Lối vào Vân Trung giới bị mở rộng, trong khoảnh khắc đã có vô số chư thiên đạo sĩ tiến vào bên trong.
Tùy Qua không lập tức quay về địa cầu, lúc này hắn đang ở trên một vẫn thạch lớn hoang vu khôi phục lại thân thể.
Một kích toàn lực của Đinh Dực thật không tầm thường, Tùy Qua cơ hồ bị chặt đứt sinh cơ toàn thân, nếu không có Mộc Hoàng giáp trụ phòng ngự siêu cường, chỉ sợ dù có tiên đan cũng không cứu được hắn, dù là như thế thân thể hắn bị phá hủy hết sức kinh người, chủ yếu bị đánh nát hoàn toàn, nhưng bởi có Sinh Mệnh Thụ cùng lực lượng tiên đan nên chỉ trong thời gian ngắn thân thể hắn đã hoàn toàn khôi phục lại cơ năng, thậm chí hắn phải dùng tới chín viên tiên đan.
Bởi vì thân thể hắn bị tổn thương quá nghiêm trọng, hơn nữa bị thương rất khó khôi phục, tựa hồ một kích kia mang theo loại lực lượng thật kỳ lạ, siêu việt thiên địa pháp tắc, cho nên thương tổn càng lớn, nếu không có tiên đan thật sự không cách nào khôi phục lại.
Nhưng Tùy Qua biết Đinh Dực cũng bị thương, hơn nữa nghiêm trọng, dù sao chín đầu Tam Túc Kim Ô cùng mấy trăm vạn thiên binh thần tướng liên thủ một kích, uy lực thật sự quá kinh khủng, chẳng qua vì cảnh giới của Tùy Qua còn chưa đủ mới không thể đánh bại Đinh Dực mà thôi.
Tùy Qua dùng mấy giờ mới khôi phục lại thân thể như lúc trước, như vậy đã xem như thần tốc, nhưng làm cho hắn hao phí không ít tiên đan cùng nguyên khí, nếu hắn không có tài nguyên dồi dào thật không biết phải đợi tới khi nào, nhưng tuy rằng suýt bị hoàn toàn hủy diệt, lại nhân họa đắc phúc, lĩnh ngộ được cảnh giới hợp thể hậu kỳ.
Trong miệng Tùy Qua không ngừng lẩm bẩm, đạt được tinh túy của hợp thể hậu kỳ, pháp thần hoàn toàn tan rã, quay về trong thân thể, sau đó cùng máu tươi dung hợp chung một thể, thần niệm của hắn tinh tường cảm giác được mỗi giọt máu huyết biến thành một thế giới độc lập nhỏ bé, ẩn chứa sinh cơ vô cùng tận, cũng như hạt giống sinh mệnh, hình thành nhục thể của hắn, trừ phi phá hủy toàn bộ tiểu thế giới, như vậy mới có thể hoàn toàn giết chết hắn.
Tùy Qua đột nhiên ngẩng đầu cười lớn, thân thể biến mất trong hư không.
Nếu còn gặp lại Đinh Dực, hắn tin tưởng mình đã có thể nhẹ nhàng ứng phó.
Khi Tùy Qua quay về Minh Kiếm sơn, nhóm người Đường Vũ Khê, Trầm Quân Lăng đang lo lắng vô cùng, bởi vì cuộc chiến giữa Tùy Qua cùng chân tiên đã truyền khắp nơi, hơn nữa sau cuộc chiến Tùy Qua biến mất, đương nhiên làm các nàng sốt ruột.
Chỉ có Khổng Bạch Huyên còn trấn định, nhưng Tùy Qua vẫn nhìn ra được ánh mắt nàng đầy lo âu.
Nhìn thấy Tùy Qua quay về, Đường Vũ Khê cùng Trầm Quân Lăng bất chấp hết thảy xông vào trong ngực hắn, An Vũ Đồng cùng Lam Lan cũng muốn tiến đến nhưng chỉ đành đứng gần mà nhìn hắn.
