Hơn nữa mặc dù Tùy Qua là dân bán thuốc dạo, nhưng hiệu quả của thuốc dán xác thực không khuyếch đại, cho nên ác cảm của Lam Lan đối với Tùy Qua lại từ từ biến thành hảo cảm.
Trong một tuần này, đám người Cường Tử cũng không nhàn rỗi, ngoài chữa khỏi cho vị huynh đệ kia, còn "Làm việc thiên tư" chữa khỏi bệnh cho một vị huynh đệ trên đường và một lão thái thái sống cô độc.
Ngoài ra, Tùy Qua cũng không tiến hành bất kỳ tuyên truyền ở con đường nào khác.
Dù sao, thuốc tốt không sợ không bán được.
Thay vì trả giá cao đi thuê minh tinh làm người phát ngôn, chi bằng phát chút tiền thưởng cho các công nhân viên công ty.
Chiều thứ sáu, Tùy Qua đi tới đài truyền hình thành phố Đông Giang.
An ninh ở cửa vừa nhìn thấy Tùy Qua, lập tức nghiêng đầu, làm như không nhìn thấy hắn.
Ở trong mắt an ninh, tiểu tử này chính là "Quỷ mị", hắn thật sự không muốn trêu chọc.
Sau khi lên lầu, Tùy Qua trực tiếp đi tới phòng làm việc của Lam Lan.
Tùy Qua giơ tay lên gõ cửa.
- Ai vậy?
Thanh âm của Lam Lan vang lên bên trong.
- Tặng hoa .
Tùy Qua đáp.
- Tặng hoa sao? Ngươi đưa đến đại sảnh dưới lầu là được, ai bảo ngươi đi lên.
Lam Lan nói.
- Là một vị tiên sinh họ Tùy, hắn kêu ta đưa tới, hắn nói ngươi nhất định sẽ nhận.
Tùy Qua lại nói.
Quả nhiên, Lam Lan mở cửa, vẻ mặt vốn đang có chút hưng phấn, vừa nhìn thấy Tùy Qua đứng trước cửa, sắc mặt nhất thời chìm xuống, nói:
- Ngươi cười giỡn rất nhàm chán.
- Ta không có nói giỡn.
Tùy Qua nói, giống như ảo thuật, lấy ra một đóa hoa, đưa về phía Lam Lan:
- Đây.
Lam Lan vốn xem thường, nhưng vừa nhìn đóa hoa trong tay Tùy Qua, nhất thời kinh ngạc nói:
- Đây là hoa quỳnh? Còn là hoa quỳnh màu xanh? Ngươi lấy từ đâu vậy.
Vừa nói, Lam Lan vừa nhận lấy đóa hoa quỳnh xinh đẹp trong tay Tùy Qua, lộ ra vẻ vui mừng không dứt.
Chỗ tốt của Thần Nông tiên thảo bí quyết, chính là khiến Tùy Qua đồng học có thể làm ra bất cứ loại hoa nào mà nữ nhân của hắn thích.
Lam Lan ngắm nghía một lát, sau đó dùng cameras chụp vài tấm hình, mới nói với Tùy Qua:
- Ngươi làm thế nào vậy. Hiện tại cũng không phải lúc hoa quỳnh nở hoa, hơn nữa loại hoa quỳnh màu xanh này lại càng hiếm thấy?
- Chỉ cần ta muốn, vậy thì nhất định có cách tìm được.
Tùy Qua nhìn thẳng Lam Lan nói, có mùi vị ẩn ý bên trong.
- Không nói nữa.
Lam Lan nói, nhưng lại không cam lòng nói:
- Ta cũng trồng một gốc hoa quỳnh, nhưng lần trước nở hoa, bởi vì ban đêm ta phải ra ngoài phỏng vấn, kết quả bỏ lỡ thời gian nở hoa. Ta vốn kêu An Vũ Đồng giúp ta chụp ảnh lại, ai ngờ nàng lại ngủ thiếp đi.
- Nàng là một nữ nhân không đáng tin cậy.
