Nhất thời ngọc bi thu nhỏ hóa thành một đạo tử sắc điện mang bay vào trong miệng Tùy Qua.
Trong phút chốc toàn thân Tùy Qua đột nhiên phát sáng lên, giống như trong cơ thể hắn tuôn ra một đạo tử sắc thiểm điện mãnh liệt.
Chỉ khoảnh khắc thân thể Tùy Qua trở nên thông thấu, thông qua “nội thị”, hắn chứng kiến xương sọ của mình thông thấu như thạch anh màu tím, khung xương toàn thân cũng là như thế!
Thoát thai hoán cốt!
Hoàn toàn dung nhập Hồng Mông Thạch, đem Hồng Mông Thạch biến thành bổn mạng pháp bảo, nhận thiên địa linh khí tẩy lễ.
Trong nháy mắt Tùy Qua có cảm giác thay da đổi thịt.
- Không có khả năng! Ngươi không có khả năng thành công!
Tây Môn Long không cam lòng gầm lên giận dữ, thanh âm phát run:
- Pháp bảo ngươi dung nhập quá mạnh mẽ, cần rất nhiều nguyên khí, ngươi căn bản không thể cung cấp, thân thể của ngươi cũng không thể thừa nhận…ngươi nhất định sẽ chết!
Nhưng phảng phất như cười nhạo lời nói của Tây Môn Long, Tùy Qua đột nhiên lấy ra một bình ngọc, dùng ngón tay bật nắp bình, sau đó khẽ hấp, nhất thời đem toàn bộ Tinh Nguyên Đan hút vào trong miệng mình.
Năm sáu chục viên Tinh Nguyên Đan đều bị Tùy Qua một ngụm nuốt hết.
Tây Môn Long kinh hãi, trong lòng lại đau muốn chết.
Nhưng danh tác của Tùy Qua không chỉ như thế, vừa nuốt xong một bình Tinh Nguyên Đan, Tùy Qua lại đột nhiên lấy ra một hồ lô xanh biếc, mở nắp, nuốt vào một ngụm bạch ngọc quỳnh tương.
Vạn! Niên! Ngọc! Tủy!
Tây Môn Long đã cả kinh biến thành si ngốc.
Cái gì là đại thủ bút, đây mới thật sự là danh tác!
Tây Môn Long dù sao cũng là cao thủ trúc cơ kỳ, từng gặp nhiều cảnh đời, nhưng so sánh với Tùy Qua thật sự là một tên ăn mày, một tên ăn mày không hơn không kém. Trong mắt Tây Môn Long đó là đan dược bảo bối, Vạn Niên Ngọc Tủy tha thiết ước mơ, nhưng trong tay Tùy Qua lại giống như không đáng giá tiền, trong khoảnh khắc không ngừng tiêu xài ra ngoài.
Bỗng nhiên Tây Môn Long có chút hối hận, hắn hối hận mình không nên giả vờ giả vịt, tự cao tự đại, có lẽ phóng thấp tư thế một chút, làm người hầu của Tùy Qua, chỉ sợ lúc đó lấy được ưu đãi cũng đủ cho hắn hưởng dụng không hết. Đáng tiếc hiện giờ đã chậm, một khi Tùy Qua trúc cơ thành công, kết quả của hắn sẽ thật thảm thật thảm.
Nhưng Tây Môn Long cũng không tin Tùy Qua có thể trúc cơ thành công, hắn cho rằng như vậy. Có lẽ Tùy Qua có thể giải quyết việc tiêu hao nguyên khí khi trúc cơ, nhưng không thể chống lại tâm ma.
Đúng vậy, tâm ma sẽ không bỏ qua thời cơ tốt thế này!
Tây Môn Long từng trải qua cửa ải kia khi trúc cơ, cho nên hắn biết ở sau cùng tâm ma đáng sợ bậc nào.
Tử sắc điện mang nổ tung trong cơ thể Tùy Qua, hào quang nhanh chóng thu liễm, trong phút chốc thay da đổi thịt, làm Tùy Qua cảm giác gân cốt thân thể cùng cường độ nội tạng lại chiếm được tăng lên, tinh thần lực cũng thêm cường đại tinh thuần, nhưng hiện tại còn chưa tới thời gian chúc mừng.
