- Nếu như ta cũng giết chết ngươi?
Giọng nói Tùy Qua bắt đầu chuyển sang lạnh lẽo, tựa hồ chuẩn bị động thủ bất cứ lúc nào.
- Ta tin tưởng ngươi có năng lực như thế. Nhưng, ngươi cũng nên biết, thủ đoạn chạy trốn của ta cũng tương đối lợi hại.
Hathaway vẫn bình thản:
- Nguyên Thần và Thiên Vũ kiếm của Chu Huyền Dã, ta phải có được! Điều kiện khác, có thể bàn lại.
Bất kể nói thế nào, điều kiện cuối cùng của Hathaway cũng buông lỏng rồi.
- Chúng ta đổi địa điểm khác trước đã.
Tùy Qua vốn là người cẩn thận, Chu Huyền Dã mới bị giết chết, lưu lại nơi này nói chuyện làm ăn cũng không ổn.
Cho nên, Tùy Qua chợt lóe thân, thúc dục Phong Lôi cánh, trong khoảnh khắc đã đến một ngọn núi bên ngoài ngàn dậm.
Nhưng bất luận tốc độ thân pháp của Tùy Qua nhanh như thế nào, Hathaway vẫn ung dung đuổi theo. Có thiên phú không gian dị năng ,bản lĩnh thao túng không gian của nữ nhân này có thể nói là nhất tuyệt, tốc độ thân pháp đương nhiên là cực nhanh.
Tùy Qua đồng học không thể không nghĩ tới ra tay độc ác, nhưng mấu chốt là nữ nhân Hathaway này không đơn giản, hơn nữa trong tay nàng còn nắm nhược điểm của Tùy Qua, nếu nàng truyền tin tức này cho Côn Luân Tông, Tùy Qua có thể chạy trốn thành công, nhưng chỉ sợ Thần Thảo Tông sẽ bị Côn Luân Tông diệt môn.
Cân nhắc hơn thiệt, Tùy Qua chỉ có thể buông tha ý nghĩ này, dù sao hiện tại hắn không có mười phần nắm chắc có thể ngăn cản nữ nhân này chạy trốn.
Nhưng nếu là đàm phán, Tùy Qua dĩ nhiên còn có thể gia tăng một chút lợi thế cho mình.
- Vừa rồi ngươi nói, còn có điều kiện khác, có thể bàn lại.
Tùy Qua để cho tâm tình và giọng nói của mình trở nên bình thản.
Tâm khí bình hòa, mới có thể nói chuyện giao dịch.
- Đúng, ta nói rồi. Cho nên, ngươi có thể nói lên điều kiện của ngươi.
Hathaway nói.
- Đầu tiên, ta muốn biết chân tướng của chuyện này.
Tùy Qua nói:
- Người rất kỳ quái, ta thật sự rất hiếu kỳ tại sao giữa ngươi và Chu Huyền Dã lại tồn tại ân oán, dù sao hai người cũng ở hai thế giới bất đồng.
- Chuyện đã qua, ta không muốn nhắc lại.
Hathaway tựa hồ không muốn nói đến ân oán giữa nàng và Chu Huyền Dã.
- Nếu ngay cả điều kiện này ngươi cũng không thể đáp ứng, như vậy điều kiện kế tiếp cũng không cần nói chuyện.
Giọng nói Tùy Qua bắt đầu cứng rắn.
- Chu Huyền Dã là phụ thân ta!
Giọng nói Hathaway nghe như bình thản, nhưng trong bình thản lại mang theo hận ý và oán độc.
Còn Tùy Qua, cũng lập tức hóa đá.
Chu Huyền Dã, Hathaway, hai người này vốn tưởng không liên quan nhau đến nhau, nhưng lại có quan hệ ly kỳ như vậy?
Đột nhiên, Tùy Qua thậm chí có chút ít hối hận vì đã hỏi Hathaway vấn đề này
Bởi vì khi hắn nghe thấy câu nói đầu tiên “Hắn là phụ thân ta” của Hathaway, Tùy Qua cảm giác câu chuyện giữa Hathaway và Chu Huyền Dã nhất định là một chuyện vô cùng máu chó.
