- Phải, em cũng đã bước vào luyện khí hậu kỳ.
Đường Vũ Khê nói:
- Qua thêm thời gian, cố gắng tiến vào tiên thiên kỳ.
- Không cần gấp tiến vào tiên thiên kỳ.
Tùy Qua vội vàng nói:
- Đến lúc đó nhất định phải tính toán kỹ hơn, thương nghị thật kỹ lưỡng với anh.
- Đã biết, nhìn anh khẩn trương như vậy.
Đường Vũ Khê cười cười, cho xe dừng trước cửa căn cứ đào tạo thực vật:
- Đi thôi, anh cũng bận rộn, nhanh chóng đi xử lý.
- Đã biết.
Tùy Qua hôn nàng, lúc này mới xuống xe đi vào.
- Lão đại, người gặp việc vui tinh thần thoải mái đi.
Vừa đi vào nhà ấm, Tùy Qua nhìn thấy tiểu ngân trùng liền nghe lời nịnh nọt.
- Lão đại thật sự lợi hại, còn thủ tiêu được Tâm Ma.
- Không biết thật sự xử lý được hay không.
Tùy Qua nói:
- Ta đem nó thu nhập vào Hồng Mông Thạch.
- Cái gì?
Tiểu ngân trùng kinh ngạc:
- Lão đại, Hồng Mông Thạch còn thu được cả Tâm Ma sao?
- Phải.
Tùy Qua nói:
- Nói thật ra trước kia ta cũng không nghĩ tới Hồng Mông Thạch còn có công năng này. Nhưng lần này thật sự mạo hiểm, tuy rằng ta dùng Hồng Mông Thạch thu Tâm Ma, nhưng tinh thần lực hao tổn không ít, suýt nữa rơi rụng.
- Vận khí lão đại thật tốt.
Tiểu ngân trùng nói:
- Tiêu hao tinh thần lực là chuyện tất nhiên. Uy lực pháp bảo càng lớn sẽ tiêu hao càng lớn. Ngươi dùng Tam Thánh Phong đập người, chẳng phải cũng tiêu hao chân khí sao? Nhưng ngươi ở tinh thần thế giới dùng Hồng Mông Thạch công kích Tâm Ma, tự nhiên sẽ tiêu hao tinh thần lực của ngươi.
- Ân, ta cũng nghĩ như vậy.
Tùy Qua cười cười:
- May mắn gặp vận khí, Tâm Ma bị ta nhốt lại trong Hồng Mông Thạch. Nhưng không biết nó có chết hay chưa.
- Việc này thật khó nói.
Tiểu ngân trùng nói:
- Chỉ phải vào xem mới biết Tâm Ma có chết hay không.
- Ách…nói cũng phải.
Tùy Qua nói:
- Đáng tiếc ta không thể đi vào. Đúng rồi, những linh thú như ngơi tu luyện cũng bị Tâm Ma quấy nhiễu sao?
- Sẽ không.
Tiểu ngân trùng nói:
- Đại khái bởi vì chúng ta tu luyện cuối cùng sẽ biến thành yêu ma, đều là ma đầu như Tâm Ma, cho nên chúng nó sẽ không tới nhiễu chúng ta. Nói cách khác, Tâm Ma căn bản không thể công kích linh thú, hoặc không thể chiếm cứ thân thể linh thú tu luyện. Ta nghĩ chính là như vậy đi.
- Vậy thì dễ làm.
Tùy Qua cười gian trá:
- Thu!
- Lão đại…
Tiểu ngân trùng thét chói tai, hóa thành một đạo ngân quang định chạy trốn, nhưng bị một đoàn tử khí bao trùm, đem nó thu đi vào.
Thu vào tiểu ngân trùng, đầu óc Tùy Qua mê muội, hắn vội vàng nuốt vào vài viên Cố Nguyên Hoàn cố bản bồi nguyên.
Xem ra thúc giục Hồng Mông Thạch, cho dù thu vật gì cũng phải hao phí nguyên khí hoặc tinh thần lực.
