Thanh đế mộc hoàng giáp trụ, có thể khảm long châu bảy sắc vào nó, để bộ giáp này càng bá đạo hơn. Nhưng rất nhanh Tùy Qua phủ định ý nghĩ này, vì ý chí thanh đế mộc hoàng giáp trụ và long châu bảy sắc không cách nào dung hợp, thậm chí bài xích với nhau.
Hồng Mông thạch, Tùy Qua không thể thu long châu bảy sắc vào trong nên không dung hợp được. Hồng Mông thụ, không có chút phản ứng với long châu bảy sắc, xem ra không thể dung hợp. Còn mỗi Chấn Linh Sừ là có chút phản ứng với long châu bảy sắc.
Long châu bảy sắc vừa lúc khảm ở đầu nhọn Chấn Linh Sừ.
Nhưng long châu bảy sắc quý giá như vậy nếu chỉ lấy làm trang sức thì đúng là không biết trân trọng.
Tùy Qua từ bỏ cách nghĩ này, hắn thử dùng cửu dương chân hỏa diễm luyện hóa long châu bảy sắc, vẫn vô dụng. Dù là cửu dương chân hỏa diễm cũng không thể luyện hóa long châu bảy sắc, chỉ khiến nó phát ra ánh sáng bảy sắc lấp lánh.
Tùy Qua dùng rất nhiều cách nhưng đều vô dụng, hắn không nóng nảy. Tùy Qua biết long châu bảy sắc là báu vật của Tổ Long, nó không dễ bị luyện hóa hấp thu.
Tùy Qua thử nhiều cách như đan thủy, đan dược này nọ, không có phản ứng gì.
Tùy Qua thử vô số lần, cuối cùng muối mặt dùng thần niệm xin Tổ Long giúp đỡ.
Tổ Long cảm giác thần niệm của Tùy Qua, trả lời:
- Ở trong mắt nhiều người thì long châu bảy sắc là chí bảo vô thượng, nhưng ngươi không thể nghĩ như vậy. Ngươi cứ xem nó như viên long châu bình thường, muốn làm gì thì tùy, làm như thế nào cũng được.
Tùy Qua ngạc nhiên, hắn không ngờ Tổ Long sẽ trả lời như vậy.
Tùy Qua buồn rầu hỏi:
- Nếu làm hỏng thì làm sao?
- Nếu dễ dàng bị làm hỏng thì nó không có giá trị tồn tại.
Tổ Long trả lời:
- Ta tặng long châu cho ngươi chỉ hy vọng nó có chút tác dụng với ngươi. Nhưng ngươi không cần thay đổi mình vì một viên long châu.
Tùy Qua ngâm nghĩ một lúc sau nói:
- Đã hiểu.
- Hiểu thì tốt.
Thần niệm Tổ Long biến mất.
Tùy Qua ngẫm nghĩ, làm theo ý tưởng ban đầu đó là khảm long châu bảy sắc vào đầu Chấn Linh Sừ. Tạm thời không thể khám phá ra công dụng của nó thì làm trang sức, đây cũng xem như sử dụng.
Còn sau này nếu cảnh giới tu vi tăng lên, có lẽ Tùy Qua tự nhiên sẽ biết cách luyện hóa, hấp thu long châu bảy sắc.
Nghĩ thông rồi Tùy Qua không bế quan nữa.
Thấy Tùy Qua xuất hiện, Long Thiên Lôi kinh ngạc hỏi:
- Hiền tế, đã khám phá ra huyền bí của long châu bảy sắc rồi?
Tùy Qua lắc đầu, nói:
- Thời cơ chưa đến, chỉ đành gác lại.
Long Thiên Lôi thở dài thườn thượt:
- Tiếc thật.
Long Thiên Lôi biết nếu Tùy Qua luyện hóa, hấp thu long châu bảy sắc thì tu vi sẽ tăng vọt. Long Thiên Lôi vừa không hy vọng long châu bảy sắc dễ dàng bị luyện hóa hấp thu.
