Hiện giờ tốc độ của Phong Lôi cánh đã hết sức kinh khủng, dễ dàng tránh được phần lớn kiếm cương oanh kích của Chu Huyền Dã, nhưng Chu Huyền Dã là tuyệt đại cường giả Hóa Thần trung kỳ, những kiếm cương thất bại lập tức lộn vòng, trở lại trong thân thể của hắn, nửa phần nguyên khí cũng không bị lãng phí, đột nhiên Chu Huyền Dã lập tức xé rách không gian, xuyên qua không gian, nhanh chóng đuổi theo Tùy Qua.
Thân pháp của Tùy Qua có nhanh hơn nữa, cuối cùng cũng không nhanh bằng pháp tắc không gian. Cho nên, trước mắt so về tốc độ, Tùy Qua vẫn không nhanh bằng tuyệt đại cường giả Hóa Thần trung kỳ.
Chu Huyền Dã đuổi kịp Tùy Qua, lập tức lại thả ra một đoàn kiếm cương, chém về phía Tùy Qua.
Tùy Qua vẫn không chính diện giao phong, lại một lần nữa dựa vào thân pháp quỷ dị né tránh.
- Hừ! Tiểu tử thúi, trong tay bổn tọa, ngươi đừng hòng chạy trốn!
Chu Huyền Dã hừ lạnh, thả ra một pháp bảo:
- Bổn tọa đã giam cầm tất cả không gian một trăm dặm xung quanh, xem ngươi chạy trốn như thế nào! Mấy lão già kia, muốn kiếm một chén canh, nằm mơ đi!
Tùy Qua vừa nhìn, chỉ thấy Chu Huyền Dã lấy ra một cờ xí màu vàng, sau đó cắm vào trong hư không, hoàng kỳ này cũng không biết là pháp bảo lợi hại gì, sau khi cắm vào trong hư không, lập tức giam cầm không gian một trăm dặm xung quanh, bất cứ kẻ nào bên ngoài, đều không thể cảm giác được động tĩnh bên trong. Còn Tùy Qua, cũng không cách nào chạy ra khỏi phạm vi một trăm dặm này.
Theo Chu Huyền Dã, lúc này Tùy Qua chính là cá nằm trong chậu, muốn bắt được hắn là chuyện rất dễ dàng.
Chu Huyền Dã đang muốn động thủ trấn áp Tùy Qua, lại thấy trên mặt Tùy Qua đột nhiên hiện lên một nụ cười âm hiểm.
Bắt rùa trong hũ, là chuyện rất nắm chắc.
Nhưng, mấu chốt ai là con rùa?
Chu Huyền Dã vốn định ra tay độc ác với Tùy Qua, nhưng nhìn th nụ cười âm hiểm trên mặt Tùy Qua, cảm giác tình huống có cái gì không đúng, cẩn thận nhìn Tùy Qua:
- Chết đến nơi rồi, ngươi còn cười được?
- Ta dĩ nhiên cười được, ta cười ngươi sắp chết còn không biết.
Tùy Qua tiếp tục cười hắc hắc.
- Ta sắp chết? Ma đầu kia, không phải ngươi bị hoang tưởng rồi chứ?
Chu Huyền Dã cười lạnh nói.
- Rút cuộc người nào bị hoang tưởng, sẽ rõ ràng rất nhanh.
Tùy Qua nhìn Chu Huyền Dã, giống như nhìn một con mồi.
Chu Huyền Dã bị Tùy Qua nhìn đến nổi da gà, nhưng hắn vẫn tin vào thực lực của mình, cho rằng với cảnh giới của Tùy Qua, cho dù là lực lượng cường thịnh, cũng không thể đối kháng với tuyệt đại cường giả Hóa Thần trung kỳ như hắn, nhưng vì cẩn thận, Chu Huyền Dã vẫn vận dụng pháp bảo bổn mạng của hắn—— Thiên Vũ kiếm, đây cũng là thượng phẩm linh khí, hơn nữa còn là thượng phẩm linh khí có uy lực cực mạnh.
