Đối với “giải phẫu” lắp chi giả, Tùy Qua đã rất quen thuộc, huống chi khi đó tu vi của Tùy Qua còn chưa cao như vậy.
Trên đầu ngón tay Tùy Qua toát ra mấy đạo Tiên Thiên chân khí, cắt mở băng gạc trên người người bị thương, nhưng không làm ảnh hưởng tới thân thể đối phương.
Sau đó, Tùy Qua lấy ra bốn cây non Huyết Đằng năm cánh, cắm vào miệng vết thương tứ chi đứt rời trên người bị thương, nhìn thấy Huyết Đằng năm cánh giống như vật còn sống cắm rễ vào bên trong, người bị thương mặc dù kiên cường, cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Lữ Chính Dương vẻ mặt nghi ngờ.
Còn ánh mắt Lạc Thanh Liên lại sáng lên, tựa hồ thấy được thứ làm nàng cảm thấy hứng thú.
Trước mặt người của Long Đằng, Tùy Qua hoàn toàn không có ý phô trương, chỉ cẩn thận tỉ mỉ cắm bốn gốc cây Huyết Đằng năm cánh vào trong thân thể người bị thương, hơn nữa bắt đầu khống chế tốc độ sinh trưởng của Huyết Đằng năm cánh, để Huyết Đằng năm cánh nối liền với thần kinh, huyết nhục của người bị thương, nghiễm nhiên trở thành một phần của thân thể hắn, sau khi thích ứng, hoàn toàn có thể thay thế tứ chi.
Khi bốn cây Huyết Đằng năm cánh sinh trưởng không sai biệt lắm, Tùy Qua lấy ra một cây Cửu diệp huyền châm tùng, nhanh như tia chớp ghim mấy cái vào bốn gốc cây Huyết Đằng năm cánh, mấy cọng Huyết Đằng nhất thời giống như con nhím bị thương cuộn rút lại, sau đó đan xen vào nhau, ngưng tụ thành thứ tương tự tứ chi con người.
- Thử khống chế nó đi. . . khiến nó biến thành nắm tay của ngươi!
Tùy Qua nhắc nhở người bị thương.
Đối phương hơi sững sờ, sau đó bắt đầu ngưng tụ tinh thần, quả nhiên hai gốc cây Huyết Đằng năm cánh biến thành hình dạng bàn tay, nhưng khi thấy hắn biến Huyết Đằng năm cánh thành bàn tay, Tùy Qua, Lữ Chính Dương, bao gồm cả Lạc Thanh Liên đều ngây dại, giống như hóa đá.
- Chết tiệt, làm sao ta lại biến chân thành nắm tay!
Sau đó, tên kia mới phát hiện ra vấn đề, không nhịn được mắng một tiếng.
Tùy Qua và Lữ Chính Dương đều không nhịn được bật cười, khóe miệng Lạc Thanh Liên cũng lộ ra nụ cười không dễ dàng phát giác, giống như trên tuyết sơn đóng băng tình cờ xuất hiện một bông hoa tuyết, xinh đẹp nhưng không dễ dàng để người ta thưởng thức.
Sau đó, người bị thương lại thử lại một chút, cuối cùng từ từ nắm được cách sử dụng Huyết Đằng năm cánh như thế nào.
- Lữ tổ trưởng, không nói gạt ngươi, trước kia ta có chút xem thường những tiểu tổ làm hậu cần các ngươi. Hôm nay, Đặng Hạc ta chính thức nói lời xin lỗi, còn cả Lạc tổ trưởng, thật xin lỗi.
Mặc dù trên người người bị thương còn vết thương, nhưng hắn hoàn toàn không để ý, từ trên giường đứng dậy, sau đó lại nói với Tùy Qua:
- Ngươi họ Tùy đúng không? Y thuật rất tốt, cám ơn ngươi. Tổ chín các ngươi, đúng là rất lợi hại!
- Tùy huynh đệ không phải người của Long Đằng chúng ta.