Hơn nữa tựa hồ là vô hình hay hữu hình, chết hay sống đều có thể thu vào. Thu vật hữu hình hao phí nguyên khí hoặc chân khí, thu vật vô hình, tỷ như ma đầu hao phí chính là tinh thần lực.
Hơn nữa thu vào vật càng lợi hại, phản kháng càng mãnh liệt, hao phí nguyên khí cùng tinh thần lực càng lớn.
Thậm chí Tùy Qua mơ hồ cảm giác được, nếu hắn cố gắng đem một ít vật gì đó mạnh mẽ hơn hắn thu vào, rất có thể sẽ không thành công ngược lại bị tiêu hao quá độ mà hôn mê, sau đó bị đối thủ xử lý.
Sau khi hiểu được điểm này, Tùy Qua lập tức ý thức được sử dụng Hồng Mông Thạch đối địch phải cẩn thận, nếu không chẳng những không giải quyết đối thủ, ngược lại mình là người bị giết.
Tùy Qua đồng học bắt đầu ý thức được Tiên Viên tổ sư gia lưu Hồng Mông Thạch là pháp bảo trấn sơn cực mạnh, hiện tại hắn chỉ mới hiểu biết công năng cùng phương pháp sử dụng chỉ một ít. Có lẽ Khổng Bạch Huyên hiểu nhiều hơn một chút, nhưng hiện tại không biết nàng đi đâu, một khi nàng hiện thân chính Tùy Qua cũng không biết nàng có tiếp tục cướp đoạt Hồng Mông Thạch hay không.
Thật khó khăn.
Sau khi khôi phục nguyên khí, Tùy Qua bắt đầu cảm ứng Hồng Mông Thạch, xuyên qua Hồng Mông Thạch cảm ứng sự tồn tại của tiểu ngân trùng.
Trong khoảnh khắc Tùy Qua liền cảm ứng được Hồng Mông Thạch tồn tại trong cơ thể, đem tinh thần lực tới gần, lập tức cảm ứng được thần thức của tiểu ngân trùng.
- Lão đại, Tâm Ma quả nhiên chưa chết.
Tiểu ngân trùng nói.
- Cái gì?
- Nhưng lão đại không cần lo lắng, hiện tại nó bị trói chặt gắt gao, căn bản không thể nhúc nhích.
Tiểu ngân trùng nói:
- Ma đầu ngu ngốc kia còn giả dạng thành ngươi, muốn ta đi cứu nó, thật sự là ngu xuẩn.
- A, nó thật đúng là ngu xuẩn.
Tùy Qua nói:
- Nếu như vậy ngươi đi ra trước đi, chờ lát nữa ta vào xem nó.
- Không đi ra được.
Tiểu ngân trùng nói.
- Sao lại thế này?
- Ngươi thu ta đi vào, cho nên hiện tại ta cũng bị một đoàn tử khí quấn chặt, căn bản không thể giãy thoát.
- A, thì ra là thế.
Tùy Qua tựa hồ minh bạch gì đó:
- Nguyên lai diệu dụng của Hồng Mông Thạch thật sự là rất nhiều đâu. Được, ta lập tức đem ngươi thả ra.
- Nhưng cẩn thận đừng thả ma đầu kia.
Tiểu ngân trùng nói.
- Đương nhiên.
Tùy Qua nghĩ nghĩ, đem tinh thần lực truyền vào Hồng Mông Thạch.
Quả nhiên Hồng Mông Thạch không kháng cự tinh thần lực của hắn.
Nhưng trong Hồng Mông Thạch chỉ là một đoàn tử khí mông lung vô biên vô hạn, căn bản không biết không gian bao lớn, làm người ta cảm giác nơi này là một thế giới khác, thậm chí có thể cất chứa cả thiên địa đi vào.
Lợi hại!
Tùy Qua cảm thán, sau đó bắt đầu suy nghĩ làm sao tìm được tiểu ngân trùng.
Vừa nảy sinh ý nghĩ này, Tùy Qua liền chứng kiến một đoàn tử khí tản ra, nhất thời hiện ra đất trống, giữa đất trống là hai cột trụ, một cột trụ đang quấn quanh ma đầu như ác anh, một cột trụ đang quấn lấy tiểu ngân trùng.
