- Sưu!
Đông Nhạc Trấn Hồn Chung đột nhiên thu nhỏ, hóa thành một đạo hắc quang bay vào thân thể Đông Nhạc đại thánh.
- Uy danh Mộc Hoàng, quả nhiên danh bất hư truyền.
Đông Nhạc đại thánh không hổ là Yêu tộc đại thánh, cầm được buông được:
- Kể từ hôm nay Đông Nhạc này cùng người bên dưới sẽ kết minh cùng Thần Thảo tông, trước khi thiên địa đại kiếp nạn chấm dứt không xâm phạm lẫn nhau, cùng nhau ngăn địch. Tùy tiên sinh, có hài lòng hay không?
- Đông Nhạc đại thánh quả nhiên sảng khoái!
Tùy Qua cười ha ha:
- Trận chiến này chính là dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, kỳ thật ta cùng ngươi đều biết chưa phân thắng bại. Nếu Đông Nhạc đại thánh sảng khoái như vậy, ta có thể giúp ngươi nhanh chóng luyện thành Lục Mục Điện Châu mà ngươi cần có.
Nói xong hắn vung tay lên, lập tức hiện ra Thiên Lôi Tù Lao, Thiên Lôi Tù Lao đều bị hắn luyện hóa, hoàn toàn nằm trong trạng thái “phục tùng”, theo hắn thao tác chậm rãi bay về hướng Đông Nhạc đại thánh, bên trong mỗi Thiên Lôi Tù Lao đều có vô số thiên kiếp thần lôi.
Tùy Qua biết với tu vi Đông Nhạc đại thánh, không phải không biết làm sao luyện chế Lục Mục Điện Châu trở thành linh khí, cũng không phải không làm được, chẳng qua bởi vì luyện chế Lục Mục Điện Châu cần có thật nhiều lôi điện lực, nhất là thiên kiếp thần lôi là chủ yếu, nhưng thiên kiếp thần lôi không dễ hấp thu, càng không dễ dàng khống chế, cho nên mặc dù Đông Nhạc đại thánh biết biện pháp luyện chế, cũng rất khó luyện thành cấp bậc linh khí.
Mà Tùy Qua căn bản không thiếu thiên kiếp thần lôi, bởi vì Minh Kiếm sơn liên tục có người đột phá, hoặc là có linh thảo tấn thăng thành yêu thảo, chỉ cần không ở trong Hồng Mông Thạch đều sẽ gợi thiên kiếp thần lôi giáng xuống, cho nên Tùy Qua có được biển lôi đình, dù Tăng Hoàng có Đại Phạn Thiên Kim Luân, cũng không thể vượt qua được Tùy Qua.
Hiện giờ Tùy Qua đưa cho Đông Nhạc đại thánh thật nhiều thiên kiếp thần lôi, chính là muốn trợ giúp hắn luyện thành Lục Mục Điện Châu cấp bậc linh khí.
Hơn nữa Tùy Qua tuyệt đối tin tưởng, trong tay Đông Nhạc đại thánh khẳng định có được Lục Mục Điện Châu tuyệt phẩm bảo khí, chỉ kém một bước là biến hóa thành linh khí, chỉ cần có được sung túc thiên kiếp thần lôi, với tu vi của hắn muốn luyện thành linh khí không phải việc khó.
- Ngươi lại chịu giúp ta?
Đông Nhạc đại thánh thật cẩn thận thu lấy thiên kiếp thần lôi vào Đông Nhạc Trấn Hồn Chung, sau đó hỏi tiếp:
- Ngươi không lo lắng sau khi ta luyện thành Lục Mục Điện Châu, thực lực tăng nhiều sẽ quay lại đối phó ngươi?