Tùy Qua đồng học lập tức làm sinh động không khí:
- Có chuyện gì vậy, làm như sinh ly tử biệt thôi!
- Anh thật sự là chán ghét!
Đường Vũ Khê mắng:
- Xảy ra chuyện lớn như vậy, anh lại không nhắn tin về, ít nhất cũng nên thông tri Khổng tỷ, miễn cho mọi người lo lắng như thế!
- Chỉ là so chiêu với một tiên nhân mà thôi, có cần lo lắng như vậy sao.
Tùy Qua cười nói.
- Thật sự là vô tâm vô phế.
Lam Lan bất mãn hừ một tiếng, Trầm Quân Lăng cũng tỏ vẻ đồng ý.
- Việc này không nên trách hắn.
Khổng Bạch Huyên chợt lên tiếng:
- Tác chiến cùng chân tiên, phải toàn lực ứng phó, nếu không chuyên tâm, trong lòng còn vướng bận hẳn phải chết không nghi ngờ!
An Vũ Đồng chợt hỏi:
- Tùy Qua, chân tiên hình dáng thế nào vậy, có gì khác với chúng ta hay không!
- Không có gì khác biệt, cũng như chúng ta thôi.
Tùy Qua nói:
- Nhưng lực lượng hơi mạnh hơn một chút!
- Vậy sao.
An Vũ Đồng tựa hồ có chút thất vọng:
- Em còn tưởng rằng chân tiên có điều gì bất đồng đâu.
- Dù sao ở mặt ngoài không có gì khác biệt, về phần có khác gì hay không, tỷ như không có tiểu kê kê chẳng hạn, anh cũng không rõ ràng!
- Đáng chết, anh thật sự là muốn bị đòn.
Trầm Quân Lăng đánh lên người hắn, nhưng chỉ như làm nũng mà thôi.
Hoa Hạ thần châu, tân tổng bộ Long Đằng, văn phòng tầng cao nhất.
- Nghe nói cậu so chiêu với tiên nhân sao?
Tang Thiên hỏi Tùy Qua.
- Phải.
Tùy Qua khẽ gật đầu.
- Nghe nói cậu đánh chân tiên bị thương sao?
- Phải.
- Nghe nói cậu còn thuận lợi thoát thân sao?
- Vô nghĩa, nếu tôi không thuận lợi thoát thân, còn có thể ngồi ở chỗ này nói chuyện với anh sao?
Tùy Qua trắng mắt:
- Tang lão đại, anh chừng nào trở nên bát quái như vậy rồi đây?
- Không phải tôi biến thành bát quái, mà là tin tức này sao, con mẹ nó thật quá dũng mãnh!
Tang Thiên kích động nói:
- Chân tiên ah! Kháo! Chưa từng nghe nói qua có đạo sĩ có thể một mình đối chiến với chân tiên, còn đánh chân tiên bị thương! Cậu, nhất định là người đầu tiên trong chư thiên giới!
- Tôi đã thói quen chuyện không tầm thường như vậy!
Tùy Qua vô sỉ khoe ra một câu.
- Tôi thật sự không quá tin tưởng!
Tang Thiên tựa hồ còn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại:
- Nhận được tin tức này, tôi thật sự không thể tin được!
- Có gì mà không thể tin được.
Tùy Qua nói:
- Chẳng lẽ ở trong mắt anh tôi lại vô dụng như vậy?
- Không phải.
Tang Thiên nói:
- Cậu chỉ có tu vi hợp thể kỳ, thế nhưng có thể một mình đấu chân tiên, thật sự rất dũng mãnh! Rất không tưởng tượng nổi!
- Đây là nhất định.
Tùy Qua nói:
- Nếu tôi không đủ mạnh, cũng không sống tới hôm nay. Hơn nữa nếu tôi không có bản lĩnh một mình đối chiến chân tiên, chỉ sợ chúng ta đã sớm không tồn tại. Thực lực Vân Trung giới chính anh cũng đã được nghe nói, nếu lần này tôi không thể uy hiếp đối phương, chỉ sợ Thần Thảo tông, Hoa Hạ thần châu đều bị tiêu diệt.
