Phải biết rằng, viễn cổ Vịn Mộc cao tận trời cao, rễ cây quán thông mặt đất.
Hôm nay Hồng Mông Thụ tuy còn chưa trở thành thiên thảo chân chính, nhưng mà đã mơ hồ có phong phạm thiên thảo, cho nên rễ cây của nó có thể đâm xuyên bất cứ vật gì.
Khi rễ cây Hồng Mông Thụ mở rộng, tầm mắt Tùy Qua cũng dài ra.
Rễ cây Hồng Mông Thụ giống như tai mắt của Tùy Qua, tới mức Tùy Qua nhìn không bỏ sót.
Nhưng mà thần niệm của Tùy Qua dễ dàng bị đối phương phát giác, bởi vì thần niệm của hắn kết hợp cùng rễ cây Hồng Mông Thụ, nếu có người phát giác được dị thường, dùng thần niệm quét tìm cũng chỉ phát hiện ra rễ cây Hồng Mông Thụ mà không phát hiện Tùy Qua tồn tại, đây là chỗ cao minh của Tùy Qua.
Rễ cây Hồng Mông Thụ tiếp tục kéo dài, đã thẩm thấu sâu tới ngoài mấy dặm, mấy trăm dặm.
Mà thời điểm này khi ễ cây Hồng Mông Thụ xuyên thấu, rốt cuộc Tùy Qua có phát hiện:
Quả nhiên, thế giới sau lưng Thất La Giới cũng không hoàn toàn tịch mịch, nơi này vẫn có tu sĩ tồn tại, là tu sĩ cực kỳ cường đại.
Càng làm cho Tùy Qua không tưởng được là, trong thế giới sau lưng Thất La Giới lại có thứ mà Hồng Mông Thụ yêu tha thiết...
Thần ma hài cốt!
Tùy Qua đồng học kích động! Không cách nào bình tĩnh!
Cho dù Hồng Mông Thụ đã là tiên khí, nhưng mà bằng tiềm lực của nó vẫn còn không gian tăng lên.
Bởi vì Hồng Mông Thụ không phải tiên thảo, mà là thiên thảo! Có thể đồng thọ cùng thiên địa!
Nhưng tăng tu vị của nó khác với tu sĩ nhân loại, cảnh giới càng cao, thứ Hồng Mông Thụ yêu tha thiết càng nhiều, mà thứ nó yêu thích nhất chính là hài cốt, máu huyết thần ma.
Máu huyết và hài cốt thần ma đều là thần ma chân chính lưu lại, vốn là thứ tốt, cho dù tu sĩ nào có được cũng dùng nó luyện khí, luyện đan đến đề thăng lực lượng hoặc tu vị, nhưng mà phải hao phí thời gian thật lâu và nhiều nguyên khí mới luyện hóa được. Hồng Mông Thụ không như vậy, Hồng Mông Thụ luyện hóa cùng hấp thu thần ma máu huyết cùng hài cốt, giống như là ăn cơm uống nước thường ngày.
Nhưng cho dù là Tùy Qua cũng không cách nào thỏa mãn Hồng Mông Thụ ăn uống cần thiết "Thường ngày", bởi vì trong tu sĩ nhân loại, có thể thành tiên thật sự quá ít, mà sau khi thành tiên lưu lại hài cốt, máu huyết thì càng ít. Cho nên Tùy Qua mới không thể không từ hậu duệ thần ma "Chiết xuất" máu huyết thay thế máu huyết thần ma chân chính.
Không hề nghi ngờ, máu huyết thần ma sau khi "Chiết xuất" hiệu quả không bằng máu huyết thần ma chính thức.
Mà thần ma hài cốt thì Tùy Qua bất lực.
Bởi vì thứ này thật sự quá ít, hơn nữa không có khả năng thông qua "Chiết xuất" đạt được.
Mà làm cho Tùy Qua không nghĩ tới là, thế giới phía sau Thất La Giới lại có thứ tốt như thế tồn tại!
Thứ tốt! Tuyệt đối là đồ tốt!
