- A, thay đổi chủ ý sao?
Tùy Qua cười hỏi:
- Ngươi tính toán thần phục ta?
- Sai! Là bắt ngươi!
Tây Môn Long nanh cười, nhân kiếm hợp nhất, hóa thành một đạo hồng sắc kiếm quang chém thẳng về phía Tùy Qua.
Người chưa đến, kiếm khí sắc bén đã bao phủ trên dưới thân thể Tùy Qua, làm hắn căn bản không thể nhúc nhích.
Nếu không phải có tiên thiên chân khí hộ thể, chỉ riêng kiếm khí sắc bén đã đủ đem Tùy Qua chém thành mảnh nhỏ.
Bất quá Tây Môn Long hiển nhiên không dự tính giết chết Tùy Qua, mà là muốn bắt giữ hắn, dùng thủ pháp tương tự sưu hồn, “ép khô” những gì hắn biết.
Ngay trong khoảnh khắc Tây Môn Long ra tay, Tùy Qua đã biết ý đồ của đối phương. Điều này thật giống một ít người khoe của trong thế tục, vốn tưởng rằng làm người tán thưởng cùng hâm mộ, không nghĩ tới lại khiến kẻ bắt cóc thăm dò, kết quả gây thành bi kịch.
- Đáng chết!
Trong lòng Tùy Qua mắng to một tiếng, lúc trước hắn còn mắng Tây Môn Long trang bức quá mức độ, không nghĩ tới trong nháy mắt hắn lại giả vờ giả vịt quá mức, kết quả không làm Tây Môn Long thần phục, ngược lại dẫn phát ác ý trong lòng đối phương.
Bị kiếm khí của Tây Môn Long bao trùm, Tùy Qua căn bản không thể nhúc nhích.
Xuy! Xuy! Xuy! Xuy!
Tây Môn Long dùng kiếm khí ngăn cản Tùy Qua, vung năm ngón tay lăng không điểm vào đại huyệt Tùy Qua. Với tu vi của Tùy Qua cũng không ngăn cản được công kích của hắn, mấy đạo kiếm khí kia rõ ràng muốn phá đi chân khí hộ thể của hắn, sau đó hoàn toàn phế bỏ tu vi của hắn.
Tây Môn Long thế nhưng ác độc như vậy!
Nhưng ngay khoảnh khắc Tây Môn Long thi triển độc thủ, Tùy Qua đột nhiên ngốn sạch hơn mười viên Tinh Nguyên Đan, sau đó toàn lực thúc giục Tam Thánh Phong.
Tây Môn Long đang cách không công kích, đột nhiên nhìn thấy trước ngực Tùy Qua bay ra một khối “gạch”, khối “gạch” đón gió liền trướng, trong khoảnh khắc trướng thành ngàn vạn lần, biến thành ngọn núi cực lớn, hướng Tây Môn Long đụng tới.
Xuy! Xuy! Xuy! Xuy!
Kiếm khí đánh trúng Tam Thánh Phong, không tạo thành chút ảnh hưởng. Theo sau Tây Môn Long nhân kiếm hợp nhất cùng Tam Thánh Phong va chạm lẫn nhau.
Oanh long!
Một tiếng vang thật lớn như sấm sét.
Tam Thánh Phong cùng Tây Môn Long va chạm lẫn nhau, hai cỗ lực lượng sản sinh ra lực trùng kích cực lớn, đem nước sông nhấc cao vài chục trượng, thoạt nhìn như sóng thần gầm thét.
- Pháp bảo! Tiểu súc sinh!
Tây Môn Long tức giận mắng. Hắn phẫn nộ không vì Tùy Qua ngăn chặn được một kích của hắn, mà vì Tùy Qua đã nuốt hơn mười viên Tinh Nguyên Đan để chống cự hắn!
Mười viên!
Phải biết rằng phường hội ban thưởng trăm viên dùng so tài với Tùy Qua, mà Tùy Qua vung tay liền hao phí mười viên Tinh Nguyên Đan, khó trách Tây Môn Long phát điên.
Ngay tích tắc Tùy Qua ngăn cản một kích của Tây Môn Long, tiểu Ngân Trùng đã chui tọt vào mặt đất.