Ý niệm khẽ động, Tùy Qua liền nhìn thấy nơi bụng có một đoàn tử sắc quang mang như nắm tay đang bắt đầu chậm rãi di động đến gần đan điền.
Không cần phải nói, đoàn tử sắc quang mang này chính do Hồng Mông Thạch biến thành.
Tùy Qua không dám chậm trễ, vội vàng đem nguyên khí tinh thuần do Tinh Nguyên Đan cùng hơn mười giọt Vạn Niên Ngọc Tủy biến thành toàn bộ dẫn vào trong đan điền. Khi cỗ nguyên khí khổng lồ kia tuôn vào đan điền, Tùy Qua thậm chí cảm giác được chỉ trong khoảnh khắc đan điền chợt “thiêu đốt” lên.
Đau đớn sâu tận xương tủy lan tràn khắp toàn thân.
Nhưng Tùy Qua bất chấp đau đớn, toàn lực dẫn đường cho đoàn tử sắc quang mang tiến vào bên trong đan điền.
Ba sát!
Khi tử sắc quang mang tiến vào đan điền, một tia chớp cực lớn từ trên tầng mây đánh xuống, tựa hồ không cho phép Tùy Qua trúc cơ thành công. Đạo thiểm điện đến từ chín tầng trời, như trường mâu màu vàng cực lớn đâm thẳng xuống đỉnh đầu của hắn!
- Thiên kiếp? Làm sao có thể? Trúc cơ kỳ cũng có thể gợi ra thiên kiếp?
Tây Môn Long hoàn toàn trợn tròn mắt.
Cùng lúc đó cách xa vài cây số Cổ Phong cũng nhìn thấy tia chớp mãnh liệt xuyên phá chân trời kia, trên mặt kinh hãi nói:
- Làm sao có thể? Trúc cơ cũng không phải kết đan, lại có thể gợi lên thiên kiếp? Đối phương rốt cục là quái vật gì?
- Hồng Mông Thạch! Dung nhập thân thể của ta, hóa thành bổn mạng!
Khi thiểm điện thật lớn giáng xuống đỉnh đầu, Tùy Qua cảm nhận được nguy cơ chưa từng có, chỉ có thể nhanh chóng dung nhập cùng Hồng Mông Thạch.
Trong tích tắc, tử sắc quang mang nổ tung trong đan điền, sau đó xuất hiện một khối tinh thạch trong suốt thông thấu, ước chừng cỡ nửa bàn tay, hình chữ nhật, trôi nổi ngay trung tâm đan điền của Tùy Qua, bốn phía có không ít phù văn huyền ảo trôi nổi, quay chung quanh khối tinh thạch kia. Cuối cùng phù văn bị đánh tan, tụ họp thành năm chữ “Thần Nông Tiên Thảo Quyết” khắc lên trên khối tinh thạch thần bí.
Tinh thạch chính là Hồng Mông Thạch, rốt cục đã dung nhập vào đan điền của Tùy Qua, trở thành bổn mạng pháp bảo của hắn.
Trúc cơ thành công!
Nguyên khí đột nhiên tìm được chỗ dựa, lập tức yên tĩnh trở lại, toàn bộ nguyên khí trong kinh mạch thậm chí là tinh thần lực trở nên có “linh tính”, vây chung quanh Hồng Mông Thạch lưu chuyển tuần hoàn.
Hay ah!
Trong lòng Tùy Qua không nhịn được thầm khen một tiếng.
Cho đến giờ phút này hắn đã cảm nhận được diệu dụng của trúc cơ.
Nhưng ngay lúc này đạo thiên lôi giáng xuống cũng đánh trúng đỉnh đầu của hắn, xuyên vào thân thể hắn, muốn đem hắn hoàn toàn phá hủy.
Hơn nữa tia chớp đánh trúng Tùy Qua, vô số tạp niệm điên cuồng tràn vào, vô số ý niệm nổ tung trong đầu hắn, như muốn trướng vỡ cả đầu óc hắn.
