- Vài ngày qua đi, Hàn lão cứ trùng kích Trúc Cơ Kỳ, hơn nữa phải Trúc Cơ thành công.
- Hao phí của Tùy tiên sinh ngài nhiều thứ tốt như vậy, nếu như vẫn không thể bước vào Trúc Cơ Kỳ, tôi sống trên thân chó rồi.
Hàn Côn nói.
- Tốt. Hàn lão, Ngưu lão, Tống lão, các người nên làm việc của mình đi. Hồ Nhất Bát lưu lại, tôi có mấy lời muốn nói.
Tùy Qua lưu Hồ Nhất Bát một mình lại, ý định chỉ điểm một chút.
Hồ Nhất Bát cung kính đứng trước mặt Tùy Qua, nghiễm nhiên là bọ dáng đệ tử.
Hôm nay Hồ Nhất Bát đúng là mở rộng tầm mắt, không chỉ có tận mắt thấy có người Trúc Cơ thành công, càng tận mắt thấy thế gia tu hành nịnh nọt Tùy Qua, nịnh nọt còn có kiêng kị.
Đối với Hồ Nhất Bát mà nói, những chuyện này quá khó tưởng tượng.
- Hồ Nhất Bát, hôm nay ông có cảm ngộ gì?
Tùy Qua hỏi.
- Hâm mộ.
Hồ Nhất Bát ở trước mặt Tùy Qua cũng không dám nói dối.
- Xin hỏi tiên sinh, sau khi Trúc Cơ hành công, thực sự có năm trăm năm nguyên sao?
- Đúng!
Tùy Qua nói:
- Chỉ cần không bị người ta giết chết, có thể sống năm trăm năm.
- Năm trăm năm ah, từ xưa đến nay có bao nhiêu đế vương sẽ sống năm trăm năm.
Hồ Nhất Bát cảm thán nói.
- Đương nhiên, rất nhiều người muốn trường thọ, đế vương cũng không ngoại lệ. Nhưng mà tu vị tới cấp độ như chúng ta, lại có mấy người đặt đế vương vào mắt, làm gì quản sống chết của bọn họ.
Tùy Qua nói ra,
- Người tu hành, nghịch thiên mà đi, chính là muốn đánh vỡ thiên địa trói buộc, không bị diêm vương quản hạt, huống chi chỉ là đế vương. Hồ Nhất Bát, ông biết Hàn Trình còn lớn tuổi hơn ông không?
Hồ Nhất Bát gật gật đầu.
- Hơn nữa lúc ấy Hàn Trình là già mà si ngốc, nhưng hắn trùng kích Tiên Thiên kỳ rõ ràng thành công.
Tùy Qua nói:
- Cho nên, lớn tuổi cũng không phải là vấn đề, tư chất có hạn cũng không là vấn đề.
- Xin hỏi làm thế nào trùng kích Tiên Thiên kỳ?
Hồ Nhất Bát chân thành mà hỏi thăm.
- Tìm được con đường tu hành thuộc về mình, có thể cộng minh với tinh thần, linh hồn bản thân.
Tùy Qua nói ra:
- Sở dĩ Hàn Trìnhcó thể trùng kích thành công, cũng là bởi vì tình cha con của hắn đã vượt qua tất cả.
Hồ Nhất Bát như có điều suy nghĩ.
Tùy Qua phiêu nhiên đi xa.
Đông Giang, đại sảnh truyền hình
Chuyên đề luận dược lần thứ tư bắt đầu.
Tùy Qua nhìn qua Lam Lan, nhưng khoảng cách hai người càng ngày càng xa.
Nhưng mà chương trình vẫn tiến hành.
- Tôi biết rõ, rất nhiều người nhìn thấy tôi xuất hiện ở đây có chút thất vọng, đúng hay không? Nhất là một ít nữ sinh đang xem, đúng không?
Tùy Qua vừa cười vừa nói:
- Trong người xem ở đây, có phải có fan hâm mộ của Duyên Vân đại sư hay không?
Một mỹ nữ đứng lên hét lớn.
Màn ảnh nhắm ngay nàng.
