Tùy Qua bất đắc dĩ phải buông tay bóp cổ Xích Âm Cơ, chống cự hai thanh đoản kiếm kia.
Nhưng đúng lúc này một cỗ sát khí càng thêm dày đặc bao quanh thân thể hắn, cảm giác nguy cơ mãnh liệt nổi lên trong lòng.
Một ý niệm xẹt qua trong đầu hắn nhanh như chớp.
Xà Ưng cốc! Xem ra nơi này không chỉ có xà, có ưng, còn có xà yêu. Như vậy chẳng lẽ sẽ không có ưng yêu sao?
Có lẽ đây chính là nguyên nhân có tên là Xà Ưng cốc!
Không thể không nói ý nghĩ này đã cứu Tùy Qua một mạng.
Hắn dùng hết thủ đoạn mới đánh ngang tay với Xích Âm Cơ, không nghĩ tới lại còn có một ưng yêu như hổ rình mồi. Tùy Qua không biết yêu quái kia làm sao tránh thoát dò xét của mình, nhưng nếu mình có thủ đoạn tránh né cảm ứng của yêu tham, đương nhiên yêu quái kia cũng có thủ đoạn che giấu hành tung của nó.
Nhưng tuy ưng yêu che giấu được hành tung, lại không che giấu được sát khí.
Cho nên khi nó ra tay, Tùy Qua đã cảm ứng được. Nhưng hắn lại lầm là sát khí của Xích Âm Cơ, suýt chút nữa hại bản thân đánh mất tính mạng.
- Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ! Thảo mộc giai binh!
Tùy Qua quát lớn, hai tay ôm trước ngực, sau đó lăng không đánh ra một quyền!
Ưng, là bá chủ không trung, chúa tể bầu trời, cũng là động vật cực kỳ cao ngạo.
Mặc dù là đánh lén, cũng là đánh từ bên trên, quả quyết sẽ không phát động từ dưới đất.
Cho nên lâm vào tình huống không kịp cẩn thận điều tra, ngay tích tắc sinh tử Tùy Qua hoàn toàn dựa vào cảm giác của mình lăng không đánh ra một quyền, sau khi ra tay Tùy Qua mới đưa mắt nhìn về hướng kẻ đánh lén.
Tùy Qua phán đoán không sai.
Cách đỉnh đầu hắn chưa đầy hai trượng, một kim sắc thân ảnh đang dùng tốc độ nhanh như tia chớp vọt tới.
Người kia mặc áo màu vàng, nhìn qua thật giống như đế vương, là một thanh niên anh tuấn, nhất là mũi ưng thật sự rất rõ ràng, nhưng bởi vì phẫn nộ cực độ nên khuôn mặt có vẻ vặn vẹo cùng dữ tợn.
Người còn chưa tới nhưng hai bàn tay đã tản ra kim quang chói mắt, đánh thẳng xuống đầu Tùy Qua, Tùy Qua nhìn thấy một trảo ảnh mang theo kim sắc cương khí chộp thẳng vào đỉnh đầu của mình. Trong khoảnh khắc hai tay người kia bắn ra cương khí trảo ảnh hơn trăm trảo, một tầng tiếp nối một tầng, ra vẻ tính toán phải một chiêu lấy mạng.
Nếu Tùy Qua không hề có chút phòng bị, phỏng chừng người kia đã đắc thủ.
Đáng tiếc chính là khi người kia ra tay, Tùy Qua đã cảm nhận được sát khí của hắn, hơn nữa toàn lực phản kích.
Khi Tùy Qua đánh ra một quyền, hư ảnh giáp trụ hiện ra trên thân, ngay sau đó toàn bộ cỏ cây trong Xà Ưng cốc giống như bị “thức tỉnh”, như có linh tính thoát khỏi thân cành, biến hóa thành lợi kiếm tụ tập quanh thân Tùy Qua, ngưng tụ thành một đầu thanh long từ trong quyền đầu của hắn oanh ra ngoài.