- Nghiêm trọng như vậy?
- Anh cho rằng đám người Côn Luân tông sẽ bỏ qua cơ hội đả kích chúng ta?
Tùy Qua hỏi.
Nhắc tới Côn Luân, Tang Thiên tức giận đến nghiến răng nghiến lợi:
- Đám tôn tử Côn Luân kia, ăn cây táo, rào cây sung, quả thật đáng giận đến cực điểm! Dù gì bọn hắn cũng là nhân loại địa cầu, lại làm ra chuyện như vậy!
- Côn Luân chính là tôn tử, nhưng là tôn tử của tiên giới mà người ta phải sợ hãi.
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Tang lão đại, anh không cần tức giận. Côn Luân quan hệ sâu xa với tiên giới, có lẽ là quân cờ của tiên giới, cho nên không thể đứng cùng chiến tuyến với chúng ta. Quan trọng nhất là, phải nghênh đón khiêu chiến của Vân Trung giới.
- Vân Trung giới mạnh như vậy, ngoại trừ một mình cậu trấn thủ, chúng tôi thật bất lực.
Tang Thiên giang tay, hắn nói thật lòng, dù thực lực Thần Thảo tông cùng Long Đằng tăng mạnh, nhưng muốn đối kháng với Vân Trung giới, chẳng khác gì dùng trứng chọi đá, không có kế hay.
- Cũng không cần tự xem nhẹ mình như vậy.
Tùy Qua lấy ra Chí Tôn Tiên Nguyên Đan giao cho Tang Thiên:
- Đây là một loại tiên đan tôi mới luyện chế gần đây, có thể cung cấp sung túc chí tôn tiên khí.
- Sung túc chí tôn tiên khí?
Tang Thiên hứng thú:
- Đây có phải muốn nói chúng ta có thể toàn lực thúc giục tiên khí sao?
Tùy Qua không lập tức quay về địa cầu, lúc này hắn đang ở trên một vẫn thạch lớn hoang vu khôi phục lại thân thể.
Một kích toàn lực của Đinh Dực thật không tầm thường, Tùy Qua cơ hồ bị chặt đứt sinh cơ toàn thân, nếu không có Mộc Hoàng giáp trụ phòng ngự siêu cường, chỉ sợ dù có tiên đan cũng không cứu được hắn, dù là như thế thân thể hắn bị phá hủy hết sức kinh người, chủ yếu bị đánh nát hoàn toàn, nhưng bởi có Sinh Mệnh Thụ cùng lực lượng tiên đan nên chỉ trong thời gian ngắn thân thể hắn đã hoàn toàn khôi phục lại cơ năng, thậm chí hắn phải dùng tới chín viên tiên đan.
Bởi vì thân thể hắn bị tổn thương quá nghiêm trọng, hơn nữa bị thương rất khó khôi phục, tựa hồ một kích kia mang theo loại lực lượng thật kỳ lạ, siêu việt thiên địa pháp tắc, cho nên thương tổn càng lớn, nếu không có tiên đan thật sự không cách nào khôi phục lại.
Nhưng Tùy Qua biết Đinh Dực cũng bị thương, hơn nữa nghiêm trọng, dù sao chín đầu Tam Túc Kim Ô cùng mấy trăm vạn thiên binh thần tướng liên thủ một kích, uy lực thật sự quá kinh khủng, chẳng qua vì cảnh giới của Tùy Qua còn chưa đủ mới không thể đánh bại Đinh Dực mà thôi.
Tùy Qua dùng mấy giờ mới khôi phục lại thân thể như lúc trước, như vậy đã xem như thần tốc, nhưng làm cho hắn hao phí không ít tiên đan cùng nguyên khí, nếu hắn không có tài nguyên dồi dào thật không biết phải đợi tới khi nào, nhưng tuy rằng suýt bị hoàn toàn hủy diệt, lại nhân họa đắc phúc, lĩnh ngộ được cảnh giới hợp thể hậu kỳ.