Tùy Qua không bõ lở thời cơ "đục khoét".
- A, xem ra ngươi có chút thành kiến đối với nàng. Mặc dù nàng có chút tính tình, nhưng vẫn là người rất tốt.
Lam Lan nói:
- Mọi người đều nói hoa quỳnh sớm nở tối tàn, đóa hoa quỳnh này không biết lúc nào sẽ héo tàn?
- Cũng được mấy ngày.
Tùy Qua nói, bởi vì hắn dùng Ất Mộc Thần Châm động một chút thủ đoạn, cho nên đóa hoa quỳnh này dĩ nhiên nở lâu hơn một chút.
- Vậy cũng đáng tiếc.
Lam Lan nói:
- Hoa quỳnh sớm nở tối tàn, mới là xinh đẹp nhất, nếu nở quá lâu, vậy còn là hoa quỳnh không?
Tùy Qua hơi sửng sờ, không ngờ lần này vỗ mông ngựa lại vỗ lên đùi ngựa.
Nhưng, Tùy Qua luôn có cách thay đổi càn khôn , bất động thanh sắc nói:
- Ngươi muốn cho nó héo tàn thì có gì khó, nhắm mắt lại, sau đó nói một tiếng "hoa quỳnh, ngươi nên héo tàn rồi", nó sẽ héo tàn trong tay ngươi.
- Những lời này của ngươi chỉ có thể lừa gạt tiểu nữ sinh.
Lam Lan đương nhiên không chịu tin.
- Ngươi không thử qua, làm sao biết?
Tùy Qua nói:
- Tại sao người thuần khiết giống như ta, luôn bị ngươi tưởng lầm là tên lường gạt chứ?
- Bởi vì ngươi chính là tên lường gạt!
Lam Lan nói, sau đó lại hỏi:
- Ta nói nó héo tàn, nó thật sự sẽ héo tàn?
- Dĩ nhiên.
Tùy Qua nói.
- Vậy ta thử một chút xem sao.
Lam Lan quả nhiên nhắm mắt lại, thấp giọng nói:
- Hoa quỳnh, ngươi nên héo tàn rồi.
Tùy Qua nhìn bộ dạng chân thật của Lam Lan, vội vàng lấy Cửu diệp huyền châm tùng, đâm một chút lên thân hoa quỳnh, sau đó nói:
- Được rồi, ngươi mở mắt ra xem đi.
Lam Lan mở mắt, nhìn chăm chú vào đóa hoa quỳnh trong tay.
Vốn nàng không tin lời Tùy Qua, nhưng điều khiến nàng bất ngờ chính là, đóa hoa quỳnh thật sự chậm rãi héo tàn trong tay nàng.
Lam Lan có chút mờ mịt nhìn hoa quỳnh héo tàn trong tay, sau đó mới thở dài nói:
- Hoa quỳnh sớm nở tối tàn, nên như thế, ngươi làm như thế nào?
- Ta thật sự không làm gì.
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Vạn vật đều có chu kỳ, tánh mạng của nó đến chu kỳ mà thôi.
- Bớt ra vẻ với lão nương đi!
Lam Lan không nhịn được mắng một câu.
Tùy Qua hơi sửng sờ, không ngờ Lam đại chủ biên lạnh như băng, yên lặng như nước, lại cũng có lúc biểu hiện thô tục như vậy.
Nhưng, khi nàng nói thô tục, cũng có một loại phong tình khác.
Dĩ nhiên, chỉ cần là mỹ nữ, nhìn thế nào cũng có phong tình.
Nhưng hôm nay Tùy Qua tới đây, không phải là vì tặng hoa và thưởng thức phong tình , mà là được mời tới phỏng vấn.
Lam Lan muốn thực hiện lời hứa của nàng, cho Tùy Qua một buổi phỏng vấn.
- Mặc dù ta rất hiểu ngươi nóng lòng muốn lên TV tâm tình, nhưng vẫn phải nhắc nhở ngươi, ngươi tới quá sớm.
Lam Lan nói với Tùy Qua, thuận tay cắm đóa hoa quỳnh đã héo tàn lên bình hoa trên bàn làm việc.