Một khi nó vào trong lòng đất, như rồng ra biển khơi, cho dù cao thủ trúc cơ kỳ cũng đừng hòng dễ dàng thu phục nó.
Tây Môn Long công kích thất bại, tự nhiên không chịu bỏ qua, đang định ra tay, Tam Thánh Phong đột nhiên thu nhỏ, sau đó biến mất, càng thêm quỷ dị chính là Tùy Qua cũng “biến mất”.
Với tu vi của Tây Môn Long, có thể dùng tinh thần lực tập trung Tùy Qua, nhưng trước đó hai người đã giao thủ bằng tinh thần lực, tinh thần lực của Tùy Qua cường đại, dù Tây Môn Long cũng không được lợi thế. Bởi vậy hắn bỏ qua ý định công kích tinh thần lực, thay đổi dùng phi kiếm thủ thắng.
Tây Môn Long vốn tưởng rằng chỉ cần một kích là thắng Tùy Qua dễ như trở bàn tay, không nghĩ tới Tùy Qua có lưu chuẩn bị, lại hao tổn đan dược thúc giục pháp bảo, ngăn chặn một kích mà hắn cho rằng không sơ hở.
Hơn nữa lúc này Tùy Qua đột nhiên biến mất, bởi vì hắn chưa dùng tỏa hồn đối với Tùy Qua, cho nên nhất thời không biết Tùy Qua chạy đi đâu.
Đây là chuyện tuyệt không có khả năng!
Trong lòng Tây Môn Long dị thường phẫn nộ.
Tùy Qua cũng không phải tiểu Ngân Trùng, không khả năng độn địa, hơn nữa với tu vi của hắn cũng không thể nhanh hơn Tây Môn Long, càng không khả năng tiêu thất như thế.
Còn đang nghi hoặc, Tây Môn Long đột nhiên cảm giác không trung chợt ảm đạm, một mảnh “mây đen” nhanh chóng bao phủ trên đỉnh đầu của hắn, ngẩng đầu vừa nhìn, Tây Môn Long không nhịn được kinh hô một tiếng, thầm mắng:
- Tiểu súc sinh!
Chỉ thấy Tam Thánh Phong đang hướng đầu của Tây Môn Long nện xuống!
Tùy Qua đang ở phía trên!
Tây Môn Long phạm phải sai lầm của nhiều đối thủ của Tùy Qua, luôn cho rằng tiên thiên kỳ không thể phi hành. Nhưng mọi việc đều có ngoại lệ, Tùy Qua mượn dùng Niếp Không Thảo luôn làm ra hành động vượt ngoài dự đoán mọi người.
Tây Môn Long không kịp suy nghĩ vì sao Tùy qua có thể ngự không di chuyển, lúc này Tam Thánh Phong đã giáng xuống đỉnh đầu, hắn chỉ có thể toàn lực thúc giục phi kiếm nghênh đón.
Oanh long!
Thanh âm nổ vang đinh tai nhức óc.
Nương theo tiếng nổ còn có lực va chạm thật lớn.
Tư tư!
Tây Môn Long nghe được thanh âm vỡ vụn của thanh kiếm bảo bối.
Đồng thời một cỗ lực đạo thật lớn xuyên thấu qua thân kiếm truyền vào thân thể Tây Môn Long, trong khoảnh khắc chấn vỡ cổ tay hắn, sau đó như có một cự chùy vạn cân oanh thẳng lên thân hình hắn.
Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!
Trên người Tây Môn Long cuồng phun máu tươi, lỗ mũi, mặt đều đẫm máu, vẻ mặt cực kỳ khủng bố.
Với tu vi của Tây Môn Long, cho dù bị một tiên thiên kỳ đánh lén cũng sẽ không bị thương. Nhưng hắn lại đánh giá sai thực lực của Tùy Qua. Đầu tiên là Tam Thánh Phong, đây là pháp bảo cấp bậc bảo khí, Tùy Qua không tiếc tiêu hao Tinh Nguyên Đan thúc giục Tam Thánh Phong, hoàn toàn có thể đánh bừa vài lần với Tây Môn Long. Mặt khác trọng yếu hơn chính là Tùy Qua “cậy mạnh”, mỗi ngày hắn sử dụng Mộc Qua như ăn trái cây, cũng không phải vì bổ dưỡng ngực, mà vì “lực”. Nếu chỉ nói về lực lượng thuần túy, mười Tây Môn Long cũng không phải đối thủ của Tùy Qua.