Tâm ma!
Tâm ma hợp bầy rốt cục xuất động, chúng tìm được thời cơ xâm lấn tốt nhất!
Tây Môn Long nhe răng cười, hắn tựa hồ thấy được cơ hội.
Tùy Qua tuy rằng trúc cơ thành công, nhưng tựa hồ lâm vào hoàn cảnh vạn phần nguy cấp.
Tâm ma xâm lấn Tùy Qua đã sớm dự đoán được, dù sao hắn đã có thật nhiều nghiên cứu với tâm ma, còn từng giao thủ. Cho nên làm sao ứng phó tâm ma trong lòng hắn đã sớm có kế hoạch. Biến cố duy nhất chính là thiên kiếp, Tùy Qua thật sự không rõ vì sao hắn có “vận khí” tốt như vậy, có thể ở thời gian trúc cơ gợi ra thiên kiếp.
Sinh tử một đường, ngàn cân treo sợi tóc.
- Hồng Mông Thạch!
Tùy Qua hét lớn một tiếng, tâm ý vừa động, Hồng Mông Thạch đột nhiên nổ tung, hình thành một đoàn tử sắc quang mang, sau đó lan tràn khắp toàn thân hắn, cuối cùng bổ nhào về hướng thiên lôi cùng tâm ma vào xâm nhập vào đỉnh đầu của hắn.
Tùy Qua muốn dùng Hồng Mông Thạch ngạnh kháng thiên kiếp thần lôi!
- Hắn – chết – chắc!
Nhìn thấy Tùy Qua không tránh né thiên lôi, trong đầu Tây Môn Long trống rỗng, chỉ còn lưu lại ý niệm duy nhất đó.
Oanh long!
Thiên lôi nổ tung trong thân thể Tùy Qua, bầu trời biến thành một mảnh sáng trắng.
Ánh sáng chói mắt đập vào, ánh mắt Tây Môn Long biến thành một mảnh mơ hồ.
Chỉ khoảnh khắc sau ánh sáng biến mất.
Trước mắt Tây Môn Long hoàn toàn vắng vẻ, không có cái gì.
Trong phút chốc toàn thân Tùy Qua đột nhiên phát sáng lên, giống như trong cơ thể hắn tuôn ra một đạo tử sắc thiểm điện mãnh liệt.
Chỉ khoảnh khắc thân thể Tùy Qua trở nên thông thấu, thông qua “nội thị”, hắn chứng kiến xương sọ của mình thông thấu như thạch anh màu tím, khung xương toàn thân cũng là như thế!
Thoát thai hoán cốt!
Hoàn toàn dung nhập Hồng Mông Thạch, đem Hồng Mông Thạch biến thành bổn mạng pháp bảo, nhận thiên địa linh khí tẩy lễ.
Trong nháy mắt Tùy Qua có cảm giác thay da đổi thịt.
- Không có khả năng! Ngươi không có khả năng thành công!
Tây Môn Long không cam lòng gầm lên giận dữ, thanh âm phát run:
- Pháp bảo ngươi dung nhập quá mạnh mẽ, cần rất nhiều nguyên khí, ngươi căn bản không thể cung cấp, thân thể của ngươi cũng không thể thừa nhận…ngươi nhất định sẽ chết!
Nhưng phảng phất như cười nhạo lời nói của Tây Môn Long, Tùy Qua đột nhiên lấy ra một bình ngọc, dùng ngón tay bật nắp bình, sau đó khẽ hấp, nhất thời đem toàn bộ Tinh Nguyên Đan hút vào trong miệng mình.
Năm sáu chục viên Tinh Nguyên Đan đều bị Tùy Qua một ngụm nuốt hết.
Tây Môn Long kinh hãi, trong lòng lại đau muốn chết.
Nhưng danh tác của Tùy Qua không chỉ như thế, vừa nuốt xong một bình Tinh Nguyên Đan, Tùy Qua lại đột nhiên lấy ra một hồ lô xanh biếc, mở nắp, nuốt vào một ngụm bạch ngọc quỳnh tương.
Vạn! Niên! Ngọc! Tủy!
