Ngu Kế Đô chợt phát hiện, hắn tình nguyện nói chuyện với Chu Quốc Bằng nhiều hơn, bởi vì tiểu tử Quân Thương Sinh càng thêm giảo hoạt cho với lão đầu tử kia, hơn nữa khẩu vị càng lớn hơn nữa.
Nhưng Ngu Kế Đô cũng không phải kẻ ngu dốt, hắn trấn định hỏi:
- Các người muốn điều kiện như thế nào?
- Khẩu vị của chính khách đều thật lớn.
Quân Thương Sinh nói:
- Yêu cầu của Chu thúc là một thân thể trẻ tuổi, mà các vị đại lão cũng là như vậy, nói vậy phường hội hẳn sẽ có biện pháp đi. Về phần trường sinh, tôi biết đây là không thực tế, nhưng làm cho các vị trưởng bối tinh lực thịnh vượng, tuổi trẻ mà có “sức chiến đấu”, nói vậy phường hội hẳn có thể làm được ah.
- Được.
Ngu Kế Đô gật đầu, nếu ngay cả điều kiện này cũng không đáp ứng, vậy cũng không thể tiếp tục đàm phán.
Quân Thương Sinh mỉm cười, tiếp tục nói:
- Đây chỉ là một yêu cầu trong đó. Mặt khác chúng tôi không những muốn kiềm chế Long Đằng, còn tiến hành rửa sạch, quét sạch một ít phần tử phản động, cho nên cần các vị toàn lực phối hợp, hơn nữa chứng minh các vị có năng lực làm chuyện này.
- Yêu cầu này chúng tôi tự nhiên có thể cam đoan.
Ngu Kế Đô nói.
- Cuối cùng còn một điều kiện.
Quân Thương Sinh nói:
- Chúng tôi rửa sạch một người, các vị cần bồi thường nhất định cho chúng tôi.
- Bồi thường?
Ngu Kế Đô cười nói:
- Quân tiên sinh, điều kiện cuối cùng chúng tôi không thể đáp ứng. Chúng tôi rửa sạch Long Đằng cho các người, không ngờ còn phải bồi thường cho các người? Ít nhất anh cấp cho tôi một lý do xem.
- Bởi vì các vị cũng muốn một chút người nào trong Long Đằng phải chết!
Quân Thương Sinh nói.
Ngu Kế Đô không khỏi sửng sốt, không nghĩ tới Quân Thương Sinh sắc bén lợi hại như thế, so với lão chính khách càng thêm lợi hại. Đang định cò kè mặc cả một phen, lúc này thần niệm của hắn thu lấy một tin tức đến từ thủ hạ, một tin tức làm cho hắn khiếp sợ vạn phần!
- Quân tiên sinh, việc này ngày sau bàn lại!
Ngu Kế Đô có chút thất thố đứng dậy cáo từ, đi ra khỏi phòng bay vọt lên trời.
Trong phòng khách sạn Minh Phủ thị.
Ngu Kế Đô một mình nhìn về phương hướng Đông Giang, vẻ mặt thật phức tạp.
Hắn bỗng nhiên rời khỏi Đế Kinh, bỏ quên cuộc đàm phán với Chu Quốc Bằng cùng Quân Thương Sinh, chẳng qua bởi vì một tin tức, một tin tức làm cho hắn kinh hãi vạn phần.
Đại quân chinh phạt phường hội lại lâm trận phản chiến!
Hơn mấy chục người tu hành trúc cơ kỳ lại quỳ trước mặt người khác!
Thanh danh của phường hội vì những kẻ ngu xuẩn kia bị quét rác!
Đúng vậy, những kẻ ngu xuẩn kia ở trong mắt Ngu Kế Đô cũng chỉ là một quân cờ, bị bỏ rơi mà thôi, nhưng bất kể nói như thế nào, những người kia đại biểu chính là phường hội, người trong tu hành giới sẽ cho rằng bọn hắn là người của phường hội. Hiện giờ nhiều người như vậy đồng loạt quỳ xuống trước Tùy Qua, thần phục, điều này làm mặt mũi phường hội làm sao tồn tại?