- Ha ha…
Tùy Qua phá lên cười:
- Đông Nhạc đại thánh, mặc dù ngươi luyện thành linh khí ta cũng không sợ chút nào. Mặt khác ta giúp ngươi luyện thành pháp bảo, chẳng qua bởi vì hành vi của ngươi thật làm ta không thất vọng. Ngươi không mạnh mẽ tấn công Thần Thảo tông, không bắt người đến áp chế ta, quang minh lỗi lạc so đấu với ta, nguyện đổ chịu thua. Bằng lòng dạ của ngươi chắc là sẽ không làm chuyện vô sỉ, huống chi pháp bảo cướp đoạt tới cũng không tốt bằng tự mình luyện chế tùy tâm sở dục, cho nên ta xem như thuận nước giong thuyền, nói vậy Đông Nhạc đại thánh nhất định sẽ nhớ kỹ nhân tình này. Con người của ta chính là như vậy, có qua có lại mới toại lòng nhau, ngươi kính ta một thước, ta kính ngươi một trượng!
- Nếu người phạm ngươi thì sao?
Đông Nhạc đại thánh hỏi.
- A!
Tùy Qua cười nói:
- Đáp án ngươi cũng biết, làm gì cần hỏi ta. Nếu chúng ta đã là đồng minh, ta tiếp tục tặng cho ngươi một tin tức, thiên địa đại kiếp nạn sắp tới, nhiều nhất không qua hai tháng sau, Đông Nhạc huynh tốt nhất sớm làm chuẩn bị!
- Đa tạ.
Vẻ mặt Đông Nhạc đại thánh ác liệt gật đầu:
- Hôm nay ngươi tặng nhân tình, ta nhớ kỹ.
Sau khi nói xong hắn biến mất.
Đông Nhạc đại thánh vừa đi, Khổng Bạch Huyên liền xuất hiện bên cạnh Tùy Qua, nói:
- Vị cường giả Yêu tộc kia rốt cục đã đi.
- May mắn có ngươi trấn thủ, nếu không chưa chắc hắn sẽ thành thật chờ ta trở lại.
Tùy Qua nói.
- Vậy thì chưa chắc.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Tu vi của hắn tinh thâm hơn ta, nhưng nếu ta dùng ngũ sắc thần quang thì có cơ hội lớn hơn, nhưng ngũ sắc thần quang khó thể sử dụng, cực kỳ tiêu hao nguyên khí, nếu xuất động ngũ sắc thần quang giết hắn không chết, sau này sẽ là phiền toái.
- Sư tỷ không cần phải lo lắng, hiện giờ có Hồng Mông Tử Khí, tu vi của sư tỷ tiến triển cực nhanh, sau này gặp lại Đông Nhạc đại thánh cũng không cần lo ngại.
Tùy Qua có chút thoải mái nói:
- Huống chi mặc dù Đông Nhạc đại thánh là Yêu tộc, nhưng làm người quang minh lỗi lạc, nếu đã kết thành đồng minh với chúng ta, nói vậy sẽ không làm ra chuyện lật lọng. Hắn kết minh với chúng ta xem như giúp người khi gặp nạn, nhắc tới việc này, Côn Luân cùng Thục Sơn đang chuẩn bị liên thủ đối phó chúng ta, mà Không Động môn mặc dù chưa minh xác bày tỏ thái độ, nhưng hiển nhiên cũng đứng về phía Thiên Hạ Minh đi.
- Như vậy trước kia ngươi đưa linh thảo cùng linh điền cho Không Động môn, chẳng lẽ biến thành vô ích?
Khổng Bạch Huyên cười hỏi.
Hiện giờ sau khi dung hợp cùng Tùy Qua, thỉnh thoảng nàng vẫn mở miệng nói đùa.
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Tùy Qua hỏi lại.
- Ta cảm thấy sẽ không.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Hình như cho tới bây giờ ngươi chưa từng làm việc gì thiệt thòi cho mình.
- Ngươi thật không hổ là hồng nhan tri kỷ của ta.
Tùy Qua mỉm cười:
- Đi về trước.
- Hình như sắp có tuyết rơi đâu.
Khổng Bạch Huyên nhìn bầu trời, đột nhiên nói một câu.
- Tuyết rơi đúng lúc, xem như một năm được mùa thôi.