Trong nội tâm Tùy Qua kích động, hắn lập tức cho rễ cây Hồng Mông Thụ đâm vào đống hài cốt thần ma.
Một đống!
Đúng, là một đống hài cốt thần ma.
Chí ít có hơn ngàn bộ hài cốt.
Nhưng mà đa số trong hài cốt này đều là hài cốt Độ Kiếp kỳ Tán tiên, hài cốt Chân Tiên chỉ vụn vặt mà thôi.
Cái gọi là "Vụn vặt " chính là một bộ phận hài cốt, ví dụ như tứ chi hoặc là ngón tay, đầu ngón chân các loại.
Không có hài cốt Chân Tiên hoàn chỉnh.
Nhưng mà không ảnh hưởng nội tâm Tùy Qua kích động, bởi vì cho dù là hài cốt Độ Kiếp kỳ Tán tiên hắn cũng khó mà tìm ra được, huống chi Tùy Qua còn có biện pháp biến hài cốt Độ Kiếp kỳ Tán tiên thành hài cốt Chân Tiên
Bởi vì kích động, bởi vì hưng phấn, cho nên Tùy Qua không thể chờ đợi được dùng rễ cây Hồng Mông Thụ đi hấp thu nguyên khí trong hài cốt.
Nhưng mà bảo tàng làm gì dễ chiếm như thế chứ?
Rễ cây Hồng Mông Thụ vừa mới tới gần một bộ hài cốt, lại đột nhiên bị cản trở, một đạo kiếm cương lao tới như tia chớp, chém vào rễ Hồng Mông Thụ vươn tới hài cốt tiên ma, nhưng mà rễ cây Hồng Mông Thụ đã có linh tính, Hồng Mông Thụ thụ linh lập tức xuất hiện ở chỗ rễ cây kia, sau đó trực tiếp đánh nát kiếm cương kia.
Ầm ầm!
Hồng Mông Thụ thụ linh lắc lư, trở lại trong rễ cây Hồng Mông Thụ, sau đó không ngừng dùng nguyên khí Hồng Mông thạch chắt lọc điều tức.
Chỉ một cú đánh, Hồng Mông Thụ thụ linh đã lâm vào hạ phong.
Cho dù lúc này Hồng Mông Thụ thụ linh không có hấp thu chí tôn tiên khí, nhưng mà uy lực của nó cũng không tầm thường, nhưng mà không nghĩ tới lại lâm vào hạ phong dưới một kích, có thể nghĩ người ra tay đáng sợ cỡ nào.
- Quả nhiên không có cơm trưa miễn phí.
Trong lòng Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, thúc dục Hồng Mông thạch trợ giúp Hồng Mông Thụ thụ linh điều chỉnh nguyên khí, sau đó thả yêu thảo, tiên thảo trong Hồng Mông thạch ra ngoài, bày ra Thảo Mộc Binh Trận, để phòng bất trắc.
Nhưng mà bây giờ rút đi không được, bởi vì phía trên có truy binh. Tình cảnh của Tùy Qua hiện tại có thể nói trước sói sau hổ.
Nhưng mà nhiều hài cốt thần ma như thế, Tùy Qua không thể không chiếm tới tay.
Cho nên Tùy Qua không có lựa chọn rút đi, hắn lập tức bày Thảo Mộc Binh Trận, chờ đối thủ hiện thân.
- A...... Thật không nghĩ tới lại có người quấy rầy bổn tọa thanh tu.
Một giọng nói cuồng ngạo vang lên trong bóng tối, sau đó người này dần dần hiện ra như u linh:
Toàn thân người này có hỏa diễm màu xanh bao phủ, xem bộ dáng là lão già gầy trơ xương, nhưng mà tên này không có mặc quần áo, nhìn qua tà ác và dữ tợn.
- Rốt cục hiện thân.
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng.
- Tiểu tử, với chút tu vị của ngươi mà dám cuồng vọng trước mặt bổn tọa sao?