Lữ Chính Dương nói với người tên là Đặng Hạc.
- Không phải người của Long Đằng chúng ta?
Người tên Đặng Hạc tựa hồ hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, tính tình rất ngay thẳng, nhưng cũng có chút cơ bắp:
- Ta đã nói rồi, y thuật của người tổ chín các ngươi làm sao bỗng nhiên cao siêu như vậy! Ai nha, nhưng ngươi không phải là người của Long Đằng, hiện tại ngươi cứu ta, vậy không phải là khiến Đặng Hạc ta thiếu ngươi một món nợ nhân tình sao? Cái này không thể được, con người ta không thích thiếu nhân tình người khác. Ngươi nói đi, ngươi muốn như thế nào, chỉ cần là thứ Đặng Hạc ta có, nhất định sẽ cho ngươi!
- Nhân tình sau này hãy trả.
Tùy Qua nhìn Đặng Hạc:
- Hiện tại trên người ngươi còn có vết thương, sợ rằng còn phải tu dưỡng một chút. Ngoài ra, tứ chi của ngươi, thoạt nhìn có vẻ dữ tợn, có muốn ta trồng chút da cho ngươi? Che dấu một chút?
- Chút vết thương ngoài da này có là gì, vì mấy vết thương này mà nằm trên giường bệnh, khi ta trở về không phải sẽ bị huynh đệ trong tổ cười chết hay sao!
Đặng Hạc xem thường nói:
- Về phần bốn chi giả, cũng không cần cấy da, bình thường mặc quần áo, cũng không có ai thấy. Còn khi chân chính động thủ, có thể làm đối thủ hoảng sợ cũng là chuyện tốt. Huống chi, sau này có vật này, khi đánh nhau với người khác còn có thể chiếm tiện nghi lớn hơn. Chưa nói đến những thứ khác, vừa rồi ta nghĩ đến một chiêu, bảo đảm có thể đánh bất ngờ, khiến đối thủ chịu thiệt thòi lớn.
- A, ngươi nghĩ ra chiêu thức gì?
Lữ Chính Dương hỏi, Tùy Qua cứu được một tổ viên của bọn hắn, khiến cho tâm tình của hắn khá hơn trước rất nhiều.
- Lữ phó tổ trưởng, làm sao ngươi cứ luôn làm phó tổ trưởng, chính vì đầu óc không dùng được.
Đặng Hạc nói:
- Vừa rồi ta không phải biểu diễn qua rồi sao, ngươi nhìn xem, ta dùng thứ này, có thể biến chân thành tay, biến tay thành chân. Khi đánh nhau với đám người Nhật, ta bỗng nhiên dùng hai chân thi triển chiêu thức “Hầu Tử hái đào”, bảo đảm bọn hắn lập tức trúng chiêu!
- Đặng tiên sinh đúng không?
Tùy Qua nghiêm nét mặt nói:
- Khả năng của Huyết Đằng năm cánh không chỉ có điểm này, nó không những căn cứ vào ý niệm của ngươi phát sinh biến hóa, hơn nữa còn có thể hấp thu huyết nhục của đối phương sử dụng cho mình. Chỗ dùng còn rất nhiều, sau này ngươi từ từ nhận thức đi.
- Tiên sinh, ngươi gọi ta là Đặng Hạc được rồi.
Đặng Hạc nghiêm nghị nói:
- Tùy huynh đệ, Đặng Hạc ta là một người thô kệch, nhưng luôn luôn ân oán rõ ràng, hôm nay ta thiếu ngươi một đại nhân tình, sau này nhất định sẽ trả cho ngươi!
- Ta là đại diện Lữ tổ trưởng tới trị liệu cho ngươi, phần nhân tình này, ngươi cứ tính trên đầu tổ chín là được rồi.
