Ngữ khí của Thạch Nguyên lão ma chân thật đáng tin, hơn nữa hắn dùng hai chữ "Tiêu diệt", ý tại cáo tri Thiên Chiếu Xuyên biết quyết tâm của hắn.
- Đạo hữu tại sao khăng khăng như thế?
Thiên Chiếu Xuyên cau mày nói:
- Ngươi đang gây khó xử cho Thiên Hoàng Đạo Tông sao?
- Khó xử thì khó xử.
Thạch Nguyên lão ma nói:
- Những người như chúng ta không sợ trời không sợ đất, nếu không có tư cách gì trùng kích tiên đạo, nếu như Thiên Hoàng Đạo Tông các ngươi thật sự nhúng tay vào, chúng ta cũng phụng bồi, xem như ma luyện khi trùng kích tiên đạo đi.
Sắc mặt Thiên Chiếu Xuyên trầm xuống, nhưng mà hắn lại không thể lập tức cho thấy thái độ với Thạch Nguyên lão ma, bởi vì tuy hắn là tông chủ Thiên Hoàng Đạo Tông, nhưng mà quyền quyết sách chân chính vẫn nằm trong tay những lão ngoan đồng thái thượng trưởng lão, chuyện nhỏ thì Thiên Chiếu Xuyên có thể quyết định, nhưng mà loại chuyện sống còn này, Thiên Chiếu Xuyên không thể làm chủ.
- Nếu Thiên Chiếu Xuyên ngươi không nói lời nào, bổn tọa xem như ngươi cam chịu, như thế, chúng ta cũng không muốn xung đột với Thiên Hoàng Đạo Tông các ngươi, cho nên chúng ta lập tức giết tới tận Côn Lôn Tông, Thiên Hoàng Đạo Tông các ngươi cứ xem náo nhiệt là được, các vị đạo hữu, giết đến tận Côn Lôn Tông, giết.
Thạch Nguyên lão ma quyết định thật nhanh, lập tức kích động năm đại tông môn và các tông môn còn lại đánh giết Côn Lôn Tông.
Tuy tông chủ và cao thủ chân chính của năm tông môn không có hiện thân, nhưng mà Thạch Nguyên lão ma cùng Tùy Qua cũng biết những lão quái vật này đang chú ý biến hóa nơi đây, cho nên Thạch Nguyên lão ma chỉ cần dựa theo phân phó của Tùy Qua đo châm ngòi thổi gió, đốt ngọn lửa chiến tranh lên là được, hơn nữa còn liên lụy tới mặt sau của Thất La Giới vào, có lẽ có thể làm cục diện trở nên phức tạp hơn.
Thạch Nguyên lão ma vốn là kẻ tàn nhẫn ích kỷ, đơn giản sẽ không làm chim đầu đàn, nhưng mà được Tùy Qua bày mưu đặt kế, chỉ có thể kiên trì đi đầu tới sơn môn của Côn Lôn Tông, nhưng mà bổn ý của Tùy Qua không phải bảo Thạch Nguyên lão ma đi chịu chết, cho nên hắn âm thầm bố trí thiên binh thần tướng, ngụy trang thành tu sĩ mặt sau của Thất La Giới tiến công sơn môn Côn Lôn Tông.
Thạch Nguyên lão ma dù gì cũng là tu sĩ Đại Thừa kỳ, tu vị vài thiên binh thần tướng cũng là Đại Thừa kỳ, hơn nữa đã tiếp cận Đại Thừa trung kỳ, cho nên đồng loạt ra tay xem như có thanh thế to lớn.
Có người dẫn đầu, dĩ nhiên là có người theo lên.
Đối với người năm đại tông môn mà nói, đây chính là cơ hội ngàn năm có một, có cường giả mặt sau của Thất La Giới đứng ra xung phong, làm cho năm đại tông môn áp lực giảm đi rất nhiều, nếu bọn họ còn không nắm lấy cơ hội này, vậy đúng là ngu xuẩn quá rồi.
- Nghiệp chướng, các ngươi dám lấn Côn Lôn sao?