Đây là lần thứ hai Tùy Qua thi triển chiêu “thảo mộc giai binh”, tuy rằng xuất chiêu hơi có chút vội vàng, nhưng uy lực không kém hơn chút nào, thậm chí còn cao hơn, bởi vì lần này hắn chẳng những ngưng tụ toàn bộ nguyên khí của cỏ cây trong cốc, còn tụ tập ý chí phẫn nộ của chúng.
Ưng trảo chụp xuống đầy trời, thanh long phóng lên cao, hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau.
Oanh long!
Trong Xà Ưng cốc truyền ra tiếng nổ vang thật lớn, cả sơn cốc chao đảo mãnh liệt, mà độc xà cùng loài ưng trong cốc hốt hoảng thoát khỏi sào huyệt, tựa hồ cảm thấy ngày tận thế tiến đến.
Một chùm máu tươi sái xuống.
Kim sắc thân ảnh bị một chiêu của Tùy Qua đánh văng lên bầu trời.
Nhưng tình huống của Tùy Qua không tốt hơn bao nhiêu, khóe môi tuôn máu tươi, vân gỗ lộ ra tơ máu, dấu hiệu kinh mạch cùng nội tạng bị chấn thương.
Dưới chân Tùy Qua hiện ra vết rách dài chừng mười trượng, dấu vết lần va chạm vừa rồi.
- Trường Không!
Xà yêu Xích Âm Cơ hét lớn một tiếng, phóng lên cao truy theo kim sắc thân ảnh.
Mà Tùy Qua nhân cơ hội nuốt vào một viên Địa Nguyên Đan, bắt đầu điều dưỡng cương khí rối loạn trong thân thể, thừa cơ chữa trị nội tạng cùng kinh mạch bị hao tổn.
Tùy Qua lựa chọn nhanh chóng chữa thương mà không chạy trốn cũng đã suy tính kỹ. Đầu tiên hắn không nắm chắc vung lắc được Xích Âm Cơ. Mặt khác kẻ đánh lén hắn lại là ưng yêu, so tốc độ đương nhiên nhanh hơn người tu hành kết đan kỳ, tuyệt đối có thiên phú rất cao.
Ngay lúc hắn bình tĩnh phân tích tình thế, lại không biết Xích Âm Cơ cùng ưng yêu càng thêm khiếp sợ.
Ưng yêu tên Ưng Trường Không, là nhân tình của Xích Âm Cơ, nhiều năm trước hai yêu vật sinh trưởng trong Xà Ưng cốc này, là người thống trị nơi đây. Khi hai yêu vật còn chưa tu luyện thành yêu chính là tử đối đầu, từng đối chiến nhau nhiều lần, sau khi tu thành yêu quái bởi vì hận sinh yêu, kết thành vợ chồng, sau đó ẩn cư trong cốc.
Về sau trong cốc xuất hiện một đầu Cửu Đầu Yêu Tham, hai yêu quái tuy không biết cách gieo trồng linh thảo, nhưng biết tác dụng, vì thế đã đem Cửu Đầu Yêu Thảo xem là tài sản riêng, chờ đợi sau khi yêu thảo hoàn toàn biến hóa sẽ bắt giữ sử dụng. Cho nên ngày thường hai yêu quái ẩn nấp tận sâu trong cốc, bế quant u hành không rời khỏi cốc. Ngẫu nhiên nếu có nhân loại đi vào, bọn hắn sẽ đánh chết, cắn nuốt huyết nhục. Bởi vậy Xà Ưng cốc đã biến thành nơi cấm kỵ của Khổng Tước Vương thị.
Sự xuất hiện của Tùy Qua vượt ngoài ý liệu của hai yêu quái. Nhưng nhìn thấy Tùy Qua có biện pháp bắt giữ Cửu Đầu Yêu Tham, Xích Âm Cơ cùng Ưng Trường Không không can thiệp, thẳng đến khi Tùy Qua hoàn toàn thu phục yêu tham Xích Âm Cơ mới hiện thân yêu cầu, mà Ưng Trường Không tiềm phục trong bóng tối chờ thời cơ đem Tùy Qua một kích giết chết.
