Trong ánh mắt Tăng Hoàng cũng hiện lên chút kinh ngạc.
Nhưng không ai biết Tùy Qua chỉ là lợi dụng dược lực của Niếp Không Thảo, cho dù không sử dụng nguyên khí hắn vẫn có thể bước đi trong hư không, hắn từng dùng chiêu này hù dọa rất nhiều người, hiện tại lặp lại chiêu cũ vẫn thập phần hữu hiệu. Nhất là lúc này hắn có được danh hiệu Mộc Hoàng, giả vờ cao điệu chưa chắc khiến người chú ý cùng xem trọng, cho nên điệu thấp mới là vương đạo, vẫn chậm rãi lăng không đi thẳng lên Lưu Ly phong.
Dáng vẻ thong thả của Tùy Qua làm Tăng Hoàng có chút khó chịu, hận không thể lập tức ra tay, nhưng ở trước mặt mọi người hắn nhất định phải cam đoan uy nghiêm bản thân, phải chờ đợi đến khi Tùy Qua xuất hiện trước mặt mới có thể động thủ.
Qua hơn nửa giờ Tùy Qua mới đi lên đỉnh núi, đến trước mặt Tăng Hoàng, đi ra bước cuối cùng.
Răng rắc!
Vốn đang cực kỳ điệu thấp, khi đi ra bước cuối cùng dưới chân hắn đột nhiên xuất hiện biển lôi đình, hư không bỗng nhiên rạn nứt, giống như một cước của hắn giẫm nát không gian! Đạo sĩ tu vi nguyên anh kỳ có một số người không thể thừa nhận áp lực này, choáng đầu hoa mắt, thậm chí cảm thấy lồng ngực uất nghẹn dị thường, không nhịn được phun ra ngụm máu mới có thể hóa giải chân khí buồn bực trong cơ thể.
Tùy Qua đi ra bước cuối cùng, lập tức đứng lại.
Biển lôi đình biến mất, bốn phía hồi phục bình tĩnh, hết thảy giống như chưa từng phát sinh qua.
- Mộc Hoàng!
Tăng Hoàng hét lớn một tiếng:
- Ngươi có biết lai lịch pho tượng dưới chân bổn phật tử là thế nào sao?
Tùy Qua đương nhiên biết pho tượng kia chính là Dược Sư Lưu Ly Quang Phật, còn được gọi là Đại Y Vương Phật, là Phật đà chuyên cứu thế ốm đau cho nhân loại, nhắc tới có chút tương tự như Mộc Hoàng của Tùy Qua, đều nghiên cứu dược thảo. Mà Tăng Hoàng cố ý đứng trên đỉnh đầu pho tượng, hiển nhiên ý tứ muốn giẫm nát Tùy Qua dưới chân mình.
- Tiên phật bất đồng lưu, bản nhân là trường phái tiên đạo, làm sao biết pho tượng Phật tông dưới chân ngươi lai lịch gì!
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng:
- Nhưng ngươi được xưng là Tăng Hoàng, lại đem pho tượng Phật tông giẫm dưới chân, thật sự là đại bất kính đi!
Lời nói của Tùy Qua làm Tăng Hoàng có chút căm tức, dùng khẩu khí đương nhiên nói:
- Ta chính là Tăng Hoàng, là hoàng giả trong tăng nhân, không bị giới luật thế gian ước thúc, hết thảy thế gian đều phải nằm dưới chân bổn phật tử! Ngươi – Mộc Hoàng, cũng không ngoại lệ! Hôm nay chính là ngày ta đồ hoàng! Đại Phạn Âm Kim Luân!
Tăng Hoàng hét lớn một tiếng, trong hư không sau lưng đột nhiên hiện ra một phật tông kim luân cực lớn, người xem bốn phía lặng ngắt như tờ, bởi vì kim luân thật sự quá kinh khủng, còn lớn hơn cả Lưu Ly phong! Kim luân chậm rãi chuyển động trong hư không, phù văn trên luân kim quang thoáng hiện, trang nghiêm túc mục, sinh ra cỗ lực lượng khiếp tâm hồn người.