Trong sơn môn Côn Lôn Tông truyền ra tiếng gầm giận dữ, một cao thủ Đại Thừa kỳ hiện thân.
- Người phạm Côn Lôn, giết.
Mặt giọng nói khác vang lên, lại một tu sĩ Đại Thừa kỳ Côn Lôn Tông hiện thân.
Sau đó cao thủ không ngừng xuất hiện.
Trong lúc nhất thời, sơn môn Côn Lôn Tông không ngừng nổ vang, chiến hỏa xuất hiện.
Tình huống cực kỳ hỗn loạn.
- Các vị đạo hữu, nếu các ngươi cố ý tuyên chiến với Côn Lôn Tông, vậy chính là địch của Thiên Hoàng Đạo Tông.
Thiên Chiếu Xuyên giận dữ hét lên, cục diện không khống chế được, làm cho Thiên Chiếu Xuyên rất căm tức, làm cho hắn không biết phải làm sao bàn giao với đám lão ngoan đồng trong Thiên Hoàng Đạo Tông.
- Ít nói nhảm, ngươi đi chết a.
Thời điểm này Tùy Qua ẩn thân trong năm tông môn đã động thủ.
Tuy tu vị của Tùy Qua chỉ là Luyện Hư kỳ, trong những tu sĩ nơi đây không tính là rất xuất chúng, cho nên không khiến người ta chú ý tới, nhưng thời điểm này hắn đột nhiên làm khó dễ, lại ra tay với tông chủ Thiên Hoàng Đạo Tông Thiên Chiếu Xuyên, điểm này làm cho nhiều người không nghĩ tới, cho dù là Thiên Chiếu Xuyên cũng không nghĩ tới.
Chém giết Thiên Chiếu Xuyên, đây tuyệt đối là chuyện Thiên Hoàng Đạo Tông không vinh quang gì, tương đương trực tiếp tuyên chiến với toàn bộ Thiên Hoàng Đạo Tông.
Trong Thất La Giới chỉ sợ không ai có đảm lượng này.
Nhưng mà Tùy Qua lại không sợ, hắn dám làm như thế, bởi vì hắn không phải tu sĩ Thất La Giới, hắn ước gì cả Thất La Giới hỗn loạn thành một đống, hơn nữa vừa ra tay, Tùy Qua chính là toàn lực ứng phó, Thiên Chiếu Xuyên, nhưng mà tu vị của hắn là Hợp Thể hậu kỳ tiếp cận Đại Thừa kỳ, mặc dù có tiên khí hộ thể nhưng không thể là đối thủ của Tùy Qua, hắn lập tức cảm giác được tai vạ đến nơi, vội vàng ăn đan dược cứu mạng vào, đồng thời toàn lực thúc dục hộ thể tiên khí chống cự, lại dung thần niệm cứu viện cường giả Thiên Hoàng Đạo Tông.
Người Thiên Hoàng Đạo Tông cũng không dễ dàng bị chém giết như vậy, tông chủ Thiên Hoàng Đạo Tông không phải là như vậy, nếu không thể diện cả Thiên Hoàng Đạo Tông sẽ bị ném xuống đất.
Cho nên thời điểm Tùy Qua ra tay với Thiên Chiếu Xuyên thì trong hư không xuất hiện bàn tay màu vàng đè thẳng vào đầu của Tùy Qua, với bàn tay này Tùy Qua cũng không xa lạ gì, là của gia hỏa đuổi giết hắn vào mặt sau Thất La Giới lần trước, lúc này xuất hiện lần nữa chính là muốn đánh lui Tùy Qua, bảo vệ Thiên Chiếu Xuyên một mạng.
Nếu như là trước kia, Tùy Qua chỉ có thể nghe ngóng sau đó bỏ chạy, nhưng mà hiện tại đã khác, Tùy Qua cảm giác được tu vị của người ra tay chỉ là Đại Thừa trung kỳ đỉnh phong mà thôi, tuy còn cách Đại Thừa hậu kỳ một bước, nhưng mà dù sao không phải tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ, muốn trấn áp Tùy Qua cũng còn kém xa.
- Hồng Mông Thụ, Chấn Linh Trảm.