Cho nên khi Tây Môn Long đón đỡ một kích này của Tùy Qua, bị lực lượng của Tam Thánh Phong đập vào, còn có thần lực trên người của hắn.
Vì vậy Tây Môn Long gặp bi kịch – bị thương.
Nhưng làm người tu hành trúc cơ kỳ, Tây Môn Long cũng không dễ dàng bị thua bại như thế. Vừa hộc máu, ánh mắt của hắn càng thêm dữ tợn, trong lòng thầm thề sau khi bắt được Tùy Qua, nhất định phải tra tấn một phen, muốn cho tiểu tử kia sống không bằng chết!
Tam Thánh Phong lại biến mất lần nữa.
Tây Môn Long biết Tùy Qua lại thu hồi pháp bảo. Hắn không thèm tiếp tục nghĩ vì sao Tùy Qua có thể phi hành, vì sao có thể dùng pháp bảo, lúc này hắn chỉ còn một ý niệm, chính là bắt tiểu tử kia, sau đó hung hăng, hung hăng chà đạp!
Tây Môn Long lại một lần nữa nhân kiếm hợp nhất, bay thẳng về phía Tùy Qua.
Nhưng lần này hắn đã có kinh nghiệm, tuy rằng trong lòng phẫn nộ phát điên, nhưng hành động rất lý trí, thời khắc đều đề phòng Tùy Qua hạ độc thủ. Tuy rằng Tam Thánh Phong làm cho hắn có chút kiêng kỵ, nhưng dù sao vật kia quá khổng lồ, không linh hoạt bằng phi kiếm.
Nếu không phải hắn muốn bắt sống Tùy Qua, đã thả phi kiếm trực tiếp giết tiểu tử kia.
- Kiếm Ảnh Phân Quang!
Tùy Qua cười hỏi:
- Ngươi tính toán thần phục ta?
- Sai! Là bắt ngươi!
Tây Môn Long nanh cười, nhân kiếm hợp nhất, hóa thành một đạo hồng sắc kiếm quang chém thẳng về phía Tùy Qua.
Người chưa đến, kiếm khí sắc bén đã bao phủ trên dưới thân thể Tùy Qua, làm hắn căn bản không thể nhúc nhích.
Nếu không phải có tiên thiên chân khí hộ thể, chỉ riêng kiếm khí sắc bén đã đủ đem Tùy Qua chém thành mảnh nhỏ.
Bất quá Tây Môn Long hiển nhiên không dự tính giết chết Tùy Qua, mà là muốn bắt giữ hắn, dùng thủ pháp tương tự sưu hồn, “ép khô” những gì hắn biết.
Ngay trong khoảnh khắc Tây Môn Long ra tay, Tùy Qua đã biết ý đồ của đối phương. Điều này thật giống một ít người khoe của trong thế tục, vốn tưởng rằng làm người tán thưởng cùng hâm mộ, không nghĩ tới lại khiến kẻ bắt cóc thăm dò, kết quả gây thành bi kịch.
- Đáng chết!
Trong lòng Tùy Qua mắng to một tiếng, lúc trước hắn còn mắng Tây Môn Long trang bức quá mức độ, không nghĩ tới trong nháy mắt hắn lại giả vờ giả vịt quá mức, kết quả không làm Tây Môn Long thần phục, ngược lại dẫn phát ác ý trong lòng đối phương.
Bị kiếm khí của Tây Môn Long bao trùm, Tùy Qua căn bản không thể nhúc nhích.
Xuy! Xuy! Xuy! Xuy!
Tây Môn Long dùng kiếm khí ngăn cản Tùy Qua, vung năm ngón tay lăng không điểm vào đại huyệt Tùy Qua. Với tu vi của Tùy Qua cũng không ngăn cản được công kích của hắn, mấy đạo kiếm khí kia rõ ràng muốn phá đi chân khí hộ thể của hắn, sau đó hoàn toàn phế bỏ tu vi của hắn.