Một ít đạo sĩ tu vi khá thấp tựa hồ cảm giác tâm thần thất thủ, không tự giác bay về hướng kim luân, giống như bên trong cất giấu cực lạc niết bàn chân chính, còn hấp dẫn hơn cả tiên giới!
- Không tốt!
May mắn những đạo sĩ đang xem không phải đến một mình, vì vậy lập tức nhắc nhở cho nhau, vội vàng nhắm mắt tĩnh tọa trấn áp dục niệm trong thân thể.
- Mộc Hoàng! Vận mệnh chi luân đã bắt đầu chuyển động! Hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi!
Tăng Hoàng hét lớn một tiếng, thúc giục Đại Phạn Âm Kim Luân nghiền áp tới, thiên địa bốn phía lập tức vang lên tiếng vang ầm ầm thật lớn, thật giống như vận mệnh chi luân đang chuyển động!
Đại Phạn Âm Kim Luân được toàn lực thúc giục, biến lớn hơn cả Lưu Ly phong, nhưng Tùy Qua lại biết đây chưa phải toàn bộ lực lượng của kim luân, bởi vì lực lượng Tăng Hoàng còn chưa đạt tới trạng thái cực mạnh, tựa hồ lực lượng của hắn cũng bị thiên địa pháp tắc ảnh hưởng.
Nhìn thấy Đại Phạn Âm Kim Luần nghiền áp tới, Tùy Qua biết rõ khó chống, nhưng cao thủ tranh phong nếu lúc ban đầu liền yếu thế, sẽ khiến khí thế đối phương tăng vọt, rất dễ lâm vào cục diện bị động, thậm chí bị buộc nhập tuyệt cảnh, nếu ngay cả kích đầu tiên cũng không thể đối kháng, kế tiếp làm sao còn tranh đấu?
- Hồng Mông Thụ!
Tùy Qua hét lớn một tiếng, đem hư ảnh Hồng Mông Thụ hiển hiện ra.
Từ sau khi hấp thu thật nhiều máu huyết thần ma, Hồng Mông Thụ lại sinh trưởng, đã cao hơn ba ngàn trượng, xem như thật khổng lồ, nhưng theo Tùy Qua xem ra còn chưa tới cực hạn. Trong truyền thuyết thiên thảo Phù Tang gốc rễ có thể thông xuống địa phủ, đỉnh cây có thể nối thẳng chín tầng trời.
Nhưng tuy hiện tại Hồng Mông Thụ còn chưa hoàn toàn trưởng thành, nhưng cũng tiến vào giai đoạn thịnh vượng kỳ trong sinh trưởng, tốc độ lớn dần cực nhanh, lượng hô hấp hồng mông tử khí rất lớn. Mặt khác lần trước kết xuất Hồng Mông tiên quả tuy rằng bị Tùy Qua sử dụng, nhưng cũng đang sinh trưởng lần nữa, lần này lại kết xuất ra tới chín tiên quả!
Càng làm cho Tùy Qua không thể tưởng tượng nổi chính là chín tiên quả lại không giống nhau, trong đó có tám quả là một đoàn Cửu Dương Chân Hỏa, bên trong dựng dục ra hỏa tinh – Tam Túc Kim Ô. Mà Tam Túc Kim Ô “sinh non” lúc trước vẫn còn dừng lại trên Hồng Mông Thụ, bởi vì nó cần thông qua Hồng Mông Thụ mới có thể hấp thu được Cửu Dương Chân Hỏa cùng Hồng Mông Tử Khí thuần khiết nhất. Nhưng bên trong còn một Hồng Mông tiên quả dựng dục một vật khác, không phải là sinh linh, bởi vì Tùy Qua không cảm ứng được khí tức sinh mạng, mà chỉ là một đoàn nguyên khí rất lớn.
Ngoại trừ chín tiên quả, còn lại đều là đóa hoa.
Vô luận Hồng Mông Thụ biến hóa như thế nào, số lượng đóa hoa vẫn bảo trì ba trăm sáu mươi, đây là một đại chu thiên, tựa hồ ý nghĩa đại viên mãn, Hồng Mông Thụ là thiên thảo, cho nên quá trình sinh trưởng đều có chút quan hệ tới thiên địa pháp tắc, đều ẩn chứa thiên địa chí lý.