Chu Huyền Dã không hổ là Thái thượng trưởng lão của Côn Luân Tông, xem ra pháp bảo trong tay cũng không phải hạng bình thường.
Chưa nói đến những thứ khác, Thiên Vũ kiếm thật sự là thứ tốt, khi Chu Huyền Dã toàn lực thúc dục, trong khoảnh khắc thả ra vạn đạo kiếm cương. Tu vi của Hóa Thần trung kỳ, cũng không phải hư danh, vạn đạo kiếm cương vừa hiện ra, Chu Huyền Dã liền cho mình đã chiếm thế thượng phong.
Chẳng qua, Chu Huyền Dã nhanh chóng ý thức được mình đã hoàn toàn sai lầm.
Đối mặt với vạn đạo kiếm cương do Chu Huyền Dã phóng thích ra, Tùy Qua vẫn cười hắc hắc, sau đó hắn làm ra một cử động khiến Chu Huyền Dã cho là tự sát: Tùy Qua đón vạn đạo kiếm cương vọt tới!
Nhưng Tùy Qua không nổi điên, trong nháy mắt vạn đạo kiếm cương sắp đánh trúng thân thể của hắn, xung quanh thân thể Tùy Qua đột nhiên tuôn ra một hư ảnh áo giáp khổng lồ mà vô cùng mạnh mẻ, đây là hư ảnh của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng. Lúc này thực lực của Hồng Mông thụ tăng cường, tu vi của Tùy Qua cũng tăng lên, uy lực của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng cũng càng thêm cường đại, mặc dù Chu Huyền Dã là tuyệt đại cường giả Hóa Thần trung kỳ, nhưng trước khi Tùy Qua còn chưa đạt được hai mươi giọt Thần Ma máu huyết và ma hài, cũng đã có thể chế trụ tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, huống chi lúc này tu vi của hắn đã thăng tiến.
Áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng xuất hiện, khiến Tùy Qua trong nháy mắt xuyên qua vạn đạo kiếm cương do Chu Huyền Dã phóng thích ra, đến trước mặt Chu Huyền Dã.
Nhưng Chu Huyền Dã cũng lợi hại, nói chuẩn xác, khí linh trong linh khí của hắn coi như cảnh giác, khí linh của Thiên Vũ kiếm nhất thời cùng bản thể của Thiên Vũ kiếm cùng xuất hiện trước mặt Chu Huyền Dã và Tùy Qua.
Khí linh đỡ cho chủ, đây là chuyện thường thấy nhất, Tùy Qua đã sớm nghĩ tới điểm này, nhưng Chu Huyền Dã phải đánh chết, mà còn phải là một kích giết chết, nếu không với tu vi của người này, lập tức sẽ bỏ trốn mất dạng. Mặc dù tu vi của Chu Huyền Dã không bằng Tùy Qua, nhưng thủ đoạn chạy trốn chưa chắc không bằng Tùy Qua, nhất là tu sĩ Hóa Thần Kỳ, còn có thể xuyên qua không gian bỏ chạy, rất khó bị giết chết.
Cho nên, muốn giết chết bọn họ, nhất định phải một kích đánh chết, chết ngay lập tức!
- Hồng Mông thụ! Để ta xem một chút lực lượng của ngươi —— Thảo Mộc Câu Hủ!
Tùy Qua hét lớn một tiếng, toàn lực thúc dục Hồng Mông thụ, lúc này mặc dù Thụ Linh của Hồng Mông thụ còn chưa hoàn toàn dung hợp với ma hài, nhưng đã tạo thành Thụ Linh chân chính, dù sao mọc ra hai mươi đóa hoa, lúc này toàn lực bộc phát, tựa hồ thoáng cái đã rút lấy gần một phần tư nguyên khí trong Hồng Mông thạch!
Nguyên khí khổng lồ, ý nghĩa lực công kích cũng khổng lồ.