Tây Môn Long đã cả kinh biến thành si ngốc.
Cái gì là đại thủ bút, đây mới thật sự là danh tác!
Tây Môn Long dù sao cũng là cao thủ trúc cơ kỳ, từng gặp nhiều cảnh đời, nhưng so sánh với Tùy Qua thật sự là một tên ăn mày, một tên ăn mày không hơn không kém. Trong mắt Tây Môn Long đó là đan dược bảo bối, Vạn Niên Ngọc Tủy tha thiết ước mơ, nhưng trong tay Tùy Qua lại giống như không đáng giá tiền, trong khoảnh khắc không ngừng tiêu xài ra ngoài.
Bỗng nhiên Tây Môn Long có chút hối hận, hắn hối hận mình không nên giả vờ giả vịt, tự cao tự đại, có lẽ phóng thấp tư thế một chút, làm người hầu của Tùy Qua, chỉ sợ lúc đó lấy được ưu đãi cũng đủ cho hắn hưởng dụng không hết. Đáng tiếc hiện giờ đã chậm, một khi Tùy Qua trúc cơ thành công, kết quả của hắn sẽ thật thảm thật thảm.
Nhưng Tây Môn Long cũng không tin Tùy Qua có thể trúc cơ thành công, hắn cho rằng như vậy. Có lẽ Tùy Qua có thể giải quyết việc tiêu hao nguyên khí khi trúc cơ, nhưng không thể chống lại tâm ma.
Đúng vậy, tâm ma sẽ không bỏ qua thời cơ tốt thế này!
Tây Môn Long từng trải qua cửa ải kia khi trúc cơ, cho nên hắn biết ở sau cùng tâm ma đáng sợ bậc nào.
Tử sắc điện mang nổ tung trong cơ thể Tùy Qua, hào quang nhanh chóng thu liễm, trong phút chốc thay da đổi thịt, làm Tùy Qua cảm giác gân cốt thân thể cùng cường độ nội tạng lại chiếm được tăng lên, tinh thần lực cũng thêm cường đại tinh thuần, nhưng hiện tại còn chưa tới thời gian chúc mừng.
Ý niệm khẽ động, Tùy Qua liền nhìn thấy nơi bụng có một đoàn tử sắc quang mang như nắm tay đang bắt đầu chậm rãi di động đến gần đan điền.
Không cần phải nói, đoàn tử sắc quang mang này chính do Hồng Mông Thạch biến thành.
Tùy Qua không dám chậm trễ, vội vàng đem nguyên khí tinh thuần do Tinh Nguyên Đan cùng hơn mười giọt Vạn Niên Ngọc Tủy biến thành toàn bộ dẫn vào trong đan điền. Khi cỗ nguyên khí khổng lồ kia tuôn vào đan điền, Tùy Qua thậm chí cảm giác được chỉ trong khoảnh khắc đan điền chợt “thiêu đốt” lên.
Đau đớn sâu tận xương tủy lan tràn khắp toàn thân.
Nhưng Tùy Qua bất chấp đau đớn, toàn lực dẫn đường cho đoàn tử sắc quang mang tiến vào bên trong đan điền.
Ba sát!
Khi tử sắc quang mang tiến vào đan điền, một tia chớp cực lớn từ trên tầng mây đánh xuống, tựa hồ không cho phép Tùy Qua trúc cơ thành công. Đạo thiểm điện đến từ chín tầng trời, như trường mâu màu vàng cực lớn đâm thẳng xuống đỉnh đầu của hắn!
- Thiên kiếp? Làm sao có thể? Trúc cơ kỳ cũng có thể gợi ra thiên kiếp?
Tây Môn Long hoàn toàn trợn tròn mắt.
Cùng lúc đó cách xa vài cây số Cổ Phong cũng nhìn thấy tia chớp mãnh liệt xuyên phá chân trời kia, trên mặt kinh hãi nói:
- Làm sao có thể? Trúc cơ cũng không phải kết đan, lại có thể gợi lên thiên kiếp? Đối phương rốt cục là quái vật gì?
- Hồng Mông Thạch! Dung nhập thân thể của ta, hóa thành bổn mạng!