Cô nàng nói:
- Tôi thích Duyên Vân đại sư đẹp trai và sắc sảo...
- Vâng!
- Vâng!
"..."
Cơ hồ nhiều cô gái khác cũng đáp lại lời của cô này.
- Ai, mọi người xem, đây là đứng núi này trông núi nọ.
Tùy Qua cố ý cảm thán.
- Xem ra tôi thật sai lầm khi không tới đây kỳ trước.
Tùy Qua nói như vậy khiến người xem cười vang.
- Xem ra có thêm nhiều người muốn Duyên Vân đại sư lên đài, Tùy tiên sinh, anh có ý kiến với chuyện này hay không?
Lam Lan hỏi.
- Người xem yêu cầu là lớn nhất.
Tùy Qua cười nói:
- Như vậy đi, chờ tôi mặt dày mày dạn làm xong chương trình này, sẽ cho Duyên Vân đại sư đại biểu tôi tham gia chương trình a. Dù sao, Duyên Vân đại sư cũng là bạn chí giao của tôi, hơn nữa y thuật cao minh, không dưới tôi.
Bên dưới lại tán thành, hào khí hòa hoãn.
Nhưng mà chuyên đề luận dược không phải giải trí, cho nên Tùy Qua giọng trở nên nghiêm túc.
- Bất kể nói thế nào, chương trình này không phải chương trình thần tượng giải trí, chúng ta nên bàn về dược, mời vị bệnh nhân đầu tiên lên đây.
- Tùy tiên sinh, chúng ta còn chưa giới thiệu khách quý đấy?
Lam Lan nói ra.
- Đợi lát nữa thay tôi giới thiệu khách quý đi.
Tùy Qua nói ra.
- Cho mời bệnh nhân đầu tiên buổi tối hôm nay đi lên.
Thời điểm này một thanh niên mười mấy tuổi mặc quần áo thể thao đi lên, thanh niên này trên đầu trụi lủi, không có một sợi tóc, thần sắc nhìn qua ngây ngốc, bên cạnh là cha của hắn đi cùng.
- Như thế nào, chữa được không? Ha ha ~
Đặng Tân Kỳ với tư cách chuyên gia trêu chọc. Hắn nhìn Tùy Qua trước kia còn ẩn dấu, chê cười còn động tới cảm xúc của người xem, vì vậy liền muốn bắt chước làm theo một lần, chỉ không nghĩ tới sai thời cơ.
Trừ Đặng Tân Kỳ cười ra tiếng, người xem không ai cười.
Tiếng cười của Đặng Tân Kỳ biến thành gượng cười.
Sau khi chữa xong cho thanh niên kia, Tùy Qua mới nói:
- Bệnh nhân này tên là Trương Minh, hai chữ rất bình thường, đúng không? Đặng chuyên gia, ngài quen bọn họ không?
- Tôi làm sao quen cơ chứ?
Đặng Tân Kỳ hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn qua lão giả tướng mạo âm trầm, nói:
- Lương Ý lão sư, ngài nhận ra không?
Lương Ý lão giả lắc đầu, mơ hồ cảm giác được hào khí không đúng. Nếu như không phải vì "Hành Hội" uy bức lợi dụ, hắn vốn không có ý định tới tham gia chương trình. Tùy Qua này nhìn như tuổi còn trẻ, nhưng mà y thuật thâm bất khả trắc.
- Trương tiên sinh, ngài nhận ra tiên sinh này không?
Tùy Qua nhìn cha của Trương Minh hỏi.
Cha của Trương Minh không hiểu ra sao, nhưng vẫn lắc đầu.
- Hai vị đều không biết nhau, nhưng mà thứ này có lẽ nhận ra nha?
Tùy Qua lấy một bình thuốc nhỏ ra, cầm trong tay, nói:
- Loại thuốc này là thuốc ' trí nhớ 100 thần đồng bổ não dịch '--
- Cái này... Đây là thứ hại người.
Trương phụ đột nhiên đứng lên, cảm xúc phi thường kích động.
- Trương tiên sinh, thỉnh tỉnh táo, anh nhận ra thứ này sao?
Tùy Qua hỏi.
