- Đúng vậy.
Một tướng quân khác nói:
- Những tông môn đáng chết kia, muốn cưỡi lên đầu của chúng ta, nếu như đại soái có thể dẫn chúng ta đi đồ diệt từng tông môn, đó mới thật sự là công tích vĩ đại.
- Đại soái anh minh.
Một tướng lãnh khác nói thêm:
- Vương triều Tần Hán chúng ta có ngày hôm nay, rất có thể sẽ quét qua Thất La Giới, nhưng mà nếu như không đánh bại các tông môn cao cao tại thượng kia, vương triều Tần Hán tồn tại chỉ là hoa trong kính, trăng trong nước mà thôi, không cách nào lâu dài, cho nên vương triều Tần Hán muốn chính thức cường đại lên, đều phải xem hành động càn quét của đại soái hiện tại.
- Càn quét quần ma, càn quét tông môn, cho vương triều Tần Hán chúng ta một ranh giới chắc chắn.
Tùy Qua ngữ khí phóng khoáng, làm cho nhiệt huyết mọi người sôi trào, sĩ khí chúng tướng lên cao.
- Chuẩn bị nhổ trại xuất chinh.
Tùy Qua lớn tiếng nói, âm thanh truyền ra khắp quân doanh.
Sau đó Tùy Qua lưu lại Bất Tử tướng quân Hổ Thiên Hành.
- Chủ nhân.
Hổ Thiên Hành cung kính quỳ trước mặt Tùy Qua.
- Thỉnh chủ nhân phân phó.
- Ngươi biểu hiện không tệ, không uổng công ta bồi dưỡng ngươi thành ‘ Bất Tử tướng quân ’.
Tùy Qua nói, thì ra Bất Tử tướng quân Hổ Thiên Hành cũng đã bị Tùy Qua "Độ hóa" qua, hơn nữa tỉ mỉ bồi dưỡng thành một con cờ, nếu như không phải Tùy Qua dốc lòng tài bồi, tu vị Hổ Thiên Hành làm sao đột nhiên tăng mạnh như thế, đương nhiên, thiên phú tu hành của Hổ Thiên Hành vốn không tệ, lại tiến vào Hóa Long Trì của Tùy Qua, càng như cá chép vượt long môn, tiền đồ bất khả hạn lượng.
- Chủ nhân có gì dặn dò?
Hổ Thiên Hành hỏi.
- Lần đánh dẹp này phải cẩn thận, dù sao đối thủ của chúng ta không phải là đại quân vương triều vô dụng, mà là tông môn giới tu hành, cho nên, ta muốn ngươi trí dũng gồm nhiều mặt, bảo toàn đại quân đánh dẹp, muốn đả kích nặng nề với địch nhân, ta không ở trong quân thì ngươi sẽ chủ trì đại cục, ta sẽ cho ngươi làm phó soái, thống ngự đại quân, mặt khác ta mang theo những thân binh kia phải xếp vào các phương trong quân đội, tận lực cho bọn họ tham gia các cuộc chiến đấu nguy hiểm kịch liệt, dùng ma luyện bọn họ.
- Vâng, chủ nhân.
Hổ Thiên Hành đáp, sau đó hắn ngẫm lại, nhịn không được hỏi.
- Chủ nhân, trong đại quân đánh dẹp của chúng ta cao thủ nhiều như mây, nhưng mà muốn liều mạng với Thiên Hoàng Đạo Tông chỉ sợ không được, việc này chúng ta tiến tới nơi giao chiến của Thiên Hoàng Đạo Tông cùng năm đại tông môn, nếu không cẩn thận sẽ vạn kiếp bất phục, không biết chủ nhân có diệu kế gì?