- Nhạc phụ đại nhân, ta về thế giới nhân loại trước đây, chuyện long châu chỉ có Long chi giới biết.
- Cái này . . . Không ổn.
Long Thiên Lôi lắc đầu, nói:
- Tuy tu vi của hiền tế cao thâm nhưng long châu bảy sắc không nhỏ, lỡ bị người cướp thì sao? Nếu mất long châu bảy sắc, rất khó tưởng tượng hậu quả thế nào.
- Chẳng lẽ ta ôm long châu bảy sắc không được đi đâu?
Tùy Qua nói:
- Nếu vậy thì nhạc phụ đại nhân giữ giùm ta đi.
- Tuyệt đối không thể!
Long Thiên Lôi vội từ chối:
- Nếu ta giữ long châu sẽ bị tu sĩ toàn Long chi giới tấn công, bọn họ sẽ cho rằng ta cướp long châu bảy sắc từ tay ngươi. Ta không thể đồng ý chuyện này.
- Rắc rối quá.
Tùy Qua trầm ngâm nói:
- Chuyện này chỉ có người Long chi giới biết, ta nghĩ sẽ không lộ ra ngài.
- Chưa chắc.
Long Thiên Lôi lắc đầu, nói:
- Dù là tu sĩ Long chi giới cũng không thể hoàn toàn tin tưởng, khó bảo đảm có một ít long tu bị tiên giới khống chế, trở thành tai mắt của tiên giới.
Tùy Qua nói:
- Nếu đúng như vậy thì tin tức sớm bị truyền ra, dù ta ở lại Long chi giới cũng không an toàn.
Long Thiên Lôi không đồng ý:
- Nếu ở trong Long chi giới, có Tổ Long che chở, chúng ta bảo vệ thì an toàn rất nhiều.
Tùy Qua khó chịu nói:
- Còn cần các người bảo vệ thì long thần thủ hộ Long chi giới ta đây quá đáng thương.
- Mọi chuyện hành động cẩn thận.
Long Thiên Lôi nhắc nhở Tùy Qua:
- Cẩn thận làm mọi chuyện đều suôn sẻ.
- Ta cũng là một thành viên Long chi giới, tu sĩ Long chi giới trời sinh thích mạo hiểm.
Tùy Qua nói:
- Ta cảm thấy ở lại đây sẽ không tiến bộ, càng không thể tham ngộ huyền bí của long thần bảo hộ, phải đổi nơi khác chờ thời cơ.
Long Thiên Lôi ngẫm nghĩ, nhả ra:
- Nếu vậy thì ta không nói thêm gì nữa, tóm lại phải hết sức cẩn thận.
Long Thiên Lôi lặp đi lặp lại nói hai chữ cẩn thận, bởi vì gã biết giá trị long châu bảy sắc rất hơn, tuyệt đối không thể đánh mất.
Tùy Qua gật đầu, nói:
- Nhạc phụ đại nhân yên tâm, ta nhất định sẽ vô cùng cực kỳ cẩn thận.
Tùy Qua rời khỏi Long chi giới.
Không may là điều Long Thiên Lôi lo lắng trở thành sự thật. Tùy Qua vừa rời khỏi Long chi giới đã bị người chặn đường.
Tùy Qua đang xuyên qua không gian bỗng cảm giác lực lượng không gian bốn phía dao động khác lạ, hắn bất đắc dĩ dừng lại.
Người chặn đường Tùy Qua không phải người tiên giới mà là người quen cũ, Quân Thương Sinh.
Một con gián giết hoài không chết.
Quân Thương Sinh xuất hiện có cảnh giới tu vi địa tiên. Khiến Tùy Qua kiêng dè là bên cạnh Quân Thương Sinh có mười hai cao thủ đẳng cấp thiên tiên, từ người bọn họ phát ra hơi thở cổ xưa, là lão binh có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, không dễ đối phó. Thật không biết Quân Thương Sinh lấy đâu ra mười hai thiên tiên này.