Tùy Qua cũng không kể công. Mặc dù hắn là người làm ăn, nhưng cũng không phải người hám lợi, thấy người của Long Đằng liều mạng với người Nhật mà bị thương, hắn cảm thấy thật sự không nên thu phí trị liệu, dĩ nhiên cũng không thể khiến Đặng Hạc thiếu hắn nhân tình này.
- Không sai, tổ chín chúng ta sẽ cho Tùy tiên sinh một câu trả lời thỏa đáng.
Lạc Thanh Liên nói:
- Đặng Hạc, ngươi có thể xuất viện. Tùy tiên sinh, còn có tổ viên khác bị thương, hi vọng ngươi có thể giúp bọn ta trị liệu.
- Được.
Tùy Qua đồng ý.
- Ngũ tạng lục phủ bị người ta đánh lệch vị trí? Nơi này có Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch.
- Xương cột sống bị chặt đứt? Dùng Bồi Nguyên cao đi.
- Đầu óc bị chấn u mê? Uống nhiều chất lỏng Lịch Mộc đi.
- Nguyên khí hao hết, hôn mê bất tỉnh? Kêu y ta cho hắn nuốt một viên Tinh Nguyên đan —— ăn không trôi, không biết dùng miệng đút sao!
- . . .
Chỉ chốc lát sau, Tùy Qua lại bắt đầu đổi khách làm chủ, không ngừng lấy ra các loại linh dược, chữa khỏi thương thế cho thành viên Long Đằng.
Thật ra, không phải vì y thuật của Tùy Qua cao hơn Lữ Chính Dương và Lạc Thanh Liên bao nhiêu, thật sự là bởi vì trên người Tùy Qua có rất nhiều linh thảo, linh dược. Cả người chính là một tiệm bán thuốc linh dược di động, tựa hồ người bị thương cần thứ gì, là hắn có thể lấy ra thứ đó. Hơn nữa, những linh dược Tùy Qua lấy ra, tỉ lệ cũng vô cùng tốt. Thành viên của Long Đằng cũng không phải người bình thường, dược hiệu linh nghiệm, bọn họ cũng có thể tiếp nhận, chứ không giống người bình thường không chịu được.
Trên đầu ngón tay Tùy Qua toát ra mấy đạo Tiên Thiên chân khí, cắt mở băng gạc trên người người bị thương, nhưng không làm ảnh hưởng tới thân thể đối phương.
Sau đó, Tùy Qua lấy ra bốn cây non Huyết Đằng năm cánh, cắm vào miệng vết thương tứ chi đứt rời trên người bị thương, nhìn thấy Huyết Đằng năm cánh giống như vật còn sống cắm rễ vào bên trong, người bị thương mặc dù kiên cường, cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Lữ Chính Dương vẻ mặt nghi ngờ.
Còn ánh mắt Lạc Thanh Liên lại sáng lên, tựa hồ thấy được thứ làm nàng cảm thấy hứng thú.
Trước mặt người của Long Đằng, Tùy Qua hoàn toàn không có ý phô trương, chỉ cẩn thận tỉ mỉ cắm bốn gốc cây Huyết Đằng năm cánh vào trong thân thể người bị thương, hơn nữa bắt đầu khống chế tốc độ sinh trưởng của Huyết Đằng năm cánh, để Huyết Đằng năm cánh nối liền với thần kinh, huyết nhục của người bị thương, nghiễm nhiên trở thành một phần của thân thể hắn, sau khi thích ứng, hoàn toàn có thể thay thế tứ chi.
Khi bốn cây Huyết Đằng năm cánh sinh trưởng không sai biệt lắm, Tùy Qua lấy ra một cây Cửu diệp huyền châm tùng, nhanh như tia chớp ghim mấy cái vào bốn gốc cây Huyết Đằng năm cánh, mấy cọng Huyết Đằng nhất thời giống như con nhím bị thương cuộn rút lại, sau đó đan xen vào nhau, ngưng tụ thành thứ tương tự tứ chi con người.
- Thử khống chế nó đi. . . khiến nó biến thành nắm tay của ngươi!
