Ô ô! Ô ô!
Thời gian tù và tiếp tục vang lên, những hạt cát thời gian như xuyên qua người Tùy Qua, mang đi thời gian quý giá nhất của Tùy Qua hắn, mang theo thọ nguyên của hắn, bất luận pháp bảo gì cũng không thể ngăn cản tời gian ăn mòn, Tùy Qua cảm giác được bản thân mình phi thường già nua, dường như có lực lượng trời gian triệt để thôn phệ hắn, hắn muốn thoát khỏi thì hào quang xuất hiện, nhưng mà hắn vẫn không cách nào đào thoát, bởi vì hạt cát thời gian căn bản không bắt được, cũng không cách nào chống cự, càng không cách nào lừa gạt.
Đây là chỗ đáng sợ của Độ Kiếp trung kỳ, khống chế thời gian pháp tắc và hoàn toàn miểu sát người cấp thấp hơn, bởi vì khống chế thời gian pháp tắc, chẳng khác nào là khống chế đối thủ tuổi thọ!
Mặc dù Tùy Qua cường đại, cũng không cách nào ra khỏi vòng xóa.
Thu Bản Phong nhìn tình huống này một chút, chỉ cười lạnh.
Mà Tán tiên còn lại của Thiên Táng Cương cũng kiến thức chỗ lợi hại nhất của Thu Bản Phong. Tán tiên mạnh nhất Thất La Giới.
Không biết bao nhiêu năm, mấy ngàn năm hay là trên vạn năm, đều không người nào dám đi khiêu chiến Thu Bản Phong, bởi vì không có người nào đột phá đến Độ Kiếp trung kỳ, cho nên căn bản không có đủ tư cách khai chiến với Thu Bản Phong.
- Tiểu tặc tự cao tự đại! Hắn chết chắc!
Trong này có một Tán tiên nói ra.
- Đương nhiên, khác biệt là hắn chèo chống trong bao lâu.
Đám Tán tiên khác không nói.
- Địch Dã Thần Quân, có lẽ ngươi nên cao hứng a, tiểu tử cuồng vọng kia rốt cục phải chết trước mặt ngươi!
- Cao hứng...
Gương mặt Địch Dã Thần Quân bị hủy biến thành trí tuệ:
- Chuyện này không để ý chuyện gì khác, rốt cục nhìn thấy tận thế của hắn! Bản thân đánh bạc với người ta, tối đa chỉ mười hô hấp thì tiểu tử này sẽ thảm bại.
- Ta cá là thời gian tám hô hấp! Tối đa tám lần hô hấp! Ha ha!
Tán tiên khác nói ra.
"..."
Tùy Qua cũng không biết, đám Tán tiên ở xa xa bắt đầu đánh cược, bởi vì hắn hiện tại gặp phải nguy hiểm nhất từ trước tới nay.
Bởi vì thời điểm này Tùy Qua muốn chiến thắng là thời gian, là một đối thủ không sờ được.
Những hạt cát kia chỉ là biểu hiện của thời gian mà thôi, căn bản không cách nào bắt lấy, cũng không cách nào hấp thu. Ít nhất dùng tu vị của Tùy Qua là không thể bắt được, Hồng Mông tử khí cũng không được, bởi vì Hồng Mông thạch không cách nào thu được lực lượng vượt qua cảnh giới của Tùy Qua.
Trong khoảng khắc, ngàn năm tuổi thọ hóa thành hư ảo, Tùy Qua cảm giác mình đã là lão quái ngàn năm già nua.
Càng thêm đáng sợ là, loại già yếu này tiếp tục diễn ra, hơn nữa thời gian trôi qua càng lúc càng nhanh.
Tuổi thọ của hắn càng ngày càng ngắn.
Vào lúc tuổi thọ của hắn hao hết, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Trừ phi Tùy Qua có thể lập tức đánh chết Thu Bản Phong, ngăn cản thời gian tù và, nếu không hắn chỉ là một bộ xương khô.
