Nhìn bộ dáng Xích Âm Cơ đang muốn đâm vỡ miệng Tùy Qua, đem hắn trực tiếp ghim trên vách núi đá.
Thật sự ác độc tới cực điểm!
Nhưng cũng bởi vì Xích Âm Cơ đã oán hận lời nói ác độc của hắn đến cùng cực.
Cái đuôi của Xích Âm Cơ rất nhanh, chỉ khoảnh khắc đã đến trước mặt Tùy Qua.
Nhưng vô luận đuôi của nàng nhanh tới mức nào, cũng không sánh bằng Thiên Biến Tróc Trùng Thủ của hắn.
Bàn tay Tùy Qua huyễn ra một mảnh chưởng ảnh, đem đuôi của Xích Âm Cơ nắm chặt trong tay.
Công kích cận chiến vốn là kiên cường của hắn!
Cũng không phải Xích Âm Cơ không nhớ vết xe đổ, nhưng bởi vì giận quá mất khôn mới làm ra hành động xúc động này. Mà Tùy Qua đang chờ cho đối phương xúc động phạm sai lầm, kéo đuôi của nàng, ngay lập tức hung hăng bóp chặt, sau đó mạnh mẽ nhấc lên hung hăng đánh thẳng vào trong vách đá.
Thân thể Xích Âm Cơ nặng nề đánh lên vách núi, khiến núi đá nổ tung, dù nàng có cương khí hộ thể nhưng bị chiêu thức bạo lực mãnh liệt của Tùy Qua tàn phá, vẫn bị chấn động mà có chút ít tổn thương.
Nhưng Tùy Qua được thế không buông tha người, nắm chặt đuôi Xích Âm Cơ, đem nàng không ngừng quật lên vách núi, hơn nữa hai chân không chút nhàn rỗi, không ngừng giẫm lên đuôi cùng thân thể Xích Âm Cơ, núi đá không ngừng nổ tung, Xích Âm Cơ không ngừng kêu to đau đớn, trong lúc nhất thời không cách nào thao tác Độc Long song kiếm đối phó Tùy Qua.
- Súc sinh!
Ưng Trường Không gầm lên giận dữ, đôi cánh thịt trên lưng phát ra quang mang, nháy mắt liền đuổi theo thân hình Tùy Qua, hai tay biến thành móng vuốt kim sắc hướng sau lưng hắn chộp tới.
Lần này Ưng Trường Không cũng không dùng cương khí biến thành ưng trảo đi bắt Tùy Qua, mà dùng móng vuốt chân chính đi bắt, bởi vì hắn đã hoàn toàn phẫn nộ, nhìn thấy nữ nhân cùng hắn quấn quýt si mê hơn ngàn năm bị Tùy Qua chà đạp như thế, hiện tại việc duy nhất mà Ưng Trường Không muốn làm chính là vung trảo đem Tùy Qua xé thành mảnh nhỏ.
Nhưng Ưng Trường Không lại không biết hắn vẫn trúng mưu kế của Tùy Qua.
- Cút đi!
Tùy Qua phun ngụm nước bọt, một cước đạp bay thân thể Xích Âm Cơ, xoay người, hai tay đồng loạt vung ra bắt lấy ưng trảo, trên mặt hiện lên tia tươi cười âm độc, một cước bắn ra đá thẳng vào bụng Ưng Trường Không.
Thanh sắc quang mang đại thịnh.
Tùy Qua đá ra một cước toàn lực, mang theo uy thế mạnh mẽ cùng Mộc Hoàng cương khí tinh thuần, Ưng Trường Không vừa bị đá trúng dù cảnh giới yêu đan của hắn cũng sẽ không chịu nổi, xương sườn bị đá gãy, phun ra một ngụm máu.
- Đáng chết!
Ưng Trường Không gầm lên giận dữ, không nghĩ tới Tùy Qua ngoan cố chống cự, lại có thể làm cho Xích Âm Cơ lẫn hắn đều bị trọng thương. Nhưng lúc này Ưng Trường Không thịnh nộ tới cực điểm, ánh mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm Tùy Qua.