Tùy Qua nói:
- Chúng ta gieo trồng linh thảo, đến lúc đó sẽ có thu hoạch tốt, ngô…nhắc tới tiểu Ngân Trùng cố gắng như vậy, khai khẩn thật nhiều linh điền cùng linh thảo, có lẽ ta nên tặng thêm một ít ra ngoài.
- Không sai, tình thế hiện tại đích thật nên tán tài một chút.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Côn Luân cùng Thục Sơn ra oai, mà Thần Thảo tông tán tài, lực hấp dẫn bên nào lớn hơn đây?
- Nếu như vậy ngày mai chúng ta thông báo cả tu hành giới, phàm là đạo sĩ gia nhập Thần Thảo tông, đều có Cảnh Giới Đan sử dụng, cam đoan thăng cấp. Phàm là nguyện ý phân rõ giới hạn với Côn Luân cùng Thục Sơn, nguyện ý kết minh với Thần Thảo tông, đều tặng linh thảo linh điền?
Tùy Qua nói.
- Tùy ngươi.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Ai bảo ngươi tài đại khí thô làm chi, thiên địa đại kiếp nạn chưa đến, vô luận Thục Sơn hay Côn Luân chẳng qua nhảy nhót được hoan mà thôi, tuyệt đối sẽ không thật sự đối phó Thần Thảo tông, bởi vì bọn hắn không có đảm lượng lớn như vậy. Nhưng khi đại kiếp nạn đến, thiên địa pháp tắc suy giảm, đám vương bát đản co đầu rút cổ trong động thiên sẽ hiện thân. Tu vi của bọn hắn rốt cục mạnh bao nhiêu, không thể phỏng chừng, đến khi đó bọn hắn mới dám đối phó Thần Thảo tông.
- Phân tích của ngươi cũng giống như ta.
Tùy Qua nói:
- Nhưng khi đó vạn ma cùng múa, thiên địa kiếp nạn cũng không dễ dàng vượt qua như vậy. Côn Luân cùng Thục Sơn chỉ sợ không dễ tránh thoát.
- Vấn đề là ở chỗ này.
Đông Nhạc Trấn Hồn Chung đột nhiên thu nhỏ, hóa thành một đạo hắc quang bay vào thân thể Đông Nhạc đại thánh.
- Uy danh Mộc Hoàng, quả nhiên danh bất hư truyền.
Đông Nhạc đại thánh không hổ là Yêu tộc đại thánh, cầm được buông được:
- Kể từ hôm nay Đông Nhạc này cùng người bên dưới sẽ kết minh cùng Thần Thảo tông, trước khi thiên địa đại kiếp nạn chấm dứt không xâm phạm lẫn nhau, cùng nhau ngăn địch. Tùy tiên sinh, có hài lòng hay không?
- Đông Nhạc đại thánh quả nhiên sảng khoái!
Tùy Qua cười ha ha:
- Trận chiến này chính là dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, kỳ thật ta cùng ngươi đều biết chưa phân thắng bại. Nếu Đông Nhạc đại thánh sảng khoái như vậy, ta có thể giúp ngươi nhanh chóng luyện thành Lục Mục Điện Châu mà ngươi cần có.
Nói xong hắn vung tay lên, lập tức hiện ra Thiên Lôi Tù Lao, Thiên Lôi Tù Lao đều bị hắn luyện hóa, hoàn toàn nằm trong trạng thái “phục tùng”, theo hắn thao tác chậm rãi bay về hướng Đông Nhạc đại thánh, bên trong mỗi Thiên Lôi Tù Lao đều có vô số thiên kiếp thần lôi.
Tùy Qua biết với tu vi Đông Nhạc đại thánh, không phải không biết làm sao luyện chế Lục Mục Điện Châu trở thành linh khí, cũng không phải không làm được, chẳng qua bởi vì luyện chế Lục Mục Điện Châu cần có thật nhiều lôi điện lực, nhất là thiên kiếp thần lôi là chủ yếu, nhưng thiên kiếp thần lôi không dễ hấp thu, càng không dễ dàng khống chế, cho nên mặc dù Đông Nhạc đại thánh biết biện pháp luyện chế, cũng rất khó luyện thành cấp bậc linh khí.