Có một điều chắc chắn rằng mười hai lão nhân răm rắp nghe theo Quân Thương Sinh.
Trừ mười hai lão nhân ra Quân Thương Sinh còn mang theo mấy chục vạn binh sĩ chân tiên, nghiêm túc chực chờ bao vây Tùy Qua.
Tùy Qua không ra tay ngay, hắn không hề lo lắng bình tĩnh nhìn Quân Thương Sinh.
Tùy Qua nói:
- Như thế nào? Ngươi muốn chết thêm lần nữa?
- Tùy Qua, lần này người chết là ngươi.
Quân Thương Sinh lạnh lùng nói:
- Ta biết ngươi chiếm được thứ tốt trong Long chi giới, ngươi không gạt ta được. Trong chư thiên không có bao nhiêu chuyện giấu diếm được tai mắt của ta. Quỳ xuống, giao thứ kia ra thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng.
- Quân Thương Sinh, ngươi bị ta giẫm ở dưới chân bao nhiêu lần còn ở nơi này vênh váo cái gì?
Tùy Qua lạnh băng trào phúng:
- Đám người này là thuộc hạ của ngươi sao? Có cần ta kể cho bọn họ nghe ngươi đã bao nhiêu lần vùng vẫy sắp chết dưới giày của ta không?
Quân Thương Sinh tức giận quát to:
- Câm miệng, những người đó không phải là ta!
- Nếu không phải ngươi thì là ai?
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Giọng điệu nói chuyện của bọn họ giống ngươi y như đúc.
Quân Thương Sinh giận dữ hét lên:
- Ngươi . . . Hôm nay ngươi sẽ chết rất thảm!
Quân Thương Sinh chỉ huy thuộc hạ tấn công.
Tùy Qua thả Quân Sát Sinh ra, mệnh lệnh Quân Sát Sinh ra lệnh mười hai lão nhân dừng tay:
- Quân Sát Sinh, kêu bọn họ dừng tay!
Mười hai lão nhân vốn định công kích Tùy Qua nhưng khi thấy Quân Sát Sinh thì do dự.
Hồng Mông thạch, Tùy Qua không thể thu long châu bảy sắc vào trong nên không dung hợp được. Hồng Mông thụ, không có chút phản ứng với long châu bảy sắc, xem ra không thể dung hợp. Còn mỗi Chấn Linh Sừ là có chút phản ứng với long châu bảy sắc.
Long châu bảy sắc vừa lúc khảm ở đầu nhọn Chấn Linh Sừ.
Nhưng long châu bảy sắc quý giá như vậy nếu chỉ lấy làm trang sức thì đúng là không biết trân trọng.
Tùy Qua từ bỏ cách nghĩ này, hắn thử dùng cửu dương chân hỏa diễm luyện hóa long châu bảy sắc, vẫn vô dụng. Dù là cửu dương chân hỏa diễm cũng không thể luyện hóa long châu bảy sắc, chỉ khiến nó phát ra ánh sáng bảy sắc lấp lánh.
Tùy Qua dùng rất nhiều cách nhưng đều vô dụng, hắn không nóng nảy. Tùy Qua biết long châu bảy sắc là báu vật của Tổ Long, nó không dễ bị luyện hóa hấp thu.
Tùy Qua thử nhiều cách như đan thủy, đan dược này nọ, không có phản ứng gì.
Tùy Qua thử vô số lần, cuối cùng muối mặt dùng thần niệm xin Tổ Long giúp đỡ.
Tổ Long cảm giác thần niệm của Tùy Qua, trả lời:
- Ở trong mắt nhiều người thì long châu bảy sắc là chí bảo vô thượng, nhưng ngươi không thể nghĩ như vậy. Ngươi cứ xem nó như viên long châu bình thường, muốn làm gì thì tùy, làm như thế nào cũng được.