- Hóa thành tro cũng nhận ra.
Trương phụ khắc cốt cừu hận nói:
- Chính là thứ này làm hại con của tôi biến thành như vậy, chính là nó...
- Như vậy Đặng chuyên gia, ngài nhận ra thứ này không?
Tùy Qua lại nhìn Đặng Tân Kỳ hỏi.
Đặng Tân Kỳ thần sắc bối rối, sau đó cố tự trấn định nói:
- Tôi không biết, đây là vật gì.
Tùy Qua không để ý đến Đặng Tân Kỳ, nhìn Trương phụ lại nói:
- Ngươi nhìn kỹ vị Đặng chuyên gia này đi, anh nhận ra không?
Trương phụ lại ngó ngó Đặng Tân Kỳ, sau đó nói:
- Hơi quen mắt.
- Tôi thường xuyên xuất hiện trên ti vi, tự nhiên là quen mắt.
Đặng Tân Kỳ hừ một tiếng.
- Đúng vậy, Đặng chuyên gia thật sự thường xuyên xuất hiện trên TV.
Tùy Qua cười cười, nói:
- Mời nhân viên công tác phát video mấy năm trước của Đặng chuyên gia đi.
Rất nhanh trên màn hình lớn xuất hiện video của Đặng Tân Kỳ. Đây là một video quảng cáo, trong video Đặng Tân Kỳ đang liều mạng chào hàng một loại thuốc là "Trí nhớ 100 thần đồng bổ não dịch", Đặng chuyên gia chậm rãi nói:
- Loại bổ não dịch này bào chế từ thuốc Đông y tinh khiết, không độc không hại, trải qua viện khoa học Hoa Hạ và nhiều giáo sư tiến sĩ thử nghiệm qua... Trong sản phẩm chứa đựng nhiều loại vật chất bổ não, giàu DPA, DIA, PHA... Tinh luyện ra thuốc này, sau khi trẻ em uống vào, mỗi ngày có thể nhớ hơn hai trăm chữ, mười từ tiếng Anh đơn, hơn mười công thức học... Được Bộ giáo dục quốc gia vinh danh ‘tinh hoa thế kỷ 21’...
- Hao phí của Tùy tiên sinh ngài nhiều thứ tốt như vậy, nếu như vẫn không thể bước vào Trúc Cơ Kỳ, tôi sống trên thân chó rồi.
Hàn Côn nói.
- Tốt. Hàn lão, Ngưu lão, Tống lão, các người nên làm việc của mình đi. Hồ Nhất Bát lưu lại, tôi có mấy lời muốn nói.
Tùy Qua lưu Hồ Nhất Bát một mình lại, ý định chỉ điểm một chút.
Hồ Nhất Bát cung kính đứng trước mặt Tùy Qua, nghiễm nhiên là bọ dáng đệ tử.
Hôm nay Hồ Nhất Bát đúng là mở rộng tầm mắt, không chỉ có tận mắt thấy có người Trúc Cơ thành công, càng tận mắt thấy thế gia tu hành nịnh nọt Tùy Qua, nịnh nọt còn có kiêng kị.
Đối với Hồ Nhất Bát mà nói, những chuyện này quá khó tưởng tượng.
- Hồ Nhất Bát, hôm nay ông có cảm ngộ gì?
Tùy Qua hỏi.
- Hâm mộ.
Hồ Nhất Bát ở trước mặt Tùy Qua cũng không dám nói dối.
- Xin hỏi tiên sinh, sau khi Trúc Cơ hành công, thực sự có năm trăm năm nguyên sao?
- Đúng!
Tùy Qua nói:
- Chỉ cần không bị người ta giết chết, có thể sống năm trăm năm.
- Năm trăm năm ah, từ xưa đến nay có bao nhiêu đế vương sẽ sống năm trăm năm.
Hồ Nhất Bát cảm thán nói.
- Đương nhiên, rất nhiều người muốn trường thọ, đế vương cũng không ngoại lệ. Nhưng mà tu vị tới cấp độ như chúng ta, lại có mấy người đặt đế vương vào mắt, làm gì quản sống chết của bọn họ.