Trong miệng Tùy Qua không ngừng lẩm bẩm, đạt được tinh túy của hợp thể hậu kỳ, pháp thần hoàn toàn tan rã, quay về trong thân thể, sau đó cùng máu tươi dung hợp chung một thể, thần niệm của hắn tinh tường cảm giác được mỗi giọt máu huyết biến thành một thế giới độc lập nhỏ bé, ẩn chứa sinh cơ vô cùng tận, cũng như hạt giống sinh mệnh, hình thành nhục thể của hắn, trừ phi phá hủy toàn bộ tiểu thế giới, như vậy mới có thể hoàn toàn giết chết hắn.
Tùy Qua đột nhiên ngẩng đầu cười lớn, thân thể biến mất trong hư không.
Nếu còn gặp lại Đinh Dực, hắn tin tưởng mình đã có thể nhẹ nhàng ứng phó.
Khi Tùy Qua quay về Minh Kiếm sơn, nhóm người Đường Vũ Khê, Trầm Quân Lăng đang lo lắng vô cùng, bởi vì cuộc chiến giữa Tùy Qua cùng chân tiên đã truyền khắp nơi, hơn nữa sau cuộc chiến Tùy Qua biến mất, đương nhiên làm các nàng sốt ruột.
Chỉ có Khổng Bạch Huyên còn trấn định, nhưng Tùy Qua vẫn nhìn ra được ánh mắt nàng đầy lo âu.
Nhìn thấy Tùy Qua quay về, Đường Vũ Khê cùng Trầm Quân Lăng bất chấp hết thảy xông vào trong ngực hắn, An Vũ Đồng cùng Lam Lan cũng muốn tiến đến nhưng chỉ đành đứng gần mà nhìn hắn.
Tùy Qua đồng học lập tức làm sinh động không khí:
- Có chuyện gì vậy, làm như sinh ly tử biệt thôi!
- Anh thật sự là chán ghét!
Đường Vũ Khê mắng:
- Xảy ra chuyện lớn như vậy, anh lại không nhắn tin về, ít nhất cũng nên thông tri Khổng tỷ, miễn cho mọi người lo lắng như thế!
- Chỉ là so chiêu với một tiên nhân mà thôi, có cần lo lắng như vậy sao.
Tùy Qua cười nói.
- Thật sự là vô tâm vô phế.
Lam Lan bất mãn hừ một tiếng, Trầm Quân Lăng cũng tỏ vẻ đồng ý.
- Việc này không nên trách hắn.
Khổng Bạch Huyên chợt lên tiếng:
- Tác chiến cùng chân tiên, phải toàn lực ứng phó, nếu không chuyên tâm, trong lòng còn vướng bận hẳn phải chết không nghi ngờ!
An Vũ Đồng chợt hỏi:
- Tùy Qua, chân tiên hình dáng thế nào vậy, có gì khác với chúng ta hay không!
- Không có gì khác biệt, cũng như chúng ta thôi.
Tùy Qua nói:
- Nhưng lực lượng hơi mạnh hơn một chút!
- Vậy sao.
An Vũ Đồng tựa hồ có chút thất vọng:
- Em còn tưởng rằng chân tiên có điều gì bất đồng đâu.
- Dù sao ở mặt ngoài không có gì khác biệt, về phần có khác gì hay không, tỷ như không có tiểu kê kê chẳng hạn, anh cũng không rõ ràng!
- Đáng chết, anh thật sự là muốn bị đòn.
Trầm Quân Lăng đánh lên người hắn, nhưng chỉ như làm nũng mà thôi.
Hoa Hạ thần châu, tân tổng bộ Long Đằng, văn phòng tầng cao nhất.
- Nghe nói cậu so chiêu với tiên nhân sao?
Tang Thiên hỏi Tùy Qua.