Tây Môn Long thế nhưng ác độc như vậy!
Nhưng ngay khoảnh khắc Tây Môn Long thi triển độc thủ, Tùy Qua đột nhiên ngốn sạch hơn mười viên Tinh Nguyên Đan, sau đó toàn lực thúc giục Tam Thánh Phong.
Tây Môn Long đang cách không công kích, đột nhiên nhìn thấy trước ngực Tùy Qua bay ra một khối “gạch”, khối “gạch” đón gió liền trướng, trong khoảnh khắc trướng thành ngàn vạn lần, biến thành ngọn núi cực lớn, hướng Tây Môn Long đụng tới.
Xuy! Xuy! Xuy! Xuy!
Kiếm khí đánh trúng Tam Thánh Phong, không tạo thành chút ảnh hưởng. Theo sau Tây Môn Long nhân kiếm hợp nhất cùng Tam Thánh Phong va chạm lẫn nhau.
Oanh long!
Một tiếng vang thật lớn như sấm sét.
Tam Thánh Phong cùng Tây Môn Long va chạm lẫn nhau, hai cỗ lực lượng sản sinh ra lực trùng kích cực lớn, đem nước sông nhấc cao vài chục trượng, thoạt nhìn như sóng thần gầm thét.
- Pháp bảo! Tiểu súc sinh!
Tây Môn Long tức giận mắng. Hắn phẫn nộ không vì Tùy Qua ngăn chặn được một kích của hắn, mà vì Tùy Qua đã nuốt hơn mười viên Tinh Nguyên Đan để chống cự hắn!
Mười viên!
Phải biết rằng phường hội ban thưởng trăm viên dùng so tài với Tùy Qua, mà Tùy Qua vung tay liền hao phí mười viên Tinh Nguyên Đan, khó trách Tây Môn Long phát điên.
Ngay tích tắc Tùy Qua ngăn cản một kích của Tây Môn Long, tiểu Ngân Trùng đã chui tọt vào mặt đất.
Một khi nó vào trong lòng đất, như rồng ra biển khơi, cho dù cao thủ trúc cơ kỳ cũng đừng hòng dễ dàng thu phục nó.
Tây Môn Long công kích thất bại, tự nhiên không chịu bỏ qua, đang định ra tay, Tam Thánh Phong đột nhiên thu nhỏ, sau đó biến mất, càng thêm quỷ dị chính là Tùy Qua cũng “biến mất”.
Với tu vi của Tây Môn Long, có thể dùng tinh thần lực tập trung Tùy Qua, nhưng trước đó hai người đã giao thủ bằng tinh thần lực, tinh thần lực của Tùy Qua cường đại, dù Tây Môn Long cũng không được lợi thế. Bởi vậy hắn bỏ qua ý định công kích tinh thần lực, thay đổi dùng phi kiếm thủ thắng.
Tây Môn Long vốn tưởng rằng chỉ cần một kích là thắng Tùy Qua dễ như trở bàn tay, không nghĩ tới Tùy Qua có lưu chuẩn bị, lại hao tổn đan dược thúc giục pháp bảo, ngăn chặn một kích mà hắn cho rằng không sơ hở.
Hơn nữa lúc này Tùy Qua đột nhiên biến mất, bởi vì hắn chưa dùng tỏa hồn đối với Tùy Qua, cho nên nhất thời không biết Tùy Qua chạy đi đâu.
Đây là chuyện tuyệt không có khả năng!
Trong lòng Tây Môn Long dị thường phẫn nộ.
Tùy Qua cũng không phải tiểu Ngân Trùng, không khả năng độn địa, hơn nữa với tu vi của hắn cũng không thể nhanh hơn Tây Môn Long, càng không khả năng tiêu thất như thế.
Còn đang nghi hoặc, Tây Môn Long đột nhiên cảm giác không trung chợt ảm đạm, một mảnh “mây đen” nhanh chóng bao phủ trên đỉnh đầu của hắn, ngẩng đầu vừa nhìn, Tây Môn Long không nhịn được kinh hô một tiếng, thầm mắng:
- Tiểu súc sinh!