Chiêu thứ nhất đã xuất động Hồng Mông Thụ, tương đương như xuất ra toàn lực.
Nhưng thật không có biện pháp, cảnh giới tu vi của Tăng Hoàng mạnh mẽ như vậy, Đại Phạn Thiên Kim Luân là phật tông chí bảo, nếu Tùy Qua còn ẩn giấu, chính là tìm cái chết.
Khi Hồng Mông Thụ hiện ra, lập tức chấn kinh vô số người, ngay cả Tăng Hoàng cũng không ngoại lệ.
Thần thụ khổng lồ như thế, linh khí bức người, uy thế bất phàm khiến thảo mộc phải thần phục, đủ làm mọi người chú ý, cũng đủ làm nhiều người than thở sợ hãi. Mộc Hoàng quả nhiên là Mộc Hoàng! Hắn thúc giục gốc thần thụ này, quả thật không thẹn là mộc trung vương giả!
Sau khi Hồng Mông Thụ hiện ra, phương thức tấn công thập phần xảo diệu, trong hư không vươn ra vô số rễ cây, quấn chặt lấy bánh xe của Đại Phạn Thiên Kim Luân, giảm bớt tốc độ chuyển động của nó, sau đó dùng thân cây to lớn hoàn toàn ngăn chặn tốc độ đi tới của nó.
Mặc cho Đại Phạn Thiên Kim Luân có lực ngàn cân nhưng cũng không thể lay động Hồng Mông Thụ nửa phần, Hồng Mông Thụ đứng vững trong hư không quả thật còn chắc chắn ổn định hơn cả cột trụ trời.
Ngăn chặn được Đại Phạn Thiên Kim Luân, Hồng Mông Thụ duỗi ra càng nhiều rễ cây gắt gao cuốn lấy nó, không cho nó tiến lui. Hiện tại Hồng Mông Thụ sản sinh ra thụ linh, có được trí tuệ cực cao, đương nhiên biết làm sao phòng ngự phản kích.
Nhưng không ai biết Tùy Qua chỉ là lợi dụng dược lực của Niếp Không Thảo, cho dù không sử dụng nguyên khí hắn vẫn có thể bước đi trong hư không, hắn từng dùng chiêu này hù dọa rất nhiều người, hiện tại lặp lại chiêu cũ vẫn thập phần hữu hiệu. Nhất là lúc này hắn có được danh hiệu Mộc Hoàng, giả vờ cao điệu chưa chắc khiến người chú ý cùng xem trọng, cho nên điệu thấp mới là vương đạo, vẫn chậm rãi lăng không đi thẳng lên Lưu Ly phong.
Dáng vẻ thong thả của Tùy Qua làm Tăng Hoàng có chút khó chịu, hận không thể lập tức ra tay, nhưng ở trước mặt mọi người hắn nhất định phải cam đoan uy nghiêm bản thân, phải chờ đợi đến khi Tùy Qua xuất hiện trước mặt mới có thể động thủ.
Qua hơn nửa giờ Tùy Qua mới đi lên đỉnh núi, đến trước mặt Tăng Hoàng, đi ra bước cuối cùng.
Răng rắc!
Vốn đang cực kỳ điệu thấp, khi đi ra bước cuối cùng dưới chân hắn đột nhiên xuất hiện biển lôi đình, hư không bỗng nhiên rạn nứt, giống như một cước của hắn giẫm nát không gian! Đạo sĩ tu vi nguyên anh kỳ có một số người không thể thừa nhận áp lực này, choáng đầu hoa mắt, thậm chí cảm thấy lồng ngực uất nghẹn dị thường, không nhịn được phun ra ngụm máu mới có thể hóa giải chân khí buồn bực trong cơ thể.
Tùy Qua đi ra bước cuối cùng, lập tức đứng lại.
Biển lôi đình biến mất, bốn phía hồi phục bình tĩnh, hết thảy giống như chưa từng phát sinh qua.
- Mộc Hoàng!