Tâm niệm Tùy Qua khẽ động, Hồng Mông Thụ lập tức biến thành cái cuốc, một cái cuôc toàn thân màu xanh, nhưng lại phóng thích quang diễm sáng ngời, đây là Cửu Dương Chân Hỏa, hơn nữa còn là Cửu Dương Chân Hỏa chí cao vô thượng, có thể đốt hủy tất cả, cho dù là tiên nhân cũng không thể ngăn cản.
Hồng Mông Thụ biến thành Chấn Linh Sừ, cộng thêm uy téế của chín con Tam Túc Kim Ô, làm cho Chấn Linh Sừ có uy thế của tiên khí, cơ hồ là vô kiên bất tồi, Tùy Qua điêu khiển cái cuốc hóa thành đường vòng cung, thoải mái biến thành một chưởng màu vàng, một chưởng này có tiếng kêu quái dị, tuy cái cuốc của Tùy Qua đánh hắn bị vết thương nhẹ, nhưng mà hắn cũng cảm giác một cuốc này khủng bố, không chỉ có như thế, cái cuôc này mang theo uy thế đánh chết Thiên Chiếu Xuyên.
Thiên Chiếu Xuyên xem như cũng được, thời khắc mấu chốt lui nhanh ra, nhưng mà vẫn không thể hoàn toàn tránh né Chấn Linh Trảm của Tùy Qua, lưu lại huyết vũ trên không trung, hắn còn một cánh tay, nếu không phải hắn đánh ra một chưởng này, chỉ sợ Thiên Chiếu Xuyên không chỉ mất một cánh tay như vậy.
Cánh tay của Thiên Chiếu Xuyên bị Tùy Qua chặt đứt, sau đó bay về chủ nhân, dù sao Thiên Chiếu Xuyên cũng là tu sĩ tiếp cận Đại Thừa kỳ, đừng nói là tứ chi đứt gãy, cho dù thân hình bị chém thành mười khối cũng có thể phục hồi như cũ, chỉ tiêu hao đan dược và nguyên khí mà thôi, nhưng mà Tùy Qua không cho cánh tay này bay về, trực tiếp đánh ra một quyền.
- Đạo hữu tại sao khăng khăng như thế?
Thiên Chiếu Xuyên cau mày nói:
- Ngươi đang gây khó xử cho Thiên Hoàng Đạo Tông sao?
- Khó xử thì khó xử.
Thạch Nguyên lão ma nói:
- Những người như chúng ta không sợ trời không sợ đất, nếu không có tư cách gì trùng kích tiên đạo, nếu như Thiên Hoàng Đạo Tông các ngươi thật sự nhúng tay vào, chúng ta cũng phụng bồi, xem như ma luyện khi trùng kích tiên đạo đi.
Sắc mặt Thiên Chiếu Xuyên trầm xuống, nhưng mà hắn lại không thể lập tức cho thấy thái độ với Thạch Nguyên lão ma, bởi vì tuy hắn là tông chủ Thiên Hoàng Đạo Tông, nhưng mà quyền quyết sách chân chính vẫn nằm trong tay những lão ngoan đồng thái thượng trưởng lão, chuyện nhỏ thì Thiên Chiếu Xuyên có thể quyết định, nhưng mà loại chuyện sống còn này, Thiên Chiếu Xuyên không thể làm chủ.
- Nếu Thiên Chiếu Xuyên ngươi không nói lời nào, bổn tọa xem như ngươi cam chịu, như thế, chúng ta cũng không muốn xung đột với Thiên Hoàng Đạo Tông các ngươi, cho nên chúng ta lập tức giết tới tận Côn Lôn Tông, Thiên Hoàng Đạo Tông các ngươi cứ xem náo nhiệt là được, các vị đạo hữu, giết đến tận Côn Lôn Tông, giết.
Thạch Nguyên lão ma quyết định thật nhanh, lập tức kích động năm đại tông môn và các tông môn còn lại đánh giết Côn Lôn Tông.