- Lão đại, mau buông ta xuống.
Tiểu ngân trùng nói:
- Thứ này cuốn lấy muốn chặt đứt xương cốt người ta.
- Ngươi là ăn hàng, trên người làm gì có xương cốt?
Tùy Qua cười máng, đầu óc dâng lên ý niệm muốn thả tiểu ngân trùng. Quả nhiên tử khí quấn quanh nó biến mất, lập tức khôi phục thân tự do. Nhưng Tùy Qua lại cảm thấy tinh thần lực của mình hao tổn không ít.
Ma đầu nhìn Tùy Qua, đột nhiên cầu xin:
- Tùy tiên sinh, ngài buông tha ta đi, sau này ta không dám tiếp tục đối lập với ngài. Chỉ cần ngài buông tha ta, ta sẽ cho ngài thật nhiều chỗ tốt. Ta biết rất nhiều bảo tàng cùng nhiều bí mật mà người tu hành không biết…
- Ta đối với những thứ kia không có hứng thú.
Tùy Qua nói:
- Ta chỉ cần một đồ vật, công pháp Cửu Dương Chân Hỏa.
- Ngươi thật sự là biết hàng.
Ma đầu nói:
- Công pháp là bí mật bất truyền của thiên ma chúng ta, chỉ có thiên ma như ta mới có thể kế thừa công pháp này. Ngươi thả ta, ta sẽ đem công pháp đưa cho ngươi.
- Không được.
Tùy Qua nói:
- Trình tự có vấn đề. Là ngươi truyền công pháp trước cho ta, sau đó ta thả ngươi tự do.
- Ngươi cho rằng biện pháp ngây thơ như vậy có thể lừa gạt ta?
Ma đầu cười khổ nói.
- Ách…nếu như vậy sau này ta tiếp tục chậm rãi thu thập ngươi đi.
Tùy Qua nói, mang theo tiểu ngân trùng rời khỏi.
Đường Vũ Khê nói:
- Qua thêm thời gian, cố gắng tiến vào tiên thiên kỳ.
- Không cần gấp tiến vào tiên thiên kỳ.
Tùy Qua vội vàng nói:
- Đến lúc đó nhất định phải tính toán kỹ hơn, thương nghị thật kỹ lưỡng với anh.
- Đã biết, nhìn anh khẩn trương như vậy.
Đường Vũ Khê cười cười, cho xe dừng trước cửa căn cứ đào tạo thực vật:
- Đi thôi, anh cũng bận rộn, nhanh chóng đi xử lý.
- Đã biết.
Tùy Qua hôn nàng, lúc này mới xuống xe đi vào.
- Lão đại, người gặp việc vui tinh thần thoải mái đi.
Vừa đi vào nhà ấm, Tùy Qua nhìn thấy tiểu ngân trùng liền nghe lời nịnh nọt.
- Lão đại thật sự lợi hại, còn thủ tiêu được Tâm Ma.
- Không biết thật sự xử lý được hay không.
Tùy Qua nói:
- Ta đem nó thu nhập vào Hồng Mông Thạch.
- Cái gì?
Tiểu ngân trùng kinh ngạc:
- Lão đại, Hồng Mông Thạch còn thu được cả Tâm Ma sao?
- Phải.
Tùy Qua nói:
- Nói thật ra trước kia ta cũng không nghĩ tới Hồng Mông Thạch còn có công năng này. Nhưng lần này thật sự mạo hiểm, tuy rằng ta dùng Hồng Mông Thạch thu Tâm Ma, nhưng tinh thần lực hao tổn không ít, suýt nữa rơi rụng.
- Vận khí lão đại thật tốt.
Tiểu ngân trùng nói:
- Tiêu hao tinh thần lực là chuyện tất nhiên. Uy lực pháp bảo càng lớn sẽ tiêu hao càng lớn. Ngươi dùng Tam Thánh Phong đập người, chẳng phải cũng tiêu hao chân khí sao? Nhưng ngươi ở tinh thần thế giới dùng Hồng Mông Thạch công kích Tâm Ma, tự nhiên sẽ tiêu hao tinh thần lực của ngươi.