Tăng Hoàng hét lớn một tiếng:
- Ngươi có biết lai lịch pho tượng dưới chân bổn phật tử là thế nào sao?
Tùy Qua đương nhiên biết pho tượng kia chính là Dược Sư Lưu Ly Quang Phật, còn được gọi là Đại Y Vương Phật, là Phật đà chuyên cứu thế ốm đau cho nhân loại, nhắc tới có chút tương tự như Mộc Hoàng của Tùy Qua, đều nghiên cứu dược thảo. Mà Tăng Hoàng cố ý đứng trên đỉnh đầu pho tượng, hiển nhiên ý tứ muốn giẫm nát Tùy Qua dưới chân mình.
- Tiên phật bất đồng lưu, bản nhân là trường phái tiên đạo, làm sao biết pho tượng Phật tông dưới chân ngươi lai lịch gì!
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng:
- Nhưng ngươi được xưng là Tăng Hoàng, lại đem pho tượng Phật tông giẫm dưới chân, thật sự là đại bất kính đi!
Lời nói của Tùy Qua làm Tăng Hoàng có chút căm tức, dùng khẩu khí đương nhiên nói:
- Ta chính là Tăng Hoàng, là hoàng giả trong tăng nhân, không bị giới luật thế gian ước thúc, hết thảy thế gian đều phải nằm dưới chân bổn phật tử! Ngươi – Mộc Hoàng, cũng không ngoại lệ! Hôm nay chính là ngày ta đồ hoàng! Đại Phạn Âm Kim Luân!
Tăng Hoàng hét lớn một tiếng, trong hư không sau lưng đột nhiên hiện ra một phật tông kim luân cực lớn, người xem bốn phía lặng ngắt như tờ, bởi vì kim luân thật sự quá kinh khủng, còn lớn hơn cả Lưu Ly phong! Kim luân chậm rãi chuyển động trong hư không, phù văn trên luân kim quang thoáng hiện, trang nghiêm túc mục, sinh ra cỗ lực lượng khiếp tâm hồn người.
Một ít đạo sĩ tu vi khá thấp tựa hồ cảm giác tâm thần thất thủ, không tự giác bay về hướng kim luân, giống như bên trong cất giấu cực lạc niết bàn chân chính, còn hấp dẫn hơn cả tiên giới!
- Không tốt!
May mắn những đạo sĩ đang xem không phải đến một mình, vì vậy lập tức nhắc nhở cho nhau, vội vàng nhắm mắt tĩnh tọa trấn áp dục niệm trong thân thể.
- Mộc Hoàng! Vận mệnh chi luân đã bắt đầu chuyển động! Hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi!
Tăng Hoàng hét lớn một tiếng, thúc giục Đại Phạn Âm Kim Luân nghiền áp tới, thiên địa bốn phía lập tức vang lên tiếng vang ầm ầm thật lớn, thật giống như vận mệnh chi luân đang chuyển động!
Đại Phạn Âm Kim Luân được toàn lực thúc giục, biến lớn hơn cả Lưu Ly phong, nhưng Tùy Qua lại biết đây chưa phải toàn bộ lực lượng của kim luân, bởi vì lực lượng Tăng Hoàng còn chưa đạt tới trạng thái cực mạnh, tựa hồ lực lượng của hắn cũng bị thiên địa pháp tắc ảnh hưởng.
Nhìn thấy Đại Phạn Âm Kim Luần nghiền áp tới, Tùy Qua biết rõ khó chống, nhưng cao thủ tranh phong nếu lúc ban đầu liền yếu thế, sẽ khiến khí thế đối phương tăng vọt, rất dễ lâm vào cục diện bị động, thậm chí bị buộc nhập tuyệt cảnh, nếu ngay cả kích đầu tiên cũng không thể đối kháng, kế tiếp làm sao còn tranh đấu?
- Hồng Mông Thụ!
Tùy Qua hét lớn một tiếng, đem hư ảnh Hồng Mông Thụ hiển hiện ra.