- Tuy chúng ta trên danh nghĩa là hiệu trung với Thiên Thai Tông, nhưng mà quyền khống chế quân đội vẫn nằm trong tay của chúng ta, trong vương triều, làm chủ soái cũng không có cách nói tướng ở ngoài trận, huống chi Thiên Thai Tông ra lệnh cho chúng ta, chúng ta tiếp nhận, nhưng mà nếu ra lệnh bất lợi cho chúng ta, chúng ta có thể tiêu cực không để ý tới, cho dù sứ giả hung hăng càn quấy, chẳng lẽ còn dám động thủ với ngươi ngay trong doanh trướng hay sao?
Tùy Qua hừ lạnh nói.
- Chủ nhân cao minh.
Hổ Thiên Hành nói.
- Không phải ta cao minh, mà là ngươi không có cẩn thận suy nghĩ.
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Hổ Thiên Hành, tuy ta là chủ nhân của ngươi, nhưng mà chỉ cần ngươi hiệu trung với ta là được, thời điểm khác ngươi vẫn là tướng quân vương triều Tần Hán, Bất Tử tướng quân uy danh hiển hách, cho nên ngươi phải có chủ kiến và mưu lược của mình, không nên lúc nào cũng xin chỉ thị của ta, hiểu chưa?
- Vâng, chủ nhân, ta nhất định sẽ dùng toàn lực phân ưu giải nạn với chủ nhân.
Hổ Thiên Hành nói.
- Đi xuống đi, mặt khác nói cho cả đại quân, bản soái khao thưởng toàn quân, mỗi binh sĩ sẽ có một ngàn viên Tinh Nguyên Đan, quan quân ban thưởng theo cấp bậc, mặt khác, phàm là người trong quân chém giết dư nghiệt Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông, đều phong thưởng gấp ba.
Tùy Qua quả nhiên là xa xỉ, trực tiếp dùng lợi ích hấp dẫn những binh sĩ này.
Bởi vì cái gọi là trọng thưởng tất có dũng phu, lời này nhất định là đúng vậy.
Trăm vạn đại quân đánh dẹp đại quy mô tiến tới gần chiến trường của Thiên Hoàng Đạo Tông, Côn Lôn Tông cùng năm đại tông môn.
Bởi vì không muốn hủy diệt cả Thất La Giới, cho nên song phương ước định nơi giao chiến là tuyên cổ chiến trường.
Tuyên cổ chiến trường, trên thực tế là một không gian kỳ dị do một ít cổ tu sĩ cường đại của Thất La Giới mở ra, cho tới nay đều là nơi quyết chiến của rất nhiều tu sĩ Thất La Giới, tuyên cổ chiến trường này rời xa mặt ngoài của Thất La Giới, nằm giữa không trung, không gian bên trong vô cùng lớn, núi sơn thủy nước từng cái đều đủ, hơn nữa cho dù phá hư lợi hại, dùng không bao lâu cả chiến trường này sẽ khôi phục lại.
Lúc này Tùy Qua và trăm vạn đại quân đã tới chiến trường.
Người Thiên Thai Tông vẫn như trước không đặt trăm vạn đại quân này vào mắt, trực tiếp an bài bọn họ đóng quân tại chân núi lớn.
Mà người Thiên Thai Tông lại cao cao tại thượng ở trên núi quan sát bọn họ..
An bài như thế làm cho chúng tướng sĩ phi thường bất mãn, nhưng mà quân lệnh như núi, cũng không dám phát tác, hơn nữa ai cũng biết thực lực của những tông môn này cường đại, hôm nay tông môn tham gia trận chiến này căn bản chính là dữ nhiều lành ít, chỉ có thể toàn bộ nhờ vào chủ soái bày mưu nghĩ kế.
Làm chủ soái cùng phó soái, trong đêm cùng ngày, Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành được mời đi tới nơi trú quân của Thiên Thai Tông tham gia tiệc tối.
Nhưng mà Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành đều ngồi ở ghế chót a.
Dạ tiệc là do tông chủ Thiên Thai Tông Đằng Nguyên Thường xử lý, chủ yếu mở tiệc chiêu đãi tông chủ bốn tông môn và những tông chủ môn phái nhỏ, tông chủ, phó tông chủ đều tới, sau đó tiến thêm một bước thương nghị chuyện đối phó Thiên Hoàng Đạo Tông.
