Lam Lan cầm khăn tắm trong tay, ngẩn người, thật lâu mới lấy lại tinh thần, đang định thay áo di động chợt vang lên.
Cầm di động, Lam Lan nói:
- Giám đốc…cái gì, muốn tôi hiện tại đi làm tiết mục, nga, trăng đỏ sao, tôi biết, nhưng khuya nay không phải trời mưa sao…nga, hình như là hết mưa rồi, nhưng tiết mục này không phải do Từ Phương phụ trách sao…nàng luyện yoga bị thương dây chằng, được rồi, được rồi, tôi đi phỏng vấn là được, thật là dông dài!
Lam Lan có chút tức giận ném khăn tắm vào tủ quần áo.
Vốn tưởng rằng khuya nay có thể cùng Tùy Qua ở chung trong thế giới hai người, ai biết lại bị gọi đi làm tiết mục, thật khó trách làm trong lòng nàng có chút căm tức, nhưng làm phóng viên, tố chất công tác của nàng rất tốt, rất nhanh đã thu thập xong, chuẩn bị ra cửa.
Đi ngang qua cửa phòng Tùy Qua, Lam Lan vốn định gõ cửa gọi hắn, nghĩ lại sợ quấy rầy Tùy Qua, vì vậy nàng lưu lại tờ giấy ở khe cửa, sau đó lẩm bẩm rời đi.
Lam Lan rời đi không bao lâu, cửa bị người mở ra, một thân ảnh yểu điệu đi vào nhà, tùy tay ném hành lý sang bên, sau đó bỏ giày cao gót, mệt mỏi ngồi lên sô pha trong phòng khách, lẩm bẩm:
- Thật sự là mệt chết bà cô…Lam Lan nha đầu chết tiệt, không biết đã đi đâu…đã quên nói với nàng mình trở về sớm…thật sự là khát chết người, đây là gì đây, ngửi mùi thật thơm…
Tùy Qua hết sức chăm chú vận chuyển Thiên Tinh Tâm Công khôi phục tinh thần lực, đã bị vây trong trạng thái vong ngã.
Giống như loài rắn rơi vào trong ngủ đông.
Nhưng một khi gặp được nguy hiểm hắn sẽ lập tức tỉnh lại, nhưng nếu không nguy hiểm thì hắn không thức tỉnh.
Cho nên đối với chuyện đã xảy ra trong phòng khách, Tùy Qua cũng không biết.
Ùng ục!
Ùng ục!
Thân ảnh yểu điệu đem Huyền Âm Trấp trong bình ngọc uống cạn, sau đó còn dùng lưỡi liếm liếm môi, chưa thỏa nguyện nói:
- Thật sự không tệ, thật không biết nha đầu Lam Lan lấy được ở đâu. Hừ, hơn phân nửa là do người cha hủ bại của nàng kiếm tới, chậc chậc, cái chai cũng dùng ngọc thạch đâu, không biết là thật giả…nhưng nước này thật không tệ, xem ra hơn phân nửa là mật ong chân chính, thật sự là tiện nghi cho mình, hì hì…
Theo sau thân ảnh yểu điệu nâng lên chân dài, thoải mái khoác lên đầu vai, sau đó dùng cánh tay đè ép áp chân, nhúc nhích gân cốt:
- Ai, thật thoải mái…đi tắm rửa trước, sau đó ngủ một giấc ngon lành, ngày mai bà cô thần thái sáng láng, tinh thần tỏa sáng, xinh đẹp vô địch…
Vừa đi vừa cởi quần áo.
Sau một lát thân ảnh yểu điệu chỉ còn lại áo lót, sau đó trần trụi đi vào trong phòng tắm.
- Tôi yêu tắm rửa, làn da thật tốt…
Theo sau trong phòng tắm vang lên tiếng hát khẽ.
