
- Nếu tông chủ đã đồng ý, như vậy chuyện này sớm làm đi.
Tùy Qua nói:
- Nếu như tông chủ không ngại, xin mời cho ta vài ngọn núi, để cho ta mang linh điền ra, trên linh điền sẽ có linh thảo cây non.
- Đương nhiên không có gì rồi.
Tô Ngạn Tiên nói:
- Nếu như là chuyện hai bên có lợi, đương nhiên là càng nhanh càng tốt. Nhưng mà bổn tông còn có nghi hoặc muốn hỏi, vì sao Tùy tiên sinh không cho phép người Thiên Lam Kiếm Tông tự hành luyện chế đan dược?
- Cái này... Tô tông chủ, vấn đề này ta thật không nên nói ra, nhưng ngươi đã hỏi, ta cũng thành thật trả lời ngươi.
Tùy Qua làm ra bộ dáng khó xử.
- Bởi vì trong mắt của ta, rất nhiều người dùng linh thảo luyện đan, kỳ thật không phải luyện đan, mà là đang lãng phí. Thiên địa hôm nay linh thảo thưa thớt, từ nguyên nhân nào đó mà nói là do trình độ luyện đan quá kém cỏi.
Ngụ ý của Tùy Qua nói trình độ luyện đan sư của Thiên Lam Kiếm Tông không được tốt, thuần túy là lãng phí mà thôi.
Sắc mặt Tô Ngạn Tiên hơi lúng túng, nhưng mà rất nhanh lại bình tĩnh trở lại, nói:
- Tùy tiên sinh nói thẳng đúng là khiến người ta khó tiếp nhận. Nhưng mà trước mắt, bổn tông thật sự chưa từng gặp qua người nào có trình độ luyện đan cao minh hơn Tùy tiên sinh cả.
- Tông chủ quá khen.
Tùy Qua nói.
- Chúng ta bàn chuyện hợp tác xong rồi chứ?
- Đương nhiên không có vấn đề.
Tô Ngạn Tiên nói:
- Nếu như là chuyện hai bên cùng có lợi, cớ sao mà không làm chứ?
Chuyện này đã định ra.
Nếu như có tông chủ Thiên Lam Kiếm Tông cho phép, Tùy Qua nhanh chóng lựa ra vài ngọn núi, sau đó cải tạo những ngọn núi này thành linh điền, lại mang cây non trong Hồng Mông thạch gieo trồng vào đó, lại phân phối mười đầu yêu thảo chiếu khán. Mặt khác, Tùy Qua còn bố trí một ít trận pháp tụ tập linh khí, giúp những linh thảo này trưởng thành tốt.
Sau khi bố trí xong, Tùy Qua lại nhìn Tô Ngưng Yên nói:
-Tô cô nương, những linh điền, linh thảo này giao cho Thiên Lam Kiếm Tông chiếu khán, nếu như có vấn đề gì, cứ thông báo cho ta biết.
- Tùy tiên sinh cứ việc yên tâm là được.
Tô Ngưng Yên nói ra:
- Những linh thảo này ở trong Thiên Lam Kiếm Tông, an toàn không cần nói.
- Vậy thì tốt, ta phải rời đi.
Tùy Qua cười ha hả rồi biến mất.
Tô Ngưng Yên cũng muốn rời khỏi, đột nhiên nhìn thấy bóng người lóe lên, Tô Ngạn Tiên đã xuất hiện trước mặt nàng.
- Tông chủ!
Tô Ngưng Yên vội vàng khom mình hành lễ.
- Nơi này không có người khác, ngươi không cần đa lễ.
Tô Ngạn Tiên nhàn nhạt nói:
- Ngưng Yên, ngươi nên chú ý Tùy Qua nhiều một chút.
- Tông chủ, ý của ngươi là -- chẳng lẽ Tùy tiên sinh còn có mưu đồ khác sao?
Tô Ngưng Yên kinh ngạc nói.