Thảo Mộc Câu Mục.
Mục không phải là cỏ cây, mà là quyền ảnh của Tùy Qua bao phủ hết thảy mọi thứ!
Bởi vì lúc này Tùy Qua bộc phát ra Thảo Mộc Câu Hủ có uy lực không chỉ gấp mười lần so với trước kia, chiêu thức Thảo Mộc Câu Mục này mặc dù không hoa lệ, nhưng mang theo lực lượng hủy diệt cực kỳ đáng sợ. Khi quả đấm của Tùy Qua đánh lên bản thể của Thiên Vũ kiếm, lập tức truyền đến một tiếng hét thảm, đó là thanh âm khí linh của Thiên Vũ kiếm chịu trọng thương.
Dưới oanh kích quả đấm của Tùy Qua, khí linh của Thiên Vũ kiếm giống như tao ngộ tai hoạ ngập đầu, Dưới lực ăn mòn và quyền ý của Thảo Mộc Câu Mục, trong khoảnh khắc khí linh của Thiên Vũ kiếm đã bị “hòa tan” một nửa, cho nên nó mới có thể phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương như thế.
Khí linh bị hao tổn, Chu Huyền Dã tâm thần chấn động, cũng vì vậy mà chịu một chút đả thương, hắn lập tức cảm giác được nguy cơ trước nay chưa có, cho nên tính toán lập tức chạy trốn, chẳng qua chuyện dĩ nhiên không đơn giản như vậy, bởi vì sau khi một quyền của Tùy Qua đánh bay Thiên Vũ kiếm, khí thế chưa giảm, lập tức đánh lên hộ thể cương khí của Chu Huyền Dã .
- Làm sao có thể!
Trong lòng Chu Huyền Dã cuồng hô, Thiên Vũ kiếm của hắn liều chết đỡ cho chủ, thế nhưng không thể tranh thủ chốc lát thở dốc, cơ hội chạy trốn?
Đúng vậy. Cũng không phải do Thiên Vũ kiếm của Chu Huyền Dã quá yếu, mà là đối thủ thật sự quá mạnh mẽ.
Ầm!
Quả đấm của Tùy Qua mạnh mẽ đánh lên hộ thể cương khí của Chu Huyền Dã.
Thân pháp của Tùy Qua có nhanh hơn nữa, cuối cùng cũng không nhanh bằng pháp tắc không gian. Cho nên, trước mắt so về tốc độ, Tùy Qua vẫn không nhanh bằng tuyệt đại cường giả Hóa Thần trung kỳ.
Chu Huyền Dã đuổi kịp Tùy Qua, lập tức lại thả ra một đoàn kiếm cương, chém về phía Tùy Qua.
Tùy Qua vẫn không chính diện giao phong, lại một lần nữa dựa vào thân pháp quỷ dị né tránh.
- Hừ! Tiểu tử thúi, trong tay bổn tọa, ngươi đừng hòng chạy trốn!
Chu Huyền Dã hừ lạnh, thả ra một pháp bảo:
- Bổn tọa đã giam cầm tất cả không gian một trăm dặm xung quanh, xem ngươi chạy trốn như thế nào! Mấy lão già kia, muốn kiếm một chén canh, nằm mơ đi!
Tùy Qua vừa nhìn, chỉ thấy Chu Huyền Dã lấy ra một cờ xí màu vàng, sau đó cắm vào trong hư không, hoàng kỳ này cũng không biết là pháp bảo lợi hại gì, sau khi cắm vào trong hư không, lập tức giam cầm không gian một trăm dặm xung quanh, bất cứ kẻ nào bên ngoài, đều không thể cảm giác được động tĩnh bên trong. Còn Tùy Qua, cũng không cách nào chạy ra khỏi phạm vi một trăm dặm này.
Theo Chu Huyền Dã, lúc này Tùy Qua chính là cá nằm trong chậu, muốn bắt được hắn là chuyện rất dễ dàng.