Điều này làm mặt mũi của Ngu Kế Đô làm sao tồn tại?
Đám ngu xuẩn chết tiệt!
Ngu Kế Đô siết chặt nắm tay, hiện tại hắn chỉ hận không thể lập tức đi giết một tu hành thế gia phát tiết mối hận trong lòng.
Nhưng toàn bộ “đại quân thảo phạt” đều quỳ xuống, hắn phải giết ai?
Chẳng lẽ giết sạch toàn bộ sao?
Nếu như hắn làm vậy, sau này còn có ai dám giao tiếp với phường hội? Huống chi các nguyên lão phường hội tuyệt đối sẽ không cho phép hắn làm ra chuyện ngu xuẩn như thế.
Nhưng đây cũng không phải hoàn toàn là nguyên nhân khiến cho hắn phẫn nộ.
Nguyên nhân chân chính là bởi vì Tùy Qua đột phá âm dương cảnh lại xuất hiện thiên địa dị tượng: Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ!
Hâm mộ, ghen tỵ, cừu hận, đủ loại cảm xúc đan vào chung một chỗ, giống như độc xà cắn phệ nội tâm của hắn.
Ở trong mắt của hắn, loại người như Tùy Qua chỉ là tiểu bạch kiểm, ỷ vào nữ ma đầu sau lưng mà kiêu ngạo như vậy, mới có thể cẩu thả sống được tới bây giờ. Mà sau khi Ngu Kế Đô kết đan, hắn càng không đem Tùy Qua đặt trong mắt, tự cho mình mới là kỳ tài ngút trời, thiên tài tu hành giới, tập trung hàng ngàn sủng ái một thân, ngày sau tất nhiên có thể trở thành nhất phương bá chủ tu hành giới.
Nhưng ngay lúc Ngu Kế Đô kết đan thành công, phong tư tỏa sáng, bản thân đang cảm thấy thập phần tốt đẹp, Tùy Qua không ngờ cũng đột phá. Tuy rằng chỉ là đột phá âm dương cảnh, nhưng với khí phách như vậy, còn dùng phương thức phong cách như thế đột phá!
Tuy rằng Ngu Kế Đô đạt tới kết đan kỳ, tuy kết đan kỳ lợi hại, nhưng trong tu hành giới ngọa hổ tàng long, cũng có không ít người từng thành công. Nhưng mà viễn cổ Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ lại gia trì lên người Tùy Qua, nhất thời làm thành tựu của Ngu Kế Đô ảm đạm không ánh sáng, chẳng những là vậy, Tùy Qua đột phá cảnh giới thành công, chuyện thứ nhất cần làm lại là khiến cho đại quân thảo phạt của phường hội phải quỳ xuống thần phục.
Đây là diễu võ giương oai, cũng đánh vào mặt Ngu Kế Đô!
Lúc này Ngu Kế Đô mới đột nhiên ý thức được Tùy Qua đã trở thành hoàng giả trong tu hành giới, có tiềm lực bá chủ! Hơn nữa trời sinh dị tượng, đây là tập trung ánh mắt nhìn chăm chú của thiên hạ. Tiến vào kết đan kỳ thành công, trong tu hành giới cũng nhấc lên cuộn sóng, nhưng so sánh với thiên địa hoàng giả giáp trụ, quả thật chính là trên trời dưới đất.
Ngu Kế Đô cũng biết rất nhanh, không, có lẽ là bây giờ cả tu hành giới, cho dù là ẩn thế tông môn chỉ sợ đã biết có người tu hành đạt được Mộc Hoàng giáp trụ ra đời.
Tùy Qua đã trở thành hoàng giả tương lai của tu hành giới.