Tùy Qua ngạc nhiên, hắn không ngờ Tổ Long sẽ trả lời như vậy.
Tùy Qua buồn rầu hỏi:
- Nếu làm hỏng thì làm sao?
- Nếu dễ dàng bị làm hỏng thì nó không có giá trị tồn tại.
Tổ Long trả lời:
- Ta tặng long châu cho ngươi chỉ hy vọng nó có chút tác dụng với ngươi. Nhưng ngươi không cần thay đổi mình vì một viên long châu.
Tùy Qua ngâm nghĩ một lúc sau nói:
- Đã hiểu.
- Hiểu thì tốt.
Thần niệm Tổ Long biến mất.
Tùy Qua ngẫm nghĩ, làm theo ý tưởng ban đầu đó là khảm long châu bảy sắc vào đầu Chấn Linh Sừ. Tạm thời không thể khám phá ra công dụng của nó thì làm trang sức, đây cũng xem như sử dụng.
Còn sau này nếu cảnh giới tu vi tăng lên, có lẽ Tùy Qua tự nhiên sẽ biết cách luyện hóa, hấp thu long châu bảy sắc.
Nghĩ thông rồi Tùy Qua không bế quan nữa.
Thấy Tùy Qua xuất hiện, Long Thiên Lôi kinh ngạc hỏi:
- Hiền tế, đã khám phá ra huyền bí của long châu bảy sắc rồi?
Tùy Qua lắc đầu, nói:
- Thời cơ chưa đến, chỉ đành gác lại.
Long Thiên Lôi thở dài thườn thượt:
- Tiếc thật.
Long Thiên Lôi biết nếu Tùy Qua luyện hóa, hấp thu long châu bảy sắc thì tu vi sẽ tăng vọt. Long Thiên Lôi vừa không hy vọng long châu bảy sắc dễ dàng bị luyện hóa hấp thu.
- Nhạc phụ đại nhân, ta về thế giới nhân loại trước đây, chuyện long châu chỉ có Long chi giới biết.
- Cái này . . . Không ổn.
Long Thiên Lôi lắc đầu, nói:
- Tuy tu vi của hiền tế cao thâm nhưng long châu bảy sắc không nhỏ, lỡ bị người cướp thì sao? Nếu mất long châu bảy sắc, rất khó tưởng tượng hậu quả thế nào.
- Chẳng lẽ ta ôm long châu bảy sắc không được đi đâu?
Tùy Qua nói:
- Nếu vậy thì nhạc phụ đại nhân giữ giùm ta đi.
- Tuyệt đối không thể!
Long Thiên Lôi vội từ chối:
- Nếu ta giữ long châu sẽ bị tu sĩ toàn Long chi giới tấn công, bọn họ sẽ cho rằng ta cướp long châu bảy sắc từ tay ngươi. Ta không thể đồng ý chuyện này.
- Rắc rối quá.
Tùy Qua trầm ngâm nói:
- Chuyện này chỉ có người Long chi giới biết, ta nghĩ sẽ không lộ ra ngài.
- Chưa chắc.
Long Thiên Lôi lắc đầu, nói:
- Dù là tu sĩ Long chi giới cũng không thể hoàn toàn tin tưởng, khó bảo đảm có một ít long tu bị tiên giới khống chế, trở thành tai mắt của tiên giới.
Tùy Qua nói:
- Nếu đúng như vậy thì tin tức sớm bị truyền ra, dù ta ở lại Long chi giới cũng không an toàn.
Long Thiên Lôi không đồng ý:
- Nếu ở trong Long chi giới, có Tổ Long che chở, chúng ta bảo vệ thì an toàn rất nhiều.
Tùy Qua khó chịu nói:
- Còn cần các người bảo vệ thì long thần thủ hộ Long chi giới ta đây quá đáng thương.
- Mọi chuyện hành động cẩn thận.
Long Thiên Lôi nhắc nhở Tùy Qua:
- Cẩn thận làm mọi chuyện đều suôn sẻ.