Ở trong phòng ngủ, Tùy Qua đang toàn lực dùng Thiên Tinh Tâm Công khôi phục tinh thần hao tổn, tuy rằng hôm nay tâm công có chút tác dụng phụ, tinh thần dễ dàng bị lạc trong tinh không mịt mờ, nhưng sau khi Tùy Qua song tu cùng Đường Vũ Khê vài lần, thể hội tâm công khắc sâu hơn rất nhiều, không dễ dàng mất phương hướng như trước kia, cho dù tu hành một mình ban đêm cũng sẽ không bị lạc.
Khác biệt duy nhất là một người tu hành không thoải mái bằng hai người song tu.
Nhưng lúc này vì chữa thương, khôi phục tinh thần cùng tinh thần lực tiêu hao, Tùy Qua không còn đường lựa chọn, chỉ có thể một mình ngồi trên giường của An Vũ Đồng tu hành.
Ánh trăng xinh đẹp, sao trời cuồn cuộn, vũ trụ thần bí.
Tinh thần lực của Tùy Qua dung nhập vào trong tinh không cuồn cuộn, theo vật đổi sao dời, tinh thần lực đang nhanh chóng khôi phục cùng lớn mạnh.
Nhưng Tùy Qua vẫn chưa ý thức được tinh không nhìn như vĩnh hằng bất biến đã nổi lên biến số.
Trên bầu trời ánh trăng sáng tỏ, đột nhiên bắt đầu biến mất, theo trăng sáng biến hóa, tinh thần lực cũng bắt đầu biến hóa.
Tinh thần lực biến đổi, cân bằng liền bị đánh vỡ, mà tinh thần lực của Tùy Qua đang dung nhập trong tinh không lập tức mất đi dựa vào, như thuyền nhỏ gặp bão tố giữa biển khơi, nhất thời lâm vào trong phiền toái cực lớn.
Không tốt!
Trong lòng Tùy Qua cả kinh.
Hắn vội vàng đem tinh thần lực tụ tập cùng một chỗ, muốn lập tức quay về thân thể.
Lúc này hắn đã biết chuyện gì xảy ra: nguyệt thực!
Kỳ thật hôm nay hắn đã nghe nói qua về tin tức có nguyệt thực, nhưng hắn không đem chuyện này đặt trong lòng, càng không nghĩ tới nguyệt thực xuất hiện sẽ ảnh hưởng vận chuyển Thiên Tinh Tâm Công. Càng không ngờ chính là nguyệt thực lại xuất hiện ngay trong tình huống tinh thần lực của hắn yếu nhất, hơn nữa càng làm cho hắn không ngờ chính là lúc này hắn cũng không song tu cùng Đường Vũ Khê.
Nếu như hắn đang song tu với Đường Vũ Khê, tinh thần cùng thể xác của song phương kết hợp cùng một chỗ, vậy thì có được phương hướng trong tinh không mờ mịt, cho dù bão táp có lớn nhưng sẽ không bị mất phương hướng, chỉ cần ý chí đủ kiên cường sẽ có thể vượt qua bão táp, trở lại trên bờ.
Đáng tiếc chính là hiện tại Tùy Qua không có chỗ dựa nào.
Nguyệt thực bỗng nhiên xuất hiện, trong khoảnh khắc đã đem Tùy Qua nhốt đánh vào vạn kiếp bất phục, dù tinh thần lực của hắn còn chưa hoàn toàn bị đánh tan, nhưng đã triệt để bị lạc trong tinh không, căn bản không thể quay trở lại thân thể của chính mình.
Dù tinh thần lực của hắn còn chưa tán đi, nhưng hắn chưa tu thành nguyên anh, tinh thần lực biến thành không gốc rễ, có năng lực tồn tại trong tinh không được bao lâu?
Tuyệt vọng!
Tinh thần Tùy Qua cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
Lúc này Tùy Qua thật sự hận thấu tâm ma chết tiệt kia.
Không thể phủ nhận bộ công pháp tu luyện tinh thần lực này rất tốt, nhưng quá hung hiểm.