Mà Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành dường như không có chỗ trống nói gì.
Nhưng mà Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành cũng tự đắc vui cười, hai người ăn uống thả cửa, một vừa thưởng thức vũ đạo của nữ tu sĩ, đối với đám người Đằng Nguyên Thương thương nghị mắt điếc tai ngơ.
Hồi lâu sau, đột nhiên nghe thấy có người nói:
- Ai là đại nguyên soái của vương triều Tần Hán?
Tùy Qua vẫn mắt điếc tai ngơ như trước, tiếp tục uống rượu mua vui với Hổ Thiên Hành, cười ha ha.
- Ai là đại nguyên soái đánh dẹp của vương triều Tần Hán?
Giọng nói vang lên lần nữa, âm thanh như sấm, cả ca múa cũng dừng lại.
Ánh mắt mọi người nhìn qua Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành, lúc này Hổ Thiên Hành mới có cảm giác được xem trọng, hắn thả chén rượu xuống, nhìn Tùy Qua nói ra:
- Đại soái!
- Tiếp tục uống rượu ah, vì sao không uống?
Tùy Qua vẫn làm như không phát giác.
Khóe miệng Hổ Thiên Hành co quắp, trong lòng tự nhủ loại tình huống này ta nên làm sao vượt qua đây.
- Ngươi chính là đại nguyên soái đánh dẹp của vương triều Tần Hán sao?
Âm thanh vang lên lần nữa, nhưng mà lúc này lại trực tiếp nói với Tùy Qua, âm thanh này nguyên khí mười phần, so với kiếm khí còn sắc bén hơn, đủ để đánh xơ xác hộ thân cương khí Luyện Hư kỳ, đánh hắn trọng thương, có thể thấy được chủ nhân am thanh này rất tức giận Tùy Qua.
Một tướng quân khác nói:
- Những tông môn đáng chết kia, muốn cưỡi lên đầu của chúng ta, nếu như đại soái có thể dẫn chúng ta đi đồ diệt từng tông môn, đó mới thật sự là công tích vĩ đại.
- Đại soái anh minh.
Một tướng lãnh khác nói thêm:
- Vương triều Tần Hán chúng ta có ngày hôm nay, rất có thể sẽ quét qua Thất La Giới, nhưng mà nếu như không đánh bại các tông môn cao cao tại thượng kia, vương triều Tần Hán tồn tại chỉ là hoa trong kính, trăng trong nước mà thôi, không cách nào lâu dài, cho nên vương triều Tần Hán muốn chính thức cường đại lên, đều phải xem hành động càn quét của đại soái hiện tại.
- Càn quét quần ma, càn quét tông môn, cho vương triều Tần Hán chúng ta một ranh giới chắc chắn.
Tùy Qua ngữ khí phóng khoáng, làm cho nhiệt huyết mọi người sôi trào, sĩ khí chúng tướng lên cao.
- Chuẩn bị nhổ trại xuất chinh.
Tùy Qua lớn tiếng nói, âm thanh truyền ra khắp quân doanh.
Sau đó Tùy Qua lưu lại Bất Tử tướng quân Hổ Thiên Hành.
- Chủ nhân.
Hổ Thiên Hành cung kính quỳ trước mặt Tùy Qua.
- Thỉnh chủ nhân phân phó.
- Ngươi biểu hiện không tệ, không uổng công ta bồi dưỡng ngươi thành ‘ Bất Tử tướng quân ’.
Tùy Qua nói, thì ra Bất Tử tướng quân Hổ Thiên Hành cũng đã bị Tùy Qua "Độ hóa" qua, hơn nữa tỉ mỉ bồi dưỡng thành một con cờ, nếu như không phải Tùy Qua dốc lòng tài bồi, tu vị Hổ Thiên Hành làm sao đột nhiên tăng mạnh như thế, đương nhiên, thiên phú tu hành của Hổ Thiên Hành vốn không tệ, lại tiến vào Hóa Long Trì của Tùy Qua, càng như cá chép vượt long môn, tiền đồ bất khả hạn lượng.