- Lần trước khi phỏng vấn ta ở trường học, ta không hóa trang, cũng không có tạo hình, cho nên tất cả mọi người đều nói ta tạm được, khiến ta rất tổn thương. Cho nên, lần này ta tới sớm, chính là hi vọng ngươi tìm cho ta một thợ trang điểm chuyên nghiệp tới đây, chỉnh sửa cho ta một chút.
Tùy Qua rất đứng đắn nói.
- Anh cho mình là minh tinh hay chính khách?
Lam Lan im lặng nói:
- Còn đòi thợ thợ trang điểm! Tôi cho anh mười đồng, anh đến cửa hiệu cắt tóc đối diện đài truyền hình chuẩn bị một chút là được.
- Ở chỗ đấy có thể làm được cái gì chứ, có thể xứng với tiết mục của Lam đại chủ biên sao?
Tùy Qua nói:
- Tôi không đẹp cũng không sao cả, vạn nhất hạ thấp tiết mục của cô, đấy không phải là làm mất uy tín của cô sao.
- Anh bớt ngụy biện đi.
Lam Lan nhìn đồng hồ:
- Được rồi, dù sao cũng còn thời gian, tôi làm thợ trang điểm tạm thời cho anh.
- Cô? Chuyên nghiệp không?
Tùy Qua hỏi.
- Chưa từng ăn thịt heo cũng đã thấy heo chạy.
Lam Lan nói:
- Nếu anh không yên tâm vậy thì dẹp đi!
- Làm sao tôi lại không yên tâm chứ.
Tùy Qua cười nói:
- Tạo hình ở đâu? Ở phòng làm việc của cô sao?
- Đài truyền hình chúng tôi có phòng hóa trang chuyên dụng, đi đến đó đi.
Lam Lan nói:
- Nếu bổn cô nương tự mình khai đao, đương nhiên không thể đập phá danh tiếng, làm sao cũng phải cho người ta một tạo hình thật đẹp đúng không.
- Cô nói như vậy, tôi an tâm.
Tùy Qua nói, đi theo Lam Lan đến phòng hóa trang.
Trong một tuần này, đám người Cường Tử cũng không nhàn rỗi, ngoài chữa khỏi cho vị huynh đệ kia, còn "Làm việc thiên tư" chữa khỏi bệnh cho một vị huynh đệ trên đường và một lão thái thái sống cô độc.
Ngoài ra, Tùy Qua cũng không tiến hành bất kỳ tuyên truyền ở con đường nào khác.
Dù sao, thuốc tốt không sợ không bán được.
Thay vì trả giá cao đi thuê minh tinh làm người phát ngôn, chi bằng phát chút tiền thưởng cho các công nhân viên công ty.
Chiều thứ sáu, Tùy Qua đi tới đài truyền hình thành phố Đông Giang.
An ninh ở cửa vừa nhìn thấy Tùy Qua, lập tức nghiêng đầu, làm như không nhìn thấy hắn.
Ở trong mắt an ninh, tiểu tử này chính là "Quỷ mị", hắn thật sự không muốn trêu chọc.
Sau khi lên lầu, Tùy Qua trực tiếp đi tới phòng làm việc của Lam Lan.
Tùy Qua giơ tay lên gõ cửa.
- Ai vậy?
Thanh âm của Lam Lan vang lên bên trong.
- Tặng hoa .
Tùy Qua đáp.
- Tặng hoa sao? Ngươi đưa đến đại sảnh dưới lầu là được, ai bảo ngươi đi lên.
Lam Lan nói.
- Là một vị tiên sinh họ Tùy, hắn kêu ta đưa tới, hắn nói ngươi nhất định sẽ nhận.
Tùy Qua lại nói.
Quả nhiên, Lam Lan mở cửa, vẻ mặt vốn đang có chút hưng phấn, vừa nhìn thấy Tùy Qua đứng trước cửa, sắc mặt nhất thời chìm xuống, nói:
- Ngươi cười giỡn rất nhàm chán.
