Tùy Qua đáp:
- Chấm đỏ kia chính là do bản thân hắn làm ra tới.
- Chính hắn làm ra?
Lam Lan không hiểu ra sao.
- Phải.
Tùy Qua cười nói:
- Tôi chỉ cho hắn một ám chỉ, sau đó chính hắn liền làm ra chấm đỏ kia.
- Có ý tứ gì?
- Kỳ thật rất đơn giản.
Tùy Qua cười nói:
- Có một thực nghiệm ám chỉ tâm lý kinh điển. Do một nhà tâm lý học lấy một cục nước đá kích thích lên làn da người bị thực nghiệm, nhưng người kia bị bịt kín ánh mắt, không biết trong tay đối phương cầm vật gì. Sau đó nhà tâm lý học nói với hắn, trong tay mình cầm thanh sắt nóng bỏng, sau đó đưa sát tới làn da người kia, không ngừng nói thanh sắt rất nóng, sẽ làm bỏng làm đau gì đó, cấp cho người kia ám chỉ tâm lý thật mãnh liệt. Sau đó nhà tâm lý học sẽ dùng nước đá đâm lên người thực nghiệm, cuối cùng lại cởi bỏ khăn bịt mắt, hỏi người thực nghiệm có cảm giác gì không?
- Vậy hắn nói như thế nào?
- Người kia sẽ nói hắn cảm giác rất nóng.
Tùy Qua đáp:
- Hơn nữa trên làn da của hắn sẽ xuất hiện tình trạng như bị phỏng, đây là tâm lý ám chỉ.
- Kỳ lạ như vậy? Nhưng vừa rồi anh dùng là tâm lý ám chỉ?
Lam Lan lại hỏi.
- Nguyên lý tương tự, nhưng thủ đoạn của tôi càng thêm cao minh.
Tùy Qua cười nói. Dù tu vi tinh thần lực của hắn, bất kỳ đại sư thôi miên nào chỉ sợ cũng không cách nào đuổi kịp.
Thủ đoạn của hắn đích thật càng thêm cao minh, bởi vì với tu vi tinh thần lực của hắn, còn cao hơn thật nhiều đại sư thôi miên, muốn trêu đùa Trần Hữu Minh thật sự rất dễ dàng thoải mái.
- Anh thật là xấu!
Lam Lan sẵng giọng, cảm giác lời này còn có ý nghĩa khác, sau đó lại bổ sung một câu:
- Anh hẳn nên gọi là Tùy đại lừa dối!
- Cô cảm thấy tôi rất hư hỏng sao?
Ánh mắt Tùy Qua sáng ngời nhìn Lam Lan.
- Thời gian không còn sớm, chúng ta về sớm một chút đi.
Lam Lan bị ánh mắt của Tùy Qua làm bối rối, đứng dậy dự định rời đi.
- Sao vậy, nếu đã đến đây, thật không có ý định đi dạo thử xem một chút sao?
Tùy Qua cười nói:
- Quán bar bên dưới, vũ trường lúc này đều là thời gian náo nhiệt nhất đâu.
- Anh thích chỗ ồn ào sao?
Lam Lan hỏi.
Tùy Qua lắc đầu.
- Vậy thì đi thôi.
Lam Lan nói:
- Dù sao đã cùng anh kiến thúc gương mặt thật của Nhân Gian Tiên Cảnh.
- Tốt lắm, vậy sớm trở về.
Tùy Qua nói:
- Đi chỗ của cô.
Lam Lan đột nhiên ngẩn ra, hiển nhiên không nghĩ tới Tùy Qua lại nói ra lời ám chỉ cực kỳ mãnh liệt như vậy.
Vừa muốn cự tuyệt, trong lòng nàng lại có chút chờ mong. Vừa muốn đáp ứng, nhưng tựa hồ lại có vẻ không biết xấu hổ. Huống chi Tùy Qua đã có bạn gái. Đang lúc nàng còn đang vô cùng bàng hoàng, lại nghe Tùy Qua nói tiếp:
- Tôi chỉ tính toán đem bộ sản phẩm Mỹ Lệ Họa Thủy đặc biệt đưa cho cô. Sau đó thuận tiện chỉ đạo cho cô cách dùng chính xác, miễn lãng phí thứ tốt, hiệu quả sẽ không lý tưởng.