Tuy tông chủ và cao thủ chân chính của năm tông môn không có hiện thân, nhưng mà Thạch Nguyên lão ma cùng Tùy Qua cũng biết những lão quái vật này đang chú ý biến hóa nơi đây, cho nên Thạch Nguyên lão ma chỉ cần dựa theo phân phó của Tùy Qua đo châm ngòi thổi gió, đốt ngọn lửa chiến tranh lên là được, hơn nữa còn liên lụy tới mặt sau của Thất La Giới vào, có lẽ có thể làm cục diện trở nên phức tạp hơn.
Thạch Nguyên lão ma vốn là kẻ tàn nhẫn ích kỷ, đơn giản sẽ không làm chim đầu đàn, nhưng mà được Tùy Qua bày mưu đặt kế, chỉ có thể kiên trì đi đầu tới sơn môn của Côn Lôn Tông, nhưng mà bổn ý của Tùy Qua không phải bảo Thạch Nguyên lão ma đi chịu chết, cho nên hắn âm thầm bố trí thiên binh thần tướng, ngụy trang thành tu sĩ mặt sau của Thất La Giới tiến công sơn môn Côn Lôn Tông.
Thạch Nguyên lão ma dù gì cũng là tu sĩ Đại Thừa kỳ, tu vị vài thiên binh thần tướng cũng là Đại Thừa kỳ, hơn nữa đã tiếp cận Đại Thừa trung kỳ, cho nên đồng loạt ra tay xem như có thanh thế to lớn.
Có người dẫn đầu, dĩ nhiên là có người theo lên.
Đối với người năm đại tông môn mà nói, đây chính là cơ hội ngàn năm có một, có cường giả mặt sau của Thất La Giới đứng ra xung phong, làm cho năm đại tông môn áp lực giảm đi rất nhiều, nếu bọn họ còn không nắm lấy cơ hội này, vậy đúng là ngu xuẩn quá rồi.
- Nghiệp chướng, các ngươi dám lấn Côn Lôn sao?
Trong sơn môn Côn Lôn Tông truyền ra tiếng gầm giận dữ, một cao thủ Đại Thừa kỳ hiện thân.
- Người phạm Côn Lôn, giết.
Mặt giọng nói khác vang lên, lại một tu sĩ Đại Thừa kỳ Côn Lôn Tông hiện thân.
Sau đó cao thủ không ngừng xuất hiện.
Trong lúc nhất thời, sơn môn Côn Lôn Tông không ngừng nổ vang, chiến hỏa xuất hiện.
Tình huống cực kỳ hỗn loạn.
- Các vị đạo hữu, nếu các ngươi cố ý tuyên chiến với Côn Lôn Tông, vậy chính là địch của Thiên Hoàng Đạo Tông.
Thiên Chiếu Xuyên giận dữ hét lên, cục diện không khống chế được, làm cho Thiên Chiếu Xuyên rất căm tức, làm cho hắn không biết phải làm sao bàn giao với đám lão ngoan đồng trong Thiên Hoàng Đạo Tông.
- Ít nói nhảm, ngươi đi chết a.
Thời điểm này Tùy Qua ẩn thân trong năm tông môn đã động thủ.
Tuy tu vị của Tùy Qua chỉ là Luyện Hư kỳ, trong những tu sĩ nơi đây không tính là rất xuất chúng, cho nên không khiến người ta chú ý tới, nhưng thời điểm này hắn đột nhiên làm khó dễ, lại ra tay với tông chủ Thiên Hoàng Đạo Tông Thiên Chiếu Xuyên, điểm này làm cho nhiều người không nghĩ tới, cho dù là Thiên Chiếu Xuyên cũng không nghĩ tới.
Chém giết Thiên Chiếu Xuyên, đây tuyệt đối là chuyện Thiên Hoàng Đạo Tông không vinh quang gì, tương đương trực tiếp tuyên chiến với toàn bộ Thiên Hoàng Đạo Tông.
Trong Thất La Giới chỉ sợ không ai có đảm lượng này.