- Ta không có nói giỡn.
Tùy Qua nói, giống như ảo thuật, lấy ra một đóa hoa, đưa về phía Lam Lan:
- Đây.
Lam Lan vốn xem thường, nhưng vừa nhìn đóa hoa trong tay Tùy Qua, nhất thời kinh ngạc nói:
- Đây là hoa quỳnh? Còn là hoa quỳnh màu xanh? Ngươi lấy từ đâu vậy.
Vừa nói, Lam Lan vừa nhận lấy đóa hoa quỳnh xinh đẹp trong tay Tùy Qua, lộ ra vẻ vui mừng không dứt.
Chỗ tốt của Thần Nông tiên thảo bí quyết, chính là khiến Tùy Qua đồng học có thể làm ra bất cứ loại hoa nào mà nữ nhân của hắn thích.
Lam Lan ngắm nghía một lát, sau đó dùng cameras chụp vài tấm hình, mới nói với Tùy Qua:
- Ngươi làm thế nào vậy. Hiện tại cũng không phải lúc hoa quỳnh nở hoa, hơn nữa loại hoa quỳnh màu xanh này lại càng hiếm thấy?
- Chỉ cần ta muốn, vậy thì nhất định có cách tìm được.
Tùy Qua nhìn thẳng Lam Lan nói, có mùi vị ẩn ý bên trong.
- Không nói nữa.
Lam Lan nói, nhưng lại không cam lòng nói:
- Ta cũng trồng một gốc hoa quỳnh, nhưng lần trước nở hoa, bởi vì ban đêm ta phải ra ngoài phỏng vấn, kết quả bỏ lỡ thời gian nở hoa. Ta vốn kêu An Vũ Đồng giúp ta chụp ảnh lại, ai ngờ nàng lại ngủ thiếp đi.
- Nàng là một nữ nhân không đáng tin cậy.
Tùy Qua không bõ lở thời cơ "đục khoét".
- A, xem ra ngươi có chút thành kiến đối với nàng. Mặc dù nàng có chút tính tình, nhưng vẫn là người rất tốt.
Lam Lan nói:
- Mọi người đều nói hoa quỳnh sớm nở tối tàn, đóa hoa quỳnh này không biết lúc nào sẽ héo tàn?
- Cũng được mấy ngày.
Tùy Qua nói, bởi vì hắn dùng Ất Mộc Thần Châm động một chút thủ đoạn, cho nên đóa hoa quỳnh này dĩ nhiên nở lâu hơn một chút.
- Vậy cũng đáng tiếc.
Lam Lan nói:
- Hoa quỳnh sớm nở tối tàn, mới là xinh đẹp nhất, nếu nở quá lâu, vậy còn là hoa quỳnh không?
Tùy Qua hơi sửng sờ, không ngờ lần này vỗ mông ngựa lại vỗ lên đùi ngựa.
Nhưng, Tùy Qua luôn có cách thay đổi càn khôn , bất động thanh sắc nói:
- Ngươi muốn cho nó héo tàn thì có gì khó, nhắm mắt lại, sau đó nói một tiếng "hoa quỳnh, ngươi nên héo tàn rồi", nó sẽ héo tàn trong tay ngươi.
- Những lời này của ngươi chỉ có thể lừa gạt tiểu nữ sinh.
Lam Lan đương nhiên không chịu tin.
- Ngươi không thử qua, làm sao biết?
Tùy Qua nói:
- Tại sao người thuần khiết giống như ta, luôn bị ngươi tưởng lầm là tên lường gạt chứ?
- Bởi vì ngươi chính là tên lường gạt!
Lam Lan nói, sau đó lại hỏi:
- Ta nói nó héo tàn, nó thật sự sẽ héo tàn?
- Dĩ nhiên.
Tùy Qua nói.
- Vậy ta thử một chút xem sao.
Lam Lan quả nhiên nhắm mắt lại, thấp giọng nói:
- Hoa quỳnh, ngươi nên héo tàn rồi.