Lam Lan thở ra một hơi nhẹ nhõm, nói:
- Tôi còn tưởng rằng…
- Cô còn tưởng rằng tôi tâm thuật bất chánh, vội vã muốn chiếm tiện nghi của cô, đúng không?
- Muốn cũng không hữu dụng, ai bảo tôi là bách hợp…hứ, nói chuyện này làm chi.
Lam Lan nổ máy xe, chạy về tiểu khu nhà nàng.
Xe vừa chạy nhanh ra khỏi bãi, vài giọt mưa rơi xuống kính chắn gió.
- Trời mưa.
Tùy Qua bình tĩnh nói.
- Phải đó, mưa xuân đầu tiên năm nay.
Lam Lan nói:
- Kỳ thật tôi rất thích trời mưa.
- Vì sao?
Tùy Qua hỏi.
- Thích thì thích thôi, không vì cái gì.
Lam Lan nói, ngữ khí có chút hương vị kiên định, giống như nói công việc của mình.
Tùy Qua tựa hồ không biết ý tứ trong lời nói của Lam Lan, nói:
- Đúng rồi, cô em họ An Vũ Đồng của cô, nàng không ở nhà của cô đi?
Nhắc tới An Vũ Đồng thật sự làm Tùy Qua có chút đau đầu.
Nếu không phải vì An Vũ Đồng, Tùy Qua cảm thấy cảm tình giữa hắn cùng Lam Lan đã có đột phá thực tế.
- Sao vậy, anh sợ nàng?
Lam Lan cười hỏi:
- Dù sao hai người đều nhìn nhau không vừa mắt.
- Không phải sợ nàng, mà là hảo nam không cùng nữ đấu.
Tùy Qua đáp:
- Huống hồ thật vất vả hai người chúng ta mới gặp nhau, có được “thế giới hai người”, đột nhiên xuất hiện thêm một bóng đèn, thật không chút ý nghĩa.
- Ở trong mắt An An, anh mới là bóng đèn.
Lam Lan cười cười:
- Nhưng anh không cần lo lắng, ngày mai nàng mới về Đông Giang.
- An An?
Tùy Qua hỏi:
- Xưng hô này thật sự là thân thiết.
- Hừ, đương nhiên, ai bảo quan hệ giữa tôi và nàng tốt hơn anh.
- Việc này…hình như cô không cần tiếp tục kích thích tôi đi.
Tùy Qua khẽ thở dài.
Lam Lan cười cười, nàng tựa hồ rất thích ý chứng kiến bộ dạng buồn rầu của Tùy Qua.
Xe chạy vào trong tiểu khu.
Đây là lần thứ hai Tùy Qua đến tiểu khu của Lam Lan, ngựa quen đường cũ, cũng không đến nỗi xấu hổ như lần trước, Tùy Qua đi xuống xe, sau đó cùng Lam Lan đi vào thang máy.
Hai người vừa đi vào thang máy, một thiếu phụ cũng đi vào, nàng nhìn nhìn Lam Lan, lại nhìn qua Tùy Qua, vẻ mặt biến thành mờ tối.
- Lâm tỷ, về nhà?
Lam Lan chủ động bắt chuyện với đối phương.
- Phải đó.
Thiếu phụ họ Lâm nói:
- Lam tiểu thư, đây là…?
- Tự giới thiệu một chút.
Tùy Qua bày ra bộ dạng rất có phong độ:
- Tiểu sinh Tùy Qua, là bạn trai của Lam Lan.
Thiếu phụ họ Lâm chợt cười, lại kinh ngạc nói:
- Tùy Qua? Anh đang nói đùa đi, anh là Tùy Qua?
- Sao tôi lại không phải Tùy Qua đây?
Tùy Qua hỏi ngược lại.
Thiếu phụ đột nhiên lấy ra di động, sau đó điểm mở một trang web, theo sau lập tức kích động kéo tay Tùy Qua:
- Anh…thật sự là Tùy Qua!