Chu Huyền Dã đang muốn động thủ trấn áp Tùy Qua, lại thấy trên mặt Tùy Qua đột nhiên hiện lên một nụ cười âm hiểm.
Bắt rùa trong hũ, là chuyện rất nắm chắc.
Nhưng, mấu chốt ai là con rùa?
Chu Huyền Dã vốn định ra tay độc ác với Tùy Qua, nhưng nhìn th nụ cười âm hiểm trên mặt Tùy Qua, cảm giác tình huống có cái gì không đúng, cẩn thận nhìn Tùy Qua:
- Chết đến nơi rồi, ngươi còn cười được?
- Ta dĩ nhiên cười được, ta cười ngươi sắp chết còn không biết.
Tùy Qua tiếp tục cười hắc hắc.
- Ta sắp chết? Ma đầu kia, không phải ngươi bị hoang tưởng rồi chứ?
Chu Huyền Dã cười lạnh nói.
- Rút cuộc người nào bị hoang tưởng, sẽ rõ ràng rất nhanh.
Tùy Qua nhìn Chu Huyền Dã, giống như nhìn một con mồi.
Chu Huyền Dã bị Tùy Qua nhìn đến nổi da gà, nhưng hắn vẫn tin vào thực lực của mình, cho rằng với cảnh giới của Tùy Qua, cho dù là lực lượng cường thịnh, cũng không thể đối kháng với tuyệt đại cường giả Hóa Thần trung kỳ như hắn, nhưng vì cẩn thận, Chu Huyền Dã vẫn vận dụng pháp bảo bổn mạng của hắn—— Thiên Vũ kiếm, đây cũng là thượng phẩm linh khí, hơn nữa còn là thượng phẩm linh khí có uy lực cực mạnh.
Chu Huyền Dã không hổ là Thái thượng trưởng lão của Côn Luân Tông, xem ra pháp bảo trong tay cũng không phải hạng bình thường.
Chưa nói đến những thứ khác, Thiên Vũ kiếm thật sự là thứ tốt, khi Chu Huyền Dã toàn lực thúc dục, trong khoảnh khắc thả ra vạn đạo kiếm cương. Tu vi của Hóa Thần trung kỳ, cũng không phải hư danh, vạn đạo kiếm cương vừa hiện ra, Chu Huyền Dã liền cho mình đã chiếm thế thượng phong.
Chẳng qua, Chu Huyền Dã nhanh chóng ý thức được mình đã hoàn toàn sai lầm.
Đối mặt với vạn đạo kiếm cương do Chu Huyền Dã phóng thích ra, Tùy Qua vẫn cười hắc hắc, sau đó hắn làm ra một cử động khiến Chu Huyền Dã cho là tự sát: Tùy Qua đón vạn đạo kiếm cương vọt tới!
Nhưng Tùy Qua không nổi điên, trong nháy mắt vạn đạo kiếm cương sắp đánh trúng thân thể của hắn, xung quanh thân thể Tùy Qua đột nhiên tuôn ra một hư ảnh áo giáp khổng lồ mà vô cùng mạnh mẻ, đây là hư ảnh của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng. Lúc này thực lực của Hồng Mông thụ tăng cường, tu vi của Tùy Qua cũng tăng lên, uy lực của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng cũng càng thêm cường đại, mặc dù Chu Huyền Dã là tuyệt đại cường giả Hóa Thần trung kỳ, nhưng trước khi Tùy Qua còn chưa đạt được hai mươi giọt Thần Ma máu huyết và ma hài, cũng đã có thể chế trụ tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, huống chi lúc này tu vi của hắn đã thăng tiến.
Áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng xuất hiện, khiến Tùy Qua trong nháy mắt xuyên qua vạn đạo kiếm cương do Chu Huyền Dã phóng thích ra, đến trước mặt Chu Huyền Dã.