- Ta biết rõ, hắn mang cho Thiên Lam Kiếm Tông rất nhiều chỗ tốt, nhưng mà với tư cách tông chủ một phái, ta phải cân nhắc nhiều hơn nữa, nhìn càng xa hơn nữa. Tùy Qua người này kể cả Thần Thảo Tông đều quá thần bí. Cho nên chúng ta có thể tiếp tục hợp tác với hắn, nhưng đồng thời cũng phải nghĩ biện pháp tiếp tục hiểu về hắn và Thần Thảo Tông.
- Ta hiểu rồi!
Tô Ngưng Yên liền vội vàng gật đầu.
- Ân, ngươi hiểu là tốt rồi.
Tô Ngạn Tiên nói:
- Tránh ánh mắt bị tư tình làm rối, tổn hại lợi ích tông môn.
- Tông chủ yên tâm, ta sẽ phân rõ công và tư.
Tô Ngưng Yên cam đoan nói.
- Nếu ngươi chính thức phân rõ ràng, đương nhiên rất tốt.
Tô Ngạn Tiên than nhẹ một tiếng, dường như nghĩ đến chuyện khác, sau đó nàng nói một câu không đâu vào đâu.
- Gần đây ngươi ít uống rượu.
Sau khi nói xong, Tô Ngạn Tiên đã biến mất, chỉ để lại Tô Ngưng Yên đứng suy nghĩ ý tứ trong lời của Tô Ngạn Tiên.
Thật lâu sau, Tô Ngưng Yên mới tự nhủ nói:
- Mẫu thân, ta nhất định sẽ trở thành tông chủ của Thiên Lam Kiếm Tông!
Sau khi ra khỏi Thiên Lam Kiếm Tông, tâm tình của Tùy Qua hơi cảm giác không tệ, bởi vì hắn thành công chôn một quân cờ trong Thiên Lam Kiếm Tông.
Hợp tác với Thiên Lam Kiếm Tông chỉ là lựa chọn không có lựa chọn của Tùy Qua, Thiên Lam Kiếm Tông cuối cùng vẫn là thành viên trong tông môn lánh đời, suy nghĩ của bọn họ Tùy Qua cũng không cách nào cân nhắc, càng không cách nào khống chế, cho nên lúc hợp tác hắn cũng phải phòng bị Thiên Lam Kiếm Tông, giống như Tô Ngạn Tiên đồng thời đề phòng Tùy Qua vậy.
Đương nhiên, nếu như không cần làm như thế, Tùy Qua không chọn trở mặt với Thiên Lam Kiếm Tông, hắn càng hy vọng có thể trở thành chiến hữu của Thiên Lam Kiếm Tông, cùng nhau chống lại thiên địa đại kiếp nạn.
Nhưng mà trước mặt những tông môn lánh đời, chỉ có một Thiên Lam Kiếm Tông hợp tác với Thần Thảo Tông, nhìn thế nào cũng thế đơn lực bạt một ít, Tùy Qua cũng hy vọng có thể hợp tác với nhiều tông môn hơn nữa, nhưng mà từ tình huống của Thục Sơn Kiếm Tông cùng Không Động Môn mà nhìn, suy nghĩ của Tùy Qua không thực hiện được. Đầu tiên hắn đắc tội Thục Sơn Kiếm Tông cùng Không Động Môn là hai cự đầu trong tông môn lánh đời, hai tông môn này hận không thể phân rõ giới hạn với Thần Thảo Tông, làm sao lựa chọn hợp tác với hắn chứ.
Muốn nói hợp tác, đúng là có thể nói chuyện với khách sạn Huyền Mệnh.
Theo ý nào đó mà nói, khách sạn Huyền Mệnh đại biểu cho Ai Lao Sơn, đại biểu Hắc La Thiên. Kỳ thật Tùy Qua sớm đã biết rõ hậu trường của khách sạn Huyền Mệnh hẳn chính là Hắc La Thiên, nhưng mà hắn cũng không rõ ràng. Mà Hắc La Thiên lại là sư tôn của Ngu Kế Đô, cho nên chuyện này trở nên vi diệu, làm cho Tùy Qua biết rất rõ bối cảnh của khách sạn Huyền Mệnh, thực sự lựa chọn bỏ qua.