- Chủ nhân có gì dặn dò?
Hổ Thiên Hành hỏi.
- Lần đánh dẹp này phải cẩn thận, dù sao đối thủ của chúng ta không phải là đại quân vương triều vô dụng, mà là tông môn giới tu hành, cho nên, ta muốn ngươi trí dũng gồm nhiều mặt, bảo toàn đại quân đánh dẹp, muốn đả kích nặng nề với địch nhân, ta không ở trong quân thì ngươi sẽ chủ trì đại cục, ta sẽ cho ngươi làm phó soái, thống ngự đại quân, mặt khác ta mang theo những thân binh kia phải xếp vào các phương trong quân đội, tận lực cho bọn họ tham gia các cuộc chiến đấu nguy hiểm kịch liệt, dùng ma luyện bọn họ.
- Vâng, chủ nhân.
Hổ Thiên Hành đáp, sau đó hắn ngẫm lại, nhịn không được hỏi.
- Chủ nhân, trong đại quân đánh dẹp của chúng ta cao thủ nhiều như mây, nhưng mà muốn liều mạng với Thiên Hoàng Đạo Tông chỉ sợ không được, việc này chúng ta tiến tới nơi giao chiến của Thiên Hoàng Đạo Tông cùng năm đại tông môn, nếu không cẩn thận sẽ vạn kiếp bất phục, không biết chủ nhân có diệu kế gì?
- Tuy chúng ta trên danh nghĩa là hiệu trung với Thiên Thai Tông, nhưng mà quyền khống chế quân đội vẫn nằm trong tay của chúng ta, trong vương triều, làm chủ soái cũng không có cách nói tướng ở ngoài trận, huống chi Thiên Thai Tông ra lệnh cho chúng ta, chúng ta tiếp nhận, nhưng mà nếu ra lệnh bất lợi cho chúng ta, chúng ta có thể tiêu cực không để ý tới, cho dù sứ giả hung hăng càn quấy, chẳng lẽ còn dám động thủ với ngươi ngay trong doanh trướng hay sao?
Tùy Qua hừ lạnh nói.
- Chủ nhân cao minh.
Hổ Thiên Hành nói.
- Không phải ta cao minh, mà là ngươi không có cẩn thận suy nghĩ.
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Hổ Thiên Hành, tuy ta là chủ nhân của ngươi, nhưng mà chỉ cần ngươi hiệu trung với ta là được, thời điểm khác ngươi vẫn là tướng quân vương triều Tần Hán, Bất Tử tướng quân uy danh hiển hách, cho nên ngươi phải có chủ kiến và mưu lược của mình, không nên lúc nào cũng xin chỉ thị của ta, hiểu chưa?
- Vâng, chủ nhân, ta nhất định sẽ dùng toàn lực phân ưu giải nạn với chủ nhân.
Hổ Thiên Hành nói.
- Đi xuống đi, mặt khác nói cho cả đại quân, bản soái khao thưởng toàn quân, mỗi binh sĩ sẽ có một ngàn viên Tinh Nguyên Đan, quan quân ban thưởng theo cấp bậc, mặt khác, phàm là người trong quân chém giết dư nghiệt Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông, đều phong thưởng gấp ba.
Tùy Qua quả nhiên là xa xỉ, trực tiếp dùng lợi ích hấp dẫn những binh sĩ này.
Bởi vì cái gọi là trọng thưởng tất có dũng phu, lời này nhất định là đúng vậy.
Trăm vạn đại quân đánh dẹp đại quy mô tiến tới gần chiến trường của Thiên Hoàng Đạo Tông, Côn Lôn Tông cùng năm đại tông môn.