Nhưng Chu Huyền Dã cũng lợi hại, nói chuẩn xác, khí linh trong linh khí của hắn coi như cảnh giác, khí linh của Thiên Vũ kiếm nhất thời cùng bản thể của Thiên Vũ kiếm cùng xuất hiện trước mặt Chu Huyền Dã và Tùy Qua.
Khí linh đỡ cho chủ, đây là chuyện thường thấy nhất, Tùy Qua đã sớm nghĩ tới điểm này, nhưng Chu Huyền Dã phải đánh chết, mà còn phải là một kích giết chết, nếu không với tu vi của người này, lập tức sẽ bỏ trốn mất dạng. Mặc dù tu vi của Chu Huyền Dã không bằng Tùy Qua, nhưng thủ đoạn chạy trốn chưa chắc không bằng Tùy Qua, nhất là tu sĩ Hóa Thần Kỳ, còn có thể xuyên qua không gian bỏ chạy, rất khó bị giết chết.
Cho nên, muốn giết chết bọn họ, nhất định phải một kích đánh chết, chết ngay lập tức!
- Hồng Mông thụ! Để ta xem một chút lực lượng của ngươi —— Thảo Mộc Câu Hủ!
Tùy Qua hét lớn một tiếng, toàn lực thúc dục Hồng Mông thụ, lúc này mặc dù Thụ Linh của Hồng Mông thụ còn chưa hoàn toàn dung hợp với ma hài, nhưng đã tạo thành Thụ Linh chân chính, dù sao mọc ra hai mươi đóa hoa, lúc này toàn lực bộc phát, tựa hồ thoáng cái đã rút lấy gần một phần tư nguyên khí trong Hồng Mông thạch!
Nguyên khí khổng lồ, ý nghĩa lực công kích cũng khổng lồ.
Thảo Mộc Câu Mục.
Mục không phải là cỏ cây, mà là quyền ảnh của Tùy Qua bao phủ hết thảy mọi thứ!
Bởi vì lúc này Tùy Qua bộc phát ra Thảo Mộc Câu Hủ có uy lực không chỉ gấp mười lần so với trước kia, chiêu thức Thảo Mộc Câu Mục này mặc dù không hoa lệ, nhưng mang theo lực lượng hủy diệt cực kỳ đáng sợ. Khi quả đấm của Tùy Qua đánh lên bản thể của Thiên Vũ kiếm, lập tức truyền đến một tiếng hét thảm, đó là thanh âm khí linh của Thiên Vũ kiếm chịu trọng thương.
Dưới oanh kích quả đấm của Tùy Qua, khí linh của Thiên Vũ kiếm giống như tao ngộ tai hoạ ngập đầu, Dưới lực ăn mòn và quyền ý của Thảo Mộc Câu Mục, trong khoảnh khắc khí linh của Thiên Vũ kiếm đã bị “hòa tan” một nửa, cho nên nó mới có thể phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương như thế.
Khí linh bị hao tổn, Chu Huyền Dã tâm thần chấn động, cũng vì vậy mà chịu một chút đả thương, hắn lập tức cảm giác được nguy cơ trước nay chưa có, cho nên tính toán lập tức chạy trốn, chẳng qua chuyện dĩ nhiên không đơn giản như vậy, bởi vì sau khi một quyền của Tùy Qua đánh bay Thiên Vũ kiếm, khí thế chưa giảm, lập tức đánh lên hộ thể cương khí của Chu Huyền Dã .
- Làm sao có thể!
Trong lòng Chu Huyền Dã cuồng hô, Thiên Vũ kiếm của hắn liều chết đỡ cho chủ, thế nhưng không thể tranh thủ chốc lát thở dốc, cơ hội chạy trốn?
Đúng vậy. Cũng không phải do Thiên Vũ kiếm của Chu Huyền Dã quá yếu, mà là đối thủ thật sự quá mạnh mẽ.
Ầm!
Quả đấm của Tùy Qua mạnh mẽ đánh lên hộ thể cương khí của Chu Huyền Dã.
/1780
|