Hai yêu quái tính kế không sai, nhưng không nghĩ tới Tùy Qua lợi hại như vậy, tu vi đã siêu việt đạo sĩ trúc cơ kỳ bình thường, thậm chí hoàn toàn có thể so sánh với đạo sĩ kết đan kỳ.
Càng làm hai yêu quái không nghĩ tới chính là Ưng Trường Không một kích toàn lực đánh lén lại không thành công, chỉ lâm vào cục diện lưỡng bại câu thương.
Đối với Ưng Trường Không mà nói đây là một sự vũ nhục!
Càng làm cho hắn không ngờ chính là “con mồi” kia còn không chạy trốn.
- Cẩn thận một chút!
Xích Âm Cơ nhắc nhở:
- Tiểu tử này rất gian trá!
Ai biết Xích Âm Cơ không nhắc tới thì thôi, vừa nhắc nhở liền làm Ưng Trường Không có chút hổn hển:
- Ta nhất định phải giết hắn! Đem hắn bằm thây vạn đoạn! Xú trùng ghê tởm kia, hắn lại dám nhục nhã ngươi trước mặt của ta!
- Bất quá chỉ để cho hắn chiếm chút tiểu tiện nghi mà thôi.
Xích Âm Cơ nghiến răng nói:
- Đợi lát nữa chúng ta dùng máu thịt của hắn rửa sạch nhục nhã. Hai người chúng ta liên thủ, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ!
- Đúng vậy, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ!
Ưng Trường Không hung hăng nói.
Tùy Qua vừa điều tức nguyên khí trong cơ thể, lại nhìn hai yêu quái nói:
- Hai vị, không bằng xuống dưới chúng ta nói chuyện?
- Nói chuyện gì?
Xích Âm Cơ không biết chủ ý của Tùy Qua, nhưng nhận định vì hắn không thể thoát đi cho nên không lập tức động thủ.
Nhưng đúng lúc này một cỗ sát khí càng thêm dày đặc bao quanh thân thể hắn, cảm giác nguy cơ mãnh liệt nổi lên trong lòng.
Một ý niệm xẹt qua trong đầu hắn nhanh như chớp.
Xà Ưng cốc! Xem ra nơi này không chỉ có xà, có ưng, còn có xà yêu. Như vậy chẳng lẽ sẽ không có ưng yêu sao?
Có lẽ đây chính là nguyên nhân có tên là Xà Ưng cốc!
Không thể không nói ý nghĩ này đã cứu Tùy Qua một mạng.
Hắn dùng hết thủ đoạn mới đánh ngang tay với Xích Âm Cơ, không nghĩ tới lại còn có một ưng yêu như hổ rình mồi. Tùy Qua không biết yêu quái kia làm sao tránh thoát dò xét của mình, nhưng nếu mình có thủ đoạn tránh né cảm ứng của yêu tham, đương nhiên yêu quái kia cũng có thủ đoạn che giấu hành tung của nó.
Nhưng tuy ưng yêu che giấu được hành tung, lại không che giấu được sát khí.
Cho nên khi nó ra tay, Tùy Qua đã cảm ứng được. Nhưng hắn lại lầm là sát khí của Xích Âm Cơ, suýt chút nữa hại bản thân đánh mất tính mạng.
- Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ! Thảo mộc giai binh!
Tùy Qua quát lớn, hai tay ôm trước ngực, sau đó lăng không đánh ra một quyền!
Ưng, là bá chủ không trung, chúa tể bầu trời, cũng là động vật cực kỳ cao ngạo.
Mặc dù là đánh lén, cũng là đánh từ bên trên, quả quyết sẽ không phát động từ dưới đất.