Mà Tùy Qua căn bản không thiếu thiên kiếp thần lôi, bởi vì Minh Kiếm sơn liên tục có người đột phá, hoặc là có linh thảo tấn thăng thành yêu thảo, chỉ cần không ở trong Hồng Mông Thạch đều sẽ gợi thiên kiếp thần lôi giáng xuống, cho nên Tùy Qua có được biển lôi đình, dù Tăng Hoàng có Đại Phạn Thiên Kim Luân, cũng không thể vượt qua được Tùy Qua.
Hiện giờ Tùy Qua đưa cho Đông Nhạc đại thánh thật nhiều thiên kiếp thần lôi, chính là muốn trợ giúp hắn luyện thành Lục Mục Điện Châu cấp bậc linh khí.
Hơn nữa Tùy Qua tuyệt đối tin tưởng, trong tay Đông Nhạc đại thánh khẳng định có được Lục Mục Điện Châu tuyệt phẩm bảo khí, chỉ kém một bước là biến hóa thành linh khí, chỉ cần có được sung túc thiên kiếp thần lôi, với tu vi của hắn muốn luyện thành linh khí không phải việc khó.
- Ngươi lại chịu giúp ta?
Đông Nhạc đại thánh thật cẩn thận thu lấy thiên kiếp thần lôi vào Đông Nhạc Trấn Hồn Chung, sau đó hỏi tiếp:
- Ngươi không lo lắng sau khi ta luyện thành Lục Mục Điện Châu, thực lực tăng nhiều sẽ quay lại đối phó ngươi?
- Ha ha…
Tùy Qua phá lên cười:
- Đông Nhạc đại thánh, mặc dù ngươi luyện thành linh khí ta cũng không sợ chút nào. Mặt khác ta giúp ngươi luyện thành pháp bảo, chẳng qua bởi vì hành vi của ngươi thật làm ta không thất vọng. Ngươi không mạnh mẽ tấn công Thần Thảo tông, không bắt người đến áp chế ta, quang minh lỗi lạc so đấu với ta, nguyện đổ chịu thua. Bằng lòng dạ của ngươi chắc là sẽ không làm chuyện vô sỉ, huống chi pháp bảo cướp đoạt tới cũng không tốt bằng tự mình luyện chế tùy tâm sở dục, cho nên ta xem như thuận nước giong thuyền, nói vậy Đông Nhạc đại thánh nhất định sẽ nhớ kỹ nhân tình này. Con người của ta chính là như vậy, có qua có lại mới toại lòng nhau, ngươi kính ta một thước, ta kính ngươi một trượng!
- Nếu người phạm ngươi thì sao?
Đông Nhạc đại thánh hỏi.
- A!
Tùy Qua cười nói:
- Đáp án ngươi cũng biết, làm gì cần hỏi ta. Nếu chúng ta đã là đồng minh, ta tiếp tục tặng cho ngươi một tin tức, thiên địa đại kiếp nạn sắp tới, nhiều nhất không qua hai tháng sau, Đông Nhạc huynh tốt nhất sớm làm chuẩn bị!
- Đa tạ.
Vẻ mặt Đông Nhạc đại thánh ác liệt gật đầu:
- Hôm nay ngươi tặng nhân tình, ta nhớ kỹ.
Sau khi nói xong hắn biến mất.
Đông Nhạc đại thánh vừa đi, Khổng Bạch Huyên liền xuất hiện bên cạnh Tùy Qua, nói:
- Vị cường giả Yêu tộc kia rốt cục đã đi.
- May mắn có ngươi trấn thủ, nếu không chưa chắc hắn sẽ thành thật chờ ta trở lại.
Tùy Qua nói.
- Vậy thì chưa chắc.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Tu vi của hắn tinh thâm hơn ta, nhưng nếu ta dùng ngũ sắc thần quang thì có cơ hội lớn hơn, nhưng ngũ sắc thần quang khó thể sử dụng, cực kỳ tiêu hao nguyên khí, nếu xuất động ngũ sắc thần quang giết hắn không chết, sau này sẽ là phiền toái.