Nhưng mà Tùy Qua lại không sợ, hắn dám làm như thế, bởi vì hắn không phải tu sĩ Thất La Giới, hắn ước gì cả Thất La Giới hỗn loạn thành một đống, hơn nữa vừa ra tay, Tùy Qua chính là toàn lực ứng phó, Thiên Chiếu Xuyên, nhưng mà tu vị của hắn là Hợp Thể hậu kỳ tiếp cận Đại Thừa kỳ, mặc dù có tiên khí hộ thể nhưng không thể là đối thủ của Tùy Qua, hắn lập tức cảm giác được tai vạ đến nơi, vội vàng ăn đan dược cứu mạng vào, đồng thời toàn lực thúc dục hộ thể tiên khí chống cự, lại dung thần niệm cứu viện cường giả Thiên Hoàng Đạo Tông.
Người Thiên Hoàng Đạo Tông cũng không dễ dàng bị chém giết như vậy, tông chủ Thiên Hoàng Đạo Tông không phải là như vậy, nếu không thể diện cả Thiên Hoàng Đạo Tông sẽ bị ném xuống đất.
Cho nên thời điểm Tùy Qua ra tay với Thiên Chiếu Xuyên thì trong hư không xuất hiện bàn tay màu vàng đè thẳng vào đầu của Tùy Qua, với bàn tay này Tùy Qua cũng không xa lạ gì, là của gia hỏa đuổi giết hắn vào mặt sau Thất La Giới lần trước, lúc này xuất hiện lần nữa chính là muốn đánh lui Tùy Qua, bảo vệ Thiên Chiếu Xuyên một mạng.
Nếu như là trước kia, Tùy Qua chỉ có thể nghe ngóng sau đó bỏ chạy, nhưng mà hiện tại đã khác, Tùy Qua cảm giác được tu vị của người ra tay chỉ là Đại Thừa trung kỳ đỉnh phong mà thôi, tuy còn cách Đại Thừa hậu kỳ một bước, nhưng mà dù sao không phải tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ, muốn trấn áp Tùy Qua cũng còn kém xa.
- Hồng Mông Thụ, Chấn Linh Trảm.
Tâm niệm Tùy Qua khẽ động, Hồng Mông Thụ lập tức biến thành cái cuốc, một cái cuôc toàn thân màu xanh, nhưng lại phóng thích quang diễm sáng ngời, đây là Cửu Dương Chân Hỏa, hơn nữa còn là Cửu Dương Chân Hỏa chí cao vô thượng, có thể đốt hủy tất cả, cho dù là tiên nhân cũng không thể ngăn cản.
Hồng Mông Thụ biến thành Chấn Linh Sừ, cộng thêm uy téế của chín con Tam Túc Kim Ô, làm cho Chấn Linh Sừ có uy thế của tiên khí, cơ hồ là vô kiên bất tồi, Tùy Qua điêu khiển cái cuốc hóa thành đường vòng cung, thoải mái biến thành một chưởng màu vàng, một chưởng này có tiếng kêu quái dị, tuy cái cuốc của Tùy Qua đánh hắn bị vết thương nhẹ, nhưng mà hắn cũng cảm giác một cuốc này khủng bố, không chỉ có như thế, cái cuôc này mang theo uy thế đánh chết Thiên Chiếu Xuyên.
Thiên Chiếu Xuyên xem như cũng được, thời khắc mấu chốt lui nhanh ra, nhưng mà vẫn không thể hoàn toàn tránh né Chấn Linh Trảm của Tùy Qua, lưu lại huyết vũ trên không trung, hắn còn một cánh tay, nếu không phải hắn đánh ra một chưởng này, chỉ sợ Thiên Chiếu Xuyên không chỉ mất một cánh tay như vậy.
Cánh tay của Thiên Chiếu Xuyên bị Tùy Qua chặt đứt, sau đó bay về chủ nhân, dù sao Thiên Chiếu Xuyên cũng là tu sĩ tiếp cận Đại Thừa kỳ, đừng nói là tứ chi đứt gãy, cho dù thân hình bị chém thành mười khối cũng có thể phục hồi như cũ, chỉ tiêu hao đan dược và nguyên khí mà thôi, nhưng mà Tùy Qua không cho cánh tay này bay về, trực tiếp đánh ra một quyền.
/1780
|