- Đương nhiên, tôi đương nhiên là Tùy Qua, việc này có gì kỳ quái.
Tùy Qua không hiểu ra sao.
- Anh là Tùy Qua! Anh là người sáng tạo ra Mỹ Lệ Họa Thủy Tùy Qua – bạn của phụ nữ!
Thiếu phụ họ Lâm phi thường kích động, giống như nhìn thấy được thần tượng đã sùng bái nhiều năm, ra vẻ nếu không phải nàng đã là vợ người khác, chỉ hận không thể lập tức lấy thân báo đáp.
Tùy Qua đồng học sợ nhất là nghe lời ca ngợi, nhất là của phụ nữ, nghe được lời này nhất thời cảm giác lâng lâng, nhưng sau đó nghe được “bạn của phụ nữ”, vẫn không nhịn được trợn tròn mắt.
“Bạn của phụ nữ”, “bạn của con gái”, danh hiệu này nghe qua thật sự cảm giác như đi bán đồ vật gì đó.
- Tỷ tỷ, bạn của phụ nữ, danh hào này quá vĩ đại, tôi không chịu nổi đâu.
Tùy Qua buồn khổ thở dài.
- Đây là danh hào được nhiều mỹ nữ đồng ý trên mạng đâu.
Thiếu phụ lại nói:
- Tùy tiên sinh, không nghĩ tới anh còn trẻ như vậy, còn suất khí như thế, bạn gái còn xinh đẹp như thế…người ta nói gặp lại chính là duyên, không biết anh có thể cho tôi tấm thẻ ưu đãi Mỹ Lệ Họa Thủy hay không, hoặc là thẻ ưu tiên chẳng hạn, hiện tại thật không biết phải chạy đi đâu mua.
- Hiện tại có thể hẹn trước “Trung tâm thể nghiệm” của chúng tôi.
Tùy Qua nói.
- Quá khó khăn! Điện thoại gọi phát nổ!
Thiếu phụ buồn rầu nói.
- Chấm đỏ kia chính là do bản thân hắn làm ra tới.
- Chính hắn làm ra?
Lam Lan không hiểu ra sao.
- Phải.
Tùy Qua cười nói:
- Tôi chỉ cho hắn một ám chỉ, sau đó chính hắn liền làm ra chấm đỏ kia.
- Có ý tứ gì?
- Kỳ thật rất đơn giản.
Tùy Qua cười nói:
- Có một thực nghiệm ám chỉ tâm lý kinh điển. Do một nhà tâm lý học lấy một cục nước đá kích thích lên làn da người bị thực nghiệm, nhưng người kia bị bịt kín ánh mắt, không biết trong tay đối phương cầm vật gì. Sau đó nhà tâm lý học nói với hắn, trong tay mình cầm thanh sắt nóng bỏng, sau đó đưa sát tới làn da người kia, không ngừng nói thanh sắt rất nóng, sẽ làm bỏng làm đau gì đó, cấp cho người kia ám chỉ tâm lý thật mãnh liệt. Sau đó nhà tâm lý học sẽ dùng nước đá đâm lên người thực nghiệm, cuối cùng lại cởi bỏ khăn bịt mắt, hỏi người thực nghiệm có cảm giác gì không?
- Vậy hắn nói như thế nào?
- Người kia sẽ nói hắn cảm giác rất nóng.
Tùy Qua đáp:
- Hơn nữa trên làn da của hắn sẽ xuất hiện tình trạng như bị phỏng, đây là tâm lý ám chỉ.
- Kỳ lạ như vậy? Nhưng vừa rồi anh dùng là tâm lý ám chỉ?
Lam Lan lại hỏi.
- Nguyên lý tương tự, nhưng thủ đoạn của tôi càng thêm cao minh.
Tùy Qua cười nói. Dù tu vi tinh thần lực của hắn, bất kỳ đại sư thôi miên nào chỉ sợ cũng không cách nào đuổi kịp.