Dù Tùy Qua liều mạng làm tinh thần lực của mình tụ tập cùng một chỗ, nhưng bị tinh thần lực hỗn độn hấp xả, dần dần bị tan rã, sụp đổ, biến thành suy yếu…
- Chà rửa sạch, rửa sạch…
Với tình cảnh tuyệt vọng của Tùy Qua, mỹ nữ yểu điệu trong phòng tắm lại đang khoái hoạt tắm rửa, tẩy sạch toàn thân.
Nhưng không biết có phải do quá thoải mái hay không, An Vũ Đồng cảm giác thân thể có chút lâng lâng, nhất là làn da biến thành trắng mịn dị thường, non mềm kỳ lạ, tựa hồ chỉ đâm vào sẽ vỡ, thủy nộn muốn chảy ra nước.
Càng ly kỳ chính là trong lòng nàng sinh ra một loại cảm giác chưa từng có: nàng tựa hồ không hề chán ghét đàn ông.
Không chán ghét đàn ông từ tận đáy lòng.
Cảm giác thình lình xuất hiện này làm An Vũ Đồng có chút không biết phải làm sao, vội vàng bò ra khỏi bồn tắm.
- Ân, nhất định là tắm rửa đến váng đầu.
An Vũ Đồng thấp giọng an ủi chính mình, sau đó đem lực chú ý đặt lên địa phương khác.
An Vũ Đồng cảm thấy được làn da của mình như đang mở ra, giống như đang “thở”.
- Ai, không thể tưởng được bổn cô nương thật thiên sinh lệ chất…chậc chậc…
Nhưng An Vũ Đồng phát hiện dáng vẻ mình ngày càng thêm xinh đẹp, đồng thời cũng cảm nhận được một cỗ dục vọng trong thân thể đang dần muốn phóng thích ra ngoài.
- Ân…
Thẳng tới khi An Vũ Đồng đột nhiên rên khẽ một tiếng, nàng mới đột nhiên nhận thấy được tình huống thật không đúng.
Lúc này nàng còn phát hiện trong đùi của mình thậm chí đã ẩm ướt, cảm giác như chưa lau khô, nhưng nàng biết đó không phải là sữa tắm chảy ra ngoài.
Cầm di động, Lam Lan nói:
- Giám đốc…cái gì, muốn tôi hiện tại đi làm tiết mục, nga, trăng đỏ sao, tôi biết, nhưng khuya nay không phải trời mưa sao…nga, hình như là hết mưa rồi, nhưng tiết mục này không phải do Từ Phương phụ trách sao…nàng luyện yoga bị thương dây chằng, được rồi, được rồi, tôi đi phỏng vấn là được, thật là dông dài!
Lam Lan có chút tức giận ném khăn tắm vào tủ quần áo.
Vốn tưởng rằng khuya nay có thể cùng Tùy Qua ở chung trong thế giới hai người, ai biết lại bị gọi đi làm tiết mục, thật khó trách làm trong lòng nàng có chút căm tức, nhưng làm phóng viên, tố chất công tác của nàng rất tốt, rất nhanh đã thu thập xong, chuẩn bị ra cửa.
Đi ngang qua cửa phòng Tùy Qua, Lam Lan vốn định gõ cửa gọi hắn, nghĩ lại sợ quấy rầy Tùy Qua, vì vậy nàng lưu lại tờ giấy ở khe cửa, sau đó lẩm bẩm rời đi.
Lam Lan rời đi không bao lâu, cửa bị người mở ra, một thân ảnh yểu điệu đi vào nhà, tùy tay ném hành lý sang bên, sau đó bỏ giày cao gót, mệt mỏi ngồi lên sô pha trong phòng khách, lẩm bẩm:
- Thật sự là mệt chết bà cô…Lam Lan nha đầu chết tiệt, không biết đã đi đâu…đã quên nói với nàng mình trở về sớm…thật sự là khát chết người, đây là gì đây, ngửi mùi thật thơm…
Tùy Qua hết sức chăm chú vận chuyển Thiên Tinh Tâm Công khôi phục tinh thần lực, đã bị vây trong trạng thái vong ngã.