Nhưng mà Tùy Qua đã bị bao phủ trong cơn lốc thời gian, cho dù xuyên qua không gian cũng không cách nào đào tẩu, thời gian chi lực giống như giòi trong xương, bởi vậy Tùy Qua quả nhiên là lâm vào tình cảnh nguy hiểm nhất từ trước tới nay.
- Đại nguyên soái đánh depk? Ha ha, ngươi bây giờ mới biết mình quá cuồng vọng, nhỏ bé cỡ nào chưa?
Giọng của Thu Bản Phong truyền vào trong tai Tùy Qua giống như đã lâu, phi thường xa xôi.
Tùy Qua vẫn đang không có bối rối, càng vào thời khắc nguy hiểm càng không thể bối rối, bởi vì bối rối cũng không thể thay đổi khốn cảnh của ngươi.
Thời gian trôi qua là vô tình, cho dù là Tùy Qua cũng không thể ngăn cản thời gian ăn mòn, bất luận kẻ nào cũng không thể!
Nhưng mà nếu như có được thọ nguyên vĩnh viễn mà nói, cũng không quan tâm thời gian trôi qua.
Tuổi thọ của Tùy Qua có lẽ có hạn, nhưng mà tính mạng thì chưa chắc!
- Hồng Mông Thụ! Thiên thảo thọ nguyên! Gia trì thân thể của ta!
Hồng Mông Thụ đã thành một bộ phận thân thể của Tùy Qua, cho nên khi Tùy Qua triệu hoán thì nó dung làm một thể với Tùy Qua.
Lúc này Tùy Qua triệu hoán, Hồng Mông Thụ dung hợp làm một với thân thể Tùy Qua, muốn giúp Tùy Qua ngăn cản thời gian ăn mòn.
Tuổi thọ của Tùy Qua là có hạn, nhưng mà thọ nguyên Hồng Mông Thụ không phải dùng số mà tính.
Thọ cùng trời đất.
Bởi vì Hồng Mông Thụ là thiên thảo, thế nào là thiên thảo, thiên thảo chính là tồn tại cường hoành với trời đất.
Thiên địa bất diệt, thọ nguyên thiên thảo không tới cuối cùng.
Mà Tùy Qua cùng Hồng Mông Thụ vốn là một chỉnh thể, cho nên Tùy Qua dùng Hồng Mông Thụ thay mình ngăn cản thời gian trôi qua, tự nhiên cũng có thể thực hiện. Thu Bản Phong cũng phát hiện mờ ám của Tùy Qua, lạnh lùng nói:
- Ngay cả là tiên mộc cũng không có biện pháp ngăn cản thời gian trôi qua! Thời gian tù và! Tuế nguyệt như đao!
Thu Bản Phong lại rót chí tôn tiên khí vào thời gian tù và, sau đó trong thời gian tù và phun ra "Phi đao ", những phi đao này xuyên qua thân thể Tùy Qua, nó còn khủng bố hơn cát thời gian, nó mang đi càng nhiều thời gian của Tùy Qua, làm cho Tùy Qua chính thức cảm nhận được câu kinh điển "Thời gian như đao, đao đao thúc người già" là thế nào.
Nhưng mà Thu Bản Phong cũng không nghĩ tới, trong người Tùy Qua ẩn nấp thứ không sợ thời gian.
Nhưng mà sau một lát, Thu Bản Phong rốt cục phát giác được tình huống không đúng, bởi vì hắn đã từ trên người Tùy Qua "Cạo" đi mười mấy vạn năm thọ nguyên, nhưng mà Tùy Qua tiểu tử này thân thể không già nua và tử vong, chuyện này hoàn toàn không đúng, trừ phi tiểu tử này có thọ nguyên mấy chục vạn năm? Chẳng lẽ tiểu tử này là Chân Tiên hay sao?