- Phải.
Tùy Qua khẽ gật đầu.
- Nghe nói cậu đánh chân tiên bị thương sao?
- Phải.
- Nghe nói cậu còn thuận lợi thoát thân sao?
- Vô nghĩa, nếu tôi không thuận lợi thoát thân, còn có thể ngồi ở chỗ này nói chuyện với anh sao?
Tùy Qua trắng mắt:
- Tang lão đại, anh chừng nào trở nên bát quái như vậy rồi đây?
- Không phải tôi biến thành bát quái, mà là tin tức này sao, con mẹ nó thật quá dũng mãnh!
Tang Thiên kích động nói:
- Chân tiên ah! Kháo! Chưa từng nghe nói qua có đạo sĩ có thể một mình đối chiến với chân tiên, còn đánh chân tiên bị thương! Cậu, nhất định là người đầu tiên trong chư thiên giới!
- Tôi đã thói quen chuyện không tầm thường như vậy!
Tùy Qua vô sỉ khoe ra một câu.
- Tôi thật sự không quá tin tưởng!
Tang Thiên tựa hồ còn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại:
- Nhận được tin tức này, tôi thật sự không thể tin được!
- Có gì mà không thể tin được.
Tùy Qua nói:
- Chẳng lẽ ở trong mắt anh tôi lại vô dụng như vậy?
- Không phải.
Tang Thiên nói:
- Cậu chỉ có tu vi hợp thể kỳ, thế nhưng có thể một mình đấu chân tiên, thật sự rất dũng mãnh! Rất không tưởng tượng nổi!
- Đây là nhất định.
Tùy Qua nói:
- Nếu tôi không đủ mạnh, cũng không sống tới hôm nay. Hơn nữa nếu tôi không có bản lĩnh một mình đối chiến chân tiên, chỉ sợ chúng ta đã sớm không tồn tại. Thực lực Vân Trung giới chính anh cũng đã được nghe nói, nếu lần này tôi không thể uy hiếp đối phương, chỉ sợ Thần Thảo tông, Hoa Hạ thần châu đều bị tiêu diệt.
- Nghiêm trọng như vậy?
- Anh cho rằng đám người Côn Luân tông sẽ bỏ qua cơ hội đả kích chúng ta?
Tùy Qua hỏi.
Nhắc tới Côn Luân, Tang Thiên tức giận đến nghiến răng nghiến lợi:
- Đám tôn tử Côn Luân kia, ăn cây táo, rào cây sung, quả thật đáng giận đến cực điểm! Dù gì bọn hắn cũng là nhân loại địa cầu, lại làm ra chuyện như vậy!
- Côn Luân chính là tôn tử, nhưng là tôn tử của tiên giới mà người ta phải sợ hãi.
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Tang lão đại, anh không cần tức giận. Côn Luân quan hệ sâu xa với tiên giới, có lẽ là quân cờ của tiên giới, cho nên không thể đứng cùng chiến tuyến với chúng ta. Quan trọng nhất là, phải nghênh đón khiêu chiến của Vân Trung giới.
- Vân Trung giới mạnh như vậy, ngoại trừ một mình cậu trấn thủ, chúng tôi thật bất lực.
Tang Thiên giang tay, hắn nói thật lòng, dù thực lực Thần Thảo tông cùng Long Đằng tăng mạnh, nhưng muốn đối kháng với Vân Trung giới, chẳng khác gì dùng trứng chọi đá, không có kế hay.
- Cũng không cần tự xem nhẹ mình như vậy.
Tùy Qua lấy ra Chí Tôn Tiên Nguyên Đan giao cho Tang Thiên:
- Đây là một loại tiên đan tôi mới luyện chế gần đây, có thể cung cấp sung túc chí tôn tiên khí.
- Sung túc chí tôn tiên khí?
Tang Thiên hứng thú:
- Đây có phải muốn nói chúng ta có thể toàn lực thúc giục tiên khí sao?
/1780
|