Chỉ thấy Tam Thánh Phong đang hướng đầu của Tây Môn Long nện xuống!
Tùy Qua đang ở phía trên!
Tây Môn Long phạm phải sai lầm của nhiều đối thủ của Tùy Qua, luôn cho rằng tiên thiên kỳ không thể phi hành. Nhưng mọi việc đều có ngoại lệ, Tùy Qua mượn dùng Niếp Không Thảo luôn làm ra hành động vượt ngoài dự đoán mọi người.
Tây Môn Long không kịp suy nghĩ vì sao Tùy qua có thể ngự không di chuyển, lúc này Tam Thánh Phong đã giáng xuống đỉnh đầu, hắn chỉ có thể toàn lực thúc giục phi kiếm nghênh đón.
Oanh long!
Thanh âm nổ vang đinh tai nhức óc.
Nương theo tiếng nổ còn có lực va chạm thật lớn.
Tư tư!
Tây Môn Long nghe được thanh âm vỡ vụn của thanh kiếm bảo bối.
Đồng thời một cỗ lực đạo thật lớn xuyên thấu qua thân kiếm truyền vào thân thể Tây Môn Long, trong khoảnh khắc chấn vỡ cổ tay hắn, sau đó như có một cự chùy vạn cân oanh thẳng lên thân hình hắn.
Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!
Trên người Tây Môn Long cuồng phun máu tươi, lỗ mũi, mặt đều đẫm máu, vẻ mặt cực kỳ khủng bố.
Với tu vi của Tây Môn Long, cho dù bị một tiên thiên kỳ đánh lén cũng sẽ không bị thương. Nhưng hắn lại đánh giá sai thực lực của Tùy Qua. Đầu tiên là Tam Thánh Phong, đây là pháp bảo cấp bậc bảo khí, Tùy Qua không tiếc tiêu hao Tinh Nguyên Đan thúc giục Tam Thánh Phong, hoàn toàn có thể đánh bừa vài lần với Tây Môn Long. Mặt khác trọng yếu hơn chính là Tùy Qua “cậy mạnh”, mỗi ngày hắn sử dụng Mộc Qua như ăn trái cây, cũng không phải vì bổ dưỡng ngực, mà vì “lực”. Nếu chỉ nói về lực lượng thuần túy, mười Tây Môn Long cũng không phải đối thủ của Tùy Qua.
Cho nên khi Tây Môn Long đón đỡ một kích này của Tùy Qua, bị lực lượng của Tam Thánh Phong đập vào, còn có thần lực trên người của hắn.
Vì vậy Tây Môn Long gặp bi kịch – bị thương.
Nhưng làm người tu hành trúc cơ kỳ, Tây Môn Long cũng không dễ dàng bị thua bại như thế. Vừa hộc máu, ánh mắt của hắn càng thêm dữ tợn, trong lòng thầm thề sau khi bắt được Tùy Qua, nhất định phải tra tấn một phen, muốn cho tiểu tử kia sống không bằng chết!
Tam Thánh Phong lại biến mất lần nữa.
Tây Môn Long biết Tùy Qua lại thu hồi pháp bảo. Hắn không thèm tiếp tục nghĩ vì sao Tùy Qua có thể phi hành, vì sao có thể dùng pháp bảo, lúc này hắn chỉ còn một ý niệm, chính là bắt tiểu tử kia, sau đó hung hăng, hung hăng chà đạp!
Tây Môn Long lại một lần nữa nhân kiếm hợp nhất, bay thẳng về phía Tùy Qua.
Nhưng lần này hắn đã có kinh nghiệm, tuy rằng trong lòng phẫn nộ phát điên, nhưng hành động rất lý trí, thời khắc đều đề phòng Tùy Qua hạ độc thủ. Tuy rằng Tam Thánh Phong làm cho hắn có chút kiêng kỵ, nhưng dù sao vật kia quá khổng lồ, không linh hoạt bằng phi kiếm.
Nếu không phải hắn muốn bắt sống Tùy Qua, đã thả phi kiếm trực tiếp giết tiểu tử kia.
- Kiếm Ảnh Phân Quang!
/1780
|