- Ân, ta cũng nghĩ như vậy.
Tùy Qua cười cười:
- May mắn gặp vận khí, Tâm Ma bị ta nhốt lại trong Hồng Mông Thạch. Nhưng không biết nó có chết hay chưa.
- Việc này thật khó nói.
Tiểu ngân trùng nói:
- Chỉ phải vào xem mới biết Tâm Ma có chết hay không.
- Ách…nói cũng phải.
Tùy Qua nói:
- Đáng tiếc ta không thể đi vào. Đúng rồi, những linh thú như ngơi tu luyện cũng bị Tâm Ma quấy nhiễu sao?
- Sẽ không.
Tiểu ngân trùng nói:
- Đại khái bởi vì chúng ta tu luyện cuối cùng sẽ biến thành yêu ma, đều là ma đầu như Tâm Ma, cho nên chúng nó sẽ không tới nhiễu chúng ta. Nói cách khác, Tâm Ma căn bản không thể công kích linh thú, hoặc không thể chiếm cứ thân thể linh thú tu luyện. Ta nghĩ chính là như vậy đi.
- Vậy thì dễ làm.
Tùy Qua cười gian trá:
- Thu!
- Lão đại…
Tiểu ngân trùng thét chói tai, hóa thành một đạo ngân quang định chạy trốn, nhưng bị một đoàn tử khí bao trùm, đem nó thu đi vào.
Thu vào tiểu ngân trùng, đầu óc Tùy Qua mê muội, hắn vội vàng nuốt vào vài viên Cố Nguyên Hoàn cố bản bồi nguyên.
Xem ra thúc giục Hồng Mông Thạch, cho dù thu vật gì cũng phải hao phí nguyên khí hoặc tinh thần lực.
Hơn nữa tựa hồ là vô hình hay hữu hình, chết hay sống đều có thể thu vào. Thu vật hữu hình hao phí nguyên khí hoặc chân khí, thu vật vô hình, tỷ như ma đầu hao phí chính là tinh thần lực.
Hơn nữa thu vào vật càng lợi hại, phản kháng càng mãnh liệt, hao phí nguyên khí cùng tinh thần lực càng lớn.
Thậm chí Tùy Qua mơ hồ cảm giác được, nếu hắn cố gắng đem một ít vật gì đó mạnh mẽ hơn hắn thu vào, rất có thể sẽ không thành công ngược lại bị tiêu hao quá độ mà hôn mê, sau đó bị đối thủ xử lý.
Sau khi hiểu được điểm này, Tùy Qua lập tức ý thức được sử dụng Hồng Mông Thạch đối địch phải cẩn thận, nếu không chẳng những không giải quyết đối thủ, ngược lại mình là người bị giết.
Tùy Qua đồng học bắt đầu ý thức được Tiên Viên tổ sư gia lưu Hồng Mông Thạch là pháp bảo trấn sơn cực mạnh, hiện tại hắn chỉ mới hiểu biết công năng cùng phương pháp sử dụng chỉ một ít. Có lẽ Khổng Bạch Huyên hiểu nhiều hơn một chút, nhưng hiện tại không biết nàng đi đâu, một khi nàng hiện thân chính Tùy Qua cũng không biết nàng có tiếp tục cướp đoạt Hồng Mông Thạch hay không.
Thật khó khăn.
Sau khi khôi phục nguyên khí, Tùy Qua bắt đầu cảm ứng Hồng Mông Thạch, xuyên qua Hồng Mông Thạch cảm ứng sự tồn tại của tiểu ngân trùng.
Trong khoảnh khắc Tùy Qua liền cảm ứng được Hồng Mông Thạch tồn tại trong cơ thể, đem tinh thần lực tới gần, lập tức cảm ứng được thần thức của tiểu ngân trùng.
- Lão đại, Tâm Ma quả nhiên chưa chết.