Từ sau khi hấp thu thật nhiều máu huyết thần ma, Hồng Mông Thụ lại sinh trưởng, đã cao hơn ba ngàn trượng, xem như thật khổng lồ, nhưng theo Tùy Qua xem ra còn chưa tới cực hạn. Trong truyền thuyết thiên thảo Phù Tang gốc rễ có thể thông xuống địa phủ, đỉnh cây có thể nối thẳng chín tầng trời.
Nhưng tuy hiện tại Hồng Mông Thụ còn chưa hoàn toàn trưởng thành, nhưng cũng tiến vào giai đoạn thịnh vượng kỳ trong sinh trưởng, tốc độ lớn dần cực nhanh, lượng hô hấp hồng mông tử khí rất lớn. Mặt khác lần trước kết xuất Hồng Mông tiên quả tuy rằng bị Tùy Qua sử dụng, nhưng cũng đang sinh trưởng lần nữa, lần này lại kết xuất ra tới chín tiên quả!
Càng làm cho Tùy Qua không thể tưởng tượng nổi chính là chín tiên quả lại không giống nhau, trong đó có tám quả là một đoàn Cửu Dương Chân Hỏa, bên trong dựng dục ra hỏa tinh – Tam Túc Kim Ô. Mà Tam Túc Kim Ô “sinh non” lúc trước vẫn còn dừng lại trên Hồng Mông Thụ, bởi vì nó cần thông qua Hồng Mông Thụ mới có thể hấp thu được Cửu Dương Chân Hỏa cùng Hồng Mông Tử Khí thuần khiết nhất. Nhưng bên trong còn một Hồng Mông tiên quả dựng dục một vật khác, không phải là sinh linh, bởi vì Tùy Qua không cảm ứng được khí tức sinh mạng, mà chỉ là một đoàn nguyên khí rất lớn.
Ngoại trừ chín tiên quả, còn lại đều là đóa hoa.
Vô luận Hồng Mông Thụ biến hóa như thế nào, số lượng đóa hoa vẫn bảo trì ba trăm sáu mươi, đây là một đại chu thiên, tựa hồ ý nghĩa đại viên mãn, Hồng Mông Thụ là thiên thảo, cho nên quá trình sinh trưởng đều có chút quan hệ tới thiên địa pháp tắc, đều ẩn chứa thiên địa chí lý.
Chiêu thứ nhất đã xuất động Hồng Mông Thụ, tương đương như xuất ra toàn lực.
Nhưng thật không có biện pháp, cảnh giới tu vi của Tăng Hoàng mạnh mẽ như vậy, Đại Phạn Thiên Kim Luân là phật tông chí bảo, nếu Tùy Qua còn ẩn giấu, chính là tìm cái chết.
Khi Hồng Mông Thụ hiện ra, lập tức chấn kinh vô số người, ngay cả Tăng Hoàng cũng không ngoại lệ.
Thần thụ khổng lồ như thế, linh khí bức người, uy thế bất phàm khiến thảo mộc phải thần phục, đủ làm mọi người chú ý, cũng đủ làm nhiều người than thở sợ hãi. Mộc Hoàng quả nhiên là Mộc Hoàng! Hắn thúc giục gốc thần thụ này, quả thật không thẹn là mộc trung vương giả!
Sau khi Hồng Mông Thụ hiện ra, phương thức tấn công thập phần xảo diệu, trong hư không vươn ra vô số rễ cây, quấn chặt lấy bánh xe của Đại Phạn Thiên Kim Luân, giảm bớt tốc độ chuyển động của nó, sau đó dùng thân cây to lớn hoàn toàn ngăn chặn tốc độ đi tới của nó.
Mặc cho Đại Phạn Thiên Kim Luân có lực ngàn cân nhưng cũng không thể lay động Hồng Mông Thụ nửa phần, Hồng Mông Thụ đứng vững trong hư không quả thật còn chắc chắn ổn định hơn cả cột trụ trời.
Ngăn chặn được Đại Phạn Thiên Kim Luân, Hồng Mông Thụ duỗi ra càng nhiều rễ cây gắt gao cuốn lấy nó, không cho nó tiến lui. Hiện tại Hồng Mông Thụ sản sinh ra thụ linh, có được trí tuệ cực cao, đương nhiên biết làm sao phòng ngự phản kích.
/1780
|