Lão già cổ quái nói:
- Giao toàn bộ linh thảo, linh mộc trong tay của ngươi ra đây, bổn tọa tha cho ngươi khỏi chết!
- A... Ngươi ngồi ở trên bảo sơn, chẳng lẽ còn không biết dừng sao?
Tùy Qua cười nhạt một tiếng, mặc dù đối phương là tu sĩ Đại Thừa kỳ, nhưng mà Tùy Qua vẫn không sợ, bởi vì hắn nhìn thấy cao thủ nhiều như cá diếc sang sông.
- Bảo sơn?
Biểu lộ của lão già này càng dữ tợn, lửa "Ma trơi" toàn thân sáng lên.
- Tiểu tử! Ngươi dám đánh chủ ý đồ của bổn tọa! Ngươi cũng đã biết, Thạch Nguyên lão ma là người nào, ngươi còn dám tham đồ của ta?
- Không phải ta tham, mà là muốn giao dịch với ngươi.
Tùy Qua bình tĩnh nói
- Giao dịch?
Thạch Nguyên lão ma hừ lạnh nói,
- Ngươi có tư cách giao dịch với ta sao?
- Có.
Tùy Qua nhàn nhạt nói:
- Có chút chuyện ta có thể làm được, nhưng mà ngươi làm không được. Nhất là đồ trên bảo sơn của ngươi đấy. Nếu như ta không có đoán sai thì ngươi không quá am hiểu luyện bảo. Nhiều thứ tốt như thế bị ngươi lãng phí.
Tùy Qua nói chính là hài cốt thần ma do Thạch Nguyên lão ma khống chế. Nhiều hào cốt thần ma như thế, mặc dù có di hài Chân Tiên, nhưng mà Thạch Nguyên lão ma bởi vì không cách nào luyện hóa chúng, cho nên dù ngồi trên bảo sơn lại không thu được bao nhiêu chỗ tốt, ngược lại còn biến mình thành bộ dáng người không ra người, quỷ không ra quỷ, đúng là đáng buồn.
Nhưng mà chuyện Thạch Nguyên lão ma làm không được, Tùy Qua đồng học làm dễ dàng.
Hôm nay Hồng Mông Thụ tuy còn chưa trở thành thiên thảo chân chính, nhưng mà đã mơ hồ có phong phạm thiên thảo, cho nên rễ cây của nó có thể đâm xuyên bất cứ vật gì.
Khi rễ cây Hồng Mông Thụ mở rộng, tầm mắt Tùy Qua cũng dài ra.
Rễ cây Hồng Mông Thụ giống như tai mắt của Tùy Qua, tới mức Tùy Qua nhìn không bỏ sót.
Nhưng mà thần niệm của Tùy Qua dễ dàng bị đối phương phát giác, bởi vì thần niệm của hắn kết hợp cùng rễ cây Hồng Mông Thụ, nếu có người phát giác được dị thường, dùng thần niệm quét tìm cũng chỉ phát hiện ra rễ cây Hồng Mông Thụ mà không phát hiện Tùy Qua tồn tại, đây là chỗ cao minh của Tùy Qua.
Rễ cây Hồng Mông Thụ tiếp tục kéo dài, đã thẩm thấu sâu tới ngoài mấy dặm, mấy trăm dặm.
Mà thời điểm này khi ễ cây Hồng Mông Thụ xuyên thấu, rốt cuộc Tùy Qua có phát hiện:
Quả nhiên, thế giới sau lưng Thất La Giới cũng không hoàn toàn tịch mịch, nơi này vẫn có tu sĩ tồn tại, là tu sĩ cực kỳ cường đại.
Càng làm cho Tùy Qua không tưởng được là, trong thế giới sau lưng Thất La Giới lại có thứ mà Hồng Mông Thụ yêu tha thiết...
Thần ma hài cốt!
Tùy Qua đồng học kích động! Không cách nào bình tĩnh!
Cho dù Hồng Mông Thụ đã là tiên khí, nhưng mà bằng tiềm lực của nó vẫn còn không gian tăng lên.