Tùy Qua nhắc nhở người bị thương.
Đối phương hơi sững sờ, sau đó bắt đầu ngưng tụ tinh thần, quả nhiên hai gốc cây Huyết Đằng năm cánh biến thành hình dạng bàn tay, nhưng khi thấy hắn biến Huyết Đằng năm cánh thành bàn tay, Tùy Qua, Lữ Chính Dương, bao gồm cả Lạc Thanh Liên đều ngây dại, giống như hóa đá.
- Chết tiệt, làm sao ta lại biến chân thành nắm tay!
Sau đó, tên kia mới phát hiện ra vấn đề, không nhịn được mắng một tiếng.
Tùy Qua và Lữ Chính Dương đều không nhịn được bật cười, khóe miệng Lạc Thanh Liên cũng lộ ra nụ cười không dễ dàng phát giác, giống như trên tuyết sơn đóng băng tình cờ xuất hiện một bông hoa tuyết, xinh đẹp nhưng không dễ dàng để người ta thưởng thức.
Sau đó, người bị thương lại thử lại một chút, cuối cùng từ từ nắm được cách sử dụng Huyết Đằng năm cánh như thế nào.
- Lữ tổ trưởng, không nói gạt ngươi, trước kia ta có chút xem thường những tiểu tổ làm hậu cần các ngươi. Hôm nay, Đặng Hạc ta chính thức nói lời xin lỗi, còn cả Lạc tổ trưởng, thật xin lỗi.
Mặc dù trên người người bị thương còn vết thương, nhưng hắn hoàn toàn không để ý, từ trên giường đứng dậy, sau đó lại nói với Tùy Qua:
- Ngươi họ Tùy đúng không? Y thuật rất tốt, cám ơn ngươi. Tổ chín các ngươi, đúng là rất lợi hại!
- Tùy huynh đệ không phải người của Long Đằng chúng ta.
Lữ Chính Dương nói với người tên là Đặng Hạc.
- Không phải người của Long Đằng chúng ta?
Người tên Đặng Hạc tựa hồ hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, tính tình rất ngay thẳng, nhưng cũng có chút cơ bắp:
- Ta đã nói rồi, y thuật của người tổ chín các ngươi làm sao bỗng nhiên cao siêu như vậy! Ai nha, nhưng ngươi không phải là người của Long Đằng, hiện tại ngươi cứu ta, vậy không phải là khiến Đặng Hạc ta thiếu ngươi một món nợ nhân tình sao? Cái này không thể được, con người ta không thích thiếu nhân tình người khác. Ngươi nói đi, ngươi muốn như thế nào, chỉ cần là thứ Đặng Hạc ta có, nhất định sẽ cho ngươi!
- Nhân tình sau này hãy trả.
Tùy Qua nhìn Đặng Hạc:
- Hiện tại trên người ngươi còn có vết thương, sợ rằng còn phải tu dưỡng một chút. Ngoài ra, tứ chi của ngươi, thoạt nhìn có vẻ dữ tợn, có muốn ta trồng chút da cho ngươi? Che dấu một chút?
- Chút vết thương ngoài da này có là gì, vì mấy vết thương này mà nằm trên giường bệnh, khi ta trở về không phải sẽ bị huynh đệ trong tổ cười chết hay sao!
Đặng Hạc xem thường nói:
- Về phần bốn chi giả, cũng không cần cấy da, bình thường mặc quần áo, cũng không có ai thấy. Còn khi chân chính động thủ, có thể làm đối thủ hoảng sợ cũng là chuyện tốt. Huống chi, sau này có vật này, khi đánh nhau với người khác còn có thể chiếm tiện nghi lớn hơn. Chưa nói đến những thứ khác, vừa rồi ta nghĩ đến một chiêu, bảo đảm có thể đánh bất ngờ, khiến đối thủ chịu thiệt thòi lớn.
- A, ngươi nghĩ ra chiêu thức gì?