Thủ đoạn của hắn đích thật càng thêm cao minh, bởi vì với tu vi tinh thần lực của hắn, còn cao hơn thật nhiều đại sư thôi miên, muốn trêu đùa Trần Hữu Minh thật sự rất dễ dàng thoải mái.
- Anh thật là xấu!
Lam Lan sẵng giọng, cảm giác lời này còn có ý nghĩa khác, sau đó lại bổ sung một câu:
- Anh hẳn nên gọi là Tùy đại lừa dối!
- Cô cảm thấy tôi rất hư hỏng sao?
Ánh mắt Tùy Qua sáng ngời nhìn Lam Lan.
- Thời gian không còn sớm, chúng ta về sớm một chút đi.
Lam Lan bị ánh mắt của Tùy Qua làm bối rối, đứng dậy dự định rời đi.
- Sao vậy, nếu đã đến đây, thật không có ý định đi dạo thử xem một chút sao?
Tùy Qua cười nói:
- Quán bar bên dưới, vũ trường lúc này đều là thời gian náo nhiệt nhất đâu.
- Anh thích chỗ ồn ào sao?
Lam Lan hỏi.
Tùy Qua lắc đầu.
- Vậy thì đi thôi.
Lam Lan nói:
- Dù sao đã cùng anh kiến thúc gương mặt thật của Nhân Gian Tiên Cảnh.
- Tốt lắm, vậy sớm trở về.
Tùy Qua nói:
- Đi chỗ của cô.
Lam Lan đột nhiên ngẩn ra, hiển nhiên không nghĩ tới Tùy Qua lại nói ra lời ám chỉ cực kỳ mãnh liệt như vậy.
Vừa muốn cự tuyệt, trong lòng nàng lại có chút chờ mong. Vừa muốn đáp ứng, nhưng tựa hồ lại có vẻ không biết xấu hổ. Huống chi Tùy Qua đã có bạn gái. Đang lúc nàng còn đang vô cùng bàng hoàng, lại nghe Tùy Qua nói tiếp:
- Tôi chỉ tính toán đem bộ sản phẩm Mỹ Lệ Họa Thủy đặc biệt đưa cho cô. Sau đó thuận tiện chỉ đạo cho cô cách dùng chính xác, miễn lãng phí thứ tốt, hiệu quả sẽ không lý tưởng.
Lam Lan thở ra một hơi nhẹ nhõm, nói:
- Tôi còn tưởng rằng…
- Cô còn tưởng rằng tôi tâm thuật bất chánh, vội vã muốn chiếm tiện nghi của cô, đúng không?
- Muốn cũng không hữu dụng, ai bảo tôi là bách hợp…hứ, nói chuyện này làm chi.
Lam Lan nổ máy xe, chạy về tiểu khu nhà nàng.
Xe vừa chạy nhanh ra khỏi bãi, vài giọt mưa rơi xuống kính chắn gió.
- Trời mưa.
Tùy Qua bình tĩnh nói.
- Phải đó, mưa xuân đầu tiên năm nay.
Lam Lan nói:
- Kỳ thật tôi rất thích trời mưa.
- Vì sao?
Tùy Qua hỏi.
- Thích thì thích thôi, không vì cái gì.
Lam Lan nói, ngữ khí có chút hương vị kiên định, giống như nói công việc của mình.
Tùy Qua tựa hồ không biết ý tứ trong lời nói của Lam Lan, nói:
- Đúng rồi, cô em họ An Vũ Đồng của cô, nàng không ở nhà của cô đi?
Nhắc tới An Vũ Đồng thật sự làm Tùy Qua có chút đau đầu.
Nếu không phải vì An Vũ Đồng, Tùy Qua cảm thấy cảm tình giữa hắn cùng Lam Lan đã có đột phá thực tế.
- Sao vậy, anh sợ nàng?
Lam Lan cười hỏi:
- Dù sao hai người đều nhìn nhau không vừa mắt.
- Không phải sợ nàng, mà là hảo nam không cùng nữ đấu.
Tùy Qua đáp:
- Huống hồ thật vất vả hai người chúng ta mới gặp nhau, có được “thế giới hai người”, đột nhiên xuất hiện thêm một bóng đèn, thật không chút ý nghĩa.