Bởi vì Hồng Mông Thụ không phải tiên thảo, mà là thiên thảo! Có thể đồng thọ cùng thiên địa!
Nhưng tăng tu vị của nó khác với tu sĩ nhân loại, cảnh giới càng cao, thứ Hồng Mông Thụ yêu tha thiết càng nhiều, mà thứ nó yêu thích nhất chính là hài cốt, máu huyết thần ma.
Máu huyết và hài cốt thần ma đều là thần ma chân chính lưu lại, vốn là thứ tốt, cho dù tu sĩ nào có được cũng dùng nó luyện khí, luyện đan đến đề thăng lực lượng hoặc tu vị, nhưng mà phải hao phí thời gian thật lâu và nhiều nguyên khí mới luyện hóa được. Hồng Mông Thụ không như vậy, Hồng Mông Thụ luyện hóa cùng hấp thu thần ma máu huyết cùng hài cốt, giống như là ăn cơm uống nước thường ngày.
Nhưng cho dù là Tùy Qua cũng không cách nào thỏa mãn Hồng Mông Thụ ăn uống cần thiết "Thường ngày", bởi vì trong tu sĩ nhân loại, có thể thành tiên thật sự quá ít, mà sau khi thành tiên lưu lại hài cốt, máu huyết thì càng ít. Cho nên Tùy Qua mới không thể không từ hậu duệ thần ma "Chiết xuất" máu huyết thay thế máu huyết thần ma chân chính.
Không hề nghi ngờ, máu huyết thần ma sau khi "Chiết xuất" hiệu quả không bằng máu huyết thần ma chính thức.
Mà thần ma hài cốt thì Tùy Qua bất lực.
Bởi vì thứ này thật sự quá ít, hơn nữa không có khả năng thông qua "Chiết xuất" đạt được.
Mà làm cho Tùy Qua không nghĩ tới là, thế giới phía sau Thất La Giới lại có thứ tốt như thế tồn tại!
Thứ tốt! Tuyệt đối là đồ tốt!
Trong nội tâm Tùy Qua kích động, hắn lập tức cho rễ cây Hồng Mông Thụ đâm vào đống hài cốt thần ma.
Một đống!
Đúng, là một đống hài cốt thần ma.
Chí ít có hơn ngàn bộ hài cốt.
Nhưng mà đa số trong hài cốt này đều là hài cốt Độ Kiếp kỳ Tán tiên, hài cốt Chân Tiên chỉ vụn vặt mà thôi.
Cái gọi là "Vụn vặt " chính là một bộ phận hài cốt, ví dụ như tứ chi hoặc là ngón tay, đầu ngón chân các loại.
Không có hài cốt Chân Tiên hoàn chỉnh.
Nhưng mà không ảnh hưởng nội tâm Tùy Qua kích động, bởi vì cho dù là hài cốt Độ Kiếp kỳ Tán tiên hắn cũng khó mà tìm ra được, huống chi Tùy Qua còn có biện pháp biến hài cốt Độ Kiếp kỳ Tán tiên thành hài cốt Chân Tiên
Bởi vì kích động, bởi vì hưng phấn, cho nên Tùy Qua không thể chờ đợi được dùng rễ cây Hồng Mông Thụ đi hấp thu nguyên khí trong hài cốt.
Nhưng mà bảo tàng làm gì dễ chiếm như thế chứ?
Rễ cây Hồng Mông Thụ vừa mới tới gần một bộ hài cốt, lại đột nhiên bị cản trở, một đạo kiếm cương lao tới như tia chớp, chém vào rễ Hồng Mông Thụ vươn tới hài cốt tiên ma, nhưng mà rễ cây Hồng Mông Thụ đã có linh tính, Hồng Mông Thụ thụ linh lập tức xuất hiện ở chỗ rễ cây kia, sau đó trực tiếp đánh nát kiếm cương kia.
Ầm ầm!
Hồng Mông Thụ thụ linh lắc lư, trở lại trong rễ cây Hồng Mông Thụ, sau đó không ngừng dùng nguyên khí Hồng Mông thạch chắt lọc điều tức.