Chẳng qua, Tùy Qua đã mở miệng, Hathaway cũng không tính câm miệng.
Cho nên, Tùy Qua nghe thấy một câu chuyện vốn tưởng là máu chó, nhưng lại không quá mức máu chó:
Mẫu thân của Hathaway, vốn là nữ tu sĩ thần thánh của Giáo Đình, có địa vị rất cao, vốn có cơ hội trở thành một vị giáo chủ của Giáo Đình, nhưng một lần vô tình, vị nữ tu sĩ thần thánh này gặp gỡ Chu Huyền Dã ở Châu Âu, nhưng lúc này Chu Huyền Dã cũng không phải lấy thân phận môn nhân của Côn Luân Tông xuất hiện, mà xuất hiện với hình tượng một vị thân sĩ thế tục. Nhưng, vị nữ tu sĩ thần thánh, mẫu thân của Hathaway, mặc dù có tu vi không tệ, nhưng kinh nghiệm ứng phó tình cảm hiển nhiên không đủ , cho nên rất nhanh chóng rơi vào trong cạm bẫy tình yêu của Chu Huyền Dã, nhưng nàng không biết, Chu Huyền Dã chẳng qua chỉ muốn lợi dụng nàng lấy một thánh vật trong giáo đình, sau khi vật này tới tay, cảnh giới của Chu Huyền Dã viên mãn, đại công cáo thành, lập tức bỏ rơi mẫu thân Hathaway , trở về Côn Luân Tông.
Sau đó, mẫu thân Hathaway bị Giáo Đình trọng phạt, phải chịu cực hình, may nhờ bị một vị tỷ muội liều chết để nàng bỏ chạy, sau này nàng chạy trốn tới nước Mỹ, sau khi sinh hạ Hathaway không lâu, liền đem tất cả sinh mệnh lực và tu vi của mình hóa thành chúc phúc tín ngưỡng lực, để lại cho Hathaway, cuối cùng buông tay.
Đây chính là câu chuyện “máu chó” giữa Hathaway và Chu Huyền Dã.
Hiện tại, cuối cùng Tùy Qua cũng biết vì sao nữ nhân Hathaway này lại lợi hại như vậy, bởi vì gien trên người nàng đúng là rất cường đại, dù gì phụ thân cũng là tu sĩ Hóa Thần Kỳ, môn nhân Côn Luân, gien tu hành khẳng định rất mạnh. Còn mẫu thân cũng là tu sĩ, hơn nữa còn là nữ tu sĩ cao cấp của Giáo Đình tây phương, trước khi chết còn đem toàn bộ tu vi lực lượng hóa thành chúc phúc lực cho Hathaway.
Cho nên, thiên phú tu hành của Hathaway mới siêu quần như thế, hơn nữa có huyết thống thiên sứ sáu cánh trong truyền thuyết.
Nhưng Tùy Qua vẫn không hiểu, vì sao trên người Hathaway, hoàn toàn không nhìn ra gien của Chu Huyền Dã?
- Ta rất hiếu kỳ.
Tùy Qua nói:
- Ngươi và phụ thân ma quỷ của ngươi, thật sự không có nửa điểm tương tự, ngươi không phải cố ý gạt ta đấy chứ?
- Ngươi biết tại sao không? Bởi vì lúc ta mười hai tuổi, khi thiên phú tu vi của ta bắt đầu thức tỉnh, ta liền dùng thiên phú và huyết mạch của hắn lưu lại trên người ta, cử hành hiến tế thần thánh, hiến tế toàn bộ gien của hắn trên người ta, kết quả thần linh rất hài lòng tế phẩm của ta, cho nên huyết thống thiên sứ trên người của ta được tinh lọc và đề thăng trên diện rộng.
Hathaway cười lạnh nói:
- Cho nên, hiện tại hắn không có bất kỳ quan hệ gì với ta, bởi vì tất cả vết tích hắn để lại trên thân thể của ta đều đã bị ngọn lửa thần thánh tinh lọc!