Trong mắt của Tùy QUa, Ngu Kế Đô đã là tiểu nhân vật không có ý nghĩa, cho dù có Hắc La Thiên dốc lòng tài bồi, Tùy Qua tin tưởng tu vị tiến cảnh của Ngu Kế Đô không có khả năng sánh bằng hắn. Bởi vì có hai nguyên nhân, thứ nhất, thiên phú của Ngu Kế Đô còn không bằng Tùy Qua; thứ hai, sư phụ Ngu Kế Đô là Hắc La Thiên, khẳng định còn kém sư tôn Tiên Viên chân nhân của Tùy Qua. Từ hai nguyên nhân này, Ngu Kế Đô rất khó vượt qua Tùy Qua.
Mà bây giờ, Tùy Qua ý định đi tới Ai Lao Sơn hơn nữa còn đi tới khách sạn Huyền Mệnh.
Tùy Qua hy vọng thông qua khách sạn Huyền Mệnh, gián tiếp đạt được quan hệ "Hợp tác" với Hắc La Thiên.
Loại "Hợp tác " này chỉ là hợp tác trên danh nghĩa, trên thực tế chính là lợi dụng, Tùy Qua ý định lợi dụng Hắc La Thiên để bố cục.
Tô Ngạn Tiên tươi cười rạng rỡ, nói:
- Nếu như là lưu lại những yêu thảo chăm sóc linh điền, đương nhiên là không có sao, nghe nói những yêu thảo này có thể tụ tập thiên địa linh khí, như vậy đối với Thiên Lam Kiếm Tông chúng ta cũng có chỗ tốt lớn lao.
Còn có một nguyên nhân Tô Ngạn Tiên chưa nói, chính là một khi yêu thảo ở trong linh điền, Thiên Lam Kiếm Tông xem như rất có mặt mũi, dù sao nếu để cho tông môn khác nhìn thấy trong Thiên Lam Kiếm Tông có yêu thảo, tất nhiên sẽ hâm mộ ghen ghét, loại chuyện này truyền đi, Thiên Lam Kiếm Tông đương nhiên sẽ có mặt mũi lớn.
- Nếu tông chủ đã đồng ý, như vậy chuyện này sớm làm đi.
Tùy Qua nói:
- Nếu như tông chủ không ngại, xin mời cho ta vài ngọn núi, để cho ta mang linh điền ra, trên linh điền sẽ có linh thảo cây non.
- Đương nhiên không có gì rồi.
Tô Ngạn Tiên nói:
- Nếu như là chuyện hai bên có lợi, đương nhiên là càng nhanh càng tốt. Nhưng mà bổn tông còn có nghi hoặc muốn hỏi, vì sao Tùy tiên sinh không cho phép người Thiên Lam Kiếm Tông tự hành luyện chế đan dược?
- Cái này... Tô tông chủ, vấn đề này ta thật không nên nói ra, nhưng ngươi đã hỏi, ta cũng thành thật trả lời ngươi.
Tùy Qua làm ra bộ dáng khó xử.
- Bởi vì trong mắt của ta, rất nhiều người dùng linh thảo luyện đan, kỳ thật không phải luyện đan, mà là đang lãng phí. Thiên địa hôm nay linh thảo thưa thớt, từ nguyên nhân nào đó mà nói là do trình độ luyện đan quá kém cỏi.
Ngụ ý của Tùy Qua nói trình độ luyện đan sư của Thiên Lam Kiếm Tông không được tốt, thuần túy là lãng phí mà thôi.