Tùy Qua nói ra,
- Người tu hành, nghịch thiên mà đi, chính là muốn đánh vỡ thiên địa trói buộc, không bị diêm vương quản hạt, huống chi chỉ là đế vương. Hồ Nhất Bát, ông biết Hàn Trình còn lớn tuổi hơn ông không?
Hồ Nhất Bát gật gật đầu.
- Hơn nữa lúc ấy Hàn Trình là già mà si ngốc, nhưng hắn trùng kích Tiên Thiên kỳ rõ ràng thành công.
Tùy Qua nói:
- Cho nên, lớn tuổi cũng không phải là vấn đề, tư chất có hạn cũng không là vấn đề.
- Xin hỏi làm thế nào trùng kích Tiên Thiên kỳ?
Hồ Nhất Bát chân thành mà hỏi thăm.
- Tìm được con đường tu hành thuộc về mình, có thể cộng minh với tinh thần, linh hồn bản thân.
Tùy Qua nói ra:
- Sở dĩ Hàn Trìnhcó thể trùng kích thành công, cũng là bởi vì tình cha con của hắn đã vượt qua tất cả.
Hồ Nhất Bát như có điều suy nghĩ.
Tùy Qua phiêu nhiên đi xa.
Đông Giang, đại sảnh truyền hình
Chuyên đề luận dược lần thứ tư bắt đầu.
Tùy Qua nhìn qua Lam Lan, nhưng khoảng cách hai người càng ngày càng xa.
Nhưng mà chương trình vẫn tiến hành.
- Tôi biết rõ, rất nhiều người nhìn thấy tôi xuất hiện ở đây có chút thất vọng, đúng hay không? Nhất là một ít nữ sinh đang xem, đúng không?
Tùy Qua vừa cười vừa nói:
- Trong người xem ở đây, có phải có fan hâm mộ của Duyên Vân đại sư hay không?
Một mỹ nữ đứng lên hét lớn.
Màn ảnh nhắm ngay nàng.
Cô nàng nói:
- Tôi thích Duyên Vân đại sư đẹp trai và sắc sảo...
- Vâng!
- Vâng!
"..."
Cơ hồ nhiều cô gái khác cũng đáp lại lời của cô này.
- Ai, mọi người xem, đây là đứng núi này trông núi nọ.
Tùy Qua cố ý cảm thán.
- Xem ra tôi thật sai lầm khi không tới đây kỳ trước.
Tùy Qua nói như vậy khiến người xem cười vang.
- Xem ra có thêm nhiều người muốn Duyên Vân đại sư lên đài, Tùy tiên sinh, anh có ý kiến với chuyện này hay không?
Lam Lan hỏi.
- Người xem yêu cầu là lớn nhất.
Tùy Qua cười nói:
- Như vậy đi, chờ tôi mặt dày mày dạn làm xong chương trình này, sẽ cho Duyên Vân đại sư đại biểu tôi tham gia chương trình a. Dù sao, Duyên Vân đại sư cũng là bạn chí giao của tôi, hơn nữa y thuật cao minh, không dưới tôi.
Bên dưới lại tán thành, hào khí hòa hoãn.
Nhưng mà chuyên đề luận dược không phải giải trí, cho nên Tùy Qua giọng trở nên nghiêm túc.
- Bất kể nói thế nào, chương trình này không phải chương trình thần tượng giải trí, chúng ta nên bàn về dược, mời vị bệnh nhân đầu tiên lên đây.
- Tùy tiên sinh, chúng ta còn chưa giới thiệu khách quý đấy?
Lam Lan nói ra.
- Đợi lát nữa thay tôi giới thiệu khách quý đi.
Tùy Qua nói ra.
- Cho mời bệnh nhân đầu tiên buổi tối hôm nay đi lên.
Thời điểm này một thanh niên mười mấy tuổi mặc quần áo thể thao đi lên, thanh niên này trên đầu trụi lủi, không có một sợi tóc, thần sắc nhìn qua ngây ngốc, bên cạnh là cha của hắn đi cùng.