- Ách. . .
Tùy Qua hơi sững sờ, trong lòng đột nhiên tuôn ra một câu rất máu chó “Thì ra cừu hận thật sự sẽ thay đổi một con người khi còn sống”. Nếu như Hathaway không phải nữ nhi của Chu Huyền Dã, nếu như mẫu thân của nàng không trải qua gặp gỡ bi thảm như vậy, có lẽ tất cả mọi chuyện sẽ khác. Có lẽ, nàng sẽ là một mỹ nhân thanh xuân hoạt bát, chứ không phải một nữ ma đầu khiến rất nhiều tu sĩ nghe thấy mà biến sắc.
Nhưng, trên thế giới này vốn không có nhiều “nếu như” như vậy.
Cho dù Tùy Qua đã biết chuyện của nàng, cũng sẽ không thay đổi được lập trường của nàng.
Tùy Qua sẽ không vì một câu chuyện, mà biến một cô gái rắn rết thành Thánh nữ, trừ phi hắn chán sống.
- Nói cách khác, ngươi dùng hơn thời gian hai mươi năm, mới có tu vi như thế?
Về điểm này, Tùy Qua vẫn còn có chút sợ hãi. Trên thế giới này mặc dù có không ít người thiên phú trác tuyệt, nhưng Hathaway có thể xem là người nổi bật trong số đó. Nhìn tuổi nàng, chỉ chừng hai bốn hai lăm tuổi, nhưng đã có lực lượng cường đại sánh ngang tu sĩ Hóa Thần Kỳ, đối với một nữ nhân mà nói, thật sự không giống bình thường.
- Dĩ nhiên. Ngươi không biết, hơn 20 năm qua, ta đã chịu đựng như thế nào đâu.
Hathaway bình thản nói tiếp:
- Chân tướng của chuyện này, ngươi cũng đã biết rồi. Còn có điều kiện gì, nếu như không có, Nguyên Thần và Thiên Vũ kiếm của Chu Huyền Dã, hi vọng ngươi có thể giao cho ta.
Giọng nói Tùy Qua bắt đầu chuyển sang lạnh lẽo, tựa hồ chuẩn bị động thủ bất cứ lúc nào.
- Ta tin tưởng ngươi có năng lực như thế. Nhưng, ngươi cũng nên biết, thủ đoạn chạy trốn của ta cũng tương đối lợi hại.
Hathaway vẫn bình thản:
- Nguyên Thần và Thiên Vũ kiếm của Chu Huyền Dã, ta phải có được! Điều kiện khác, có thể bàn lại.
Bất kể nói thế nào, điều kiện cuối cùng của Hathaway cũng buông lỏng rồi.
- Chúng ta đổi địa điểm khác trước đã.
Tùy Qua vốn là người cẩn thận, Chu Huyền Dã mới bị giết chết, lưu lại nơi này nói chuyện làm ăn cũng không ổn.
Cho nên, Tùy Qua chợt lóe thân, thúc dục Phong Lôi cánh, trong khoảnh khắc đã đến một ngọn núi bên ngoài ngàn dậm.
Nhưng bất luận tốc độ thân pháp của Tùy Qua nhanh như thế nào, Hathaway vẫn ung dung đuổi theo. Có thiên phú không gian dị năng ,bản lĩnh thao túng không gian của nữ nhân này có thể nói là nhất tuyệt, tốc độ thân pháp đương nhiên là cực nhanh.
Tùy Qua đồng học không thể không nghĩ tới ra tay độc ác, nhưng mấu chốt là nữ nhân Hathaway này không đơn giản, hơn nữa trong tay nàng còn nắm nhược điểm của Tùy Qua, nếu nàng truyền tin tức này cho Côn Luân Tông, Tùy Qua có thể chạy trốn thành công, nhưng chỉ sợ Thần Thảo Tông sẽ bị Côn Luân Tông diệt môn.
Cân nhắc hơn thiệt, Tùy Qua chỉ có thể buông tha ý nghĩ này, dù sao hiện tại hắn không có mười phần nắm chắc có thể ngăn cản nữ nhân này chạy trốn.