Sắc mặt Tô Ngạn Tiên hơi lúng túng, nhưng mà rất nhanh lại bình tĩnh trở lại, nói:
- Tùy tiên sinh nói thẳng đúng là khiến người ta khó tiếp nhận. Nhưng mà trước mắt, bổn tông thật sự chưa từng gặp qua người nào có trình độ luyện đan cao minh hơn Tùy tiên sinh cả.
- Tông chủ quá khen.
Tùy Qua nói.
- Chúng ta bàn chuyện hợp tác xong rồi chứ?
- Đương nhiên không có vấn đề.
Tô Ngạn Tiên nói:
- Nếu như là chuyện hai bên cùng có lợi, cớ sao mà không làm chứ?
Chuyện này đã định ra.
Nếu như có tông chủ Thiên Lam Kiếm Tông cho phép, Tùy Qua nhanh chóng lựa ra vài ngọn núi, sau đó cải tạo những ngọn núi này thành linh điền, lại mang cây non trong Hồng Mông thạch gieo trồng vào đó, lại phân phối mười đầu yêu thảo chiếu khán. Mặt khác, Tùy Qua còn bố trí một ít trận pháp tụ tập linh khí, giúp những linh thảo này trưởng thành tốt.
Sau khi bố trí xong, Tùy Qua lại nhìn Tô Ngưng Yên nói:
-Tô cô nương, những linh điền, linh thảo này giao cho Thiên Lam Kiếm Tông chiếu khán, nếu như có vấn đề gì, cứ thông báo cho ta biết.
- Tùy tiên sinh cứ việc yên tâm là được.
Tô Ngưng Yên nói ra:
- Những linh thảo này ở trong Thiên Lam Kiếm Tông, an toàn không cần nói.
- Vậy thì tốt, ta phải rời đi.
Tùy Qua cười ha hả rồi biến mất.
Tô Ngưng Yên cũng muốn rời khỏi, đột nhiên nhìn thấy bóng người lóe lên, Tô Ngạn Tiên đã xuất hiện trước mặt nàng.
- Tông chủ!
Tô Ngưng Yên vội vàng khom mình hành lễ.
- Nơi này không có người khác, ngươi không cần đa lễ.
Tô Ngạn Tiên nhàn nhạt nói:
- Ngưng Yên, ngươi nên chú ý Tùy Qua nhiều một chút.
- Tông chủ, ý của ngươi là -- chẳng lẽ Tùy tiên sinh còn có mưu đồ khác sao?
Tô Ngưng Yên kinh ngạc nói.
- Ta biết rõ, hắn mang cho Thiên Lam Kiếm Tông rất nhiều chỗ tốt, nhưng mà với tư cách tông chủ một phái, ta phải cân nhắc nhiều hơn nữa, nhìn càng xa hơn nữa. Tùy Qua người này kể cả Thần Thảo Tông đều quá thần bí. Cho nên chúng ta có thể tiếp tục hợp tác với hắn, nhưng đồng thời cũng phải nghĩ biện pháp tiếp tục hiểu về hắn và Thần Thảo Tông.
- Ta hiểu rồi!
Tô Ngưng Yên liền vội vàng gật đầu.
- Ân, ngươi hiểu là tốt rồi.
Tô Ngạn Tiên nói:
- Tránh ánh mắt bị tư tình làm rối, tổn hại lợi ích tông môn.
- Tông chủ yên tâm, ta sẽ phân rõ công và tư.
Tô Ngưng Yên cam đoan nói.
- Nếu ngươi chính thức phân rõ ràng, đương nhiên rất tốt.
Tô Ngạn Tiên than nhẹ một tiếng, dường như nghĩ đến chuyện khác, sau đó nàng nói một câu không đâu vào đâu.
- Gần đây ngươi ít uống rượu.
Sau khi nói xong, Tô Ngạn Tiên đã biến mất, chỉ để lại Tô Ngưng Yên đứng suy nghĩ ý tứ trong lời của Tô Ngạn Tiên.
Thật lâu sau, Tô Ngưng Yên mới tự nhủ nói:
- Mẫu thân, ta nhất định sẽ trở thành tông chủ của Thiên Lam Kiếm Tông!