- Ngươi cho rằng như vậy là có thể giết ta sao! Sai mười phần! Đi chết đi, tiểu súc sinh…
Đôi cánh thịt sau lưng Ưng Trường Không đột nhiên mọc dài, mũi nhọn hai cánh như hai lưỡi đao sắc bén, một cánh hung hăng đâm vào đầu Tùy Qua, một cánh đâm thẳng cổ họng của hắn.
Lúc này Tùy Qua mới phát hiện nguyên lai Ưng Trường Không còn là cao thủ cận chiến, mà đôi cánh chẳng những tăng thêm tốc độ phi hành, lại có thể sử dụng như binh khí pháp bảo cận chiến.
Chiêu thức này chính Tùy Qua cũng không ngờ.
- Chết…
Trong miệng Ưng Trường Không bật ra một chữ lãnh khốc, mũi ưng của hắn càng thêm lãnh khốc vô tình.
- Hồng mông tử khí!
Lúc này Tùy Qua chỉ có thể phóng xuất ra hồng mông tử khí quấn chặt lấy đôi cánh của Ưng Trường Không, tranh thủ cơ hội thở gấp.
Tuy không thể thu lấy Ưng Trường Không, nhưng muốn tạm thời giữ lại đôi cánh của hắn vẫn có thể làm được.
Ưng Trường Không vốn tưởng rằng một kích này không sơ hở, nhìn thấy đầu của Tùy Qua sắp vỡ, ai biết trong miệng tiểu tử kia phun ra một đoàn tử sắc vân vụ, vân vụ hóa thành dây thừng triền chặt đôi cánh của Ưng Trường Không, trong lúc nhất thời không thể giãy thoát.
Ngay lúc Ưng Trường Không còn đang chấn kinh, Tùy Qua vung lên một cước hung hăng đá vào bụng Ưng Trường Không, sau đó hắn chủ động thu hồi hồng mông tử khí, bay lên không hướng bầu trời sơn cốc bay đi.
Thân thể Ưng Trường Không nặng nề đánh lên vách núi, nhưng hắn không để ý thương thế trên người mà truy theo Tùy Qua.
Xích Âm Cô còn truy theo trước một bước.
Ưng Trường Không dùng tốc độ dũng mãnh chứng minh mình là chúa tể không trung, chưa đầy một phút thời gian đã ngăn chặn trước mặt Tùy Qua.
Mà Xích Âm Cơ cũng đuổi theo đến phía sau.
- Mẹ nó, các ngươi cần thật sự bức bách sao!
Lúc này toàn thân Tùy Qua tổn thương, đầy người đẫm máu nhưng khí thế không mất, giận dữ hét:
- Ai còn dám ngăn đón con đường của ta, ai sẽ chết!
Ưng Trường Không không hề tránh né, lạnh lùng nói:
- Tiểu súc sinh! Ngươi làm bị thương chúng ta, hôm nay nhất định lưu lại mạng của ngươi!
- Đúng vậy! Ngươi đã là nỏ mạnh hết đà!
Xích Âm Cơ lạnh lùng nói:
- Ngày này sang năm là ngày giỗ của ngươi!
- Nỏ mạnh hết đà? Ngày giỗ?
Tùy Qua cười ha hả:
- Yêu vật vẫn luôn là yêu vật! Đều là ngu xuẩn tự cho là đúng! Chẳng lẽ các ngươi thật sự nghĩ đến ta cũng chỉ có chút thủ đoạn như vậy sao!
- Nếu ngươi vẫn còn thủ đoạn, cũng sẽ không bị chúng ta đuổi như chó nhà tang.
Xích Âm Cơ khinh thường cười lạnh:
- Tiểu súc sinh, vô luận ngươi có bao nhiêu kỹ năng, hôm nay cũng khó thoát khỏi cái chết!
- Miệng nói vô dụng!
Tùy Qua hào khí quát:
- Đôi yêu quái ngu xuẩn, cùng nhau động thủ đi!
Theo tiếng gầm lên giận dữ, Hồng Mông Thạch hiện ra kim sắc phù văn, khí thế bắt đầu biến hóa.