- Ở trong mắt An An, anh mới là bóng đèn.
Lam Lan cười cười:
- Nhưng anh không cần lo lắng, ngày mai nàng mới về Đông Giang.
- An An?
Tùy Qua hỏi:
- Xưng hô này thật sự là thân thiết.
- Hừ, đương nhiên, ai bảo quan hệ giữa tôi và nàng tốt hơn anh.
- Việc này…hình như cô không cần tiếp tục kích thích tôi đi.
Tùy Qua khẽ thở dài.
Lam Lan cười cười, nàng tựa hồ rất thích ý chứng kiến bộ dạng buồn rầu của Tùy Qua.
Xe chạy vào trong tiểu khu.
Đây là lần thứ hai Tùy Qua đến tiểu khu của Lam Lan, ngựa quen đường cũ, cũng không đến nỗi xấu hổ như lần trước, Tùy Qua đi xuống xe, sau đó cùng Lam Lan đi vào thang máy.
Hai người vừa đi vào thang máy, một thiếu phụ cũng đi vào, nàng nhìn nhìn Lam Lan, lại nhìn qua Tùy Qua, vẻ mặt biến thành mờ tối.
- Lâm tỷ, về nhà?
Lam Lan chủ động bắt chuyện với đối phương.
- Phải đó.
Thiếu phụ họ Lâm nói:
- Lam tiểu thư, đây là…?
- Tự giới thiệu một chút.
Tùy Qua bày ra bộ dạng rất có phong độ:
- Tiểu sinh Tùy Qua, là bạn trai của Lam Lan.
Thiếu phụ họ Lâm chợt cười, lại kinh ngạc nói:
- Tùy Qua? Anh đang nói đùa đi, anh là Tùy Qua?
- Sao tôi lại không phải Tùy Qua đây?
Tùy Qua hỏi ngược lại.
Thiếu phụ đột nhiên lấy ra di động, sau đó điểm mở một trang web, theo sau lập tức kích động kéo tay Tùy Qua:
- Anh…thật sự là Tùy Qua!
- Đương nhiên, tôi đương nhiên là Tùy Qua, việc này có gì kỳ quái.
Tùy Qua không hiểu ra sao.
- Anh là Tùy Qua! Anh là người sáng tạo ra Mỹ Lệ Họa Thủy Tùy Qua – bạn của phụ nữ!
Thiếu phụ họ Lâm phi thường kích động, giống như nhìn thấy được thần tượng đã sùng bái nhiều năm, ra vẻ nếu không phải nàng đã là vợ người khác, chỉ hận không thể lập tức lấy thân báo đáp.
Tùy Qua đồng học sợ nhất là nghe lời ca ngợi, nhất là của phụ nữ, nghe được lời này nhất thời cảm giác lâng lâng, nhưng sau đó nghe được “bạn của phụ nữ”, vẫn không nhịn được trợn tròn mắt.
“Bạn của phụ nữ”, “bạn của con gái”, danh hiệu này nghe qua thật sự cảm giác như đi bán đồ vật gì đó.
- Tỷ tỷ, bạn của phụ nữ, danh hào này quá vĩ đại, tôi không chịu nổi đâu.
Tùy Qua buồn khổ thở dài.
- Đây là danh hào được nhiều mỹ nữ đồng ý trên mạng đâu.
Thiếu phụ lại nói:
- Tùy tiên sinh, không nghĩ tới anh còn trẻ như vậy, còn suất khí như thế, bạn gái còn xinh đẹp như thế…người ta nói gặp lại chính là duyên, không biết anh có thể cho tôi tấm thẻ ưu đãi Mỹ Lệ Họa Thủy hay không, hoặc là thẻ ưu tiên chẳng hạn, hiện tại thật không biết phải chạy đi đâu mua.
- Hiện tại có thể hẹn trước “Trung tâm thể nghiệm” của chúng tôi.
Tùy Qua nói.
- Quá khó khăn! Điện thoại gọi phát nổ!
Thiếu phụ buồn rầu nói.
/1780
|