Nghĩ tới đây, Thu Bản Phong không rét mà run, nhưng mà rất nhanh hắn tự nói với mình, đây là chuyện không thể nào, Tùy Qua tiểu tử này không thể nào là Chân Tiên. Nếu là Chân Tiên đã sớm bóp chết hắn rồi. Chân Tiên chặn đánh giết Tán tiên còn dễ hơn nghiền chết con kiến.
Vì vậy Thu Bản Phong tiếp tục thúc dục thời gian tù và, tiếp tục thu hết thọ nguyên của Tùy Qua, bởi vì Thu Bản Phong cảm thấy, Tùy Qua tên này đã phục dụng đan dược gia tăng thọ nguyên hoặc cái gì đó, cho nên tuổi thọ dài hơn tu sĩ bình thường rất nhiều, loại chuyện này không phải không có.
Mà Tùy Qua lúc này dứt khoát nhắm mắt lại, lẳng lặng yên cảm thụ thời gian chi lực trôi qua trên người của mình..
Trước kia khi chưa triệt để dung hòa với Hồng Mông Thụ, Tùy Qua cảm giác thời gian chi lực mang lại tàn phá vô tình lên thân thể, nhưng mà hiện tại, thời gian chảy qua người của hắn, tuy cũng mang đi tuổi thọ của Hồng Mông Thụ, nhưng mà Tùy Qua lại cảm giác được Hồng Mông Thụ không chỉ không tao ngộ thời gian tàn phá, ngược lại còn tiếp thu tẩy lễ, mà thọ nguyên biến mất tự nhiên quay về thân thể của nó.
Những thọ nguyên biến mất này, Hồng Mông Thụ có thể hấp thu trở lại từ thiên địa.
Không hổ là thiên thảo, chỉ cần thiên địa không có tan vỡ, tánh mạng dường như sẽ không có cuối cùng.
Hơn nữa trải qua thời gian chi lực tẩy lễ, Tùy Qua cảm giác được Hồng Mông Thụ đang tiến thêm một bước, Hồng Mông Thụ cũng không trở nên già nua, mà nó càng ngày càng "Thành thục" .
Thời gian tù và tiếp tục vang lên, những hạt cát thời gian như xuyên qua người Tùy Qua, mang đi thời gian quý giá nhất của Tùy Qua hắn, mang theo thọ nguyên của hắn, bất luận pháp bảo gì cũng không thể ngăn cản tời gian ăn mòn, Tùy Qua cảm giác được bản thân mình phi thường già nua, dường như có lực lượng trời gian triệt để thôn phệ hắn, hắn muốn thoát khỏi thì hào quang xuất hiện, nhưng mà hắn vẫn không cách nào đào thoát, bởi vì hạt cát thời gian căn bản không bắt được, cũng không cách nào chống cự, càng không cách nào lừa gạt.
Đây là chỗ đáng sợ của Độ Kiếp trung kỳ, khống chế thời gian pháp tắc và hoàn toàn miểu sát người cấp thấp hơn, bởi vì khống chế thời gian pháp tắc, chẳng khác nào là khống chế đối thủ tuổi thọ!
Mặc dù Tùy Qua cường đại, cũng không cách nào ra khỏi vòng xóa.
Thu Bản Phong nhìn tình huống này một chút, chỉ cười lạnh.
Mà Tán tiên còn lại của Thiên Táng Cương cũng kiến thức chỗ lợi hại nhất của Thu Bản Phong. Tán tiên mạnh nhất Thất La Giới.
Không biết bao nhiêu năm, mấy ngàn năm hay là trên vạn năm, đều không người nào dám đi khiêu chiến Thu Bản Phong, bởi vì không có người nào đột phá đến Độ Kiếp trung kỳ, cho nên căn bản không có đủ tư cách khai chiến với Thu Bản Phong.
- Tiểu tặc tự cao tự đại! Hắn chết chắc!
Trong này có một Tán tiên nói ra.
- Đương nhiên, khác biệt là hắn chèo chống trong bao lâu.
Đám Tán tiên khác không nói.