Theo khí thế tăng lên, vân gỗ càng thêm rõ ràng, thanh mang cùng máu tươi hòa lẫn, làm chân khí quanh thân hắn càng thêm khí phách lừng lẫy.
- Điều đó không có khả năng!
- Ta muốn đem ngươi xé thành mảnh nhỏ!
Ưng Trường Không giận dữ hét, hư ảnh yêu đan sáng lên kim quang, tay biến thành kim trảo, đôi cánh rộng mở, lôi điện lấp lóe.
Xích Âm Cơ cũng đề thăng yêu đan lên cực hạn, Độc Long kiếm biến thành cự mãng cuồn cuộn, móng vuốt như ẩn như hiện, Xích Âm Cơ thúc giục hai cự mãng hướng Tùy Qua phát động công kích.
- Ngao!
Hai cự mãng phun ra độc hỏa cùng kiếm cương bao trùm lấy Tùy Qua.
Đây là chiêu liên thủ toàn lực của hai yêu quái, cũng là một kích uy lực cực mạnh.
Không nghênh đón được thì phải chết!
- Thanh Đế Mộc Hoàng! Thảo giới nhân mệnh!
Tùy Qua hét lớn một tiếng, hai đấm xuất hiện, vung ra nghênh hướng hai yêu quái.
Khi hai quyền đầu của Tùy Qua vung ra, thanh sắc vân gỗ trên thân đại thịnh, hào quang uy vũ cuồn cuộn, hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ khí phách lại hiện ra trên người Tùy Qua, hư ảnh càng thêm ngưng thật hơn một ít so với trước đó.
Thảo giới nhân mệnh!
Mạng người như cỏ rác!
Hai quyền đầu đánh ra, hai đạo thanh sắc cương khí lớn như thùng nước tuôn ra ngoài, hướng thẳng hai yêu quái đánh tới, cương khí bay ra giương nanh múa vuốt, lờ mờ có hình dáng như đầu giao long.
Giao long thật lớn hoàn toàn do cương khí ngưng tụ thành.
Đây là lực lượng cường đại mà Tùy Qua không thể khống chế.
Thật sự ác độc tới cực điểm!
Nhưng cũng bởi vì Xích Âm Cơ đã oán hận lời nói ác độc của hắn đến cùng cực.
Cái đuôi của Xích Âm Cơ rất nhanh, chỉ khoảnh khắc đã đến trước mặt Tùy Qua.
Nhưng vô luận đuôi của nàng nhanh tới mức nào, cũng không sánh bằng Thiên Biến Tróc Trùng Thủ của hắn.
Bàn tay Tùy Qua huyễn ra một mảnh chưởng ảnh, đem đuôi của Xích Âm Cơ nắm chặt trong tay.
Công kích cận chiến vốn là kiên cường của hắn!
Cũng không phải Xích Âm Cơ không nhớ vết xe đổ, nhưng bởi vì giận quá mất khôn mới làm ra hành động xúc động này. Mà Tùy Qua đang chờ cho đối phương xúc động phạm sai lầm, kéo đuôi của nàng, ngay lập tức hung hăng bóp chặt, sau đó mạnh mẽ nhấc lên hung hăng đánh thẳng vào trong vách đá.
Thân thể Xích Âm Cơ nặng nề đánh lên vách núi, khiến núi đá nổ tung, dù nàng có cương khí hộ thể nhưng bị chiêu thức bạo lực mãnh liệt của Tùy Qua tàn phá, vẫn bị chấn động mà có chút ít tổn thương.
Nhưng Tùy Qua được thế không buông tha người, nắm chặt đuôi Xích Âm Cơ, đem nàng không ngừng quật lên vách núi, hơn nữa hai chân không chút nhàn rỗi, không ngừng giẫm lên đuôi cùng thân thể Xích Âm Cơ, núi đá không ngừng nổ tung, Xích Âm Cơ không ngừng kêu to đau đớn, trong lúc nhất thời không cách nào thao tác Độc Long song kiếm đối phó Tùy Qua.
- Súc sinh!