Giống như loài rắn rơi vào trong ngủ đông.
Nhưng một khi gặp được nguy hiểm hắn sẽ lập tức tỉnh lại, nhưng nếu không nguy hiểm thì hắn không thức tỉnh.
Cho nên đối với chuyện đã xảy ra trong phòng khách, Tùy Qua cũng không biết.
Ùng ục!
Ùng ục!
Thân ảnh yểu điệu đem Huyền Âm Trấp trong bình ngọc uống cạn, sau đó còn dùng lưỡi liếm liếm môi, chưa thỏa nguyện nói:
- Thật sự không tệ, thật không biết nha đầu Lam Lan lấy được ở đâu. Hừ, hơn phân nửa là do người cha hủ bại của nàng kiếm tới, chậc chậc, cái chai cũng dùng ngọc thạch đâu, không biết là thật giả…nhưng nước này thật không tệ, xem ra hơn phân nửa là mật ong chân chính, thật sự là tiện nghi cho mình, hì hì…
Theo sau thân ảnh yểu điệu nâng lên chân dài, thoải mái khoác lên đầu vai, sau đó dùng cánh tay đè ép áp chân, nhúc nhích gân cốt:
- Ai, thật thoải mái…đi tắm rửa trước, sau đó ngủ một giấc ngon lành, ngày mai bà cô thần thái sáng láng, tinh thần tỏa sáng, xinh đẹp vô địch…
Vừa đi vừa cởi quần áo.
Sau một lát thân ảnh yểu điệu chỉ còn lại áo lót, sau đó trần trụi đi vào trong phòng tắm.
- Tôi yêu tắm rửa, làn da thật tốt…
Theo sau trong phòng tắm vang lên tiếng hát khẽ.
Ở trong phòng ngủ, Tùy Qua đang toàn lực dùng Thiên Tinh Tâm Công khôi phục tinh thần hao tổn, tuy rằng hôm nay tâm công có chút tác dụng phụ, tinh thần dễ dàng bị lạc trong tinh không mịt mờ, nhưng sau khi Tùy Qua song tu cùng Đường Vũ Khê vài lần, thể hội tâm công khắc sâu hơn rất nhiều, không dễ dàng mất phương hướng như trước kia, cho dù tu hành một mình ban đêm cũng sẽ không bị lạc.
Khác biệt duy nhất là một người tu hành không thoải mái bằng hai người song tu.
Nhưng lúc này vì chữa thương, khôi phục tinh thần cùng tinh thần lực tiêu hao, Tùy Qua không còn đường lựa chọn, chỉ có thể một mình ngồi trên giường của An Vũ Đồng tu hành.
Ánh trăng xinh đẹp, sao trời cuồn cuộn, vũ trụ thần bí.
Tinh thần lực của Tùy Qua dung nhập vào trong tinh không cuồn cuộn, theo vật đổi sao dời, tinh thần lực đang nhanh chóng khôi phục cùng lớn mạnh.
Nhưng Tùy Qua vẫn chưa ý thức được tinh không nhìn như vĩnh hằng bất biến đã nổi lên biến số.
Trên bầu trời ánh trăng sáng tỏ, đột nhiên bắt đầu biến mất, theo trăng sáng biến hóa, tinh thần lực cũng bắt đầu biến hóa.
Tinh thần lực biến đổi, cân bằng liền bị đánh vỡ, mà tinh thần lực của Tùy Qua đang dung nhập trong tinh không lập tức mất đi dựa vào, như thuyền nhỏ gặp bão tố giữa biển khơi, nhất thời lâm vào trong phiền toái cực lớn.
Không tốt!
Trong lòng Tùy Qua cả kinh.
Hắn vội vàng đem tinh thần lực tụ tập cùng một chỗ, muốn lập tức quay về thân thể.
Lúc này hắn đã biết chuyện gì xảy ra: nguyệt thực!