Tiểu ngân trùng nói.
- Cái gì?
- Nhưng lão đại không cần lo lắng, hiện tại nó bị trói chặt gắt gao, căn bản không thể nhúc nhích.
Tiểu ngân trùng nói:
- Ma đầu ngu ngốc kia còn giả dạng thành ngươi, muốn ta đi cứu nó, thật sự là ngu xuẩn.
- A, nó thật đúng là ngu xuẩn.
Tùy Qua nói:
- Nếu như vậy ngươi đi ra trước đi, chờ lát nữa ta vào xem nó.
- Không đi ra được.
Tiểu ngân trùng nói.
- Sao lại thế này?
- Ngươi thu ta đi vào, cho nên hiện tại ta cũng bị một đoàn tử khí quấn chặt, căn bản không thể giãy thoát.
- A, thì ra là thế.
Tùy Qua tựa hồ minh bạch gì đó:
- Nguyên lai diệu dụng của Hồng Mông Thạch thật sự là rất nhiều đâu. Được, ta lập tức đem ngươi thả ra.
- Nhưng cẩn thận đừng thả ma đầu kia.
Tiểu ngân trùng nói.
- Đương nhiên.
Tùy Qua nghĩ nghĩ, đem tinh thần lực truyền vào Hồng Mông Thạch.
Quả nhiên Hồng Mông Thạch không kháng cự tinh thần lực của hắn.
Nhưng trong Hồng Mông Thạch chỉ là một đoàn tử khí mông lung vô biên vô hạn, căn bản không biết không gian bao lớn, làm người ta cảm giác nơi này là một thế giới khác, thậm chí có thể cất chứa cả thiên địa đi vào.
Lợi hại!
Tùy Qua cảm thán, sau đó bắt đầu suy nghĩ làm sao tìm được tiểu ngân trùng.
Vừa nảy sinh ý nghĩ này, Tùy Qua liền chứng kiến một đoàn tử khí tản ra, nhất thời hiện ra đất trống, giữa đất trống là hai cột trụ, một cột trụ đang quấn quanh ma đầu như ác anh, một cột trụ đang quấn lấy tiểu ngân trùng.
- Lão đại, mau buông ta xuống.
Tiểu ngân trùng nói:
- Thứ này cuốn lấy muốn chặt đứt xương cốt người ta.
- Ngươi là ăn hàng, trên người làm gì có xương cốt?
Tùy Qua cười máng, đầu óc dâng lên ý niệm muốn thả tiểu ngân trùng. Quả nhiên tử khí quấn quanh nó biến mất, lập tức khôi phục thân tự do. Nhưng Tùy Qua lại cảm thấy tinh thần lực của mình hao tổn không ít.
Ma đầu nhìn Tùy Qua, đột nhiên cầu xin:
- Tùy tiên sinh, ngài buông tha ta đi, sau này ta không dám tiếp tục đối lập với ngài. Chỉ cần ngài buông tha ta, ta sẽ cho ngài thật nhiều chỗ tốt. Ta biết rất nhiều bảo tàng cùng nhiều bí mật mà người tu hành không biết…
- Ta đối với những thứ kia không có hứng thú.
Tùy Qua nói:
- Ta chỉ cần một đồ vật, công pháp Cửu Dương Chân Hỏa.
- Ngươi thật sự là biết hàng.
Ma đầu nói:
- Công pháp là bí mật bất truyền của thiên ma chúng ta, chỉ có thiên ma như ta mới có thể kế thừa công pháp này. Ngươi thả ta, ta sẽ đem công pháp đưa cho ngươi.
- Không được.
Tùy Qua nói:
- Trình tự có vấn đề. Là ngươi truyền công pháp trước cho ta, sau đó ta thả ngươi tự do.
- Ngươi cho rằng biện pháp ngây thơ như vậy có thể lừa gạt ta?
Ma đầu cười khổ nói.
- Ách…nếu như vậy sau này ta tiếp tục chậm rãi thu thập ngươi đi.
Tùy Qua nói, mang theo tiểu ngân trùng rời khỏi.
/1780
|