- Sư tỷ không cần phải lo lắng, hiện giờ có Hồng Mông Tử Khí, tu vi của sư tỷ tiến triển cực nhanh, sau này gặp lại Đông Nhạc đại thánh cũng không cần lo ngại.
Tùy Qua có chút thoải mái nói:
- Huống chi mặc dù Đông Nhạc đại thánh là Yêu tộc, nhưng làm người quang minh lỗi lạc, nếu đã kết thành đồng minh với chúng ta, nói vậy sẽ không làm ra chuyện lật lọng. Hắn kết minh với chúng ta xem như giúp người khi gặp nạn, nhắc tới việc này, Côn Luân cùng Thục Sơn đang chuẩn bị liên thủ đối phó chúng ta, mà Không Động môn mặc dù chưa minh xác bày tỏ thái độ, nhưng hiển nhiên cũng đứng về phía Thiên Hạ Minh đi.
- Như vậy trước kia ngươi đưa linh thảo cùng linh điền cho Không Động môn, chẳng lẽ biến thành vô ích?
Khổng Bạch Huyên cười hỏi.
Hiện giờ sau khi dung hợp cùng Tùy Qua, thỉnh thoảng nàng vẫn mở miệng nói đùa.
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Tùy Qua hỏi lại.
- Ta cảm thấy sẽ không.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Hình như cho tới bây giờ ngươi chưa từng làm việc gì thiệt thòi cho mình.
- Ngươi thật không hổ là hồng nhan tri kỷ của ta.
Tùy Qua mỉm cười:
- Đi về trước.
- Hình như sắp có tuyết rơi đâu.
Khổng Bạch Huyên nhìn bầu trời, đột nhiên nói một câu.
- Tuyết rơi đúng lúc, xem như một năm được mùa thôi.
Tùy Qua nói:
- Chúng ta gieo trồng linh thảo, đến lúc đó sẽ có thu hoạch tốt, ngô…nhắc tới tiểu Ngân Trùng cố gắng như vậy, khai khẩn thật nhiều linh điền cùng linh thảo, có lẽ ta nên tặng thêm một ít ra ngoài.
- Không sai, tình thế hiện tại đích thật nên tán tài một chút.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Côn Luân cùng Thục Sơn ra oai, mà Thần Thảo tông tán tài, lực hấp dẫn bên nào lớn hơn đây?
- Nếu như vậy ngày mai chúng ta thông báo cả tu hành giới, phàm là đạo sĩ gia nhập Thần Thảo tông, đều có Cảnh Giới Đan sử dụng, cam đoan thăng cấp. Phàm là nguyện ý phân rõ giới hạn với Côn Luân cùng Thục Sơn, nguyện ý kết minh với Thần Thảo tông, đều tặng linh thảo linh điền?
Tùy Qua nói.
- Tùy ngươi.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Ai bảo ngươi tài đại khí thô làm chi, thiên địa đại kiếp nạn chưa đến, vô luận Thục Sơn hay Côn Luân chẳng qua nhảy nhót được hoan mà thôi, tuyệt đối sẽ không thật sự đối phó Thần Thảo tông, bởi vì bọn hắn không có đảm lượng lớn như vậy. Nhưng khi đại kiếp nạn đến, thiên địa pháp tắc suy giảm, đám vương bát đản co đầu rút cổ trong động thiên sẽ hiện thân. Tu vi của bọn hắn rốt cục mạnh bao nhiêu, không thể phỏng chừng, đến khi đó bọn hắn mới dám đối phó Thần Thảo tông.
- Phân tích của ngươi cũng giống như ta.
Tùy Qua nói:
- Nhưng khi đó vạn ma cùng múa, thiên địa kiếp nạn cũng không dễ dàng vượt qua như vậy. Côn Luân cùng Thục Sơn chỉ sợ không dễ tránh thoát.
- Vấn đề là ở chỗ này.
/1780
|