Ưng Trường Không gầm lên giận dữ, đôi cánh thịt trên lưng phát ra quang mang, nháy mắt liền đuổi theo thân hình Tùy Qua, hai tay biến thành móng vuốt kim sắc hướng sau lưng hắn chộp tới.
Lần này Ưng Trường Không cũng không dùng cương khí biến thành ưng trảo đi bắt Tùy Qua, mà dùng móng vuốt chân chính đi bắt, bởi vì hắn đã hoàn toàn phẫn nộ, nhìn thấy nữ nhân cùng hắn quấn quýt si mê hơn ngàn năm bị Tùy Qua chà đạp như thế, hiện tại việc duy nhất mà Ưng Trường Không muốn làm chính là vung trảo đem Tùy Qua xé thành mảnh nhỏ.
Nhưng Ưng Trường Không lại không biết hắn vẫn trúng mưu kế của Tùy Qua.
- Cút đi!
Tùy Qua phun ngụm nước bọt, một cước đạp bay thân thể Xích Âm Cơ, xoay người, hai tay đồng loạt vung ra bắt lấy ưng trảo, trên mặt hiện lên tia tươi cười âm độc, một cước bắn ra đá thẳng vào bụng Ưng Trường Không.
Thanh sắc quang mang đại thịnh.
Tùy Qua đá ra một cước toàn lực, mang theo uy thế mạnh mẽ cùng Mộc Hoàng cương khí tinh thuần, Ưng Trường Không vừa bị đá trúng dù cảnh giới yêu đan của hắn cũng sẽ không chịu nổi, xương sườn bị đá gãy, phun ra một ngụm máu.
- Đáng chết!
Ưng Trường Không gầm lên giận dữ, không nghĩ tới Tùy Qua ngoan cố chống cự, lại có thể làm cho Xích Âm Cơ lẫn hắn đều bị trọng thương. Nhưng lúc này Ưng Trường Không thịnh nộ tới cực điểm, ánh mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm Tùy Qua.
- Ngươi cho rằng như vậy là có thể giết ta sao! Sai mười phần! Đi chết đi, tiểu súc sinh…
Đôi cánh thịt sau lưng Ưng Trường Không đột nhiên mọc dài, mũi nhọn hai cánh như hai lưỡi đao sắc bén, một cánh hung hăng đâm vào đầu Tùy Qua, một cánh đâm thẳng cổ họng của hắn.
Lúc này Tùy Qua mới phát hiện nguyên lai Ưng Trường Không còn là cao thủ cận chiến, mà đôi cánh chẳng những tăng thêm tốc độ phi hành, lại có thể sử dụng như binh khí pháp bảo cận chiến.
Chiêu thức này chính Tùy Qua cũng không ngờ.
- Chết…
Trong miệng Ưng Trường Không bật ra một chữ lãnh khốc, mũi ưng của hắn càng thêm lãnh khốc vô tình.
- Hồng mông tử khí!
Lúc này Tùy Qua chỉ có thể phóng xuất ra hồng mông tử khí quấn chặt lấy đôi cánh của Ưng Trường Không, tranh thủ cơ hội thở gấp.
Tuy không thể thu lấy Ưng Trường Không, nhưng muốn tạm thời giữ lại đôi cánh của hắn vẫn có thể làm được.
Ưng Trường Không vốn tưởng rằng một kích này không sơ hở, nhìn thấy đầu của Tùy Qua sắp vỡ, ai biết trong miệng tiểu tử kia phun ra một đoàn tử sắc vân vụ, vân vụ hóa thành dây thừng triền chặt đôi cánh của Ưng Trường Không, trong lúc nhất thời không thể giãy thoát.
Ngay lúc Ưng Trường Không còn đang chấn kinh, Tùy Qua vung lên một cước hung hăng đá vào bụng Ưng Trường Không, sau đó hắn chủ động thu hồi hồng mông tử khí, bay lên không hướng bầu trời sơn cốc bay đi.
Thân thể Ưng Trường Không nặng nề đánh lên vách núi, nhưng hắn không để ý thương thế trên người mà truy theo Tùy Qua.