Cho nên lâm vào tình huống không kịp cẩn thận điều tra, ngay tích tắc sinh tử Tùy Qua hoàn toàn dựa vào cảm giác của mình lăng không đánh ra một quyền, sau khi ra tay Tùy Qua mới đưa mắt nhìn về hướng kẻ đánh lén.
Tùy Qua phán đoán không sai.
Cách đỉnh đầu hắn chưa đầy hai trượng, một kim sắc thân ảnh đang dùng tốc độ nhanh như tia chớp vọt tới.
Người kia mặc áo màu vàng, nhìn qua thật giống như đế vương, là một thanh niên anh tuấn, nhất là mũi ưng thật sự rất rõ ràng, nhưng bởi vì phẫn nộ cực độ nên khuôn mặt có vẻ vặn vẹo cùng dữ tợn.
Người còn chưa tới nhưng hai bàn tay đã tản ra kim quang chói mắt, đánh thẳng xuống đầu Tùy Qua, Tùy Qua nhìn thấy một trảo ảnh mang theo kim sắc cương khí chộp thẳng vào đỉnh đầu của mình. Trong khoảnh khắc hai tay người kia bắn ra cương khí trảo ảnh hơn trăm trảo, một tầng tiếp nối một tầng, ra vẻ tính toán phải một chiêu lấy mạng.
Nếu Tùy Qua không hề có chút phòng bị, phỏng chừng người kia đã đắc thủ.
Đáng tiếc chính là khi người kia ra tay, Tùy Qua đã cảm nhận được sát khí của hắn, hơn nữa toàn lực phản kích.
Khi Tùy Qua đánh ra một quyền, hư ảnh giáp trụ hiện ra trên thân, ngay sau đó toàn bộ cỏ cây trong Xà Ưng cốc giống như bị “thức tỉnh”, như có linh tính thoát khỏi thân cành, biến hóa thành lợi kiếm tụ tập quanh thân Tùy Qua, ngưng tụ thành một đầu thanh long từ trong quyền đầu của hắn oanh ra ngoài.
Đây là lần thứ hai Tùy Qua thi triển chiêu “thảo mộc giai binh”, tuy rằng xuất chiêu hơi có chút vội vàng, nhưng uy lực không kém hơn chút nào, thậm chí còn cao hơn, bởi vì lần này hắn chẳng những ngưng tụ toàn bộ nguyên khí của cỏ cây trong cốc, còn tụ tập ý chí phẫn nộ của chúng.
Ưng trảo chụp xuống đầy trời, thanh long phóng lên cao, hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau.
Oanh long!
Trong Xà Ưng cốc truyền ra tiếng nổ vang thật lớn, cả sơn cốc chao đảo mãnh liệt, mà độc xà cùng loài ưng trong cốc hốt hoảng thoát khỏi sào huyệt, tựa hồ cảm thấy ngày tận thế tiến đến.
Một chùm máu tươi sái xuống.
Kim sắc thân ảnh bị một chiêu của Tùy Qua đánh văng lên bầu trời.
Nhưng tình huống của Tùy Qua không tốt hơn bao nhiêu, khóe môi tuôn máu tươi, vân gỗ lộ ra tơ máu, dấu hiệu kinh mạch cùng nội tạng bị chấn thương.
Dưới chân Tùy Qua hiện ra vết rách dài chừng mười trượng, dấu vết lần va chạm vừa rồi.
- Trường Không!
Xà yêu Xích Âm Cơ hét lớn một tiếng, phóng lên cao truy theo kim sắc thân ảnh.
Mà Tùy Qua nhân cơ hội nuốt vào một viên Địa Nguyên Đan, bắt đầu điều dưỡng cương khí rối loạn trong thân thể, thừa cơ chữa trị nội tạng cùng kinh mạch bị hao tổn.
Tùy Qua lựa chọn nhanh chóng chữa thương mà không chạy trốn cũng đã suy tính kỹ. Đầu tiên hắn không nắm chắc vung lắc được Xích Âm Cơ. Mặt khác kẻ đánh lén hắn lại là ưng yêu, so tốc độ đương nhiên nhanh hơn người tu hành kết đan kỳ, tuyệt đối có thiên phú rất cao.