Đương nhiên, có lẽ còn có Hắc Đế Thủy Hoàng giáp trụ, Xích Đế Hỏa Hoàng giáp trụ, Hoàng Đế Thổ Hoàng giáp trụ, Bạch Đế Kim Hoàng giáp trụ, nhưng đây chỉ tồn tại trên lý luận mà thôi. Hiện giờ cũng không phải thời viễn cổ, thiên tài tu hành xuất hiện lớp lớp, huống hồ cho dù là thời cổ, nhưng người có được Ngũ Hành Khí thiên địa hoàng giả giáp trụ, vẫn như sương sớm, ít ỏi vô cùng.
Đối với người tự nhận mình là thiên tài như Ngu Kế Đô, tự xem là bá chủ tương lai mà nói, loại đả kích này thật sự trí mạng.
Tựa hồ nháy mắt đem Ngu Kế Đô từ thiên đình ném xuống địa phủ.
Hiện giờ Ngu Kế Đô cần suy nghĩ không phải là làm sao thu thập những kẻ phản nghịch phường hội kia, hiện tại điều hắn nghĩ chính là làm sao rời khỏi bóng ma của Tùy Qua, một lần nữa hướng phường hội, hướng cả tu hành giới, cũng hướng chính hắn chứng minh: Ngu Kế Đô mới là kỳ tài ngút trời, bá chủ tương lai! Mà Tùy Qua vẫn chỉ là côn trùng trong mắt hắn, vĩnh viễn không khả năng siêu việt sự tồn tại của hắn!
Ngu Kế Đô đứng trước cửa sổ nhìn ra xa, chăm chú nhìn…
Giống như một pho tượng điêu khắc.
Màn đêm tiến đến.
Sáng sớm.
Lại là màn đêm.
Ba ngày ba đêm, Ngu Kế Đô vẫn không nhúc nhích.
Thẳng đến ngày thứ tư, Ngu Kế Đô tựa hồ rốt cục làm ra quyết định trọng đại mà gian nan, trên mặt lộ vẻ kiên nghị, sau đó thân thể hóa thành một đạo kim quang biến mất cuối chân trời.
Bên trong một hầm trú ẩn thuộc Đế Kinh.
Nhưng Ngu Kế Đô cũng không phải kẻ ngu dốt, hắn trấn định hỏi:
- Các người muốn điều kiện như thế nào?
- Khẩu vị của chính khách đều thật lớn.
Quân Thương Sinh nói:
- Yêu cầu của Chu thúc là một thân thể trẻ tuổi, mà các vị đại lão cũng là như vậy, nói vậy phường hội hẳn sẽ có biện pháp đi. Về phần trường sinh, tôi biết đây là không thực tế, nhưng làm cho các vị trưởng bối tinh lực thịnh vượng, tuổi trẻ mà có “sức chiến đấu”, nói vậy phường hội hẳn có thể làm được ah.
- Được.
Ngu Kế Đô gật đầu, nếu ngay cả điều kiện này cũng không đáp ứng, vậy cũng không thể tiếp tục đàm phán.
Quân Thương Sinh mỉm cười, tiếp tục nói:
- Đây chỉ là một yêu cầu trong đó. Mặt khác chúng tôi không những muốn kiềm chế Long Đằng, còn tiến hành rửa sạch, quét sạch một ít phần tử phản động, cho nên cần các vị toàn lực phối hợp, hơn nữa chứng minh các vị có năng lực làm chuyện này.
- Yêu cầu này chúng tôi tự nhiên có thể cam đoan.
Ngu Kế Đô nói.
- Cuối cùng còn một điều kiện.
Quân Thương Sinh nói:
- Chúng tôi rửa sạch một người, các vị cần bồi thường nhất định cho chúng tôi.
- Bồi thường?
Ngu Kế Đô cười nói:
- Quân tiên sinh, điều kiện cuối cùng chúng tôi không thể đáp ứng. Chúng tôi rửa sạch Long Đằng cho các người, không ngờ còn phải bồi thường cho các người? Ít nhất anh cấp cho tôi một lý do xem.