Nhưng nếu là đàm phán, Tùy Qua dĩ nhiên còn có thể gia tăng một chút lợi thế cho mình.
- Vừa rồi ngươi nói, còn có điều kiện khác, có thể bàn lại.
Tùy Qua để cho tâm tình và giọng nói của mình trở nên bình thản.
Tâm khí bình hòa, mới có thể nói chuyện giao dịch.
- Đúng, ta nói rồi. Cho nên, ngươi có thể nói lên điều kiện của ngươi.
Hathaway nói.
- Đầu tiên, ta muốn biết chân tướng của chuyện này.
Tùy Qua nói:
- Người rất kỳ quái, ta thật sự rất hiếu kỳ tại sao giữa ngươi và Chu Huyền Dã lại tồn tại ân oán, dù sao hai người cũng ở hai thế giới bất đồng.
- Chuyện đã qua, ta không muốn nhắc lại.
Hathaway tựa hồ không muốn nói đến ân oán giữa nàng và Chu Huyền Dã.
- Nếu ngay cả điều kiện này ngươi cũng không thể đáp ứng, như vậy điều kiện kế tiếp cũng không cần nói chuyện.
Giọng nói Tùy Qua bắt đầu cứng rắn.
- Chu Huyền Dã là phụ thân ta!
Giọng nói Hathaway nghe như bình thản, nhưng trong bình thản lại mang theo hận ý và oán độc.
Còn Tùy Qua, cũng lập tức hóa đá.
Chu Huyền Dã, Hathaway, hai người này vốn tưởng không liên quan nhau đến nhau, nhưng lại có quan hệ ly kỳ như vậy?
Đột nhiên, Tùy Qua thậm chí có chút ít hối hận vì đã hỏi Hathaway vấn đề này
Bởi vì khi hắn nghe thấy câu nói đầu tiên “Hắn là phụ thân ta” của Hathaway, Tùy Qua cảm giác câu chuyện giữa Hathaway và Chu Huyền Dã nhất định là một chuyện vô cùng máu chó.
Chẳng qua, Tùy Qua đã mở miệng, Hathaway cũng không tính câm miệng.
Cho nên, Tùy Qua nghe thấy một câu chuyện vốn tưởng là máu chó, nhưng lại không quá mức máu chó:
Mẫu thân của Hathaway, vốn là nữ tu sĩ thần thánh của Giáo Đình, có địa vị rất cao, vốn có cơ hội trở thành một vị giáo chủ của Giáo Đình, nhưng một lần vô tình, vị nữ tu sĩ thần thánh này gặp gỡ Chu Huyền Dã ở Châu Âu, nhưng lúc này Chu Huyền Dã cũng không phải lấy thân phận môn nhân của Côn Luân Tông xuất hiện, mà xuất hiện với hình tượng một vị thân sĩ thế tục. Nhưng, vị nữ tu sĩ thần thánh, mẫu thân của Hathaway, mặc dù có tu vi không tệ, nhưng kinh nghiệm ứng phó tình cảm hiển nhiên không đủ , cho nên rất nhanh chóng rơi vào trong cạm bẫy tình yêu của Chu Huyền Dã, nhưng nàng không biết, Chu Huyền Dã chẳng qua chỉ muốn lợi dụng nàng lấy một thánh vật trong giáo đình, sau khi vật này tới tay, cảnh giới của Chu Huyền Dã viên mãn, đại công cáo thành, lập tức bỏ rơi mẫu thân Hathaway , trở về Côn Luân Tông.
Sau đó, mẫu thân Hathaway bị Giáo Đình trọng phạt, phải chịu cực hình, may nhờ bị một vị tỷ muội liều chết để nàng bỏ chạy, sau này nàng chạy trốn tới nước Mỹ, sau khi sinh hạ Hathaway không lâu, liền đem tất cả sinh mệnh lực và tu vi của mình hóa thành chúc phúc tín ngưỡng lực, để lại cho Hathaway, cuối cùng buông tay.