Ngay lúc hắn bình tĩnh phân tích tình thế, lại không biết Xích Âm Cơ cùng ưng yêu càng thêm khiếp sợ.
Ưng yêu tên Ưng Trường Không, là nhân tình của Xích Âm Cơ, nhiều năm trước hai yêu vật sinh trưởng trong Xà Ưng cốc này, là người thống trị nơi đây. Khi hai yêu vật còn chưa tu luyện thành yêu chính là tử đối đầu, từng đối chiến nhau nhiều lần, sau khi tu thành yêu quái bởi vì hận sinh yêu, kết thành vợ chồng, sau đó ẩn cư trong cốc.
Về sau trong cốc xuất hiện một đầu Cửu Đầu Yêu Tham, hai yêu quái tuy không biết cách gieo trồng linh thảo, nhưng biết tác dụng, vì thế đã đem Cửu Đầu Yêu Thảo xem là tài sản riêng, chờ đợi sau khi yêu thảo hoàn toàn biến hóa sẽ bắt giữ sử dụng. Cho nên ngày thường hai yêu quái ẩn nấp tận sâu trong cốc, bế quant u hành không rời khỏi cốc. Ngẫu nhiên nếu có nhân loại đi vào, bọn hắn sẽ đánh chết, cắn nuốt huyết nhục. Bởi vậy Xà Ưng cốc đã biến thành nơi cấm kỵ của Khổng Tước Vương thị.
Sự xuất hiện của Tùy Qua vượt ngoài ý liệu của hai yêu quái. Nhưng nhìn thấy Tùy Qua có biện pháp bắt giữ Cửu Đầu Yêu Tham, Xích Âm Cơ cùng Ưng Trường Không không can thiệp, thẳng đến khi Tùy Qua hoàn toàn thu phục yêu tham Xích Âm Cơ mới hiện thân yêu cầu, mà Ưng Trường Không tiềm phục trong bóng tối chờ thời cơ đem Tùy Qua một kích giết chết.
Hai yêu quái tính kế không sai, nhưng không nghĩ tới Tùy Qua lợi hại như vậy, tu vi đã siêu việt đạo sĩ trúc cơ kỳ bình thường, thậm chí hoàn toàn có thể so sánh với đạo sĩ kết đan kỳ.
Càng làm hai yêu quái không nghĩ tới chính là Ưng Trường Không một kích toàn lực đánh lén lại không thành công, chỉ lâm vào cục diện lưỡng bại câu thương.
Đối với Ưng Trường Không mà nói đây là một sự vũ nhục!
Càng làm cho hắn không ngờ chính là “con mồi” kia còn không chạy trốn.
- Cẩn thận một chút!
Xích Âm Cơ nhắc nhở:
- Tiểu tử này rất gian trá!
Ai biết Xích Âm Cơ không nhắc tới thì thôi, vừa nhắc nhở liền làm Ưng Trường Không có chút hổn hển:
- Ta nhất định phải giết hắn! Đem hắn bằm thây vạn đoạn! Xú trùng ghê tởm kia, hắn lại dám nhục nhã ngươi trước mặt của ta!
- Bất quá chỉ để cho hắn chiếm chút tiểu tiện nghi mà thôi.
Xích Âm Cơ nghiến răng nói:
- Đợi lát nữa chúng ta dùng máu thịt của hắn rửa sạch nhục nhã. Hai người chúng ta liên thủ, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ!
- Đúng vậy, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ!
Ưng Trường Không hung hăng nói.
Tùy Qua vừa điều tức nguyên khí trong cơ thể, lại nhìn hai yêu quái nói:
- Hai vị, không bằng xuống dưới chúng ta nói chuyện?
- Nói chuyện gì?
Xích Âm Cơ không biết chủ ý của Tùy Qua, nhưng nhận định vì hắn không thể thoát đi cho nên không lập tức động thủ.
/1780
|