- Bởi vì các vị cũng muốn một chút người nào trong Long Đằng phải chết!
Quân Thương Sinh nói.
Ngu Kế Đô không khỏi sửng sốt, không nghĩ tới Quân Thương Sinh sắc bén lợi hại như thế, so với lão chính khách càng thêm lợi hại. Đang định cò kè mặc cả một phen, lúc này thần niệm của hắn thu lấy một tin tức đến từ thủ hạ, một tin tức làm cho hắn khiếp sợ vạn phần!
- Quân tiên sinh, việc này ngày sau bàn lại!
Ngu Kế Đô có chút thất thố đứng dậy cáo từ, đi ra khỏi phòng bay vọt lên trời.
Trong phòng khách sạn Minh Phủ thị.
Ngu Kế Đô một mình nhìn về phương hướng Đông Giang, vẻ mặt thật phức tạp.
Hắn bỗng nhiên rời khỏi Đế Kinh, bỏ quên cuộc đàm phán với Chu Quốc Bằng cùng Quân Thương Sinh, chẳng qua bởi vì một tin tức, một tin tức làm cho hắn kinh hãi vạn phần.
Đại quân chinh phạt phường hội lại lâm trận phản chiến!
Hơn mấy chục người tu hành trúc cơ kỳ lại quỳ trước mặt người khác!
Thanh danh của phường hội vì những kẻ ngu xuẩn kia bị quét rác!
Đúng vậy, những kẻ ngu xuẩn kia ở trong mắt Ngu Kế Đô cũng chỉ là một quân cờ, bị bỏ rơi mà thôi, nhưng bất kể nói như thế nào, những người kia đại biểu chính là phường hội, người trong tu hành giới sẽ cho rằng bọn hắn là người của phường hội. Hiện giờ nhiều người như vậy đồng loạt quỳ xuống trước Tùy Qua, thần phục, điều này làm mặt mũi phường hội làm sao tồn tại?
Điều này làm mặt mũi của Ngu Kế Đô làm sao tồn tại?
Đám ngu xuẩn chết tiệt!
Ngu Kế Đô siết chặt nắm tay, hiện tại hắn chỉ hận không thể lập tức đi giết một tu hành thế gia phát tiết mối hận trong lòng.
Nhưng toàn bộ “đại quân thảo phạt” đều quỳ xuống, hắn phải giết ai?
Chẳng lẽ giết sạch toàn bộ sao?
Nếu như hắn làm vậy, sau này còn có ai dám giao tiếp với phường hội? Huống chi các nguyên lão phường hội tuyệt đối sẽ không cho phép hắn làm ra chuyện ngu xuẩn như thế.
Nhưng đây cũng không phải hoàn toàn là nguyên nhân khiến cho hắn phẫn nộ.
Nguyên nhân chân chính là bởi vì Tùy Qua đột phá âm dương cảnh lại xuất hiện thiên địa dị tượng: Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ!
Hâm mộ, ghen tỵ, cừu hận, đủ loại cảm xúc đan vào chung một chỗ, giống như độc xà cắn phệ nội tâm của hắn.
Ở trong mắt của hắn, loại người như Tùy Qua chỉ là tiểu bạch kiểm, ỷ vào nữ ma đầu sau lưng mà kiêu ngạo như vậy, mới có thể cẩu thả sống được tới bây giờ. Mà sau khi Ngu Kế Đô kết đan, hắn càng không đem Tùy Qua đặt trong mắt, tự cho mình mới là kỳ tài ngút trời, thiên tài tu hành giới, tập trung hàng ngàn sủng ái một thân, ngày sau tất nhiên có thể trở thành nhất phương bá chủ tu hành giới.
Nhưng ngay lúc Ngu Kế Đô kết đan thành công, phong tư tỏa sáng, bản thân đang cảm thấy thập phần tốt đẹp, Tùy Qua không ngờ cũng đột phá. Tuy rằng chỉ là đột phá âm dương cảnh, nhưng với khí phách như vậy, còn dùng phương thức phong cách như thế đột phá!