- Địch Dã Thần Quân, có lẽ ngươi nên cao hứng a, tiểu tử cuồng vọng kia rốt cục phải chết trước mặt ngươi!
- Cao hứng...
Gương mặt Địch Dã Thần Quân bị hủy biến thành trí tuệ:
- Chuyện này không để ý chuyện gì khác, rốt cục nhìn thấy tận thế của hắn! Bản thân đánh bạc với người ta, tối đa chỉ mười hô hấp thì tiểu tử này sẽ thảm bại.
- Ta cá là thời gian tám hô hấp! Tối đa tám lần hô hấp! Ha ha!
Tán tiên khác nói ra.
"..."
Tùy Qua cũng không biết, đám Tán tiên ở xa xa bắt đầu đánh cược, bởi vì hắn hiện tại gặp phải nguy hiểm nhất từ trước tới nay.
Bởi vì thời điểm này Tùy Qua muốn chiến thắng là thời gian, là một đối thủ không sờ được.
Những hạt cát kia chỉ là biểu hiện của thời gian mà thôi, căn bản không cách nào bắt lấy, cũng không cách nào hấp thu. Ít nhất dùng tu vị của Tùy Qua là không thể bắt được, Hồng Mông tử khí cũng không được, bởi vì Hồng Mông thạch không cách nào thu được lực lượng vượt qua cảnh giới của Tùy Qua.
Trong khoảng khắc, ngàn năm tuổi thọ hóa thành hư ảo, Tùy Qua cảm giác mình đã là lão quái ngàn năm già nua.
Càng thêm đáng sợ là, loại già yếu này tiếp tục diễn ra, hơn nữa thời gian trôi qua càng lúc càng nhanh.
Tuổi thọ của hắn càng ngày càng ngắn.
Vào lúc tuổi thọ của hắn hao hết, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Trừ phi Tùy Qua có thể lập tức đánh chết Thu Bản Phong, ngăn cản thời gian tù và, nếu không hắn chỉ là một bộ xương khô.
Nhưng mà Tùy Qua đã bị bao phủ trong cơn lốc thời gian, cho dù xuyên qua không gian cũng không cách nào đào tẩu, thời gian chi lực giống như giòi trong xương, bởi vậy Tùy Qua quả nhiên là lâm vào tình cảnh nguy hiểm nhất từ trước tới nay.
- Đại nguyên soái đánh depk? Ha ha, ngươi bây giờ mới biết mình quá cuồng vọng, nhỏ bé cỡ nào chưa?
Giọng của Thu Bản Phong truyền vào trong tai Tùy Qua giống như đã lâu, phi thường xa xôi.
Tùy Qua vẫn đang không có bối rối, càng vào thời khắc nguy hiểm càng không thể bối rối, bởi vì bối rối cũng không thể thay đổi khốn cảnh của ngươi.
Thời gian trôi qua là vô tình, cho dù là Tùy Qua cũng không thể ngăn cản thời gian ăn mòn, bất luận kẻ nào cũng không thể!
Nhưng mà nếu như có được thọ nguyên vĩnh viễn mà nói, cũng không quan tâm thời gian trôi qua.
Tuổi thọ của Tùy Qua có lẽ có hạn, nhưng mà tính mạng thì chưa chắc!
- Hồng Mông Thụ! Thiên thảo thọ nguyên! Gia trì thân thể của ta!
Hồng Mông Thụ đã thành một bộ phận thân thể của Tùy Qua, cho nên khi Tùy Qua triệu hoán thì nó dung làm một thể với Tùy Qua.
Lúc này Tùy Qua triệu hoán, Hồng Mông Thụ dung hợp làm một với thân thể Tùy Qua, muốn giúp Tùy Qua ngăn cản thời gian ăn mòn.
Tuổi thọ của Tùy Qua là có hạn, nhưng mà thọ nguyên Hồng Mông Thụ không phải dùng số mà tính.
Thọ cùng trời đất.