Sau khi ra khỏi Thiên Lam Kiếm Tông, tâm tình của Tùy Qua hơi cảm giác không tệ, bởi vì hắn thành công chôn một quân cờ trong Thiên Lam Kiếm Tông.
Hợp tác với Thiên Lam Kiếm Tông chỉ là lựa chọn không có lựa chọn của Tùy Qua, Thiên Lam Kiếm Tông cuối cùng vẫn là thành viên trong tông môn lánh đời, suy nghĩ của bọn họ Tùy Qua cũng không cách nào cân nhắc, càng không cách nào khống chế, cho nên lúc hợp tác hắn cũng phải phòng bị Thiên Lam Kiếm Tông, giống như Tô Ngạn Tiên đồng thời đề phòng Tùy Qua vậy.
Đương nhiên, nếu như không cần làm như thế, Tùy Qua không chọn trở mặt với Thiên Lam Kiếm Tông, hắn càng hy vọng có thể trở thành chiến hữu của Thiên Lam Kiếm Tông, cùng nhau chống lại thiên địa đại kiếp nạn.
Nhưng mà trước mặt những tông môn lánh đời, chỉ có một Thiên Lam Kiếm Tông hợp tác với Thần Thảo Tông, nhìn thế nào cũng thế đơn lực bạt một ít, Tùy Qua cũng hy vọng có thể hợp tác với nhiều tông môn hơn nữa, nhưng mà từ tình huống của Thục Sơn Kiếm Tông cùng Không Động Môn mà nhìn, suy nghĩ của Tùy Qua không thực hiện được. Đầu tiên hắn đắc tội Thục Sơn Kiếm Tông cùng Không Động Môn là hai cự đầu trong tông môn lánh đời, hai tông môn này hận không thể phân rõ giới hạn với Thần Thảo Tông, làm sao lựa chọn hợp tác với hắn chứ.
Muốn nói hợp tác, đúng là có thể nói chuyện với khách sạn Huyền Mệnh.
Theo ý nào đó mà nói, khách sạn Huyền Mệnh đại biểu cho Ai Lao Sơn, đại biểu Hắc La Thiên. Kỳ thật Tùy Qua sớm đã biết rõ hậu trường của khách sạn Huyền Mệnh hẳn chính là Hắc La Thiên, nhưng mà hắn cũng không rõ ràng. Mà Hắc La Thiên lại là sư tôn của Ngu Kế Đô, cho nên chuyện này trở nên vi diệu, làm cho Tùy Qua biết rất rõ bối cảnh của khách sạn Huyền Mệnh, thực sự lựa chọn bỏ qua.
Trong mắt của Tùy QUa, Ngu Kế Đô đã là tiểu nhân vật không có ý nghĩa, cho dù có Hắc La Thiên dốc lòng tài bồi, Tùy Qua tin tưởng tu vị tiến cảnh của Ngu Kế Đô không có khả năng sánh bằng hắn. Bởi vì có hai nguyên nhân, thứ nhất, thiên phú của Ngu Kế Đô còn không bằng Tùy Qua; thứ hai, sư phụ Ngu Kế Đô là Hắc La Thiên, khẳng định còn kém sư tôn Tiên Viên chân nhân của Tùy Qua. Từ hai nguyên nhân này, Ngu Kế Đô rất khó vượt qua Tùy Qua.
Mà bây giờ, Tùy Qua ý định đi tới Ai Lao Sơn hơn nữa còn đi tới khách sạn Huyền Mệnh.
Tùy Qua hy vọng thông qua khách sạn Huyền Mệnh, gián tiếp đạt được quan hệ "Hợp tác" với Hắc La Thiên.
Loại "Hợp tác " này chỉ là hợp tác trên danh nghĩa, trên thực tế chính là lợi dụng, Tùy Qua ý định lợi dụng Hắc La Thiên để bố cục.
/1780
|