Xích Âm Cô còn truy theo trước một bước.
Ưng Trường Không dùng tốc độ dũng mãnh chứng minh mình là chúa tể không trung, chưa đầy một phút thời gian đã ngăn chặn trước mặt Tùy Qua.
Mà Xích Âm Cơ cũng đuổi theo đến phía sau.
- Mẹ nó, các ngươi cần thật sự bức bách sao!
Lúc này toàn thân Tùy Qua tổn thương, đầy người đẫm máu nhưng khí thế không mất, giận dữ hét:
- Ai còn dám ngăn đón con đường của ta, ai sẽ chết!
Ưng Trường Không không hề tránh né, lạnh lùng nói:
- Tiểu súc sinh! Ngươi làm bị thương chúng ta, hôm nay nhất định lưu lại mạng của ngươi!
- Đúng vậy! Ngươi đã là nỏ mạnh hết đà!
Xích Âm Cơ lạnh lùng nói:
- Ngày này sang năm là ngày giỗ của ngươi!
- Nỏ mạnh hết đà? Ngày giỗ?
Tùy Qua cười ha hả:
- Yêu vật vẫn luôn là yêu vật! Đều là ngu xuẩn tự cho là đúng! Chẳng lẽ các ngươi thật sự nghĩ đến ta cũng chỉ có chút thủ đoạn như vậy sao!
- Nếu ngươi vẫn còn thủ đoạn, cũng sẽ không bị chúng ta đuổi như chó nhà tang.
Xích Âm Cơ khinh thường cười lạnh:
- Tiểu súc sinh, vô luận ngươi có bao nhiêu kỹ năng, hôm nay cũng khó thoát khỏi cái chết!
- Miệng nói vô dụng!
Tùy Qua hào khí quát:
- Đôi yêu quái ngu xuẩn, cùng nhau động thủ đi!
Theo tiếng gầm lên giận dữ, Hồng Mông Thạch hiện ra kim sắc phù văn, khí thế bắt đầu biến hóa.
Theo khí thế tăng lên, vân gỗ càng thêm rõ ràng, thanh mang cùng máu tươi hòa lẫn, làm chân khí quanh thân hắn càng thêm khí phách lừng lẫy.
- Điều đó không có khả năng!
- Ta muốn đem ngươi xé thành mảnh nhỏ!
Ưng Trường Không giận dữ hét, hư ảnh yêu đan sáng lên kim quang, tay biến thành kim trảo, đôi cánh rộng mở, lôi điện lấp lóe.
Xích Âm Cơ cũng đề thăng yêu đan lên cực hạn, Độc Long kiếm biến thành cự mãng cuồn cuộn, móng vuốt như ẩn như hiện, Xích Âm Cơ thúc giục hai cự mãng hướng Tùy Qua phát động công kích.
- Ngao!
Hai cự mãng phun ra độc hỏa cùng kiếm cương bao trùm lấy Tùy Qua.
Đây là chiêu liên thủ toàn lực của hai yêu quái, cũng là một kích uy lực cực mạnh.
Không nghênh đón được thì phải chết!
- Thanh Đế Mộc Hoàng! Thảo giới nhân mệnh!
Tùy Qua hét lớn một tiếng, hai đấm xuất hiện, vung ra nghênh hướng hai yêu quái.
Khi hai quyền đầu của Tùy Qua vung ra, thanh sắc vân gỗ trên thân đại thịnh, hào quang uy vũ cuồn cuộn, hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ khí phách lại hiện ra trên người Tùy Qua, hư ảnh càng thêm ngưng thật hơn một ít so với trước đó.
Thảo giới nhân mệnh!
Mạng người như cỏ rác!
Hai quyền đầu đánh ra, hai đạo thanh sắc cương khí lớn như thùng nước tuôn ra ngoài, hướng thẳng hai yêu quái đánh tới, cương khí bay ra giương nanh múa vuốt, lờ mờ có hình dáng như đầu giao long.
Giao long thật lớn hoàn toàn do cương khí ngưng tụ thành.
Đây là lực lượng cường đại mà Tùy Qua không thể khống chế.
/1780
|