Đây chính là câu chuyện “máu chó” giữa Hathaway và Chu Huyền Dã.
Hiện tại, cuối cùng Tùy Qua cũng biết vì sao nữ nhân Hathaway này lại lợi hại như vậy, bởi vì gien trên người nàng đúng là rất cường đại, dù gì phụ thân cũng là tu sĩ Hóa Thần Kỳ, môn nhân Côn Luân, gien tu hành khẳng định rất mạnh. Còn mẫu thân cũng là tu sĩ, hơn nữa còn là nữ tu sĩ cao cấp của Giáo Đình tây phương, trước khi chết còn đem toàn bộ tu vi lực lượng hóa thành chúc phúc lực cho Hathaway.
Cho nên, thiên phú tu hành của Hathaway mới siêu quần như thế, hơn nữa có huyết thống thiên sứ sáu cánh trong truyền thuyết.
Nhưng Tùy Qua vẫn không hiểu, vì sao trên người Hathaway, hoàn toàn không nhìn ra gien của Chu Huyền Dã?
- Ta rất hiếu kỳ.
Tùy Qua nói:
- Ngươi và phụ thân ma quỷ của ngươi, thật sự không có nửa điểm tương tự, ngươi không phải cố ý gạt ta đấy chứ?
- Ngươi biết tại sao không? Bởi vì lúc ta mười hai tuổi, khi thiên phú tu vi của ta bắt đầu thức tỉnh, ta liền dùng thiên phú và huyết mạch của hắn lưu lại trên người ta, cử hành hiến tế thần thánh, hiến tế toàn bộ gien của hắn trên người ta, kết quả thần linh rất hài lòng tế phẩm của ta, cho nên huyết thống thiên sứ trên người của ta được tinh lọc và đề thăng trên diện rộng.
Hathaway cười lạnh nói:
- Cho nên, hiện tại hắn không có bất kỳ quan hệ gì với ta, bởi vì tất cả vết tích hắn để lại trên thân thể của ta đều đã bị ngọn lửa thần thánh tinh lọc!
- Ách. . .
Tùy Qua hơi sững sờ, trong lòng đột nhiên tuôn ra một câu rất máu chó “Thì ra cừu hận thật sự sẽ thay đổi một con người khi còn sống”. Nếu như Hathaway không phải nữ nhi của Chu Huyền Dã, nếu như mẫu thân của nàng không trải qua gặp gỡ bi thảm như vậy, có lẽ tất cả mọi chuyện sẽ khác. Có lẽ, nàng sẽ là một mỹ nhân thanh xuân hoạt bát, chứ không phải một nữ ma đầu khiến rất nhiều tu sĩ nghe thấy mà biến sắc.
Nhưng, trên thế giới này vốn không có nhiều “nếu như” như vậy.
Cho dù Tùy Qua đã biết chuyện của nàng, cũng sẽ không thay đổi được lập trường của nàng.
Tùy Qua sẽ không vì một câu chuyện, mà biến một cô gái rắn rết thành Thánh nữ, trừ phi hắn chán sống.
- Nói cách khác, ngươi dùng hơn thời gian hai mươi năm, mới có tu vi như thế?
Về điểm này, Tùy Qua vẫn còn có chút sợ hãi. Trên thế giới này mặc dù có không ít người thiên phú trác tuyệt, nhưng Hathaway có thể xem là người nổi bật trong số đó. Nhìn tuổi nàng, chỉ chừng hai bốn hai lăm tuổi, nhưng đã có lực lượng cường đại sánh ngang tu sĩ Hóa Thần Kỳ, đối với một nữ nhân mà nói, thật sự không giống bình thường.
- Dĩ nhiên. Ngươi không biết, hơn 20 năm qua, ta đã chịu đựng như thế nào đâu.
Hathaway bình thản nói tiếp:
- Chân tướng của chuyện này, ngươi cũng đã biết rồi. Còn có điều kiện gì, nếu như không có, Nguyên Thần và Thiên Vũ kiếm của Chu Huyền Dã, hi vọng ngươi có thể giao cho ta.
/1780
|