Chỉ một cú đánh, Hồng Mông Thụ thụ linh đã lâm vào hạ phong.
Cho dù lúc này Hồng Mông Thụ thụ linh không có hấp thu chí tôn tiên khí, nhưng mà uy lực của nó cũng không tầm thường, nhưng mà không nghĩ tới lại lâm vào hạ phong dưới một kích, có thể nghĩ người ra tay đáng sợ cỡ nào.
- Quả nhiên không có cơm trưa miễn phí.
Trong lòng Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, thúc dục Hồng Mông thạch trợ giúp Hồng Mông Thụ thụ linh điều chỉnh nguyên khí, sau đó thả yêu thảo, tiên thảo trong Hồng Mông thạch ra ngoài, bày ra Thảo Mộc Binh Trận, để phòng bất trắc.
Nhưng mà bây giờ rút đi không được, bởi vì phía trên có truy binh. Tình cảnh của Tùy Qua hiện tại có thể nói trước sói sau hổ.
Nhưng mà nhiều hài cốt thần ma như thế, Tùy Qua không thể không chiếm tới tay.
Cho nên Tùy Qua không có lựa chọn rút đi, hắn lập tức bày Thảo Mộc Binh Trận, chờ đối thủ hiện thân.
- A...... Thật không nghĩ tới lại có người quấy rầy bổn tọa thanh tu.
Một giọng nói cuồng ngạo vang lên trong bóng tối, sau đó người này dần dần hiện ra như u linh:
Toàn thân người này có hỏa diễm màu xanh bao phủ, xem bộ dáng là lão già gầy trơ xương, nhưng mà tên này không có mặc quần áo, nhìn qua tà ác và dữ tợn.
- Rốt cục hiện thân.
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng.
- Tiểu tử, với chút tu vị của ngươi mà dám cuồng vọng trước mặt bổn tọa sao?
Lão già cổ quái nói:
- Giao toàn bộ linh thảo, linh mộc trong tay của ngươi ra đây, bổn tọa tha cho ngươi khỏi chết!
- A... Ngươi ngồi ở trên bảo sơn, chẳng lẽ còn không biết dừng sao?
Tùy Qua cười nhạt một tiếng, mặc dù đối phương là tu sĩ Đại Thừa kỳ, nhưng mà Tùy Qua vẫn không sợ, bởi vì hắn nhìn thấy cao thủ nhiều như cá diếc sang sông.
- Bảo sơn?
Biểu lộ của lão già này càng dữ tợn, lửa "Ma trơi" toàn thân sáng lên.
- Tiểu tử! Ngươi dám đánh chủ ý đồ của bổn tọa! Ngươi cũng đã biết, Thạch Nguyên lão ma là người nào, ngươi còn dám tham đồ của ta?
- Không phải ta tham, mà là muốn giao dịch với ngươi.
Tùy Qua bình tĩnh nói
- Giao dịch?
Thạch Nguyên lão ma hừ lạnh nói,
- Ngươi có tư cách giao dịch với ta sao?
- Có.
Tùy Qua nhàn nhạt nói:
- Có chút chuyện ta có thể làm được, nhưng mà ngươi làm không được. Nhất là đồ trên bảo sơn của ngươi đấy. Nếu như ta không có đoán sai thì ngươi không quá am hiểu luyện bảo. Nhiều thứ tốt như thế bị ngươi lãng phí.
Tùy Qua nói chính là hài cốt thần ma do Thạch Nguyên lão ma khống chế. Nhiều hào cốt thần ma như thế, mặc dù có di hài Chân Tiên, nhưng mà Thạch Nguyên lão ma bởi vì không cách nào luyện hóa chúng, cho nên dù ngồi trên bảo sơn lại không thu được bao nhiêu chỗ tốt, ngược lại còn biến mình thành bộ dáng người không ra người, quỷ không ra quỷ, đúng là đáng buồn.
Nhưng mà chuyện Thạch Nguyên lão ma làm không được, Tùy Qua đồng học làm dễ dàng.
/1780
|