Khi thiểm điện thật lớn giáng xuống đỉnh đầu, Tùy Qua cảm nhận được nguy cơ chưa từng có, chỉ có thể nhanh chóng dung nhập cùng Hồng Mông Thạch.
Trong tích tắc, tử sắc quang mang nổ tung trong đan điền, sau đó xuất hiện một khối tinh thạch trong suốt thông thấu, ước chừng cỡ nửa bàn tay, hình chữ nhật, trôi nổi ngay trung tâm đan điền của Tùy Qua, bốn phía có không ít phù văn huyền ảo trôi nổi, quay chung quanh khối tinh thạch kia. Cuối cùng phù văn bị đánh tan, tụ họp thành năm chữ “Thần Nông Tiên Thảo Quyết” khắc lên trên khối tinh thạch thần bí.
Tinh thạch chính là Hồng Mông Thạch, rốt cục đã dung nhập vào đan điền của Tùy Qua, trở thành bổn mạng pháp bảo của hắn.
Trúc cơ thành công!
Nguyên khí đột nhiên tìm được chỗ dựa, lập tức yên tĩnh trở lại, toàn bộ nguyên khí trong kinh mạch thậm chí là tinh thần lực trở nên có “linh tính”, vây chung quanh Hồng Mông Thạch lưu chuyển tuần hoàn.
Hay ah!
Trong lòng Tùy Qua không nhịn được thầm khen một tiếng.
Cho đến giờ phút này hắn đã cảm nhận được diệu dụng của trúc cơ.
Nhưng ngay lúc này đạo thiên lôi giáng xuống cũng đánh trúng đỉnh đầu của hắn, xuyên vào thân thể hắn, muốn đem hắn hoàn toàn phá hủy.
Hơn nữa tia chớp đánh trúng Tùy Qua, vô số tạp niệm điên cuồng tràn vào, vô số ý niệm nổ tung trong đầu hắn, như muốn trướng vỡ cả đầu óc hắn.
Tâm ma!
Tâm ma hợp bầy rốt cục xuất động, chúng tìm được thời cơ xâm lấn tốt nhất!
Tây Môn Long nhe răng cười, hắn tựa hồ thấy được cơ hội.
Tùy Qua tuy rằng trúc cơ thành công, nhưng tựa hồ lâm vào hoàn cảnh vạn phần nguy cấp.
Tâm ma xâm lấn Tùy Qua đã sớm dự đoán được, dù sao hắn đã có thật nhiều nghiên cứu với tâm ma, còn từng giao thủ. Cho nên làm sao ứng phó tâm ma trong lòng hắn đã sớm có kế hoạch. Biến cố duy nhất chính là thiên kiếp, Tùy Qua thật sự không rõ vì sao hắn có “vận khí” tốt như vậy, có thể ở thời gian trúc cơ gợi ra thiên kiếp.
Sinh tử một đường, ngàn cân treo sợi tóc.
- Hồng Mông Thạch!
Tùy Qua hét lớn một tiếng, tâm ý vừa động, Hồng Mông Thạch đột nhiên nổ tung, hình thành một đoàn tử sắc quang mang, sau đó lan tràn khắp toàn thân hắn, cuối cùng bổ nhào về hướng thiên lôi cùng tâm ma vào xâm nhập vào đỉnh đầu của hắn.
Tùy Qua muốn dùng Hồng Mông Thạch ngạnh kháng thiên kiếp thần lôi!
- Hắn – chết – chắc!
Nhìn thấy Tùy Qua không tránh né thiên lôi, trong đầu Tây Môn Long trống rỗng, chỉ còn lưu lại ý niệm duy nhất đó.
Oanh long!
Thiên lôi nổ tung trong thân thể Tùy Qua, bầu trời biến thành một mảnh sáng trắng.
Ánh sáng chói mắt đập vào, ánh mắt Tây Môn Long biến thành một mảnh mơ hồ.
Chỉ khoảnh khắc sau ánh sáng biến mất.
Trước mắt Tây Môn Long hoàn toàn vắng vẻ, không có cái gì.
/1780
|