Bởi vì Hồng Mông Thụ là thiên thảo, thế nào là thiên thảo, thiên thảo chính là tồn tại cường hoành với trời đất.
Thiên địa bất diệt, thọ nguyên thiên thảo không tới cuối cùng.
Mà Tùy Qua cùng Hồng Mông Thụ vốn là một chỉnh thể, cho nên Tùy Qua dùng Hồng Mông Thụ thay mình ngăn cản thời gian trôi qua, tự nhiên cũng có thể thực hiện. Thu Bản Phong cũng phát hiện mờ ám của Tùy Qua, lạnh lùng nói:
- Ngay cả là tiên mộc cũng không có biện pháp ngăn cản thời gian trôi qua! Thời gian tù và! Tuế nguyệt như đao!
Thu Bản Phong lại rót chí tôn tiên khí vào thời gian tù và, sau đó trong thời gian tù và phun ra "Phi đao ", những phi đao này xuyên qua thân thể Tùy Qua, nó còn khủng bố hơn cát thời gian, nó mang đi càng nhiều thời gian của Tùy Qua, làm cho Tùy Qua chính thức cảm nhận được câu kinh điển "Thời gian như đao, đao đao thúc người già" là thế nào.
Nhưng mà Thu Bản Phong cũng không nghĩ tới, trong người Tùy Qua ẩn nấp thứ không sợ thời gian.
Nhưng mà sau một lát, Thu Bản Phong rốt cục phát giác được tình huống không đúng, bởi vì hắn đã từ trên người Tùy Qua "Cạo" đi mười mấy vạn năm thọ nguyên, nhưng mà Tùy Qua tiểu tử này thân thể không già nua và tử vong, chuyện này hoàn toàn không đúng, trừ phi tiểu tử này có thọ nguyên mấy chục vạn năm? Chẳng lẽ tiểu tử này là Chân Tiên hay sao?
Nghĩ tới đây, Thu Bản Phong không rét mà run, nhưng mà rất nhanh hắn tự nói với mình, đây là chuyện không thể nào, Tùy Qua tiểu tử này không thể nào là Chân Tiên. Nếu là Chân Tiên đã sớm bóp chết hắn rồi. Chân Tiên chặn đánh giết Tán tiên còn dễ hơn nghiền chết con kiến.
Vì vậy Thu Bản Phong tiếp tục thúc dục thời gian tù và, tiếp tục thu hết thọ nguyên của Tùy Qua, bởi vì Thu Bản Phong cảm thấy, Tùy Qua tên này đã phục dụng đan dược gia tăng thọ nguyên hoặc cái gì đó, cho nên tuổi thọ dài hơn tu sĩ bình thường rất nhiều, loại chuyện này không phải không có.
Mà Tùy Qua lúc này dứt khoát nhắm mắt lại, lẳng lặng yên cảm thụ thời gian chi lực trôi qua trên người của mình..
Trước kia khi chưa triệt để dung hòa với Hồng Mông Thụ, Tùy Qua cảm giác thời gian chi lực mang lại tàn phá vô tình lên thân thể, nhưng mà hiện tại, thời gian chảy qua người của hắn, tuy cũng mang đi tuổi thọ của Hồng Mông Thụ, nhưng mà Tùy Qua lại cảm giác được Hồng Mông Thụ không chỉ không tao ngộ thời gian tàn phá, ngược lại còn tiếp thu tẩy lễ, mà thọ nguyên biến mất tự nhiên quay về thân thể của nó.
Những thọ nguyên biến mất này, Hồng Mông Thụ có thể hấp thu trở lại từ thiên địa.
Không hổ là thiên thảo, chỉ cần thiên địa không có tan vỡ, tánh mạng dường như sẽ không có cuối cùng.
Hơn nữa trải qua thời gian chi lực tẩy lễ, Tùy Qua cảm giác được Hồng Mông Thụ đang tiến thêm một bước, Hồng Mông Thụ cũng không trở nên già nua, mà nó càng ngày càng "Thành thục" .
/1780
|