Lữ Chính Dương hỏi, Tùy Qua cứu được một tổ viên của bọn hắn, khiến cho tâm tình của hắn khá hơn trước rất nhiều.
- Lữ phó tổ trưởng, làm sao ngươi cứ luôn làm phó tổ trưởng, chính vì đầu óc không dùng được.
Đặng Hạc nói:
- Vừa rồi ta không phải biểu diễn qua rồi sao, ngươi nhìn xem, ta dùng thứ này, có thể biến chân thành tay, biến tay thành chân. Khi đánh nhau với đám người Nhật, ta bỗng nhiên dùng hai chân thi triển chiêu thức “Hầu Tử hái đào”, bảo đảm bọn hắn lập tức trúng chiêu!
- Đặng tiên sinh đúng không?
Tùy Qua nghiêm nét mặt nói:
- Khả năng của Huyết Đằng năm cánh không chỉ có điểm này, nó không những căn cứ vào ý niệm của ngươi phát sinh biến hóa, hơn nữa còn có thể hấp thu huyết nhục của đối phương sử dụng cho mình. Chỗ dùng còn rất nhiều, sau này ngươi từ từ nhận thức đi.
- Tiên sinh, ngươi gọi ta là Đặng Hạc được rồi.
Đặng Hạc nghiêm nghị nói:
- Tùy huynh đệ, Đặng Hạc ta là một người thô kệch, nhưng luôn luôn ân oán rõ ràng, hôm nay ta thiếu ngươi một đại nhân tình, sau này nhất định sẽ trả cho ngươi!
- Ta là đại diện Lữ tổ trưởng tới trị liệu cho ngươi, phần nhân tình này, ngươi cứ tính trên đầu tổ chín là được rồi.
Tùy Qua cũng không kể công. Mặc dù hắn là người làm ăn, nhưng cũng không phải người hám lợi, thấy người của Long Đằng liều mạng với người Nhật mà bị thương, hắn cảm thấy thật sự không nên thu phí trị liệu, dĩ nhiên cũng không thể khiến Đặng Hạc thiếu hắn nhân tình này.
- Không sai, tổ chín chúng ta sẽ cho Tùy tiên sinh một câu trả lời thỏa đáng.
Lạc Thanh Liên nói:
- Đặng Hạc, ngươi có thể xuất viện. Tùy tiên sinh, còn có tổ viên khác bị thương, hi vọng ngươi có thể giúp bọn ta trị liệu.
- Được.
Tùy Qua đồng ý.
- Ngũ tạng lục phủ bị người ta đánh lệch vị trí? Nơi này có Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch.
- Xương cột sống bị chặt đứt? Dùng Bồi Nguyên cao đi.
- Đầu óc bị chấn u mê? Uống nhiều chất lỏng Lịch Mộc đi.
- Nguyên khí hao hết, hôn mê bất tỉnh? Kêu y ta cho hắn nuốt một viên Tinh Nguyên đan —— ăn không trôi, không biết dùng miệng đút sao!
- . . .
Chỉ chốc lát sau, Tùy Qua lại bắt đầu đổi khách làm chủ, không ngừng lấy ra các loại linh dược, chữa khỏi thương thế cho thành viên Long Đằng.
Thật ra, không phải vì y thuật của Tùy Qua cao hơn Lữ Chính Dương và Lạc Thanh Liên bao nhiêu, thật sự là bởi vì trên người Tùy Qua có rất nhiều linh thảo, linh dược. Cả người chính là một tiệm bán thuốc linh dược di động, tựa hồ người bị thương cần thứ gì, là hắn có thể lấy ra thứ đó. Hơn nữa, những linh dược Tùy Qua lấy ra, tỉ lệ cũng vô cùng tốt. Thành viên của Long Đằng cũng không phải người bình thường, dược hiệu linh nghiệm, bọn họ cũng có thể tiếp nhận, chứ không giống người bình thường không chịu được.
/1780
|