Kỳ thật hôm nay hắn đã nghe nói qua về tin tức có nguyệt thực, nhưng hắn không đem chuyện này đặt trong lòng, càng không nghĩ tới nguyệt thực xuất hiện sẽ ảnh hưởng vận chuyển Thiên Tinh Tâm Công. Càng không ngờ chính là nguyệt thực lại xuất hiện ngay trong tình huống tinh thần lực của hắn yếu nhất, hơn nữa càng làm cho hắn không ngờ chính là lúc này hắn cũng không song tu cùng Đường Vũ Khê.
Nếu như hắn đang song tu với Đường Vũ Khê, tinh thần cùng thể xác của song phương kết hợp cùng một chỗ, vậy thì có được phương hướng trong tinh không mờ mịt, cho dù bão táp có lớn nhưng sẽ không bị mất phương hướng, chỉ cần ý chí đủ kiên cường sẽ có thể vượt qua bão táp, trở lại trên bờ.
Đáng tiếc chính là hiện tại Tùy Qua không có chỗ dựa nào.
Nguyệt thực bỗng nhiên xuất hiện, trong khoảnh khắc đã đem Tùy Qua nhốt đánh vào vạn kiếp bất phục, dù tinh thần lực của hắn còn chưa hoàn toàn bị đánh tan, nhưng đã triệt để bị lạc trong tinh không, căn bản không thể quay trở lại thân thể của chính mình.
Dù tinh thần lực của hắn còn chưa tán đi, nhưng hắn chưa tu thành nguyên anh, tinh thần lực biến thành không gốc rễ, có năng lực tồn tại trong tinh không được bao lâu?
Tuyệt vọng!
Tinh thần Tùy Qua cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
Lúc này Tùy Qua thật sự hận thấu tâm ma chết tiệt kia.
Không thể phủ nhận bộ công pháp tu luyện tinh thần lực này rất tốt, nhưng quá hung hiểm.
Dù Tùy Qua liều mạng làm tinh thần lực của mình tụ tập cùng một chỗ, nhưng bị tinh thần lực hỗn độn hấp xả, dần dần bị tan rã, sụp đổ, biến thành suy yếu…
- Chà rửa sạch, rửa sạch…
Với tình cảnh tuyệt vọng của Tùy Qua, mỹ nữ yểu điệu trong phòng tắm lại đang khoái hoạt tắm rửa, tẩy sạch toàn thân.
Nhưng không biết có phải do quá thoải mái hay không, An Vũ Đồng cảm giác thân thể có chút lâng lâng, nhất là làn da biến thành trắng mịn dị thường, non mềm kỳ lạ, tựa hồ chỉ đâm vào sẽ vỡ, thủy nộn muốn chảy ra nước.
Càng ly kỳ chính là trong lòng nàng sinh ra một loại cảm giác chưa từng có: nàng tựa hồ không hề chán ghét đàn ông.
Không chán ghét đàn ông từ tận đáy lòng.
Cảm giác thình lình xuất hiện này làm An Vũ Đồng có chút không biết phải làm sao, vội vàng bò ra khỏi bồn tắm.
- Ân, nhất định là tắm rửa đến váng đầu.
An Vũ Đồng thấp giọng an ủi chính mình, sau đó đem lực chú ý đặt lên địa phương khác.
An Vũ Đồng cảm thấy được làn da của mình như đang mở ra, giống như đang “thở”.
- Ai, không thể tưởng được bổn cô nương thật thiên sinh lệ chất…chậc chậc…
Nhưng An Vũ Đồng phát hiện dáng vẻ mình ngày càng thêm xinh đẹp, đồng thời cũng cảm nhận được một cỗ dục vọng trong thân thể đang dần muốn phóng thích ra ngoài.
- Ân…
Thẳng tới khi An Vũ Đồng đột nhiên rên khẽ một tiếng, nàng mới đột nhiên nhận thấy được tình huống thật không đúng.
Lúc này nàng còn phát hiện trong đùi của mình thậm chí đã ẩm ướt, cảm giác như chưa lau khô, nhưng nàng biết đó không phải là sữa tắm chảy ra ngoài.
/1780
|