- Như thế nào, chữa được không? Ha ha ~
Đặng Tân Kỳ với tư cách chuyên gia trêu chọc. Hắn nhìn Tùy Qua trước kia còn ẩn dấu, chê cười còn động tới cảm xúc của người xem, vì vậy liền muốn bắt chước làm theo một lần, chỉ không nghĩ tới sai thời cơ.
Trừ Đặng Tân Kỳ cười ra tiếng, người xem không ai cười.
Tiếng cười của Đặng Tân Kỳ biến thành gượng cười.
Sau khi chữa xong cho thanh niên kia, Tùy Qua mới nói:
- Bệnh nhân này tên là Trương Minh, hai chữ rất bình thường, đúng không? Đặng chuyên gia, ngài quen bọn họ không?
- Tôi làm sao quen cơ chứ?
Đặng Tân Kỳ hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn qua lão giả tướng mạo âm trầm, nói:
- Lương Ý lão sư, ngài nhận ra không?
Lương Ý lão giả lắc đầu, mơ hồ cảm giác được hào khí không đúng. Nếu như không phải vì "Hành Hội" uy bức lợi dụ, hắn vốn không có ý định tới tham gia chương trình. Tùy Qua này nhìn như tuổi còn trẻ, nhưng mà y thuật thâm bất khả trắc.
- Trương tiên sinh, ngài nhận ra tiên sinh này không?
Tùy Qua nhìn cha của Trương Minh hỏi.
Cha của Trương Minh không hiểu ra sao, nhưng vẫn lắc đầu.
- Hai vị đều không biết nhau, nhưng mà thứ này có lẽ nhận ra nha?
Tùy Qua lấy một bình thuốc nhỏ ra, cầm trong tay, nói:
- Loại thuốc này là thuốc ' trí nhớ 100 thần đồng bổ não dịch '--
- Cái này... Đây là thứ hại người.
Trương phụ đột nhiên đứng lên, cảm xúc phi thường kích động.
- Trương tiên sinh, thỉnh tỉnh táo, anh nhận ra thứ này sao?
Tùy Qua hỏi.
- Hóa thành tro cũng nhận ra.
Trương phụ khắc cốt cừu hận nói:
- Chính là thứ này làm hại con của tôi biến thành như vậy, chính là nó...
- Như vậy Đặng chuyên gia, ngài nhận ra thứ này không?
Tùy Qua lại nhìn Đặng Tân Kỳ hỏi.
Đặng Tân Kỳ thần sắc bối rối, sau đó cố tự trấn định nói:
- Tôi không biết, đây là vật gì.
Tùy Qua không để ý đến Đặng Tân Kỳ, nhìn Trương phụ lại nói:
- Ngươi nhìn kỹ vị Đặng chuyên gia này đi, anh nhận ra không?
Trương phụ lại ngó ngó Đặng Tân Kỳ, sau đó nói:
- Hơi quen mắt.
- Tôi thường xuyên xuất hiện trên ti vi, tự nhiên là quen mắt.
Đặng Tân Kỳ hừ một tiếng.
- Đúng vậy, Đặng chuyên gia thật sự thường xuyên xuất hiện trên TV.
Tùy Qua cười cười, nói:
- Mời nhân viên công tác phát video mấy năm trước của Đặng chuyên gia đi.
Rất nhanh trên màn hình lớn xuất hiện video của Đặng Tân Kỳ. Đây là một video quảng cáo, trong video Đặng Tân Kỳ đang liều mạng chào hàng một loại thuốc là "Trí nhớ 100 thần đồng bổ não dịch", Đặng chuyên gia chậm rãi nói:
- Loại bổ não dịch này bào chế từ thuốc Đông y tinh khiết, không độc không hại, trải qua viện khoa học Hoa Hạ và nhiều giáo sư tiến sĩ thử nghiệm qua... Trong sản phẩm chứa đựng nhiều loại vật chất bổ não, giàu DPA, DIA, PHA... Tinh luyện ra thuốc này, sau khi trẻ em uống vào, mỗi ngày có thể nhớ hơn hai trăm chữ, mười từ tiếng Anh đơn, hơn mười công thức học... Được Bộ giáo dục quốc gia vinh danh ‘tinh hoa thế kỷ 21’...
/1780
|