- Ta cũng là một thành viên Long chi giới, tu sĩ Long chi giới trời sinh thích mạo hiểm.
Tùy Qua nói:
- Ta cảm thấy ở lại đây sẽ không tiến bộ, càng không thể tham ngộ huyền bí của long thần bảo hộ, phải đổi nơi khác chờ thời cơ.
Long Thiên Lôi ngẫm nghĩ, nhả ra:
- Nếu vậy thì ta không nói thêm gì nữa, tóm lại phải hết sức cẩn thận.
Long Thiên Lôi lặp đi lặp lại nói hai chữ cẩn thận, bởi vì gã biết giá trị long châu bảy sắc rất hơn, tuyệt đối không thể đánh mất.
Tùy Qua gật đầu, nói:
- Nhạc phụ đại nhân yên tâm, ta nhất định sẽ vô cùng cực kỳ cẩn thận.
Tùy Qua rời khỏi Long chi giới.
Không may là điều Long Thiên Lôi lo lắng trở thành sự thật. Tùy Qua vừa rời khỏi Long chi giới đã bị người chặn đường.
Tùy Qua đang xuyên qua không gian bỗng cảm giác lực lượng không gian bốn phía dao động khác lạ, hắn bất đắc dĩ dừng lại.
Người chặn đường Tùy Qua không phải người tiên giới mà là người quen cũ, Quân Thương Sinh.
Một con gián giết hoài không chết.
Quân Thương Sinh xuất hiện có cảnh giới tu vi địa tiên. Khiến Tùy Qua kiêng dè là bên cạnh Quân Thương Sinh có mười hai cao thủ đẳng cấp thiên tiên, từ người bọn họ phát ra hơi thở cổ xưa, là lão binh có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, không dễ đối phó. Thật không biết Quân Thương Sinh lấy đâu ra mười hai thiên tiên này.
Có một điều chắc chắn rằng mười hai lão nhân răm rắp nghe theo Quân Thương Sinh.
Trừ mười hai lão nhân ra Quân Thương Sinh còn mang theo mấy chục vạn binh sĩ chân tiên, nghiêm túc chực chờ bao vây Tùy Qua.
Tùy Qua không ra tay ngay, hắn không hề lo lắng bình tĩnh nhìn Quân Thương Sinh.
Tùy Qua nói:
- Như thế nào? Ngươi muốn chết thêm lần nữa?
- Tùy Qua, lần này người chết là ngươi.
Quân Thương Sinh lạnh lùng nói:
- Ta biết ngươi chiếm được thứ tốt trong Long chi giới, ngươi không gạt ta được. Trong chư thiên không có bao nhiêu chuyện giấu diếm được tai mắt của ta. Quỳ xuống, giao thứ kia ra thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng.
- Quân Thương Sinh, ngươi bị ta giẫm ở dưới chân bao nhiêu lần còn ở nơi này vênh váo cái gì?
Tùy Qua lạnh băng trào phúng:
- Đám người này là thuộc hạ của ngươi sao? Có cần ta kể cho bọn họ nghe ngươi đã bao nhiêu lần vùng vẫy sắp chết dưới giày của ta không?
Quân Thương Sinh tức giận quát to:
- Câm miệng, những người đó không phải là ta!
- Nếu không phải ngươi thì là ai?
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Giọng điệu nói chuyện của bọn họ giống ngươi y như đúc.
Quân Thương Sinh giận dữ hét lên:
- Ngươi . . . Hôm nay ngươi sẽ chết rất thảm!
Quân Thương Sinh chỉ huy thuộc hạ tấn công.
Tùy Qua thả Quân Sát Sinh ra, mệnh lệnh Quân Sát Sinh ra lệnh mười hai lão nhân dừng tay:
- Quân Sát Sinh, kêu bọn họ dừng tay!
Mười hai lão nhân vốn định công kích Tùy Qua nhưng khi thấy Quân Sát Sinh thì do dự.
/1780
|