Bởi vì không muốn hủy diệt cả Thất La Giới, cho nên song phương ước định nơi giao chiến là tuyên cổ chiến trường.
Tuyên cổ chiến trường, trên thực tế là một không gian kỳ dị do một ít cổ tu sĩ cường đại của Thất La Giới mở ra, cho tới nay đều là nơi quyết chiến của rất nhiều tu sĩ Thất La Giới, tuyên cổ chiến trường này rời xa mặt ngoài của Thất La Giới, nằm giữa không trung, không gian bên trong vô cùng lớn, núi sơn thủy nước từng cái đều đủ, hơn nữa cho dù phá hư lợi hại, dùng không bao lâu cả chiến trường này sẽ khôi phục lại.
Lúc này Tùy Qua và trăm vạn đại quân đã tới chiến trường.
Người Thiên Thai Tông vẫn như trước không đặt trăm vạn đại quân này vào mắt, trực tiếp an bài bọn họ đóng quân tại chân núi lớn.
Mà người Thiên Thai Tông lại cao cao tại thượng ở trên núi quan sát bọn họ..
An bài như thế làm cho chúng tướng sĩ phi thường bất mãn, nhưng mà quân lệnh như núi, cũng không dám phát tác, hơn nữa ai cũng biết thực lực của những tông môn này cường đại, hôm nay tông môn tham gia trận chiến này căn bản chính là dữ nhiều lành ít, chỉ có thể toàn bộ nhờ vào chủ soái bày mưu nghĩ kế.
Làm chủ soái cùng phó soái, trong đêm cùng ngày, Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành được mời đi tới nơi trú quân của Thiên Thai Tông tham gia tiệc tối.
Nhưng mà Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành đều ngồi ở ghế chót a.
Dạ tiệc là do tông chủ Thiên Thai Tông Đằng Nguyên Thường xử lý, chủ yếu mở tiệc chiêu đãi tông chủ bốn tông môn và những tông chủ môn phái nhỏ, tông chủ, phó tông chủ đều tới, sau đó tiến thêm một bước thương nghị chuyện đối phó Thiên Hoàng Đạo Tông.
Mà Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành dường như không có chỗ trống nói gì.
Nhưng mà Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành cũng tự đắc vui cười, hai người ăn uống thả cửa, một vừa thưởng thức vũ đạo của nữ tu sĩ, đối với đám người Đằng Nguyên Thương thương nghị mắt điếc tai ngơ.
Hồi lâu sau, đột nhiên nghe thấy có người nói:
- Ai là đại nguyên soái của vương triều Tần Hán?
Tùy Qua vẫn mắt điếc tai ngơ như trước, tiếp tục uống rượu mua vui với Hổ Thiên Hành, cười ha ha.
- Ai là đại nguyên soái đánh dẹp của vương triều Tần Hán?
Giọng nói vang lên lần nữa, âm thanh như sấm, cả ca múa cũng dừng lại.
Ánh mắt mọi người nhìn qua Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành, lúc này Hổ Thiên Hành mới có cảm giác được xem trọng, hắn thả chén rượu xuống, nhìn Tùy Qua nói ra:
- Đại soái!
- Tiếp tục uống rượu ah, vì sao không uống?
Tùy Qua vẫn làm như không phát giác.
Khóe miệng Hổ Thiên Hành co quắp, trong lòng tự nhủ loại tình huống này ta nên làm sao vượt qua đây.
- Ngươi chính là đại nguyên soái đánh dẹp của vương triều Tần Hán sao?
Âm thanh vang lên lần nữa, nhưng mà lúc này lại trực tiếp nói với Tùy Qua, âm thanh này nguyên khí mười phần, so với kiếm khí còn sắc bén hơn, đủ để đánh xơ xác hộ thân cương khí Luyện Hư kỳ, đánh hắn trọng thương, có thể thấy được chủ nhân am thanh này rất tức giận Tùy Qua.
/1780
|