Tuy rằng Ngu Kế Đô đạt tới kết đan kỳ, tuy kết đan kỳ lợi hại, nhưng trong tu hành giới ngọa hổ tàng long, cũng có không ít người từng thành công. Nhưng mà viễn cổ Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ lại gia trì lên người Tùy Qua, nhất thời làm thành tựu của Ngu Kế Đô ảm đạm không ánh sáng, chẳng những là vậy, Tùy Qua đột phá cảnh giới thành công, chuyện thứ nhất cần làm lại là khiến cho đại quân thảo phạt của phường hội phải quỳ xuống thần phục.
Đây là diễu võ giương oai, cũng đánh vào mặt Ngu Kế Đô!
Lúc này Ngu Kế Đô mới đột nhiên ý thức được Tùy Qua đã trở thành hoàng giả trong tu hành giới, có tiềm lực bá chủ! Hơn nữa trời sinh dị tượng, đây là tập trung ánh mắt nhìn chăm chú của thiên hạ. Tiến vào kết đan kỳ thành công, trong tu hành giới cũng nhấc lên cuộn sóng, nhưng so sánh với thiên địa hoàng giả giáp trụ, quả thật chính là trên trời dưới đất.
Ngu Kế Đô cũng biết rất nhanh, không, có lẽ là bây giờ cả tu hành giới, cho dù là ẩn thế tông môn chỉ sợ đã biết có người tu hành đạt được Mộc Hoàng giáp trụ ra đời.
Tùy Qua đã trở thành hoàng giả tương lai của tu hành giới.
Đương nhiên, có lẽ còn có Hắc Đế Thủy Hoàng giáp trụ, Xích Đế Hỏa Hoàng giáp trụ, Hoàng Đế Thổ Hoàng giáp trụ, Bạch Đế Kim Hoàng giáp trụ, nhưng đây chỉ tồn tại trên lý luận mà thôi. Hiện giờ cũng không phải thời viễn cổ, thiên tài tu hành xuất hiện lớp lớp, huống hồ cho dù là thời cổ, nhưng người có được Ngũ Hành Khí thiên địa hoàng giả giáp trụ, vẫn như sương sớm, ít ỏi vô cùng.
Đối với người tự nhận mình là thiên tài như Ngu Kế Đô, tự xem là bá chủ tương lai mà nói, loại đả kích này thật sự trí mạng.
Tựa hồ nháy mắt đem Ngu Kế Đô từ thiên đình ném xuống địa phủ.
Hiện giờ Ngu Kế Đô cần suy nghĩ không phải là làm sao thu thập những kẻ phản nghịch phường hội kia, hiện tại điều hắn nghĩ chính là làm sao rời khỏi bóng ma của Tùy Qua, một lần nữa hướng phường hội, hướng cả tu hành giới, cũng hướng chính hắn chứng minh: Ngu Kế Đô mới là kỳ tài ngút trời, bá chủ tương lai! Mà Tùy Qua vẫn chỉ là côn trùng trong mắt hắn, vĩnh viễn không khả năng siêu việt sự tồn tại của hắn!
Ngu Kế Đô đứng trước cửa sổ nhìn ra xa, chăm chú nhìn…
Giống như một pho tượng điêu khắc.
Màn đêm tiến đến.
Sáng sớm.
Lại là màn đêm.
Ba ngày ba đêm, Ngu Kế Đô vẫn không nhúc nhích.
Thẳng đến ngày thứ tư, Ngu Kế Đô tựa hồ rốt cục làm ra quyết định trọng đại mà gian nan, trên mặt lộ vẻ kiên nghị, sau đó thân thể hóa thành một đạo kim quang biến mất cuối chân trời.
Bên trong một hầm trú ẩn thuộc Đế Kinh.
/1780
|