Tùy Qua nhìn bộ dạng chân thật của Lam Lan, vội vàng lấy Cửu diệp huyền châm tùng, đâm một chút lên thân hoa quỳnh, sau đó nói:
- Được rồi, ngươi mở mắt ra xem đi.
Lam Lan mở mắt, nhìn chăm chú vào đóa hoa quỳnh trong tay.
Vốn nàng không tin lời Tùy Qua, nhưng điều khiến nàng bất ngờ chính là, đóa hoa quỳnh thật sự chậm rãi héo tàn trong tay nàng.
Lam Lan có chút mờ mịt nhìn hoa quỳnh héo tàn trong tay, sau đó mới thở dài nói:
- Hoa quỳnh sớm nở tối tàn, nên như thế, ngươi làm như thế nào?
- Ta thật sự không làm gì.
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Vạn vật đều có chu kỳ, tánh mạng của nó đến chu kỳ mà thôi.
- Bớt ra vẻ với lão nương đi!
Lam Lan không nhịn được mắng một câu.
Tùy Qua hơi sửng sờ, không ngờ Lam đại chủ biên lạnh như băng, yên lặng như nước, lại cũng có lúc biểu hiện thô tục như vậy.
Nhưng, khi nàng nói thô tục, cũng có một loại phong tình khác.
Dĩ nhiên, chỉ cần là mỹ nữ, nhìn thế nào cũng có phong tình.
Nhưng hôm nay Tùy Qua tới đây, không phải là vì tặng hoa và thưởng thức phong tình , mà là được mời tới phỏng vấn.
Lam Lan muốn thực hiện lời hứa của nàng, cho Tùy Qua một buổi phỏng vấn.
- Mặc dù ta rất hiểu ngươi nóng lòng muốn lên TV tâm tình, nhưng vẫn phải nhắc nhở ngươi, ngươi tới quá sớm.
Lam Lan nói với Tùy Qua, thuận tay cắm đóa hoa quỳnh đã héo tàn lên bình hoa trên bàn làm việc.
- Lần trước khi phỏng vấn ta ở trường học, ta không hóa trang, cũng không có tạo hình, cho nên tất cả mọi người đều nói ta tạm được, khiến ta rất tổn thương. Cho nên, lần này ta tới sớm, chính là hi vọng ngươi tìm cho ta một thợ trang điểm chuyên nghiệp tới đây, chỉnh sửa cho ta một chút.
Tùy Qua rất đứng đắn nói.
- Anh cho mình là minh tinh hay chính khách?
Lam Lan im lặng nói:
- Còn đòi thợ thợ trang điểm! Tôi cho anh mười đồng, anh đến cửa hiệu cắt tóc đối diện đài truyền hình chuẩn bị một chút là được.
- Ở chỗ đấy có thể làm được cái gì chứ, có thể xứng với tiết mục của Lam đại chủ biên sao?
Tùy Qua nói:
- Tôi không đẹp cũng không sao cả, vạn nhất hạ thấp tiết mục của cô, đấy không phải là làm mất uy tín của cô sao.
- Anh bớt ngụy biện đi.
Lam Lan nhìn đồng hồ:
- Được rồi, dù sao cũng còn thời gian, tôi làm thợ trang điểm tạm thời cho anh.
- Cô? Chuyên nghiệp không?
Tùy Qua hỏi.
- Chưa từng ăn thịt heo cũng đã thấy heo chạy.
Lam Lan nói:
- Nếu anh không yên tâm vậy thì dẹp đi!
- Làm sao tôi lại không yên tâm chứ.
Tùy Qua cười nói:
- Tạo hình ở đâu? Ở phòng làm việc của cô sao?
- Đài truyền hình chúng tôi có phòng hóa trang chuyên dụng, đi đến đó đi.
Lam Lan nói:
- Nếu bổn cô nương tự mình khai đao, đương nhiên không thể đập phá danh tiếng, làm sao cũng phải cho người ta một tạo hình thật đẹp đúng không.
- Cô nói như vậy, tôi an tâm.
Tùy Qua nói, đi theo Lam Lan đến phòng hóa trang.
/1780
|